[Funland] Thiền để tĩnh tâm

KhuongDuy

Xe điện
Biển số
OF-49857
Ngày cấp bằng
31/10/09
Số km
2,923
Động cơ
480,130 Mã lực
Nơi ở
Ngõ nhỏ phố nhỏ, nhà em không có
Chúc mừng năm mới

Hì, cuộc đời là 1 chuỗi căng thẳng nối tiếp phỏng cụ?
Nếu đúng thế thì những kiếp người nhảy lầu/cầu/giếng/treo cổ...tạch giữa chừng vì có lẽ họ không biết cách hoãn cái sự căng thẳng đó lại.
Em ví dụ này cho nó sinh động...đậy ợ: có 1 nhà sư đang thiền, chợt 1 con ong lại chích cho phát, có thể nhà sư đó...thiền để tạm...quên. Nhưng thêm 1 con nữa...lại 1 con nữa chích cho phát. Em dự nhà sư đó...tạm quên đến con xyz chứ không thể quên mãi được; phòng khi chết luôn; hành động gì đó để tránh cái cảnh...ong chích. Vậy thì đây đâu phải chạy trốn phỏng cụ? & để tiệt nguyên nhân gây ra căng thẳng có lẽ chỉ có 1 con đường chia tay cõi đời này thôi cụ nhể?
Hì, em hài tí. :D
Cho phép em được khua môi múa mép mà góp đôi lời cùng cụ.
Việc sử dụng cách "quên" như cụ nói là giải pháp tạm thời. Ưu điểm của nó là dập sự căng thẳng ngay tức thì. Nhược điểm của nó gom sự căng thẳng thành 1 đống. Nhẹ thì gặp việc không kìm chế được thì sự phát tiết dữ dội vô cùng. Nặng thì biến thành trầm cảm. Thiển nghĩ của em, sự căng thẳng không tự nhiên mà có. Nó là kết quả của 1 quá trình huân tập trong tư tưởng(nói cách khác là thói quen suy nghĩ) mà thành. Về cách gỡ bỏ tận gốc nguyên nhân cho phép em không trình bày bởi em cũng không biết trình bày như nào, cũng như hiểu biết còn nông cạn. Chỉ dám nói gọn theo những điều em được biết là hiểu được: vô thường, khổ, vô ngã.
 

kt3x

Xe tăng
Biển số
OF-200151
Ngày cấp bằng
29/6/13
Số km
1,113
Động cơ
331,812 Mã lực
Không lợi không hại mà là 1 sự tò mò thích thú không có hồi kết

Nếu cụ thấy "hồn" nó tan loãng ra rồi thì cứ cố tiếp sẽ đi vào Lucid Dream, 1 giấc mơ mà mình làm chủ hoàn toàn giống như nhân vật của Leo trong Inception
Cụ có thể tưởng tượng ra mọi thứ, từ các hotgirl, diễn viên , ngôi sao nữ và chạm hay xxx với họ cảm giác y như thật
Nhưng cũng có thể thất bại , thay vào Lucid Dream thì sẽ bị bóng đè và lúc đó thì chịu trận với các cảm giác kinh dị (thử đi sẽ biết nó đáng sợ thế nào ;)))
Còn nếu trình của cụ cao hơn nữa thì sẽ không vào Lucid Dream hay bóng đè nữa mà tiến vào OBE, sẽ thấy hồn lơ lửng trên không, nhìn thấy xác mình bên dưới, đi quan sát thế giới
Cái này phương Tây cũng nhiều thằng tập lắm, từ thời văn hóa rock'n roll , hippy những năm 60 khi những bậc yogi Hindu Ấn Độ đi truyền đạo khắp nơi
Bóng đè thì em cũng bị 1-2lần rồi nhưng nghe cụ nói mấy cái hót gơn kia, chắc em sẽ phải cố thử tiếp thôi :P
 
