[Funland] Về ly hôn

Ocxinh_85

Xe lăn
{Kinh doanh Bất động sản}
Biển số
OF-303869
Ngày cấp bằng
4/1/14
Số km
10,747
Động cơ
445,135 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Oài lập luận của cụ làm em phì cười. Thế giờ vợ cụ ngoại tình, cụ cũng ko nên tham sân si, ko nên đòi sở hữu vợ, coi đó là chuyện của vợ, chả liên quan, thế là happy forever cụ nhỉ.
Không phải nói nhiều. Lừa dối và phản bội là 2 cái tội không bao giờ tha thứ. Sắp hết quần áo cho ra khỏi nhà ngay và luôn :))
 

Tùng indaogia

Xe tải
Biển số
OF-451254
Ngày cấp bằng
7/9/16
Số km
482
Động cơ
209,780 Mã lực
Tuổi
50
Nơi ở
Hà Nội
Hôm nay đọc đc truyện ngắn của nữ nhà văn nổi tiếng, Nguyễn Thị Thu Huệ - em thấy là trong các cuộc ly hôn thường trẻ con là tổn thương nhiều nhất.
Còn người đàn ông thường ko hiểu vợ họ cần gì/muốn gì.
Với bạn em, đơn giản chỉ là về ăn cơm tối đúng giờ.
Nhưng rất tuyệt vọng vì chồng nó toàn về lúc nửa đêm, dù chả bận rộn gì. Tháng vui thì được 2-3 lần. Nhiều lần nó dọa trả về địa phương rồi.
Các cụ đọc cho vui và nếu cụ nào đang chòng chành thì hy vọng sẽ ko chìm sau khi đọc truyện này, hixx.
-------------
Chín giờ.
Chị đứng lên.
Đằng sau. Anh đốt thuốc khói phả mù mịt, đặc quánh. Ngày trước. Đêm động phòng ngủ mới. Anh bảo phòng ngủ của mình chỉ có hương hoa và mùi da thịt chị. Anh bảo hút thuốc lá trong phòng ngủ là không văn minh, và bẩn thỉu...
Chị nói. Giọng khản dặc " Sang đó, ba năm tôi có thể đón con". Anh lắc đầu, cười rất nhạt trong những quầng khói đục: " Đến ngày mai thế nào còn chẳng dám nói trước huống hồ những ba năm sau". " Con ở với mẹ vẫn tốt hơn". Chị cố gắng. Anh lắc đầu. Cười mai mỉa chế giễu trên khuôn mặt trẳng bệch. Và bấm nút điều khiển tivi. Kênh VTV1 của đài THVN dang phát những hình ảnh về cuộc chiến ở Nam Tư. Từng đoàn người chạy tản cư sang các nước bạn và ách tắc ở biên giới. nhà cửa, đồ đạc bỏ lại. Họ lếch thếch chạy thoát thân. Chạy để tìm cuộc sống.
Lần này thì chính chị đứng lên và tắt tivi. Những người dân Nam Tư đó. Những cuộc di tản khốc liệt dưới bầu trời đầy bom đó không quan trọng với chị bằng việc chỉ còn một giờ đồng hồ nữa. Chị phải đi khỏi căn nhà này. Phải xa những gì lâu nay là máu thịt của chị. Xa đứa con trai bé bỏng thơm như một chiếc bánh ga tô mới ra lò. Không có một điều gì làm chị xúc động hơn chính bản thân bão tố trong lòng chị lúc này. Chiến tranh đã nổ ra. Bom đã rơi vào chính chị. Và chị cũng phải chạy đi. Đến một cảng mới để làm lại từ đầu.
Xung quanh họ. Bỗng im lặng đáng sợ. Ngoài vườn. Có tiếng gió rất nhẹ. Nhẹ đủ để thỉnh thoảng lùa vào làm những nan thuỷ tinh va lanhh tanh. Im lặng đến nỗi thập thõm ở đâu đó, có lẽ rất xa, tiếng dương cầm của một bé gái đang tập. Chỉ một vài nốt nhạc bắt đầu của một bản nhạc. Lúc nặng, lúc nhẹ. Vẳng đến rồi lại mất đi.
Chị lặng lẽ vào trong.
Đến cửa phòng hai đứa trẻ thì dừng lại.
Thằng anh đặt chiếc ô tô bé xíu và thằng siêu nhân xuống sàn nhà. Kéo chiếc ba lô và lôi một chiếc máy bay khá to, với hai cuốn chuyện tranh " Chú lính chì dũng cảm" và " Bé tìm hiểu luật giao thông". Thằng anh kéo thằng em vào lòng mình. Nói:" Ngày mai, em bảo chị Ba đọc cho nghe nhé. Đây là quyển sách dạy về luât đi đường. Em phải thuộc cho kỹ để mai kia đi học đỡ bị xe đâm. Còn quyển này. Em nhớ để có lòng dũng cảm " như chú lính chì". Thằng em gật gù. Say sưa nhìn hai cuốn truyện. " Còn đây là chiếc máy bay". Giọng thằng anh run run. Nghẹn tắc. Lấy tay nắm lấy bàn tay bé xíu của thằng em, đặt vào một chấm trắng trên thân máy bay, tượng trưng cho ô cửa sổ. Nói: " Anh sẽ ngồi ở đây. Coi như anh là ô số 5 này. Mỗi lần muốn nói chuyện với anh, em nhìn vào sẽ thấy". Và di ngón tay đếm đi. Một. Hai. Ba. Bốn. Năm. Thằng em quay lại nhìn anh. Mặt láu lỉnh. " Anh là số ba để em đếm cho nhanh". Thằng anh lắc đầu:" Em lại lười học rồi. Em phải chăm học. Em càng học giỏi, anh em mình càng chóng gặp lại nhau". " Em chán học lắm". Thằng em thở hắt ra. " Phải chăm học. Em có nghe anh không?". " Em chỉ thích chơi với anh thôi". " Thì em cứ để chiếc máy bay này bên mình, coi như là anh đang chơi với em". " Thế thì em là thằng siêu nhân trắng, em ở bên cạnh anh suốt ngày"." Anh sẽ mang siêu nhân bé tí này theo".

