[Funland] Tin tức kỹ thuật quân sự quốc tế

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
4,623
Động cơ
138,349 Mã lực
Tại sao Hy Lạp lại ưa chuộng Barak của Israel hơn Patriot của Mỹ cho "lá chắn Achilles" với chi phí quốc phòng 27 tỷ đô la?
Qua
Sumit Ahlawat
-
Ngày 4 tháng 4 năm 2025


Chia sẻ

Facebook


Twitter


WhatsApp


ReddIt


Một cuộc cạnh tranh mới đang diễn ra ở Địa Trung Hải. Trong bối cảnh căng thẳng gia tăng giữa Israel và Thổ Nhĩ Kỳ về Syria, một quốc gia Địa Trung Hải khác đã lên kế hoạch tăng mạnh chi tiêu quốc phòng.
Hy Lạp sẽ chi 25 tỷ euro (27 tỷ đô la Mỹ) trong 12 năm tới cho "cuộc chuyển đổi mạnh mẽ nhất trong lịch sử lực lượng vũ trang của đất nước", Thủ tướng Kyriakos Mitsotakis tuyên bố tại quốc hội vào ngày 2 tháng 4.
"Thế giới đang thay đổi với tốc độ không thể đoán trước", Mitsotakis nói. "Chúng ta hiện đang phải đối mặt với một loại chiến tranh khác với những gì chúng ta từng quen - ít nhất là loại mà lực lượng vũ trang của chúng ta đã chuẩn bị".
Việc cải tổ hệ thống phòng thủ sẽ được xây dựng dựa trên hệ thống phòng không được lên kế hoạch mang tên “Achilles Shield”.
Bộ trưởng Quốc phòng Nikos Dendias phát biểu trước quốc hội rằng Hy Lạp có kế hoạch chuyển từ hệ thống phòng thủ truyền thống sang chiến lược mạng lưới công nghệ cao tập trung vào hệ thống tên lửa di động, hỗ trợ AI, công nghệ máy bay không người lái và các đơn vị chỉ huy tiên tiến.
“Những gì chúng tôi đề xuất là một vấn đề hiện sinh đối với đất nước — một sự thay đổi hoàn toàn trong cách tiếp cận quốc phòng của chúng tôi, một sự thay đổi hoàn toàn về học thuyết. Chúng tôi đang rời xa lối suy nghĩ truyền thống rằng Biển Aegean chỉ được bảo vệ bởi hạm đội,” Dendias cho biết.
Sự phung phí quốc phòng của Hy Lạp
Kế hoạch tăng chi tiêu quốc phòng của Hy Lạp có ý nghĩa quan trọng vì diễn ra sau nhiều năm Athens cắt giảm chi tiêu để đối phó với cuộc khủng hoảng tài chính từ năm 2010 đến năm 2018.
Quốc gia này cũng là một trong số ít thành viên NATO, cùng với Ba Lan, Estonia và Latvia, đã chi hơn 3% GDP cho quốc phòng.
Tuy nhiên, cuộc khủng hoảng tài chính Hy Lạp (2010-2018) đã buộc Athens phải cắt giảm mạnh các chương trình an sinh xã hội và chi tiêu quốc phòng.

Năm 2009, Hy Lạp đã chi 10,6 tỷ đô la Mỹ cho quốc phòng, chiếm 3,22% GDP. Tuy nhiên, đến năm 2015, chi tiêu quốc phòng của Hy Lạp đã bị cắt giảm hơn một nửa. Năm 2015, Hy Lạp chỉ chi 4,82 tỷ đô la Mỹ cho quốc phòng, chiếm 2,46% GDP.
Tranh chấp lãnh thổ lịch sử với Thổ Nhĩ Kỳ ở Biển Aegean và sự quyết đoán ngày càng tăng của Ankara ở Địa Trung Hải có nghĩa là Athens không thể phớt lờ việc phòng thủ của mình trong thời gian dài.
Hiện nay, Hy Lạp đã công bố chương trình tái vũ trang kéo dài 12 năm trị giá 27 tỷ đô la Mỹ.


Khiên Achilles
Đây là chương trình quan trọng nhất trong chương trình tái vũ trang đầy tham vọng của Hy Lạp. Nó bao gồm một hệ thống phòng thủ nhiều lớp có tên gọi là “Shield of Achilles”, nhằm mục đích bảo vệ ở năm cấp độ – chống tên lửa, chống đạn đạo, chống máy bay, chống tàu, chống tàu ngầm và chống máy bay không người lái.
Hệ thống đầy tham vọng này, dự kiến có chi phí khoảng 2,8 tỷ euro (3 tỷ đô la Mỹ), dự kiến sẽ đi vào hoạt động vào năm 2027.
Bệ phóng Barak-8
Hệ thống phóng Barak-8. (qua Twitter)
Các phương tiện truyền thông Hy Lạp đưa tin Athens đang đàm phán với Israel để mua lại mái vòm phòng thủ. Đáng chú ý, thủ tướng đã đề cập đến Israel như một đối tác chiến lược trong việc tăng cường khả năng chống tên lửa trong bài phát biểu của mình tại quốc hội.
Ông cho biết Hy Lạp có hệ thống Patriot, nhưng nhu cầu hiện tại có thể giải phóng nguồn lực cho một hệ thống mới trong vòng bốn đến năm năm nữa.
“Hy Lạp đã sở hữu hệ thống Patriot của Mỹ. Nếu chúng tôi mua hệ thống mới, thời gian chờ sẽ là bốn đến năm năm do hạn chế về sản xuất. Năng lực của châu Âu bị hạn chế. Israel, quốc gia mà chúng tôi chia sẻ một liên minh chiến lược, có thể cung cấp những năng lực này sớm hơn”, Mitsotakis giải thích.
Ngoài Israel, Pháp, Ý và Na Uy cũng được nhắc đến như những nhà cung cấp tiềm năng các hệ thống vũ khí mới có thể được tích hợp vào lá chắn này.
Theo Neos Kosmos, một cơ quan truyền thông địa phương của Hy Lạp, Hy Lạp đang tích cực xem xét hệ thống phòng không BARAK (Lightning) do Israel sản xuất để thay thế hệ thống S-300 cũ kỹ từ thời Liên Xô.

Hệ thống BARAK là tên lửa đất đối không tầm ngắn được thiết kế để phòng thủ điểm trên tàu, bảo vệ chống lại máy bay, tên lửa chống hạm và UAV.
Đức và Phần Lan nằm trong số các quốc gia châu Âu khác đang đặt hàng hệ thống phòng không của Israel.
Tuy nhiên, theo các phương tiện truyền thông địa phương đưa tin, các công ty Hy Lạp cũng sẽ tham gia vào dự án “Lá chắn Achilles”, mặc dù mức độ tham gia của họ vẫn chưa hoàn toàn rõ ràng.
Tuần trước, Bộ trưởng Quốc phòng Nikos Dendias cho biết từ nay trở đi, bất kỳ hợp đồng nào về chương trình vũ khí được ký kết với các công ty nước ngoài đều phải có sự tham gia của Hy Lạp là 25%.
Dendias nhấn mạnh rằng cuộc cải tổ này thể hiện “sự thay đổi hoàn toàn” trong cách tiếp cận quốc phòng của Hy Lạp.
“Với 'Achilles' Shield', chúng tôi đang triển khai một hệ thống phòng thủ toàn diện, nhiều lớp trên toàn bộ lãnh thổ của mình. Cách tiếp cận mới này tận dụng một mạng lưới tinh vi nhưng tiết kiệm chi phí của các hệ thống tên lửa được điều khiển bằng AI và ẩn dưới sự 'chỉ huy và kiểm soát' thống nhất để chống lại các mối đe dọa từ tên lửa, máy bay, máy bay không người lái, tàu nổi và tàu ngầm.”
Cái tên “Achilles' Shield” rõ ràng ám chỉ đến chiếc khiên huyền thoại được miêu tả trong tác phẩm Iliad của Homer.
Thổ Nhĩ Kỳ đang đưa Israel và Hy Lạp lại gần nhau hơn
Địa chính trị Địa Trung Hải và Tây Á đang trải qua sự biến động đáng kể. Chiến tranh Israel-Gaza, các cuộc tấn công của Houthi ở Biển Đỏ, khả năng xảy ra một cuộc chiến tranh lớn với Iran và sự thù địch ngày càng tăng giữa Israel và Thổ Nhĩ Kỳ về ảnh hưởng ở Syria đã biến khu vực vốn đã bất ổn thành một thùng thuốc súng.
Thêm vào đó là tham vọng ngày càng tăng của Thổ Nhĩ Kỳ về vai trò chủ chốt trong cấu trúc an ninh châu Âu sau các cuộc đàm phán hòa bình nhằm chấm dứt chiến tranh Nga-Ukraine. Trong cấu trúc an ninh châu Âu sau chiến tranh, Thổ Nhĩ Kỳ tự coi mình là một bên tham gia chủ chốt do vị trí địa chính trị chiến lược của mình ở Địa Trung Hải và rìa Biển Đen cũng như tư cách thành viên NATO.
Thổ Nhĩ Kỳ cũng có quân đội thường trực lớn nhất trong NATO sau Hoa Kỳ và ở châu Âu sau Nga và Ukraine.
Sau nhiều năm không có động thái gì, Thổ Nhĩ Kỳ đã một lần nữa hồi sinh nỗ lực gia nhập Liên minh châu Âu, động thái này đã nhận được sự ủng hộ mạnh mẽ từ Ba Lan .
Ảnh hưởng ngày càng gia tăng của Thổ Nhĩ Kỳ ở châu Âu và ở Syria cũng như khu vực Tây Á nói chung đã khiến Hy Lạp và Israel lo lắng.
Tổng thống Thổ Nhĩ Kỳ Recep Tayyip Erdoğan đã chỉ trích Israel trong bài phát biểu sau khi kết thúc lễ cầu nguyện Ramadan vào Chủ Nhật.
“Chúng tôi đã trải qua một tháng Ramadan tuyệt vời. Tất nhiên, chúng tôi biết và thấy những gì đang xảy ra ở Israel. Cầu xin Chúa hủy diệt, hủy diệt Israel theo chủ nghĩa phục quốc Do Thái”, Erdoğan nói.
Bộ trưởng Ngoại giao Israel Gideon Sa'ar trả lời ngay lập tức: "Nhà độc tài Erdoğan đã để lộ bộ mặt bài Do Thái của mình. Ông ta nguy hiểm cho khu vực nhưng cũng nguy hiểm cho chính người dân của mình, điều này đã được chứng minh trong những ngày gần đây."
Sau Palestine, Israel và Thổ Nhĩ Kỳ cũng ở hai phía đối lập tại Syria, nơi có một chính phủ được Ankara hậu thuẫn tại Damascus, và Israel đã chiếm đóng và mở rộng phạm vi ảnh hưởng của mình ở miền Nam Syria.
Vào ngày 3 tháng 4, đồng minh của Erdogan và cựu Phó Thủ tướng Devlet Bahçeli đã tuyên bố, “Những kẻ đe dọa Syria và nhắm tới Damascus sẽ phải nhận cái Tát OTTOMAN ở Tel Aviv và Jerusalem!”
Vào thứ Tư, Israel đã tiến hành không kích vào Damascus, và vào buổi tối, một đoàn xe của Israel đã bị phục kích ở Nam Syria gần Dara'a.
Tương tự như vậy, Hy Lạp và Thổ Nhĩ Kỳ có chung tranh chấp lãnh thổ trong lịch sử và đã xảy ra chiến tranh vì đảo Síp vào năm 1974.
Căng thẳng với Thổ Nhĩ Kỳ đang khiến Israel và Hy Lạp xích lại gần nhau hơn.
Đầu tuần này, Mitsotakis đã gặp người đồng cấp Israel, Benjamin Netanyahu, tại Tel Aviv. Hai nhà lãnh đạo được cho là đã thảo luận về Great Sea Interconnector, một tuyến cáp điện ngầm dưới biển nhằm kết nối Hy Lạp, Síp và Israel.
Hy Lạp và Israel cũng là một phần của Hành lang Ấn Độ - Trung Đông - Châu Âu (IMEC) đầy tham vọng, nhằm kết nối Ấn Độ, UAE, Ả Rập Xê Út, Israel, Hy Lạp và Châu Âu.
Hành lang kinh tế Ấn Độ-Trung Đông-Châu Âu.
Ngẫu nhiên, Thổ Nhĩ Kỳ phản đối hành lang này vì nó cản trở Ankara, nước cho rằng không có tuyến đường thương mại Địa Trung Hải nào có thể khả thi nếu không có sự tham gia của Thổ Nhĩ Kỳ.
Hy Lạp và Thổ Nhĩ Kỳ cũng có những tranh chấp đáng kể liên quan đến việc thăm dò khí đốt ở Biển Aegean và Địa Trung Hải. Những tranh chấp này đã thúc đẩy Athens tăng chi tiêu quốc phòng, đầu tư vào các hệ thống phòng không tiên tiến và xây dựng liên minh với các quốc gia có mối quan hệ rắc rối với Thổ Nhĩ Kỳ, như Israel và Ấn Độ.
Trên thực tế, Không quân Ấn Độ vừa tham gia cuộc tập trận không quân đa quốc gia thường niên Iniochos-25 do Không quân Hy Lạp tiến hành.
Việc Hy Lạp chi mạnh tay cho quốc phòng và tăng cường liên minh với các nước như Ấn Độ và Israel chắc chắn sẽ khiến Thổ Nhĩ Kỳ lo lắng.

