- Biển số
- OF-328542
- Ngày cấp bằng
- 25/7/14
- Số km
- 1,648
- Động cơ
- 299,072 Mã lực
Vâng đây mới là cuộc thi khắc nhiệt bậc nhất hành tinh, tiếc là phải trả giá bằng cả mạng sống!
Cụ ý đọc nhầm. Cái link cụ ấy gửi nói 100.000 là tổng phí của một VĐV marathon chuyên trong 1 năm.Cụ nói thế này thì chứng tỏ chẳng biết gì về các giải chạy. Chẳng ai đăng ký và tham gia những giải này để thu hồi vốn và lấy lãi cả. Các giải chạy nói chung (trừ mấy giải major như Boston, Berlin...) thì giải thưởng chả hấp dẫn mấy so với chi phí bỏ ra. Hơn nữa xác suất trúng giải cực kỳ thấp: vài người có giải so với hàng nghìn, thậm chí chục nghìn người tham gia.
Chưa kể thông tin về chi phí tham gia cụ/mợ đưa ra chắc chắn là không chính xác. Chi phí đăng ký giải này ở TQ hình như chỉ là 1000 CNY chứ không phải là 100.000 CNY.
mợ ý dân độp ợ, gặp mấy ae thiện lành runner đang ngáo ngơ thở hí hóp chuyển sang sặc nước dãiNói thật em lại rất phản cảm với các mợ kiểu này
thuê cả u tu lên mộc châu sơn la chậy chưa đã nứng, lại bay vào nha trang đà lạt chậy mới khiếpCách đây 20-30 năm chạy bộ tập thể dục buổi sáng chỉ cần đôi ba ta, quần đùi áo may ô or cởi trần thế là xong. Khỏe người, đơn giản, tập thể dục là để khỏe cho bản thân mình chứ đâu phải để khoe với ai. Gần đây thấy phong trào running nở rộ, người người ai ai cũng là runner, chạy là phải có hội, có nhóm thì mới chạy được. Chạy là phải có giày này, áo nọ, quần kia, đồng hồ đo thông số này nọ mới có thể tiến hành được. Rồi lại phải có người chụp ảnh cho mình thì mới chạy được, lại đưa lên khoe mới chạy ở chỗ này chỗ nọ... Bây giờ lắm thủ tục nhiêu khê thật, sức khỏe chả thấy đâu chỉ thấy phông bạt là nhiều.
Trước chạy or tập thể dục như bơi lội cứ 1 mình từ nhà ra công viên Lê Nin làm 3-4 vòng xong là về, trời nóng thì ra Tăng Bạt Hổ bơi 1-1,5km cứ liên tục từ đầu bể đến cuối bể, hết ca bơi 45' thì về. Thấy người khỏe khoắn đơn giản không phải đợi chờ ai cả, không phải rủ ai cả, nhẹ nhàng lại khỏe cho bản thân.
Xung quanh thấy nhiều bạn, từ bé đến giờ chả bao giờ biết dậy sớm tập thể dục là gì, vậy mà bây giờ cũng thấy rủ nhau ý ới hội này chạy ở đây, hội kia chạy chỗ này... đi tập mà như đi trảy hội.
Giải này nộp 1600 Mao tệ thôi.ko cố sao được. Phí đăng kí tham dự các giải chạy kiểu này bét nhất cũng là 20.000 CNY ( 66 triệu VNĐ). Riêng giải đen đủi này thì phí tham dự là 100.000 CNY ( 350 triệu đồng) cho nên phải cố kiếm lấy cái giải gì đó để thu hồi vốn và kiếm chút lãi. Nó đã biến tướng thành dùng cả tiền lẫn tính mạng để đánh bạc, kết cục là xui tận mạng
Ko phải chết do rét 0 độ c mà cụ, chết là do sự thay đổi thời tiết quá đột ngột : từ thời tiết bình thường chuyển sang mưa đá và gió to đúng vào quãng đường vất vả nhất là leo lên núi trong khi không có trạm hỗ trợ nào trên quãng đường khó nhất này cả, sau khi bắt đầu đường đua nhẹ nhàng thì khi lên đoạn đường leo núi này ko có chỗ trú ẩn, gió to, mưa đá lạnh khiến những ai lỡ đi quá khoảng cách có thể quay lại đều rơi vào tình thế nguy hiểm tính mạng và 1 số thì tử vong trong tuyệt vọng. Những ai tự lượng sức mình khi lên đến đoạn leo núi này đều quay lại cả.Thời tiết có 0 độ C mà mấy anh tàu chết rét rồi . Ở VN 0 độ người dân vẫn chạy bộ ra sông hồ tắm . Bọn tàu yếu thật .
