Cụ nói khá đúng, e vẫn lồng ghép, vẫn nhắc nhở, nhưng thật sự thay đổi tính nết cũng k đơn giản, e vừa bảo bạn ấy là có bác trên otofun khuyên con nên thi Tổng hợp, bạn ấy bảo e là con sẽ thay đổi để vào Ams
. Nói chung là bạn ấy rất tự tin là có thể đỗ Ams, nhưng e thì nhìn với cách học như hiện nay khá là ảo tưởng. Hi vọng và chờ đợi xem bạn ấy thay đổi như nào
. Hôm qua thì e bảo mẹ cho con một ngôi nhà 3ty hay lựa chọn đi du học con chọn gì, bạn ấy bảo là con chọn du học vì nhà 3ty k phải là mục tiêu của con
. Đấy, rất tham vọng và rất tự tin cụ ạ, còn mục tiêu là con tự di du học k cần xin tiền mẹ cơ, nhưng e k hiểu sẽ làm thế nào để thực hiện đc mục tiêu ạ.
Kệ nó, tuổi trẻ có nhiệt huyết của nó, để tự nó đi.
Còn câu hỏi "làm thế nào để thực hiện mục tiêu" kia của mợ, chắc là thiên biến vạn hóa và sẽ có rất nhiều cách làm, nhưng cá nhân em chỉ biết 1 cách, và cách làm này quá khứ thì dân tổng hợp bọn nó dùng rất nhiều, giờ ko hiểu có còn ko. Nói chung tổng kết lại thì cũng chẳng có gì ghê gớm, tiếp xúc đủ nhiều là được. Em lấy vài ví dụ áp dụng cụ thể để mợ có thể hiểu rõ hơn phương pháp này.
1) Giả dụ em muốn con vào Harvard đi, chẳng hạn thế, tiếp xúc nhiều thực hiện thế nào? Là khi nó còn bé, em sẽ kể cho nó thật nhiều các câu chuyện về Harvard , tô vẽ lung linh về ngôi trường trong mơ, thật nhiều huyền thoại. Trò chuyện với nó như mình kể chuyện cổ tích cho con nghe ấy, chỉ khác nhau ở chỗ các bạn khác mơ mộng về Bạch Tuyết, lâu đài pha lê hay Elsa chẳng hạn, thì nó mơ về Harvard.
Con lớn lên 1 chút thì có thể đưa nó sang Harvard chơi, có thể đặt cho con những thử thách nho nhỏ như đi 1 vòng hỏi 20 người đang học Harvard là điều gì quan trọng nhất để có thể được nhận và ghi chép lại, chẳng hạn thế.
Lớn hơn thì khuyến khích nó vào diễn đàn Harvard trò chuyện, thảo luận, suy nghĩ các vấn đề đang được thảo luận trong đó. Kết bạn, làm quen với càng nhiều sinh viên cũng như những bạn học sinh khác đang có ý định thi Harvard.
2) Giả dụ mợ muốn con tự đi du học ko cần xin tiền mẹ cũng như vậy. Cho con nó tiếp xúc thật nhiều với các bạn đã có học bổng hay đang có ý định tương tự mà trò chuyện, hỏi thăm, trao đổi. Sau đó sẽ tìm thấy thông tin về các loại học bổng cũng như điều kiện cụ thể của từng loại học bổng. Những thông tin này ko biết lúc nào sẽ xuất hiện, nhưng cũng giống như mợ trồng cây lấy quả vậy thôi, mợ trồng 1 cây 2 cây có thể ko có quả, nhưng trồng 1 trăm cây thì nó phải có quả. Cứ lúc nào cũng tiếp xúc với những cái thứ đấy thì những vấn đề cụ thể như xin học bổng cần điều kiện gì, học ở đâu, học với ai, luyện tập thế nào để đáp ứng được những tiêu chí kia nó sẽ đến 1 cách tự nhiên vào 1 thời điểm nào đấy. Ko biết là lúc nào, nhưng nó PHẢI đến, miễn là tiếp xúc đủ nhiều.
Nói chung là với phương pháp này, bất kỳ mục tiêu gì cũng sẽ làm được dễ dàng. Dễ dàng ở đây hiểu theo nghĩa là cùng năng lực thì phương pháp này mất công sức ít nhất, dễ đạt được cái mình muốn nhất. Cái gì giải quốc gia, quốc tế, học bổng du học nước ngoài mà đa số mọi người cho là khó, thật ra có rất nhiều người trong cuộc chả thấy đấy là cái gì ghê gớm, vì nếu các cụ các mợ nhìn quá trình thế kia thì có gì ghê gớm
Nghe ngon lành cành đào đúng không? Đừng vội, đọc nốt mấy dòng sau của em. Thật ra em phân vân mãi, ko biết có nên post bài chia sẻ này hay không, bởi thực chất đây là 1 con đường "ma đạo". Ví dụ như em dạy con theo ví dụ em đưa chẳng hạn, thì có khi nó trở nên đầy "chất Harvard" còn trước cả khi được thực sự nhận vào Harvard, cái đó lý giải cho sự dễ dàng, nhưng cũng để lại hệ lụy rất lớn.
Vì bây giờ cả thế giới của nó là Harvard, có khi nó chỉ biết đến đúng duy nhất cái đó. Trong khi, cuộc sống, biết nhiều hơn về những thứ khác sẽ đem lại nhiều hạnh phúc hơn.
Và trường hợp thất bại sẽ là thảm họa, bởi nó đã biến thành dân "Harvard" trước khi được nhận vào đó, nên thất bại đồng nghĩa với thế giới sụp đổ, cảm thấy lạc lõng ở môi trường ngoài. Ảnh hưởng tâm lý rất lớn, nhẹ có thể là đóng cửa ko gặp ai vài tháng, nặng hơn có thể thành dở hơi, thậm chí tự sát, dù rằng trong mắt người bình thường vẫn quá ổn, vẫn là học sinh giỏi, hay vẫn vợ đẹp con khôn 3 tầng 4 bánh. Em nói cái này với tư cách chứng kiến thực tế 1 cách nghiêm túc nhé.
Nói chung nếu các cụ các mợ có ý định áp dụng phương pháp em nói nên thận trọng. Cái mà người khác nói "học nhiều quá hóa điên" trên thực tế ko có, học quá nhiều thì chỉ kiệt sức, ko bao giờ có thể nào vì thế mà điên được. Điên là bởi thất bại khi đi con đường "ma đạo" này. Bình thường là ko nên dùng, và mỗi con đường nó chỉ thích hợp với 1 nhóm đối tượng nào đấy mà thôi.