[Funland] Tãn mạn về việc di cư sang nước ngoài...

coolpix8700

Xe ngựa
Biển số
OF-33715
Ngày cấp bằng
22/4/09
Số km
28,535
Động cơ
899,990 Mã lực

dangduong

Xe điện
Biển số
OF-96407
Ngày cấp bằng
22/5/11
Số km
4,913
Động cơ
445,839 Mã lực
Chuyện học tiếng Anh của cụ chủ thế nào, mất bao nhiêu năm mới đủ khả năng về tiếng để có nghề nghiệp đàng hoàng ạ?
Bác nói đúng. Em tự coi mình là công dân của Trái đất, em sinh ra ở Việt Nam, em di chuyển sang xứ khác để sinh sống, làm ăn và tìm kiếm tương lai cho con em. Cũng giống những bác khác , coi mình là công dân Việt Nam, sinh ra ở Yên Bái, Lào Cai, Cà Mau, di chuyển tới Hà Nội, Sài Gòn để kiếm sống, làm ăn. Chỉ là khái niệm thôi. Rộng hay hẹp là tuỳ ở mình. Thí dụ như Mỹ mà khó sống quá, em cũng sẽ move sang nước khác để kiếm sống.
 

buianhtuvn

Xe tải
Biển số
OF-446565
Ngày cấp bằng
19/8/16
Số km
305
Động cơ
211,660 Mã lực
Tuổi
39
Thế sao bảo quản đc cả tháng trời khi chuyển về VN nhỉ?
Hay là loại xuất đi đc bảo quản riêng?

À, cu lớn nên tập thể thao nhiều hơn cụ ạ.
hình như táo tiếc cam kiếc ở bên Đức lợn cũng bảo quản đc cả tháng cụ ơi, có mỗi dâu tươi là tầm 1 tuần vô nc là hỏng thôi ạ.
thực ra trái cây rau củ bán ở siêu thị bên EU nếu không ghi mác "bio" tức là "siêu sạch, ko dùng chất kích thích" thì nó vừa xấu xí còi cọc vừa đắt gấp nhiều lần đồ bình thường ạ. ngay đến quả trứng thường giá cũng chỉ bằng 1/4 1/5 quả trứng "bio" vì bọn tây nó cho gà ăn chất kích thích để đẻ trứng 1 ngày hơn 1 quả, hiệu suất tăng gấp mấy lần với để gà đẻ tự nhiên ạ.
chất bảo quản với chất kích thích cũng đầy rẫy ra nên giá thực phẩm mới rẻ đc ạ.
khác cái là họ quản chất bảo quản kỹ hơn VN, bung ra vụ nào là bộ trng bộ y tế với nông nghiệp lên dĩa ngay chứ ko tại vị đc, nên dân tình {nghèo} vẫn an tâm ăn hoá chất ạ.
 

