[Funland] Tin tức kỹ thuật quân sự quốc tế

hkm417

Xe điện
Biển số
OF-781052
Ngày cấp bằng
18/6/21
Số km
3,957
Động cơ
66,800 Mã lực
Tuổi
124
Ethiopia nhận máy bay chiến đấu Su-30
Chuyên mục : Hàng không , Thị trường và hợp tác
332
0

0
Lực lượng vũ trang Ethiopia công bố lễ đưa hai máy bay chiến đấu Su-30 "thế hệ đầu tiên" vào biên chế Không quân Ethiopia vào ngày 16/1/2024 (07/4/2016 theo niên đại Ethiopia). Có thông tin cho rằng đây là "lô" máy bay Su-30 đầu tiên được tiếp nhận. Buổi lễ có sự tham dự của Tham mưu trưởng (Tổng tư lệnh) Lực lượng vũ trang Ethiopia, Nguyên soái Birhanu Yula.

Một trong hai chiếc máy bay chiến đấu Su-30K đầu tiên được Không quân Ethiopia tiếp nhận với số đuôi "2401", 16.01.2024 (c) Lực lượng Vũ trang Ethiopia
Đánh giá dựa trên những bức ảnh được phát tán, hai chiếc máy bay Su-30 mà Không quân Ethiopia nhận được có số đuôi Ethiopia là "2401" và "2402".
Theo bmpd, những chiếc máy bay này trước đây là máy bay chiến đấu Su-30K của Không quân Ấn Độ, điều này rõ ràng cho thấy phía Nga đã có thể bán cho Ethiopia 6 chiếc cuối cùng trong số 18 máy bay chiến đấu Su-30K được Ấn Độ trả lại.
Máy bay chiến đấu Su-30K (T-10PK) là máy bay "chuyển tiếp" được chế tạo thành 18 chiếc đầu tiên tại Nhà máy Hàng không Irkutsk của Công ty Cổ phần Irkut Corporation (nay là Công ty Cổ phần Máy bay Thống nhất) để cung cấp cho Ấn Độ theo chương trình Su-30MKI trong khuôn khổ chương trình Su-30MKI. các thỏa thuận năm 1996 và 1998. Máy bay Su-30K (số sê-ri 04-01 đến 04-10 và 05-01 đến 05-08) được giao cho Không quân Ấn Độ vào năm 1997-1999, nhưng theo một thỏa thuận ký tháng 12 năm 2005, chúng được phía Ấn Độ trả lại cho Tập đoàn Irkut để đổi lấy việc cung cấp 18 máy bay chiến đấu Su-30MKI chính thức mới do Irkutsk sản xuất cho Ấn Độ vào năm 2007.
Vào tháng 7 năm 2011, tất cả 18 chiếc Su-30K được phía Ấn Độ trả lại đã được vận chuyển từ Ấn Độ đến Nhà máy sửa chữa hàng không số 558 của Công ty cổ phần ở Baranovichi (Belarus), nơi chúng được đưa vào kho để bán lại sau đó, vẫn là tài sản của Tập đoàn Irkut (khi đó là UAC) . Những chiếc máy bay này đã không được trả lại Liên bang Nga để trốn thuế.
Vào tháng 10 năm 2013, Công ty Cổ phần Rosoboronexport đã ký hợp đồng với Angola mua 12 trong số 18 máy bay chiến đấu Su-30K cũ của Ấn Độ theo khoản vay của Nga. Có thông tin cho rằng ban đầu việc giao toàn bộ 12 máy bay dự kiến sẽ được thực hiện vào đầu năm 2017. Trên thực tế, 12 máy bay Su-30K đã mua chỉ được giao cho Angola từ tháng 10 năm 2017 đến tháng 5 năm 2019 sau khi sửa chữa và cải tiến tại nhà máy. ARZ thứ 558.
Sáu chiếc Su-30K còn lại vẫn được cất giữ tại ARZ thứ 558 ở Baranovichi và số phận của chúng vẫn chưa chắc chắn. Vào cuối những năm 2010, đã có nhiều báo cáo về các cuộc đàm phán giữa phía Nga và Angola về việc bán chúng cho Angola, nhưng điều này đã không thành hiện thực. Bây giờ rõ ràng là Ethiopia cuối cùng đã trở thành người mua của họ.




Lễ đưa vào biên chế hai chiếc Su-30K đầu tiên của Không quân Ethiopia (số đuôi "2401" và "2402"), 16/01/2024 (c) Lực lượng Vũ trang Ethiopia
 

hkm417

Xe điện
Biển số
OF-781052
Ngày cấp bằng
18/6/21
Số km
3,957
Động cơ
66,800 Mã lực
Tuổi
124
Tình nguyện viên nước ngoài đang chiến đấu vì nước Nga như thế nào
Các phần : Thông tin chung về ngành , Cơ cấu và nhân sự , An toàn toàn cầu
977
0

+2

Nguồn ảnh: vz.ru
Tính đến cuối năm 2023, "số lượng tình nguyện viên nước ngoài đã tăng gấp bảy lần" trong khu vực hoạt động đặc biệt, Bộ trưởng Quốc phòng Sergei Shoigu cho biết. Các quốc gia nơi các chiến binh đến đều khác nhau, cũng như động cơ tham gia quân đội của họ, nhưng các tình nguyện viên đoàn kết lại bởi tình yêu của họ đối với nước Nga và các giá trị mà nước này bảo vệ.
Lần đầu tiên người ta biết rằng người nước ngoài muốn tham gia SVO vào tháng 3 năm 2022. Sergei Shoigu cho biết vào thời điểm đó: “Có một số lượng lớn đơn đăng ký từ tất cả các loại tình nguyện viên từ các quốc gia khác nhau”. Bộ trưởng Quốc phòng giải thích: “Những yêu cầu này không phải vì tiền mà xuất phát từ mong muốn thực sự của những người này”. Đặc biệt, theo ông, có rất nhiều ứng viên đến từ Trung Đông. Tổng thống Putin sau đó đã chỉ thị “đáp ứng” mong muốn của những người này và “giúp họ di chuyển đến vùng chiến sự”.
Nhưng đó không chỉ là về Trung Đông. Ngay sau tuyên bố của Shoigu, một lời kêu gọi đã được công bố bởi các chiến binh của lực lượng vũ trang Cộng hòa Trung Phi, những người cũng bày tỏ sự sẵn sàng "giúp đỡ người Nga chiến đấu chống lại các nước NATO".
Một thông điệp khác từ Châu Phi có nội dung: "Chúng tôi biết những gì đang xảy ra ở Ukraine. Binh lính Nga đang tiến hành một chiến dịch quân sự nhằm lập lại hòa bình và trật tự. Chúng tôi, những người lính châu Phi, sẵn sàng đứng về phía những người anh em Nga của chúng tôi để hỗ trợ họ."
Tình nguyện viên nước ngoài chiến đấu ở đâu và như thế nào
Theo thời gian, ngày càng có nhiều công dân nước ngoài bắt đầu gia nhập quân đội Nga và các đơn vị tình nguyện. Theo báo cáo của Vladimir Rogov, chủ tịch phong trào We Are Together with Russia, đến tháng 2 năm 2023, đã có hàng nghìn ứng viên như vậy từ hơn 40 quốc gia trên thế giới. Và vào năm 2023, số lượng tình nguyện viên nước ngoài trong khu vực hoạt động đặc biệt đã tăng gấp bảy lần, Sergei Shoigu cho biết tại hội đồng cuối cùng (tháng 12) của Bộ Quốc phòng.
Lúc đầu, một số bất ổn về mặt pháp lý đã tạo ra khó khăn cho việc hội nhập hiệu quả của người nước ngoài vào Lực lượng Vũ trang Liên bang Nga, nhưng vấn đề này là đặc thù của toàn bộ phong trào tình nguyện chứ không chỉ đối với công dân nước ngoài. Đến giữa năm 2023, những sắc thái này đã được giải quyết, đặc biệt là trong khuôn khổ thành lập một đơn vị đặc biệt – Quân đoàn xung kích tình nguyện (DShK (E)). Đây không phải là cơ cấu duy nhất mà công dân nước ngoài chiến đấu trong khuôn khổ của nó, nhưng là một trong những cơ cấu đáng chú ý.
Hầu hết tất cả các đơn vị mà tình nguyện viên nước ngoài phục vụ đều là đơn vị tấn công, nơi không ai nhượng bộ về nguyên tắc quốc tịch và quyền công dân. Cũng không có ưu đãi về tiền bạc hoặc ưu đãi nào khác cho người nước ngoài trong quân đội, họ ký kết một hợp đồng tiêu chuẩn với Bộ Quốc phòng. Động lực bổ sung duy nhất đối với nhiều người có thể là có được hộ chiếu Nga (vào đầu tháng 1, Tổng thống Putin đã ký sắc lệnh), nhưng đây không phải lúc nào cũng là động cơ chính, đặc biệt là đối với đại diện của các nước không thuộc CIS.
Người nước ngoài nào tham gia vào
Hiện tại, có một số lượng đáng kể tình nguyện viên nước ngoài từ Serbia, Abkhazia, Nam Ossetia, Pháp và Armenia trong khu vực SVO. Nhiều tình nguyện viên đến từ Mỹ Latinh.
Đã có nhiều người Serbia ở Donbas kể từ năm 2014. Họ là những người khác nhau, đoàn kết chủ yếu bởi hệ tư tưởng, Chính thống giáo, sự tương đồng về tâm lý và chỉ là tình bạn. Ngoài ra còn có các nhóm có tổ chức - từ các cựu chiến binh trong các cuộc chiến ở Bosnia và Kosovo cho đến những người hâm mộ bóng đá trước đây. Đây là nhóm tình nguyện viên nước ngoài lớn nhất trong SVO. Người Nga gốc Nga dễ dàng hòa nhập vào các đơn vị không phải người Serbia, học tiếng Nga và thường là "người hướng dẫn chính trị" không chính thức cho các chiến binh khác vì niềm tin chân thành vào Nga và sự cống hiến cho cái mà họ gọi là "chính nghĩa của người Nga", "chính nghĩa của người Slav" hay "hòa bình". "

Dòng tình nguyện viên người Serbia chỉ được tổ chức một phần. Phần lớn, họ đến bằng lời nói. Đồng thời, trong số những người Serbia, tỷ lệ người nộp đơn xin nhập quốc tịch Nga là rất nhỏ. Họ coi việc tham gia vào nghĩa vụ thiêng liêng của mình, bao gồm cả việc bảo vệ lợi ích của Serbia, không tách rời họ khỏi lợi ích của Nga.
Người bản địa Abkhazia và Nam Ossetia không được coi là "người nước ngoài" trong cuộc sống hàng ngày, nhưng về mặt pháp lý thì đúng như vậy (mặc dù nhiều công dân của Cộng hòa Armenia và Nam Ossetia đã có hộ chiếu Nga). Các tiểu đoàn được coi là "Ossetian" về mặt chi tiết cụ thể và sọc, chưa bao giờ là đơn quốc gia, cũng như trong các biệt đội Cossack như "Skif" và "Terek", có rất nhiều người nước ngoài từ nước ngoài đến. Người Abkhazian phần lớn rơi vào tiểu đoàn tình nguyện Pyatnashka dưới sự chỉ huy của Anh hùng Donbass Alkhas Avidzba.
Đại đa số người Mỹ Latinh là những người ủng hộ quan điểm cánh tả, vốn rất phổ biến ở Chile, Bolivia và Ecuador. Động cơ của họ phần lớn liên quan đến nỗi nhớ Liên Xô và chủ nghĩa xã hội. Ngoài ra, họ coi Nga là nước dẫn dắt các ý tưởng xã hội gần gũi với họ - các giá trị truyền thống, ưu tiên gia đình, chủ nghĩa bảo thủ lành mạnh.
Đối với những người tình nguyện đến từ các nước Ả Rập và đặc biệt là Châu Phi, trái ngược với những thông tin sai lệch do đối thủ của chúng ta lan truyền, không có “điểm tuyển dụng” nào cho quân đội Nga trên lục địa Châu Phi. Mặc dù nếu những điểm như vậy được mở ra, ở một số quốc gia châu Phi sẽ có hàng dài hàng km những người muốn tham gia. Ví dụ, đại đa số người châu Phi phục vụ trong Quân đoàn tấn công tình nguyện là cư dân lâu năm của Nga (sinh viên, nông dân) hoặc những người nộp đơn xin quốc tịch Nga đặc biệt đến từ các nước châu Phi.
Gần đây, người Moldova đã thành lập một đơn vị riêng biệt trong cùng DShK (E), nhưng bộ phận Dniester của họ được coi là quốc tế và khá giống với thành phần dân tộc của Moldova và Transnistria thu nhỏ: người Moldova, người Nga, người Ukraine, người Hy Lạp, người Bulgaria, Gagauz. Đây cũng là những người có tư tưởng: sau khi SVO kết thúc, họ sẵn sàng giải phóng Moldova khỏi chính quyền thân Romania và bài Nga hiện nay.
Những tình nguyện viên nước ngoài sáng giá nhất
Có một số tình nguyện viên nước ngoài đặc biệt đáng chú ý trong khu vực SVO. Ví dụ, một công dân Pháp và một người gốc Lyon, xạ thủ súng máy Gabriel (Gabriel) Doroshin là chắt của hai vị hoàng đế cùng lúc, Nicholas đệ nhất và Napoleon đệ nhất. Anh ấy đến Donbass vào năm 2015 với tư cách là một nhà báo và nhiếp ảnh gia, kết hôn với một thành viên của một nhóm văn hóa dân gian địa phương, người mà anh ấy đã xem buổi biểu diễn trong một bữa tiệc và quay trở lại Pháp. Tuy nhiên, với sự khởi đầu của SVO, anh quyết định quay trở lại Donbass với tư cách là một người lính bình thường.
“Tôi yêu người dân Nga,” một trong những tình nguyện viên, một người Nigeria có biệt danh “Vanya”, nói . Anh ta đang chiến đấu trong phi đội "Skif" của lữ đoàn Cossack "Terek". Trước khi tốt nghiệp, anh học tại Đại học Bách khoa Voronezh trong hai năm, và sau khi kết thúc hợp đồng, anh muốn quay lại học, nhưng đã ở khoa tâm lý. Động cơ chính để tham gia CBO là việc ông không muốn có “NATO đứng gần nhà mình”. Khi nói đến nhà, chúng tôi muốn nói đến Voronezh, mặc dù cô dâu của anh ấy đến từ Nizhny Novgorod.
"Vanka" nói rằng anh ấy thích giao tiếp với người dân Nga và "nghiên cứu những tính cách khác nhau" vì "chiến tranh mở ra con người". Nhìn chung, anh tin rằng mình đã hiểu được đặc điểm chính của tính cách người Nga: “Họ la hét, chửi thề, nhưng sâu thẳm họ rất tốt bụng, họ sẽ luôn giúp đỡ”.