“Vũ khí tương lai” của Iran làm Lầu Năm Góc lo ngại! Liệu nó có vượt mặt Trung Quốc, Nga và Hoa Kỳ về công nghệ Plasma không?
Qua
Shubhangi Palve
-
Ngày 4 tháng 4 năm 2025


Chia sẻ

Facebook


Twitter


WhatsApp


ReddIt


Trong bối cảnh căng thẳng địa chính trị gia tăng ở Trung Đông, cộng đồng quốc phòng toàn cầu đã bị chấn động bởi tuyên bố gây sốc của Người phát ngôn Lầu Năm Góc Sean Parnell về sự tiến bộ đáng kinh ngạc của Iran trong việc phát triển một hệ thống vũ khí nguy hiểm, cho đến nay vẫn chỉ là chủ đề trong phim khoa học viễn tưởng.
Trong phiên hỏi đáp tại cuộc họp báo ngày 22 tháng 3, Parnell cáo buộc rằng "Iran đang phát triển công nghệ vũ khí plasma" và cảnh báo rằng "chúng tôi không loại trừ sự tồn tại của công nghệ như vậy". Theo ông, các vệ tinh của NASA lần đầu tiên phát hiện dấu hiệu của những vũ khí bí ẩn này vào năm 2022.
Tuy nhiên, cả Lầu Năm Góc và NASA đều không đưa ra bất kỳ bằng chứng cụ thể nào - không có hình ảnh, tài liệu hay báo cáo chi tiết nào - để chứng minh cho những tuyên bố này.
Tuy nhiên, xét đến lịch sử các dự án quân sự bí mật của Iran, tuyên bố này lại làm dấy lên nhiều suy đoán hơn nữa.
Về phần mình, Tehran vẫn giữ im lặng, làm dấy lên suy đoán liệu những cáo buộc này có cơ sở hay chỉ là một phần của chiến dịch chiến tranh tâm lý rộng lớn hơn.
Bước tiến công nghệ hay sự sai lầm chiến lược?
Quan niệm cho rằng Iran, vốn được coi là kẻ yếu thế trong phát triển quân sự công nghệ cao, đã có bước nhảy vọt trong việc chế tạo vũ khí plasma tiên tiến đã gây ra nhiều nghi ngờ.
Các quốc gia có nguồn tài nguyên dồi dào và cơ sở nghiên cứu tiên tiến như Hoa Kỳ, Trung Quốc và Nga từ lâu đã thống trị lĩnh vực vũ khí hạt nhân và năng lượng.
Vũ khí Plasma. Hình ảnh chỉ mang tính minh họa.
Nếu Iran thực sự đạt được tiến bộ đáng kể trong lĩnh vực này, đây sẽ là bước chuyển biến mang tính đột phá trong động lực quân sự toàn cầu.
Để làm tình hình thêm hấp dẫn, Cơ quan các dự án nghiên cứu quốc phòng tiên tiến Hoa Kỳ (DARPA) đã phát triển dự án vũ khí plasma của riêng mình, được gọi là MARAUDER (Vòng tăng tốc từ tính để đạt được năng lượng và bức xạ định hướng cực cao).

Mặc dù đã trải qua nhiều năm nghiên cứu, DARPA vẫn chưa đạt được bước đột phá đáng kể nào, khiến cho những tiến bộ nhanh chóng được cho là của Iran có vẻ không hợp lý.
Một số nhà phân tích quốc phòng cho rằng những tuyên bố này có thể là một chiến thuật cố ý nhằm leo thang căng thẳng địa chính trị, đặc biệt là ở Trung Đông.
Những cáo buộc về phát triển vũ khí tiên tiến thường được dùng để biện minh cho việc tăng cường lệnh trừng phạt, liên minh chiến lược hoặc can thiệp quân sự.


Liệu Iran có đang bí mật phát triển vũ khí Plasma không?
Các báo cáo gần đây cho thấy Tổ chức Năng lượng Nguyên tử Iran (AEOI) đã bí mật phát triển công nghệ vũ khí plasma trong năm năm qua. Một số người thậm chí còn suy đoán rằng Iran có thể trở thành quốc gia đầu tiên trên thế giới chế tạo thành công plasma.
Iran có các viện nghiên cứu đáng chú ý, chẳng hạn như Đại học Công nghệ Malek-Ashtar và Trung tâm Nghiên cứu Không gian Iran, chuyên về các nghiên cứu liên quan đến plasma.
Tuy nhiên, không có bằng chứng công khai nào liên kết công trình của họ với các ứng dụng quân sự trực tiếp. Trên thực tế, một đột phá gần đây liên quan đến plasma ở Iran không liên quan gì đến chiến tranh.
Năm ngoái, giám đốc AEOI Mohammad Eslami đã công bố việc sử dụng thành công công nghệ plasma cho các ứng dụng công nghiệp, dẫn đến việc ra mắt nhà máy chế biến và khử nhiễm trái cây khô đầu tiên của Iran tại Rafsanjan. Khó có thể coi đây là điềm báo về vũ khí công nghệ cao.
Cũng đáng lưu ý là công nghệ plasma có nhiều ứng dụng dân sự, bao gồm trong y học, khử trùng và sản xuất. Bất chấp những đồn đoán, Iran chưa bao giờ công khai xác nhận bất kỳ sự phát triển vũ khí plasma nào dựa trên quốc phòng.
Cuộc tranh luận vẫn tiếp tục do có nhiều báo cáo trái ngược nhau và không có bằng chứng cụ thể về chương trình vũ khí plasma của Iran.
Công nghệ Plasma là gì
Plasma là trạng thái cơ bản thứ tư của vật chất, khác với chất rắn, chất lỏng và chất khí. Không giống như chất rắn, nơi các nguyên tử được đóng gói chặt chẽ, và chất lỏng hoặc chất khí, nơi các nguyên tử có thể di chuyển tự do, plasma là trạng thái vật chất ion hóa.

Ở trạng thái này, nhiều nguyên tử đã mất electron, tạo ra hỗn hợp các ion tích điện dương và electron chuyển động tự do. Tính chất này làm cho plasma dẫn điện và phản ứng cao với từ trường và điện trường.
Plasma thực sự là trạng thái vật chất dồi dào nhất trong vũ trụ. Nó tạo nên các ngôi sao, tinh vân và thậm chí cả không gian giữa các vì sao, có vẻ như trống rỗng nhưng lại chứa các đám mây plasma mỏng. Ngay cả trên Trái đất, chúng ta có thể quan sát plasma trong cực quang, sét và lửa (nếu trời đủ nóng).
Plasma cũng được sử dụng rộng rãi trong công nghệ, chẳng hạn như đèn huỳnh quang và biển hiệu neon, công cụ cắt và hàn Plasma, lò phản ứng nghiên cứu nhiệt hạch và hệ thống đẩy tàu vũ trụ điện.
Vũ khí plasma, thường gắn liền với chiến tranh tương lai, liên quan đến việc sử dụng khí ion hóa để tạo ra nhiệt độ cực cao và các xung điện từ có khả năng vô hiệu hóa các hệ thống điện tử và thậm chí gây ra thiệt hại về cấu trúc.
Vũ khí plasma là vũ khí năng lượng định hướng bắn chùm tia, tia chớp hoặc luồng plasma vào các mục tiêu như máy bay và các địa điểm hạt nhân. Những vũ khí này sử dụng plasma, trạng thái vật chất ion hóa siêu nóng, để tạo ra chùm tia, tia chớp hoặc luồng năng lượng định hướng.
Vũ khí hóa Plasma – Thách thức và hạn chế
Vũ khí plasma là một yếu tố chính của chiến tranh tương lai trong khoa học viễn tưởng. Chúng thường được mô tả là súng năng lượng có khả năng bắn tia khí ion hóa, tạo ra nhiệt độ cực cao và thậm chí vô hiệu hóa các hệ thống điện tử bằng xung điện từ. Một số khái niệm cho rằng vũ khí plasma có thể nhắm vào máy bay địch, cơ sở hạt nhân hoặc cơ sở hạ tầng bằng luồng năng lượng siêu nóng, định hướng.
Tuy nhiên, bất chấp những mô tả hấp dẫn này, vũ khí plasma trong thế giới thực vẫn phải đối mặt với những thách thức đáng kể khiến chúng trở nên không thực tế so với vũ khí đạn thông thường, vũ khí chạy bằng năng lượng hoặc vũ khí laser.
Plasma cực kỳ nóng và giãn nở nhanh chóng. Khó có thể giữ nó ổn định và kiểm soát đủ lâu để có thể sử dụng như một vũ khí. Ngoài ra, việc sản xuất và duy trì plasma đòi hỏi một lượng năng lượng khổng lồ, khiến vũ khí plasma cầm tay hoặc di động trở nên không thực tế. Không giống như đạn hoặc tia laser, plasma không phải là chất rắn và phân tán nhanh trong không khí, khiến nó không hiệu quả ở tầm xa.
Bất chấp những thách thức trong thế giới thực, vũ khí plasma là một chủ đề phổ biến trong khoa học viễn tưởng. Mặc dù vũ khí plasma trong thế giới thực khó có thể trở nên khả thi trong tương lai gần, plasma vẫn là một lĩnh vực thiết yếu trong vật lý và công nghệ với các ứng dụng trong năng lượng, du hành vũ trụ và công nghiệp.
Ý nghĩa địa chính trị và tư thế chiến lược
Tuyên bố của Lầu Năm Góc về việc Iran phát triển vũ khí plasma được đưa ra vào thời điểm căng thẳng địa chính trị gia tăng. Theo Đánh giá mối đe dọa hàng năm mới nhất của Cộng đồng tình báo Hoa Kỳ, Iran tiếp tục mở rộng chương trình tên lửa, năng lực hạt nhân và ảnh hưởng chiến lược trong khu vực. Tuy nhiên, những tiến bộ quân sự của nước này vẫn bị hạn chế bởi các lệnh trừng phạt kinh tế, bất ổn nội bộ và hạn chế về công nghệ.
Trong nhiều thập kỷ, quân đội Hoa Kỳ đã khám phá vũ khí dựa trên plasma, nhưng tiến triển vẫn chủ yếu là lý thuyết. Trong khi Nga và Trung Quốc đã đạt được những tiến bộ đáng kể trong công nghệ năng lượng định hướng, không có quốc gia hoặc tổ chức tư nhân nào phát triển thành công một "súng plasma" có chức năng giống với những vũ khí được thấy trong khoa học viễn tưởng.
Nếu Hoa Kỳ thực sự tin rằng Iran đã đạt được bước đột phá về vũ khí plasma, điều này sẽ gây ra những lo ngại nghiêm trọng về an ninh khu vực.
Tuy nhiên, nếu tuyên bố này là một phần của chiến lược chiến tranh tâm lý, mục đích chính của nó có thể là gây sức ép ngoại giao và quân sự lên Tehran thay vì tiết lộ bước tiến công nghệ thực sự.
Phần kết luận
Không có bằng chứng cụ thể và các báo cáo mâu thuẫn, cuộc tranh luận về khả năng vũ khí plasma của Iran vẫn tiếp diễn. Những tuyên bố này có bắt nguồn từ thực tế hay chúng là nỗ lực được tính toán để định hình nhận thức toàn cầu và các quyết định chiến lược?
Trong khi nghiên cứu plasma của Iran là một sự thật được ghi chép lại, việc vũ khí hóa của nước này vẫn chưa chắc chắn. Thực tế có thể nằm ở đâu đó giữa các đánh giá tình báo quân sự, sự đánh lạc hướng chiến lược và các động thái địa chính trị.
Cho đến khi có bằng chứng xác thực, thế giới sẽ tự hỏi liệu vũ khí plasma có thực sự là bước đột phá hay chỉ là một chương khác trong lịch sử lâu dài của sự lừa dối quân sự.
 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
4,623
Động cơ
138,349 Mã lực
Gã khổng lồ quốc phòng Hàn Quốc Hanwha gia nhập thị trường máy bay không người lái! Hợp tác với GA-ASI về hệ thống máy bay không người lái
Qua
Sumit Ahlawat
-
Ngày 3 tháng 4 năm 2025


