Quan trọng là lập trường của cụ thôi. Tất nhiên thời gian 2,3 tháng đầu quả là cực hình, nhưng khi đã quyết tâm e nghĩ không khó
E bỏ thuốc cũng được gần 4 năm rồi, hút từ khi bắt đầu cấp 3 đến khi 40 tuổi là bỏ ( trước khi bỏ hút khoảng 1,5-2 bao/ngày).
Trước khi bỏ e chỉ hút Marlboro, khi bỏ thuốc e dùng thuốc cai nghiện hỗ trợ là nước súc miệng smok, đồng thời mỗi lần sau khi súc miệng e hút mấy hơi thuốc Thăng Long ( hút vài hơi rồi cấu đầu để lại điếu đó), vì thuốc Thăng Long nó khác vị nên e cũng không thấy ngon. Bản chất của thuốc smok làm mồm miệng đắng ngắt, nôn thốc nôn tháo ( nôn thắt ruột trào nước mắt luôn).
Trong tuần đầu e không làm việc gì chỉ ngồi máy tính để kêu gọi cơn nghiện kéo đến, và khi nó kéo đến là e lại súc miệng kèm vài hơi thuốc Thăng Long.
Sau 1 tuần e cảm thấy sợ và ngại súc miệng bằng smok thì e bắt đầu thử ý trí của mình bằng cách đi uống bia ( e nghiện bia ạ). Sau khi uống là lại thấy nhạt mồm nhạt miệng, nhạt kinh khủng và thèm thuốc cũng kinh khủng. E về nhà lại tiếp tục súc miệng và hút tiếp và lại nôn ( đến giờ e vẫn còn cảm giác cái nôn nó đau thắt lồng ngực và quặn ruột luôn). Sau vài lần như vậy là e không thấy thèm thuốc nữa.
Đợt bỏ thuốc đó e dùng hết 3 chai smok và chưa hết 1 bao Thăng Long nhưng phải nghỉ việc mất gần 20 ngày đấy.
Thực tế bỏ thuốc rất cần nghị lực của chính mình, sự cảm thông của gia đình ( vì bỏ thuốc rất hay cáu giận vô cớ ). E cũng bỏ nhiều lần, lần ít thì được vài ba ngày, nhiều thì được cả năm rồi lại tái nghiện chỉ vì không có lập trường. Những lần đó bỏ thì bỏ nhưng không xác định cần bỏ, đó là sai lầm lớn của e.
Thời gian đầu sau khi bỏ các cụ cố gắng không ngồi gần những người hút đúng loại thuốc nình đã hút ngày trước, vì khi ngửi đúng hương vị đó nó sẽ gây thèm đấy.
Chúc các cụ bỏ thuốc thành công nhé.