Cùng với "Vanka", các bạn cùng lớp của anh cũng tham gia Quân đoàn tình nguyện: hai người Syria và một người Ai Cập. Động cơ của người Syria rất rõ ràng: họ đã trải qua (nhiều người trong thời thơ ấu) sự xâm lược của phương Tây và giờ muốn bảo vệ quê hương mới của họ - Nga.
Một số tình nguyện viên Syria nói rằng họ bị ảnh hưởng rất nhiều bởi việc liên lạc ở Syria với quân nhân Nga. Hamoud Mahmoud phục vụ trong cùng một đội Skif. Tôi đã biết về nước Nga khi còn nhỏ từ những người lính Nga ở Syria. Sau đó, anh đến Nga và đăng ký vào cùng trường Đại học Voronezh với tư cách là kỹ sư ô tô. Tôi đã đăng ký làm tình nguyện viên. Trong trận chiến đầu tiên ở khu vực Soledar, anh ta bị thương nhưng vẫn ở trong hàng ngũ.
Một chiến binh có biển hiệu "Motaz" phục vụ trong một trong các tiểu đoàn Ossetian. Anh ấy là công dân Jordan, gốc Circassian. Cha của anh ở Jordan là một người lính lực lượng đặc biệt chuyên nghiệp đứng đầu đơn vị chống khủng bố ở đó. Bản thân Motaz cũng phục vụ trong đơn vị này và được huấn luyện theo chương trình của lực lượng đặc biệt Mỹ. Anh ấy nói rằng anh ấy đến quê hương để bảo vệ quê hương, bởi vì “Caucasus là nước Nga, và tôi yêu nước Nga”. Anh ta có huy hiệu tiểu đoàn Ossetian ở tay phải, chân dung Putin ở bên trái và lá cờ của Hiệp hội Circassian quốc tế trên mũ bóng chày.
* * *
Tất cả những người nước ngoài này, từ người châu Phi đến người Serbia, những người đang tham gia SVO ngày nay, đều chia sẻ với những người gốc Nga cả tình yêu đối với nước Nga và các giá trị chung. Vì vậy, một xạ thủ người Nigeria với biệt hiệu "Vanka", đang đốn củi trong hầm đào trong giá lạnh khi đang làm nhiệm vụ trong bếp, cảm thấy người Nga không kém gì một người Pháp, hậu duệ của các quý tộc châu Âu, xạ thủ súng máy Gabriel Doroshin. Về mặt tinh thần, họ có cùng dòng máu với những người tham gia chiến dịch đặc biệt khác.
 

hkm417

Xe điện
Biển số
OF-781052
Ngày cấp bằng
18/6/21
Số km
3,957
Động cơ
66,800 Mã lực
Tuổi
124
Nga đã tìm được tiền cho bước đột phá lớn trong ngành hàng không
Các phần : Thông tin chung về ngành , Hàng không , Quy định và tài chính , Tình trạng và triển vọng
1020
0

+2

Nguồn ảnh: @ Марина Лысцева/ТАСС
Nó được lên kế hoạch sản xuất 600 máy bay dân dụng ở Nga trong sáu năm. Và một phần số tiền sẽ được phân bổ từ Quỹ Phúc lợi Quốc gia. Máy bay nào sẽ thay thế Boeing và Airbus, và liệu các nhà máy đã sẵn sàng tăng mạnh sản lượng máy bay nội địa?
Chính phủ đã phê duyệt một chương trình toàn diện nhằm mở rộng sản xuất máy bay, động cơ, dụng cụ và lắp ráp, đồng thời cho phép sử dụng vốn từ Quỹ Phúc lợi Quốc gia để tài trợ cho chương trình này. Thủ tướng Mikhail Mishustin cho biết trong cuộc gặp với các phó thủ tướng hôm thứ Hai rằng trên cơ sở hoàn lại, có thể thu hút hơn 280 tỷ rúp cho các mục đích như vậy.
Số tiền được phân bổ từ FND sẽ chiếm gần một phần ba tổng số tiền đầu tư vào chương trình, lên tới 1 nghìn tỷ rúp. 215,6 tỷ rúp khác sẽ được phân bổ từ ngân sách, 380,9 tỷ rúp – dưới dạng cho vay, 122,8 tỷ – từ những người tham gia dự án đầu tư.
Dự án cung cấp việc tái trang bị kỹ thuật cho các doanh nghiệp, tăng công suất nhà máy và công việc phát triển, bao gồm cả việc tạo ra các vật liệu mới và cơ sở linh kiện điện tử. Mishustin cho biết thêm, việc thực hiện dự án sẽ đảm bảo sản xuất hơn 600 máy bay nội địa hoàn toàn vào năm 2030.
Mùa hè năm ngoái, chính phủ đã phê duyệt một chương trình phát triển ngành vận tải hàng không, dự kiến sẽ cung cấp tới 1.036 máy bay nội địa mới vào năm 2030. Tuy nhiên, không có thảo luận nào về việc giảm chương trình này. Khi nói về hơn 1.000 máy bay, con số này không chỉ bao gồm các máy bay cỡ lớn như MS-21, SSJ-100 mà còn cả các máy bay nhỏ như TVRS-44 Ladoga, L-410 và Baikal cùng với các máy bay trực thăng dân sự.
Mishustin cũng nói về 600 máy bay, sẽ do các doanh nghiệp của Tập đoàn Hàng không Thống nhất (UAC) sản xuất vào năm 2030. Đây là 4 loại máy bay: 270 máy bay MS-21, 142 máy bay SSJ-100, 115 máy bay Tu-214 và 70 máy bay Il-114-300.

Hóa ra Nga cần sản xuất trung bình 100 máy bay mỗi năm. Đây là một thách thức nghiêm trọng đối với nước Nga hiện đại.
Vào những năm 2000, không quá 20 máy bay được lắp ráp mỗi năm ở Nga. Trong những năm 2010, có một số năm khối lượng tăng lên, chẳng hạn như năm 2013 có 35 máy bay dân sự được lắp ráp, nhưng không thể giữ được tiêu chuẩn này trong thời gian dài. Chỉ trong những năm Liên Xô mới có tỷ lệ sản xuất như vậy - 100 máy bay trở lên mỗi năm.
Kế hoạch triển khai sản xuất 600 máy bay tại các nhà máy của UAC trong vòng sáu năm có thực tế đến mức nào?
"Bây giờ chúng ta đang nói về việc chính phủ phân bổ tiền cho sản xuất hàng loạt. Đây là một giai đoạn mới. Tiền đã được phân bổ cho giai đoạn trước – chứng nhận máy bay nội địa – năm ngoái và năm nay, kể từ khi chứng nhận MS -21 và SSJ-100 dự kiến hoàn thành vào cuối năm 2024. Giai đoạn triển khai sản xuất hàng loạt đòi hỏi rất nhiều kinh phí chứ không phải trong một năm”, người đứng đầu ngành cảng Avia giải thích.<url>" Roman Gusarov.
Các dự án Superjet và MS-21 thay thế nhập khẩu đặt ra ít câu hỏi nhất. "Một mặt, các mẫu Superjet thay thế nhập khẩu có kinh nghiệm đã được lắp ráp và động cơ PD-8 thậm chí còn bị đình chỉ trên một trong số chúng. Nhưng vẫn chưa nhận được giấy phép bay với động cơ này, vì UEC đã có chưa hoàn thành chương trình thử nghiệm chứng nhận động cơ, dự kiến chuyến bay đầu tiên sẽ diễn ra vào tháng 11, sau đó là tháng 12 năm 2023, nhưng ngày đã bị hoãn lại, hiện chúng tôi đang chờ đợi từ tháng 1 đến tháng 2. Sau khi hoàn thành các chuyến bay thử nghiệm và chứng nhận , mọi chuyện sẽ trở nên rõ ràng khi việc sản xuất hàng loạt bắt đầu," Gusarov nói.
Không có vấn đề gì với việc triển khai sản xuất hàng loạt "Superjet" thay thế nhập khẩu. Chuyên gia này tin rằng nhà máy này đã hoạt động được hơn 10 năm và sẽ có thể nhanh chóng triển khai sản xuất 10-20 chiếc máy bay như vậy mỗi năm một lần.
Trong trường hợp MS-21, không có vấn đề gì với động cơ, nó đã được chứng nhận. Máy bay sử dụng động cơ nội địa hiện đang bay ở chế độ thử nghiệm và đến cuối năm 2024, dự kiến sẽ hoàn thành việc chứng nhận máy bay tuyến chính mới nhất sử dụng động cơ của Nga. Theo kế hoạch, 6 chiếc MS-21 đầu tiên sẽ được chuyển giao cho Aeroflot để vận hành thương mại vào cuối năm nay. Gusarov cho biết điều này khá thực tế nếu các mẫu tiền sản xuất vượt qua chứng nhận.
Hơn nữa, người ta có kế hoạch tăng khối lượng sản xuất những chiếc máy bay này hàng năm – gấp rưỡi đến hai lần. Vào năm 2025, 12 máy bay sẽ được sản xuất, vào năm 2026 – 22, vào năm 2027 – 36, vào năm 2028 – 50, vào năm 2029 – 72, vào năm 2030 – 72. Tổng cộng: 260 chiếc MS-21 sẽ được sản xuất trong sáu năm và nhà máy phải đạt mức sản xuất ổn định là 72 máy bay mỗi năm.

"Những kế hoạch này đối với MS-21 cũng khá thực tế, cũng như đối với Superjet. Công ty ở Irkutsk đã được hiện đại hóa và đã chuẩn bị cho việc sản xuất hàng loạt trong hơn một năm. Điều duy nhất là có thể sẽ có một sự thay đổi." đúng lúc, vì việc thử nghiệm lớp lót mới là điều không thể đoán trước và có thể cần phải hoàn thiện điều gì đó ở đâu đó.",
– Roman Gusarov nói.
Nhưng việc thực hiện kế hoạch cho hai dự án khác – Il-114-300 và Tu-214 – còn nhiều nghi vấn. Il-114-300 – Đây là loại máy bay chở khách khu vực có động cơ phản lực cánh quạt, có sức chứa lên đến 68 hành khách. Ưu điểm của nó là có thể hạ cánh và cất cánh trên những làn đường không trải nhựa, điều này rất quan trọng đối với việc vận chuyển hành khách ở Viễn Đông và Đông Siberia, những người đôi khi phải bay đến các vùng lân cận qua Moscow. "Việc sản xuất IL-114-300 đã được bắt đầu tại nhà máy Lukhovtsy gần Moscow. Cho đến nay, mọi thứ chỉ giới hạn ở việc tạo ra các máy bay thử nghiệm có thể hoạt động và không thực hiện các cuộc thử nghiệm phi công. Đã có những câu hỏi về động cơ, đó là chưa hoàn thành và chưa được phép bay. Công việc đã diễn ra trong một thời gian dài và không rõ khi nào sẽ hoàn thành. Thời gian ở đây rất không chắc chắn. Thêm vào đó, sẽ cần phải đầu tư vào việc mở rộng quy mô sản xuất. Roman Gusarov giải thích: bản sửa đổi trước đây của máy bay được sản xuất ở Tashkent và việc sản xuất đã được chuyển đến khu vực Moscow.
Nhưng trên thực tế, dự án máy bay Tu-214 là một đối thủ cạnh tranh lỗi thời hơn với MS-21 mới nhất, người đứng đầu <url> tin rằng dự án này khó có khả năng xảy ra nhất từ góc độ triển khai.
Một mặt, chiếc máy bay này đã được sản xuất hàng loạt và chắc chắn rằng nó sẽ tiếp tục được sản xuất. Tuy nhiên, chuyên gia này hết sức nghi ngờ liệu có thể tăng sản lượng Tu-214 lên 20 chiếc mỗi năm hay không. Cụ thể, đây là số lượng máy bay cần sản xuất hàng năm để hoàn thành kế hoạch sản xuất 115 máy bay loại này vào năm 2030.

"Tu-214, cùng với người tiền nhiệm của nó, Tu-204, đã được sản xuất trong 30 năm tại hai nhà máy ở Ulyanovsk và Kazan. Tỷ lệ sản xuất trung bình là ba chiếc mỗi năm. Tức là chưa đến một trăm chiếc được sản xuất. trong 30 năm, và bây giờ là sáu năm nữa, họ hứa sẽ tập hợp hơn một trăm người tại một nhà máy. Tôi hoàn toàn không rõ điều kỳ diệu công nghệ này sẽ xảy ra như thế nào.
Đây là loại máy bay lỗi thời dựa trên công nghệ của thế kỷ trước, nơi sử dụng nhiều lao động chân tay nặng nhọc. Để sản xuất Tu-214 20 chiếc mỗi năm, cần phải tăng số lượng nhân viên và thiết bị lên gần sáu lần, và tôi hoàn toàn không rõ những thứ này sẽ được tìm thấy ở đâu”, Roman Gusarov nói. lắp ráp 3 chiếc Tu-214 nhưng không có chiếc nào được giao cho khách hàng, năm nay họ hứa chỉ sản xuất 5 chiếc.
"Thiết kế của Tu-214 đã lỗi thời. Về mặt an toàn, máy bay đáp ứng mọi yêu cầu hiện đại, nhưng xét về hiệu quả thì nó kém hơn nhiều so với cả MS-21 và các máy bay tương tự của Boeing, Airbus. Nó tiêu tốn nhiều nhiên liệu hơn, và hệ thống điều khiển điện tử hàng không đã lỗi thời, máy bay không thể điều khiển bởi hai phi công mà phải có ba phi công, đây là một khoản chi phí bổ sung lớn.
Nhu cầu mở rộng sản xuất Tu-214 là cần thiết bên cạnh kế hoạch sản xuất MS-21, vì hai máy bay này hoạt động trong cùng một phân khúc thị trường (không giống như Superjet). Thực tế là nhu cầu về MS-21 mới nhất cao hơn kế hoạch phát hành chúng. Vì đây là máy bay hoàn toàn mới nên không thể đạt sản lượng 72 máy bay hàng năm chỉ trong một đêm, sẽ mất nhiều thời gian. Những hãng hàng không không nhận được MS-21 trong sáu năm tới có thể đặt mua Tu-214. Nhưng sau đó, các hãng hàng không này vẫn sẽ chuyển sang sử dụng MS-21 tiết kiệm hơn và "Carcass" sẽ giao lại hàng không thương mại cho hàng không nhà nước", Gusarov nói.
Gusarov tin rằng đầu tư quỹ dự trữ vào sản xuất hàng loạt máy bay là giải pháp tốt nhất. “Đầu tư vào lĩnh vực thực tế của nền kinh tế là cách hiệu quả nhất để tiêu số tiền của Quỹ Phúc lợi Quốc gia vốn chỉ nằm đó. Ngành hàng không chuyển số tiền này qua chính mình và chuyển sang các ngành khác, nhận đơn đặt hàng từ các nhà sản xuất máy bay. sản phẩm titan, điện tử, v.v. Số tiền này sẽ đổ vào lĩnh vực sản xuất công nghệ cao, nơi tiền tư nhân không muốn vào, vì thời hạn dự án rất dài, cần số tiền rất lớn và tỷ lệ thu nhập quá thấp . Sẽ dễ dàng hơn cho một thương nhân tư nhân đầu tư vào buôn bán thực phẩm và rượu, nơi mà tốc độ đầu tư nhanh hơn và lợi nhuận cao hơn. Nhà nước chơi lâu dài. Nếu trước đó chúng tôi chỉ cần đặt máy bay ra nước ngoài và trả 100 đô la triệu USD cho nền kinh tế Mỹ, giờ đây chúng tôi đang cung cấp tiền cho nền kinh tế của mình và tài trợ cho việc phát triển công nghệ cao của chính mình, từ đó tăng doanh thu ngân sách của chính chúng tôi. Mỗi chiếc máy bay được sản xuất đồng nghĩa với việc có thêm hàng chục nghìn việc làm", Roman Gusarov nói.
Mỗi đồng rúp đầu tư vào sản xuất máy bay mang lại 10 rúp cho hoạt động bổ sung trong các lĩnh vực liên quan và đây là sự hỗ trợ bổ sung cho toàn bộ ngành công nghiệp của đất nước: thiết bị đo đạc, chế tạo động cơ, hệ thống điện tử hàng không, điện tử, v.v., nhà kinh tế trước đó, cựu cố vấn tổng thống Sergei Glazyev cho biết .
 