*
Mười giờ.
Chị đứng ở cửa vào.
Thằng anh đeo ba lô đứng bên cạnh. Anh đứng đối diện chị, bế trên tay thằng em đang díp mắt buồn ngủ. Tay cầm chặt chiếc máy bay. Chị cúi lại gần thằng bé. Rúc khuôn mặt đầy nước mắt vào cổ, hít một hơi dài như muốn nuốt mùi da thịt thơm tho của nó vào lòng.
Anh cúi xuống. Thằng anh đang im lặng nhìn ra vườn. Những bụi cây rung rung. Đưa vào tay nó mấy tờ 100 USD. Anh lầm bầm:" Con cất đi, sang đó còn có tiền tiêu". "Con xin". Thằng anh nói rồi cất tiền vào một ngăn của ba lô. " Anh cố gắng chăm sóc con. Nó còn bé lắm". Chị chùi nước mắt. Mặt méo xệch. " Cô xin cho con học trường Trung tâm, cố tìm chỗ có nhiều người Việt Nam cho con có bạn".
Thằng anh nhìn thằng em. Lúc này nó mới khóc. Tiếng khóc ri ri. Đau đớn như muốn nuốt ngược vào trong. Như bị oan ức không thanh minh được.
Chị cúi mặt. Cắn chặt môi. Bất giác chị đưa tay ra nắm lấy tay anh đang bóp chặt. " Xin lỗi anh. Xin lỗi con trai của mẹ...". "Tôi mới là người có lỗi. Cái lỗi của tôi...là sống với cô mà không hiểu cô cần gì... Nên cô mới bỏ đi...". Anh nghẹn giọng. Rồi đặt tay lên vai con trai. Lầu bầu trong miệng: " Tha lỗi cho bố, thanh niên".
Thằng anh ngẩng đầu nhìn bố. Nhìn thằng em đang ngủ gà ngủ gật. Gật đầu.
*
Buổi sáng. Phi trường.
Gió thổi hào phòng trên những khoảng sân rộng mênh mông. Chiếc máy bay Boeing 747 dài và to như một con cá voi khổng lồ đang gầm rú. Những luồng khói đặc phụt mạnh ra sau bị gió thổi sóng sánh lại. Những chiếc cánh quạt quay tít. Nhà ga náo động tiếng động cơ. Tiếng loa đọc lịch trình các chuyến bay. Tiếng người nhí nhéo, hỗn độn.
Chị và thằng anh đứng gần cửa máy bay. Mặt hai người đều thất thần hoảng loạn. Người chồng mới hớn hở vác đồ bên cạnh. Nhìn anh ta, thấy rõ sự chân thành và độ lượng của người đang yêu và được đền bù. Hai mẹ con dừng lại chân cầu thang. Và vô thức cùng ngoảnh lại nhà chờ. Chưa bao giờ chị đẹp và khuôn mặt lại nổi hình khối lên như thế. Tất cả lên cầu thang máy bay và chui vào trong khoang. Tiếng máy bay rú ro như muốn nổ tung.
Mặt thằng anh thất thần, hoảng loạn. Nó đi vào giữa hai hàng ghế. Chăm chăm đếm như không cần biết có ai bên mình. Một. Hai. Ba. Bốn. Và năm. Nó dừng lại. Bên ô cửa sổ. Một người đang ông ngoại quốc mặt đầy râu, mắt đen nháy đang ngồi phưỡn bụng thở. Ông ta chắc phải hơn một trăm cân. Chị và người chồng mới vẫn đi tiếp xuống giữa khoang rồi đứng lại. Ông mở cánh cửa trên đầu và xếp những va li nhỏ vào dó. Còn chị thì chui vào ghế, và quay lại. Thằng anh cứ đứng ở hàng thứ 5 như bị thôi miên bởi ông béo bụng. Chị gọi "Con ơi, ghế của mình ở đây cơ mà. Xuống đây". Thằng anh nhìn mẹ mắt đầy nước.
Nó lắc đầu tuyệt vọng. " Dưới này cơ mà con". Chị lại gọi. Nó vẫn lắc đầu, nhìn người đàn ông đầy vẻ kinh hãi. Rồi chị nhìn. Nói " Con hẹn với em là ngồi ở đây. Ô cửa số 5".
