- Biển số
- OF-717753
- Ngày cấp bằng
- 26/2/20
- Số km
- 29
- Động cơ
- 80,260 Mã lực
Cụ hỗ trợ các em ấy dễ em ấy hỗ trợ cụ em cô vy đấyNgày đầu ở HCM mở cửa massage, em tính đi hỗ trợ mấy em ấy nhưng bây giờ đóng cửa rồi
Cụ hỗ trợ các em ấy dễ em ấy hỗ trợ cụ em cô vy đấyNgày đầu ở HCM mở cửa massage, em tính đi hỗ trợ mấy em ấy nhưng bây giờ đóng cửa rồi
Đi lam ko phải chỉ vì cái đó đâu bác ạ. Nó còn là cảm giác vượt qua chính mình, thể hiện bản thân, mỗi lần xong 1 thử thachs hay nhiệm vụ khó, nghĩ lại cảm giác khoan khoái lắm.Đi làm thì có thu nhập nhưng cũng phải dùng chính thu nhập đó để nuôi công việc đó.
Từ chi phí đi lại, học hành nâng cao trình độ rồi ăn chơi nhậu nhẹt đàn đúm cho đến hiếu hỉ, quà cáp biếu xén...Phụ nữ thì mỹ phẩm, áo váy...
Thậm chí là cả ganh đua xe cộ, nhà cửa, con cái phải học trường nọ trường kia.
Đến khi nghỉ làm công việc đó thì thu nhập từ đó không còn nhưng nhiều thứ chi tiêu linh tinh cũng tự động biến mất. Tự nhiên gánh nặng cũng nhẹ đi.
Chưa kể hàng ngày không còn phải chịu xì trét vì công việc, hít khói bụi đen phổi khi đi đường hay nhịn ỉa đái đến hỏng cả ruột già lẫn thận vì tắc đường hay hỏng gan vì nạp đủ thứ rượu bia vào người...
Thế nên đến một lúc nào đấy cũng nên cân nhắc cái đươc và mất để quyết định dừng lại hay tiếp tục làm con thiêu thân.
Nhiều khi có những chi phí cơ hội mợ không tính được vì khi mải miết cắm đầu vào công việc thường nhật có khi 10-12h/ngày để hoàn thành cv thì ta không có tg để nghĩ hay có cơ hội, ý tưởng để làm các công việc khác hay thậm chí k có tg để sẻ chia hay tận hưởng những phút giây hạnh phúc bên người thân và gđ. Cái gì nó cũng có giá của nó cả em nghĩ thế. Có một thực tế là đại dịch Covid xảy ra làm cho nhiều người thay đổi công việc, thói quen sinh hoạt do vậy vô hình chung nó làm cho con người ta có nhiều thời gian hơn cho gđ và người thân cũng như nó bắt người ta phải tìm một hướng đi mới hay một giải pháp mới cho phù hợp với thực tiễn.2 năm rồi làm bạc cả tóc nên cũng tâm tư lắm
Buôn gia vị thì phải làm ngay từ hôm nay vì sắp tết là 1 cơ hội khởi động ngay cụ ơi.Em giống cụ từ giãn cách đến giờ. Hiện tại vào tết chạy tạm ship. Qua tết tính dò dẫm hướng đi tự đi buôn gia vị nhà có trên hà nội. Hy vọng đủ ăn và nuôi gia đình. Chưa biết đi đến đâu nhưng vẫn cứ sẽ cố.
Vớ vẩn cụ nhề1 bài báo, viết về , 1 số người bỏ việc ở Mỹ, tìm việc làm mới. Và cho rằng, đang xảy ra trên toàn cầu, thì có lẻ không thực tế.
Nếu mợ có khả năng tìm việc tốt hơn thì cứ tìm, nhưng hãy căn cứ trên khả năng và cơ duyên của mình thôi, đừng nhìn người khác mà sống vì cuộc đời này vốn dĩ không công bằng.Vẫn cần tiền, nhưng như em thì em muốn chế độ làm việc linh hoạt hơn, hoặc lương cao hơn. Em không muốn bán sức chục tiếng mỗi ngày trên công ty để nhận mấy đồng lương cũ, trong khi một số người khác bỗng có cả đống tiền rơi vào đầu do hệ quả của nền kinh tế cô vít.
Đầu năm nay công ty em có mấy người bất mãn, cuối năm tất cả đều yêu công ty hơn vì qua 1 năm dịch bệnh phần lớn xã hội lao đao thì bọn em vẫn ổn. Trong lúc khó khăn mới thấy một công việc ổn định và lương tháng phát đều chỉ tăng chứ không giảm là điều đáng quý đến thế nào.Tụi em hơn năm nay rồi không có doanh thu, vẫn đang trả lương, bảo hiểm.
Nhân viên hay công nhân bất kỳ người nào thấy có chỗ việc nhàn hơn, lương cao hơn, hoặc như bác thấy đống tiền rơi vào đầu thì chỉ cần lên tiếng, viết xong 1 cái đơn đưa cho phòng nhân sự là được nghỉ ngay. Trả tất cả, hồ sơ, sổ bảo hiểm.
Hiện tại cty không có doanh thu, nhưng vẫn phải duy trì để hoạt động, nhưng tụi em chỉ cần những người thấy ở lại có thể nhận lương vừa với sức lao động họ bỏ ra.
Cơ chế thị trường, thuận mua-vừa bán. Thấy hợp thì tiếp tục, nếu không thì chia tay!
