[TT Hữu ích] Tôi lập nghiệp thế nào

runan89

Xe hơi
Biển số
OF-423937
Ngày cấp bằng
21/5/16
Số km
151
Động cơ
218,600 Mã lực
Tuổi
35
mấy cụ kiên nhẫ đi . kinh nghiệm sương máu , tâm huyết cụ chủ bao nhiêu năm mà các cụ được chia sẽ là phước rồi .em cảm ơn cụ chủ .
 

xetaiday

Xe buýt
Biển số
OF-135270
Ngày cấp bằng
20/3/12
Số km
769
Động cơ
376,785 Mã lực
E xin lỗi vì loãng thớt cụ fan nhưng mà cũng có điều cần đính chính là VN đã sản xuất đc dao lam nha cụ.
Còn nhập về đổi tên đổi nhãn thì em ko rõ, chỉ thấy hiệu dao của e xài nó xuất xứ từ VN.
Cụ cứ tiếp tục nhé.



 

phuquan

Xe tải
Biển số
OF-17274
Ngày cấp bằng
12/6/08
Số km
310
Động cơ
510,041 Mã lực
Em phải kê ghế nghe cụ giảng kiếm tiền bằng làm nghề, ngưỡng mộ cụ quá cơ
 

fun4u

Xe điện
Biển số
OF-396176
Ngày cấp bằng
10/12/15
Số km
2,862
Động cơ
-99,535 Mã lực
Nơi ở
Gia Long thành
Công ty em trước lẹt đẹt, nhưng nhờ công nhân lành nghề, cán bộ thông minh có sáng cải tiến kỹ thuật và quản lý tốt mà bây giờ lợi nhuận năm 2015 tăng gấp gần 70 lần so với 2013
2013 cq cụ hòa vốn đúng ko ạ
 

Sơn Chu

Xe đạp
Biển số
OF-427206
Ngày cấp bằng
4/6/16
Số km
13
Động cơ
216,310 Mã lực
Tuổi
34
Hóng cụ. Tò mò chút em muốn chiêm ngưỡng vẻ đẹp của VỢ cụ :D
 

rachfan

Xe container
Biển số
OF-365216
Ngày cấp bằng
3/5/15
Số km
5,814
Động cơ
410,596 Mã lực
Nơi ở
Hà nội
E xin lỗi vì loãng thớt cụ fan nhưng mà cũng có điều cần đính chính là VN đã sản xuất đc dao lam nha cụ.
Còn nhập về đổi tên đổi nhãn thì em ko rõ, chỉ thấy hiệu dao của e xài nó xuất xứ từ VN.
Cụ cứ tiếp tục nhé.




Cụ phát hiện rất đúng, sự tích nó là thế này: DORCO là công ty chuyên gia công đồ cắt gọt của Hàn quốc, tương đối nổi tiếng về sản xuất dao cạo râu. Vì nhân công cơ khí ở Hàn quá đắt nên họ sang VN mở công ty 100% vốn Hàn ở KCN Phố nối Hưng yên, chuyên sản xuất dao bếp.

Tại sao lại có dao lam Dorco VN? Vì thuế NK đánh vào dao lam quá cao (20%) nên Dorco làm thủ thuật thế này: gia công con dao gần hết ở Hàn rồi mang sang VN trong trạng thái bán thành phẩm để né thuế, chỉ tách lưỡi và đóng gói ở VN. Dây chuyền chính vẫn nằm tại HQ. Đó là lý do tại sao "made in VN" mà giá bán vẫn cao hơn dao Ai cập nhập khẩu.
 

kduc

Xe lăn
Biển số
OF-5541
Ngày cấp bằng
14/6/07
Số km
11,295
Động cơ
1,603,485 Mã lực
2013 cq cụ hòa vốn đúng ko ạ
BÁc chuẩn thế :D
@ cụ Rach: cụ kệ mother các đồng chí phá bĩnh đi, cụ cứ từ từ tranh thủ viết lại cho ae rút ra bài học của riêng mình.
 

