[Funland] Tuổi 50+ sống một mình như thế nào

Trục

Xe ba gác
Biển số
OF-36688
Ngày cấp bằng
6/6/06
Số km
24,979
Động cơ
753,325 Mã lực
Bẩm các cụ mơ,
Bên kia có mợ mở thớt hỏi tuổi 50 về hưu sẽ như nào, em chợt nghĩ đến chuyện như tiêu đề ạ.
Giả thiết là các cụ mợ có con nhưng không sống cùng chúng, cũng như ko đi bước nữa hoặc ko thích cặp kè,
Mong các cụ mợ chia sẻ
50 tuổi mới trải qua được 2/3 cuộc đời, không rong chơi thì hơi phí.
Cụ thích sống kiểu gì thì cụ sống thôi, ai biết đường nào mà trả lời.
Như em thì em rong chơi khắp chốn, nhưng mà vướng vợ dại, con thơ, nên em lại trở về với thực tại.
 

A.B.C.D

Xe hơi
Biển số
OF-578827
Ngày cấp bằng
12/7/18
Số km
126
Động cơ
140,473 Mã lực
Sau này già em sẽ như thế này nhưng là đi với một ông lão soái ca chứ không phải 2 bà lão đi với nhau. Mới nghĩ đến thôi đã thấy tuổi già thật tuyệt, trừ lúc ốm đau :)
Có gì dùng nấy mợ ạ
Về già các lựa chọn ít đi nhiều lắm
 

Mr.BMW

Xe buýt
Biển số
OF-64908
Ngày cấp bằng
25/5/10
Số km
521
Động cơ
440,345 Mã lực
Nơi ở
NƠI ĐỊA ĐẦU TỔ QUỐC
Cảm ơn mợ, em lại không mấy tin vào kinh dịch, tướng số. Cuộc đời em, rừng đao núi kiếm thì chưa được vào, chứ lênh đênh 5 chìm 7 nổi, phá sản vài lần thì cũng qua hết rồi. Hơn 40 năm, kể ra cũng có cái để kể với con cháu sau này mợ ạ. Sướng khổ đủ cả, kể cũng như là thỏa cái chí tang bồng...
Sống cho mình thôi mợ cháu, miễn là không vi phạm pháp luật, không vi phạm đạo đức làm người! Luật lệ hương ước là do con người ta đặt ra cả thôi, đặt ra được, thì bỏ đi được!
Đọc hết các còm của cụ em thấy cuộc đời em ngang ngửa cụ về độ từng trải , gian nan ...em năm nay cũng năm chục rồi , ly hôn 5 năm , cháu lớn đã đi làm cháu thứ hai vừa vào ĐH . Em nuôi cả hai cháu lên giờ chuẩn bị phải sống một mình ....theo cụ nếu có chỗ tâm đầu ý hợp em có lên liều mình một lần nữa....? Em là doai cụ nhé , thanks cụ
 

