Lapsang Souchong (Lập Sơn tiểu chủng, 立山小種) nguyên thủy sản xuất từ chè trồng tại núi Vũ Di, tỉnh Phúc Kiến. Theo truyền thống, lá được hái từ giữa tới cuối tháng 6 dương lịch. Tên gọi tiểu chủng (小种, Souchong) ngụ ý loại lá phổ biến nhất dùng để sản xuất loại trà này là lá thứ 4 hoặc 5 tính từ đầu cành (sau 3 lá đầu cành gọi là hoa tranh bạch hào (花橙白毫, Flowery Orange Pekoe, viết tắt FOP) - chúng ta gọi là [lá] tôm, tranh bạch hào (橙白毫, Orange Pekoe, viết tắt OP) và bạch hào (白毫, Pekoe, viết tắt P). Loại trà này được các thương nhân Hà Lan đưa từ Trung Quốc tới châu Âu vào khoảng đầu thế kỷ 17.
Em bổ sung điểm cuối, đúng ra là được mang sang Ấn Độ, và từ Ấn Độ, được các nhà buôn Anh và Hà Lan (Công ty Đông Ấn Hà Lan) đưa tới châu Âu.
Cây trà ở núi Vũ di được chia theo vùng trồng, gồm có 3 vùng chính, theo nguyên tắc “Ỷ sơn vi nham, hoàn thủy vi châu”
• Chính nham (Zhengyan 正岩): nằm trong khu bảo tồn thiên nhiên Vũ Di sơn. Đa số là cây trà cổ thụ, mọc trên núi, có vị rất ngon và giá rất đắt. 6 cây trà cổ thụ giờ đã bị cấm khai thác, nghe đâu chỉ dành cho Tạp pha tiếp khách như Bạc lão gia nhà ta.
• Bán nham (Banyan 半岩): vùng trồng bao quanh, lân cận với vùng Chính nham. Chất lượng trà ở vùng này khá tốt, gần được như Chính nham trà, nhưng giá tốt hơn nhiều.
• Châu trà (Zhouyan 洲茶): Trồng trong vùng, nhưng ở vành ngoài, cách xa khu Chính nham. Chất lượng thường kém xa trà ở vùng Chính nham và Bán nham, nhưng cũng có thể có hương vị tốt nếu được chế biến theo những cách đặc biệt.
Thứ trà nổi tiếng nhất ở núi Vũ Di chính là trà Đại hồng bào - cùng tên với loại đất Đại Hồng Bào để làm ấm nổi tiếng ở Nghi Hưng, và giờ đã thành huyện thoại và vô cùng hiếm, ít được biết tới!