Chài các cụ. Chả là sau 2 tháng không được tiêu tiền thì sáng nay em với ông anh về quê có chút việc ở thành phồ Hưng Yên.
Do đi Hà Nội chưa được ăn hàng tại chỗ nên 2ae em chạy về tp H.Y ăn sáng.
Gọi 2 bát canh cá rô to đùng vật vã full option no nê xong đứng dậy thanh toán hết 50k....
em choáng lần 1.
Vào nhà thả đồ xong em quay ra rửa cái xe vì 2 tháng nay không rửa....
Anh thợ rửa xe nhìn rất hiền hậu, rửa rất kỹ, lau đi lau lại ngó ngang ngó dọc xong em hỏi hết bn xiền.... anh ý bảo hết hai... em nghĩ mịe mình bị thịt luộc à 2 lít á.... em lại hỏi lại là anh ơi em hết bn xiền ạ.... ảnh bẩu hết hai em ơi.... em lúc này chắc cú bị luộc rồi em mới đến gần ảnh hỏi: 2 trăm á anh?... ảnh bẩu 2 chục em ơi... em giật mình hỏi lại: 20 mười nghìn á anh?.... anh nói uh 20 k thôi em....
Mịa đến lúc đó em choáng tập hai em bẩu: sao rẻ thế anh? Em tưởng 2 trăm thì đắt quá chứ 2ok thì rẻ quá... em mở ví thấy có 40k tiền lẻ em đưa hết bảothooi anh cầm lấy.... ảnh cầm xong cảm ơn em rồi em lên xe vẫn thấy áy náy giá như có đồng 50k đưa cho anh ý thì hợp lý hơn....
Thực sự trong suy nghĩ từ sáng tới giờ em cứ băn khoan cảm giác lâu lắm rồi mới thấy đồng tiền nó coa giá trị như thế.
Vài dòng tâm sự ngày đầu tiên được tiẻu tiền sau 2 tháng cấm cung.
Các cụ có gì tâm sự cùng em cho vui nhé.