Chị thử dài đánh sượt và ngồi phịch xuống ghế. Nước mắt ràn rụa trên khuôn mặt méo xệch. Người chồng mới đã xếp xong đò, chui vào ghế trong. Chị cắn chặt môi, ngó ra vẫy thằng anh " Xuống đây con".
Thằng anh vẫn lắc đầu. Nó nhìn mẹ bằng đôi mắt mở to chưa từng thấy bao giờ. Rồi lại nhìn qua ô cửa đã bị lão béo kéo sập tấm chắn nắng xuống và đang nhắm mắt ngủ. Thằng anh chồm người qua mọt người khách bên ngoài. Chồm qua lãi béo. Đấm như điên vào ô cửa tròn đã đóng. Lão béo giật mình. Ngơ ngác và hiểu ra. Rồi lấy tay đẩy tấm nhựa trắng lên.
Ngoài trời. Nắng vàng ong. Mùa khô đã đến. Phía nhà chờ, cửa kính sáng loáng như gương.
Thằng anh vừa đấm vào ô cửa, vừa hét trong những giọt nước mắt: " BÉ ơi, có thấy anh không. Anh đang ở đây này".
Phía sau.
Chị cúi gục, khóc ngất đi.
*
Sau những khuôn cửa lớn sáng choang. Anh và thằng em đứng dán người vào cửa kính. Tay thằng bé cầm chiếc máy bay, một tay nắm chặt tay bố. Nó nhìn chiếc máy bay to đùng đang gào rú ngoài xa. Rồi cúi xuống chiếc máy bay ở tay. Rút bàn tay nhỏ xíu khỏi tay bố. Nó lấy ngón trỏ chỉ vào những chấm trắng trên thân máy bay. Lẩm bẩm đếm. " Một. Hai. Ba. Bốn... Năm. Anh ngồi đây. Đây là anh mình".
Mắt anh nhoè nước. Tai anh như có một luồng khí đặc quánh phủ lấp. Sao lại thế này nhỉ? Bao năm nay. Từ lúc linh cảm mách bảo về sự ra đi của chị. Ban đầu là thể xác. Rồi đến tinh thần. Lúc nào anh cũng bị ám ảnh về chuyện này để rồi bây giờ, anh lại chẳng hiểu tại sao?
" Một. Hai. Ba. Bốn... Năm", thằng em vẫn lẩm bẩm đếm. Chăm chỉ một cách kỳ lạ.
Tại sao? Tại sao? Hôm qua anh không vứt bỏ lòng tự ái, sự ghen tuông và tha thứ cho chị. Thậm chí van xin chị nghĩ lại? Tại sao anh luôn lường ra những rủi ro cho những hợp đồng ký với đối tác cả Ta lẫn Tây mà lại không lường được cái rủi ro ngày hôm nay? Tại sao đến hôm qua anh vẫn nghĩ là sự chia tay này sẽ không có thật? Chỉ là một câu chuyện đùa? Tại sao cơ chứ?
*
Trên máy bay.
Lão béo như hiểu được tình cảm của thằng anh, liền ngồi thẳng dậy óp bụng lại cho thằng anh đến sát được ô cửa. Vòng tay ra cho nó lọt vào lòng. Ông ta nhún vai, trìu mến nhìn nó.
Thằng anh mở to mắt nhìn xuống, một tay nắm chặt thằng siêu nhân trắng.
Bên dưới. Phía xa. Chỉ thấy nắng chiếu vào ô cửa kính laong loáng như những tấm gương trời. Người đi tiễn bé xíu với những cái đầu đen như hạt đỗ.
Nó lùi người lại. Chùi nước mắt. Đi ra đứng giữa hai hàng ghế, và nhìn mẹ. Mẹ nó đang cúi gục xuống khóc.
Chiếc máy bay lạnh lùng chạy một vòng ra xa và dừng lại. Rú to lên. Rồi nhấc hẳn lên khỏi mặt đất.
*
Đằng sau những tấm kính. Thằng em vẫn đứng với chiếc máy bay trên tay, lấy ngón trỏ chỉ vào những chấm trắng bé xíu và đếm " Một. Hai. Ba. Bốn... Năm"./.
Nguyễn Thị Thu Huệ
Cụ cho em xin tên truyện với ạ. Tks cụ!
 