ung_dung_tu_tai

Xe tăng
Biển số
OF-46295
Ngày cấp bằng
12/9/09
Số km
1,887
Động cơ
480,310 Mã lực
cá nhân em đã 2 lần lăn tăn xem có định mẹ cư ở trời bắc hay không, lần 1 là em học xong đh, muốn về nhưng mẹ lại bảo hay ở lại, cơ mà FA ở bển gần chục năm em ngán tận cổ nên về gấp tìm vợ.
lần 2 thì em phẫn chí vụ cái nhà để đời của bố mẹ em bị nhà nc chiếm đoạt 1 cách khso coi, rồi cơ quan yêu cầu vào **** để lên chức, thế alf em nghỉ mẹ, đi lại qua trời bắc làm giàu cho Tây lông, rồi rủ cả vợ sang ngắm nghía dụ khị ở lại luôn. cơ mà nhà vợ em chả thích nc Đức lợn buồn tẻ nên ngúng nguẩy đòi về, xong em cũng nghĩ đi nghĩ lại mãi, tham khảo dân tình các kiểu (ở bển) rồi lại lọt tọt về.
em ko rõ đi Mẽo ở thì có phù hợp có sướng đối với ng An Nam ko nhưng theo em đánh giá thì nếu còn đường sống ổn ở An Nam, em chã đi EU sống.
em bằng kỹ sư ở bển, trng cũng top, nên công việc ko thành v đề, hơn ở An Nam là chắc, cơ mà cái em lăn tăn là đời sống văn hóa, con cái về sau. em thật dân Tây lông sống khác dân An Nam nhiều, quan niệm cũng khác nhiều, em tốn gần 10 năm chỉ xác định đc là về già em ở bển chắc buồn thúi ruột.
cộng động An Nam ở bển thật lòng mà nói là ko đc mạnh, ko đoàn kết và cũng ko quy củ. chia bè phái, rủ nhau làm chuyện phạm pháp là chính. đến cái chùa cũng chia làm 2 1 bên chào cờ vàng 1 bên chào cờ đỏ (thật em cũng hãi làm cái gì mà lên chuà bái phật cũng phải chào cờ)
em chắc 18 năm tuổi thơ bị văn hóa An Nam nhồi nhét đục khoét tâm hồn nên thấy cs bên đó nó buồn và cô đơn. tết ta lòng xao xuyến thì vẫn đi làm bt tối về cùng lắm ráng sức nấu bữa cơm hoành 1 tí, mua cái bánh chưng bọc giấy bạc ăn cho có mùi. Noel nghỉ tẹt ga thì nhìn Tây lông chúng nó bu lại quây quần bên cái *** con gà tây chiên mỡ màng, lung linh ánh nến hát thánh ca mà em thì chỉ tháy cô đơn lạ. em tin éo vào chúa Giê Su đâu ạ.
sắp nhỏ f1 của các cô các chú sang đợt đổ tường cũng đã lớn, cơ mà rặt Tây. chúng nó nghĩ Tây, sống Tây và là Tây. vì chúng nso từ nhỏ tiếp thu văn hóa Tây. nếu có các cô các chú nào cố gắng dạy chúng nó văn háo An Nam, chỉ làm chúng nó gặp thêm tí khó khăn khi hòa đồng với bạn Tây. chúng nó càng Tây hóa thì càng sống thoải mái ở bên đó, cơ mà cũng càng xa cách bố mẹ AN Nam của chúng nó.
em tự hỏi, em có thể nào cố gắng bỏ hẳn cái gốc gác An Nam trong tâm tư suy nghĩ của mình để triệt để Tây hóa hay ko, và câu trả lời là không. cho nên em thấy trc cái tương lai của em nếu ở bển vào quốc tịch nó sẽ là chiều chiều ngồi hóng gió bân công, một mình thả lòng vào những suy nghĩ rất An Nam của mình và không ai hiểu đc, dù là vợ, là con, hay là cháu.
có hẳn cụ bên ý, già rồi, nghỉ hưu, mà con cháu đi cả ko sống gần, chán chả biết làm gì mà tiếng tăm ko giỏi, bật tv xem cũng chán, thế là lại xin đi làm. xưởng nó bảo ko cho làm ca ngày để chừa suất cho thanh niên, phải làm ca đêm, cũng gật. thuế nó lại bảo mài tranh ăn với bọn trẻ thế tau tính gộp cả lương hưu của mài vào với lương đi làm để đánh thuế, cũng gật, tính ra thuế phải nộp hàng tháng của cụ ý xấp xỉ lương hưu của cụ ý. mọi ng hỏi sao dở hơi thế cụ chỉ móm mém trả lời: ở nhà buồn quá...
em lại có nghe câu chuyện 1 cụ, đú lấy đầm Tầy, đẻ ra anh con lai. anh ý chơi bời với bạn thế nào bị kỳ thị, quay về nhà mắng bố đẻ: sao bố châu Á mà đú đẻ ra con lai căng làm cái méo gì? (xứ này phúc lợi XH cao, sinh ra từ sữa cho tới học hành y tế đều đc nahf nc lo, nên trẻ em vô giáo dục mà nó mở mồm ra mắng: nhà nc lo cho tau chứ có phải mài đâu, thì bố mẹ chỉ có nc ngậm tăm vì đó là sự thật)
bà HR cty em cũng thế, bố mẹ bà ý bàn giao hết cả cửa hàng cửa hiệu cho con cái, rồi 2 ông bà dắt tay nhau cầm vàng bạc đi định cư Can hưởng phước, chán VN độc hại suy đồi. cơ mà 3 tháng sau 2 cụ xách vali về. bảo buồn.

em đọc kha khá còm men trong topic này và cả topic khác tương tự, cơ mà em thấy hầu như đa phần các cụ các mợ đòi đi vì lý do về kinh tế, về xã hội, về tương lọ tương chai về chế độ này nọ, mà ít cụ đề cập đến khía cạnh văn hóa, hòa nhập.