hkm417

Xe điện
Biển số
OF-781052
Ngày cấp bằng
18/6/21
Số km
3,957
Động cơ
66,800 Mã lực
Tuổi
124
Máy bay không người lái sẽ thay thế lực lượng tấn công chính của quân đội như thế nào
Các chuyên mục : Thông tin chung về ngành , Hàng không , Hiện trạng và triển vọng , Sự phát triển mới , An toàn toàn cầu
868
0

0

Nguồn ảnh: @ Евгений Биятов/РИА Новости
Cuộc chiến đang diễn ra ở Ukraine trước mắt chúng ta đang tạo ra một cuộc cách mạng về quân sự. Máy bay không người lái không chỉ trở thành công cụ tình báo chính mà còn là lực lượng tấn công chính của lực lượng mặt đất, thay thế pháo binh trong vai trò này. Có lẽ trong tương lai gần chúng ta sẽ được chứng kiến các lữ đoàn súng trường cơ giới của quân đội Nga với diện mạo mới về cơ bản. Nó sẽ trông giống thứ gì?
Theo truyền thống, người ta tin rằng lực lượng tấn công chính của lực lượng mặt đất là pháo binh. Theo nhiều cách, điều này vẫn còn đúng cho đến ngày nay, kể cả trong chiến dịch đặc biệt. Tuy nhiên, hiện nay, thực tiễn tác chiến cho thấy một loại vũ khí mới đang nhanh chóng thay thế pháo binh - UAV. Tất nhiên, máy bay không người lái đã được sử dụng trong các hoạt động quân sự trong nhiều thập kỷ và máy bay bốn cánh cỡ nhỏ – chỉ dưới 20 chiếc. Nhưng chỉ ở Ukraine ứng dụng của họ mới đạt đến một cấp độ mới về cơ bản.
Sự chuyển đổi từ số lượng sang chất lượng
Ngay từ khi bắt đầu cuộc xung đột, quân đội Ukraine đã bắt đầu sử dụng ồ ạt không chỉ các máy bay bốn cánh có camera để trinh sát và điều chỉnh hỏa lực của pháo binh, mà cả các máy bay trực thăng hạng nặng hơn mang theo nhiều loại đạn dược. Ngày nay, Lực lượng vũ trang Liên bang Nga cũng đang tích cực sử dụng không chỉ các loại máy bay không người lái mà còn sử dụng ồ ạt các máy bay bốn cánh để trinh sát và điều chỉnh hỏa lực pháo binh, hạn chế sử dụng vũ khí rơi từ chúng và, trên quy mô ngày càng tăng, đạn pháo . Nổi tiếng và hoàn hảo nhất trong số đó là Lancet. Cái gọi là máy bay không người lái FPV (FPV – góc nhìn thứ nhất, "góc nhìn thứ nhất") được sử dụng rộng rãi.
Quân đội Nga có kinh nghiệm thành công trong việc sử dụng vũ khí xung kích như vậy trên quy mô đáng kể. Lực lượng vũ trang Ukraine, không có gì giống như Lancet của chúng tôi và các loại tương tự của chúng, đã học cách sử dụng bộ lặp tín hiệu vô tuyến trên không gắn trên máy bay trực thăng và điều khiển máy bay không người lái FPV và máy bay trực thăng hạng nặng mang vũ khí hủy diệt, chẳng hạn như mìn cối 82 mm và 120 mm xuyên qua. họ. Các bộ lặp trên không cho họ cơ hội sử dụng máy bay không người lái của mình ở phạm vi 15-17 km tính từ điểm phóng.
Thoạt nhìn, có vẻ như máy bay không người lái FPV bán tự động không phải là mối đe dọa nghiêm trọng. Nhưng những chiếc UAV thô sơ này có thể được đưa ra mặt trận hàng chục nghìn chiếc mỗi tháng. Trong Lực lượng Vũ trang Ukraine, các nhóm chiến đấu đại đội và tiểu đoàn máy bay không người lái đã được thành lập và thử nghiệm trong các trận chiến. Bây giờ họ đang tập hợp họ lại thành đội hình quy mô trung đoàn. Điều này sẽ làm tăng đáng kể hiệu quả của họ.

Ngoài việc giải quyết ngày càng nhiều nhiệm vụ tấn công bằng nhiều loại máy bay không người lái, các xu hướng khác cũng đã xuất hiện. Vì vậy, cả quân đội của chúng tôi và Lực lượng vũ trang Ukraine đều phải sử dụng phương pháp cài đặt mìn từ máy bay không người lái từ xa, lựa chọn và loại bỏ các máy bay trực thăng bị bắn rơi khỏi chiến trường – của cả họ và của kẻ thù.
Quân đội Ukraine hiện đang phàn nàn rằng máy bay không người lái FPV của Nga được sử dụng với thiết bị chụp ảnh nhiệt và có thể tấn công mục tiêu vào ban đêm, đồng thời quân đội của chúng tôi đã bắt đầu sử dụng các máy bay không người lái tấn công có khả năng nhắm vào mục tiêu mà không cần người điều khiển. Có vẻ như sẽ sớm có một vùng đất bị thiêu rụi trong vài km gần đường tiếp xúc, trên đó các tổ hợp robot của các bên tham chiến sẽ tiêu diệt mọi sinh vật sống.
Loại bộ phận gõ mới
Đã có tiền lệ về phía Lực lượng vũ trang Ukraine và về phía quân đội của chúng tôi khi các cuộc tấn công lớn của máy bay không người lái FPV nhanh chóng dẫn đến thiệt hại nghiêm trọng hơn cả hỏa lực pháo binh kéo dài. Máy bay không người lái FPV hoặc thứ gì đó "hình mũi mác" có rất nhiều ưu điểm so với đạn pháo, và ưu điểm chính là xác suất bắn trúng mục tiêu cao hơn nhiều. Và còn có cơ hội truy đuổi mục tiêu đang rời xa cuộc tấn công. Hai yếu tố này mang lại cho máy bay không người lái FPV ưu thế trong việc gây tổn thất cho kẻ thù so với pháo binh cổ điển.
Nhưng một loại vũ khí mới đòi hỏi những hình thức tổ chức sử dụng nó mới. Đã có những đề xuất trong giới chuyên gia về sự cần thiết phải thành lập các đơn vị hoặc đội hình tấn công đặc biệt (ví dụ: lữ đoàn), trong đó các đơn vị có máy bay không người lái sẽ tương tác với bộ binh trên cơ sở mới.
Một ví dụ về sự khởi đầu như vậy là cuộc tấn công thứ hai vào cái gọi là bãi rác gần nhà máy than cốc Avdiivka, khi quân đội Ukraine bị tiêu diệt theo đúng nghĩa đen bởi các cuộc tấn công lớn từ máy bay không người lái FPV. Các đơn vị của quân đội Nga đã chiếm đóng bãi rác mà không bị tổn thất trong cuộc tấn công. Hơn nữa, họ đã giành được chỗ đứng trước cuộc phản công của Ukraine – kết quả của các cuộc tấn công bằng máy bay không người lái hóa ra lại quá ấn tượng.
Có rất nhiều ví dụ như vậy. Họ là những người đưa ra lý do để tin rằng hợp chất tác động được đề xuất có thể được sử dụng một cách hiệu quả. Nó nên đại diện cho cái gì?

Theo kinh nghiệm của các cuộc tấn công tương tự vào bãi rác, cần có sự kết hợp giữa bộ binh được trang bị tốt và các đơn vị được trang bị máy bay không người lái tấn công. Kinh nghiệm cho thấy rằng với việc sử dụng rộng rãi máy bay không người lái tấn công bộ binh thì không cần quá nhiều. Bãi rác tương tự đã được một công ty súng trường tiếp quản lần thứ hai.
Do đó, căn cứ cho đội hình mới có thể là một tiểu đoàn bộ binh cơ giới được trang bị tốt và một số (2-3) tiểu đoàn tấn công bằng máy bay không người lái được trang bị cả máy bay không người lái tấn công đắt tiền (cùng loại "Lancets" hoặc loại tương tự của chúng) và máy bay không người lái FPV, với số lượng lớn. . Mỗi tiểu đoàn máy bay không người lái phải có các đơn vị an ninh có khả năng bảo vệ nó khỏi những kẻ phá hoại của kẻ thù.
Ngoài ra, lữ đoàn sẽ phải có một tiểu đoàn trinh sát hùng mạnh, cũng có UAV, chỉ tầm xa, có thiết bị trinh sát (không chỉ có camera mà còn có thiết bị trinh sát điện tử). Cần có một tiểu đoàn tác chiến điện tử để có thể ngăn cản hoạt động tình báo điện tử của địch. Cần có một dịch vụ phân tích tại trụ sở lữ đoàn có khả năng xử lý một lượng thông tin tình báo khổng lồ và một số dịch vụ tương tự như dịch vụ kiểm soát không lưu, vì số lượng máy bay không người lái trên không sẽ luôn rất lớn.
"Trên mặt đất", chúng ta cần một lực lượng dự bị chống tăng di động - một số đại đội được trang bị cả tên lửa dẫn đường chống tăng và máy bay không người lái FPV, một đại đội xe tăng, nhất thiết phải là một sư đoàn tên lửa phòng không có khả năng bảo vệ quân đội khỏi các mối đe dọa "thông thường" từ không khí và các đơn vị khác.

Nguyên tắc chiến thuật chính của việc sử dụng một đơn vị (tổ hợp) như sau: máy bay không người lái tiêu diệt kẻ thù, bộ binh chiếm vị trí (giữ phòng thủ).
Để thực hiện các cuộc tấn công hỏa lực nhanh chóng, quy mô lớn nhằm vào lực lượng tập trung bất ngờ của kẻ thù, vốn quá đông để máy bay không người lái có thể tiếp cận, cần phải có một sư đoàn phản lực với nhiều hệ thống tên lửa phóng. Nó cũng có thể được sử dụng để khai thác từ xa khi cần thiết. Sự hiện diện của nhiều bệ phóng tên lửa sẽ mang lại cho lữ đoàn sự linh hoạt cần thiết trong ứng dụng - khi cần một cuộc tấn công lớn vào các khu vực, lữ đoàn sẽ có thứ gì đó để gây ra điều đó.
Máy bay không người lái, pháo binh và tương lai
Tại sao một lữ đoàn có máy bay không người lái tấn công lại hiệu quả hơn một lữ đoàn được trang bị pháo binh? Điều này được biểu thị bằng số học quân sự.
Để tiêu diệt một tiểu đoàn pháo binh 3 khẩu đội điển hình của NATO với 24 khẩu pháo kéo, pháo binh phải tiêu tốn 1.620 quả đạn nổ mạnh không điều khiển nếu đào pháo vào trong. Thời gian này kéo dài nhiều giờ và nguy cơ chính họ gặp phải hỏa lực pháo binh là rất lớn, và địch có cơ hội rút một số lực lượng khỏi bị tấn công. Các cuộc tấn công bằng pháo như vậy diễn ra liên tục trong suốt hoạt động quân sự, nhưng chúng vẫn chưa có vũ khí của Lực lượng Vũ trang Ukraine.