Biển số
OF-143071
Ngày cấp bằng
23/5/12
Số km
10,957
Động cơ
459,416 Mã lực
Nơi ở
Ở đâu ý , em Quên rồi !
Hì, cuộc đời là 1 chuỗi căng thẳng nối tiếp phỏng cụ?
Nếu đúng thế thì những kiếp người nhảy lầu/cầu/giếng/treo cổ...tạch giữa chừng vì có lẽ họ không biết cách hoãn cái sự căng thẳng đó lại.
Em ví dụ này cho nó sinh động...đậy ợ: có 1 nhà sư đang thiền, chợt 1 con ong lại chích cho phát, có thể nhà sư đó...thiền để tạm...quên. Nhưng thêm 1 con nữa...lại 1 con nữa chích cho phát. Em dự nhà sư đó...tạm quên đến con xyz chứ không thể quên mãi được; phòng khi chết luôn; hành động gì đó để tránh cái cảnh...ong chích. Vậy thì đây đâu phải chạy trốn phỏng cụ? & để tiệt nguyên nhân gây ra căng thẳng có lẽ chỉ có 1 con đường chia tay cõi đời này thôi cụ nhể?
Hì, em hài tí. :D
Cho phép em được khua môi múa mép mà góp đôi lời cùng cụ.
Việc sử dụng cách "quên" như cụ nói là giải pháp tạm thời. Ưu điểm của nó là dập sự căng thẳng ngay tức thì. Nhược điểm của nó gom sự căng thẳng thành 1 đống. Nhẹ thì gặp việc không kìm chế được thì sự phát tiết dữ dội vô cùng. Nặng thì biến thành trầm cảm. Thiển nghĩ của em, sự căng thẳng không tự nhiên mà có. Nó là kết quả của 1 quá trình huân tập trong tư tưởng(nói cách khác là thói quen suy nghĩ) mà thành. Về cách gỡ bỏ tận gốc nguyên nhân cho phép em không trình bày bởi em cũng không biết trình bày như nào, cũng như hiểu biết còn nông cạn. Chỉ dám nói gọn theo những điều em được biết là hiểu được: vô thường, khổ, vô ngã.
Cháu Quên đây ! 2 Mợ xỉa sói giề cháu đấy ? :D

Cháu cũng có 1 kết quả được từ Thiền nhá ! (like)
 

Matizcoi

Xe ba gác
Biển số
OF-30934
Ngày cấp bằng
10/3/09
Số km
20,574
Động cơ
-164,230 Mã lực
Em chả tĩnh nổi tâm, cứ nhắm mắt phát là hình ảnh lại nhảy múa .... đời đúng bể khổ cấm có sai :(
 

thtvuf

Xe điện
Biển số
OF-19944
Ngày cấp bằng
15/8/08
Số km
4,950
Động cơ
546,012 Mã lực
Trên này thật nhiều cao thủ,theo em thiền là vô cùng tốt nhưng chỉ nên xác định là luyện thở dưỡng sinh và luyện tâm thôi,những con đường khác dựa trên thiền hoặc na ná như thiền,em khuyên các cụ tránh ra cho ....tĩnh tâm!
 

lanhuong1965

Xe điện
Biển số
OF-85214
Ngày cấp bằng
14/2/11
Số km
4,659
Động cơ
446,860 Mã lực
Cháu Quên đây ! 2 Mợ xỉa sói giề cháu đấy ? :D ...
Hì, em không dám xỉa xói ai đâu ạ! 1 sự hiền = 9 sự lành mà cụ/mợ!
Chả qua là em tạm mượn chữ quên để nôm na nói về cái sự thiền đó cụ. Cũng có thể hiểu như cái computer mở lâu nó ứ dữ liệu thì mình reset lại để nó tự bỏ/giữ những gì cần thiết & nó lại chạy nhẹ nhàng hơn trước khi reset đó mà.
Em fun nhưng từ ngữ có thể bị hiểu nhầm, xin các cụ/mợ có gì bỏ quá cho ợ! Hì.
 

Đường bộ

Xe container
Biển số
OF-204959
Ngày cấp bằng
6/8/13
Số km
5,751
Động cơ
359,986 Mã lực
Cách làm tâm tĩnh: http://kienthuc.net.vn/hoc/vuot-qua-co-don-bang-bon-tam-vo-luong-312304.html

Vượt qua cô đơn bằng bốn tâm vô lượng

Trong xã hội hiện đại, sự quan tâm chia sẻ giữa mọi người ngày càng ít đi, thay vào đó là nhịp sống hối hả với bao nhiêu toan tính.

Mọi người, nhất là các bạn trẻ phải đối mặt với sự cô đơn, khi nó đủ lớn thì ta trở nên trầm cảm hay tự kỷ. Nó gặm nhấm đi những khoảng thời gian quý báu của đời người, để lại trong tâm hồn những khoảng trống, sự cô đơn buồn tẻ.