hôm qua em ngồi tán phét với cụ bô, bảo dạo này đầy tớ dân lởm quá, ko cẩn thận sập mẹ kinh tế như Vê nê du ê la, hay là mình tính bài chuồn chuồn? cụ gắt ngay, bảo mài đừng có lo, sập thế quai nào đc, bọn nó tìm đc cách hết, ở đây còn tốt chán, đi đâu. cụ bô đưa ra lý luận có vẻ khiên cưỡng lắm, cơ mà em hiểu ý cụ.
Việc ra đi hay ở lại Việt Nam đó là chuyện của từng cá nhân, của từng gia đình cụ thể, do vậy em xin các bác đừng mang quan điểm của riêng mình để tranh luận với nhau. Có thể đối với 1 số người thì mùi sầu riêng là thơm, nhưng với những người khác thì là khó ngửi. Như em đã nói ở post # 1, có những người mơ ước ra đi, cũng có nhưng người không thích ra đi. Trong một phạm vi hẹp hơn, nó cũng giống như ở một vùng nông thôn, có những người muốn đi ra thành thị sống, cũng có những người không muốn. Hoàn cảnh cá nhân thì khó có ai giống ai, có người muốn ra Hà Nội sinh sống nhưng không có điều kiện, có những người thì không thích không khí xô bồ, ồn ào ở Hà Nội nên lại quay về quê ….Tranh cải nhau về vấn đề nên đi hay ở lại cũng giống như em bên này tranh cải với một thằng Mỹ xem nước mắm ngon hơn hay là ketchup ( tương cà chua) ngon hơn vậy. Nó tùy thuộc vào từng cá nhân. Ngay cả trong 1 gia đình di cư sang bên Mỹ này, không phải mọi thành viên đều có tâm trạng giống nhau. Em vẫn thấy có những gia đình sang đây, mấy đứa trẻ teenage thì vui thích, nhanh chóng hòa nhập với văn hóa , thức ăn, ngôn ngữ Mỹ, bà mẹ thì cũng thấy OK, chỉ có ông chồng thì thấy muốn quay về VN. Tại sao vậy? Vì ông chồng cảm thấy mình mất đi vai trò trụ cột trong nhà, bà vợ nhanh chóng kiếm được việc làm ( bên xứ Cali này phụ nữ mới sang dễ tìm việc hơn đàn ông), mấy đứa trẻ đi học, chỉ còn ông chồng ở nhà lũi thủi …..Nhưng đó chỉ là khoãng thời gian 1 năm đầu bở ngở, sau đó vài năm, khi công việc ổn định thì có còn muốn về lại VN sống nữa không, đa phần họ đều nói không. Về VN chơi thì về, chứ không về ở luôn.

Cũng có 1 số ông chồng quay về VN ở hẵn, nhưng đó chỉ là số ít. EM chưa thấy bà VN nào quay về ! Còn bọn trẻ thì tất nhiên là không bao giờ

Phần sau em sẽ nói về vấn đề hội nhập của bản thân em.

Có vài tấm hình chia sẻ cùng các bác.

Hành trang đi làm của em hàng ngày. Giỏ Lunch ( túi đựng cơm)
Iem thì nghĩ giản dị hơn, đó là cuộc sống bao gồm 2 phần tinh thần và vật chất. Hạnh phúc, hay nói giản dị hơn là sự thỏa mãn, bằng lòng với cuộc sống của mình thì phải đạt được cả hai vấn đề tinh thần và vật chất. Đừng so sánh chỉ về vật chất hay tinh thần vì sẽ lệch lạc.
1. Ông đang đói bụng thì nghĩ cứ có gì ăn đã, mọi sự tính sau. Ăn xong bát một, bụng lưng lưng ngồi ăn bát hai một mình thấy sao buồn quá, cố gượng gạo tự nhủ cố mà nuốt cho có sức mà chiến tiếp. Mâm cơm cùng bố mẹ anh chị em thì rôm rả từ đâu, đúng là lý thuyết thì cái gì cũng ngon; nhưng bữa một khoai bữa hai sắn thì bữa 3 cũng gượng gạo cùng suy nghĩ cố mà nuốt để lấy sức là sống.
2. Đầu không lo tiền điện tiền nước tiền nhà... (ví dụ khái quát thế) thì thảnh thơi ngồi trà nước đánh cờ cùng các cụ cùng phố, bình luận môi trường chỗ nhà mình nhiều bụi hay lắm mùi thum thủm cần phải thông cống dọn hố ga, xong về nhà cắt cây tỉa cành tưới cây, đứng từ tầng thượng xịt nước chỉ biết cây của mình éo cần biết thằng đi dưới đường ướt khô thế nào. Những ông mai phải đóng tiền học cho con mà hôm nay chưa có (ví dụ khái quát thế) thì có cong mông lên đẩy xe bò cát từ 6h sáng đến 11h đêm cũng phải làm; thi thoảng ghé đâu đó xin cốc nước lọc tu ừng ực cho qua cơn khát. Đường có bụi mù hay đặc khè khói xe, mùi cạnh bãi rác thì cũng chả xi nhê gì tới cái ngũ quan giác quan của ông.
3. Ông đang ở quê, nhà ngói gỗ mít 3 gian 5 gian sân gạch cây cau máng nước mưa, cầu ao soi bóng cây sung... tối đến quét qua cái nhà đặt mình xuống nề đất đắp chắc nịch từ mấy chục năm nằm mát rượi.... (ví dụ khái quát thế) thì chỉ mong có tiền, và có tiền một cái là phá béng đi ngay để xây nhà căn nhà ống hai tầng ba tầng lát gạch men, cửa kín mít, sân bê tông láng bóng, mua cây cảnh trồng trong chậu đặt trước nhà, **** chiều cong đuôi bơm nước lên trần cho đỡ nóng. nhịn ăn nhịn uống để lắp cái điều hòa cho bằng anh bằng em trên phố. Thằng trên phố thì mắt nhắm mắt mở cầy từ sáng sớm đến đêm khuya để giành tiền mỗi năm được vài ngày đi rì sọt nghỉ trong những căn nhà cấp 4 ngày xưa với giá đắt lòi kèn.
4. Các cháu ở quê hàng ngày túc tắc đị bộ đến trường, lên cấp 3 nhà ở xa thì cong mông đạp xe giữa trưa nắng nóng. cả xã có 1,2 trường cấp nhỏ, cả huyện vài ba trường cấp to, chả có khái niệm trường chuyên mà chọn. Thế mà rồi cũng 12 năm là xong phổ thông, thi đỗ rầm rầm