BMW FOREVER

Xe buýt
Biển số
OF-45935
Ngày cấp bằng
9/9/09
Số km
986
Động cơ
469,889 Mã lực
Nơi ở
Từ Liêm - Hà Nội - Việt Nam
Tiện còm của cụ xe sang, em chia sẻ thêm một tý. Thực sự việc sống một mình khi về già là suy nghĩ thực tế của em chứ ko phải câu view đâu. Em cũng không còn trẻ gì, sắp lên bà ngoại rồi, nên kể cả chưa va đầu vào lục cục như các cụ ở trên thì cũng phải đến tam cục hay tứ cục, cũng hỉ nộ ái ố phêt. Cơ mà mặc dù thế em ko nghĩ tiêu cực hay chán ghét cuộc sống, em thích sống phần đời còn lại có ý nghĩa, vì mỗi người chỉ sổng có một lần, em vô tình làm hỏng 1/3 thời gian có ý nghĩa nhất rồi. Tuy nhiên đôi lúc tự nghĩ em thấy sau già cũng có nhiều thứ hay ho để kể cho con cháu, bắt đầu từ ngày xưa 'mẹ/bà thường...:D''
Mấy người nghĩ văn minh và tiến bộ được như cụ :D, mỗi người một cuộc đời chả cần so sánh vs ai và phải giống ai, em giờ kệ ko quan tâm ai nói thế nào về mình, sống thiện và tuân theo pháp luật, ok 😋
Em phải nói thật là em từng khá buồn cười khi ai đó nói rằng phải có vợ có chồng mới ổn định được, và em từng cố cắt nghĩa xem "ổn định" là phải như thế nào! Sau cùng, em kiến giải như này: cấu trúc xã hội và tập tính ít phiêu lưu của con người ở vùng Đông Nam Á và văn minh lúa nước nó chi phối con người ta, nó triệt tiêu hoàn toàn tính cách mạo hiểm, ưa khám phá và chấp nhận trải nghiệm như bọn khoai tây. Tính cố hữu tập trung làng xã và rào làng co cụm làm cho người ta sợ cô độc, không dám đối đầu với tự nhiên, với đồng loại và luôn mường tượng bên ngoài kia là một thế lực gì đó đáng sợ. Do đó, xét về vĩ mô, chúng ta không có nhiều phát minh có tầm vóc ảnh hưởng đến nhân loại, không có những phát kiến hay tìm ra vùng đất mới như Cô-Lôm-Bô, không dám phiêu lưu qua đại dương như Ma-Giê-Lăng, thờ rất nhiều thần, phật, thánh... Tầm vi mô, chúng ta có tâm lý dĩ hòa vi quý, chấp nhận cái sai chung, lấy cái bất bình thường lâu dần thành bình thường, không dám đấu tranh và trả giá. Không dám sống cho cá nhân mình, không chịu được cuộc sống 1 mình. Phụ nữ Đông Nam Á nói chung và Việt Nam nói riêng bao nhiêu năm chịu đựng sự hà khắc bất công và hủ tục của tam tòng tứ đức, bị lệ thuộc và bị [gần như] cai trị. Họ khỏa lấp vội vàng mọi khao khát tự do bằng lý do sống vì danh dự cha mẹ, chú bác dòng họ. Họ lấp liếm bằng sống vì cho con, giữ ổn định cho con dù con cái họ không hoặc không cần biết thế nào là ổn định, thậm chí, con cái họ lẽ ra sẽ hạnh phúc hơn nếu bố mẹ chia tay trong văn minh hơn là đày đọa nhau trong địa ngục. Họ bị áp đáo về cách sống, về tư duy, về công việc, về nề nếp gia phong, về đủ mọi loại xiềng xích vô hình, dù họ có khi là trụ cột của gia đình về mọi khía cạnh. Đàn ông, vì lẽ đó, được quyền chà đạp lên mọi giá trị loài người...
Đến phần của đàn ông, em cho rằng thậm chí còn đáng thương hơn phụ nữ! Họ sẽ bị nguyền rủa bởi vô số thứ quy định về vai trò của phái mạnh. Mấy ai trong các cụ ở đây dám cãi cha mẹ khi còn ngồi ghế nhà trường? Dám làm những gì mình thích? Có nhiều người không dám bỏ vợ, bạn gái chỉ vì làm trưởng họ, vì danh dự của bố mẹ, không dám ngồi sau xe phụ nữ, không dám rũ bỏ hôn nhân vì hết tình cảm, nhưng cố bấu víu vào vài thứ mơ hồ. Không dám tỏ tình nếu thích, cảm thấy thua kém người bên cạnh vì bằng cấp không bằng họ, dù thu nhập cao hơn nhiều. Không dám thừa nhận bản ngã củ mình....
Tựu trung, tính kế thừa từ lâu làm cho người ta không dám đương đầu với nhiều thứ, nổi bật là họ sợ cô đơn, sợ phải sống một mình, hoang mang khi lạc đường...dù có thể họ chưa già!
Em nhấn mạnh ở đây là em không cổ súy cho việc ly hôn, sống bạt mạng, coi thường pháp luật và sống ích kỷ cá nhân.
Nhưng em hoàn toàn cổ vũ việc các cụ, nếu đã đi qua quá bán phần đời con người, hãy mạnh dạn sống cho mình nhiều hơn, trải nghiệm cuộc đời nhiều hơn, đương đầu nhiều hơn. Sống một mình, không có gì đáng sợ. Đáng sợ nhất là sống mà không thấy mình vui vẻ, không thấy mình có ý nghĩa, không dám sống cho chính mình. Hãy thử lạc đường trong rừng sâu như em đã từng, hãy thử xách xe máy chạy từ Sài Gòn ra Hà Nội như em đã từng, hãy thử sống với con nghiện như em đã từng, hãy đi khi còn có thể, chỉ cần tính toán một chút chứ đừng do dự...
Cuộc đời này, tuyệt vời cực kỳ! Sống một mình, còn tuyệt vời hơn nữa!
 