Chia sẻ

Facebook


Twitter


WhatsApp


ReddIt


Công ty quốc phòng lớn của Hàn Quốc Hanwha Aerospace đã hợp tác với General Atomics Aeronautical Systems (GA-ASI) để phát triển và sản xuất chung Hệ thống máy bay không người lái (UAS) cho thị trường quốc phòng toàn cầu.
Hanwha sẽ đồng sản xuất máy bay không người lái STOL (cất cánh và hạ cánh đường băng ngắn) MQ-1C Gray Eagle tại Hàn Quốc và đầu tư 511 triệu đô la Mỹ (750 tỷ KRW) vào các cơ sở phát triển và sản xuất động cơ STOL và UAS Gray Eagle, xây dựng cơ sở hạ tầng nghiên cứu, phát triển và sản xuất tại quốc gia này.
Hanwha Aerospace cho biết trong một tuyên bố rằng quan hệ đối tác với GA-ASI và cơ sở hạ tầng sản xuất động cơ Gray Eagle STOL và UAS sẽ giúp phát triển hệ sinh thái ngành UAS trong nước tại Hàn Quốc bằng cách xác định các công ty cung cấp linh kiện và vật liệu địa phương.
Công ty đặt mục tiêu thực hiện chuyến bay đầu tiên vào đầu năm 2027 và có kế hoạch mở rộng ra thị trường toàn cầu.
Máy bay ném bom chiến lược MQ-1C Gray Eagle
Sự hợp tác về MQ-1C Gray Eagle STOL được xây dựng dựa trên một cuộc trình diễn chuyến bay thành công vào năm 2024 khi các công ty phóng một máy bay không người lái GA-ASI MQ-1C Gray Eagle STOL từ tàu đổ bộ ROKS Dokdo (LPH-6111) của hải quân Hàn Quốc khi đang di chuyển trên biển ngoài khơi bờ biển Pohang, Hàn Quốc.
Cuộc trình diễn này minh họa khả năng hoạt động của Gray Eagle STOL trên nhiều loại tàu có khả năng chở máy bay, mở ra nhiều cách thức mới cho Hoa Kỳ và các đồng minh hỗ trợ các hoạt động đa miền.
Đại Bàng Xám STOL. Tín dụng GA-ASI.
Hanwha Aerospace tuyên bố rằng Gray Eagle STOL là máy bay duy nhất có độ cao trung bình, thời gian bay dài cùng loại có thể hoạt động mà không cần máy phóng hoặc hệ thống hãm từ các tàu chiến được trang bị sàn đáp như tàu sân bay.
Công ty Hàn Quốc cho biết trong một tuyên bố rằng xe cũng có khả năng hoạt động hiệu quả trên các bề mặt chưa được cải tạo như đường sá, bãi biển, bãi đỗ xe, v.v.
“Khả năng cất cánh và hạ cánh đường băng ngắn (STOL) là một bước ngoặt, và khi kết hợp với UAS Gray Eagle, nó trở thành một lực lượng nhân lên cho các hoạt động chiến đấu toàn cầu. Gray Eagle STOL cung cấp khả năng độc lập đường băng chưa từng có, có thể phóng từ tàu chiến đến các bãi đất và mọi nơi ở giữa,” GA-ASI tuyên bố trên trang web của mình.

“Khả năng mang tính cách mạng này cho phép thực hiện nhiều nhiệm vụ thám hiểm với tải trọng lớn hỗ trợ hậu cần trong điều kiện khó khăn cùng với hỏa lực đáng kể cho các nhiệm vụ tấn công và trinh sát.”
GA-ASI cho biết Gray Eagle STOL có thể được cấu hình cho một số hoạt động, bao gồm Trinh sát vũ trang, Hậu cần tranh chấp, Phối hợp nâng cao có hiệu ứng phóng từ trên không, Tình báo tín hiệu, Chiến tranh điện tử, ISR chiến lược tầm xa và Nhắm mục tiêu ngoài đường chân trời.
UAS có tải trọng 1,6 tấn.


Trước đây được biết đến với tên mã nội bộ Mojave của GA-ASI, Gray Eagle STOL tận dụng điểm chung rộng rãi với khung máy bay Gray Eagle 25M đã được chứng minh là đang sản xuất. Điều này cung cấp một máy bay mới có khả năng cao với chi phí và rủi ro kỹ thuật giảm đáng kể so với thiết kế hoàn toàn mới.
Máy bay đã ghi nhận nhiều cột mốc hàng không đầu tiên, bao gồm chuyến bay từ ROKS Dokdo, phóng và thu hồi trên tàu sân bay Anh HMS Prince of Wales (09), thử nghiệm bắn đạn thật tại Yuma Proving Ground, Arizona và một số lần khác.
“Hanwha Aerospace coi hệ thống không người lái là trụ cột chiến lược cho tương lai của quốc phòng. Thông qua sự hợp tác với GA-ASI, chúng tôi hướng đến mục tiêu tăng cường năng lực phòng thủ có chủ quyền, mở rộng sự hiện diện của Hàn Quốc trên thị trường UAS toàn cầu và đóng góp vào liên minh ROK-US mạnh mẽ hơn”, Dong Kwan Kim, Phó Chủ tịch Tập đoàn Hanwha cho biết.
“Chúng tôi rất vui mừng được mở rộng và làm sâu sắc hơn mối quan hệ kinh doanh với Hanwha,” Linden Blue, Tổng giám đốc điều hành của GA-ASI, người giám sát cuộc trình diễn trên biển vào ngày 12 tháng 11 năm 2024, cho biết. “Chuyến bay thử nghiệm của chúng tôi với Gray Eagle STOL đã được Hải quân Hàn Quốc đón nhận nồng nhiệt và chúng tôi biết Hanwha đã sẵn sàng đầu tư để phát triển hoạt động kinh doanh UAS với GA-ASI tại Hàn Quốc và Hoa Kỳ”
Với thỏa thuận này, Hanwha có kế hoạch thâm nhập thị trường hệ thống máy bay không người lái, dự kiến sẽ đạt giá trị 3,5 tỷ đô la Mỹ (5 nghìn tỷ KRW) trên toàn cầu vào năm 2040.
Hàng không vũ trụ Hanwha
Hanwha Aerospace là một công ty hàng không vũ trụ và quốc phòng toàn cầu cung cấp danh mục sản phẩm và dịch vụ rộng lớn. Bao gồm các phương tiện chiến đấu trên bộ như Pháo tự hành K9 nổi tiếng thế giới và Xe chiến đấu bộ binh Redback, nhiều hệ thống vũ khí khác, đạn dược, bộ phận động cơ máy bay và các sản phẩm và dịch vụ công nghệ.
Là công ty hàng không vũ trụ và quốc phòng lớn nhất Hàn Quốc, Hanwha Aerospace tham gia vào nghiên cứu, phát triển và sản xuất các hệ thống công nghệ tiên tiến và đi đầu trong các dự án không gian của đất nước.

Đáng chú ý, công ty đã nhận được đơn đặt hàng từ khắp nơi trên thế giới và đã chứng kiến sự tăng trưởng doanh thu ngoạn mục trong vài năm qua. Trên thực tế, Hanwha Aerospace đã nổi lên là cổ phiếu quốc phòng hoạt động tốt nhất thế giới trong năm năm qua.
Cổ phiếu Hanwha Aerospace đã tăng hơn 3.100% trong năm năm qua, hơn 175% trong năm ngoái và hơn 7% trong tháng trước, trở thành cổ phiếu quốc phòng có hiệu suất hoạt động tốt nhất trên chỉ số WORLD của Bloomberg .
Vào ngày 30 tháng 12 năm 2024, cổ phiếu của Hanwha Aerospace đạt mức 326.500 KRW (won Hàn Quốc). Vào ngày 18 tháng 3, cổ phiếu đã đạt mức 764.000 KRW, tăng gấp đôi giá trị trong vòng chưa đầy ba tháng.
Đợt tăng giá chưa từng có của cổ phiếu Hanwha được phản ánh rõ ràng qua hiệu suất doanh thu của công ty, liên tục tăng vọt trong hai năm qua.
Năm 2024, công ty quốc phòng Hàn Quốc đã ghi nhận năm thứ hai liên tiếp đạt doanh số phá kỷ lục, đạt được cột mốc lịch sử khi doanh số bán hàng ở nước ngoài vượt doanh số bán hàng trong nước lần đầu tiên trong lịch sử.
Theo hồ sơ nộp lên cơ quan quản lý của Hanwha Aerospace được công bố vào đầu năm 2025, công ty đã ghi nhận tổng doanh thu là 11,25 nghìn tỷ won (7,74 tỷ đô la Mỹ) vào năm 2024, tăng 43% so với cùng kỳ năm trước.
Lợi nhuận hoạt động của công ty tăng vọt 190% so với năm trước, đạt 1,72 nghìn tỷ won (1,18 tỷ đô la Mỹ). Với những con số này, Hanwha Aerospace đã trở thành công ty quốc phòng đầu tiên của Hàn Quốc vượt qua 10 nghìn tỷ won (6,88 tỷ đô la Mỹ) doanh thu hàng năm và 1 nghìn tỷ won (688 triệu đô la Mỹ) lợi nhuận hoạt động.
Công ty cho rằng thành công về mặt tài chính chủ yếu là nhờ vào bộ phận quốc phòng, tạo ra doanh thu khoảng 7 nghìn tỷ won (4,82 tỷ đô la Mỹ) và lợi nhuận hoạt động là 1,57 nghìn tỷ won (1,08 tỷ đô la Mỹ).
Nhu cầu lớn đối với các hệ thống phòng thủ đất liền tiên tiến của Hanwha, bao gồm pháo tự hành K9, hệ thống pháo phản lực đa nòng Chunmoo và hệ thống súng cối tự hành Skyfall 120 mm, đã thúc đẩy hiệu suất.
Điểm nổi bật chính của năm 2024 là sự gia tăng mạnh mẽ trong xuất khẩu của Hanwha Aerospace, đạt 4,4 nghìn tỷ won (3,03 tỷ đô la Mỹ), vượt qua doanh số bán hàng trong nước là 4 nghìn tỷ won (2,75 tỷ đô la Mỹ).
Nhờ thành công đáng chú ý này, công ty có trụ sở tại Hàn Quốc đã đạt được sự công nhận đáng kể trên thị trường vũ khí quốc tế, thậm chí nhiều người còn gọi công ty này là "Lockheed Martin phiên bản Hàn Quốc".
 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
4,623
Động cơ
138,349 Mã lực


 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
4,623
Động cơ
138,349 Mã lực


 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
4,623
Động cơ
138,349 Mã lực


 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
4,623
Động cơ
138,349 Mã lực


 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
4,623
Động cơ
138,349 Mã lực


 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
4,623
Động cơ
138,349 Mã lực


 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
4,623
Động cơ
138,349 Mã lực


 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
4,623
Động cơ
138,349 Mã lực


 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
4,623
Động cơ
138,349 Mã lực


 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
4,623
Động cơ
138,349 Mã lực
"Sói biển" Seawolf - lớp tàu ngầm tàng hình với nhiều tính năng vượt trội của Mỹ
Thứ Hai, 06:48, 07/04/2025
VOV.VN trên Google News

VOV.VN - Thiết kế tàu ngầm Seawolf bắt đầu vào năm 1983 và theo kế hoạch ban đầu, Hải quân sẽ có 29 chiếc lớp này. Tuy nhiên, Chiến tranh Lạnh đã kết thúc trước khi con tàu đầu tiên lớp này được đưa vào sử dụng, và chỉ có ba chiếc được chế tạo.