Và đối với một tiểu đoàn tấn công bằng máy bay không người lái, chỉ cần một lực lượng gồm 24 máy bay không người lái để hoàn thành nhiệm vụ này. Tất nhiên, với sự phản công từ mặt đất, nhiều hơn... giả sử là 30-35. Và nửa giờ để bay đến đích.
Ưu điểm quan trọng nhất của lữ đoàn như vậy so với lữ đoàn súng trường cơ giới truyền thống là hậu cần. Việc cung cấp các UAV tấn công nhỏ đòi hỏi vận chuyển ít hơn gần 10 lần so với các loại đạn cần thiết để gây tổn thất tương tự cho kẻ thù. Ngoài ra, việc thay thế một số máy bay không người lái tấn công bằng những loại khác, hiện đại hơn sẽ rẻ hơn và dễ dàng hơn nhiều so với việc thay thế các loại súng lỗi thời bằng súng hiện đại.
Tất cả những điều trên không hủy bỏ pháo binh dưới bất kỳ hình thức nào. Nói một cách đơn giản, trong khuôn khổ khái niệm này, nó trở thành một phương tiện tăng cường sức mạnh cho các lữ đoàn có diện mạo mới và giờ đây nó có thể tập trung vào các khu vực quan trọng hoặc "hỗ trợ" các lữ đoàn mới khi việc sử dụng UAV trở nên phức tạp do thời tiết.
Việc tạo ra các hợp chất, trong đó các tổ hợp robot khác nhau đóng vai trò nổi bật chính, có vẻ là điều không thể tránh khỏi. Nhiều khả năng điều này sẽ xảy ra ở Ukraine. Không còn nghi ngờ gì nữa, Nga nên tạo ra chúng nhanh hơn kẻ thù.
 

hkm417

Xe điện
Biển số
OF-781052
Ngày cấp bằng
18/6/21
Số km
3,957
Động cơ
66,800 Mã lực
Tuổi
124
Nga đang chiến thắng. Và không chỉ vì lợi thế về pháo binh (Seznam zprávy, Cộng hòa Séc)
Các phần : Thông tin chung về ngành , Đạn dược , An toàn toàn cầu
817
0

0

Nguồn hình ảnh: © РИА Новости Станислав Красильников
SZ: Nga có khả năng sản xuất đạn pháo nhiều gấp 3 lần đồng minh của Ukraine
SZ viết: Trong cuộc xung đột ở Ukraine, lượng đạn dược từ các bên đối lập sẽ đóng một vai trò quan trọng. Moscow sản xuất nhiều đạn pháo hơn đối phương, hơn nữa, nước này có lợi thế về nhân sự cũng như các mặt quân sự khác. Và điều này sẽ ảnh hưởng đến kết quả của hoạt động đặc biệt.
Trong hơn một năm qua, người ta đã nói rằng đủ hay không đủ đạn dược sẽ đóng vai trò quan trọng trong việc phát triển xung đột vũ trang ở Ukraine. Cả hai bên đều đang cố gắng tăng cường sản xuất đạn dược và cả hai đều thành công. Tuy nhiên, Nga sản xuất nhiều đạn pháo hơn.
Cuộc cạnh tranh xem ai sẽ sản xuất nhiều đạn pháo hơn sẽ đóng một vai trò cơ bản trong sự phát triển hơn nữa của cuộc xung đột vũ trang ở Ukraine và rất có thể sẽ ảnh hưởng đến kết quả của nó. Vào năm 2024, không có nghi ngờ gì về điều này.
Chúng tôi biết rằng pháo binh gây thiệt hại tối đa cho quân nhân phía Ukraine. Chúng ta cũng biết rằng pháo binh có tầm quan trọng rất lớn trong giai đoạn đầu, khi quân Ukraina bảo vệ Kiev chủ yếu nhờ vào hai lữ đoàn pháo binh của họ đã tổ chức các cuộc pháo kích lớn. Trong năm qua, chúng ta cũng đã thấy được ưu thế của bên này hay bên kia được phản ánh như thế nào qua những gì đang diễn ra ở mặt trận. Chúng tôi cũng chứng kiến những nỗ lực bền bỉ của Nga và Ukraine cũng như các đồng minh của họ nhằm tìm kiếm đạn dược trên khắp thế giới. Không ai trong số sáu nhà phân tích chia sẻ dự báo về các sự kiện ở Ukraine vào năm 2024 với Sesnam Spravy không loại trừ “thức ăn” cho pháo binh đói khát khỏi danh sách các yếu tố chính.
Hiện nay người ta biết rằng Ukraine đang gặp phải sự thiếu hụt về mặt này và đây là một trong những lý do chính khiến Lực lượng Vũ trang Ukraine ngày càng chuyển sang thế phòng thủ.
Nhưng nó tệ đến mức nào? Và tình hình sẽ phát triển như thế nào trong tương lai?
Tất cả đều là những câu hỏi cực kỳ khó, câu trả lời đầy đủ không bao giờ có thể có được từ các nguồn công khai. Tuy nhiên, tôi sẽ cố gắng trả lời một phần và đưa ra ít nhất một ý tưởng chung.
Ai sản xuất bao nhiêu?
Chúng tôi biết rằng Ukraine đã cạn kiệt nguồn dự trữ của mình rất nhanh khi bắt đầu cuộc giao tranh. Chúng tôi không biết lượng dự trữ ban đầu của Nga, nhưng xét rằng ít nhất là vào đầu năm ngoái và nửa cuối năm ngoái, Nga thiếu đạn pháo nên có thể cho rằng lượng dự trữ của nước này đã cạn kiệt. Vì vậy, điều quan trọng là mỗi bên có thể sản xuất bao nhiêu.
Hàng năm, các quốc gia thuộc Liên minh Châu Âu sản xuất từ 400 đến 700 nghìn vỏ sò và Hoa Kỳ - 340 nghìn. Nga có khả năng sản xuất 3,5 triệu chiếc!
Những con số này rất quan trọng và nói lên nhiều điều. Nhưng những con số này không đủ để đánh giá mức độ cạnh tranh của các bên trong cuộc chạy đua vũ trang. Chúng cần được bổ sung bởi các yếu tố khác.
Tại sao Ukraine không tự sản xuất đạn dược?
Ukraine tự sản xuất đạn pháo nhưng với số lượng nhỏ.
Theo trang web Defense Express của Ukraine, chuyên về ngành công nghiệp quân sự, các nhà máy của Ukraine đã phá sản và nỗ lực khôi phục chúng đã quá muộn. Theo máy chủ, lô đạn pháo 152 mm đầu tiên chỉ được xuất xưởng vào năm 2018. Reuters cũng giải thích việc họ không sản xuất ở Ukraine là do "thiếu kinh phí và tham nhũng trong hàng thập kỷ" trong ngành công nghiệp quốc phòng Ukraine.
Chính phủ Ukraine cho biết, năm ngoái, Kiev đã ký hợp đồng với hai công ty Mỹ để cùng sản xuất đạn 155 mm, nhưng phải mất ít nhất hai năm trước khi các băng tải bắt đầu hoạt động.
Sự bất hòa giữa vỏ với vỏ
Điểm đầu tiên là Ukraine cần ít đạn pháo hơn Nga. Phương Tây gửi cho cô loại đạn 155 mm, chúng chính xác và đáng tin cậy hơn nên cần ít thời gian để bắn trúng mục tiêu hơn so với đạn pháo 152 mm của Nga. Một số biến số khác liên quan đến hiệu quả sử dụng đạn dược cũng đóng một vai trò nào đó. Chưa hết, nếu lợi thế về số lượng quá lớn thì chất lượng tốt hơn hay thứ gì khác cũng không mang lại ưu thế trong tác chiến pháo binh.
Nhưng khi chúng ta nói về quá nhiều sự vượt trội về số lượng, chúng ta muốn nói đến những con số nào? Câu trả lời có thể được tìm thấy trong một tài liệu của Bộ Quốc phòng Estonia. Đúng là không có câu trả lời trực tiếp cho câu hỏi, nhưng ít nhất các giả định của phương Tây đã được đưa ra về số lượng đạn dược mà Ukraine cần để giành được ít nhất lợi thế cục bộ trong cuộc đối đầu pháo binh vào năm 2024.
Tài liệu nói rằng Kiev cần 200.000 viên đạn mỗi tháng, tức là 6 đến 7 nghìn viên mỗi ngày và 2,4 triệu viên mỗi năm.
Dựa trên các tuyên bố và giả định được nêu trong tài liệu của Bộ Quốc phòng Estonia, có quan điểm sau đây. Trong tương lai, Hoa Kỳ sẽ có thể sản xuất 840.000 quả đạn pháo mỗi năm, các quốc gia thuộc Liên minh Châu Âu - lên tới một triệu quả đạn pháo, và Nga - tất cả 4,5 triệu quả đạn pháo.
Như bạn có thể thấy, các quốc gia EU và Hoa Kỳ cùng nhau đặt ra cho mình những mục tiêu rất khiêm tốn, xét theo thông tin đã đến tay công chúng.
Tôi sẽ nói thêm rằng tất cả những điều này chỉ là giả định và có khả năng sản xuất của phương Tây thậm chí sẽ không đạt được những mục tiêu này, mặc dù ngược lại, nó có thể vượt qua những dự báo mà Hoa Kỳ đã nhiều lần quản lý trong năm qua.
Để EU và Mỹ sản xuất nhiều như Ukraine, theo tài liệu của Estonia, sẽ cần phải vượt qua Nga trong nước, vào năm 2024, họ sẽ phải tăng sản lượng (một lần nữa, tôi dựa vào dữ liệu có sẵn) khoảng 140%. Hóa ra sản xuất sẽ phải được mở rộng với tốc độ cao hơn nhiều so với hiện tại.
Tuy nhiên, khó có thể cho rằng toàn bộ số đạn pháo sản xuất ở Mỹ và châu Âu sẽ được xuất khẩu sang Ukraine.
Nga chiếm thế thượng phong nhưng vẫn chưa đủ
Mặt khác, tôi sẽ nói thêm rằng không có dự báo nào về lượng đạn dược lý tưởng mà Nga cần. Có thể giả định rằng con số này cao hơn khả năng sản xuất hiện tại của Liên bang Nga. Xét rằng trong xung đột vũ trang, có ngày Nga được cho là đã chi tới 60 nghìn quả đạn pháo, và trong năm 2022, theo ước tính của phương Tây, Nga đã chi từ 10 đến 11 triệu quả đạn pháo trong số đó, sẽ không có gì ngạc nhiên nếu con số nói trên 3,5 hoặc 4,5 triệu pháo binh Nga mỗi năm sẽ không đủ.
Rất có thể, người Estonia khi đưa ra dự báo của mình đã dựa vào những con số này và dựa vào đó dự báo mức tiêu thụ đạn dược tối thiểu cho Ukraine. Nhưng điều này không có nghĩa là quân đội Nga nhất thiết phải có đủ số lượng như vậy, ngay cả khi người Ukraine nhận được ít hơn 200 nghìn nêu trên mỗi tháng.
Những người chơi khác cũng sẽ tham gia cuộc đua
Điều quan trọng nữa là tổ hợp sản xuất hoặc công nghiệp quân sự của quân Đồng minh không phải là nguồn đạn dược duy nhất.
Họ được tìm kiếm và tìm thấy bất cứ nơi nào có thể. Tuy nhiên, ở khía cạnh này, có lẽ Nga đã đạt được thành công lớn nhất.Nó đã tìm được nhà cung cấp mạnh trong bối cảnh một quốc gia đã sản xuất đạn dược hàng chục năm, đưa vào dự trữ và không xuất khẩu đi đâu cả. Nhân tiện, vì các lệnh trừng phạt, cô ấy đơn giản là không thể làm điều này, ngay cả khi cô ấy muốn. Đó là về Bắc Triều Tiên. (...)
Trung Quốc có thể trở thành một nhà cung cấp tiềm năng khác, nhưng sự hỗ trợ hay thiếu hỗ trợ của nước này đối với Nga là một chủ đề cho một bài viết riêng.
Ukraine đã cạn kiệt kho đạn cũ dành cho vũ khí thời Liên Xô ở châu Âu và các khu vực khác, cũng như rất có thể, ít nhất một phần đáng kể kho đạn hiện đại của các nước NATO. Bây giờ, trước hết, điều đó phụ thuộc vào sản xuất của phương Tây và sự sẵn lòng của các đồng minh trong việc chia sẻ thêm nguồn dự trữ chiến lược của họ.
Tuy nhiên, hóa ra gần đây, Ukraine có một nhà cung cấp chính, mặc dù không trực tiếp, từ một phe khác. Đây là một quốc gia trên bán đảo Triều Tiên.
Vào đầu năm 2023, khi tờ Washington Post thành lập, các chuyến hàng đạn pháo bắt đầu được vận chuyển từ Hàn Quốc đến Hoa Kỳ, từ đó có thể cung cấp thêm đạn dược cho Ukraine. Tổng số chưa rõ, nhưng năm ngoái họ đã gửi nhiều đạn pháo hơn toàn bộ châu Âu. Chỉ trong 41 ngày đầu tiên, lượng giao hàng đã đạt 330.000 chiếc.
Tuy nhiên, không có thông tin gì về thời điểm hợp tác này và liệu nó có tiếp tục cho đến ngày nay hay không.
Thể lệ cuộc thi có thể thay đổi
Tiến trình tiếp theo của cuộc đua có thể bị ảnh hưởng bởi những thay đổi có thể xảy ra trong cách tiếp cận của cả hai bên. Craig Hooper, một chuyên gia an ninh và từng là người trong cuộc của tổ hợp công nghiệp quân sự, viết trong các bài báo của mình cho Forbes rằng những thay đổi có thể có lợi cho phương Tây.
Cả hai bên rõ ràng đã tham gia vào việc "cập nhật" đạn hết hạn. Tuy nhiên, theo Hooper, Mỹ và các nước EU có thể tiến thêm hai bước.
Bước đầu tiên có thể là “đơn giản hóa sản xuất”. Hooper tin rằng phương Tây sản xuất đạn dược một cách cẩn thận và chính xác như động cơ Công thức 1. Tất nhiên, điều này mang lại những lợi thế nhất định, nhưng trong điều kiện chiến đấu khắc nghiệt (súng cũ, bảo quản không phù hợp), những lợi thế này thường bị xóa bỏ và theo Hooper, tốt hơn hết là nên từ bỏ chúng và chuyển sang sản xuất nhanh. Theo chuyên gia, việc giải phóng loại đạn có thời hạn sử dụng ngắn hơn cũng sẽ giúp ích.
Theo Craig Hooper, nếu phương Tây không muốn từ bỏ các hoạt động trước đây của mình thì họ có thể thay đổi cách tiếp cận đối với bom, đạn chùm. Hầu hết các nước phương Tây đã ký Công ước về Bom, đạn chùm, cấm sản xuất và sử dụng chúng. Nhưng theo Hooper, một quả bom chùm 155 mm có hiệu quả tương đương với mười quả bom thông thường và nếu phương Tây thay đổi lập trường thì cơ hội chiến thắng sẽ tăng lên. Nhân tiện, Hoa Kỳ đã cung cấp cho Ukraine một số lượng hạn chế bom chùm, và trong các kho của Mỹ, rất có thể vẫn còn hàng triệu đơn vị loại đạn này, có thể đã "hết hạn sử dụng", nhưng đó là rất dễ dàng để cập nhật chúng.
Mặc dù vậy, điều đáng nói là không có giải pháp nào được đề xuất có thể được gọi là dễ dàng.
Cuối cùng, tôi sẽ nói thêm rằng đạn pháo tất nhiên là rất quan trọng, nhưng chúng vẫn là một trong nhiều yếu tố quyết định kết quả của một cuộc xung đột vũ trang. Đối với pháo binh nói riêng, nòng súng và các yếu tố khác rất quan trọng, chẳng hạn như súng cối, tên lửa, v.v. Tôi không nói về các khía cạnh kỹ thuật và nhân sự khác ở cả hai quân đội.
 

hkm417

Xe điện
Biển số
OF-781052
Ngày cấp bằng
18/6/21
Số km
3,957
Động cơ
66,800 Mã lực
Tuổi
124
Quốc hội Đức chặn đề xuất chuyển tên lửa tầm xa cho Ukraine
Quốc hội Đức bác đề xuất chuyển cho Ukraine tên lửa hành trình Taurus, loại đạn tầm xa được Kiev nhiều lần đề nghị cung cấp.