Doublegreen

Xe tải
Biển số
OF-779789
Ngày cấp bằng
9/6/21
Số km
278
Động cơ
-127,152 Mã lực
Nơi ở
Cạnh Tháp rùa
Trước tầm 30, 40 em nghĩ 50 là già lắm rồi nhưng giờ đầu 5 nó sập tới em vẫn thấy còn trỏe, đi đâu make up và ăn mặc điệu đà vẫn thấy nhiều ánh mắt vệ tinh và nếu nói tuổi thực là khối người giật mình. Thế nên các cụ chưa 50 ngồi yên nhé. :D
Công nhận em cũng kiểu vô tình bỏ phí 1/3 cuộc đời như cụ chủ tốp, một phần thời trẻ bản tính nhút nhát, mơ mộng, bố mẹ nghiêm khắc nên cũng ảnh hưởng đến quyết định của mình một phần. Bây giờ 50 nhiều lúc vẫn thích đẻ thêm đứa nữa :)) Có điều kiện muốn đi du lịch mà đi một mình cũng chán, làm căn nhà bên bờ biển mà ở một mình thì cũng dở hơi :D trộm vào thịt không biết chừng :D Tuổi nào cũng cần có đôi, bất khả kháng số phận đành chịu. Em sợ nhất lúc ốm đau, bệnh tật hay gặp chuyện buồn như bố, mẹ mất mà một mình gánh vác kinh khủng lắm... Bình thường thì vẫn súng sính ngày mặc đẹp đi làm, cuối tuần đi chơi, thích gì làm nây không phải nghĩ.
 
Chỉnh sửa cuối:

