[Funland] Tâm sự nghề lái cứu thương và những câu chuyện !!

aznkutechick

Xe đạp
Biển số
OF-453589
Ngày cấp bằng
15/9/16
Số km
33
Động cơ
206,110 Mã lực
Tuổi
35
ở đây có ai hay câu cá đêm ko ạh?nếu có thì đưng đọc chap này nhé,còn ráng đọc xong ko câu đêm nửa thì đừng có
e đấy ạh
-bệnh nhân ổn rồi,con qua Sùng Chín (Chấn Thương Chỉnh Hình) đón bệnh về nhé,mà hơi xa,có gì rủ thêm a.Chương đi nửa nha
-dạ vâng,mà ở đâu lận chú?
-hình như là Trà Vinh.để chú nhắn số qua rồi con liên lạc đi cho rõ
tắm rửa,thay đồ rồi đi lấy xe thôi
-alo,chị ơi,e xe bên từ thiện,e đón chị ở đâu đc ạh
-e bên Chấn Thương Chỉnh Hình,a tới cổng đi rồi e ra đón
sau khi đón bệnh nhân xong thì đc biết là đưa về Trà Vinh,bệnh nhân là công nhân cho 1 công trường ở Q7,trong lúc đang thi công ko may trượt chân rơi khỏi giàn giáo gẫy mất 1 chân với 1 tay
sau khi trả bệnh xong thì cũng trễ lắm rồi
-thôi chào gđ e về,cũng trễ lắm rồi,sáng mai e còn đi phát cơm cho bv nửa – a Chương nói
-2 a ở lại dùng bửa cơm đã,tụi nhỏ nấu gần xong rồi – tiếng ba bệnh nhân nói
sau 1 hồi lưỡng lự thì a Chương nói
-dạ,vậy phiền gia đình quá
sau khi ăn uống xong thì e thấy em của bệnh nhân xách cần đi câu cá.máu mê chơi nổi lên vì e cũng thích môn thể thao hên xui này lắm
-bé ơi,câu cá gì vậy?
-cá tra dầu a,ở đây nhiều lắm,tối nào e cũng đi câu về làm bửa ăn cho gđ
-a.....đi theo 1 chút nha.....a cũng mê kéo cá này lắm
-thôi,trể rồi e,tranh thủ về nửa....a Chương nói
-1 chút thôi,làm ơn đi mà.....plzzzzz

-vậy 1 chút thôi nha,a đi nửa

cả 3 đi men theo con kênh lên trên,cách nhà khoảng độ hơn 1km....để tả sơ ngôi nhà nhé
nhà nằm cặp với 1 con đê,vừa đủ cho 1 xe ô tô chạy,đối diện là con sông lớn lắm,xung quanh nhà là ruộng ko àh,dọc theo bờ đê là mấy rặng dừa nước vươn ra ngoài mé sông.ở đây còn hoang vu nên xa lắm mới có 1 căn nhà.....
-nửa đêm với khung cảnh như thế....4 bề im lặng đáng sợ......chỉ có ánh trăng lúc ẩn lúc hiện khuất sau những áng mây,mỗi lần mây bay đi lộ ánh trăng ra rọi lên những rặng dừa nước càng cộng với gió lạnh thổi nhè nhẹ càng làm cho khung cảnh thêm quái dị....mà lỡ mê rồi,theo luôn chứ sao giờ....
-ở đây nè a,e hay ngồi câu ở đây.có 2 cái cần thôi nên 2 a cái,còn e cái nha
-oh,rồi e đi đâu?
-e xuống xích dưới kia tý,ko thôi rối dây sao
-oh.....đừng đi xa quá nha.....a sợ