Thường trẻ và thiếu kiến thức thì ít quan tâm đến khởi động, cách đây 20 năm em chạy có cần khởi động đâu nhưng vẫn khoẻ re (trẻ khoẻ mà), nhưng đến cách đây 10 năm thì khởi động qua loa xong bị chấn thương lâu luôn, đến giờ thì phải tìm hiểu đủ kiểu rồi khởi động toát mồ hôi trước khi chơi thể thao rồi cụ ah.Mà tập thể dục quan trọng nhất là giai đoạn khởi động cho cơ bắp cũng như nhịp tim quen dần với nhịp độ thể lực rồi mới bắt đầu tiến hành chạy or bơi hay chơi bất kỳ môn thể thao nào. Thường các khởi động càng kỹ càng lâu thì mình sẽ hạn chế được chấn thương hoặc bị chuột rút đi rất nhiều. Điều đó hình như bây giờ bị các bạn bỏ qua hết, cứ thế ào ào vào chạy, chơi, bơi... xong có trụ được mấy phút đâu, rồi kêu bị chấn thương này nọ, chuột rút các kiểu... Tập thể dục cũng phải có khoa học chứ không phải cứ đú theo phong trào mà được đâu.
Quan tâm đến thể thao, dù chỉ là phong trào cũng chính là 1 biểu hiện của sự văn minh xã hội đấy cụ ah.Cách đây 20-30 năm chạy bộ tập thể dục buổi sáng chỉ cần đôi ba ta, quần đùi áo may ô or cởi trần thế là xong. Khỏe người, đơn giản, tập thể dục là để khỏe cho bản thân mình chứ đâu phải để khoe với ai. Gần đây thấy phong trào running nở rộ, người người ai ai cũng là runner, chạy là phải có hội, có nhóm thì mới chạy được. Chạy là phải có giày này, áo nọ, quần kia, đồng hồ đo thông số này nọ mới có thể tiến hành được. Rồi lại phải có người chụp ảnh cho mình thì mới chạy được, lại đưa lên khoe mới chạy ở chỗ này chỗ nọ... Bây giờ lắm thủ tục nhiêu khê thật, sức khỏe chả thấy đâu chỉ thấy phông bạt là nhiều.
Trước chạy or tập thể dục như bơi lội cứ 1 mình từ nhà ra công viên Lê Nin làm 3-4 vòng xong là về, trời nóng thì ra Tăng Bạt Hổ bơi 1-1,5km cứ liên tục từ đầu bể đến cuối bể, hết ca bơi 45' thì về. Thấy người khỏe khoắn đơn giản không phải đợi chờ ai cả, không phải rủ ai cả, nhẹ nhàng lại khỏe cho bản thân.
Xung quanh thấy nhiều bạn, từ bé đến giờ chả bao giờ biết dậy sớm tập thể dục là gì, vậy mà bây giờ cũng thấy rủ nhau ý ới hội này chạy ở đây, hội kia chạy chỗ này... đi tập mà như đi trảy hội.
Bảo hiểm nó ứ chi trả cho các hoạt động mang tính chất thể thao mạo hiểm đâu cụ ợ (nếu tai nạn).Những giải này dành cho người có rèn luyện có kinh nghiệm và tự mua bảo hiểm cụ ạ, chứ có phải dành cho người thường đâu. Ngay các giải bơi ngoài tự nhiên, các hoạt động leo núi cũng vậy, bảo hộ nhiều nhất là mua bảo hiểm thôi, chứ còn người tham gia phải tự cân nhắc đánh giá có tham dự hay không. Cụ bảo ban tổ chức bố láo e không ổn ạ.