yêu anh có ô tô

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-343210
Ngày cấp bằng
18/11/14
Số km
6,318
Động cơ
331,888 Mã lực
Em phải nói thật là em từng khá buồn cười khi ai đó nói rằng phải có vợ có chồng mới ổn định được, và em từng cố cắt nghĩa xem "ổn định" là phải như thế nào! Sau cùng, em kiến giải như này: cấu trúc xã hội và tập tính ít phiêu lưu của con người ở vùng Đông Nam Á và văn minh lúa nước nó chi phối con người ta, nó triệt tiêu hoàn toàn tính cách mạo hiểm, ưa khám phá và chấp nhận trải nghiệm như bọn khoai tây. Tính cố hữu tập trung làng xã và rào làng co cụm làm cho người ta sợ cô độc, không dám đối đầu với tự nhiên, với đồng loại và luôn mường tượng bên ngoài kia là một thế lực gì đó đáng sợ. Do đó, xét về vĩ mô, chúng ta không có nhiều phát minh có tầm vóc ảnh hưởng đến nhân loại, không có những phát kiến hay tìm ra vùng đất mới như Cô-Lôm-Bô, không dám phiêu lưu qua đại dương như Ma-Giê-Lăng, thờ rất nhiều thần, phật, thánh... Tầm vi mô, chúng ta có tâm lý dĩ hòa vi quý, chấp nhận cái sai chung, lấy cái bất bình thường lâu dần thành bình thường, không dám đấu tranh và trả giá. Không dám sống cho cá nhân mình, không chịu được cuộc sống 1 mình. Phụ nữ Đông Nam Á nói chung và Việt Nam nói riêng bao nhiêu năm chịu đựng sự hà khắc bất công và hủ tục của tam tòng tứ đức, bị lệ thuộc và bị [gần như] cai trị. Họ khỏa lấp vội vàng mọi khao khát tự do bằng lý do sống vì danh dự cha mẹ, chú bác dòng họ. Họ lấp liếm bằng sống vì cho con, giữ ổn định cho con dù con cái họ không hoặc không cần biết thế nào là ổn định, thậm chí, con cái họ lẽ ra sẽ hạnh phúc hơn nếu bố mẹ chia tay trong văn minh hơn là đày đọa nhau trong địa ngục. Họ bị áp đáo về cách sống, về tư duy, về công việc, về nề nếp gia phong, về đủ mọi loại xiềng xích vô hình, dù họ có khi là trụ cột của gia đình về mọi khía cạnh. Đàn ông, vì lẽ đó, được quyền chà đạp lên mọi giá trị loài người...
Đến phần của đàn ông, em cho rằng thậm chí còn đáng thương hơn phụ nữ! Họ sẽ bị nguyền rủa bởi vô số thứ quy định về vai trò của phái mạnh. Mấy ai trong các cụ ở đây dám cãi cha mẹ khi còn ngồi ghế nhà trường? Dám làm những gì mình thích? Có nhiều người không dám bỏ vợ, bạn gái chỉ vì làm trưởng họ, vì danh dự của bố mẹ, không dám ngồi sau xe phụ nữ, không dám rũ bỏ hôn nhân vì hết tình cảm, nhưng cố bấu víu vào vài thứ mơ hồ. Không dám tỏ tình nếu thích, cảm thấy thua kém người bên cạnh vì bằng cấp không bằng họ, dù thu nhập cao hơn nhiều. Không dám thừa nhận bản ngã củ mình....
Tựu trung, tính kế thừa từ lâu làm cho người ta không dám đương đầu với nhiều thứ, nổi bật là họ sợ cô đơn, sợ phải sống một mình, hoang mang khi lạc đường...dù có thể họ chưa già!
Em nhấn mạnh ở đây là em không cổ súy cho việc ly hôn, sống bạt mạng, coi thường pháp luật và sống ích kỷ cá nhân.
Nhưng em hoàn toàn cổ vũ việc các cụ, nếu đã đi qua quá bán phần đời con người, hãy mạnh dạn sống cho mình nhiều hơn, trải nghiệm cuộc đời nhiều hơn, đương đầu nhiều hơn. Sống một mình, không có gì đáng sợ. Đáng sợ nhất là sống mà không thấy mình vui vẻ, không thấy mình có ý nghĩa, không dám sống cho chính mình. Hãy thử lạc đường trong rừng sâu như em đã từng, hãy thử xách xe máy chạy từ Sài Gòn ra Hà Nội như em đã từng, hãy thử sống với con nghiện như em đã từng, hãy đi khi còn có thể, chỉ cần tính toán một chút chứ đừng do dự...
Cuộc đời này, tuyệt vời cực kỳ! Sống một mình, còn tuyệt vời hơn nữa!
Cụ ko cần phải viết dài vậy đâu :D . Cuộc đời vốn là VÔ THƯỜNG, nay mất mai còn..., ko có gì là vĩnh viễn cả. Cô đơn ư, buồn ư, ổn định ư, sướng ư, khổ ư...với em giờ mấy cái khái niệm đó chả có ý nghĩa gì :)
 