hoaphale

Xe máy
Biển số
OF-501531
Ngày cấp bằng
30/3/17
Số km
59
Động cơ
186,670 Mã lực
Tuổi
33
Thấy có gì đó hơi sai sai các bác ạ
 

tuyentu

Xe máy
Biển số
OF-501490
Ngày cấp bằng
29/3/17
Số km
75
Động cơ
186,760 Mã lực
Tuổi
29
Hìn như sai vế...thường là đàn ông đòi ly hôn đây lại là đàn bà
 

nguyenvu1212

Xe máy
Biển số
OF-503360
Ngày cấp bằng
7/4/17
Số km
71
Động cơ
185,930 Mã lực
Tuổi
32
Khi vk không còn tinh cảm nữa mà chính người vk muốn ly hôn thì tốt nhất là dừng lại...cố ở thì đứa on cũng không có đủ tình thương yêu của 2 bên
 

taxi tai

Xe điện
Biển số
OF-113400
Ngày cấp bằng
19/9/11
Số km
2,784
Động cơ
10,669 Mã lực
Em muốn hỏi các cụ một câu, thường em thấy phụ nữ sợ ly hôn vì thương con, vì khó đi bước nữa, vì định kiến... Thế đàn ông có sợ ly hôn ko ạ.

Ai chẳng sợ.... nhưng thằng... nhanh quên hơn :(( Em chỉ nghĩ đến đoạn anh em nó phải mỗi thằng 1 nhà là ...... không thể chấp nhận được
 
Chỉnh sửa cuối:

Tình cờ

Xe buýt
Biển số
OF-334301
Ngày cấp bằng
11/9/14
Số km
599
Động cơ
285,204 Mã lực
Nơi ở
Hanoi
Ai chẳng sợ.... nhưng thằng... nhanh quên hơn :(( Em chỉ nghĩ đến đoạn anh em nó phải mỗi thằng 1 nhà là ...... không thể chấp nhận được
Vâng cụ, việc chia con là việc làm em đau lòng nhất và cảm thấy rất cay đắng, các cụ đàn ông cũng biết con cái ko phải là thứ quan tâm duy nhất đối với đ.ô, nhiều khi thiên về trách nhiệm hơn là niềm vui. Em đúng mẫu có con thì niềm vui gì cũng liên quan đến con. Giờ nghĩ cảnh tối tối ko nhìn thấy nó ngồi học, nhí nhéo, thơm má ..., lần nào nghĩ đến cũng khóc. Nhưng thôi, tầm này phải chấp nhận cho êm thấm, tránh cảnh người lớn tranh chấp hằm hè rồi văng đến con trẻ.
 

Mợ toét 2710

Xe lừa
{Kinh doanh chuyên nghiệp}
Biển số
OF-163316
Ngày cấp bằng
25/10/12
Số km
35,971
Động cơ
553,146 Mã lực
Nơi ở
Alo e 24/7 nhé các cụ 0946.538.556
Website
www.gach3ddep.net
