[Funland] Tản mạn về quán cafe...

DiCham

Walking...
Tưởng nhớ
Biển số
OF-40
Ngày cấp bằng
22/5/06
Số km
3,873
Động cơ
619,660 Mã lực
Nơi ở
loanh quanh, alo cho nhanh!
vâng, dù gì thì nó vẫn đặc trưng là quán cà phê, đừng "lâng" cấp lên thành chà chanh vỉa hè nà được
Có cái đặc biệt của quán: việc "lâng" hay không hoàn toàn do khách bác ợ. Mỗi ông cắp 1 bình "chà chanh" đến thì ắt cafe mất mùi ngay... :P
 

DiCham

Walking...
Tưởng nhớ
Biển số
OF-40
Ngày cấp bằng
22/5/06
Số km
3,873
Động cơ
619,660 Mã lực
Nơi ở
loanh quanh, alo cho nhanh!
4. Quán giống hệt một thực thể sống trong cái xã hội nhiều màu sắc. Mọi thứ tình cảm trên đời đều có thể diễn ra tại đây. Có khách thì chiếm trọn 1 bàn, đặt in biển đàng hoàng: “Bàn của tôi” rồi lấy đinh đóng chặt chân ghế lại, cũng có biển “Ghế của tôi”, ngồi cắm chốt ngày này qua ngày khác. Bạn cùng cạ chém gió lục tục đến, lấy ghế quây xung quanh, theo chiều gió đang chém mà vung tay. Có ông chơi xỏ (hoặc chơi trội), lấy quạt nan, gõ lên đầu mấy ông cùng bàn để mấy ông kia đau, cho tay lên đầu xoa, sức gió giảm hẳn, rồi quạt xoay cả hướng gió. Chủ bàn giận nhưng chẳng làm được gì, đuổi thì chả được, quyền là chủ bàn thật đấy nhưng là quyền ảo, ghế ai ngồi chả được, mà theo thì khéo mất cả tên trên biển, ngồi mọc rễ ở ghế rồi, giờ lại chỉ còn cái xác thì bực. Bực thì bực, nhưng cũng lại phải tùy thế, chí ít cũng phả lừa cắm đinh vào ghế ông kia khi đang nhỏm dậy gõ đầu người khác cho đinh cắm vào mông, không nhảy ngược lên thì cũng tịt luôn vào ghế, đau không quạt xoay chiều gió của chủ bàn được nữa. Hoặc giả khi bị cắm đinh thì rơi quạt, nhanh tay nhặt lấy mà điều gió trở về theo ý mình. Cái đó gọi là chiêu làm cho đỏ mít của ông chủ bàn giỏi, công lực thâm hậu.
Người công lực kém hơn chút nhưng lại quan hệ rộng thì chơi bài oánh kiểu đám đông, cậy hội, ông nào lệch sóng mon men vào thì ra ám hiệu cho hội của mình, ào vào chu môi thổi. Người yếu người khỏe, nhưng cũng đủ cho ông bạn lạ tạt gió mà tắt thở, thổi hồn bay đi bàn khác chơi! Cũng là để chứng minh cho câu "sức mạnh tập thể".
Rồi lại có ông chủ bàn, không thèm đánh kiểu hội đồng, nhưng lại âm thầm cài bẫy, quẳng cho ông khách thích chơi trội kia cái cục mềm mềm hoặc chưa có sẵn thì đợi hôm ông kia đi gì đó quên chưa rửa tay, chém gió mang theo cả mùi, mọi người cùng bàn cũng nhào vào mỗi người một tay chém, sức gió đánh bật cả gió lẫn tay lẫn người ông khách lạ ra khỏi bàn.
Hiểm hơn, có ông chủ bàn do hay nhậu nhẹt với quan chức, chủ quán, CAP....v.v, thấy có nguy cơ với lãnh địa của mình, dù bàn vắng hay đông cũng vẫn ngọt nhạt, mời bác ngồi chơi, tay café bưng tận mồm, nhưng tay kia thò túi, móc alo ra, đại loại: “đang làm gì đấy? Hả, giặt bỉm cho con hả? Chiều nhậu không? Đang có đối tượng lằng nhằng quá, ông lôi cái quạt máy ra hộ tôi cái...”. Vậy là ông kia vừa giơ tay lên, chém chưa được phát gió nào bỗng thấy ào ào quạt máy sải 70-80cm thổi, bay cả gió lẫn người lẫn café... Chủ bàn hỉ hả: “Chơi với các ông có quạt máy, thích thật!”.
 