Vậy cô đơn thực ra là gì? Đó chính sự lẻ loi, buồn chán khi cảm giác rằng chỉ có một mình đối mặt với những khó khăn, biến cố trong cuộc đời mà không ai có thể hiểu và chia sẻ. Cô đơn không phải là khi ở một mình, có những lúc ở giữa đám đông hay cuộc vui ồn ào ta vẫn thấy như đang ở trên một ốc đảo hoang vu. Khi đó ta thấy lo lắng, bất an vì đã đánh mất sự an bình tĩnh lặng vốn có của tâm. Nếu ví tâm như ly nước trong thì ta đã khuấy động và hòa vào nó bao nhiêu những bùn đất, ly nước ấy sẽ luôn bị vẩn đục và dao động. Ngay từ khi sinh ra ta đã bắt đầu nhìn vào thế giới bên ngoài, thói quen đó ngày càng ăn sâu. Những cảm xúc buồn vui cũng như thủy triều cứ từng đợt lên xuống theo những tác động của ngoại cảnh. Trước đây tôi cứ nghĩ một người hạnh phúc hay cô đơn là do hoàn cảnh thuận lợi, sự quan tâm chia sẻ của mọi người xung quanh.
Cái nhìn phiến diện đó làm tôi luôn chạy theo và muốn sửa đổi hoàn cảnh bên ngoài để tìm sự an vui cũng như trốn chạy cô đơn. Mỗi lúc thấy lẻ loi thì tôi cũng như mọi người thường tìm niềm vui qua phim ảnh, ca nhạc hay các trò chơi. Những thứ này chỉ như ly nước ta uống khi đang đi trên sa mạc, chỉ giúp ta tạm quên cơn khát trong chốc lát mà thôi.
Như khi ta đi nhổ cỏ trong vườn mà chỉ cắt được phần ngọn của nó. Người thông minh không chỉ cắt mà còn đào tận gốc rễ của cây cỏ, nếu không thì nó đâm chồi nảy lộc lại nhanh chóng và có khi còn mạnh mẽ hơn khi chưa cắt. Cho nên ta không thể tìm niềm vui từ người khác khi mà họ cũng đang chìm đắm trong cô đơn như mình. Ta chỉ có thể loại trừ nó khi chính ta hiểu rõ tận nguồn gốc và quyết tâm từ bỏ nó.
Nếu để ý quan sát sẽ nhận thấy trong những khoảnh khắc của đời người, ta thường phải trải qua một mình, khi sinh ra và khi mất đi không ai đi cùng ta. Nhưng ta lại không muốn chấp nhận sự thực đó mà luôn đi tìm kiếm sự an bình bên ngoài. Ta không dám thừa nhận rằng ngoại cảnh có ảnh hưởng nhất định đến cảm xúc của ta nhưng không phải là điều quyết định.
Khi ngắm cảnh đẹp hay tham gia một cuộc vui thì ta sẽ có cảm giác vui vẻ nhưng nó sẽ trôi qua như cơn gió.
Có lúc tôi nghĩ rằng phải có nhiều bạn bè hay tri kỷ thì sẽ hết cô đơn. Cứ mải mê kiếm tìm rồi cuối cùng cũng nhận ra, thực chất chỉ khi tâm ta bình an thì ta mới bình an, trong khi cuộc đời thì luôn vô thường với đầy những điều bất như ý.
Trước hết ta phải chấp nhận thực tại rằng cô đơn là một cảm giác tồn tại trong tâm ta. Có chấp nhận điều đó ta mới có thể bình tĩnh quan sát và nhận biết được nguyên nhân của nó. Điều này cần một tâm định tĩnh và sáng suốt. Một người nhìn vào một ly nước bị vẩn đục và đang dao động thì không thể thấy rõ khuôn mặt mình. Chỉ khi ly nước đó trở nên yên lặng và trong sáng ta mới thấy rõ. Khi ta giữ cố định ly nước và để yên một thời gian thì tự nó sẽ lắng các vẩn đục vì bản chất của nước là sạch.
Tâm ta cũng như vậy, nó vốn dĩ bình an nhưng do ta tự làm ô nhiễm nó và cô đơn cũng là một trong những vẩn đục đó. Khi đã nhận ra được bản chất thực sự của nó thì việc vượt qua cô đơn chỉ là vấn đề thời gian.
Công trình vượt qua của ta chỉ thuận lợi khi có những công cụ sắc bén phù hợp, nó sẽ giúp ta đào tận gốc rễ của sự cô đơn. Có những pháp khi tu tập sung mãn thì cho ta an lạc bền vững nhờ đó sự cô đơn sẽ được loại bỏ như khi thắp sáng ngọn đèn trong căn phòng tối thì bóng tối sẽ tự biến mất. Đó chính là Bốn tâm vô lượng Từ, Bi, Hỷ, Xả.