Cũng ko hằn đâu cụ, thường cơ thể ai cũng có sức ỳ nhất định, vượt qua được sức ỳ ban đầu thì sẽ nhẹ nhàng hơn. Cái này ai chơi thể thao cũng gặp phải.
Ví dụ: em có thể chạy được 10km liên tục, nhưng chạy được tầm 3km có khi em thấy mệt lắm rồi, chỉ muốn nghỉ đi bộ, nhưng nếu em vẫn chạy tiếp mà ko nghỉ thì vượt qua được 3km khó khăn ấy em lại chạy tiếp được 7km nữa. Còn nếu em nghỉ luôn ở km số 3 thì sau đấy rất khó để chạy tiếp: hoặc sau đấy sẽ nghỉ liên tục hoặc là mệt quá về luôn khỏi chạy nữa.
Đây là cực điểm, qua được lúc này là sẽ bình thường dễ chịu trở lại và tiếp tục chạy thôi.Đúng rồi cụ, chạy dài thì thường đến khoảng 2/3 quãng đường chạy là bắt đầu có cảm giác rất mệt, đầu óc rất muốn bỏ cuộc. Cố qua được giai đoạn ấy thì lại chạy băng băng.
Chẳng cần phải nói đến Tầu, chỉ những giải ở Việt Nam thôi chi phí tham gia nhiều khi còn cao hơn giải thưởng trong khi tuyệt đại đa số tham gia đều biết mình ko có khả năng nhận được giải.Đúng là thảm họa xảy ra ở đường chạy của cấp chuyên nghiệp nhưng cuộc thi gồm 3 cấp: mới bắt đầu, không chuyên và chuyên nghiệp.
Người tham gia phải đóng 248$ (5,7 triệu đồng). Cuộc thi này thu hút đông đảo giới trung lưu chứ chống chỉ định dân lao động.
Như vậy phông bạt tham gia không ít đâu cụ. Vẫn còn may chán.
Em cũng toàn chạy 1 mình nhưng nhiều hôm mệt quá toàn phải kiếm xem có ông nào chạy cùng đường mà nhanh hơn mình tý ty để chạy bám đuôi.Em chạy đến giờ là 30 năm, vẫn gần như ngày đầu. Khác duy nhất đôi giày, giờ có tiền, có giày để mua. Quần áo thì vẫn quần đùi áo phông. Thế thôi.
Và chỉ thích chạy 1 mình.
Bảo hiểm rủi ro ngoài ý muốn cụ, cứ tử vong thương tật thì nó chi trả.Bảo hiểm nó ứ chi trả cho các hoạt động mang tính chất thể thao mạo hiểm đâu cụ ợ (nếu tai nạn).
Khoe khoang vì ham thích tập thể thao xem ra vẫn còn là rất tích cực. Đú thể thao so với đú ăn chơi nhảy múa thì cái nào có lợi cho cộng đồng hơn hả cụ?Bên Tàu cũng có mấy phong trào chạy việt dã. Đối tượng tham gia chủ yếu dân văn phòng thích khoe khoang. Được cổ vũ nhiệt tình của mấy hãng bán đồ thể thao.
BTC chắc chỉ lo thu tiền bán vé và quảng cáo chứ chẳng có kinh nghiệm ứng phó gì.
Trong giới văn phòng xứ ta cũng rầm rộ lắm. Khoe nhau mấy đôi giày chạy tiền triệu. Mấy cái ảnh chụp cạnh đích hay mấy cái kỷ niệm chương.
Lần nào em cũng khởi động toát mồ hôi tầm 20 phút là ít cụ ah, nhưng cứ tầm 3km là cơ thể muốn biểu tình chống đối rồi. he heCó lẽ cụ khởi động chưa đủ.
Hồi đầu thì em mệt ở 1/3 quãng đường, sau tìm ra nguyên nhân là khởi động ko kỹ.Em lúc nào cũng gặp khó ở 1/3 quãng đường, cứ được 1/3 là sức ỳ nó kéo em lại chỉ muốn bỏ cuộc. Thi thoảng em vẫn ko vượt được 1/3 đấy và thế là buổi tập toang luôn.