Chỉnh sửa cuối:

lewin

Xe điện
Biển số
OF-38497
Ngày cấp bằng
17/6/09
Số km
3,109
Động cơ
500,660 Mã lực
Nơi ở
Nơi nắng gió với hoa cỏ và bụi đường
Cơ mà với tiêu chí vui là chính .Quan trọng .ó gì thì lại khá nhiều vụ khá quan trọng lại ko vui vưỡn đc các thực khứa đưa vào quán ! b-(

Và đương nhiên , chủ quán thay vì mời cà fe lại mang vang đỏ ra mời các thực khứa đó ...hoặc giả nặng hơn thì có những thực khứa bị xì hơi tháo bánh ! ! !

Mặc dù vậy , quán vưỡn đông bất kể ngày hay đêm . Chủ quán vất vả duy trì sự hoạt động của quán đêm quên ăn ,ngày quên ngủ trằn trọc lăn lộn hết Hiếu béo .Lan 9 ,Hải xồm ,Linh Chi , rồi Hoa Viên hay Tre ,Sen ...blo bla mà trực chỉ ngày càng bem đc nhiều khứa hơn nữa :))

Thế rồi , có 1 ngày nắng rung rinh chảy gạt mưa ...quán ..bỗng có tin đồn ....:-ss:-ss:-ss
 

slaz8

Xe ba gác
Biển số
OF-73831
Ngày cấp bằng
25/9/10
Số km
20,088
Động cơ
622,206 Mã lực
Bác cứ từ từ.... chưa đến đoạn đó.... hehehe
Cụ văn cao, vặn to lên cho thành bão luôn đi cụ :))
hum nay nóng mà cụ cứ nhỏ giọt gió hiu hiu buồn ngủ chết :D
 

Bó mạ tụt

Xe buýt
Biển số
OF-65229
Ngày cấp bằng
29/5/10
Số km
710
Động cơ
442,790 Mã lực
Nơi ở
BRB
Dạo này đất mất giá, mình chờ thêm một lúc nữa, mua lại luôn cái Quán này, chuyển sang bán... Bún đậu Mắm tôm, Cà phê à, khú khú...
 

longbx

Đi bộ
Biển số
OF-137869
Ngày cấp bằng
9/4/12
Số km
3
Động cơ
367,820 Mã lực
Văn kụ hay quá, tiếp đi kụ. Cho em học hỏi với=D>=D>=D>
 

TungNguyenMD

Xe container
Biển số
OF-53430
Ngày cấp bằng
22/12/09
Số km
9,211
Động cơ
539,102 Mã lực
Nơi ở
Ngoài đường nhiều hơn ở nhà
Em thấy quán này có cái lạ là không thấy ai mời nhau cafe mà toàn thấy mời nhau vodka :))
 

lewin

Xe điện
Biển số
OF-38497
Ngày cấp bằng
17/6/09
Số km
3,109
Động cơ
500,660 Mã lực
Nơi ở
Nơi nắng gió với hoa cỏ và bụi đường
Em thấy quán này có cái lạ là không thấy ai mời nhau cafe mà toàn thấy mời nhau vodka :))
Chủ quán đã bẩu cứ củ từ nhá .... Đương ủ miu ra lò món mới ợ !