Tâm từ (Metta) là lòng thương tất cả mọi chúng sanh như bà mẹ thương đứa con duy nhất của mình. Như dòng nước mát tưới cho tất cả mọi loại cỏ cây, khi tâm hồn ta được nuôi dưỡng sẽ tươi mát mà không vướng bận các nỗi buồn hay giận dữ. Nếu với ai ta cũng có tình cảm thương yêu như chính những người thân trong gia đình mình thì hẳn sẽ hết những cảm giác trống trải. Lúc đó ta sẽ luôn mong sự an lạc và hạnh phúc cho mọi người mà không còn phân biệt, tâm không phân biệt sẽ thuần khiết như giọt sương mai.
Bản chất của nước là luôn trong sạch và tươi mát, nó chỉ ô nhiễm khi bị pha trộn những chất bẩn. Hãy để tâm yên bình và tĩnh lặng thì dòng nước mát ấy lại tuôn chảy không những tưới mát tâm hồn mình mà còn lan tỏa tới những người xung quanh. Tâm từ trải rộng khiến ta hiểu hơn về cuộc sống, phát triển trí tuệ để xây dựng một cuộc sống an lành hạnh phúc dựa trên hạnh phúc của tất cả mọi người.
Tâm bi (Karuna) là lòng thương xót trước những đau khổ của tất cả chúng sanh. Thường ta chỉ cảm thông hay chia sẻ với những người hay con vật mà ta quen biết hay yêu mến. Khi đó, sự sẻ chia và những giúp đỡ nhằm giảm đi những khổ đau mà ta cảm nhận. Nếu trải tấm lòng đó rộng ra sẽ thấy cuộc sống ý nghĩa nhường nào, ta sẽ cảm nhận mình còn may mắn hơn rất nhiều người. Thay bằng sự cô đơn ta sẽ cố gắng để giúp mang lại hạnh phúc cho mình và mọi người.
Tâm bi nhiều khi mang theo sự quyết tâm dũng mãnh, như khi thấy người khác gặp khó khăn hay đau khổ thì sẵn sàng giúp đỡ, thậm chí hy sinh những thứ mình đang có. Nên để tâm bi phát khởi với tâm từ và sự bình an của tâm, vì sự giúp đỡ thực sự ý nghĩa khi nó phù hợp hoàn cảnh và thời điểm. Vì thế, những người con Phật nên trau dồi tâm bi để cuộc sống luôn tràn đầy những niềm vui.
Tâm hỷ (Mudita) là niềm vui trước hạnh phúc của người khác. Điều này nhiều lúc khó thực hiện vì ta thường cảm thấy đố kỵ vì lòng tham và bản ngã. Lòng tham ái ấy có khi không biểu hiện thô thiển mà hết sức vi tế khiến ta không thể nhận ra nếu không có sự quán xét những suy nghĩ phát khởi trong tâm. Bản ngã dựng nên một hàng rào ngăn cách giữa ta và mọi người.
Nếu dẹp được điều đó mà hòa mình vào niềm vui của mọi người thì ta sẽ tràn ngập trong từ trường của hạnh phúc. Ta không còn thấy mình cô đơn, bơ vơ lạc lõng nữa mà luôn sống và hưởng những niềm vui của cuộc sống.
Tâm xả (Upekkha) là sự bình tâm trước mọi biến cố của cuộc đời. Nó khác hoàn toàn với thái độ dửng dưng hay chạy trốn khỏi thực tại. Ta bình tĩnh đón nhận những khó khăn và thử thách của cuộc sống mà không phán xét hay phản kháng. Tuy nhiên để phát triển tâm xả thì cần một sự sáng suốt và quyết tâm lớn.
Một em bé nếu được khuyên bỏ những thứ đồ chơi vì nó không có hữu ích thì em sẽ không chấp nhận, nhưng khi em lớn lên thì tự nhiên sẽ bỏ đi những thứ đồ chơi ấy mà không cần ai khuyên bảo. Chúng ta cũng vậy khi phát triển được trí tuệ để nhận ra những thứ không có ích cho cuộc sống của mình thì tự khắc mình sẽ từ bỏ nó.
Tuy nhiên con người thì luôn thích bám giữ vào những thứ như “tôi và của tôi”, coi đó là hạnh phúc. Để thay đổi thói quen ăn sâu đó cần động lực mạnh mẽ. Ví như một người biết rằng cái răng sâu là nguyên nhân gây đau đớn và phiền phức nhưng vì sợ đau lại không dám nhổ nó đi. Chính vì vậy khi ta có được sự bình tâm và sáng suốt, ta sẽ vững chãi đối diện và vượt qua các chướng ngại trong cuộc sống.
Cuộc sống và mọi người xung quanh, có thể nói, luôn tạo những điều không tốt cho ta, đó là quyền của họ nhưng lựa chọn cuộc sống vui vẻ và hạnh phúc lại là quyền của ta. Vượt qua sự cô đơn để tìm niềm vui và an lạc như hoa sen khoe sắc và tỏa hương thơm giữa bùn nhơ. Mong rằng, mỗi người hãy là hòn đảo bình an tự thân cho chính mình.
Theo Giác Ngộ
 