Không khác đại đa số các doanh nghiệp khác, năm nay tụi em âm, mà khác với mọi khi là tụi em có mảng cho thuê nhà xưởng và văn phòng thì từ năm ngoái đã phải giảm hay thậm chí miễn nhiều tháng vẫn có người nợ chưa trả được....
Đầu năm nay công ty em có mấy người bất mãn, cuối năm tất cả đều yêu công ty hơn vì qua 1 năm dịch bệnh phần lớn xã hội lao đao thì bọn em vẫn ổn. Trong lúc khó khăn mới thấy một công việc ổn định và lương tháng phát đều chỉ tăng chứ không giảm là điều đáng quý đến thế nào.
Ít người tìm được niềm vui trong công việc như cụ lắm.Đi lam ko phải chỉ vì cái đó đâu bác ạ. Nó còn là cảm giác vượt qua chính mình, thể hiện bản thân, mỗi lần xong 1 thử thachs hay nhiệm vụ khó, nghĩ lại cảm giác khoan khoái lắm.
Hoặc đơn giản, bác làm tốt, cuối năm hoặc sang năm được cục to, cái cảm giác "vì bạn xứng đáng" cũng thích thú lắm.
Còn như chúng ta, đến 1 tuổi nào đó, đến 1 vị trí nào đó thì ko cần phải stress quá, hay như bác bảo phải hít khói bui, hay phải thụ động/nạp đủ thứ rượu bia nữa rồi. Bia rượu nhà em thích uống, nhưng mỗi lần giỏi lắm bia được 2 chai, 2vc chắc được 4 chai, rượu chắc 1 chai vang là quắc, nhưng uống thì thực sự thấy ngon và mình thích điều đó.
Thế thì chym chỉ để ngắm và đi tè thôi hả cụEm quá tuổi bồng bột chét vì lol rồi cụ ạ
vầng niệt rồi cụ ạThế thì chym chỉ để ngắm và đi tè thôi hả cụ
Em thích câu này của mợ.Nếu mợ có khả năng tìm việc tốt hơn thì cứ tìm, nhưng hãy căn cứ trên khả năng và cơ duyên của mình thôi, đừng nhìn người khác mà sống vì cuộc đời này vốn dĩ không công bằng.
Đầu năm nay công ty em có mấy người bất mãn, cuối năm tất cả đều yêu công ty hơn vì qua 1 năm dịch bệnh phần lớn xã hội lao đao thì bọn em vẫn ổn. Trong lúc khó khăn mới thấy một công việc ổn định và lương tháng phát đều chỉ tăng chứ không giảm là điều đáng quý đến thế nào.
Bác hiểu câu này chưa đúng đâu!... Vốn biết rằng công ty tư nhân thì mọi người phải cùng xắn tay vào làm việc, chia sẻ khó khăn với nhau, nhưng nếu em và sếp không có chung cái nhìn về định hướng của công ty thì chắc khó ở lâu được. Chắc em sẽ làm thêm một thời gian như một employee thuần túy để lấy tiền đồng thời đi kiếm việc mới thôi.
Bên em luôn cố gắng tạo cơ hội cho nhân viên nâng cao trình độ, nhận thêm trách nhiệm và tất nhiên là thu nhập cao hơn hẳn. Nhưng rất lạ là ít người chịu cố gắng phấn đấu. Nhiều khi làm công tác dân vận đủ kiểu mà nhân viên cứ ì ra, chẳng biết phải làm thế nào nữa Công ty nhỏ nên có thể chú ý đến từng người một, sẵn sàng có kế hoạch phát triển cho riêng mỗi người, nhưng hầu hết là không muốn đi lên. Thời gian rảnh sẵn sàng tụ tập nhậu, chơi... chứ không học thêm hay làm thêm gì cả ngoài việc được phân công hàng ngày. Sách em mua về, để ý thỉnh thoảng lắm mới có bạn cầm lên xem được cái bìaBác hiểu câu này chưa đúng đâu!
Lo cho doanh nghiệp là việc của chủ, của người được thuê làm quản lý doanh nghiệp.
Còn không kể là quản lý, là chủ hay người làm thuê thì điều đầu tiên mình phải lo là bản thân, rồi gia đình xong mới đến nghĩa vụ công dân.
Khi đi làm thì người có tự ái về nghề nghiệp cao thường sẽ đạt được mức cao nhất trong khả năng. Nghề ít khi phản lại, mà thường người không coi trọng nghề mình làm mới khó để nhận được đền đáp thôi.
Làm cho ai, đi làm thuê hay tự làm cho mình thì nghề của mình vẫn là của mình, chẳng ai thay đổi được điều này. Kỹ năng nghề nghiệp chính là giá trị của sức lao động trên thị trường, cơ bắp hay trí óc đều như vậy. Giá trị cao thì kể cả không muốn bán cho ai mà giữ lại tự sử dụng thì giá trị vẫn cao. Nhưng kỹ năng chỉ có bằng cách chăm chút để hoàn thiện liên tục. Người ta nói về thị trường lao động, thì sức lao động khác với các mặt hàng khác là dù muốn cũng không giữ được vĩnh viễn không thay đổi nếu không chăm chút để hoàn thiện!
Tiền triệu là dc rồi, tỷ thì lại mõm tiếpChắc lại tạo cơ hội mõm chứ gì. Cty cụ cứ thử qui ra tiền tỷ xem nhân viên nó có nhao vào ngay ko. Chẳng qua toàn bánh vẽ, lính nó biết thừa nên kệ cho múa