BMW FOREVER

Xe buýt
Biển số
OF-45935
Ngày cấp bằng
9/9/09
Số km
986
Động cơ
469,889 Mã lực
Nơi ở
Từ Liêm - Hà Nội - Việt Nam
Đọc hết các còm của cụ em thấy cuộc đời em ngang ngửa cụ về độ từng trải , gian nan ...em năm nay cũng năm chục rồi , ly hôn 5 năm , cháu lớn đã đi làm cháu thứ hai vừa vào ĐH . Em nuôi cả hai cháu lên giờ chuẩn bị phải sống một mình ....theo cụ nếu có chỗ tâm đầu ý hợp em có lên liều mình một lần nữa....? Em là doai cụ nhé , thanks cụ
Em rất ngưỡng mộ lão, phải nuôi 2 đứa là rất mệt và cực (theo cách nào đó). Tuy nhiên, em hơi không đồng ý với lão về mệnh đề "phải sống một mình". Phần này, theo em là lão cứ nên lấy làm vui vẻ, hệt như tâm lý cầm nửa chai nước đi qua sa mạc. Tâm lý tiêu cực thì sẽ nghĩ rằng: đèo mẹ, còn có nửa chai nước! Oải nhể!
Tâm lý tích cực thì nghĩ như này: vãi, vẫn còn tới nửa chai nước, nhấc mông lên thôi.
Dù sự thật, nửa chai nước và cái sa mạc kia không có gì thay đổi. Nhưng "phải" sống một mình nó khác với "được" sống một mình. Lão nên nghĩ đến những gì mình được làm khi alone mà không bị ràng buộc bởi gia đình.
Về phần lão có một vàng son nào đấy, nếu đủ hương sắc, đủ bao dung, đủ thấu hiểu, em tin rằng nên cho mình một cơ hội, không nhất thiết là một đám cưới linh đình, nhưng đôi khi, một chai vang và một cây đàn cũng đủ làm người ta gắn bó, tờ giấy có chữ ký nào đó, có chăng cũng chỉ là thỏa mãn nỗi lo lắng chốc lát. Ở tuổi của em và lão rồi, sống tốt đời đẹp đạo, bồi đắp cho xã hội văn mình là tốt lắm rồi!
Thu ăn măng trúc, Đông ăn giá lão ạ!
 

BMW FOREVER

Xe buýt
Biển số
OF-45935
Ngày cấp bằng
9/9/09
Số km
986
Động cơ
469,889 Mã lực
Nơi ở
Từ Liêm - Hà Nội - Việt Nam
Cụ ko cần phải viết dài vậy đâu :D . Cuộc đời vốn là VÔ THƯỜNG, nay mất mai còn..., ko có gì là vĩnh viễn cả. Cô đơn ư, buồn ư, ổn định ư, sướng ư, khổ ư...với em giờ mấy cái khái niệm đó chả có ý nghĩa gì :)
Em rảnh rỗi múa rìu qua mắt thợ, lão bỏ quá cho nếu thấy không vui!
 

my.eb

Xe điện
Biển số
OF-758749
Ngày cấp bằng
29/1/21
Số km
3,934
Động cơ
105,976 Mã lực
Cụ ko cần phải viết dài vậy đâu :D . Cuộc đời vốn là VÔ THƯỜNG, nay mất mai còn..., ko có gì là vĩnh viễn cả. Cô đơn ư, buồn ư, ổn định ư, sướng ư, khổ ư...với em giờ mấy cái khái niệm đó chả có ý nghĩa gì :)
Em thích cụ ấy viết dài, thật đấy,
Em rảnh rỗi múa rìu qua mắt thợ, lão bỏ quá cho nếu thấy không vui!
 

