VN mình chống tốt, em cụ thể chống ở đây nghĩa là phương án đối phó khi phát hiện ổ dịch mới. Nhưng phần phòng của mình không tốt, tâm lý ngạo nghễ chủ quan, thậm chí ngay ở nơi xung yếu nhất là các bệnh viện. Bạch Mai và các bv Đà Nẵng bị rồi, quan chức bộ Y tế đi thị sát quy trình phòng dịch ở các bệnh viện rồi, vậy mà vẫn để xảy ra những tình huống bị động như ở viện E, 108.
Và em vẫn băn khoăn về cái giả thiết một bộ phận nhất định trong dân số VN đã có miễn dịch chéo với covid, thông qua va chạm trước đó với 1 (hoặc một vài) coronavirus họ hàng gần. Đợt tháng 2,3 chắc phải có tầm 300k tới nửa triệu khách du lịch phương tây + Hàn Nhật vào VN do chính sách kích cầu du lịch, em nghĩ ít lắm lắm thì cũng phải có vài trăm người mang virus vào, vậy mà sóng 1 ta chỉ có tầm hơn 100 ca lây nhiễm cộng đồng. Rồi ta cũng chưa bao giờ lockdown thật sự chặt chẽ, nghiêm nhất là chỉ thị 16 thật ra vẫn khá nửa vời, trong khi bọn Ấn Độ hay Malay, Indo, Phi lockdown quyết liệt hơn nhiều mà số ca vẫn tăng ầm ầm. Nên nếu chỉ dựa vào contact tracing và xét nghiệm (công suất xét nghiệm của ta hiện đang thấp gần nhất thế giới) mà giữ được như này thì cứ có cảm giác hư cấu kiểu gì ấy. Mấy nước hàng xóm quanh ta, và các tỉnh cực nam TQ, cũng tương tự.