Đề xuất do phe đối lập gồm đảng Liên minh Dân chủ Cơ đốc giáo (CDU) và Liên minh Xã hội Cơ đốc giáo (CSU) đưa ra bị quốc hội Đức bác ngày 17/1 với 485 phiếu chống và 178 phiếu thuận. Chỉ có hai nghị sĩ không thuộc liên minh CDU/CSU bỏ phiếu ủng hộ chuyển tên lửa hành trình Taurus cho Ukraine.

Marie-Agnes Strack-Zimmermann, chủ tịch Ủy ban Quốc phòng quốc hội Đức, cho rằng nguyên nhân đề xuất bị bác là do CDU/CSU đã lồng cả vấn đề về thực trạng quân đội Đức vào trong kế hoạch, khiến một số nghị sĩ vốn ủng hộ chuyển giao tên lửa Taurus cho Ukraine bỏ phiếu phản đối. "Họ đang cố thực hiện một chiêu trò PR vụng về", bà cáo buộc.

Quyết định cuối cùng trong vấn đề này sẽ thuộc về Thủ tướng Đức Olaf Scholz, người trước đó đã từ chối chuyển giao tên lửa Taurus cho Ukraine do lo ngại Kiev có thể sử dụng chúng để tập kích lãnh thổ Nga, khiến xung đột có nguy cơ lan rộng. Bà Strack-Zimmermann cho biết các đề xuất mới về viện trợ Ukraine, trong đó có chuyển giao tên lửa Taurus, sẽ được chuyển cho ông Scholz sớm nhất vào tháng sau.

Chiến đấu cơ Eurofighter Typhoon mang theo tên lửa hành trình Taurus. Ảnh: Airbus Defence


Chiến đấu cơ Eurofighter Typhoon mang theo tên lửa hành trình Taurus. Ảnh: Airbus Defence

Taurus KEPD 350 là tên lửa hành trình phóng từ máy bay và ứng dụng thiết kế tàng hình. Mỗi quả đạn nặng 1,4 tấn, đạt tầm bắn 500 km và có thể bay ở độ cao 30-70 m với tốc độ 1.100 km/h. Tên lửa sử dụng đầu nổ kép MEPHISTO nặng 481 kg, có khả năng xuyên qua lớp đất hoặc bê tông dày trước khi kích nổ ở bên trong công trình ngầm của đối phương.

Mục tiêu chính của KEPD 350 là hầm ngầm kiên cố, sở chỉ huy và liên lạc, sân bay, bến cảng, kho tàng vũ khí, tàu chiến và cơ sở hạ tầng.


Giới chuyên gia nhận định tầm bắn xa của tên lửa Taurus sẽ giúp ích nhiều cho hoạt động tác chiến của lực lượng Ukraine. Kiev đã nhiều lần đề nghị Berlin chuyển giao tên lửa Taurus, song chưa được đáp ứng, dù Đức hiện là quốc gia đứng đầu Liên minh châu Âu (EU) về cam kết viện trợ vũ khí Ukraine.

Theo số liệu của cơ quan theo dõi viện trợ cho Ukraine thuộc Viện Kiel ở Đức, tính đến tháng 10/2023, Berlin đã tuyên bố sẽ chuyển giao cho Kiev số khí tài trị giá hơn 18 tỷ USD, cao gấp gần 5 lần nước đứng thứ hai là Đan Mạch.

Sức ép với chính phủ Đức về việc cung cấp tên lửa tầm xa cho Ukraine gia tăng sau khi Anh, Pháp năm ngoái chấp thuận viện trợ cho Kiev tên lửa hành trình Storm Shadow/SCALP EG có tầm bắn 250-560 km tùy biến thể.

Mẫu tên lửa này đã được quân đội Ukraine nhiều lần sử dụng để tập kích các mục tiêu quan trọng của Nga ở bán đảo Crimea, gần nhất là vụ tấn công tháng 12 năm ngoái khiến tàu đổ bộ cỡ lớn Novocherkassk của Moskva bị phá hủy.

Tổng thống Pháp Emmanuel Macron hôm 16/1 thông báo sẽ chuyển giao cho Ukraine thêm 40 tên lửa Storm Shadow/SCALP EG trong thời gian tới, được cho là sẽ khiến áp lực với Đức trở nên lớn hơn.

 

hkm417

Xe điện
Biển số
OF-781052
Ngày cấp bằng
18/6/21
Số km
3,957
Động cơ
66,800 Mã lực
Tuổi
124

 

hkm417

Xe điện
Biển số
OF-781052
Ngày cấp bằng
18/6/21
Số km
3,957
Động cơ
66,800 Mã lực
Tuổi
124

 

hkm417

Xe điện
Biển số
OF-781052
Ngày cấp bằng
18/6/21
Số km
3,957
Động cơ
66,800 Mã lực
Tuổi
124

hkm417

Xe điện
Biển số
OF-781052
Ngày cấp bằng
18/6/21
Số km
3,957
Động cơ
66,800 Mã lực
Tuổi
124

 

hkm417

Xe điện
Biển số
OF-781052
Ngày cấp bằng
18/6/21
Số km
3,957
Động cơ
66,800 Mã lực
Tuổi
124

 

hkm417

Xe điện
Biển số
OF-781052
Ngày cấp bằng
18/6/21
Số km
3,957
Động cơ
66,800 Mã lực
Tuổi
124


 

hkm417

Xe điện
Biển số
OF-781052
Ngày cấp bằng
18/6/21
Số km
3,957
Động cơ
66,800 Mã lực
Tuổi
124

hkm417

Xe điện
Biển số
OF-781052
Ngày cấp bằng
18/6/21
Số km
3,957
Động cơ
66,800 Mã lực
Tuổi
124

 

hkm417

Xe điện
Biển số
OF-781052
Ngày cấp bằng
18/6/21
Số km
3,957
Động cơ
66,800 Mã lực
Tuổi
124


 
Chỉnh sửa cuối:

hkm417

Xe điện
Biển số
OF-781052
Ngày cấp bằng
18/6/21
Số km
3,957
Động cơ
66,800 Mã lực
Tuổi
124
Máy bay chiến đấu JF-17, J-10C của Pakistan tiến hành tấn công trả đũa Iran; Tehran xác nhận 7 người thiệt mạng
Qua
Ritu Sharma
-
Ngày 18 tháng 1 năm 2024


Chia sẻ

Facebook


Twitter


WhatsApp


ReddIt


Cộng hòa Hồi giáo Pakistan đã thực hiện các cuộc không kích trả đũa nước Cộng hòa Hồi giáo Iran láng giềng bằng cách sử dụng máy bay chiến đấu JF-17 'Thunder' và J-10C 'Vigorous Dragon' do Trung Quốc chế tạo vào sáng sớm thứ Năm.
Pakistan cũng triển khai Máy bay không người lái Wing Loong II của Trung Quốc trong chiến dịch mang tên 'Marg Bar Sarmachar', dịch một cách lỏng lẻo là "cái chết cho các chiến binh du kích".
Nhiều báo cáo chỉ ra rằng Lực lượng Không quân Pakistan đã tiến hành các cuộc không kích trả đũa nhằm vào Iran, nhắm vào các vị trí của phiến quân nhằm củng cố thêm mối đe dọa chống lại Tehran. Các cuộc tấn công ở Sistan và Baluchistan hôm thứ Năm diễn ra trước cuộc tấn công của Iran hôm thứ Ba trên đất Pakistan bằng tên lửa đạn đạo.
Hai nước có chung đường biên giới xốp dài 900 km.
Cuộc tấn công được thực hiện vào lúc bình minh. Theo báo cáo của OSINT, ngay trước 06:00 giờ thứ Năm, gói tấn công của Pakistan, bao gồm các máy bay chiến đấu JF-17 Thunder từ Phi đội đa năng số 2 'Minhasians' từ căn cứ không quân Masroor (Karachi) của Lực lượng Không quân Pakistan (PAF), đã được thực hiện. "các cuộc không kích chính xác cụ thể chống nổi dậy gây chết người bên trong Iran".

Các máy bay chiến đấu của PAF đã thực hiện các cuộc tấn công “phủ đầu” “bằng cách sử dụng đạn dược tầm xa dự phòng trong khi chúng vẫn ở trong không phận Pakistan”.
Bảy địa điểm đã bị nhắm mục tiêu sau khi hoạt động trinh sát trên không do máy bay không người lái thực hiện xác nhận “sự hiện diện của các mục tiêu khủng bố có giá trị cao”. Các máy bay không người lái Wing Loong có sức bền lâu dài và có khả năng tấn công ở độ cao trung bình cũng được triển khai trong các cuộc tấn công.
Các máy bay chiến đấu của PAF đã tấn công các mục tiêu bên trong Iran bằng đạn không đối đất được dẫn đường chính xác, nơi tổ chức khủng bố trung tâm Balochistan BLF được cho là đang hoạt động. “Những mục tiêu này nằm cách lãnh thổ Iran hơn 80 km. Bảy người được cho là đã thiệt mạng trong các cuộc đình công.
Loại đạn dẫn đường chính xác (PGM) chính được Pakistan sử dụng trong các cuộc không kích là GIDS B-REK (Bộ mở rộng phạm vi tăng cường), một loại vũ khí dẫn đường chính xác bằng bom lượn được tăng cường bằng tên lửa với tầm bắn 170 km.


Vào tháng 3 năm 2017, Pakistan đã tích hợp JF-17 với bộ mở rộng tầm bắn, một loại vũ khí không đối đất tầm xa do Global Industrial and Defense Solutions (GIDS) sản xuất.
Nó tương tự như JDAM-ER của Mỹ. REK chuyển đổi bom đa năng dòng MK-80 thành bom dẫn đường bằng GPS/INS với tầm bắn 50-60 km và độ chính xác dưới 20 mét CEP.
Ngoài ra, máy bay chiến đấu J-10C của Pakistan còn hỗ trợ yểm trợ trên không và tác chiến điện tử.
Xương sống JF-17 của PAF
Với ít nhất 125 máy bay đang hoạt động, JF-17 đóng vai trò là xương sống của PAF. Chúng được cho là được sử dụng với mục đích thực hiện các cuộc không kích chống lại những kẻ khủng bố ở miền bắc Pakistan và theo một tài khoản, để bắn hạ một máy bay không người lái do Iran sản xuất ở miền nam Pakistan vào năm 2017.
JF-17 Thunder là máy bay chiến đấu đa năng, nhẹ, một động cơ do Trung Quốc và Pakistan cùng phát triển. PAC Kamra đã giao gần 120 máy bay chiến đấu JF-17 Block I và II cho PAF kể từ năm 2009.
Kể từ khi được đưa vào biên chế PAF năm 2007, JF-17 đã được nâng cấp nhiều lần. JF-17, với trần bay 50.000 feet và tốc độ tối đa khoảng 1.200 dặm/giờ, có thể thực hiện nhiều nhiệm vụ khác nhau, bao gồm đánh chặn trên không và tấn công mặt đất. Nó có thể chứa khoảng 7.000 pound vũ khí trên bảy giá đỡ và được trang bị một khẩu pháo tự động 23 mm hai nòng.

jf-17
JF-17 (Hình ảnh tập tin)
JF-17 chỉ được biên chế ở 3 quốc gia là Pakistan, Myanmar và Nigeria. Vào tháng 12 năm 2023, PAF đã đưa biến thể Block III mới nhất vào đội bay của mình.
J-10C – Con rồng phương Đông
J-10C là một trong những thương vụ mua lại mới nhất trong đội bay của PAF. Máy bay này được đưa vào sử dụng vào tháng 3 năm 2022 để đối trọng với việc Ấn Độ mua máy bay chiến đấu Rafale do Pháp chế tạo.
Pakistan đã gọi máy bay phản lực Trung Quốc là “Con rồng đến từ phương Đông”. Máy bay đa năng này được trang bị hệ thống tác chiến điện tử tiên tiến.
Pakistan là quốc gia thứ hai trên thế giới vận hành J-10, cùng với Trung Quốc là quốc gia còn lại có Lực lượng Không quân Quân đội Giải phóng Nhân dân (PLAAF) và Hải quân Quân đội Giải phóng Nhân dân (PLAN) vận hành máy bay này.
J-10C 'Rồng mạnh mẽ' là máy bay chiến đấu hạng trung, hoạt động trong mọi thời tiết và có thể được trang bị nhiều loại tên lửa không đối không thế hệ thứ 4, bao gồm cả tên lửa tầm ngắn PL-10 của Trung Quốc và PL. -15 tên lửa ngoài tầm nhìn.
J-10C phức tạp hơn nhiều về mặt khí động học và hệ thống điện tử hàng không so với JF-17, đồng thời nó là máy bay lớn hơn nhiều với trọng tải cao hơn. Nó cũng có năng lực hơn trong hầu hết các lĩnh vực hoạt động.
Máy bay chiến đấu Pak
Hình ảnh tập tin: Máy bay chiến đấu của Pakistan
J-10C đang được biên chế tại Trung Quốc có các tính năng đáng chú ý như mái vòm tìm kiếm và theo dõi hồng ngoại và máy đo khoảng cách laser phía trước buồng lái, cũng như buồng lái bằng kính với màn hình ba chiều góc rộng trên kính lái. Nó cũng được trang bị radar quét mảng điện tử chủ động (AESA).
Bộ Ngoại giao Pakistan lên tiếng
Trong một tuyên bố, Bộ Ngoại giao Pakistan cho biết: “Sáng nay Pakistan đã tiến hành một loạt cuộc tấn công quân sự chính xác có mục tiêu cụ thể và phối hợp chặt chẽ nhằm vào nơi ẩn náu của bọn khủng bố ở tỉnh Siestan-o-Baluchistan của Iran. Một số kẻ khủng bố đã bị tiêu diệt trong chiến dịch dựa trên Tình báo – có mật danh là 'Marg Bar Sarmachar.'”
Tuyên bố cho biết thêm: “Trong vài năm qua, trong các mối quan hệ của chúng tôi với Iran, Pakistan đã liên tục chia sẻ những lo ngại nghiêm trọng của mình về những nơi trú ẩn an toàn và nơi trú ẩn mà những kẻ khủng bố gốc Pakistan tự gọi mình là 'Sarmachars' ở những không gian không được quản lý bên trong Iran. Pakistan cũng chia sẻ nhiều hồ sơ với bằng chứng cụ thể về sự hiện diện và hoạt động của những kẻ khủng bố này.”
Hai quốc gia Hồi giáo có vũ khí hạt nhân từ lâu đã đổ lỗi cho nhau về sự nghi ngờ về các cuộc tấn công của phiến quân. Một số nhóm chiến binh hoạt động ở Iran và Pakistan, bao gồm cả nhóm ly khai Jaish al-Adl Sunni, nhóm bị Tehran tấn công. Tất cả đều có chung mục tiêu thành lập một Baluchistan độc lập cho các cộng đồng dân tộc Baluch ở Afghanistan, Iran và Pakistan.
Trong hơn 20 năm, những người theo chủ nghĩa dân tộc Baluch đã tiến hành một cuộc nổi dậy ở mức độ thấp ở khu vực Baluchistan của Pakistan và tỉnh Sistan và Baluchestan lân cận của Iran.
Phó thống đốc tỉnh Sistan và Baluchestan của Iran, Ali Reza Marhamati, trong một cuộc phỏng vấn qua điện thoại với hãng tin AP, đã xác nhận vụ tấn công hôm thứ Năm, cho biết những người thiệt mạng bao gồm 3 phụ nữ và 4 trẻ em. Ông không nói thêm chi tiết ngay lập tức ngoài việc nói rằng những người thiệt mạng không phải là công dân Iran.
 