Lớp Seawolf

Kế thừa lớp Los Angeles, Seawolf là lớp tàu ngầm tấn công nhanh chạy bằng năng lượng hạt nhân (SSN) đang phục vụ trong Hải quân Mỹ. Người Mỹ tạo ra Seawolf nhằm mục đích chống lại mối đe dọa từ các tàu ngầm mang tên lửa đạn đạo tiên tiến của Liên Xô như lớp Typhoon và tàu ngầm tấn công như lớp Akula trong môi trường đại dương sâu. Chi phí của Seawolf được đánh giá là quá cao và chương trình đã bị cắt giảm để dồn kinh phí cho tàu ngầm tấn công mới lớp Virginia nhỏ hơn và rẻ hơn.
 soi bien seawolf - lop tau ngam tang hinh voi nhieu tinh nang vuot troi cua my hinh anh 1

Tàu ngầm lớp Seawolf. Nguồn: 19fortyfive.com
Chiếc đầu tiên SSN-21 được đưa vào hoạt động ngày 19/7/1997, mạnh hơn đáng kể so với bất kỳ tàu ngầm nào khác. Đó là một tàu ngầm có tốc độ cao và cực kỳ yên lặng, được trang bị một số hệ thống vũ khí và các cảm biến rất tiên tiến. Seawolf không mang bất kỳ Hệ thống phóng thẳng đứng (VLS) vốn là trang bị tiêu chuẩn cho hầu hết các tàu ngầm tấn công. Nó có 8 ống phóng ngư lôi 660 mm và có không gian chứa tới 50 ngư lôi trong khoang chứa.
Chiếc thứ hai, USS Connecticut SSN-22 được đưa vào sử dụng tháng 12/1998, có cùng cấu hình với SSN-21. Cả hai là những tàu ngầm đắt nhất được chế tạo cho đến nay, đứng sau tàu ngầm lớp Triomphant của Pháp. Tàu thứ ba, USS Jimmy Carter SSN-23, được đưa vào sử dụng tháng 2/2005, có phần mở rộng thân tàu dài 30 m là nền tảng đa nhiệm vụ (MMP). Không gian MMP được tạo ra bằng cách chèn thêm một phần Giao diện đại dương (OI), được General Dynamics thiết kế và lắp đặt.

Những tính năng vượt trội
Không gian bổ sung này được sử dụng cho nhiều nhiệm vụ đặc biệt khác nhau và các thiết bị cần thiết để hỗ trợ chúng. Tàu ngầm này đã được trao tặng giải thưởng cho các hoạt động được thực hiện trong khung thời gian 2011-2012 nhưng thông tin cụ thể về các nhiệm vụ đó vẫn được giữ kín. Seawolf được lắp đặt lớp vỏ cách âm, có lượng giãn nước khi lặn 9.137 tấn (12.139 tấn đối với Jimmy Carter) và 8.060 tấn khi nổi.
Nó có tốc độ tối đa 35 km/h khi lặn và tốc độ 'im lặng' là 20 km/h; thủy thủ đoàn 116 người, bao gồm 15 sĩ quan. Với độ sâu lặn 610 m, nó được thiết kế với khả năng hoạt động dưới băng với các cánh mũi có thể thu vào. Hệ thống dữ liệu chiến đấu Lockheed Martin BSY-2 với mạng lưới 70 bộ xử lý 68030 Motorola đã được thay thế bằng hệ thống chiến đấu Raytheon AN/BYG-1; Hệ thống kiểm soát hỏa lực Raytheon mk2 kiểm soát vũ khí.
Tàu ngầm được trang bị tên lửa Tomahawk cả phiên bản tấn công trên bộ và chống hạm. Tên lửa Tomahawk tấn công trên bộ của Raytheon có tầm bắn 2.500 km. Hệ thống dẫn đường quán tính hỗ trợ Tercom (TAINS) dẫn đường tên lửa đến mục tiêu, bay với tốc độ dưới âm thanh ở độ cao từ 20 m đến 100 m. Tomahawk có thể được trang bị đầu đạn hạt nhân, mặc dù thông thường không được mang theo. Tên lửa chống hạm Tomahawk được dẫn đường quán tính và đầu tự dẫn radar chủ động và chống bức xạ có tầm bắn lên tới 450 km.
Vụ phóng dưới nước đầu tiên của tên lửa Raytheon Tactical Tomahawk block IV diễn ra vào tháng 11/2002. Block IV bao gồm một liên kết vệ tinh hai chiều cho phép lập trình lại tên lửa trong khi bay và truyền hình ảnh về báo thiệt hại trong trận chiến (BDI). Tên lửa đã được đưa vào sử dụng trên các tàu nổi của Hải quân Mỹ tháng 9/2004. Lớp Seawolf cũng mang tên lửa chống hạm Harpoon của Boeing. Sub-harpoon sử dụng radar chủ động dẫn đường để phóng đầu đạn 225 kg với tầm bắn 130 km và tốc độ cận âm cao.
Ngư lôi Gould mk48 ADCAP với đầu đạn 267 kg có thể chống lại cả tàu nổi hiệu suất cao và tàu ngầm lặn sâu nhanh tầm bắn 50 km (chủ động) và 38 km (thụ động). Nó có khả năng hoạt động có hoặc không có dây dẫn và sử dụng cả dẫn đường chủ động và thụ động. Các biện pháp đối phó bao gồm hệ thống mồi bẫy ngư lôi Northrop Grumman WLY-1 và hệ thống đối phó điện tử (ECM) GTE WLQ-4(V)1.
Bộ sonar của tàu ngầm BQQ 5D với các mảng chủ động/thụ động ở mũi tàu và các mảng thụ động bên hông. Ngoài ra tàu còn gắn các mảng giám sát TB-16 và mảng kéo chiến thuật TB-29, sẽ được thay thế bằng mảng kéo mỏng TB-29A do Lockheed Martin phát triển và sonar chủ động BQS 24 để phát hiện tầm gần. Các tàu ngầm Seawolf đã được nâng cấp với hệ thống xử lý sonar Lockheed Martin AN/BQQ-10(V4). Radar BPS 16 hoạt động ở băng tần I được trang bị để dẫn đường.
Seawolf dùng hệ thống lò phản ứng GE PWR S6W, hai tua-bin công suất định mức 52.000 mã lực (38,8 MW), một động cơ đẩy một trục đơn và một động cơ ngầm đẩy phụ. Lớp Seawolf có giá khoảng 3 tỷ USD một chiếc (3,5 tỷ USD cho USS Jimmy Carter). Thân tàu lớp Seawolf được chế tạo từ thép HY-100, loại thép này bền hơn thép HY-80 được sử dụng trong các lớp trước, để chịu được áp suất nước ở độ sâu lớn hơn.
Tàu ngầm lớp Seawolf lớn hơn, nhanh hơn và êm hơn đáng kể so với tàu ngầm lớp Los Angeles trước đây; chúng cũng mang nhiều vũ khí hơn và có số ống phóng ngư lôi gấp đôi. Các tàu có thể mang tới 50 tên lửa hành trình UGM-109 Tomahawk để tấn công các mục tiêu trên đất liền và trên mặt biển. Các tàu cũng có thiết bị mở rộng để hoạt động ở vùng nước nông.
 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
4,623
Động cơ
138,349 Mã lực
Vì sao thiết giáp M2 Bradley của Ukraine bất lực khi xuyên phá phòng tuyến Nga?
Chủ Nhật, 15:43, 06/04/2025
VOV.VN trên Google News

VOV.VN - Xe chiến đấu bộ binh M2 Bradley của phương Tây đã trải qua những trận giao tranh dữ dội ở Ukraine, chứng minh khả năng sống sót và hỏa lực mạnh mẽ trong các cuộc đối đấu với xe tăng Nga. Tuy vậy, chúng vẫn không thể xuyên phá phòng tuyến Nga.

Phương tiện được đặt nhiều kỳ vọng này đã không thể xoay chuyển tình thế của cuộc chiến, trái lại, phải chịu tổn thất nặng nề trong cuộc phản công thất bại của Ukraine năm 2023. Mặc dù được quân đội Ukraine đánh giá cao nhưng thiết giáp Bradley vẫn không thể vượt qua được các tuyến phòng thủ sâu, chiến thuật hợp lý và hỏa lực áp đảo của Nga.
vi sao thiet giap m2 bradley cua ukraine bat luc khi xuyen pha phong tuyen nga hinh anh 1


Xe chiến đấu bộ binh M2 Bradley. Ảnh: Getty
Nếu Ukraine không có đủ số lượng xe chiến đấu bộ binh hoặc giành được ưu thế trên không, họ khó có thể giành được lợi thế dù sở hữu những thiết bị tốt nhất của phương Tây. Theo giới phân tích, xe chiến đấu bộ binh Bradley không thất bại trên chiến trường Ukraine nhưng nó cũng không phải là vũ khí quyết định mà nhiều người kỳ vọng.
Không đáp ứng kỳ vọng
Cuộc chiến ở Ukraine đã phơi bày những điểm yếu của nhiều xe bọc thép trong cuộc xung đột hiện đại, cho dù đó là xe tăng T-90M của Nga hay xe tăng Leopard 2 của Đức. Các loại phương tiện này đều đã bị phá hủy với số lượng lớn và tổn thất về thiết giáp ở cả hai bên đều cao đến mức đáng kinh ngạc