Vâng cụ, việc chia con là việc làm em đau lòng nhất và cảm thấy rất cay đắng, các cụ đàn ông cũng biết con cái ko phải là thứ quan tâm duy nhất đối với đ.ô, nhiều khi thiên về trách nhiệm hơn là niềm vui. Em đúng mẫu có con thì niềm vui gì cũng liên quan đến con. Giờ nghĩ cảnh tối tối ko nhìn thấy nó ngồi học, nhí nhéo, thơm má ..., lần nào nghĩ đến cũng khóc. Nhưng thôi, tầm này phải chấp nhận cho êm thấm, tránh cảnh người lớn tranh chấp hằm hè rồi văng đến con trẻ.
sao mợ k chọn giải pháp một ng nuôi cả 2, ng kia thăm nom và đóng góp kinh tế. E thấy đàn ông có mấy ông ly hôn mà k đi bước nữa đâu, khi lấy vợ mới họ lại đẻ con thì thêm con riêng càng phức tạp nên họ thường đồng ý để vợ nuôi cả 2 để họ thuận lợi hơn khi tìm vợ mới mà mợ, tâm lý phụ nữ cũng chả thích lấy chồng có con riêng và ở với con chồng mà.
Phụ nữ thì tâm lý ít thích lấy tập 2 mà thường ở vậy nuôi con nên sẽ thuận lợi trong việc trông con hơn. Mợ cứ trao đổi với chồng để tìm giải pháp tốt nhất cho con, không nên tách a e chúng ra mợ ạ
 

Mợ toét 2710

Xe lừa
{Kinh doanh chuyên nghiệp}
Biển số
OF-163316
Ngày cấp bằng
25/10/12
Số km
35,971
Động cơ
553,146 Mã lực
Nơi ở
Alo e 24/7 nhé các cụ 0946.538.556
Website
www.gach3ddep.net
Hìn như sai vế...thường là đàn ông đòi ly hôn đây lại là đàn bà
Phụ nữ trước đây thôi cụ, giờ k còn phụ nữ nhẫn nhịn và cam chịu đâu, hôn nhân k hạnh phúc thì giải tán chứ cố làm gì cho khổ.
 

vumanhduy

Xe điện
Biển số
OF-92470
Ngày cấp bằng
21/4/11
Số km
2,112
Động cơ
420,114 Mã lực
Mất công đưa rước ông phải chịch cho đã chứ , thả đi sớm quá ông tiếc công lắm .... kkkk
 

Tình cờ

Xe buýt
Biển số
OF-334301
Ngày cấp bằng
11/9/14
Số km
599
Động cơ
285,204 Mã lực
Nơi ở
Hanoi
sao mợ k chọn giải pháp một ng nuôi cả 2, ng kia thăm nom và đóng góp kinh tế. E thấy đàn ông có mấy ông ly hôn mà k đi bước nữa đâu, khi lấy vợ mới họ lại đẻ con thì thêm con riêng càng phức tạp nên họ thường đồng ý để vợ nuôi cả 2 để họ thuận lợi hơn khi tìm vợ mới mà mợ, tâm lý phụ nữ cũng chả thích lấy chồng có con riêng và ở với con chồng mà.
Em đâu có được chọn hả mợ. Ngày xưa ước chồng quay về toàn tâm toàn ý với gia đình. Giờ ước giá như họ đang say tình ái... Mô hình mợ đưa ra là mơ ước của em lúc này.
 