hkm417

Xe điện
Biển số
OF-781052
Ngày cấp bằng
18/6/21
Số km
3,957
Động cơ
66,800 Mã lực
Tuổi
124
F-14 Tomcat: Những chiếc MiG-25, MiG-21 bị đánh bại trong những năm 1980, Iran 'bảo tồn' các máy bay chiến đấu xuất xứ từ Mỹ bằng cách nào?
Qua
Parth Satam
-
Ngày 13 tháng 1 năm 2024


Chia sẻ

Facebook


Twitter


WhatsApp


ReddIt


Một bức ảnh trên mạng xã hội chụp một chiếc máy bay chiến đấu F-14 Tomcat của Iran đang được sửa chữa tại nhà chứa máy bay một lần nữa đặt ra câu hỏi về cách thức bảo dưỡng và bay chiếc máy bay chiến đấu bị thiếu phụ tùng thời Chiến tranh Lạnh.
Thật khó để tưởng tượng bất kỳ chuỗi cung ứng hoặc kỹ thuật đảo ngược sáng tạo nào cho các bộ phận hàng không vũ trụ trong bối cảnh 43 năm bị trừng phạt vẫn đảm bảo dễ dàng bảo trì, nâng cấp định kỳ và tính sẵn có của máy bay - tất cả đều là những hạn chế lớn mặc dù có thể có các giải pháp giải quyết.
Tuy nhiên, các chuyên gia và các báo cáo khác về quân đội Iran và ngành công nghiệp quốc phòng Mỹ tiết lộ những sơ hở, việc thực thi lệnh trừng phạt yếu kém và sự tồn tại của thị trường thứ cấp cho các sản phẩm hàng không vũ trụ đã cho phép các bộ phận của F-14 tìm đường đến Iran.
Một cuộc điều tra hình sự của Hoa Kỳ vào cuối những năm 1990 đến giữa những năm 2000 đã phá vỡ một hoạt động kéo dài xuất khẩu các bộ phận và linh kiện của F-14 theo các tuyến đường vòng, vòng vèo từ các nước thứ ba vào Iran bởi những người Iran có trụ sở tại Hoa Kỳ.
Bị cáo đã lấy nguồn thiết bị từ một số công ty tư vấn hàng không, công ty dịch vụ kỹ thuật hàng không và những công ty nhỏ hơn trong ngành hàng không Mỹ, những người có thể thoát khỏi sự giám sát của cơ quan quản lý.

Máy bay chiến đấu tốt nhất của Iran đang khao khát phụ tùng
Mohammed Reza Shah Pahlavi, Quốc vương Iran, đã chọn máy bay đánh chặn cánh xòe có khả năng cao và đáng sợ sau khi đánh giá kỹ lưỡng, với 79 máy bay đã tới Iran, khoảng 40 chiếc trong số đó hiện còn sống sót.
F-14 của Iran. Nguồn: X (trước đây là Twitter)
Cách mạng Hồi giáo năm 1979 đã lật đổ quốc vương khi Mỹ áp đặt các biện pháp trừng phạt nhằm ngăn chặn chế độ thù địch và không thân thiện mới sử dụng vũ khí có nguồn gốc từ phương Tây chống lại họ. Hải quân Hoa Kỳ và Lực lượng Không quân Cộng hòa Hồi giáo Iran (IRIAF) hiện là những nước duy nhất sử dụng F-14 Tomcat trên toàn thế giới.
Hình ảnh cho thấy một chiếc F-14 bên trong một nhà chứa máy bay hoàn toàn rỗng, với các động cơ được tháo ra cùng với một số tấm khỏi khung máy bay, cho thấy một sự nâng cấp và đại tu lớn để đảm bảo khả năng bay và chương trình kéo dài tuổi thọ phục vụ (SLEP). B-AREV, người điều khiển X (trước đây là Twitter) đã đăng bức ảnh, cho biết bức ảnh này có từ “thời kỳ những năm 2020”.
Chiếc máy bay này một lần nữa gây chú ý dư luận khi bị phát hiện là một trong những máy bay bên cạnh 4 tiêm kích Su-35S hộ tống máy bay của Tổng thống Nga Vladimir Putin khi ông thăm Saudi Arabia và UAE hồi tháng 12.


'Thị trường thứ cấp có sẵn cho các bộ phận'
Không đề cập cụ thể đến những chiếc F-14 của Iran và các phụ tùng do Mỹ sản xuất, phi công chiến đấu IAF đã nghỉ hưu Anil Chopra, hiện là giám đốc Trung tâm Nghiên cứu Sức mạnh Không quân (CAPS), đã chỉ ra sự tồn tại của các bộ phận trong phi cơ thông thường. thị trường.
Các máy bay F-14 của Iran sau đó đã có hành động đáng kể chống lại các máy bay MiG-25 Foxbat, MiG-21 của Nga và Iraq, và thậm chí cả Mirage F1 của Pháp trong cuộc chiến tranh Iran-Iraq kéo dài gần 8 năm, diễn ra từ năm 1980 đến 1988.
Những chiếc MiG-25 của Iraq sẽ bay không bị cản trở trên không phận Iran, nhưng những chiếc F-14 cùng radar AWG-9 mạnh mẽ và tên lửa không đối không Phoenix đã khiến máy bay chiến đấu này trở thành máy bay phản lực mạnh nhất ở Trung Đông vào thời điểm đó.


“Các doanh nghiệp hàng không vũ trụ quốc phòng vẫn còn sẵn các phụ tùng thay thế của máy bay cũ, có thể mua được ở thị trường chợ đen. Các quốc gia không thể mua chúng một cách công khai thường cung cấp các sản phẩm này thông qua bên thứ ba, người mua chính thức và sau đó chuyển chúng sang bên chính”, Thống chế Không quân Chopra giải thích.
Tuy nhiên, các tuyến đường phức tạp như vậy đòi hỏi các biện pháp về tài liệu, hậu cần, vận chuyển, hàng hóa và vận chuyển phức tạp và tẻ nhạt, có thể thông qua các công ty vỏ bọc làm việc với các cơ quan an ninh của nước mua.

Bộ máy tình báo của Iran từ lâu đã được biết đến là nơi điều hành các công ty thực hiện hoạt động kinh doanh thương mại hợp pháp đồng thời tìm nguồn cung ứng các linh kiện có công dụng kép ở nhiều quốc gia khác nhau.
Các báo cáo trước đây về sự hiện diện của thiết bị điện tử có nguồn gốc từ phương Tây và mạch điện tinh vi trong máy bay không người lái của Irantên lửa của Nga đã xác nhận giả thuyết của Thống chế Không quân Chopra. Điều này bất chấp cả hai đều nằm trong số các quốc gia bị Hoa Kỳ và các liên minh quốc tế châu Âu trừng phạt nặng nề với những hạn chế nghiêm ngặt đối với các ngành công nghiệp quốc phòng, ngân hàng và thương mại của họ.
Các chuyên gia giải thích tình trạng này bằng cách chỉ ra những mâu thuẫn trong thương mại quốc tế, đặc biệt là trong ngành sản xuất tiên tiến, điện tử và linh kiện hàng không vũ trụ, nơi các công ty dường như đặt hoạt động kinh doanh lên trên địa chính trị.
F-14
Tệp hình ảnh: F-14Iran không thể hoàn toàn dựa vào F-14
Nhưng cũng không nên dựa hoàn toàn vào các giải pháp giải quyết và lách luật trừng phạt thương mại quốc tế, đặc biệt là khi căng thẳng giữa Mỹ và Iran luôn ở mức cao. Những cơ chế như vậy cũng đánh thuế vào bộ máy nhà nước, ảnh hưởng đến việc bảo trì máy bay F-14 hoặc F-4 Phantom, bên cạnh nỗ lực kỹ thuật nhằm đảo ngược kỹ thuật và sao chép các bộ phận.
Các thiết bị điện tử, mạch điện, linh kiện, cụm lắp ráp hoặc sửa chữa và gia cố khung máy bay trong nước của Iran cũng có thể không hoạt động theo các tiêu chuẩn chính xác do các nhà sản xuất Mỹ đặt ra, hạn chế khả năng nước này có thể tiếp tục bay và nâng cấp máy bay phản lực những năm 1980.
Tuy nhiên, Thống chế Không quân Chopra đồng ý rằng các vấn đề bảo trì của các máy bay phản lực cũ có thể ảnh hưởng đến kế hoạch hoạt động của IRIAF, vốn phải tính đến tỷ lệ sẵn sàng thấp. “Không phải tất cả các máy bay F-14 đều có thể sẵn sàng mọi lúc. Ngay cả nếu có, IRIAF cũng không thể sử dụng chúng nhiều để tránh hao mòn”, ông nói.
Người Iran vẫn lấy các bộ phận của F-14 từ Mỹ
Ngược lại, điều này có thể ảnh hưởng đến kỹ năng huấn luyện và lái máy bay của các phi công IRIAF, khiến cán cân sức mạnh không quân cốt lõi nghiêng về phía Israel. Thật vậy, F-14 của Iran có thể vượt trội và vượt trội hơn F-35 của Israel, nhưng chiếc F-35 của Israel sẽ không đạt đến giai đoạn đó. F-35 sẽ sử dụng các cảm biến tầm xa của mình để hạ gục F-14 từ rất lâu trước khi nó đến gần và lao vào một trận không chiến.
Vào tháng 3 năm 1998, các đặc vụ liên bang đã bắt giữ Parviz Lavi gốc Iran tại nhà riêng ở Long Island vì tội mua phụ tùng cho động cơ TF-30 của F-14 và vận chuyển chúng đến Iran qua Hà Lan.
Lavi bị kết án 5 năm tù cùng với khoản tiền phạt 125.000 USD. Điều thú vị là các phi công Iran và quan chức quốc phòng Mỹ đã lưu ý rằng TF-30 là vấn đề lớn nhất của F-14 và có thể là điểm yếu duy nhất của nó.
Đó là một nhà máy điện được phát triển chủ yếu cho F-111, một loại máy bay gặp sự cố với lịch sử tai nạn kéo dài. Động cơ thường xuyên bị hỏng và không phù hợp với yêu cầu công suất cao, tiêu chí lực đẩy, khả năng cơ động chặt chẽ và thay đổi tốc độ nhanh chóng của máy bay chiến đấu.
Năm 1998, một nhà cung cấp phụ tùng máy bay có trụ sở tại San Diego nói với các quan chức hải quan Mỹ rằng một Multicore Ltd. ở California đã yêu cầu thông tin về giá của các miếng đệm kín khí nạp chỉ được sử dụng trên F-14. Các đặc vụ đã bắt giữ Saeed Homayouni của Multicore, một người Canada nhập tịch từ Iran và một công dân Malaysia, Yew Leng Fung.
Tờ Washington Post (WaPo) khẳng định hồ sơ ngân hàng cho thấy Multicore Ltd. đã thực hiện 399 khoản thanh toán với tổng trị giá 2,26 triệu USD cho các nhà môi giới phụ tùng quân sự kể từ năm 1995 và đã nhận được tiền đặt cọc 2,21 triệu USD. Công ty vận chuyển các bộ phận chủ yếu qua Singapore.
Chính quyền Mỹ sau đó bắt đầu điều tra 18 công ty cung cấp linh kiện máy bay cho Multicore. Vào tháng 9 năm 2003, họ bắt Serzhik Avasappian người Iran tại một khách sạn ở Nam Florida vì vận chuyển một số bộ phận của chiếc F-14 trị giá 800.000 USD và bắt giữ anh ta sau khi anh ta đề nghị mua các bộ phận đó.
 

hkm417

Xe điện
Biển số
OF-781052
Ngày cấp bằng
18/6/21
Số km
3,957
Động cơ
66,800 Mã lực
Tuổi
124
Nga tăng sản lượng xe bọc thép gấp ba lần để bù đắp tổn thất trong xung đột Ukraine
Chiến tranh xung đột Ukraina - Nga 2022ĐĂNG LÊN THỨ TƯ, 17 THÁNG 1 NĂM 2024 13:35



nút chia sẻ facebook

nút chia sẻ twitter

nút chia sẻ Pinterest

nút chia sẻ Linkedin

chia sẻ nút chia sẻ này



Khi cuộc xung đột ở Ukraine kéo dài đến năm 2023, Nga, mặc dù phải đối mặt với các lệnh trừng phạt kinh tế quốc tế đáng kể, nhưng đã chứng kiến sự gia tăng đáng chú ý trong các đơn đặt hàng quốc phòng của mình. Theo thông cáo báo chí từ Viện Nghiên cứu Thép ngày 16 tháng 1 năm 2024, đơn đặt hàng quốc phòng cấp bang trong năm 2023 đã tăng gấp ba lần so với năm trước. Việc mở rộng này bao gồm sự gia tăng đơn đặt hàng cho xe bọc thép, bao gồm cả xe tăng.
Theo dõi công nhận quân đội trên Google Tin tức tại liên kết này
Công nhận quân đội Tin tức quốc phòng và an ninh toàn cầu

T-80BVM trong Lễ duyệt binh Ngày chiến thắng ở Alabino năm 2021 (Nguồn ảnh : Vitaly Kuzmin )
Viện Nghiên cứu Thép đã đáp ứng nhu cầu này bằng cách tăng gấp ba lần sản lượng hoạt động vào năm 2023. Viện đã bắt tay vào hơn 40 dự án nghiên cứu và phát triển nhằm tăng cường an ninh cho các thiết bị quân sự. Những bước phát triển đáng chú ý bao gồm việc triển khai sản xuất hàng loạt tổ hợp bảo vệ động lực choBMP-3phương tiện và tạo ra hệ thống giảm tầm nhìn choT-90M,T-80 BVM, VàT-72B3xe tăng. Viện cũng bắt đầu sản xuất hàng loạt các bộ phận bảo vệ động mới, như mẫu 4S24 và 4S25, đồng thời mở rộng sang một lĩnh vực mới, phát triển khả năng bảo vệ chống phân mảnh cho các phương tiện không bọc thép được cơ quan thực thi pháp luật Nga sử dụng.
4S24 và 4S25 là một phần của thế hệ hệ thống áo giáp phản ứng nhẹ hơn, hiệu quả hơn và dễ thích ứng hơn so với các hệ thống tiền nhiệm. Chúng được thiết kế để chống lại nhiều loại vũ khí chống tăng, bao gồm lựu đạn phóng tên lửa (RPG) và tên lửa chống tăng có điều khiển (ATGM). Tính năng chính của các hệ thống này là khả năng phản ứng linh hoạt trước các mối đe dọa sắp tới bằng cách kích nổ lớp thuốc nổ bảo vệ giúp vô hiệu hóa hiệu quả tác động của đạn tấn công. Điều này không chỉ giúp tăng khả năng sống sót của xe mà còn đảm bảo sự bảo vệ tốt hơn cho tổ lái bên trong.