Mà cái món ấy .... Thiện tai [-O< Nhà cháu .... chịu :))
 

thanhloveSUV

Xe tải
Biển số
OF-96394
Ngày cấp bằng
22/5/11
Số km
222
Động cơ
401,950 Mã lực
Nơi ở
chỗ có cafe ngon ...
Website
vn.360plus.yahoo.com
2. Quán cứ ù ù, rù rì như vậy. Các câu chuyện vẫn tiếp tục, lúc thì ri rỉ như đập sông Tranh bị nứt, lúc thì ào ào như thác Bà. Đến lúc, có ông khách, ở đâu chạy vụt vào, hô to: “ới các bác ơi giúp em việc abc...”. Lập tức dân tình ào sang, người hỏi han, người giật áo “Gì? Hả? Sao lại thế?”, người cười sằng sặc “Chết đi”, người thì đơn giản “Em lót dép hóng”... Ý kiến búa xua, chính chủ đầu óc quay mòng mòng, riêng đoạn xử lý thông tin từ đám đông xung quanh đã phải cấp tốc alo cho dịch vụ “Cho em mượn ngay mấy con siêu CPU cỡ petaflop không thì em cháy máy”.
Lại có ông khách, chắc mới đến, thẽ thọt “em nghe tiếng quán, mới đến, các bác đang nói chuyện gì em hóng với”. Lập tức, có ngay hướng dẫn từ các bàn bên cạnh đại loại: “vào đây là phải nghiêm túc, không được nói chuyện ABC mà chỉ được nói các thứ xyz”, hoặc “cứ lượn các bàn, các khu vực, dỏng tai xem ở đó đang có chuyện gì, thấy hợp ý thì nhảy vào mà góp”, hoặc “ok, ngồi xuống chém gió ngay, bàn này mới, đang vui”. Cái ông “phải nghiêm túc” vốn là khách quen, đóng đô mòn ghế ở quán, cũng chẳng phải gì đâu, đơn giản là cứ nhìn lên đầu, đọc theo cái bảng nội quy quán mà phán. Cái ông “lượn quanh” thì cứ căn theo kinh nghiệm của mình, lượn chán chê mê mỏi rồi thì biết. Cái ông “ngồi luôn” thường cũng là mới, lười lười không lượn, giờ có bạn mới đến thì khoái...
Nhưng được cái, chưa thấy lúc nào có chuyện gì mà quán lại không giải quyết được, thường mọi chuyện đều có cách ngon lành, đơn giản do đông khách, trăm bó đuốc ắt kiểu gì cũng vớ được con cần thiết.
Đặc điểm nhận dạng của Quán cafe otofun ...
 

cuongba

Xe buýt
Biển số
OF-7442
Ngày cấp bằng
25/7/07
Số km
982
Động cơ
543,727 Mã lực
Cụ Walker văn cao phết nhỉ. Cuối tuần rảnh chém gió CF Thọ đê.
 