Mợ toét 2710

Xe lừa
{Kinh doanh chuyên nghiệp}
Biển số
OF-163316
Ngày cấp bằng
25/10/12
Số km
35,971
Động cơ
553,146 Mã lực
Nơi ở
Alo e 24/7 nhé các cụ 0946.538.556
Website
www.gach3ddep.net
Em đâu có được chọn hả mợ. Ngày xưa ước chồng quay về toàn tâm toàn ý với gia đình. Giờ ước giá như họ đang say tình ái... Mô hình mợ đưa ra là mơ ước của em lúc này.
mợ k có quyền chọn nhưng mợ có thể đưa ra lý do để thuyết phục, tại sao k nên tách 2 con ra, chúng sẽ hạnh phúc thế nào khi đc ở với nhau, con còn bé thì nên ở với mẹ vì mẹ sẽ chăm con tốt hơn bố như thế nào...sau con lớn con có thể tự chọn con thích ở với ai, con là người chịu hậu quả trong chuyện này vậy tại sao bố mẹ k thể làm gì đó để giảm thiệt thòi cho con. Vấn đề là mợ k mạnh kinh tế chứ k mợ có thể nói chỉ cần 2 con ở với mình còn kinh tế a thích cho bao nhiêu thì cho k cho cũng k cần, vật chất để lại hết e chỉ cần mang 2 con ra đi... hoặc nếu cần mợ sẵn sàng để 2 con ở với ông ấy, còn mợ có trách nhiệm với con, qua thăm con cũng k sao, ai lập gia đình trước thì con sẽ thỏa thuận trả cho người kia nuôi...mợ cứ rắn lên cho e, trong lúc này mợ cần phải mạnh mẽ mợ ạ. Mình k phải là đàn bà hư hỏng, mình có trách nhiệm với gia đình, con mình rồi sẽ hiểu. E thật mợ là đàn ông lấy vợ nhanh lắm, chả biết các cụ of thế nào chứ hàng xóm với láng tỏi nhà e thì vợ chưa xanh mồ đã dẫn bà hai về rồi, họ phụ thuộc đàn bà lắm, chả như chúng ta, có thể vỗ ngực mà rằng e có thể sống rất vui vẻ và hạnh phúc mà chả cần đàn ông :D
 

Ocxinh_85

Xe lăn
{Kinh doanh Bất động sản}
Biển số
OF-303869
Ngày cấp bằng
4/1/14
Số km
10,747
Động cơ
445,135 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội

Ocxinh_85

Xe lăn
{Kinh doanh Bất động sản}
Biển số
OF-303869
Ngày cấp bằng
4/1/14
Số km
10,747
Động cơ
445,135 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
mợ k có quyền chọn nhưng mợ có thể đưa ra lý do để thuyết phục, tại sao k nên tách 2 con ra, chúng sẽ hạnh phúc thế nào khi đc ở với nhau, con còn bé thì nên ở với mẹ vì mẹ sẽ chăm con tốt hơn bố như thế nào...sau con lớn con có thể tự chọn con thích ở với ai, con là người chịu hậu quả trong chuyện này vậy tại sao bố mẹ k thể làm gì đó để giảm thiệt thòi cho con. Vấn đề là mợ k mạnh kinh tế chứ k mợ có thể nói chỉ cần 2 con ở với mình còn kinh tế a thích cho bao nhiêu thì cho k cho cũng k cần, vật chất để lại hết e chỉ cần mang 2 con ra đi... hoặc nếu cần mợ sẵn sàng để 2 con ở với ông ấy, còn mợ có trách nhiệm với con, qua thăm con cũng k sao, ai lập gia đình trước thì con sẽ thỏa thuận trả cho người kia nuôi...mợ cứ rắn lên cho e, trong lúc này mợ cần phải mạnh mẽ mợ ạ. Mình k phải là đàn bà hư hỏng, mình có trách nhiệm với gia đình, con mình rồi sẽ hiểu. E thật mợ là đàn ông lấy vợ nhanh lắm, chả biết các cụ of thế nào chứ hàng xóm với láng tỏi nhà e thì vợ chưa xanh mồ đã dẫn bà hai về rồi, họ phụ thuộc đàn bà lắm, chả như chúng ta, có thể vỗ ngực mà rằng e có thể sống rất vui vẻ và hạnh phúc mà chả cần đàn ông :D
Đàn bà nhiều khi cứ bị dùng dằng vì nhiều lý do. Không vững kinh tế cũng sợ (mà cái này sợ thật) sợ các con khổ khi ko đủ bố mẹ, sợ cuộc đời mình lỡ dở mà chả gặp được ai tốt hơn...
Quan điểm của e là, con mình đẻ ra trước tiên là con mình. Bỏ nhau khi nó còn bé đương nhiên nó phải theo mình (làm mọi cách để nó được theo mình). Rồi mai này nó lớn nó có quyền lựa chọn ở tiếp với mẹ hoặc về với bố chả sao cả. Em nói với chồng cũ là, nếu a muốn nuôi nó để nó lớn đã, lúc đấy chưa muộn. Quan trọng là kể cả khi bố mẹ đã chia tay nhưng nó vẫn nhận được sự quan tâm, chăm sóc và trách nhiệm từ ng cha của mình. Chứ ko fau vì cay cú vì nọ kia mà cứ gào lên thể hiện đòi con này nọ.
:)
 

Mợ toét 2710

Xe lừa
{Kinh doanh chuyên nghiệp}
Biển số
OF-163316
Ngày cấp bằng
25/10/12
Số km
35,971
Động cơ
553,146 Mã lực
Nơi ở
Alo e 24/7 nhé các cụ 0946.538.556
Website
www.gach3ddep.net
Toét ơi, ko có đáp án chung cho việc ai nuôi con đâu, 10 nhà thì có đến 9 đáp án. May ra được 1 bài giống nhau.

Em giả sử sau khi Toét trình bày hết abc xyz như trên, cụ chồng vẫn ko đồng ý thì làm sao. Ngắn gọn: chia đôi, mỗi người nuôi 1. Bởi vì:

i) anh ta có thể cũng yêu thương con và cần con làm điểm tựa tinh thần (như phụ nữ mình cũng thế thôi, ngoài chuyện chăm sóc nuôi nấng chúng thì chúng cũng là điểm tựa của mình đấy nhé)
ii) anh ta có tuổi rồi, cũng ko muốn làm lại, ít nhất là việc sinh con đỏ hỏn. Vợ mới thì cần chứ con mới chưa chắc (mở rộng ra hôn nhân mợ chủ cũng hơn chục năm, cụ chồng có thể cũng đầu 4 mít chơi vơi rồi, mấy ai thích nuôi con đỏ),
iii) giả thiết trong 2 đứa trẻ, có 1 thằng cu, là thằng đích tôn truởng họ nhà anh ta. Thì vấn đề lăn xả ko phải bàn cãi.
iii)...

Tóm lại, Toét nói hoàn toàn có lý. Và đúng cả về lý lẫn tình (cho người mẹ và các con). Nhưng tính khả thi thì tùy. Vậy sau tất cả những việc đó, bây h mợ chủ nên tiến hay lùi đây?

p/s: làm đàn bà đã khổ (xét về vấn đề đèn xanh đèn đỏ và thiên chức chửa đẻ đau đớn thôi, chứ em ko xét những cái khác). Nhưng mà lấy chồng mà ko thể bỏ chồng, còn khổ gấp n lần.