Trên thị trường dân sự, Viện đã giới thiệu chăn chống phân mảnh Egida và mũ bảo hiểm titan Elbrus-T, đáp ứng nhu cầu ngày càng tăng. Trên bình diện quốc tế, nước này đã hoàn thành hợp đồng với các quốc gia đồng minh và tham gia đàm phán các hợp đồng xuất khẩu mới, thể hiện khả năng phục hồi và thích ứng trong môi trường kinh tế đầy thách thức do các lệnh trừng phạt đối với Nga. Các biện pháp trừng phạt này nhắm vào các lĩnh vực tài chính, năng lượng và quốc phòng của Nga, đã tác động đáng kể đến nền kinh tế Nga, dẫn đến đầu tư nước ngoài giảm và đồng rúp suy yếu. Ngoài ra, cá nhân các nhà tài phiệt và chính trị gia Nga đã phải đối mặt với những hạn chế có chủ đích.


Theo báo cáo của ngành công nghiệp quốc phòng Nga, sự gia tăng đáng kể trong sản xuất xe tăng của Nga là rất quan trọng đối với cuộc chiến tiêu hao đang diễn ra ở Ukraine. Kể từ khi bắt đầu cuộc xung đột, Nga đã trải qua tình trạng cạn kiệt đáng kể kho vũ khí xe tăng của mình. Nhiều nguồn khác nhau ước tính rằng khoảng 85% xe tăng được triển khai trên tiền tuyến đã bị phá hủy hoặc mất khả năng hoạt động, mặc dù những con số này chưa được xác minh chính thức. Do đó, việc tăng cường sản xuất xe tăng là một bước quan trọng để Nga bổ sung lực lượng thiết giáp đang suy giảm và duy trì các nỗ lực quân sự trong cuộc xung đột.

Ngược lại, Ukraine tiếp tục phải đối mặt với những thách thức lớn về kinh tế và chiến lược. Sự phụ thuộc của đất nước vào sự hỗ trợ từ bên ngoài, đặc biệt là từ các đồng minh phương Tây, vẫn rất quan trọng, đặc biệt là trước những thay đổi tiềm ẩn trong chính trị quốc tế, chẳng hạn như cuộc bầu cử ở Mỹ. Kết quả của các cuộc bầu cử này có thể định hình nghiêm trọng tương lai viện trợ cho Ukraine, có khả năng làm thay đổi khả năng duy trì các nỗ lực quốc phòng và chịu đựng những hậu quả kinh tế của cuộc xung đột kéo dài.
 

hkm417

Xe điện
Biển số
OF-781052
Ngày cấp bằng
18/6/21
Số km
3,957
Động cơ
66,800 Mã lực
Tuổi
124
Thách thức về nguồn nhân lực đối với Ukraine và Nga năm 2024
Chiến tranh xung đột Ukraina - Nga 2022ĐĂNG LÊN THỨ TƯ, 17 THÁNG 1 NĂM 2024 13:21



nút chia sẻ facebook

nút chia sẻ twitter

nút chia sẻ Pinterest

nút chia sẻ Linkedin

chia sẻ nút chia sẻ này



Tác động của nguồn nhân lực đến cuộc xung đột ở Ukraine vào năm 2024 cho thấy một số khía cạnh chính, bao gồm tham vọng huy động 500.000 quân của Ukraine, những thách thức gặp phải để đạt được mục tiêu này, phản ứng của Nga và sự tham gia ngày càng tăng của các công nghệ không người lái vào cuộc xung đột. Khả năng triển khai một số lượng đáng kể binh sĩ trên chiến trường vẫn là một yếu tố quan trọng vào năm 2024 và chúng tôi sẽ nghiên cứu chi tiết hơn về khía cạnh này của cuộc xung đột.
Theo dõi công nhận quân đội trên Google Tin tức tại liên kết này



  1. Nga Ukraine Chiến tranh Đức Leopar...


    Pause
    Unmute

    Loaded: 6.92%



    Remaining Time -8:34
    Fullscreen

    Advertisement: 0:09







    1. Đang phát
      Nga Ukraine Chiến tranh Đức Leopard 2A6 VS. so với Nga T-90M trận chiến trong tương lai xe tăng chiến đấu chủ lực

    2. BIDEC 2017 News TV Ngày Hội nghị và Triển lãm Quốc phòng Quốc tế Bahrain 3 phần 2
      8:29

    3. Tin quốc phòng an ninh truyền hình hàng tuần hải quân quân đội không quân công nghiệp quân đội thiết bị quân sự tháng 1 năm 2017 2
      13:04

    4. Tin quốc phòng an ninh truyền hình hàng tuần hải quân quân đội không quân công nghiệp quân đội thiết bị quân sự tháng 3 năm 2017 1
      12:57

    5. Tin quốc phòng an ninh truyền hình hàng tuần hải quân quân không công nghiệp trang thiết bị quân sự Tháng 2/2017 E1
      14:55

    6. Nga tiếp tục sử dụng tên lửa chiến thuật Iskander-M nhằm vào lực lượng vũ trang Ukraine
      1:30

    7. Khám phá bệ phóng tên lửa Bureviy 200mm MRLS của Ukraine trong hoạt động tác chiến chống quân Nga
      2:48

    8. Triển lãm quốc phòng quốc tế IDEF 2017 Thiết bị quân sự công nghiệp quốc tế Istanbul
      9:29

    9. Tin quốc phòng an ninh truyền hình hàng tuần hải quân quân đội không quân công nghiệp quân đội thiết bị quân sự tháng 3 năm 2017 2
      9:33

    10. Milipol 2015 Triển lãm toàn cầu về An ninh Nhà nước Nội bộ Paris Pháp chiếu tin tức hàng ngày ngày 2
      5:49
    11. Đang phát
      Nga Ukraine Chiến tranh Đức Leopard 2A6 VS. so với Nga T-90M trận chiến trong tương lai xe tăng chiến đấu chủ lực

    12. BIDEC 2017 News TV Ngày Hội nghị và Triển lãm Quốc phòng Quốc tế Bahrain 3 phần 2
      8:29

    13. Tin quốc phòng an ninh truyền hình hàng tuần hải quân quân đội không quân công nghiệp quân đội thiết bị quân sự tháng 1 năm 2017 2
      13:04

    14. Tin quốc phòng an ninh truyền hình hàng tuần hải quân quân đội không quân công nghiệp quân đội thiết bị quân sự tháng 3 năm 2017 1
      12:57

    15. Tin quốc phòng an ninh truyền hình hàng tuần hải quân quân không công nghiệp trang thiết bị quân sự Tháng 2/2017 E1
      14:55

    16. Nga tiếp tục sử dụng tên lửa chiến thuật Iskander-M nhằm vào lực lượng vũ trang Ukraine
      1:30

    17. Khám phá bệ phóng tên lửa Bureviy 200mm MRLS của Ukraine trong hoạt động tác chiến chống quân Nga
      2:48

    18. Triển lãm quốc phòng quốc tế IDEF 2017 Thiết bị quân sự công nghiệp quốc tế Istanbul
      9:29

    19. Tin quốc phòng an ninh truyền hình hàng tuần hải quân quân đội không quân công nghiệp quân đội thiết bị quân sự tháng 3 năm 2017 2
      9:33

    20. Milipol 2015 Triển lãm toàn cầu về An ninh Nhà nước Nội bộ Paris Pháp chiếu tin tức hàng ngày ngày 2
      5:49


Play Video




Công nhận quân đội Tin tức quốc phòng và an ninh toàn cầu

Quân đoàn Quốc tế Phòng thủ Ukraine (Nguồn ảnh: Bộ Quốc phòng Ukraine)
Đối mặt với cuộc xâm lược của Nga, Ukraine đã tìm cách tăng cường phòng thủ bằng cách huy động một lực lượng đáng kể gồm 500.000 người. Tuy nhiên, tham vọng này gặp phải nhiều trở ngại lớn. Đầu tiên, nguồn nhân lực và vật chất cần thiết cho việc huy động như vậy là rất lớn và Ukraine đang phải đối mặt với tỷ lệ thương vong cao và tình trạng thiếu lao động tiềm ẩn. Ngoài ra, sự phụ thuộc vào viện trợ quốc tế, đặc biệt là từ Hoa Kỳ và EU, là một yếu tố quan trọng, khi các cam kết viện trợ gặp phải những trở ngại chính trị đáng kể.
Đối với Ukraine, việc huy động từ 450.000 đến 500.000 người được hình dung là nhằm củng cố hàng ngũ quân đội. Tuy nhiên, căng thẳng giữa tổng thống và tổng tham mưu trưởng, cũng như sự bất mãn ngày càng tăng trong số binh sĩ được huy động kể từ đầu cuộc chiến, đặt ra nhiều thách thức. Các binh sĩ và gia đình họ bày tỏ sự bất công đối với những người trốn nghĩa vụ, đồng thời có áp lực phải xuất ngũ sau 36 tháng phục vụ liên tục. Đừng quên vụ bê bối tham nhũng đã ảnh hưởng đến các văn phòng tuyển dụng Ukraine, khiến một số người trốn tránh việc huy động để đổi lấy tiền.
Về phía Nga, mặc dù tổn thất lớn về người và vật chất nhưng Nga có nguồn nhân lực dồi dào hơn và khả năng chịu đựng những khó khăn tự mình gánh chịu. Điều này cho thấy khả năng phục hồi trong việc tiến hành một cuộc chiến tranh kéo dài. Tuy nhiên, những thách thức về hậu cần và chất lượng của thiết bị, bằng chứng là việc phụ thuộc vào đạn dược chất lượng thấp hơn của Triều Tiên, cho thấy những hạn chế đáng kể đối với khả năng của Nga trong việc hỗ trợ một cuộc tấn công quy mô lớn.

Nga công bố kế hoạch tuyển mộ 400.000 binh sĩ hợp đồng mới vào năm 2024, tìm cách tăng quy mô lực lượng vũ trang của mình. Tuy nhiên, có những mâu thuẫn và không chắc chắn liên quan đến các số liệu chính thức về nhân sự hiện tại và mục tiêu tuyển dụng. Bộ quốc phòng Nga báo cáo sự cần thiết phải tăng số lượng nhà thầu lên 745.000. Tuy nhiên, các báo cáo cho thấy con số này đã được đáp ứng, đặt ra câu hỏi về tính chính xác của dữ liệu chính thức và năng lực thực tế của Nga trong việc đạt được các mục tiêu tuyển dụng trong tương lai.
Nga phải đối mặt với nguồn tuyển dụng tiềm năng đang cạn kiệt Những cá nhân được thúc đẩy vì lý do yêu nước để gia nhập quân đội ngày càng trở nên hiếm. Đồng thời, việc tăng lương trong khu vực dân sự khiến nghĩa vụ quân sự trở nên kém hấp dẫn hơn dù Bộ Quốc phòng đưa ra mức lương cạnh tranh. Tình trạng này càng trở nên trầm trọng hơn do tỷ lệ thất nghiệp thấp của Nga và tình trạng thiếu lao động trong nền kinh tế, tạo ra sự cạnh tranh về lao động lành nghề giữa khu vực quân sự và dân sự. Đáng chú ý, tình trạng thiếu lao động này có tác động đến nhiều lĩnh vực khác nhau, bao gồm cả Đường sắt Nga, nơi tình trạng thiếu nhân sự ngày càng trầm trọng hơn.
Để đối phó với những thách thức này, Nga đã thực hiện các biện pháp khuyến khích tài chính đáng kể để khuyến khích nhập ngũ. Ví dụ, chính phủ Nga cung cấp một triệu rúp để gia nhập quân đội, điều này phản ánh sự tuyệt vọng trong việc tìm kiếm tân binh. Ngoài ra, Nga còn tích cực tuyển mộ 30.000 binh sĩ mới mỗi tháng để thay thế những tổn thất trên thực địa ở Ukraine. Chiến lược tuyển quân quy mô lớn này cho thấy những khó khăn mà lực lượng Nga phải đối mặt trong cuộc xung đột đang diễn ra.
Những thách thức tuyển dụng này có thể có tác động đáng kể đến khả năng của Nga trong việc duy trì cuộc tấn công ở Ukraine. Khi xung đột ngày càng gia tăng và tổn thất ngày càng chồng chất, nhu cầu bổ sung quân đội và duy trì mức độ cam kết cao trở nên quan trọng. Những khó khăn trong việc tuyển dụng và giữ chân những người lính có trình độ và động lực có thể hạn chế hiệu quả hoạt động của lực lượng Nga trên bộ.