Tương tự như vậy, xe chiến đấu bộ binh M2 Bradley cũng gặp rất nhiều thách thức trên các chiến trường đầy rẫy máy bay không người lái của Nga. Mặc dù M2 đã chứng minh được sức mạnh ở Ukraine, nhưng cuối cùng nó vẫn không thể trở thành nhân tố thay đổi “cục diện cuộc chơi” mà Ukraine cần và không thể giúp Kiev đảo ngược tình thế.
Mặc dù có tuổi đời cao, nhưng thiết giáp M2 Bradley vẫn có nhiều khả năng tiên tiến như lớp giáp được nâng cấp, hệ thống kiểm soát hỏa lực tốt hơn cùng hệ thống chỉ huy và kiểm soát điện tử tiên tiến. Mặc dù số lượng Bradley mà phương Tây cung cấp cho Ukraine tương đối ít, nhưng chúng vẫn mang lại rất nhiều lợi thế và giới chuyên gia dự đoán chúng có thể cung cấp cho Ukraine những khả năng cần thiết để đẩy lùi quân đội Nga.
Thiết giáp M2 Bradley thất bại trước phòng tuyến Nga
Thiết giáp M2 Bradley lần đầu được triển khai trong chiến đấu vào mùa xuân năm 2023 khi Ukraine mở cuộc phản công ở khu vực Zaporizhzhia với mục tiêu phá vỡ các tuyến phòng thủ của Nga và cô lập Crimea. Kiev cũng triển khai một số thiết bị khác do phương Tây tài trợ như xe tăng Leopard 2 và AMX-10 RC của Pháp.
Nhưng kết quả không mấy khả quan. Cuộc phản công đã giúp Ukraine giành lại được 370 km² lãnh thổ (phần lớn trong số đó đã bị Nga chiếm lại thời gian sau đó). Nhưng Kiev mất rất nhiều thiết bị phương Tây. Không thể tiếp cận Melitopol, Ukraine hầu như không thể phá vỡ tuyến phòng thủ đầu tiên của Nga.
Vậy điều gì đã xảy ra? Vấn đề chính là Bradley đã lao vào các tuyến phòng thủ được xây dựng kỹ lưỡng trong khi có rất ít hoặc không có sự yểm trợ trên không.
Nga dường như biết trước Ukraine đang lên kế hoạch tấn công ở đâu và đã chuẩn bị thiết lập hoặc củng cố các chiến hào và tạo ra những bãi mìn rộng lớn. Đối với Bradley và Leopard 2, việc phá vỡ những chiến hào như vậy là một nhiệm vụ vô cùng khó khăn, đặc biệt là khi không có sự hỗ trợ của không quân. Các đơn vị Ukraine đã trúng kế của Nga và sa vào những bãi mìn đang chờ đợi phía trước.
Sau khi cuộc phản công của Ukraine tại Zaporizhzhia kết thúc trong thất bại, thiết giáp M2 Bradley đã được chuyển đến các khu vực khác ở Ukraine và gặt hái được một số thành công.
Được trang bị M2A2, lữ đoàn 47 của Ukraine đã nỗ lực bám trụ tại Avdiivka và các thị trấn khác ở miền trung Donbass. Các đơn vị vận hành của Ukraine đánh giá cao M2, cho rằng phương tiện này có hỏa lực mạnh mẽ và khả năng sống sót cao, giúp cứu được nhiều binh sỹ trên chiến trường.
Trong cuộc chiến tại thị trấn Stepove, hai chiếc Bradley đã đối đầu với một chiếc xe tăng T-90M của Nga, khiến nó hư hại trước khi bị máy bay không người lái cảm tử phá hủy. Ngoài ra, Ukraine cũng công bố video về việc Bradley giành thắng lợi trong các cuộc đấu tay đôi với các xe chiến đấu bộ binh khác của Nga, thậm chí ngăn chặn các đoàn xe bọc thép của đối phương. Có thể thấy, trong số các trang thiết bị mà phương Tây cung cấp cho Ukraine, thiết giáp Bradley đóng vai trò rất quan trọng.
Thiệt hại là điều khó tránh
Theo giới phân tích, ngay cả khi thiết giáp Bradley giành được ưu thế trong các cuộc đấu tay đôi 1:1 với thiết bị của Nga, cục diện chiên trường vẫn tiếp tục thay đổi theo hướng có lợi cho Moscow. Nga vẫn chiếm được Avdiivka mặc dù chịu nhiều tổn thất và hiện đã tiến xa hơn, đang đe dọa các vị trí từng nằm trong tuyến sau của Ukraine.
Mặc dù được kỳ vọng là phương tiện có khả năng thay đổi cục diện, nhưng thiết giáp Bradley cuối cùng đã không thể đẩy lùi hoặc ngăn chặn quân đội Nga.
Theo Oryx, tính đến tháng 1/2024, tổng số thiết giáp Bradley mà Ukraine thiệt hại ước tính lên đến 140. Đây là điều đáng lo ngại đối với Ukraine khi quốc gia này bị thiếu hụt nghiêm trọng cả nhân lực lẫn vật lực.
Không thể phủ nhận thiết giáp Bradley đã hoạt động rất tích cực trên chiến trường, với độ tin cậy và khả năng sống sót cao nhờ vào thiết kế ưu việt. Nhưng Ukraine khó có thể thay đổi cục diện vì sở hữu quá ít phương tiện này trong khi Nga liên tục thay đổi chiến thuật. Khi so sánh với một số phương tiện có từ thời Liên Xô, Bradley vẫn có những thế mạnh vượt trội. Nhưng nếu không có sự hỗ trợ từ trên không hoặc ưu thế về số lượng, thiết giáp này chỉ có thể thực hiện một số nhiệm nhất định với khả năng giới hạn.

Sức mạnh đáng gờm của xe chiến đấu bọc thép PARS Alpha Thổ Nhĩ Kỳ
Chủ Nhật, 06:50, 06/04/2025
VOV.VN trên Google News

VOV.VN - Tập đoàn FNSS vừa ký hợp đồng với Cơ quan Công nghiệp Quốc phòng (SSB) sản xuất hàng loạt xe bọc thép thế hệ tiếp theo PARS ALPHA 8×8 và 6×6 cho Lục quân Thổ Nhĩ Kỳ.

Nhà sản xuất quốc phòng FNSS tháng 2 vừa qua đã ký hợp đồng với Cơ quan Công nghiệp Quốc phòng (SSB) sản xuất hàng loạt xe bọc thép thế hệ tiếp theo PARS ALPHA 8×8 và 6×6 cho Lục quân Thổ Nhĩ Kỳ - bước đi quan trọng trong quá trình hiện đại hóa, cơ giới hóa, tăng cường kho vũ khí bọc thép nhằm đáp ứng các yêu cầu của chiến tranh hiện đại.
suc manh dang gom cua xe chien dau boc thep pars alpha tho nhi ky hinh anh 1

Xe PARS ALPHA 8x8 của Thổ Nhĩ Kỳ. Ảnh: defensepost.com
Giai đoạn đầu của Dự án Xe thế hệ tiếp theo là cung cấp các biến thể 8×8 cho các đơn vị chống tăng và phục hồi xe bọc thép, và các biến thể xe chỉ huy 6×6. PARS ALPHA đã được lựa chọn từ quá trình đánh giá nghiêm ngặt do Bộ Quốc phòng Thổ Nhĩ Kỳ và SSB tiến hành, bằng các cuộc thử nghiệm thực địa mở rộng, có khả năng thích ứng với địa hình phức tạp và các điều kiện hoạt động khắc nghiệt.
Hợp đồng ban đầu gồm 25 xe và mục tiêu dài hạn là hơn 2.000 xe để năng cao khả năng cơ giới hóa của Lục quân. Được thiết kế để tăng cường khả năng di chuyển và sự nhanh nhẹn trong các hoạt động, PARS ALPHA có hệ thống dẫn động bốn bánh, hệ thống treo thủy lực khí nén có thể điều chỉnh độ cao và hệ thống lái toàn trục. Bộ nguồn và hệ thống treo tiên tiến cho phép hạ thấp chiều cao của xe để có độ ổn định đường bộ tốt nhất ở tốc độ cao.

PARS 8×8 và 6×6 đã trở thành lựa chọn ưa thích của Quân đội, Lực lượng đặc biệt và Hiến binh Thổ Nhĩ Kỳ. PARS từng thành công xuất khẩu, có hợp đồng về biến thể 8×8 với Quân đội Malaysia và cấu hình PARS III 8×8 và 6×6 với Quân đội Hoàng gia Oman. Kiến trúc mô-đun cho phép vận chuyển bằng các máy bay như A400M, C-17 Globemaster, C-5 Galaxy, An-124 và Il-76, có thể triển khai nhanh chóng tại các chiến trường.
PARS ALPHA 8x8 do FNSS phát triển đại diện cho thế hệ xe bọc thép chiến đấu thứ năm dòng PARS, được trang bị động cơ diesel công suất 711 mã lực và có tỷ lệ trọng lượng trên công suất 21 mã lực/tấn. Xe có thể đạt tốc độ 115 km/h và có phạm vi hoạt động 800 km không cần tiếp nhiên liệu; có thể chống các mối đe dọa hóa học, sinh học và phóng xạ. Thiết kế đảm bảo khả năng di chuyển liên tục của xe ngay cả khi lốp và/hoặc bánh xe bị mất.
Các công nghệ này cho phép điều khiển hiệu quả ở các khu vực đô thị và địa hình gồ ghề, xe có thể vượt dốc 70%, nghiêng 40%, rãnh sâu 2,4 m và chướng ngại vật thẳng đứng cao 0,80 m. Bán kính quay vòng được tối ưu hóa và hệ thống truyền động hiệu suất cao giúp cơ động hiệu quả trong các tình huống chiến đấu. PARS ALPHA 8×8 có thiết kế cấu trúc mang tính cách mạng bằng cách bố trí kíp xe và người xuống xe phía sau khoang chứa động cơ.
Với thiết kế khoang chứa động cơ nhỏ gọn, chỉ huy và người lái xe có thể ngồi cạnh nhau. Phương pháp bố trí mới này cho phép nhận thức tình huống quang học thời gian thực 180°+ cho cả hai người và tạo điều kiện giao tiếp tốt hơn trong kíp lái. Camera toàn cảnh 360 độ, kết hợp với hệ thống quan sát ngày và đêm, cho phép nhận thức tình huống tối ưu mà không cần mở cửa sập, giảm thiểu nguy cơ tiếp xúc với các mối đe dọa bên ngoài.
PARS ALPHA nổi bật với khả năng bảo vệ đạn đạo và mìn tiên tiến, có ghế giảm chấn nổ và gầm xe có thể điều chỉnh đến 60 cm để tăng khả năng chống lại các mối đe dọa nổ. Nó có thể được trang bị hệ thống phát hiện hỏa lực, cảm biến cảnh báo laser và hệ thống bảo vệ chủ động, bao gồm cả giải pháp tiêu diệt mềm và tiêu diệt cứng. Lớp giáp tiên tiến có khả năng phòng thủ hiệu quả chống lại các mối đe dọa động học trong khi vẫn duy trì khả năng cơ động chiến thuật cao.
Xe sử dụng tháp pháo TEBER-II 30/40 điều khiển từ xa, được trang bị pháo 30 mm có thể chuyển đổi thành pháo 40 mm bằng cách thay thế lò xo giật và hệ thống nạp đạn, cho phép nâng cấp hỏa lực với nỗ lực tối thiểu khi cần thiết. Xe có thể lắp đồng trục súng 7,62 mm hoặc MAG thẳng hàng với súng chính. TEBER-II 30/40 RCT có thể sử dụng hệ thống chống tăng hiện đại như các loại tên lửa dẫn đường bán tự động theo tầm nhìn (SACLOS) và tự động theo tầm nhìn (ACLOS).
Mỗi loại có hai tên lửa chống tăng với cự li hiệu quả hơn 4 km được hỗ trợ bắn bằng hệ thống điều khiển hỏa lực. Bên cạnh TEBER-II 30/40 RCT, PARS ALPHA có thể được trang bị nhiều thứ, từ tháp pháo có người lái hoặc điều khiển từ xa đến súng hoặc hệ thống pháo trực tiếp/gián tiếp 120 mm, súng cối 120 mm, hệ thống phòng không và hệ thống chống thiết giáp.
PARS ALPHA 6x6 có công nghệ bảo vệ và độ cơ động tương tự, nhưng có khả năng cơ động hơn trong môi trường đô thị, có khả năng tải trọng thấp hơn so với biến thể 8x8 nhưng có khả năng vận chuyển tốt hơn do trọng lượng và kích thước nhỏ hơn. Nó được thiết kế chủ yếu cho các nhiệm vụ chỉ huy và trinh sát, tăng cường tính linh hoạt tổng thể của chương trình bằng cách bổ sung cho khả năng của biến thể 8x8.
Đúc kết từ 35 năm kinh nghiệm, FNSS thiết kế PARS ALPHA cho các nhiệm vụ kéo dài ngay cả khi lốp hoặc bánh xe bị hỏng và khả năng hoạt động lên đến 5.000 km mà không cần bảo dưỡng tại hiện trường. Kiến trúc tiên tiến, khả năng triển khai nhanh chóng, giảm gánh nặng hậu cần, tăng thời gian trung bình giữa các lần hỏng hóc (MTBF) và tăng cường khả năng sẵn sàng thực hiện nhiệm vụ, khiến nó trở thành một thiết bị quan trọng đối với Lục quân Thổ Nhĩ Kỳ, đáp ứng các thách thức của chiến tranh hiện đại.
PARS ALPHA đánh dấu bước tiến vượt bậc của thế hệ xe bọc thép đa năng mới, tượng trưng cho sự khởi đầu của một kỷ nguyên mới về khả năng cơ động chiến thuật, khả năng sống sót, hỏa lực, độ bền, nhận thức tình huống và khả năng bảo vệ tiên tiến mang tính cách mạng trong chiến tranh bọc thép. Với tiềm năng xuất khẩu cao, PARS ALPHA sẽ đóng vai trò trung tâm trong quá trình hiện đại hóa các đơn vị cơ giới của Thổ Nhĩ Kỳ và góp phần nâng cao hiệu quả chiến đấu trong nhiều tình huống xung đột khác nhau.
 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
4,623
Động cơ
138,349 Mã lực
Iran giăng lưới radar tiên tiến răn đe Mỹ và Israel
Chủ Nhật, 07:20, 06/04/2025
VOV.VN trên Google News

VOV.VN - Việc Iran tăng cường triển khai hệ thống radar Ghadir tiên tiến ở các vị trí có tầm quan trọng chiến lược được xem là động thái răn đe đối với Mỹ và Israel.

