Em so sánh 2 thời điểm
Đối tượng chưa rõ ràng, chỉ một chút thông tin mù mờ từ Vũ Hán, cả thế giới phương tây coi đó là cúm mùa. Trong nước thôn tin lộn xộn, người phản đối không thiếu. Chưa có hướng dẫn cụ thể từ cấp cao hơn (các CT 15,16,19). Hà Nội khi đó làm thế nào?
- Tổ chức: Các chỉ thị thành phố ra liên tục theo tình hình đâu đó khoảng 10 cái, Khi có vấn đề họp ngay lập tức tìm giải pháp (BN 17 họp ngay trong đêm). Giao việc cụ thể đến từng các cấp quận, phường…. Thông báo số điện thoại hỗ trợ, 2 số di động. (2 số này em đã gọi hơi hài 1 chút )
- Phương pháp: Quan điểm rõ ràng, “Khoanh vùng , dập dịch” Khi Bạch Mai thả BN về các tỉnh, Hà Nội phản đối dữ dội nhất. Khoanh vùng, truy vết triệt để, đóng cửa cả phố ngay trong đêm. Chợ hoa lớn nhất Hà Nội khi có ca đóng cửa luôn. Nhưng khi áp dụng cách ly toàn xã hội, nông dân, KCN vẫn sản xuất bình thường, khi có ca phát sinh truy vết đến họ hàng và thông báo rộng rãi để các công ty có liên quan ngăn chặn. Tận dụng tất cả những gì HN có để xử lý dịch (có cái đúng, có cái chưa đúng). Luôn chủ động phòng, Đối với lực lượng chiến đấu ( BS, NVYT) tạo điều kiện tốt nhất để duy trì, khi BM phong tỏa BS, NTYT chuyển sang khách sạn ở phục vụ ăn uống đầy đủ.
- Thông tin công khai, rộng rãi: Công khai từ bệnh nhân đến các địa điểm để dân chủ động phòng ngừa. Thông tin rõ ràng thực trạng và khả năng điều trị của Hà Nội (cả HN đâu đó có 80 máy thở) cho dân biết sợ.
- Đời sống dân: Khu vực cách ly dân không sợ đói, hôm trước cách ly hôm sau có hàng bơm vào. Khi có vấn đề “dân thiếu kêu ca…” xử lý ngay (lúc đó hình như cấp miễn phí). Khi dân chúng hoảng loạn chen nhau mua đồ, đăng đàn trấn an, chiều hôm sau hàng hóa lại ê hề ế ẩm.