Ú Òa

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-761486
Ngày cấp bằng
1/3/21
Số km
570
Động cơ
50,949 Mã lực
Tuổi
33
Bẩm các cụ mơ,
Bên kia có mợ mở thớt hỏi tuổi 50 về hưu sẽ như nào, em chợt nghĩ đến chuyện như tiêu đề ạ.
Giả thiết là các cụ mợ có con nhưng không sống cùng chúng, cũng như ko đi bước nữa hoặc ko thích cặp kè,
Mong các cụ mợ chia sẻ
Sắm cái máy ảnh tập chụp rồi nhập hội hiếp ảnh, đi đây đi đó chụp choẹt ăn nhậu giao lưu cho nó vui.
 

Thèm khát

Xe điện
Biển số
OF-785131
Ngày cấp bằng
21/7/21
Số km
2,687
Động cơ
22,515 Mã lực
Tuổi
40
Chắc là mợ phải k ạ? Phụ nữ cần gì cặp kè, kiếm vài bà bạn tám chuyện, đi du lịch vui chơi, thi thoảng qua thăm con cháu. E chỉ sợ k có sức khoẻ và k có tiền thôi, chỉ có phụ nữ mới mang lại hạnh phúc cho nhau, cần gì đàn ông tầm tuổi này hả mợ?
Nói thế thôi chứ cụng cần cho cuộc sống thêm màu sắc chứ ạ.
 

my.eb

Xe điện
Biển số
OF-758749
Ngày cấp bằng
29/1/21
Số km
3,934
Động cơ
105,976 Mã lực
Sắm cái máy ảnh tập chụp rồi nhập hội hiếp ảnh, đi đây đi đó chụp choẹt ăn nhậu giao lưu cho nó vui.
Em thích đi du lịch, trải nghiệm đây đó, nhưng em lại ko thích chụp choẹt cụ ạ. Về cơ bản, những gì cần lưu em lưu vào não và bộ nhớ hết rồi.
Ở chỗ đông người, em lại hay thấy cô đơn, nên không thích giao lưu ồn ào cho lắm :D
Có lẽ đó cũng là điểm khác người,
 

Ú Òa

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-761486
Ngày cấp bằng
1/3/21
Số km
570
Động cơ
50,949 Mã lực
Tuổi
33
Em thích đi du lịch, trải nghiệm đây đó, nhưng em lại ko thích chụp choẹt cụ ạ. Về cơ bản, những gì cần lưu em lưu vào não và bộ nhớ hết rồi.
Ở chỗ đông người, em lại hay thấy cô đơn, nên không thích giao lưu ồn ào cho lắm :D
Có lẽ đó cũng là điểm khác người,
Đời thay đổi khi ta thay đổi. :D
 

luot_song

Xe container
Biển số
OF-65216
Ngày cấp bằng
29/5/10
Số km
6,346
Động cơ
480,684 Mã lực
Em 50 rồi mà vẫn phải loay hoay hướng đi đây vẫn chưa nghỉ ngơi được. Nhân tiện cụ nào có đất nông cây xanh để lại cháu mảnh để chuẩn bị làm VAC ạ
 

Smile1102

Xe container
Biển số
OF-714517
Ngày cấp bằng
2/2/20
Số km
8,990
Động cơ
181,703 Mã lực
Em nghĩ có thể không có chồng nhưng nhất định phải có bạn thân, trai gái đều được.
Để cùng nhau đi chơi, đi du lịch, cũng tham gia hoạt động xã hội.
Thì thoảng giúp đỡ con cái dù ko ở cùng. Ví dụ nhà em bố mẹ chồng ko ở cùng nhau cũng ko ở cùng con, nhưng chiều là đến nhà em đón cháu đi học về, cho cháu ăn xong cắm cơm giúp lặt vặt, đôi khi ông dạy cháu học, tới tầm 6h tụi em đi làm về thì ông bà ai về nhà nấy.
Bảo ông bà về ở nhà em ông bà ko thích, hoặc mua nhà ở gần cũng ko.
Em thì thích đàn đúm nên hi vọng sẽ ko phải sống mình.
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top