Dựa trên hình ảnh vệ tinh từ Google Maps và Google Earth, các nhà phân tích tình báo mở nguồn (OSINT) cho hay, Lực lượng Không gian của Vệ binh Cách mạng Hồi giáo Iran (IRGC) đang liên tục mở rộng mạng lưới radar cảnh báo sớm Ghadir, với các vị trí mới ở phía Tây Bắc, gần Tabriz và dọc theo bờ biển Vịnh Ba Tư.
Động thái này cho thấy nỗ lực của Tehran trong việc củng cố khả năng phòng không trước các mối đe dọa tiềm tàng, đặc biệt là từ Mỹ và Israel.
iran giang luoi radar tien tien ran de my va israel hinh anh 1


Ảnh vệ tinh cho thấy trận địa radar Ghadir mới của Iran gần Tabriz. Ảnh: Google MapsVị trí chiến lược
Ghadir được thiết kế để phát hiện máy bay tấn công, tên lửa hành trình và tên lửa đạn đạo ở khoảng cách xa, là một bước tiến quan trọng trong cơ sở hạ tầng quân sự của Iran. Sự xuất hiện của các cơ sở radar này cho thấy Iran đang nâng cao khả năng bảo vệ không phận và phòng thủ chống lại các cuộc tấn công từ các đối thủ có thể là Mỹ hoặc Israel.

Mặc dù Ghadir không thể so sánh với các hệ thống radar tầm xa của Mỹ, nhưng thiết kế của nó có vẻ được tối ưu hóa để đối phó với các mối đe dọa cụ thể, đặc biệt là máy bay tàng hình như F-35 và tên lửa hành trình bay thấp - những vũ khí mà các quốc gia đối địch với Tehran có thể triển khai trong khu vực.
Việc Iran triển khai thêm trận địa radar Ghadir có thể làm thay đổi tính toán chiến lược của bất kỳ quốc gia nào đang xem xét hành động quân sự chống lại Tehran.
Các vị trí mà Iran triển khai radar Ghadir đều có tầm quan trọng chiến lược. Một trong các địa điểm mới được phát hiện là phía Tây Bắc Tabriz, gần biên giới với Thổ Nhĩ Kỳ và Iraq. Khu vực này có địa hình đồi núi, với độ cao lên đến 2.200 mét, giúp tăng cường khả năng quan sát của radar. Điều này cho phép radar có phạm vi phát hiện rộng hơn, đồng thời giám sát các mối đe dọa từ phía Tây, hướng có thể có các cuộc tấn công từ Mỹ hoặc Israel.
Các cơ sở radar Ghadir dọc bờ biển Vịnh Ba Tư cũng có ý nghĩa quan trọng, khi chúng bảo vệ các tuyến đường biển quan trọng và cơ sở hạ tầng dầu mỏ - những yếu tố sống còn đối với nền kinh tế Iran. Từ những địa điểm này có thể phát hiện các mối đe dọa từ trên biển, chẳng hạn như máy bay phóng từ tàu sân bay hoặc tên lửa Tomahawk từ các tàu chiến của Mỹ.
Răn đe đối thủ?
Các cuộc tấn công của Israel hồi tháng 10/2024 vào các cơ sở quân sự của Iran, bao gồm 2 vị trí triển khai Ghadir gần biên giới Iraq, cho thấy những hệ thống radar này có thể trở thành mục tiêu trong các cuộc xung đột quân sự trong tương lai. Các cuộc tấn công nhắm vào hệ thống Ghadir có thể khiến Iran tạm thời mất khả năng phát hiện các mối đe dọa tên lửa đạn đạo từ phía Tây, làm nổi bật vai trò quan trọng của radar này trong phòng thủ của quốc gia.
Việc Iran bố trí thêm radar Ghadir ở nhiều vị trí mới được phát hiện thông qua ảnh vệ tinh. Mặc dù điều này có thể cung cấp cái nhìn sâu sắc về khả năng quân sự của Iran, nhưng nó cũng có thể giúp các quốc gia đối thủ tìm ra các mục tiêu chiến lược để tấn công trong tương lai.
Dù vậy, một số ý kiến cho rằng việc rò rỉ thông tin về các trận địa radar có thể là có chủ đích, nhằm tạo điều kiện thuận lợi cho các cuộc tấn công trong trường hợp xảy ra xung đột. Mặt khác, cũng có ý kiến cho rằng Iran đang thể hiện sự tự tin và muốn chứng minh khả năng công nghệ của mình như một yếu tố răn đe.
Ngoài mục đích răn đe Mỹ và Israel, radar Ghadir còn có ý nghĩa nhất định đối với Trung Đông, khu vực vốn nhiều bất ổn.
Thổ Nhĩ Kỳ, với lực lượng quân sự mạnh mẽ và không quân liên kết với NATO, có thể coi việc triển khai radar ở khu vực phía Tây Bắc là một mối đe dọa đối với các tham vọng của Ankara trong khu vực, đặc biệt trong bối cảnh căng thẳng với các nhóm dân quân người Kurd gần biên giới.
Iraq, bị kẹt giữa Iran và Mỹ, có thể sẽ bị cuốn vào bất kỳ vòng xoáy leo thang quân sự nào, đặc biệt nếu lực lượng Mỹ ở Iraq bị coi là mối đe dọa đối với Tehran.
Dọc bờ biển Vịnh Ba Tư, Saudi Arabia và Các tiểu Vương quốc Arab Thống nhất, với hệ thống phòng thủ tên lửa Patriot và máy bay F-35, có thể coi mạng lưới radar của Iran là một thách thức đối với sự kiểm soát khu vực của họ, đặc biệt là các tuyến đường biển quan trọng.
Câu hỏi về khả năng của radar Ghadir
Ghadir có khả năng phát hiện các mục tiêu ở khoảng cách rất xa, phạm vi lên đến 1.100 km đối với tên lửa đạn đạo và 600 km đối với máy bay. Đây là một bước tiến quan trọng trong công nghệ phòng không của Iran.
Ghadir lần đầu xuất hiện trong cuộc tập trận quân sự Great Prophet 6 cỉa Iran năm 2011 và được IRGC chính thức đưa vào sử dụng năm 2012.
Các quan chức quân sự Iran, trong đó có Thiếu tướng Farzad Esmaili, chỉ huy lực lượng phòng không của IRGC, tuyên bố radar Ghadir có thể phát hiện các máy bay tàng hình, tên lửa hành trình và thậm chí cả các máy bay không người lái cỡ nhỏ nhờ khả năng theo dõi tần số và giám sát các mục tiêu ở độ cao lên đến 300km.
Điều đặc biệt của radar Ghadir là khả năng phát hiện mục tiêu ngoài đường chân trời. Điều này có nghĩa là nó có thể phát hiện các mục tiêu ở khoảng cách rất xa, vượt qua các hạn chế của radar thông thường, vốn bị giới hạn bởi địa hình và khoảng cách. Hệ thống radar này sử dụng sóng vô tuyến phản xạ từ tầng điện ly để theo dõi các mục tiêu ở khoảng cách hàng trăm hoặc thậm chí hàng nghìn km.
Với khả năng phát hiện các mối đe dọa từ xa và vượt qua các giới hạn của các hệ thống radar truyền thống. Tuy nhiên, hiệu quả của hệ thống này phụ thuộc vào khả năng tích hợp với các hệ thống phòng thủ tên lửa và máy bay chiến đấu—những lĩnh vực mà Iran còn yếu kém so với các đối thủ mạnh như Mỹ và Israel.
Mặc dù các radar Ghadir có thể làm tăng khả năng phòng thủ của Iran và gây khó khăn cho các cuộc tấn công quân sự quy mô nhỏ, nhưng trong trường hợp xảy ra các cuộc xung đột lớn với đối thủ có công nghệ tàng hình và vũ khí tác chiến điện tử vượt trội, khả năng tồn tại của chúng vẫn là một câu hỏi lớn.
 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
4,623
Động cơ
138,349 Mã lực
"Sát thủ diệt tăng" Kornet của Nga gieo ác mộng cho thiết giáp phương Tây tại Ukraine
Thứ Bảy, 06:42, 05/04/2025
VOV.VN trên Google News

VOV.VN - Khả năng sát thương mạnh mẽ của hệ thống tên lửa chống tăng 9M133 Kornet khiến hệ thống này trở thành mối đe dọa đáng kể với thiết giáp phương Tây trên chiến trường.

Hệ thống tên lửa chống tăng 9M133 Kornet do Nga sản xuất (NATO gọi là AT-14 Spriggan) là hệ thống tên lửa chống tăng (ATGM) có điều khiển cực kỳ hiệu quả, được đưa vào sử dụng năm 1998 để đối phó với những tiến bộ trong việc phát triển thiết giáp của phương Tây.
 sat thu diet tang kornet cua nga gieo ac mong cho thiet giap phuong tay tai ukraine hinh anh 1


Binh sỹ Nga vận hành hệ thống Kornet. Ảnh: Wikipedia
9M133 Kornet do Cục thiết kế khí cụ KBP của Nga chế tạo. Kể từ đó, hệ thống đã trở thành một trong những ATGM hiệu quả và được sử dụng rộng rãi nhất trên thế giới, nổi bật với khả năng chống lại các xe bọc thép hạng nặng và tính linh hoạt trong nhiều tình huống chiến đấu khác nhau.
9M133 Kornet được triển khai rộng rãi trên toàn cầu, đặc biệt là trong các cuộc xung đột ở Ukraine, Syria và Lebanon. Hệ thống có tầm bắn và khả năng xuyên phá vượt trội so với các đối thủ cạnh tranh.