indochina

Xe tải
Biển số
OF-54079
Ngày cấp bằng
2/1/10
Số km
376
Động cơ
453,388 Mã lực
Nơi ở
Cầu Giấy - Hà Nội
Website
tamthat.com
E thì ra chăm mấy cái cây bonsai trong vườn, cho cá cảnh ăn là cũng đã tự thiền rồi => đỡ mệt hơn rất nhiều
 

Kế toán ĐV

Xe tải
Biển số
OF-307156
Ngày cấp bằng
10/2/14
Số km
207
Động cơ
302,370 Mã lực
Cách làm tâm tĩnh: http://kienthuc.net.vn/hoc/vuot-qua-co-don-bang-bon-tam-vo-luong-312304.html

Vượt qua cô đơn bằng bốn tâm vô lượng

Trong xã hội hiện đại, sự quan tâm chia sẻ giữa mọi người ngày càng ít đi, thay vào đó là nhịp sống hối hả với bao nhiêu toan tính.

Mọi người, nhất là các bạn trẻ phải đối mặt với sự cô đơn, khi nó đủ lớn thì ta trở nên trầm cảm hay tự kỷ. Nó gặm nhấm đi những khoảng thời gian quý báu của đời người, để lại trong tâm hồn những khoảng trống, sự cô đơn buồn tẻ.

Vậy cô đơn thực ra là gì? Đó chính sự lẻ loi, buồn chán khi cảm giác rằng chỉ có một mình đối mặt với những khó khăn, biến cố trong cuộc đời mà không ai có thể hiểu và chia sẻ. Cô đơn không phải là khi ở một mình, có những lúc ở giữa đám đông hay cuộc vui ồn ào ta vẫn thấy như đang ở trên một ốc đảo hoang vu. Khi đó ta thấy lo lắng, bất an vì đã đánh mất sự an bình tĩnh lặng vốn có của tâm. Nếu ví tâm như ly nước trong thì ta đã khuấy động và hòa vào nó bao nhiêu những bùn đất, ly nước ấy sẽ luôn bị vẩn đục và dao động. Ngay từ khi sinh ra ta đã bắt đầu nhìn vào thế giới bên ngoài, thói quen đó ngày càng ăn sâu. Những cảm xúc buồn vui cũng như thủy triều cứ từng đợt lên xuống theo những tác động của ngoại cảnh. Trước đây tôi cứ nghĩ một người hạnh phúc hay cô đơn là do hoàn cảnh thuận lợi, sự quan tâm chia sẻ của mọi người xung quanh.
Cái nhìn phiến diện đó làm tôi luôn chạy theo và muốn sửa đổi hoàn cảnh bên ngoài để tìm sự an vui cũng như trốn chạy cô đơn. Mỗi lúc thấy lẻ loi thì tôi cũng như mọi người thường tìm niềm vui qua phim ảnh, ca nhạc hay các trò chơi. Những thứ này chỉ như ly nước ta uống khi đang đi trên sa mạc, chỉ giúp ta tạm quên cơn khát trong chốc lát mà thôi.
Như khi ta đi nhổ cỏ trong vườn mà chỉ cắt được phần ngọn của nó. Người thông minh không chỉ cắt mà còn đào tận gốc rễ của cây cỏ, nếu không thì nó đâm chồi nảy lộc lại nhanh chóng và có khi còn mạnh mẽ hơn khi chưa cắt. Cho nên ta không thể tìm niềm vui từ người khác khi mà họ cũng đang chìm đắm trong cô đơn như mình. Ta chỉ có thể loại trừ nó khi chính ta hiểu rõ tận nguồn gốc và quyết tâm từ bỏ nó.
Nếu để ý quan sát sẽ nhận thấy trong những khoảnh khắc của đời người, ta thường phải trải qua một mình, khi sinh ra và khi mất đi không ai đi cùng ta. Nhưng ta lại không muốn chấp nhận sự thực đó mà luôn đi tìm kiếm sự an bình bên ngoài. Ta không dám thừa nhận rằng ngoại cảnh có ảnh hưởng nhất định đến cảm xúc của ta nhưng không phải là điều quyết định.
Khi ngắm cảnh đẹp hay tham gia một cuộc vui thì ta sẽ có cảm giác vui vẻ nhưng nó sẽ trôi qua như cơn gió.
Có lúc tôi nghĩ rằng phải có nhiều bạn bè hay tri kỷ thì sẽ hết cô đơn. Cứ mải mê kiếm tìm rồi cuối cùng cũng nhận ra, thực chất chỉ khi tâm ta bình an thì ta mới bình an, trong khi cuộc đời thì luôn vô thường với đầy những điều bất như ý.
Trước hết ta phải chấp nhận thực tại rằng cô đơn là một cảm giác tồn tại trong tâm ta. Có chấp nhận điều đó ta mới có thể bình tĩnh quan sát và nhận biết được nguyên nhân của nó. Điều này cần một tâm định tĩnh và sáng suốt. Một người nhìn vào một ly nước bị vẩn đục và đang dao động thì không thể thấy rõ khuôn mặt mình. Chỉ khi ly nước đó trở nên yên lặng và trong sáng ta mới thấy rõ. Khi ta giữ cố định ly nước và để yên một thời gian thì tự nó sẽ lắng các vẩn đục vì bản chất của nước là sạch.
Tâm ta cũng như vậy, nó vốn dĩ bình an nhưng do ta tự làm ô nhiễm nó và cô đơn cũng là một trong những vẩn đục đó. Khi đã nhận ra được bản chất thực sự của nó thì việc vượt qua cô đơn chỉ là vấn đề thời gian.
Công trình vượt qua của ta chỉ thuận lợi khi có những công cụ sắc bén phù hợp, nó sẽ giúp ta đào tận gốc rễ của sự cô đơn. Có những pháp khi tu tập sung mãn thì cho ta an lạc bền vững nhờ đó sự cô đơn sẽ được loại bỏ như khi thắp sáng ngọn đèn trong căn phòng tối thì bóng tối sẽ tự biến mất. Đó chính là Bốn tâm vô lượng Từ, Bi, Hỷ, Xả.