-chạy cấp cứu mà sợ ma àh.....coi chừng lát.......biết bị hớ nên nói tới đây nó ngưng rồi te te đi
-lát sao?ê,lát sao vậy nhỏ....
-ko có gì đâu,a ngồi đó câu đi,nhớ quăng cần ngược nước lên trên nha
-..........thằng này nó làm e teo quá a Chương
-ma cỏ gì,xê qua bên,để a
tủm.......tiếng cục mồi bay ra ngoài xa rơi xuống
-1h mấy sáng ngồi câu cá.....giống bệnh quá ko a
-có gì đâu,hồi chưa lên làm cho chú a cũng toàn đi soi ếch giờ này...
-a ko sợ ma hả
-mày nghĩ sao ko......mà vì miếng cơm cũng phải đi thôi,riết rồi quen àh
tọc....tọc....tọc
-wtf,tiếng....gì vậy....a...
-cá nó ục chứ gì,mày xê ra tý coi,ngồi sát như pê-đê vậy mày
-e sợ.....lạnh quá......gió gì mà lạnh nổi cả da gà vậy trời
bủm.......
-dính rồi nè.mày kéo đi,đóng mạnh lên,miệng nó cứng lắm,ko đóng mạnh vuột lưỡi giờ
-đang đóng.......nè.......rè rè rè,tiếng kéo của cần câu
-ê nhỏ,dính cá rồi nè,qua đây đi
1 sự im lặng.......
vật lộn 1 hồi lâu mới lôi đc con cá lên bờ,a Chương phải lội xuống mé sông để kéo nó vô vì sợ nó lủi vào bụi dừa nước là mất toi công sức nãy giờ
-dính cá rồi hả?sao hay vậy,e ngồi nãy giờ ko có con nào rĩa mồi nửa.mà sao ướt mem vậy a
-ổng xuống kéo con cá vô,sựo nó lủi vô bụi dừa nước
-trời...sao....dại vậy......đừng lội xuống đó nửa nha – giọng nó nửa lấp lửng,nửa run run
-sao vậy?
-ko có gì,a câu tý nửa đi
-thằng này nó ma quái vậy a.....nó càng nói e càng teo
-có gì đâu,nó sợ a ko biết bơi hay gì ấy mà,đưa cần đây
tủm.....tiếng cục mồi bay ra ngoài sông
đang ngồi chờ thời thì......
-a Chương ơi.....hình như thằng nhóc đứng nhìn mình kìa
-gì vậy nhỏ?tiếng a Chương hỏi lớn
nó im lặng,ko nói tiếng nào(đoán là nó thôi,vì xa + trời tối ko nhìn thấy mặt)
-thằng này nó làm mấy trò ma quái thiệt,tự dưng đứng giữa đường nhìn mình – a Chương vừa nói vừa quay mặt ra con sông
-ko...phải a ơi.......hình như nó.......ngoắc mình kìa.....
-có gì ko nhỏ?a Chương hỏi lớn thêm lần nửa
nó vẫn lặng lẻ đứng đó nhìn,từ từ đưa tay lên vẫy vẫy......
-qua đó....xem....sao a......tự nhiên e thấy hồi hộp quá......
-đi
cả 2 ae từ từ đi lại hướng nó,vừa đi vừa khum khum xem có chuyện gì ở đó.....đột nhiên,nó quay qua rồi......từ từ đi xuống sông
-ê,nó đi xuống bờ sông rồi kìa – tiếng e nói vừa đủ 2 người nghe
đi tới chổ nó thì lạ lùng......ko có nó ở đó......ko có 1 ai.....
-nó đâu rồi?tiếng a Chương hỏi
-kìa.....nó đứng.....trong đám....dừa nước...kìa a.......
nhưng hoàn toàn đó chỉ là 1 cái bóng mờ mờ ảo ảo,ko xác định đc có phải là nó hay là ko.vì mấy bác biết,ban đêm dưới quê cách nhau 2m chưa chắc gì nhìn thấy mặt nhau