gadilac

Xe tải
Biển số
OF-434739
Ngày cấp bằng
5/7/16
Số km
370
Động cơ
215,217 Mã lực
E xin lỗi vì loãng thớt cụ fan nhưng mà cũng có điều cần đính chính là VN đã sản xuất đc dao lam nha cụ.
Còn nhập về đổi tên đổi nhãn thì em ko rõ, chỉ thấy hiệu dao của e xài nó xuất xứ từ VN.
Cụ cứ tiếp tục nhé.



Năm 2011 e có vào cty Dorco sửa chữa thiết bị do bên e cung cấp thì thấy họ chỉ đóng gói sản phẩm là chính thôi. Bây giờ thì ko rõ thế nào.
 

fun4u

Xe điện
Biển số
OF-396176
Ngày cấp bằng
10/12/15
Số km
2,862
Động cơ
-99,535 Mã lực
Nơi ở
Gia Long thành
Hồi năm 1997 - 2001 e lượn ở khu Hàng Buồm suốt, lấy hàng về bán, mà loại ăn nhất là bim bim cua Hải Hà xanh lè đơn điệu , mua 700 về bán 1000 vèo vèo; sau đó là bim bim Oishi lúc đó mới xuất hiện, bao bì mẫu mã đẹp tuyệt vời mua 800 bán 2000; nhg đúng là giấc mơ e bé quá, ko lớn dc như cụ chủ :'(

Vừa đi công tác mấy ngày về, tôi lại kể tiếp hầu các cụ.

Các cụ có thể hình dung cảm giác khi có người ấn các cụ vào buồng lái một con Boeing, không dạy dỗ gì mà chỉ ra lệnh “Bay đi!” Tình thế của tôi lúc ấy cũng đại loại như vậy, cảm giác vừa hoang mang vừa bất lực đến phát khóc. Về sau nghe hai mẹ con bà trẻ nói chuyện với nhau tôi mới biết hai người đều “cứ tưởng”: Bà trẻ cứ tưởng ông con sẽ ở nhà trông hàng, còn ông tướng nhà ta thì quên mất tôi mới đi làm buổi đầu nên có bạn rủ cà phê là té luôn.

Hà nội dạo ấy rất ít điện thoại di động, ít nhất hai mẹ con bà trẻ chưa có, máy nhắn tin tôi cũng cóc có số. Tôi lơ ngơ một lúc rồi tìm cách gỡ rối. Đầu tiên là đi tìm bảng giá nhưng ko thấy, về sau mới biết các cửa hàng kiểu này ko bao giờ có bảng giá, người trông hàng phải thuộc hết trong đầu. Bí quá tôi định chạy sang nhà bên cạnh hỏi nhờ nhưng sau lại thôi vì chẳng lẽ cái gì cũng hỏi.

Khách hàng đầu tiên, tôi vẫn nhớ là một đôi vợ chồng từ Sơn Tây. May cho tôi là họ mua 1 thùng Similac, giá Similac thì tôi nhớ từ lần bán 2 hộp sữa cho bác già hôm trước. Tôi tính xong tiền định chờ họ trả thì bà vợ bảo tôi ký sổ. Tôi lại đứng nghệt mặt vì ko biết sổ nợ của bà trẻ để ở chỗ nào. Đành phải thú thật với bà vợ là cháu vừa mới làm mà bà đang đi vắng, lát nữa cô quay lại mua được không.

Bà cô Sơn Tây thuộc dạng đanh đá, nạt ngay tao còn đi mua bao nhiêu thứ, mày không có sổ tao sang hàng khác mua. Tôi đang nghĩ thầm chắc không xong rồi thì ông con lại lượn về lấy ít đồ, may quá hắn chỉ cho tôi chỗ để sổ xong lại lượn ngay. Vô trách nhiệm đến thế là cùng.