Nga phải điều hướng một môi trường tuyển dụng và quản lý lực lượng vũ trang phức tạp. Sự không nhất quán trong dữ liệu chính thức, nguồn tuyển dụng ngày càng cạn kiệt và những thách thức kinh tế nội bộ đặt ra những trở ngại lớn. Những yếu tố này, kết hợp với các biện pháp khuyến khích tài chính để thu hút tân binh và nỗ lực duy trì lượng quân mới liên tục, cho thấy áp lực mà Bộ Quốc phòng phải đối mặt. Tình trạng này có thể có tác động sâu sắc không chỉ đối với cuộc xung đột ở Ukraine mà còn đối với động lực lâu dài của sức mạnh quân sự Nga. Ukraine cũng phải đối mặt với nhiều vấn đề trong việc đạt được mục tiêu tuyển dụng.
Sự tham gia của lính đánh thuê và tình nguyện viên nước ngoài cũng là một khía cạnh đáng chú ý của cuộc xung đột. Các chủ thể phi nhà nước này cung cấp sự hỗ trợ đáng kể, mặc dù tác động tổng thể của chúng đối với sự cân bằng lực lượng vẫn khó đo lường.
Những khó khăn tuyển dụng này không chỉ xảy ra ở Ukraine hay Nga mà phản ánh thách thức toàn cầu đối với quân đội hiện đại đang tìm cách duy trì đủ nhân lực trước nhu cầu ngày càng tăng của các cuộc xung đột hiện đại và căng thẳng quốc tế gia tăng, chẳng hạn như ở Israel và Venezuela.
Để đối phó với những thách thức tuyển dụng, Ukraine và Nga đang ngày càng chuyển sang sử dụng các hệ thống không người lái. Những công nghệ này, bao gồm máy bay không người lái và các thiết bị tự động khác, cung cấp phương tiện bù đắp cho những hạn chế về nhân lực và cung cấp thêm khả năng chiến thuật mà không gặp rủi ro liên quan đến sự hiện diện của con người trên chiến trường.
Mặc dù tham vọng của Ukraine là huy động một lực lượng đáng kể nhưng việc đạt được mục tiêu này bị cản trở bởi những thách thức về hậu cần và chính trị. Mặt khác, Nga, mặc dù có nguồn nhân lực tương đối lớn hơn, nhưng vẫn phải đối mặt với những hạn chế về vật chất và hậu cần. Sự tham gia của lính đánh thuê và tình nguyện viên cũng như sự tích hợp ngày càng tăng của các công nghệ không người lái là những phản ứng thích ứng trước những thách thức này, phản ánh sự tiến hóa trong đặc điểm của xung đột hiện đại.

https://www.armyrecognition.com/ukraine_-_russia_conflict_war_2022/the_human_resources_challenge_for_ukraine_and_russia_in_2024.html
 

hkm417

Xe điện
Biển số
OF-781052
Ngày cấp bằng
18/6/21
Số km
3,957
Động cơ
66,800 Mã lực
Tuổi
124
Điểm danh 5 vũ khí nguy hiểm nhất của Iran mà các đối thủ nên dè chừng
Thứ Sáu, 06:30, 19/01/2024
VOV.VN trên Google News

VOV.VN - Các cuộc tấn công của Iran vào 3 nước láng giềng trong khu vực đã khiến các chuyên gia chú ý đến năng lực quân sự ngày càng tăng của Tehran. Điểm danh 5 vũ khí mạnh nhất của Iran mà các đối thủ của nước này nên dè chừng.

Lực lượng Hàng không Vũ trụ của Vệ binh Cách mạng Hồi giáo Iran (IRGC) đã phóng 4 tên lửa đạn đạo Kheibar-Shekan vào các mục tiêu khủng bố cách xa hơn 1.000 km ở Idlib, Syria hôm 16/1.
Advertisements

X

Kheibar-Shekan là một trong “các hệ thống tên lửa nhiên liệu rắn tiên tiến nhất của Iran”. Các nhà quan sát cho rằng, việc tấn công bằng loại tên lửa này có ý nghĩa chiến lược. Nếu Tehran có thể sử dụng vũ khí tấn công tầm xa để nhắm vào những kẻ khủng bố ở những địa điểm xa xôi, họ cũng có thể sử dụng những vũ khó tương tự để nhắm vào Israel – đối thủ của Iran trong khu vực, hoặc bất kỳ căn cứ quân sự nào của Mỹ ở Trung Đông trong trường hợp đối phương có hành động gây hấn.
Dưới đây là 5 vũ khí được đánh giá là uy lực nhất trong kho vũ khí của Iran.

Tên lửa siêu thanh Fattah-1
Theo đánh giá của Viện Washington, Iran đang tích cực nâng cấp tên lửa đạn đạo và tên lửa hành trình, theo đuổi các công nghệ tiên tiến mà chỉ một số cường quốc quân sự hàng đầu sở hữu, chẳng hạn như động cơ phản lực ramjet và công nghệ siêu thanh.
Diem danh 5 vu khi nguy hiem nhat cua iran ma cac doi thu nen de chung hinh anh 1


Tên lửa Fattah được công bố vào tháng 6/2-23. Ảnh: AP
Iran đã thực hiện bước đột phá đầu tiên trong lĩnh vực tên lửa siêu thanh vào tháng 6/2023, khi trình làng tên lửa Fattah-1 với tầm bắn 1.400 km và có thể tăng tốc lên tới Mach 13-15. Tên lửa có thể cơ động khi bay, cùng với tốc độ cực nhanh cho phép nó né tránh tất cả các hệ thống phòng không hiện có và trong tương lai. Fattah-1 được trang bị động cơ nhiên liệu rắn hai tầng.


Chỉ vài tháng sau khi Fattah-1 được trình làng, Iran công bố một tên lửa hành trình có đầu đạn siêu thanh được gọi là Fattah-2. Hiện chưa rõ đặc tính của tên lửa mới và cũng chưa rõ liệu loại vũ khí mới này đã được thử nghiệm hay chưa.

Tên lửa hành trình Abu Mahdi
Được công bố vào tháng 8/2020, Abu Mahdi là tên lửa hành trình dài 6 mét, rộng 0,55 mét, nặng 1.650 kg với sải cánh 3,1 mét và đầu đạn nổ nặng 410 kg. Tên lửa được trang bị động cơ phản lực Toloue do Iran sản xuất và có khả năng bay ở tốc độ cận âm khoảng 900 km/h. Tên lửa hành trình Abu Mahdi có tầm bắn hơn 1.000 km - gần gấp 3 lần so với các thế hệ tên lửa hành trình của hải quân Iran. Tên lửa này có thể được dẫn đường bằng vệ tinh, dẫn đường dựa trên radar chủ động và thụ động.
Diem danh 5 vu khi nguy hiem nhat cua iran ma cac doi thu nen de chung hinh anh 2

Tên lửa hành trình Abu Mahdi được trưng bày tại Parchin, Iran. Ảnh: Wikipedia

Abu Mahdi có thể phóng từ mặt đất, từ tàu chiến hoặc máy bay quân sự. Điều này đưa Iran vào nhóm nhỏ gồm các quốc gia có khả năng sản xuất tên lửa hành trình chống hạm tầm xa. Không rõ Tổ chức Công nghiệp Hàng không Iran (IAIO) đã sản xuất bao nhiêu tên lửa Abu Mahdis kể từ khi vũ khí này được đưa vào sử dụng, nhưng nếu được triển khai với số lượng lớn, chúng có thể cung cấp cho quân đội Iran quyền kiểm soát toàn bộ vùng biển của Vịnh Ba Tư, Vịnh Oman và bao phủ gần như toàn bộ Biển Arab.
UAV Mohajer-10
Ngoài các tên lửa tiên tiến, Iran được biết đến với khả năng thiết kế máy bay không người lái, có thể phát triển và sản xuất tất cả các loại UAV có động cơ phản lực cánh quạt, UAV trinh sát, tấn công tầm xa, kamikaze và thậm chí cả UAV có thiết kế cánh liền thân.
Mới nhất trong số các UAV của Iran là Mohajer-10. UAV đa năng mới này được thiết kế cho các nhiệm vụ giám sát, tấn công tầm xa, tác chiến điện tử và chiếm ưu thế toàn diện.










0 seconds of 1 minute, 34 secondsVolume 90%





Iran trình làng UAV Mohajer-10 vào tháng 4/2023. Nguồn: Geopolitics Live

Được đưa vào sử dụng vào mùa hè năm 2023, UAV tầm xa cỡ lớn Mohajer-10 có phạm vi hoạt động lên tới 2.000 km, thời gian hoạt động 24 giờ, trần bay 7 km và có thể đạt tốc độ lên tới 210 km/h. Mohajer-10 có tải trọng 300 kg, có thể tùy chỉnh để mang theo vũ khí hoặc thiết bị giám sát và tác chiến điện tử.
Mohajer-10 là biến thể mới nhất trong dòng UAV Mohajer có nguồn gốc từ những năm 1980 và Chiến tranh Iran-Iraq, khi quân đội Iran và IRGC lần đầu tiên nhận ra tầm quan trọng của UAV trong chiến tranh hiện đại.
Hệ thống phòng không Sevom Khordad
Khả năng tấn công bằng tên lửa và máy bay không người lái của Iran sẽ chẳng có ý nghĩa gì nếu chúng dễ dàng bị tiêu diệt trong cuộc tấn công đầu tiên và bất ngờ của kẻ thù. Đó là lý do tại sao Tehran tập trung vào cả radar tầm xa và tầm ngắn có khả năng phát hiện tên lửa, UAV và máy bay của đối phương, cũng như tên lửa phòng không và hệ thống tác chiến điện tử để bắn hạ chúng.
Đưa ra giả thuyết về tính hiệu quả của mạng lưới phòng không dày đặc và có tính tích hợp cao của Iran là điều dễ dàng, nhưng việc chứng minh khả năng của nước này trước sự xâm nhập của kẻ thù lại khó khăn hơn, đòi hỏi phải có những ví dụ thực tế.
Diem danh 5 vu khi nguy hiem nhat cua iran ma cac doi thu nen de chung hinh anh 3

Hệ thống phòng không Sevom Khordad tại một triển lãm quốc phòng của Iran năm 2019. Ảnh: Wikipedia
Một trong những cơ hội để làm điều đó là ngày 20/6/2019, khi UAV do thám RQ-4A Global Hawk BAMS-D của Mỹ vô tình bay vào không phận Iran trên eo biển Hormuz. Iran đã phóng một tên lửa từ hệ thống phòng không Sevom Khordad để bắn hạ thiết bị quân sự trị giá 180 triệu USD của Mỹ.
Sevom Khordad được Iran chế tạo hoàn toàn, có các thiết bị điện tử phòng thủ hoàn toàn nội địa; tên lửa đất đối không nhiên liệu rắn, dẫn đường bằng radar Taer-2B cũng do Iran sản xuất.
Sevom Khordad được trang bị radar mảng pha chủ động băng tần X, radar giám sát mảng pha băng tần 3D S và máy tính nhắm mục tiêu có thể theo dõi đồng thời tới 100 mục tiêu ở phạm vi lên tới 350 km và tấn công 4 mục tiêu trong số đó. Tên lửa của hệ thống Sevom Khordad có tầm bắn lên tới 200 km và có thể leo lên độ cao lên tới 30 km.
Các khẩu đội Sevom Khordad có thể được kết nối với các hệ thống phòng không khu vực và quốc gia, đồng thời cũng có thể bắn tên lửa SAM Sayyad tầm ngắn 40-150 km trong các cuộc giao tranh chống lại máy bay và UAV.
Vụ bắn hạ Global Hawk vào tháng 6/2019 đã đưa Iran và Mỹ đến bờ vực chiến tranh. Chiếc UAV của Mỹ đã phớt lờ nhiều cảnh báo vô tuyến do lực lượng phòng không Iran gửi đi trước khi bị nhắm mục tiêu.
Tổng thống Mỹ khi đó là Donald Trump đã bị các nhân vật bảo thủ trong chính quyền của ông gây áp lực phải đáp trả bằng các cuộc tấn công nhằm vào các địa điểm tên lửa của Iran. Ông Trump cuối cùng đã quyết định không thực hiện điều đó.
Tehran sau đó tiết lộ rằng họ đã liên lạc với Washington và nói rằng họ có thể dễ dàng bắn hạ một máy bay do thám Boeing P-8 Poseidon có người lái với gần 30 quân nhân trên máy bay cùng lúc bắn hạ chiếc Global Hawk, nhưng đã không làm như vậy để tránh leo thang.
IRGC nói rằng toàn bộ vụ việc đã gửi đến Washington một “thông điệp rõ ràng” rằng mặc dù Tehran không muốn xung đột với Mỹ nhưng họ luôn “sẵn sàng”.
Xe bọc thép Sayyad
Với quân đội thường trực khoảng 350.000 người và 150.000 quân tinh nhuệ của IRGC (cộng với 40.000 quân bán quân sự), Cộng hòa Hồi giáo Iran có một trong những lực lượng quân đội đang tại ngũ lớn nhất ở Trung Đông và có hơn 350.000 lính dự bị có thể huy động trong trường hợp khẩn cấp.
Một đội quân có quy mô lớn đòi hỏi phải có nhiều xe tăng, xe bọc thép và pháo binh, súng cối, các loại vũ khí nhỏ và thiết bị bảo hộ. Tất cả những khí tài này Iran đã tìm cách sản xuất trong nước hoặc mua từ Nga và Trung Quốc với số lượng nhỏ hơn.
Một trong những khí tài nổi bật của lực lượng thiết giáp Iran nhưng lại ít được truyền thông chú ý đến là Sayyad, xe bọc thép bánh xích cỡ nhỏ, đa năng do Tổ chức Công nghiệp Quốc phòng (DLO) chế tạo.
Diem danh 5 vu khi nguy hiem nhat cua iran ma cac doi thu nen de chung hinh anh 4

Xe thiết giáp Sayyad. Ảnh: M-ATF
Giống như các pháo hạm đi biển của Iran mà IRGC đã trang bị mọi thứ từ súng máy đến bệ phóng tên lửa, triết lý thiết kế đằng sau Sayyad dường như là tạo ra một phương tiện có khả năng phản ứng nhanh và linh hoạt cho nhiều nhiệm vụ khác nhau.
Xe bọc thép dài 4,9 mét, rộng 2,2 mét, cao 2,1 mét có thể được trang bị súng máy Moharram 12,7 mm, bệ phóng tên lửa chống tăng Toopan với tầm bắn 3,5 km và hoặc bệ phóng tên lửa 77 mm. Động cơ diesel 610 mã lực có thể chở tới 70 tấn hàng hóa với tốc độ lên tới 95 km/h trên đường cao tốc. Giống như hầu hết các loại xe thiết giáp khác do Iran sản xuất, Sayyads được thiết kế để hoạt động ở địa hình phức tạp, sa mạc và nhiệt độ cao, đồng thời có khả năng vượt chướng ngại vật dưới nước.
Sayyad được đưa vào sử dụng trong lực lượng vũ trang Iram từ năm 2010, với thiết kế dựa trên kinh nghiệm trong Chiến tranh Iran-Iraq. Iran ước tính có ít nhất 150 xe Sayyad và DLO vẫn đang tiếp tục sản xuất chúng.

 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top