DiCham

Walking...
Tưởng nhớ
Biển số
OF-40
Ngày cấp bằng
22/5/06
Số km
3,873
Động cơ
619,660 Mã lực
Nơi ở
loanh quanh, alo cho nhanh!
5. Quán làm ăn càng ngày càng khá, khách khứa đông nghịt. Cũng có thể là do đất, các cụ bảo rồi, “đất lành, chim đậu”. Quán đóng trong khu trung tâm, xung quanh toàn gian hàng, phòng luật sư, văn phòng tư vấn mua bán từ A đến Z, tổng hội của các thể loại hội....v.v, nhưng quan trọng nhất, lại là câu chuyện từ xưa để lại. Số là hồi xưa, mấy vị khai phá khu này vốn tính nông dân, lại thích táy máy, có cái xe cải tiến, trước giờ người ta cải tiến mãi thì mới cải tiến ra có 1 thùng, 2 bánh, 2 càng từ cái xe cút kít. Mấy tay nông dân táy máy nói trên lúc nông nhàn, nghĩ rằng có thể cải tiến nữa, bèn hàn béng 2 cái xe cải tiến lại thành ra một cái xe có thùng, 4 bánh. Rồi vác xe ra khoe, dùng xe như ai. Nhưng cái xe cải tiến đã cải tiến đó đếch làm sao ứng dụng được trong cuộc sống, mấy tay nông nhàn đành bùi ngùi chia tay cái xe, đi mua cái khác, cũng thùng, cũng 4 bánh mà sinh nhai. Nhưng dân quanh vùng vẫn nhớ sự tích đó mà tụ nhau lại cho đến giờ, với chung 1 đặc điểm: có loằng ngoằng gì đó với cái loại “có 1 thùng và 4 bánh”, thật hoặc giả, đồ để chơi hay đồ để kiếm cơm, đồ bỏ xó hay đồ thờ, kể cả đồ vẽ trên giấy cũng được tất, chỉ vì cái mác cực oai: NGƯỜI GIÀU. Cái mác này cũng khôi hài, người có xe thật thì chả nói, có ông chả xu dính túi, chỉ vì nhờ thằng cu hàng xóm nó trót sang vùng bên ghẹo mái về nó kể: “Bên ấy có cái gì mà có 1 thùng, có 4 bánh, hay lắm, không giống con trâu”, rồi tưởng tượng, vẽ ra giấy cái loại có thùng, ngày ngày mơ “một ngày nào đó ông có, chúng mày chết với ông. Nhưng quan trọng, ở cái khu này, ông là NGƯỜI GIÀU, vì ông dám mơ hẳn theo ý ông thần báo mộng đấy”. Cái ông thần vừa được nhắc đến, vốn là ông tổ thứ 13 của cái trại chuyên quản cái sự di chuyển trên thiên đình lẫn hạ giới, toàn ở trên mây, có ai thấy mặt mũi ra sao, biết khỉ gì về tình hình con sâu cái kiến dưới mặt đất. Nhưng dân thì sợ ông thần lắm, ông ý phồng mang thổi nhẹ gió là dân lạnh cứng người, khi nào hứng chí, ông ý lấy cái tay chém 1 phát, gió bão ào ào, lạnh cóng, dân chỉ còn nước đóng băng, chờ chết. Nhưng ông thần ấy ngoài tài chém gió chết dân, lại có 1 cái khác kinh hơn, nổi tiếng hơn: ra một cái tờ bướm sắc dụ rằng: “hễ ai có cái gì mà có thùng, có 4 bánh, nay được ta phong cho chức vị: NGƯỜI GIÀU!”. Cái giàu thì xưa nay ai chả ham, chả cố. Nhưng dù sao, cái sắc dụ đó cũng là chỗ dựa, dù mong manh, hư ảo cho ai chưa có thực. Nghe đâu ở bên Tây, cái sự sướng hão do sắc dụ kiểu đó đưa lại, được nghiên cứu tử tế, với cái tên hết sức nghiêm túc: “Mind mastubation” mà mấy đứa cháu ngọng líu nhà ông nằm mơ do bị ép học tiếng Tây sớm, nó cứ bi bô “ủ âm ông ần” – đáng ra ngọng chuẩn mực có xì-tai phải là “ủ âm inh ần”. Ừ thì thôi, chả chấp chuyện trẻ con nó bi bô sai, nhưng sắc dụ là sắc dụ, ban hành bởi ông thần “ủ âm inh ần” thì cũng vẫn quyền năng như thường.
Vì vậy, khẳng định trong cái vùng này, 100% là người giàu. Sự phồn vinh, dân cư đông đúc, gió máy....v.v của toàn khu tăng lên trông thấy.
Nhưng cái sự đời, chỗ nào đông người thì ắt chỗ đó lắm chuyện vui, mà cũng lắm chuyện loằng ngoằng, éo le, nụ cười và nước mắt. Mà cũng do cái sự đời, “đất lành, chim đậu”, theo luật sinh tồn, có chim, khẳng định ngay được là sẽ có bướm (kiểu “tớ cũng có cánh, còn là loại siêu mỏng, chúng nó cục mịch thế mà còn thế...”), một điều hiển nhiên. Mà bướm thì....

(đề nghị không ai nghĩ xiên xẹo nhé - câu nguyên tác là “bướm thì đẹp, về cánh thì có loại nhiều màu, có loại có cả mùi.” – mùi thì ko biết, thấy quảng cáo thế, nhưng bố ai dám ngửi mùi của cánh hở giời! Không hiểu! Có dịp phải hỏi ông thần mới được :)) ).
 

lewin

Xe điện
Biển số
OF-38497
Ngày cấp bằng
17/6/09
Số km
3,109
Động cơ
500,660 Mã lực
Nơi ở
Nơi nắng gió với hoa cỏ và bụi đường
Đoán ko sai thế nào cũng lại về # & phí !