Phát triển và thiết kế
Hệ thống tên lửa Kornet được phát triển vào cuối những năm 1980 và đầu những năm 1990. Mục đích của các nhà sản xuất là tạo ra một hệ thống mô-đun, phổ quát có khả năng tấn công nhiều loại mục tiêu, với hệ thống dẫn đường bằng laser đáng tin cậy. Kornet được thiết kế để trở thành một ATGM hạng nặng, vượt trội hơn các hệ thống dẫn đường bằng dây trước đó như 9K111 Fagot (NATO gọi làAT-4 Spigot) và 9K113 Konkurs (NATO gọi là AT-5 Spandrel).
Hệ thống tên lửa được công bố vào tháng 10/1994 và biên chế cho quân đội Nga vào năm 1998. Kể từ đó, nó đã nhiều lần trải qua quá trình nâng cấp. 9M133 Kornet-EM là phiên bản tiên tiến của hệ thống, có tầm bắn xa hơn, đầu đạn được cải tiến và bộ theo dõi mục tiêu tự động với chế độ bắn và quên.
Thông số kỹ thuật và tính năng
Mỗi tổ hợp chiến đấu Kornet có ba thành phần chính gồm: Tên lửa, bộ điều khiển ngắm bắn và giá đỡ. Tên lửa của hệ thống có trọng lượng 27kg, chiều dài 1,2m, đường kính thân 152mm, và sải cánh 460mm. Tên lửa được trang bị đầu đạn nổ mạnh chống tăng HEAT có khả năng xuyên qua lớp giáp phản ứng nổ ERA và lớp giáp dày tới 1.200mm,
Tên lửa của 9M133 Kornet có khối lượng 27 kg (29 kg với ống phóng) và chiều dài 1.200 mm. Tên lửa được trang bị đầu đạn chống tăng nổ mạnh (HEAT) song song được thiết kế để đánh bại giáp phản ứng nổ (ERA). Tên lửa có thể xuyên thủng tới 1.200 mm giáp cán đồng nhất (RHA).
Phiên bản tiên tiến Kornet-EM mở rộng phạm vi hoạt động lên 8.000m khi thực hiện các nhiệm vụ chống tăng và 10.000m cho nhiệm vụ kích hoạt những vụ nổ mạnh. Tên lửa có hệ thống dẫn đường bằng laser bán tự động, đòi hỏi người vận hành phải duy trì tầm nhìn trong suốt hành trình bay của tên lửa. Hệ thống dẫn đường này cung cấp độ chính xác và độ tin cậy đáng kể.
Hiệu quả hoạt động
Một trong những điểm mạnh chính của hệ thống Kornet là tính linh hoạt. Nó có thể được triển khai từ nhiều phương tiện khác nhau, trong đó có phương tiện cá nhân của các binh sỹ hay chiến xa được thiết kế riêng để chống lại các phương tiện cơ giới bọc thép của đối phương, đặc biệt là xe tăng như 9P163M-1 Kornet-T. Tính linh hoạt này cho phép nó được sử dụng trong nhiều tình huống chiến thuật, từ phục kích đến giao tranh trực tiếp với xe tăng đối phương.
Đầu đạn HEAT của Kornet đặc biệt hiệu quả khi tấn công xe tăng chiến đấu chủ lực (MBT) hiện đại được trang bị ERA. Khả năng xuyên giáp dày và tầm bắn xa của tên lửa khiến Kornet trở thành vũ khí đáng gờm trên chiến trường.
Hệ thống tên lửa chống tăng Kornet đã được sử dụng rộng rãi trong cuộc xung đột Nga-Ukraine hiện tại và đạt hiệu quả rất lớn. Nhờ tầm bắn và đầu đạn mạnh mẽ, Kornet được cho là đối thủ đáng gờm của xe tăng Ukraine, thậm chí với cả những phương tiện hiện đại, có lớp bảo vệ kiên cố do phương Tây sản xuất như M1 Abrams. Mặc dù không phổ biến bằng máy bay không người lái FPV của Nga, nhưng Kornet cũng lợi hại không kém.
So sánh Kornet với Javelin
Khi so sánh Kornet với các hệ thống tên lửa chống tăng khác, chẳng hạn như Javelin, có rất nhiều điểm khác biệt và cả những điểm tương đồng. Tổ hợp Javelin, do các tập đoàn Lockheed Martin và Raytheon phát triển, được biết đến với tính năng tấn công đột nóc, cũng như khả năng bắn và quên, cho phép người vận hành bắn tên lửa rồi ẩn nấp ngay lập tức. Tính năng này mang lại lợi thế chiến thuật đáng kể, đồng thời có thể đảm bảo an toàn cho người vận hành.
Ngược lại, hệ thống dẫn đường SACLOS của Kornet yêu cầu người vận hành phải duy trì tầm nhìn thẳng với mục tiêu, điều này có thể khiến họ bị hỏa lực của đối phương tấn công. Tuy nhiên, Kornet lại có tầm bắn xa hơn và khả năng xuyên phá cao hơn. Phiên bản Kornet-EM có tầm bắn tối đa là 8.000 mét, trong khi Javelin có tầm bắn tối đa 4.000 mét.
Cả hai hệ thống đều đã chứng minh được hiệu quả trong chiến đấu, nhưng thiết kế khác nhau của chúng phản ánh các ưu tiên chiến lược của các nhà phát triển. Việc tập trung đảm bảo sự an toàn cho người vận hành và tính dễ sử dụng của Javelin khiến nó phù hợp với các đơn vị bộ binh. Còn Kornet, với sự sự tập trung vào tầm bắn và sức mạnh xuyên phá, đã trở thành tài sản có giá trị cho các hoạt động chống thiết giáp.
Lý do Kornet được cho là vũ khí đáng gờm
Việc sử dụng rộng rãi hệ thống tên lửa Kornet có ý nghĩa chiến lược quan trọng đối với Nga, đồng thời khiến Mỹ và các đồng minh phải lo ngại. Khả năng đánh bại thiết giáp tiên tiến và tính linh hoạt của hệ thống trong nhiều tình huống chiến đấu khác nhau khiến nó trở thành loại vũ khí có giá trị đối với các quân đội lẫn các nhóm vũ trang. Kornet đã được nhiều lực lượng vũ trang và nhóm chiến binh sử dụng, trong đó có cả Hezbollah và Hamas, làm nổi bật tính dễ tiếp cận và hiệu quả của hệ thống.
Hệ thống tên lửa chống tăng 9M133 Kornet là một bước tiến đáng kể trong công nghệ chống thiết giáp và là mối đe dọa lớn đối với thiết giáp phương Tây. Sự kết hợp giữa tầm bắn, sức mạnh xuyên phá và tính linh hoạt đã khiến nó trở thành một trong những ATGM được sử dụng rộng rãi nhất của Nga. Mặc dù có một số hạn chế so với các hệ thống khác như Javelin, nhưng sức mạnh của Kornet vẫn khiến hệ thống trở thành vũ khí đáng gờm.
 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
4,623
Động cơ
138,349 Mã lực
Ukraine gây bất ngờ khi lắp bệ phóng Patriot của Mỹ trên xe tải thời Liên Xô
Thứ Sáu, 05:10, 04/04/2025
VOV.VN trên Google News

VOV.VN - Mới đây, một bức ảnh về bệ phóng tên lửa M901 Patriot của Mỹ được lắp trên xe tải KrAZ-260 của Ukraine đã xuất hiện trên mạng xã hội X. Hình ảnh hiếm hoi này "cho thấy sự khéo léo và khả năng thích ứng" của quân đội Ukraine trên chiến trường.

Bức ảnh được công bố ngày 2/4 đã thu hút sự quan tâm của giới quân sự lẫn các nhà phân tích. Bức ảnh cho thấy hệ thống tên lửa M901 Patriot của Mỹ được lắp trên xe tải KrAZ-260 của Ukraine, nêu bật cách Kiev tích hợp thiết bị phương Tây với các phương tiện sẵn có, cũng như nỗ lực thay đổi hình thức phòng thủ của nước này trong cuộc xung đột với Nga.
ukraine gay bat ngo khi lap be phong patriot cua my tren xe tai thoi lien xo hinh anh 1

1743997844870.png


Hệ thống tên lửa M901 Patriot của Mỹ được lắp trên xe tải KrAZ-260 của Ukraine. Ảnh: XHệ thống tên lửa M901 Patriot và xe tải KrAZ-260
Ngoài ra, sự kết hợp giữa hệ thống tên lửa tinh vi của Mỹ với phương tiện cũ có từ thời Liên Xô cho thấy cách các lực lượng Ukraine đang vượt qua những thách thức của cuộc chiến trong bối cảnh viện trợ quân sự của phương Tây ngày càng giảm dần.
M901 là thành phần chính của tổ hợp tên lửa phòng không MIM-104 Patriot hiện đại do Mỹ phát triển. Tổ hợp được thiết kế để đánh chặn máy bay, máy bay không người lái và tên lửa đạn đạo. Patriot vốn nổi tiếng về độ tin cậy và độ chính xác kể từ khi ra mắt vào những năm 1980.

Cụ thể, M901 đóng vai trò là bệ phóng cho tên lửa Patriot, có khả năng mang theo tối đa bốn tên lửa PAC-2 hoặc 16 tên lửa đánh chặn PAC-3. Bệ phóng nặng khoảng 25 tấn khi được nạp đầy, lắp đặt trên khung gầm chắc chắn và thường được ghép nối với các xe tải hạng nặng của Mỹ như Oshkosh HEMTT.
Oshkosh HEMTT là xe tải chiến thuật cơ động hạng nặng mở rộng, có khả năng mang tải trọng 11 tấn và khả năng vượt địa hình tiên tiến. Hệ thống được tích hợp radar AN/MPQ-53 hoặc các biến thể nâng cấp, có phạm vi phát hiện hơn 160km. Tên lửa của hệ thống phòng không MIM-104 Patriot có thể tấn công mục tiêu ở độ cao lên đến 24.000m, với khoảng cách hơn 100km, tùy thuộc vào biến thể. Ở Ukraine, Patriot đã chứng minh được hiệu quả trong việc đối phó với các tên lửa tiên tiến của Nga như tên lửa siêu thanh Kinzhal.
Trong khi đó xe tải KrAZ-260, do Nhà máy ô tô Kremenchuk của Ukraine sản xuất, là phương tiện có nguồn gốc từ thời Liên Xô, lần đầu tiên được ra mắt vào năm 1979 như một phương tiện vận tải hạng nặng cho Hồng quân. Xe có tải trọng lượng khoảng 9 tấn, sử dụng động cơ diesel V8 14,9 lít sản sinh công suất 300 mã lực. Thiết kế của phương tiện ưu tiên tính bền bỉ hơn là tốc độ. KrAZ-260 đạt tốc độ tối đa khoảng 80km/h trên đường bằng phẳng.
KrAZ-260 dài khoảng 9m, rộng 2,7m và được thiết kế để chuyên chở hàng tiếp tế, pháo binh hoặc binh lính qua địa hình phức tạp như đồng lầy hay băng tuyết. Với hệ dẫn động 6×6 và khoảng sáng gầm xe cao, KrAZ-260 từng là trụ cột vận tải quân sự của nhiều quốc gia thuộc khối Liên Xô cũ.
Mặc dù việc sản xuất gần như ngừng hẳn sau khi Liên Xô tan rã, xe tải KrAZ-260 vẫn là một phần quan trọng trong kho quân sự của Ukraine nhờ thiết kế đơn giản và dễ bảo trì.
Các yếu tố dẫn tới sự kết hợp bất thường này
Điều khiến sự kết hợp này trở nên đáng chú ý là cách thức Ukraine xử lý về mặt kỹ thuật. Việc tích hợp một bệ phóng công nghệ cao như M901 với một phương tiện đã có từ nhiều thập kỷ như KrAZ-260 không phải điều đơn giản. Hệ thống Patriot đòi hỏi một khung gầm ổn định, chịu lực nặng để chịu được trọng lượng của nó và đảm bảo căn chỉnh chính xác trong quá trình phóng tên lửa.
KrAZ-260, mặc dù chắc chắn, nhưng không có khả năng mang tải trọng và các tiêu chuẩn kỹ thuật hiện đại như xe tải HEMTT của Mỹ. Các kỹ sư Ukraine có thể phải gia cố khung gầm xe tải, nâng cấp hệ thống treo, thậm chí điều chỉnh hệ thống lắp của M901 để phù hợp với khung gầm của KrAZ-260.
Việc sửa đổi này thể hiện mức độ linh hoạt, xuất phát từ nhu cầu cấp thiết, khi Ukraine phải đối mặt với một cuộc chiến kéo dài hơn 3 năm, vắt kiệt chuỗi cung ứng và hậu cần của nước này. Vẫn chưa rõ việc tích hợp bệ phóng tên lửa M901 Patriot vào xe tải KrAZ-260 có làm giảm hiệu quả hoạt động của bệ phóng hay không và liệu tên lửa có tăng cường khả năng cơ động trên địa hình đầy thách thức của Ukraine hay không.
Sự kết hợp bất thường này cũng phản ánh những thách thức về hậu cần mà Ukraine phải đối mặt. Kể từ khi xung đột nổ ra vào tháng 2/2022, Ukraine đã phụ thuộc rất nhiều vào viện trợ quân sự của phương Tây. Kiev đã tiếp nhận ít nhất sáu khẩu đội Patriot do Mỹ, Đức, Romania và Hà Lan tài trợ.
Tuy nhiên, việc duy trì hoạt động của các hệ thống này rất khó khăn. Phụ tùng thay thế cho các phương tiện của Mỹ như HEMTT không có sẵn ở Ukraine và cơ sở hạ tầng xuống cấp của quốc gia này làm phức tạp thêm việc cung cấp linh kiện hay trang thiết bị thay thế. Trong khi đó, xe tải KrAZ-260 lại có các cơ sở sửa chữa và phụ tùng sẵn có tại Ukraine.
Tổng thống Ukraine Zelensky đã nhấn mạnh đến tình trạng thiếu hụt các nguồn lực phòng không vào đầu năm nay. Hồi tháng 2/2025, ông cho biết kho tên lửa Patriot đang cạn kiệt một cách nghiêm trọng. Việc ghép nối M901 với một chiếc xe tải từ thời Liên Xô có thể là biện pháp tạm thời để duy trì hoạt động của các hệ thống quan trọng này, đặc biệt là sau những tổn thất mà Ukraine phải gánh chịu như vụ hai bệ phóng M901 bị phá hủy gần Pokrovsk vào tháng 3/2024.
Bên cạnh các chi tiết kỹ thuật, hình ảnh này còn mang ý nghĩa tượng trưng. Hệ thống Patriot thể hiện sự ủng hộ của phương Tây dành cho Ukraine nhằm chống lại các cuộc tấn công trên không không ngừng nghỉ của Nga. Trong khi đó, KrAZ-260 là sản phẩm của ngành công nghiệp Ukraine, bắt nguồn thời Liên Xô nhưng được tái sử dụng cho cuộc chiến. Việc kết hợp 2 hệ thống này phản ánh sự thuộc thuộc vào viện trợ nước ngoài và động lực tự cung tự cấp của Kiev.
 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
4,623
Động cơ
138,349 Mã lực
“Át chủ bài” giúp Nga vượt mọi đối thủ ở Bắc Cực
Thứ Sáu, 05:30, 04/04/2025
VOV.VN trên Google News