Tâm từ (Metta) là lòng thương tất cả mọi chúng sanh như bà mẹ thương đứa con duy nhất của mình. Như dòng nước mát tưới cho tất cả mọi loại cỏ cây, khi tâm hồn ta được nuôi dưỡng sẽ tươi mát mà không vướng bận các nỗi buồn hay giận dữ. Nếu với ai ta cũng có tình cảm thương yêu như chính những người thân trong gia đình mình thì hẳn sẽ hết những cảm giác trống trải. Lúc đó ta sẽ luôn mong sự an lạc và hạnh phúc cho mọi người mà không còn phân biệt, tâm không phân biệt sẽ thuần khiết như giọt sương mai.
Bản chất của nước là luôn trong sạch và tươi mát, nó chỉ ô nhiễm khi bị pha trộn những chất bẩn. Hãy để tâm yên bình và tĩnh lặng thì dòng nước mát ấy lại tuôn chảy không những tưới mát tâm hồn mình mà còn lan tỏa tới những người xung quanh. Tâm từ trải rộng khiến ta hiểu hơn về cuộc sống, phát triển trí tuệ để xây dựng một cuộc sống an lành hạnh phúc dựa trên hạnh phúc của tất cả mọi người.
Tâm bi (Karuna) là lòng thương xót trước những đau khổ của tất cả chúng sanh. Thường ta chỉ cảm thông hay chia sẻ với những người hay con vật mà ta quen biết hay yêu mến. Khi đó, sự sẻ chia và những giúp đỡ nhằm giảm đi những khổ đau mà ta cảm nhận. Nếu trải tấm lòng đó rộng ra sẽ thấy cuộc sống ý nghĩa nhường nào, ta sẽ cảm nhận mình còn may mắn hơn rất nhiều người. Thay bằng sự cô đơn ta sẽ cố gắng để giúp mang lại hạnh phúc cho mình và mọi người.
Tâm bi nhiều khi mang theo sự quyết tâm dũng mãnh, như khi thấy người khác gặp khó khăn hay đau khổ thì sẵn sàng giúp đỡ, thậm chí hy sinh những thứ mình đang có. Nên để tâm bi phát khởi với tâm từ và sự bình an của tâm, vì sự giúp đỡ thực sự ý nghĩa khi nó phù hợp hoàn cảnh và thời điểm. Vì thế, những người con Phật nên trau dồi tâm bi để cuộc sống luôn tràn đầy những niềm vui.
Tâm hỷ (Mudita) là niềm vui trước hạnh phúc của người khác. Điều này nhiều lúc khó thực hiện vì ta thường cảm thấy đố kỵ vì lòng tham và bản ngã. Lòng tham ái ấy có khi không biểu hiện thô thiển mà hết sức vi tế khiến ta không thể nhận ra nếu không có sự quán xét những suy nghĩ phát khởi trong tâm. Bản ngã dựng nên một hàng rào ngăn cách giữa ta và mọi người.
Nếu dẹp được điều đó mà hòa mình vào niềm vui của mọi người thì ta sẽ tràn ngập trong từ trường của hạnh phúc. Ta không còn thấy mình cô đơn, bơ vơ lạc lõng nữa mà luôn sống và hưởng những niềm vui của cuộc sống.
Tâm xả (Upekkha) là sự bình tâm trước mọi biến cố của cuộc đời. Nó khác hoàn toàn với thái độ dửng dưng hay chạy trốn khỏi thực tại. Ta bình tĩnh đón nhận những khó khăn và thử thách của cuộc sống mà không phán xét hay phản kháng. Tuy nhiên để phát triển tâm xả thì cần một sự sáng suốt và quyết tâm lớn.
Một em bé nếu được khuyên bỏ những thứ đồ chơi vì nó không có hữu ích thì em sẽ không chấp nhận, nhưng khi em lớn lên thì tự nhiên sẽ bỏ đi những thứ đồ chơi ấy mà không cần ai khuyên bảo. Chúng ta cũng vậy khi phát triển được trí tuệ để nhận ra những thứ không có ích cho cuộc sống của mình thì tự khắc mình sẽ từ bỏ nó.
Tuy nhiên con người thì luôn thích bám giữ vào những thứ như “tôi và của tôi”, coi đó là hạnh phúc. Để thay đổi thói quen ăn sâu đó cần động lực mạnh mẽ. Ví như một người biết rằng cái răng sâu là nguyên nhân gây đau đớn và phiền phức nhưng vì sợ đau lại không dám nhổ nó đi. Chính vì vậy khi ta có được sự bình tâm và sáng suốt, ta sẽ vững chãi đối diện và vượt qua các chướng ngại trong cuộc sống.
Cuộc sống và mọi người xung quanh, có thể nói, luôn tạo những điều không tốt cho ta, đó là quyền của họ nhưng lựa chọn cuộc sống vui vẻ và hạnh phúc lại là quyền của ta. Vượt qua sự cô đơn để tìm niềm vui và an lạc như hoa sen khoe sắc và tỏa hương thơm giữa bùn nhơ. Mong rằng, mỗi người hãy là hòn đảo bình an tự thân cho chính mình.
Theo Giác Ngộ
Cảm ơn bác đường bộ nhé. cháu cũng đọc qua mấy cái này rồi nhưng chưa lĩnh hội đc hết :D
 