Thôi chắc ko phải thế , em đoán sai roài , em té :))
 

lewin

Xe điện
Biển số
OF-38497
Ngày cấp bằng
17/6/09
Số km
3,109
Động cơ
500,660 Mã lực
Nơi ở
Nơi nắng gió với hoa cỏ và bụi đường
Chìm sâu ... quá , Vợt lên cho khứa vào chém tiếp ! :))

Vưỡn bán hàng chứ chủ quán nhể :))
 

luot_song

Xe điện
Biển số
OF-65216
Ngày cấp bằng
29/5/10
Số km
4,965
Động cơ
481,060 Mã lực
Đúng là quán thật Có ông chuyên quét dọn giờ lại xếp chân chữ ngũ chém rồi
 

DiCham

Walking...
Tưởng nhớ
Biển số
OF-40
Ngày cấp bằng
22/5/06
Số km
3,873
Động cơ
619,660 Mã lực
Nơi ở
loanh quanh, alo cho nhanh!
6. Bướm thì đẹp...mà về cái đẹp thì...
Xưa nay ở đâu có cái người đẹp là ở đó có đông người... không đẹp. Mà chỗ nào đông người không đẹp thì ắt sẽ có người đẹp! Chỗ vắng cũng thế, mà chỗ đông thì càng thế. Nó là quy luật của giời.

Liên hoan có thịt có thà
Chỗ đông phải có đàn bà mới xôm
Thịt chó phải có mắm tôm
Lá mơ rau húng để ôm khúc dồi.


Quán cũng vậy. Thông thường, như quán bia hơi, mấy chục năm trước rặt chỉ có phái kém đẹp hơn. Từ dạo phong trào giải phóng chị em, cho đến, có ngày đẹp trời, ra Hải Xồm hay Lan Chín, thấy 50/50. Cũng vui. Quán café này là nơi tụ tập của dân “nhà giàu” chém gió về xe cải-tiến-cải-tiến, vốn dĩ toàn đàn ông mới đúng, cho dù lệ của cả cái khu này đã vào là phải đeo mặt nạ, 7 vía, 8 vía, 9 vía thì cũng đeo hết, dưới lớp vải là đàn gì thì cũng chưa phân biệt được qua cái mặt nạ. Nhưng cái phong trào kia nó mạnh quá, quán bia hơi còn thế, quán café ắt càng thế. Nhưng cái gì cũng có lý do, thậm chí nhiều lý do của nó...