-để a xuống đó.....tiếng a Chương nói
-thôi a,a...bỏ e trên...đây mình ên hả
ảnh ko trả lời mà túm tay vào mấy lá dừa nước rồi từ từ tuột xuống dưới.......bụi dừa nước “nó”đứng vươn ra hơi xa ngoài bờ đê...bỗng...xoạt.....tiếng trượt chân của a Chương làm ảnh buông bụi dừa nước rơi tỏm xuống nước
-ê.......a xuống đó làm gì vậy
-wtf.....nó ở đây.....còn dưới kia.......!????mồ hôi túa ra,miệng lắm bắp ko nói đc gì.cả người cứng đờ ko nhúc nhích nổi
bỏm...bỏm....bỏm.......
-a Chương,a sao vậy......
chưa kịp nói thì thằng nhỏ phi xuống ầm,nó bơi ra kéo ảnh vô
-a sao vậy?ko biết bơi hả?
-chuột rút........sao mày nhanh vậy....vừa thấy mày đứng trong rặng dừa nước mà...mà mày chui vô đó kiếm gì vậy
-e....e.....e đi.....ĩa(khúc này hơi dơ
có gì mod tha e ạh) nãy giờ mà.......e đâu có ở đây,mà cần câu e để đằng kia mà...
-vậy........thôi về....về bây ơi....ở đây hết vui rồi.....a Chương đánh ực 1 cái rồi nói
trên đường đi,cố gặng hỏi mà nó ko nói gì.......ko giải thích gì,về đến nhà nó nói
-2 ảnh mới....gặp đó cha...
bà thím mặt tím ngắc.......ú ớ hỏi
-trời.có làm sao ko.....sao người ướt nhem hết vậy cậu,vô thay đồ,để tui vô lấy đồ của ổng cho cậu mặc đở nha,bệnh chết
sau khi thay đồ xong xuôi,ngồi uống chén trà với ông chú cho ấm người.....a Chương hỏi
-vụ này là sao vậy chú?
Ông chú ko trả lời ngay mà kéo chân lên ghế(kiểu chân trên chân dưới,bác nào dưới quê chắc chắn biết kiểu ngồi này)vừa rít điếu thuốc vừa nheo nheo mắt như đang nhớ lại gì đó rồi chậm rãi nói
-thằng Tủn,lúc trước nó có thằng bạn......cùng tuổi với nhau,nhà nó đằng kia kìa......2 thằng chơi thân với nhau lắm........tối nào cũng rủ nhau đi câu cá đêm vậy đó.....mà chèng ơi,bửa đó nước lớn......thằng Tủn về nhà lấy thêm mồi khi quay lại thì thằng kia mất tiêu......cả 2 gđ đốt đèn măng-xông tìm cả đêm nhưng ko gặp.....sáng lại thì ông ngư kia chèo xuồng đi thả lưới,khi kéo lưới lên thấy nặng tưởng đâu cá lớn,ai ngờ xác nó mắc trong lưới.....
đêm đã lạnh....nghe câu chuyện xong còn lạnh hơn nửa......da gà,da cóc,da nhái,da ển ương gì nổi lên hết.........
-rồi sau....sao chú?mình hỏi
-người dân ở đây lâu lâu gặp nó hoài....chắc chưa siêu thoát đc....thôi,2 a ở lại ngủ 1 đêm nay...sáng mai về sớm nghen
-dạ thôi......tụi con đi,sáng mai còn lên bv phát cơm nửa chú – a Chương nói
cả 2 lên xe đề máy dong thẳng 1 hơi về Sài Gòn.........ko nói củng biết,có cho tiền triệu thì 2 ae cũng ko dám ở lại ngủ khi nghe xong chuyện ông chú kể
 