ThôiKệ

Xe tăng
Biển số
OF-150036
Ngày cấp bằng
22/7/12
Số km
1,630
Động cơ
368,982 Mã lực
Hì, cuộc đời là 1 chuỗi căng thẳng nối tiếp phỏng cụ?
Nếu đúng thế thì những kiếp người nhảy lầu/cầu/giếng/treo cổ...tạch giữa chừng vì có lẽ họ không biết cách hoãn cái sự căng thẳng đó lại.
Em ví dụ này cho nó sinh động...đậy ợ: có 1 nhà sư đang thiền, chợt 1 con ong lại chích cho phát, có thể nhà sư đó...thiền để tạm...quên. Nhưng thêm 1 con nữa...lại 1 con nữa chích cho phát. Em dự nhà sư đó...tạm quên đến con xyz chứ không thể quên mãi được; phòng khi chết luôn; hành động gì đó để tránh cái cảnh...ong chích. Vậy thì đây đâu phải chạy trốn phỏng cụ? & để tiệt nguyên nhân gây ra căng thẳng có lẽ chỉ có 1 con đường chia tay cõi đời này thôi cụ nhể?
Hì, em hài tí. :D
Hay là em thử đổi sang ví dụ khác nhé:

Cạnh một ngôi chùa trên núi, cụ LanHuong đang tập thiền trên một tảng đá ngay cạnh một dòng suối thơ mộng, tiếng nước róc rách, đâu đó một làn gió bỗng thoảng đưa lại một mùi hương của một thiếu nữ đang lên chùa. Chỉ thoáng một chút thôi cũng đủ làm LanHuong nhớ về một thời trai trẽ. Mắt vẫn nhắm và.... mọi thứ dần trôi đi.....