Nhưng may có mấy quyển sổ mà tôi không phải hỏi ai nữa vì trong sổ ghi rất rõ ràng ai mua cái gì, giá bao nhiêu. Tôi tra sổ rồi chép giá lên tờ lịch, thế là có vốn bán hàng. Lúc sau còn có vụ một nhà Ninh Bình gửi tiền lấy hàng theo xe khách nhưng tôi hỏi bà hàng xóm, cũng giải quyết tạm ổn.

Buổi trưa bà trẻ về, chửi ông con một trận, cậu hai nhà ta ngồi nghe rồi nhe răng cười thế là xong. Đến lượt tôi thì bà dịu giọng lại bảo việc có thế, cứ thế mà làm (!)

Tôi không chịu kiểu chỉ bảo mập mờ của bà nên rút quyển vở ra, bảo bà liệt kê cho cháu các đầu việc và cách thức giải quyết, cháu sẽ làm đúng theo lời bà.

Bà trẻ rất ngạc nhiên nhìn tôi, bảo việc chỉ là bán hàng thu tiền, có gì mà liệt kê liệt gà. Tôi đành phải tự kê ra cho bà: Bày hàng theo nguyên tắc nào, bán lẻ thì sao, bán buôn thì sao, bán gần, bán xa, bán chịu… có gì phải chú ý, khách hàng ghi sổ đến đâu là giới hạn. Tất cả các câu hỏi đều là tôi vừa bán vừa suy ra, không ngờ bà trẻ sợ hết hồn, hỏi tôi mày đã đi bán hàng ở đâu mà sõi thế hà cháu.

Tôi trả lời thật là cháu tự nghĩ ra hỏi bà đấy, bà phán ngay thằng này thế là có khiếu bán hàng. Được, bà cho mày thực tập thoải mái, chỉ cần đừng ăn cắp. Trên đời tao ghét nhất lũ ăn cắp của nhà chủ.

Từ chuyện này và quan sát về sau, tôi nhận ra rằng người kinh doanh ở Việt nam đến 90% là không có khái niệm gì về tính chuyên nghiệp. Chỉ làm việc theo bản năng, không có phương án tác nghiệp, không có kỹ năng tiếp xúc khách hàng, không có kỹ năng và phương án phục vụ. Chỉ là theo kiểu trăm hay không bằng tay quen. Đa số người Việt kinh doanh đều đi theo kiểu này, làm mọi thứ đều theo cảm tính nên kiến thức trong bán hàng rất ít.

Tôi thì không thế, chẳng ai chỉ bảo nhưng cái tính của tôi là làm việc với cái gì thì phải biết được củ tỉ về cái ấy mới thôi. Bánh kẹo tôi lôi ra ăn thử hết, tất nhiên là ăn rồi trả tiền hẳn hoi, vì không có lương nên ăn kẹo là tôi phải móc túi trả tiền cho bà trẻ. Tất cả các vỏ hộp tôi săm soi đến từng dấu chấm phẩy, xong lại đi tìm thông tin về các hãng sản xuất. Vì không có internet nên cái được cái không, nhưng ít nhất tôi cũng thu nhặt được một số kiến thức kha khá so với thời bấy giờ.

Tất nhiên chuyện quan trọng nhất là bán hàng, tôi bỏ rất nhiều thời gian quan sát nghĩ ngợi. Xem khách mua hàng cần những gì, không phải chỉ có hàng mà thái độ phục vụ thế nào, không khí cửa hàng ra sao. Sau vài tuần bán hàng tôi rút ra được kết luận là mình cần một phong cách phục vụ thân thiện vừa phải, văn minh nhưng không thân cận, vì thân cận quá là rất dễ bị lợi dụng. Khi có khách lại quầy, bao giờ tôi cũng chào hoặc ít nhất là gật đầu, và không hề tỏ thái độ phiền hà khi có ai đó hỏi han một lúc rồi đi mà không mua gì. Cách làm của tôi dần dần được để ý và tôi rất nhanh có khách ruột, tức là chỉ có mua của tôi mà không mua chỗ khác, nhất là sữa vì tôi có thể tư vấn hẳn hoi cho họ.