5. Từ xa xưa, các cụ đã có câu: Giầu nhà quê không bằng ngồi lê kẻ chợ.
Và quy luật chung là lao ra "kẻ Chợ"

Ngày lễ, ngày nghỉ, ngày tết, ngày cần mua sắm thì ở xã ra phố huyện; ở phố huyện thì lên phố tỉnh; ở phố tỉnh thì lên hà nội sài gòn.
Làm ăn nghèo đói thì sinh ra ở đâu yên tâm ở đấy, đố dám ước với mơ gì
Làm ăn vừa đủ thì yên tâm tâm với nơi mình đang sống.
Làm ăn có tý tẹo dư rả thì trong câu chuyện hàng ngày đều có hơi hướng giá mà chỗ mình được như phố (thằng phố huyện thì mơ phố tỉnh, phố tỉnh thì mơ phố trung ương)
Làm ăn dư thừa tý thì tập tểng tau ra phố đây để đời con cái nó "sướng" tý.

Nói nôm na là thằng phố huyện là giấc mơ và điểm đích của anh nông dân xã; thằng phố tỉnh là giấc mơ và điểm đích của anh tạp hóa thị trấn; thằng phố trung ương thì là giấc mơ và đích của anh tiểu thương phố tỉnh (điều này khái quát thế thôi nhé, vì nhiều thằng tỉnh nó khủng lắm). TÂY là giấc mơ và điểm đích của các doanh nhân và quan nhân phố nhớn.
Thằng đang ở Tây rồi thì lại thèm cái nhà tranh vách đất, cái nhà ngói cây mít, cái xô bồ cởi mở dân dã của ta. Nhưng nói thật hàng năm về chơi một vài tuần thì được chứ bảo về ở hẳn; chỉ cần tình cảm thôi, nghèo cũng được thì éo làm được đâu, về ở 1 năm là chán ốm ngay.

Hờ hờ... ngày chủ nhật ngồi không mà éo có xiền về với nhà tranh mái ngói trong rì sọt nên ngồi viết linh tinh, các cụ đọc thấy dở hơi thì chém ít thôi để em còn dũng khí mà tiếp tục ở OF cho các thớt sau. chứ em sợ tụt vòi không dám vào OF nữa thì lại éo có gì cho các cụ chém. Thế buồn chết ! lại kéo nhau đi TÂY hết thì ai giữ đất quê hương.

p/s: em cũng không có ý gì về quan điểm của 2 bác mà em quote đâu nhé.
Em theo quan điểm: mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh
 
Chỉnh sửa cuối:

minhngoc61

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-147899
Ngày cấp bằng
3/7/12
Số km
439
Động cơ
363,790 Mã lực
Nơi ở
California
.
Chuyện học tiếng Anh của cụ chủ thế nào, mất bao nhiêu năm mới đủ khả năng về tiếng để có nghề nghiệp đàng hoàng ạ?
Cụ hỏi em mới nhớ là phải nói nhiều về vấn đề này.
Vốn tiếng Anh trước khi sang Mỹ của em thì cũng giống như tình trạng chung của thế hệ sau 1975, học đọc, học viết thì khá, nhưng nghe và nói tiếng Anh thì thật là quá tệ. Khi còn ở VN, người bạn thân của em ( sau này trở thành anh rể của em) từ bên Mỹ về chơi nói thẳng với em rằng : tiếng Anh của mày sang Mỹ chỉ đũ đi mua thuốc lá!

Khi sang Mỹ quả thật là em thấy vô cùng khổ sở với vấn đề nói và nghe. Em nói người ta không hiểu, người ta nói em cũng không hiểu! Em đăng ký đi học lớp ESL ( tiếng Anh dành cho người nhập cư), trong lớp toàn là dân nhập cư như Mễ, Nhật, Tàu, Thái.v.v... Môn viết gồm từ vựng và văn phạm thì em học rất tốt, học hơn hẵn bọn cùng lớp ( vì đã học tiếng Anh từ nhỏ), nhưng còn nghe và nói thì em đứng hạng bét lớp. Thầy nói gì em cũng chỉ hiểu lơ mơ, rồi đoán mò, bọn bạn nói gì em cũng giả vờ cười, gật gù tỏ vẻ hiểu. Được 3 tháng thì em nãn quá, tính nghĩ học. Em về nói với vợ là thôi không tới lớp học tiếng Anh nữa, tự học ở nhà. Vợ em không cho và giải thích rằng : anh cứ mạnh dạn nói chuyện với bọn trong lớp, không nên sợ nói sai. Nói sai thì đã sao? Ai cười anh? Anh đâu có đẻ ra trên đất Mỹ, ai cũng biết anh mới tới nên phải đi học lớp ESL này mà. Phải nói sai rồi mới thành nói đúng....