Hồi lâu sau, người thiếu nữ xuống chùa, vẫn mùi hương dễ chịu đó tự dưng lại xồng xộc vào mũi.

Hỏi, cụ LanHuong có mở mắt để ngoái nhìn theo ko ?
 

quangtayho

Xe container
Biển số
OF-21672
Ngày cấp bằng
26/9/08
Số km
6,071
Động cơ
552,382 Mã lực
cá đĩa là cá gì hả các bác? em chỉ biết cá rồng thôi
LÀ các đẫ qua chế biến được bày trên đĩa đấy cụ. Ý các cụ ấy là nhậu ấy mà. :)) Thực ra Thièn được thì tốt, nhưng để đạt đến cảnh giới là Thiền làm thay đổi tâm tính và làm thay đổi nhận thức với sự việc xung quanh thì khó lắm. Gấu nhà em thiền được mấy tháng nay cứ rủ em thiền cùng. Em bẻo: Mẹ mày thiền được mấy tháng rồi, huyết áp ko thấy giảm, tâm tính không thấy bớt nóng tí nào, xem ra thiền không có tác dụng rồi. (Gấu nhà em bị cao huyết áp và tính nóng như Trương Phi). Em chỉ nghĩ nếu thiền thì tâm phải tính hoặc Thiền để cho tâm tĩnh. Tâm chưa tính thì khó có thẻ thiền hiệu quả được. Nếu còn nhiều mối lo toan thì nen khác phục đi đã, hoặc cố thay đổi cách sống để thay đổi hoàn cảnh xem có tốt hơn không. CHả vậy mà nhiền người xuống tóc đi tu nhưng nhà chùa người ta cũng đâu có nhận vì còn "nặng bụi trần" Chính là việc còn vướng bận nhiều lo toan. Hồi còn thanh niên em cũng học thiền, nhưng mà theo cách Thiếu Lâm nọi gia quyền. Tĩnh tọa nhập thiền. Chứ bây giờ thấy gấu nhà em bảo học theo Thiền của Ấn Độ có mấy ngày đã mở dược 3 luân xa rồi :)) Quá hãi . Người có 7 luân xa các cụ nhé, luân xa thứ 5 là tai, khi mở được thì nga được xa vạn dạm, nghe được quá khứ vị lai. Luân xa thứ 6 là Mắt: Khi luân xa này mở thì có thể nhìn xa vạn dặm, nhìn rõ quá khứ tương lai. Luân xa thứ 7, đỉnh đầu: Bách hội: Khi mở thì thông thiên địa luôn .... (Em đọc được trong tài liệu của Gấu nhà em mang về )
 

ThôiKệ

Xe tăng
Biển số
OF-150036
Ngày cấp bằng
22/7/12
Số km
1,630
Động cơ
368,982 Mã lực
Cá Đĩa: Là con cá chép(bát vạn) cần đủ 4 cụ là ngồi thiền suốt đêm được. :D
 

lanhuong1965

Xe điện
Biển số
OF-85214
Ngày cấp bằng
14/2/11
Số km
4,659
Động cơ
446,860 Mã lực
Hay là em thử đổi sang ví dụ khác nhé:

Cạnh một ngôi chùa trên núi, cụ LanHuong đang tập thiền trên một tảng đá ngay cạnh một dòng suối thơ mộng, tiếng nước róc rách, đâu đó một làn gió bỗng thoảng đưa lại một mùi hương của một thiếu nữ đang lên chùa. Chỉ thoáng một chút thôi cũng đủ làm LanHuong nhớ về một thời trai trẽ. Mắt vẫn nhắm và.... mọi thứ dần trôi đi.....

Hồi lâu sau, người thiếu nữ xuống chùa, vẫn mùi hương dễ chịu đó tự dưng lại xồng xộc vào mũi.

Hỏi, cụ LanHuong có mở mắt để ngoái nhìn theo ko ?
1 tiên nữ tắm tiên trong vài phút thì...chả có nhẽ lại bỏ hết bao kungfu thiền seo? Ô nô hay ô mô giề cũng được!
Nhưng 2 tiên nữ rồi nhiều hơn thế nữa, trong nhiều phút hơn thế nữa & rồi ngày nào cũng hơn thế nữa thì em không chắc là lúc xyz nào đó không thể hoãn cái sự hí con mắt bên phải hay bên trái gì cũng được...đoái hoài...theo!
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top