Mời Toét tranh luận với em tiếp? :D
Tranh luận cái gì mợ nhỉ?
ơ thế e chả bảo nếu k thuyét phục đc lão chồng thì mình ok để cả 2 đứa lão nuôi, còn mình thi thăm nom và đóng góp kinh tế còn gì. Thế chả lẽ lão lại bảo k nhận ah. E là e cứ kiểu gì thì kiểu 2 con k đc tách nhau ra, còn mẹ k nuôi tất thì bố nuôi tất, ng kia có trách nhiệm thăm nom và đóng góp kinh tế, chăm sóc lúc ốm đau. K ở cùng nhà nhưng tìm nhà ở gần đó để tiện qua lại thăm con. Ông a trai thằng e rể e, ly hôn vợ, 2 con chồng nuôi, thi thoảng vợ qua thăm con vẫn ở lại với con, nhà có mẹ chồng nhé, còn ông chồng đã có vợ hai rồi, vẫn đối xử với nhau rất tử tế
 

Tình cờ

Xe buýt
Biển số
OF-334301
Ngày cấp bằng
11/9/14
Số km
599
Động cơ
285,204 Mã lực
Nơi ở
Hanoi
Em giả sử sau khi Toét trình bày hết abc xyz như trên, cụ chồng vẫn ko đồng ý thì làm sao. Ngắn gọn: chia đôi, mỗi người nuôi 1. Bởi vì:...
Tóm lại, Toét nói hoàn toàn có lý. Và đúng cả về lý lẫn tình (cho người mẹ và các con). Nhưng tính khả thi thì tùy. Vậy sau tất cả những việc đó, bây h mợ chủ nên tiến hay lùi đây?

p/s: làm đàn bà đã khổ (xét về vấn đề đèn xanh đèn đỏ và thiên chức chửa đẻ đau đớn thôi, chứ em ko xét những cái khác). Nhưng mà lấy chồng mà ko thể bỏ chồng, còn khổ gấp n lần.

Mời Toét tranh luận với em tiếp? :D[/QUOTE]
Mợ nói chuẩn nè. Em biết có trình bày abc gì đi nữa thì họ chỉ chốt hạ 1 câu chia hết, nên tốt nhất ko trình bày. Hơn nữa mình nuôi hết mà họ ko chu cấp thì mình nuôi con bằng khí giời à, thế là mình lại có tội với con. Em giờ đang tính phải chuyển con về trường công mới nuôi nổi 1 đứa, lương nhà nc mà thuê nhà các cụ hiểu nó như nào.
 

Tình cờ

Xe buýt
Biển số
OF-334301
Ngày cấp bằng
11/9/14
Số km
599
Động cơ
285,204 Mã lực
Nơi ở
Hanoi
Tranh luận cái gì mợ nhỉ?
ơ thế e chả bảo nếu k thuyét phục đc lão chồng thì mình ok để cả 2 đứa lão nuôi, còn mình thi thăm nom và đóng góp kinh tế còn gì. Thế chả lẽ lão lại bảo k nhận ah. E là e cứ kiểu gì thì kiểu 2 con k đc tách nhau ra, còn mẹ k nuôi tất thì bố nuôi tất, ng kia có trách nhiệm thăm nom và đóng góp kinh tế, chăm sóc lúc ốm đau. K ở cùng nhà nhưng tìm nhà ở gần đó để tiện qua lại thăm con. Ông a trai thằng e rể e, ly hôn vợ, 2 con chồng nuôi, thi thoảng vợ qua thăm con vẫn ở lại với con, nhà có mẹ chồng nhé, còn ông chồng đã có vợ hai rồi, vẫn đối xử với nhau rất tử tế
Em nói thật bảo để chồng nuôi cả 2 chắc thôi em ko ly hôn, ở tiếp cùng hai con, muốn thế nào cũng đc. Mỗi nhà mỗi khác và mỗi ng cũng mỗi khác, cả về sức chịu đựng. Mười năm nay số ngày đêm em xa con chưa hết đầu ngón tay do em đi công tác. Em cũng đang tính tìm nhà gần, ít ra hai đứa con vẫn gần gũi nhau và mình ko đến mức cả tuần mới gặp đc con. Thôi phải lựa theo từng hoàn cảnh.
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top