Em đi ngủ, khuya rồi, mai kể tiếp...
 
Chỉnh sửa cuối:

HuyArt

Xe lăn
Biển số
OF-85656
Ngày cấp bằng
18/2/11
Số km
13,469
Động cơ
567,319 Mã lực
Việt Nam có thứ gì quá nhiều, thường xuyên khủng hoảng thừa, chém mỏi tay không hết???
Đó là người...
Vậy nên, theo quan điểm người Việt gốc tre của em thì người Việt thiên di càng nhiều càng tốt, dĩ nhiên chỉ tinh hoa mới đủ sức đi chứ thiên hạ tiếp nhận bọn vàng vẩu để thu hoạch phân bón đâu? Việt Nam ngoài lắm người thì tinh cũng lắm nên không sợ thiếu tinh hoa, lớp này đi lớp khác lên, rũ bùn sáng lòa chứ ngại gì thiên hạ?:D
 

deeplearning

Xe tăng
Biển số
OF-417775
Ngày cấp bằng
21/4/16
Số km
1,579
Động cơ
236,390 Mã lực
Cụ nhớ em mà cụ lại:P thì em sợ lắm :D
Câu hỏi ‘Tôi nên đi hay ở?’ chỉ dành cho các cụ nào mà đang cầm 02 hộ chiếu và băn khoăn nên dùng cuốn nào mà thôi.
Mấu chốt chính là câu ở trên đó. Em xin lỗi nhiều cụ cứ nói là đi du lịch nhiều với cả học hành bên đó bao nhiêu năm. Nếu thời điểm này các cụ không còn giữ hai cuốn hộ chiếu/thẻ định cư thì chuyện đi hay ở cũng chưa phải là đồ trong túi các cụ đâu, cho dù các cụ có unlimited tiền đi nữa (không tính các cụ mới chỉ có limited). Còn nhiều cụ học hành bên đó chục năm trường top này kia em không biết, chỉ cần các cụ ra khỏi border security và không có visa quay trở lại thì em nghĩ các cụ cũng sẽ phải chiến đấu nhiều mới mong quay trở lại được. Trường top nào em không biết chứ top 30 ở US đầy chú học xong là phải về luôn mặc dù muốn ở lại lắm. Người giỏi còn có người giỏi hơn nhiều, dân VN nói thẳng ra mấy ông được như NBC (mà cỡ ông Châu thì Mỹ nó có đến vài chục), xin việc ở Tây vào công ty thực sự là chiến đấu vỡ mặt đấy, không phải là nơi mà nhiều cụ có thể dùng tiền, quan hệ, gia thế ra được đâu. Ngược lại như em đang kiếm cái việc ở VN còn đang vỡ mồm ra với phỏng vấn này kia mà nghe các cụ bàn chuyện đi hay về cứ như chạy ra cổng mua cái Mac xong bữa.

P/S: Em sướng hơn bác minhngoc là bàn làm việc của em có thêm cốc cafe (nghề của bác chắc không cho mang food/drink vào), ke ke.
 

dangduong

Xe điện
Biển số
OF-96407
Ngày cấp bằng
22/5/11
Số km
4,913
Động cơ
445,839 Mã lực
.


Cụ hỏi em mới nhớ là phải nói nhiều về vấn đề này.
Vốn tiếng Anh trước khi sang Mỹ của em thì cũng giống như tình trạng chung của thế hệ sau 1975, học đọc, học viết thì khá, nhưng nghe và nói tiếng Anh thì thật là quá tệ. Khi còn ở VN, người bạn thân của em ( sau này trở thành anh rể của em) từ bên Mỹ về chơi nói thẳng với em rằng : tiếng Anh của mày sang Mỹ chỉ đũ đi mua thuốc lá!

Khi sang Mỹ quả thật là em thấy vô cùng khổ sở với vấn đề nói và nghe. Em nói người ta không hiểu, người ta nói em cũng không hiểu! Em đăng ký đi học lớp ESL ( tiếng Anh dành cho người nhập cư), trong lớp toàn là dân nhập cư như Mễ, Nhật, Tàu, Thái.v.v... Môn viết gồm từ vựng và văn phạm thì em học rất tốt, học hơn hẵn bọn cùng lớp ( vì đã học tiếng Anh từ nhỏ), nhưng còn nghe và nói thì em đứng hạng bét lớp. Thầy nói gì em cũng chỉ hiểu lơ mơ, rồi đoán mò, bọn bạn nói gì em cũng giả vờ cười, gật gù tỏ vẻ hiểu. Được 3 tháng thì em nãn quá, tính nghĩ học. Em về nói với vợ là thôi không tới lớp học tiếng Anh nữa, tự học ở nhà. Vợ em không cho và giải thích rằng : anh cứ mạnh dạn nói chuyện với bọn trong lớp, không nên sợ nói sai. Nói sai thì đã sao? Ai cười anh? Anh đâu có đẻ ra trên đất Mỹ, ai cũng biết anh mới tới nên phải đi học lớp ESL này mà. Phải nói sai rồi mới thành nói đúng....