Tôi cũng tự thiết lập được quan hệ tốt với những người giao hàng. Nếu biết về mua bán ở phố cổ thì các cụ cũng biết nhiều nhà trên đó đối xử với những người giao hàng rất tệ, đặc biệt là khi họ đến đòi tiền. Có người bắt đợi cả buổi chiều mới trả cho vài trăm nghìn, có người trả thì trả nhưng kèm theo những lời nói và thái độ rất khó chịu. Tôi thì quan niệm ngay từ đầu đây là mối quan hệ cộng sinh nên thuyết phục được bà trẻ trả tiền đúng hẹn và không gây khó dễ. Vì thế mà họ lộ cho tôi khá nhiều thông tin khiến tôi giúp bà trẻ kiếm được một món lớn mùa tết 1996.

Sau khoảng 1 tháng thì tôi đã làm chủ được cả cửa hàng, từ đặt hàng, tính giá, bán hàng, chuyển hàng, nói chung là tất tật. Bà trẻ quý tôi lắm nhưng vẫn thực hiện nghiêm chỉnh giao kèo, nghĩa là không trả một xu nào, chỉ nuôi ăn. Thỉnh thoảng tôi cũng có ý đòi lương nhưng nghĩ đến mục tiêu lâu dài tôi lại thôi, vì vẫn có tiền của bố mẹ gửi hàng tháng.

Mùa tết 1996 tôi giúp nhà bà trẻ làm được một cú lớn. Số là từ đọc báo và quan sát cách người tiêu dùng mua bán, tôi đoán là năm nay nhu cầu bánh kẹo sẽ tăng đột biến. Tôi nói với bà trẻ nhưng bà không phản ứng gì. Tôi lại nói chuyện với cậu hai và bảo hắn thử liều một cú xem sao, không ngờ thằng cha nghe tôi bỏ tiền riêng ra ôm mấy lô kẹo nhập khẩu. Kết quả là năm đó nhiều loại bánh kẹo cháy hàng và hắn ta thắng lớn bằng cách bán lại cho bà trẻ, bà trẻ lại bán tiếp cho cả phố. Thế là cả hai mẹ con đều kiếm được tiền.

Hai người đều biết họ thắng quả tết là do tôi. Lúc về tết bà trẻ cho tôi 3 triệu, cậu hai thì cho hẳn 10 triệu. Tính kỹ thì tôi làm ở nhà bà trẻ được hơn 3 tháng, lĩnh 13 triệu kể cũng không đến nỗi hẻo.
 

Láp xe độp

Xe tải
Biển số
OF-430473
Ngày cấp bằng
17/6/16
Số km
255
Động cơ
217,330 Mã lực
Mong cụ Rackfan tiếp tục câu truyện, cháu vẫn đang lót dép hóng. =P~
 

kiennt229

Đi bộ
Biển số
OF-412057
Ngày cấp bằng
22/3/16
Số km
7
Động cơ
223,570 Mã lực
Tuổi
35
Thật là quá ngưỡng mộ cụ chủ
 

rachfan

Xe container
Biển số
OF-365216
Ngày cấp bằng
3/5/15
Số km
5,814
Động cơ
410,596 Mã lực
Nơi ở
Hà nội
Bài này tôi kể cho các cụ 1 chút về thời gian học nghề ở TQ.

Xưởng tôi học nghề là một cái nhà kho từ thời bao cấp của TQ, nhìn bề ngoài rất xấu. Bên trong có sửa sang lại nhưng cũng chỉ sạch được phần sản xuất. Người TQ sống khá bẩn kể cả dân trung lưu. Xưởng có hơn 20 công nhân phần lớn là nữ và tất cả nam nữ đều là trung niên, tôi vào là trẻ nhất, chỉ đáng tuổi con cháu.

