Phở bò chỉ là món điểm tâm sáng bình thường, có trực tiếp nấu ra nó thì mới thấy công thức để chế biến ra nó ko phải quá khó, cần bí quyết gia truyền lọ chai.
Đối với nhà cháu thì tiêu chí 1 bát phở bò gọi là "tròn vai" ở mức độ lý thuyết thì cần có những tiêu chí sau:
- Nước dùng phở ko cần phải trong quá, nhưng không đc phép đục như nước gạo, màu của nó hơi thiên màu hồng nhạt. Nước dùng phải nóng rụt lưỡi, bê bát phở ra khói bay ngào ngạt, hương vị toả ra để thực khách cảm nhận ngay từ giây phút ban đầu.
- Thịt bò phải tươi roi rói, nếu là tái phải có sắc hồng, thịt chín thái ngang, mỏng vân hoa rõ nét cho thấy miếng thịt chín chắc nịch, luộc đủ thời gian, không để bảo quản lâu trong tủ lạnh. Tảng thịt chín này nhà hàng luộc từ sáng sớm, khi vớt ra vừa chín tới lại tươi ngon.
- Mọi người nói đến phở thường hay đề cập đến nước dùng mà ít nhắc "đến nhân vật chính" của bát phở. Nó chính là bánh phở ! Cho dù nước dùng có ngọt ngào đến đâu, thịt có thơm ngon đến mấy mà bánh phở mềm nhũn nát như bấy, hoặc bánh dai cứng xơ do thêm chất tạo giòn bảo quản thì coi như bát phở vứt đi.
Bánh phở có độ mềm vừa phải, nhưng lại khóng quyện dính vào nhau, sợi nào ra sợi đấy mới đạt yêu cầu.
- Ngoài các điểm trên thì yếu tố thẩm mỹ cũng đóng vai trò khá quan trọng, cách bày biện thịt, hành rau vào bát rồi chan nước dùng vào, cho thêm 1 nhúm gốc hành chẻ trắng vào giữa bát tạo điểm nhấn, tạo kích thích khiến thực khách chưa ăn đã thấy ngon miệng.
Như bát tái gầu này tuy thẩm mỹ chưa được sang chảnh nhưng được cái sạch sẽ, miếng gầu giòn sần sật thơm phức, không hề béo tý nào, nhà cháu chấp nhận được. Hơn nữa, tổng thiệt hại tất tật cả đỉa quầy giòn mà có 40k thôi, nên nhà cháu mạnh dạn chấm cho em nó 7,5 điểm.