Em đi ngủ, khuya rồi, mai kể tiếp...
Cám ơn cụ đã quan tâm trả lời em câu hỏi này. Em mong nghe tiếp ạ.
Đây là câu hỏi đầu tiên của em. Thực ra em còn muốn được hỏi thêm cụ câu thứ 2 và thứ 3... mà sợ lợi dụng cụ nhiều quá.
 

thaonguyengarden

Xe tải
Biển số
OF-448856
Ngày cấp bằng
27/8/16
Số km
479
Động cơ
212,526 Mã lực
Tuổi
34
Cháu thấy 90% ra đi vì kinh tế và môi trường sống, 10% vì vấn đề chính trị.
Có một dòng thì theo hướng ngược lại (về nước) là các doanh nhân, các nghệ sỹ.
 

deeplearning

Xe tăng
Biển số
OF-417775
Ngày cấp bằng
21/4/16
Số km
1,579
Động cơ
236,390 Mã lực
Cháu thấy 90% ra đi vì kinh tế và môi trường sống, 10% vì vấn đề chính trị.
Có một dòng thì theo hướng ngược lại (về nước) là các doanh nhân, các nghệ sỹ.
Đội văn nghệ sĩ không về VN vài năm nữa có mà đói. Đội doanh nhân về làm ăn thì về chứ bảo bỏ quốc tịch về hẳn VN thì không có mấy người đâu, vì rõ ràng quốc tịch nước ngoài của họ mang lại ưu đãi về cơ chế khi làm kinh doanh (thế mới thấy người Việt làm kinh doanh khổ quá). Còn số ra đi, trừ những diện kết hôn, bảo lãnh hay tiền nhiều như anh TXT thì dạng skilled/expert cũng ít lắm, đa số là các ngành IT (loại này job market nó rộng và VN cũng được out-source nhiều). Dạng này đa số làm cho chi nhánh ở VN rồi sang đó theo dạng internal transfer nên visa xin cũng thuận lợi hơn.
 

DE-VN

Xe tăng
Biển số
OF-304634
Ngày cấp bằng
11/1/14
Số km
1,118
Động cơ
314,396 Mã lực
Nơi ở
Nơi đất trời giao hoan
Định cư ở Mỹ đã khó , định cư ở Đức còn khó hơn nhiều . Vì nó không có diện bảo lãnh với người sau tuổi vị thành niên . Nó cũng chẳng cần tiền để rao bán thẻ xanh theo diện đầu tư .
Chỉ có cách là du học , tốt nghiệp xuất sắc để xin được việc ở lại . Cách khác là con đường kết hôn . Đặc biệt hơn nữa là con đường xin tị nạn .

So sánh sướng khổ hai nơi thì tùy vào não bộ mỗi cá nhân , cũng như phương pháp hưởng thụ và bản chất , tư duy của mỗi người ....

Nhưng có một sự thật hiển nhiên là giới cần lao ở Việt không được bảo vệ đàng hoàng , minh bạch bằng chế tài cụ thể .
Đơn giản như này, ở bển tất cả mọi người lao động đủ thời gian ( ngày 6 tiếng trở lên ) , đều được đóng bảo hiểm và bắt buộc phải đóng bảo hiểm xã hội . Không phân biệt doanh nghiệp to hay nhỏ ( kể cả doanh nghiệp chỉ có một nhân công ) . Không phân biệt công việc chân tay hay đầu óc . Quét dọn nghĩa nghĩa địa hay rửa chén nhà hàng đều phải tham gia bảo hiểm hết . Nếu nhỡ mất việc là có tiền thất nghiệp . Kể cả hãng phá sản thì cũng phải bồi thường cho người lao động . Còn sa thải người lao động do tinh giản nhân lực , do thu gọn bộ phận sản xuất .....thì doanh nghiệp phải bồi thường số tiền tỉ lệ thuận với số năm lao động . Vô số người đã nhận vài chục ngàn tiền bồi thường như thế . Tiền hưu ( bảo hiểm hưu trí ) , vẫn được giữ lại , kể cả người lao động mất việc . Và nó sẽ cộng thêm vào khi người lao động có việc mới . Nhà nước lập hẳn ra một toà án lao động để bảo vệ luật lao động và người lao động .
Thuế thu nhập cá nhân cũng chia làm nhiều loại dựa trên nền tảng minh bạch và nhân đạo . Nên từ chủ đến tớ , chẳng ai cãi được sở tài chính .
Vậy thì ở đâu tốt hơn cho giới cần cao thấp cổ , bé họng ?

Bên trên là vài trải nghiệm của kẻ đã từng là thành viên băng búa và liềm . Lúc gần 3 xệ mùa trăng , dứt áo bào , bỏ lại quê hương , công việc .....ra đi tìm con đường mới . Cái giá phải trả là 6 năm nằm trại , chứng kiến hàng ngàn nỗi buồn , vui , đắng cay , tủi nhục , nước mắt và nụ cười ....của đồng bào vật lộn , đấu tranh ...chỉ vì chiếc thẻ định cư .