Chị em đến đây thì cũng lại muôn hình muôn vẻ. Có bà đơn giản là cũng khoái cái xe cải-tiến-cải-tiến của các ông, vì cái phong trào vừa được tập huấn trên Tổng hội chị em cao cấp, cũng lý luận: “các ông làm được, tôi cũng làm được”, tậu 1 cái, leo lên phi rầm rầm ở đường cái quan chán chê, đến khu này nghỉ chân và cũng để cho mọi người chiêm ngưỡng cái sự đằm thắm của cái xe cải-tiến-cải-tiến của bà, sự linh hoạt trong thân pháp của bà, sự tỉnh táo trong tính toán của bà, quan trọng nhất, sự long lanh quyến rũ của cả bà lẫn xe. Bước vào các gian hàng mua búa xua, nào thì sắm cặp đèn pha đời mới bên trái làm sao nhìn được thật xa, bên phải nhìn được góc thật rộng, mua cái bao cao su, không phải loại dùng bình thường, mà là cái loại (tây nó gọi là silicôn) để quấn vào cái bộ phận cầm lái, khỏi hỏng mất làn da lòng bàn tay và để bà túm cho nó chặt tay hơn, lái xe vào cua ngọt hơn. Hoặc vào văn phòng tư vấn đập bàn cái rầm: “Ê, chú cho chị cái loại mới, loại nào siu-pơ cứng, siu-pơ thẳng, đường kính bằng 2/3 cái cổ tay càng tốt”. Chú em ngồi đầu óc đang bận thả theo 1 em thấp thoáng ngoài cửa, xinh tươi, môi đỏ, mini jupe 27cm, nghe câu được câu chăng, CPU chạy ngay ra đáp số “cái này thì cả khu này xưa nay có đâu, bà này hỏi thì móc đâu ra chứ”. Nhưng thấy bộ dạng long lanh của bà khách, thấy lạ nhưng vẫn lục điện thoại cá nhân, gọi ngay đại lý ở Thái: “cho ngay 1 cặp siu-pơ cứng, siu-pơ thẳng...” chợt nhớ ra, quay sang gãi đầu gãi tai hỏi bà chị: “chị cần dài cỡ 20cm hay 30cm hay 40cm để em đặt về... mà sao chị lại khoái loại thẳng tuột, em nghe đồn loại gân gân thích hơn cơ”. Bà chị ngớ người 3 giây, rồi đỏ mặt, quạt cái túi xách LV xèo đầu chú em tư vấn, mắng ào ào: “cái thằng này, mày cứ nghĩ linh tinh gì đâu”, rồi chỉ ra cái xe “chị cần cái để nối dài cần đổi tốc độ cơ”. Mắng thì mắng, nhưng mặt bà chị vẫn hồng hẳn lên, chúm chím... Ông em giật nảy mình, tự vò đầu bức tóc, tại con bé 27cm kia... thật tệ quá đi!

Lại có bà vào để đơn thuần là quản lý ông xã, vì thấy tối ngày mấy ông cứ lang thang quanh cái khu này, chốc chốc lại chui tọt vào quán, chán chê lại chui ra, mặt mũi phủ phê, hôm thì tủm tỉm, hôm thì cười sằng sặc. Bà bực lắm, không biết cái khu này nó là cái gì mà các ông cứ rủ nhau lui tới, lại còn tụ họp xì xầm việc gì đó sau lưng bà, hễ thấy bóng bà trong vòng 2m là lại cười cười, đánh trống lảng, nói chuyện xe với cộ. Bà nghi lắm! Bà quyết tâm quản lý, đừng có lơ tơ mơ với bà nhá. Mấy cái con mắt xanh mỏ đỏ 27cm, chết thật, dài quá, lại còn đọc trên báo mạng thấy nữ hoàng 2 mảnh gì đó cái gì cũng to nhưng óc bằng quả nho, mắc thêm bệnh thèm tiền, lại còn mốt quần gì bó, hấp dẫn đến mức nhìn ảnh kiểu của Trân Tràng trên mạng bà cũng phải thầm ghen với nó, tự nhủ: nó đẹp hơn mình.... Với cái kiểu bây giờ nó thế, bà mà không quản, ông chồng không cải tiến xe nữa mà quay sang cải tiến người thì hỏng hết bánh kẹo! Bà cũng sắm cái mặt nạ, lượn vào khu này xem xem nó ra sao.