Công nhân ở xưởng trình độ rất thấp, hình như ko ai học quá cấp 2. Thậm chí ko cần biết kẹo mình làm ra bán đi đâu, có mấy người từ lúc tôi vào đến lúc đi còn ko thể phân biệt được Việt nam và Vân nam. Thấy tôi nói tiếng tàu í ẹ thì rất thông cảm, bảo mày từ quê ra cứ học dần, vài tháng là nói được. Nói chung, ko thể chuyện trò gì được với mấy người này ngoài ăn cơm uống nước và trai gái.

Thế mà mấy ông bà già trình độ cấp 2 trường làng ấy lại làm việc rất tốt. Tôi sẽ dành 1 bài riêng bàn về người tàu và cách làm của tàu, lần này chỉ kể sơ qua. Người ta khoẻ, nhanh nhẹn và khá tự giác, mặc dù lương ko hề cao, chỉ 7-8 trăm tệ tháng. Phụ nữ tàu làm việc ko thua gì đàn ông, kể cả chạy máy. Cái này nữ công nhân VN kém xa. Đi bất cứ công xưởng nào của tàu cũng thấy nhiều nữ công nhân chạy máy, trong khi ở VN số này chỉ đếm đầu ngón tay. Tuy nhiên cái kém là phụ nữ tàu xấu tệ hại.

Xưởng trưởng là một ông hơi già nhìn khá thư sinh tên là lão Triệu, sau tôi biết là vốn làm kỹ thuật ở một xưởng bánh kẹo quốc doanh được bà chủ câu ra. Ông này giấu nghề thê thảm. Tự đặt nguyên liệu không cho ai động vào, nguyên liệu về thì tự lột nhãn đánh số 1, 2, 3, công nhân cứ đúng theo bài pha 1 vào 2, pha 2 vào 3 mà ko biết chúng nó là gì.

Nếu ko đọc tài liệu từ trước thì tôi cũng chỉ khóc thét. May có chút kiến thức, tôi cứ vừa làm theo mấy công bà già vừa suy nghĩ, so sánh. May hơn nữa là lão Triệu cũng mất cảnh giác với tôi, có vài chuyến hàng về lão sai tôi lên bóc nhãn (nghĩ là tôi ko biết gì) để lão đánh số. Nhãn hàng của tàu chủ yếu là tiếng tàu nhưng vài nhãn cũng có 1 ít tiếng Anh. Có những nhãn toàn tiếng tàu tôi phải cố nhớ, xong việc mới vẽ lại chữ theo trí nhớ, ko có smartphone khổ thế.

Chuyện ăn cắp công thức chỉ là 1 phần công việc, còn lại chủ yếu là lao động. Lão Triệu chủ ý ko truyền nghề cho tôi nên 1 tháng ở xưởng tôi chủ yếu làm chân sai vặt. Tôi cũng có đối sách, không nề hà bất cứ việc gì và làm tốt nên chỉ sau mấy ngày là bắt đầu được mấy bà công nhân quý. Thế là tôi nhân dịp nhờ các bà dạy tiếng tàu, vừa nhẩn nha hỏi về các công đoạn sản xuất. Cái này tiếng tàu gọi là “kẻ nói vô tình, người nghe hữu ý”. Các bà rất vô tư kể cho tôi cái này là gì, cái kia làm thế nào. Tất nhiên là chỉ ở mức trình độ của các bà nhưng tôi có kiến thức của mình nên từ 1 suy ra hai ba. Dần dần tôi hiểu được nguyên lý và các công đoạn sản xuất cả kẹo cứng lẫn kẹo mềm.