Hòa nhập không phải là vấn đề đơn giản đối với người đã đặt chân được đến nơi muốn đến . Hòa nhập cần phải có đức tính kiên trì , kiên định tư tưởng , tư duy , trình nhận thức cũng như nền tảng văn hóa , gia đình , giáo dục.... của cá nhân đó trong quãng thời gian còn sống ở Việt trước ra đi .
Thế nên mới có nhiều trường hợp về nước rồi quay ra càm ràm ở bển buồn chán bỏ mịa , phân biệt đối xử .....Thực ra đây là những trường hợp hòa nhập thất bại ở xứ người . Còn với những người nặng lòng với gia đình ở quê nhà thực sự , nên trở về nước sinh sống thì thực sự hiếm . Và tất nhiên những người này họ cũng không bao giờ chưởi ông ổng xã hội giãy chết theo cách không với được thì du đổ mịa nó đi ....
 

H2MQ

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-427315
Ngày cấp bằng
4/6/16
Số km
1,419
Động cơ
230,327 Mã lực
Tuổi
47
Kinh. Giờ dân cần lao vẹt giàu và nhàn vãi. Kiếm được 10 lần như cụ mà k abc thì sở thuế và ql thị trường mù hết
Chúng nó éo mù, dưng éo có lỗi thì làm gì ? Có chăng cho tí để yên ổn làm ăn
 

HuyArt

Xe lăn
Biển số
OF-85656
Ngày cấp bằng
18/2/11
Số km
13,469
Động cơ
567,319 Mã lực
Cái công viên gần nhà, em hay dẫn con ra chơi

[



]


Con hẻm nhỏ trước nhà em






Con trai riêng của em, hình chụp lúc mới được em bảo lãnh sang Mỹ (năm 17 tuổi)






Con gái em , cháu sinh tại California




[



Vợ 1 của em



Gia đình cụ trông hạnh phúc viên mãn quá, chúc mừng cụ
 

dangduong

Xe điện
Biển số
OF-96407
Ngày cấp bằng
22/5/11
Số km
4,913
Động cơ
445,839 Mã lực
1...
Do vậy, loại rân chủ trẻ trâu có khích động, hô hào giời, thì số người đi được Âu Mỹ cũng ít thôi.

2. Nhìn chung, thì cuộc sống Âu Mỹ tốt hơn Việt Nam. Đương nhiên. Việt Nam đứng thứ 110 thế giới về GDP/đầu người, so với Top 10 thế giới thì thua mọi mặt.

Nhưng với từng cá nhân con người thì chưa chắc.

VD như một người có bằng đào tạo tốt, kinh nghiệm làm việc tốt, lương 3000- 5000 USD/tháng, ở Việt Nam; mà bỏ khoảng toàn bộ tích lũy 15 tỷ đồng (có thể do thừa kế có được) để làm chi phí sang Âu, Mỹ, hoặc sang Úc, với khởi điểm làm nail, hoặc chạy bàn, lương 2000 -3000 USD/tháng.

Không ai chê việc chân tay cả, nhưng ở mọi xã hội, người làm chân tay không thể có nhận thức, hiểu biết, tư cách và được tôn trọng bằng những người làm việc trí óc.

Thì với người đó, cuộc sống cá nhân người đó ở Âu, Mỹ, Úc khổ hơn ở Việt Nam. Chỉ có những chú tương đối dở hơi mới lựa chọn phương án đó. Hiếm lắm.

Từ phân tích nêu trên, thực tế thì em thấy chỉ có 3 loại người đang di dân, nếu không xét đến nhóm đoàn tụ gia đình:

1. Loại cựu quan chức, cựu giám đốc DNNN, kiểu Trịnh Xuân Thanh, sau nghỉ hưu sang Tây cho sướng. Bọn đấy mới có tiền mua quốc tịch.

2. Trí thức apply dạng skilled workers. Ít thôi. Đa phần đang làm ăn ngon ở Việt Nam, chẳng thằng nào apply làm gì cả. Mà có apply cũng khó đỗ.

3. Doanh nhân làm ăn rất thành đạt - bạn bè em có vài người. Nhưng đa phần chỉ mua quốc tịch - còn vẫn sống và làm ăn tại Việt Nam. Chủ yếu là để đầu tư suất học con con cái. Bọn họ có sang Âu, Mỹ, Úc... cũng thành thất nghiệp, chẳng biết làm gì, chẳng hội nhập được. Vài bữa lại về Việt Nam ngay.
Cụ này phán hơi cảm tính, không chuẩn.
 

newmanhn

Xe điện
Biển số
OF-407677
Ngày cấp bằng
1/3/16
Số km
4,588
Động cơ
387,497 Mã lực
Nơi ở
Hà nội
Đúng rồi cụ. Đi được chỉ có loại giàu, giỏi, cực may mắn. Là ng ai cũng muốn mình nằm trong 3 số đó. Mà giàu và may mắn thì k có chỗ cho bần nông răng vẩu đâu. Họ phải làm sao để thoát kiếp lừa. Cơ hội thoát kiếp lừa ở nước ngoài là cao nhất.
Chúc cụ thoát được "kiếp lừa".
Con lừa thì ở đâu cũng là lừa thôi, em thật.
 