Với tinh thần cảnh giác cao độ, bà lượn hàng chục vòng, quanh tất cả, đâu đâu cũng chỉ thấy mùi xăng dầu, kim loại, bụi bặm, máy móc, có mỗi cái quán café và khu đề biển “Các loại Chuyên ngành” là có vẻ như là chỗ nguy hiểm nhất. Rồi bà lân la các khu chuyên ngành, cũng toàn thấy gió máy chém ào ào, mỗi người một bàn nói cười sặc sụa, thi nhau tán chuyện về xe với cộ. Bà lượn. Vào quán, ngồi nhâm nhi café, đảo mắt 1 vòng, bà chỉ để ý mấy bàn có biển “trang trẻ ranh”, “tìm người cho ngồi nhờ thùng xe”, “gái sầu cầu tình duyên”...v.v là có độ nguy hiểm cao nhất. Bà lẳng lặng cầm cốc, bê ghế vào hóng, gió máy mang cả mùi phấn sáp phảng phất qua mũi. Nhưng bà nhầm. Ở cái khu này, đi đến đâu bà cũng được dìm hàng xuống, gọi là mợ, chả cần biết sau mặt nạ bà ra sao, U40 thì mợ thế quái nào được. Cách đánh đồng với các cháu gái trẻ đó làm bà vui, bà thấy mình như trẻ lại, ở nhà thì chồng vẫn âu yếm “con ngan già của đời anh”, nhưng đến đây, đơn giản “mợ”, lại thấy mình được trọng vọng thực sự chứ không như cái ông chồng già ở nhà mồm âu yếm 1 nẻo đầu âu yếm 1 nơi. Nhân nói về xưng hô, còn các ông ở đây, từ 16 cũng được tâng lên 1 hàng mà nghe đã thấy già lắm rồi, rất cần đứng đắn, dứt điểm không được nằm đắn, ngồi đắn hay cả quỳ đắn: “Cụ”. Cái tiếng Cụ này làm cho các ông cảm thấy mình thập phần trách nhiệm, hai vai gánh cả sự đứng đắn lẫn nghiêm túc, mình già thế mà! Đó cũng là 1 cái cách văn minh của chốn thuần về xe cải tiến. Nhưng cũng làm cho các ông thêm thói xấu: già thế này, kinh nghiệm thế này ắt cần chửi bậy thì nó mới xứng. Thôi, chuyện chửi sẽ nói lúc khác. Giờ quay về “bà quản chồng” đã.

Chính cái sự văn minh cũng đã phát huy tác dụng. Sự văn minh đó nó giúp các ông khi vào khu đã cảm thấy mình cần văn minh hơn, ứng xử có “chất” hơn chứ không thể như trên đường làng được. Các loại quan hệ cũng phải văn minh tương ứng, làm thế, tây nó mới nể. Thì cũng như tây là cùng, gặp phụ nữ, cũng chỉ làm bộ giơ tay hôn gió lên mu bàn tay kiểu châu Âu thế kỷ mười mấy, vậy là vừa được tiếng sang, nhưng cái chính, cái cốt lõi vẫn là “đông dư vầy, ngu gì léng phéng. Đất thì lành thật, nhưng âm binh cũng quá nhiều, nhỡ đến tai ngan già thì chả có gì cũng vẫn chết đứng như cây thôi”. Âm binh nó cài cho cái bẫy, gẫy cắc 1 phát thì chỉ còn cách oánh giải paragames cấp thôn. Ai bảo cây ngay không sợ? Các ông ngay đơ ra còn vẫn toi như thường chỉ vì ra quán bia gặp em bán thuốc lá dạo nó nô-tỳ cái “vỏ thuốc” để lại mùi thoang thoảng, về giải thích gãy lưỡi không nổi, nói gì tới âm binh chốn này... Thôi thì tập trung chuyên môn cho lành. Các loại trái dấu thì lùa thành cùng dấu hết, coi tất cả “như thằng bạn trai” là xong. Việc này lại làm thất bại bao nhiêu kế hoạch bắt sống bắt chín của các bà đa nghi. Ngồi mãi với mấy bàn có vẻ có mùi, nhưng chả thấy cái gì, cũng chỉ là gió chém phần phật, chán chê, bà đi về nhà ngủ cho sướng, tạm thời yên tâm về cái chốn toàn xe cải tiến.

Có ông biết, có ông không biết, nhưng cứ thấy ai lái xe ra khỏi khu mà nhang nhác giống bà nào của ông nào đó thì cùng quay sang: “Hê hê... Cho két bia đê, chém gió cho thêm xoắn”!

Tu bia ừng ực, tay chém phăm phăm, nhưng cuối két vẫn nháy mắt chém 1 phát kết luận: “ lượn vô tư đi, anh em vui là chính, quan trọng .’o gì! Còn 1 khi đã thích thì là chuyện khác à nha, lên xe, biến ra ngoài khu vực tầm trăm cây, ai biết ma ăn gì lúc nào...”. Chém thì chém vậy, đang là người đàng hoàng, ra ma cũng khó...
 
Chỉnh sửa cuối:
Thông tin thớt
Đang tải
Top