Bà chủ Lương mới hơn 20 ngày đã nhắc tôi sắp hết hạn. Lúc ấy tôi mới vỡ ra nguyên lý sản xuất nên rất muốn ở lại thêm tháng nữa nhưng bà ta nhất quyết bắt tôi ra khỏi xưởng. Bây giờ nghĩ lại tôi đoán là lão Triệu bắt đầu nghi ngờ là tôi có học được gì đó. Trước khi đi tôi chào mấy bà công nhân, các bà tưởng tôi bị đuổi việc nên thương tôi lắm. Có bà còn bảo về nhà tao ở tạm tao chỉ cho mày chỗ khác làm.

Tất cả những quan sát và suy luận tôi đều ghi lại trong sổ tay, sau đó tổng kết lại và tự lên quy trình sản xuất. Lúc đầ việc đặt nguyên liệu rất khó khăn, tôi phải liều sang TQ tự đi tìm, cũng vào cả chợ Kim biên, mãi mới khớp được các mối nguyên liệu.

Thời gian làm kẹo tôi có gặp bà chủ Lương 2 lần nữa ở Hữu nghị, bà ta biết tôi cạnh tranh nên đối xử rất lạnh nhạt. Có vẻ chuyện cho tôi sang học nghề là một lần bốc đồng, bà ta cũng ko ngờ là tôi làm được.

Bài học chính tôi rút ra từ chuyện này là “đừng coi thường bất cứ một ai”. Một thằng nhóc hiền lành vô hại rất có thể sẽ là đối thủ lớn nhất của anh trong tương lai, nên luôn phải cẩn thận. Nó học ở đâu khác kệ nó, ít nhất không tự dạy cho nó cách để nó cạnh tranh với mình.

Sản xuất bao giờ cũng có bí quyết, anh phải biết đâu là bí quyết và bảo vệ nó thật chặt. Điều đó có thể gây phiền toái và bận, nhưng còn hơn là biếu không bí quyết cho đối thủ.
 

fivestar

Xe tải
Biển số
OF-138057
Ngày cấp bằng
11/4/12
Số km
361
Động cơ
369,945 Mã lực
Website
parisvietnam.vn
Hay, em hóng tiếp, cụ kể tỷ mỷ thế này đọc hay hơn bài tóm tắt lần trước
 

pesung

Xe hơi
Biển số
OF-372415
Ngày cấp bằng
3/7/15
Số km
172
Động cơ
250,436 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
em hóng tiếp, mong cụ vẫn tiếp tục chia sẻ chi tiết như thế này
 

xe dap dien TQ

Xe tải
Biển số
OF-297387
Ngày cấp bằng
1/11/13
Số km
296
Động cơ
313,010 Mã lực
Em vào động viên cụ Rack nhẩn nha viết tiếp, càng chi tiết càng hay. Em nghĩ mỗi một chủ doanh nghiệp dù là mini đến cỡ nào thì cũng có những kinh nghiệm có thể chia sẻ được. Nhưng ko phải ai cũng có tâm và có năng lực để viết ra những đoạn văn đi vào lòng người như cụ.
 

ththang

Xe lăn
Biển số
OF-28482
Ngày cấp bằng
6/2/09
Số km
11,340
Động cơ
575,031 Mã lực
E 1 chân hóng
 

mazda8

Xe máy
Biển số
OF-8233
Ngày cấp bằng
16/8/07
Số km
98
Động cơ
538,620 Mã lực
Kinh nghiệm và bài viết của cụ cực kỳ tuyệt vời cho những người làm doanh nghiệp tại Việt Nam . Rất mong cụ chia sẻ nhiều để mọi người có định hướng học hỏi !
 

Láp xe độp

Xe tải
Biển số
OF-430473
Ngày cấp bằng
17/6/16
Số km
255
Động cơ
217,330 Mã lực
Tiếc quá, không vodka thêm cho cụ được. Cụ cứ kể chi tiết như này đọc mới ngấm :D
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top