coolpix8700

Xe ngựa
Biển số
OF-33715
Ngày cấp bằng
22/4/09
Số km
28,535
Động cơ
899,990 Mã lực
Hòa nhập không phải là vấn đề đơn giản đối với người đã đặt chân được đến nơi muốn đến...
Em thuộc loại cứng đầu, không thể hoà nhập!
Những lần đi lang thang ở châu Âu dự các hội nghị có mỗi 2 thầy trò, ông giáo em (rất thân) nhận xét: "tao thấy bọn phủi (tử dân Việt gọi bọn skinhead) phải gọi mày bằng thầy!", do cách em hay nói chuyện với ông ấy. Chắc do văn hoá nhận được khi còn học phổ thông!
Nhưng em lại chẳng cay cú nước Đức, mà luôn cảm thấy mang ơn đất nước này. Ở đó đã cho em cơ hội tạo được vốn ban đầu để làm những việc về sau này!
 

H2MQ

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-427315
Ngày cấp bằng
4/6/16
Số km
1,419
Động cơ
230,327 Mã lực
Tuổi
47
Thế thì cụ kiếm cũng đếch ăn thua. Ăn thua thì bị chiếm luôn mối làm ăn nhé.
Chẳng hiểu tư duy cụ ntn nữa.Thằng nào chiếm ? Muốn kiếm đươc tiền thì phải là sói trong ngành của mình. Đã là sói rồi thì đừng nói chuyện tay mơ chen chân bon chen trừ khi chấp nhận mất cả chục niên rèn thành sói.
Nếu là một loser thì nên nhìn lại mình, có thái độ tích cực thì mới mong thành công, kể cả ra nước ngoài.
 

piano

Xe điện
Biển số
OF-140664
Ngày cấp bằng
5/5/12
Số km
2,824
Động cơ
423,049 Mã lực
Nơi ở
HCM
Không biết các cụ sao chứ e có một số thằng bạn đang sống bình thường ở việt Nam, công ăn việc làm cũng ổn định, tiền bạc cũng có. Nói tóm lại là chẳng thiếu thốn gì. Đến ngày được gọi do gia đình bảo lãnh qua Mỹ. Em không biết cuộc sống của nó ở Mỹ tốt đến mức nào mà gọi về cho em là mở miệng ra là Mỹ thế này thế kia, việt nam ô nhiễm các loại..... Trong khi nó đã sống hơn nửa đời người yên ổn sung sướng ở đây chứ không phải thuộc dạng đói khổ bất mãn chế độ gì. Đành rằng mỹ >>>> việt nam nhưng không có nghĩa là việt nam là đất nước không thể sống nổi đến mức phải ra đi bằng mọi giá.
Ai ra đi được thì em chúc mừng vì sẽ có cuộc sống tốt hơn nhưng cũng đừng nhìn những người ở lại bằng ánh mắt thương hại coi thường
 

DE-VN

Xe tăng
Biển số
OF-304634
Ngày cấp bằng
11/1/14
Số km
1,118
Động cơ
314,396 Mã lực
Nơi ở
Nơi đất trời giao hoan
Em thuộc loại cứng đầu, không thể hoà nhập!
Những lần đi lang thang ở châu Âu dự các hội nghị có mỗi 2 thầy trò, ông giáo em (rất thân) nhận xét: "tao thấy bọn phủi (tử dân Việt gọi bọn skinhead) phải gọi mày bằng thầy!", do cách em hay nói chuyện với ông ấy. Chắc do văn hoá nhận được khi còn học phổ thông!
Nhưng em lại chẳng cay cú nước Đức, mà luôn cảm thấy mang ơn đất nước này. Ở đó đã cho em cơ hội tạo được vốn ban đầu để làm những việc về sau này!
Vâng , thì em đã nói là có những trường hợp hiếm như cụ . Biết phân biệt mặt tích cực và tiêu cực ở xứ người và hơn tất cả là cái nhìn đã qua trải nghiệm thực tế .
 

deeplearning

Xe tăng
Biển số
OF-417775
Ngày cấp bằng
21/4/16
Số km
1,579
Động cơ
236,390 Mã lực
Em đề nghị mấy ông có xích mích với nhau làm cái thread riêng kiểu như Tây-Ta đại chiến rồi vào đó tha hồ mạt sát nhau, em và nhiều cụ khác hứa không comment mà sẽ cổ vũ cho các ông chém giết thật lực. Hết cái thread kia giờ đến cái thread này nơi bác minhngoc61 chia sẻ mà vẫn cứ Tây - Ta chửi bới. Thôi thì mấy ông Ta kiếm 100 cú /tháng rủ mấy ông Ta khác đang tìm đường đi cứu thân ra một nơi mà tâm sự lẫn tâm hự với nhau cho nó thân tình đi.
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top