VOV.VN - Chuyên gia quân sự Nga Dmitry Kornev cho rằng “Chiến tranh Lạnh” chưa bao giờ kết thúc, nó chỉ chuyển đến Bắc Cực và trở thành một cuộc đua hạt nhân.

Tại Diễn đàn Bắc Cực VI tổ chức ở Murmansk cuối tháng 3, Tổng thống Vladimir Putin tuyên bố cam kết của Nga trong việc mở rộng đội tàu phá băng hạt nhân.
“Là quốc gia sở hữu đội tàu phá băng lớn nhất thế giới, chúng ta phải tiếp tục củng cố vị thế của mình bằng cách đưa vào hoạt động các tàu phá băng tiên tiến, đặc biệt là các tàu phá băng chạy bằng năng lượng hạt nhân mà chỉ Nga có thể chế tạo. Không quốc gia nào có đội tàu tương tự như vậy”, Tổng thống Putin nhấn mạnh.
 At chu bai giup nga vuot moi doi thu o bac cuc hinh anh 1


Nga sở hữu đội tàu phá băng mạnh nhất thế giới. Ảnh minh họa: RTĐội tàu phá băng hạt nhân bỏ xa mọi đối thủ
Ngày 2/4, tàu phá băng hạt nhân Yakutia, tàu thứ tư của Dự án 22220, đã hoàn thành thử nghiệm trên biển và bắt đầu hoạt động dọc theo Tuyến đường Biển Bắc (NSR). Yakutia đứng là một trong những tàu phá băng chạy năng lượng hạt nhân mạnh mẽ nhất thế giới.

Dự án 22220 bắt đầu từ năm 2013, theo đó Nga dự kiến chế tạo ít nhất 7 chiếc tàu phá băng hạt nhân. 3 tàu – Arktika, Siberia và Ural – đã đi vào hoạt động. Tàu đầu tiên, Arktika, được đưa vào phục vụ năm 2020, trở thành tàu chủ lực trong các nỗ lực khám phá Bắc Cực của Nga. Các tàu Siberia và Ural lần lượt được đưa vào hoạt động năm 2021 và 2022. Hai tàu bổ sung, Chukotka và Kamchatka, hiện đang được chế tạo. Tàu thứ bảy, Sakhalin, sẽ được khởi đóng vào cuối năm nay.
Các tàu phá băng nói trên được chế tạo tại Nhà máy Đóng tàu Baltic ở St. Petersburg, do Atomflot, công ty con của Rosatom tài trợ với sự hỗ trợ của nhà nước.
Các tàu phá băng hạt nhân tiên tiến như Yakutia được thiết kế đặc biệt để hoạt động trong điều kiện khắc nghiệt của Bắc Cực, có khả năng phá lớp băng dày tới 3 mét. Thiết kế thân tàu độc đáo giúp tăng cường khả năng cơ động trong môi trường lạnh giá và băng dày đặc. Được trang bị 2 lò phản ứng hạt nhân tạo ra tổng công suất 60 megawatt, các tàu này có thể vận hành liên tục trong vài tháng.
Hiện nay, các tàu của Nga đều là những tàu phá băng mạnh mẽ và hiệu quả nhất trên thế giới. Quan trọng hơn, Nga đã giảm đáng kể sự phụ thuộc vào các linh kiện nhập khẩu, với 92% linh kiện của mỗi tàu được sản xuất trong nước. Mục tiêu của Nga là tự cung cấp hoàn toàn các bộ phận cho tàu phá băng hạt nhân trong tương lai.
Tàu phá băng Dự án 22220 có tính đa dụng, được thiết kế để có thể hoạt động cả trên các vùng biển mở và các kênh sông. Thiết kế của chúng kết hợp những ưu điểm của các tàu thế hệ trước, như tàu chuyên hoạt động trên biển Arktika và tàu chuyên hoạt động trên sông Taimyr. Các khoang chứa nước có thể được bơm đầy nước biển để tăng độ chìm cũng như khả năng phá băng.
Tàu lớp Yakutia dự kiến sẽ thay thế những tàu cũ sắp hết niên hạn hoạt động. Khi các tàu mới đi vào hoạt động, các tàu cũ như Taimyr, Vaigach và Yamal sẽ bị loại biên. Mặc dù đã được gia hạn hoạt động đến năm 2027, nhưng những tàu phá băng cũ này cuối cùng sẽ được thay thế bằng những tàu hiện đại và mạnh mẽ hơn.
Hiện tại, Atomflot vận hành 9 tàu phá băng hạt nhân, bao gồm tàu vận chuyển Sevmorput, 2 tàu phá băng lớp sông (Taimyr và Vaigach), tàu phá băng lớp biển như Yamal và tàu Dự án 10521 mang tên “50 Năm Chiến Thắng”, cùng với các tàu Dự án 22220 mới nhất.
Những tàu này hỗ trợ sự phát triển nhanh chóng của Nga tại Bắc Cực và thiết lập các tuyến đường hàng hải có thể đi lại từ Murmansk đến Kamchatka dọc theo Tuyến đường Biển Bắc.
Ngoài tàu phá băng hạt nhân, Nga còn duy trì các tàu phá băng thông thường và đang chế tạo 4 tàu tuần tra lớp băng thuộc Dự án 23550. Đội tàu mạnh mẽ này làm tăng khả năng hoạt động hàng hải quanh năm của Nga ở Bắc Cực, bảo vệ các tuyến hàng hải thông thường và bảo vệ lợi ích quốc gia của Nga trong khu vực.
Đấu trường mới của Chiến tranh Lạnh hay tiềm năng hợp tác?
Khu vực Bắc Cực trữ lượng tài nguyên thiên nhiên khổng lồ, gồm dầu mỏ, khí đốt, khoáng sản và thủy sản, có thể tác động lớn đến nền kinh tế toàn cầu. Ngoài ra, Bắc Cực còn mang lại những lợi thế chiến lược trong việc phát triển các tuyến đường vận tải xuyên lục địa. Tuyến đường Biển Bắc của Nga có thể rút ngắn đáng kể thời gian vận tải thương mại giữa châu Âu và châu Á, kết nối Trung Quốc, Nhật Bản, châu Âu và Bờ Đông Mỹ. Tàu phá băng hạt nhân rất quan trọng trong việc đảm bảo an toàn cho các tàu thuyền đi qua lớp băng Bắc Cực.
Gần đây, Mỹ đã tích cực thảo luận về vị trí địa chính trị của Greenland. Điều này cho thấy, Mỹ - bị tụt lại trong cuộc đua khám phá Bắc Cực, đang tìm cách khôi phục ảnh hưởng. Greenland, một lãnh thổ tự trị của Đan Mạch có tầm quan trọng chiến lược tại Bắc Cực có thể giúp Mỹ đạt được điều đó.
Tuy nhiên, Mỹ hiện không có đội tàu phá băng hạt nhân tương đương với Nga và vẫn đang gặp nhiều thách thức trong việc vận hành ngay cả với các tàu phá băng thông thường, điều này hạn chế đáng kể khả năng của Mỹ tại Bắc Cực.
Chuyên gia quân sự Nga Dmitry Kornev, nhà sáng lập cổng thông tin Military Russia cho rằng, việc có được Greenland là chưa đủ để vượt qua bất lợi chiến lược này. Để cạnh tranh hiệu quả tại Bắc Cực, Mỹ sẽ cần có những khoản đầu tư lớn dài hạn để xây dựng một đội tàu phá băng tiên tiến, đảm bảo khả năng tiếp cận Bắc Cực.
Năm 2020, Mỹ đã công bố kế hoạch chế tạo một tàu phá băng hạt nhân mới để củng cố sự hiện diện tại Bắc Cực. Tuy nhiên, trong khi đội tàu phá băng hạt nhân của Nga đã hoạt động, Mỹ vẫn đang ở giai đoạn lập kế hoạch ban đầu.
Có lẽ hợp tác quốc tế là một giải pháp khả thi, nhưng các quan hệ đối tác này cần phải có lợi cho cả 2 bên. Liệu Mỹ có sẵn sàng hợp tác và liệu Nga có quan tâm?
Sau cuộc đàm phán với giới chức Mỹ ở Saudi Arabia ngày 18/2, ông Kirill Dmitriev, Giám đốc Quỹ đầu tư trực tiếp của Nga, cho biết trong cuộc đối thoại, 2 bên chủ yếu tập trung vào định hướng chung, nhưng cũng đề cập đến một số lĩnh vực hợp tác cụ thể, đặc biệt xem xét triển khai dự án chung tại Bắc Cực.
“Có lẽ sẽ có dự án chung ở Bắc Cực. Chúng tôi đặc biệt thảo luận về Bắc Cực”, ông Dmitriev cho biết trong cuộc trả lời phỏng vấn với Politico sau cuộc họp ở Arab Saudi.
Theo ông Kornev, “Chiến tranh Lạnh” chưa bao giờ kết thúc, nó chỉ chuyển đến Bắc Cực và trở thành một cuộc đua hạt nhân. Liệu Bắc Cực sẽ trở thành lĩnh vực tiềm năng hợp tác giữa Nga và Mỹ, hay sẽ là đấu trường mới của Chiến tranh Lạnh giữa hai nước vốn đối địch nhau suốt hàng chục năm qua, vẫn là một câu hỏi địa chính trị còn bỏ ngỏ.
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top