vieteuro

Xe lăn
Biển số
OF-63079
Ngày cấp bằng
30/4/10
Số km
10,090
Động cơ
27,908 Mã lực
xin chào các bác.e là người viết ra những câu chuyện mà các đã xem những ngày qua.trước tiên e xin cám ơn các bác đã đọc truyện của e cũng như các ly vodka các bác đã mời e ạh.sau đây e có 1 vài câu trả lời cho những điều mà chị Bông đây đang thắc mắc cũng như điều tra
1 : e kd về bên ngành vận chuyển hàng hoá,cụ thể là tuyến Sài Gòn - Hà Tiên nói chung và tỉnh Kiên Giang nói riêng.hiện tại Cty quản lý 5 đầu xe(3 Hino TL + 2 Hyundai HD 320) và 2 đầu kéo chạy tuyến Sài Gòn - Hà Nội
2 : để duy trì hoạt động của xe e trích 1 phần thu nhập của Cty để thanh toán cho các vấn đề như bảo trì,nhớt,các dụng cụ y tế trên xe
3 : khi vận chuyển bệnh nhân,nếu có khả năng họ sẽ ủng hộ tiền dầu cho chuyến vận chuyển tiếp theo,còn e thấy gđ bệnh nhân quá khó khăn thì sẽ miễn phí hoàn toàn
4 : chi hội trực thuộc Hội Bảo Trợ Bệnh Nhân Nghèo TPHCM,có giấy phép hoạt động cũng như có sự giám sát của HBTBNN(chị có thể liên lạc với HBTBNN TPHCM để kiểm chứng cho chắc ăn,ngồi đặt câu hỏi đc thì có lẻ 1 cuộc gọi để xác minh chắc ko thành vấn đề chị nhĩ?)
5 : tất cả các ca NẾU người nhà bệnh nhân yêu cầu có y bác sĩ theo xe thì e sẽ báo về HBTBNN để họ sắp xếp cho người theo
mỗi ngày Chi Hội vận chuyển từ 5-7 ca,sẽ có những ca cắn đuôi nhau(chưa trả bệnh xong thì có bệnh gọi tiếp)nên sẽ có đôi lúc ko kịp vệ sinh xe sạch sẽ đc,hình ở #1 là chuyến e vừa chở 1 quan tài ở BHH về An Giang,người nhà mang bát hương lên đốt làm đổ ra sàn)
đây là cmt duy nhất và cuối cfung dành cho chị.NẾU chị có thắc mắc như thế nào thì cứ việc gọi thẳng lên HBTBNN để xác minh là an toàn nhất
Rác đấy cụ để ý làm gì
Cứ kể chuyện cho ae nghe đi đang hay cụ à
 

pain

Xe ngựa
Biển số
OF-26066
Ngày cấp bằng
19/12/08
Số km
26,590
Động cơ
128,535 Mã lực
Nơi ở
Tháng 3
ở đây có ai hay câu cá đêm ko ạh?nếu có thì đưng đọc chap này nhé,còn ráng đọc xong ko câu đêm nửa thì đừng có
e đấy ạh
-bệnh nhân ổn rồi,con qua Sùng Chín (Chấn Thương Chỉnh Hình) đón bệnh về nhé,mà hơi xa,có gì rủ thêm a.Chương đi nửa nha
-dạ vâng,mà ở đâu lận chú?
-hình như là Trà Vinh.để chú nhắn số qua rồi con liên lạc đi cho rõ
tắm rửa,thay đồ rồi đi lấy xe thôi
-alo,chị ơi,e xe bên từ thiện,e đón chị ở đâu đc ạh
-e bên Chấn Thương Chỉnh Hình,a tới cổng đi rồi e ra đón
sau khi đón bệnh nhân xong thì đc biết là đưa về Trà Vinh,bệnh nhân là công nhân cho 1 công trường ở Q7,trong lúc đang thi công ko may trượt chân rơi khỏi giàn giáo gẫy mất 1 chân với 1 tay
sau khi trả bệnh xong thì cũng trễ lắm rồi
-thôi chào gđ e về,cũng trễ lắm rồi,sáng mai e còn đi phát cơm cho bv nửa – a Chương nói
-2 a ở lại dùng bửa cơm đã,tụi nhỏ nấu gần xong rồi – tiếng ba bệnh nhân nói
sau 1 hồi lưỡng lự thì a Chương nói
-dạ,vậy phiền gia đình quá
sau khi ăn uống xong thì e thấy em của bệnh nhân xách cần đi câu cá.máu mê chơi nổi lên vì e cũng thích môn thể thao hên xui này lắm
-bé ơi,câu cá gì vậy?
-cá tra dầu a,ở đây nhiều lắm,tối nào e cũng đi câu về làm bửa ăn cho gđ
-a.....đi theo 1 chút nha.....a cũng mê kéo cá này lắm
-thôi,trể rồi e,tranh thủ về nửa....a Chương nói
-1 chút thôi,làm ơn đi mà.....plzzzzz

-vậy 1 chút thôi nha,a đi nửa

cả 3 đi men theo con kênh lên trên,cách nhà khoảng độ hơn 1km....để tả sơ ngôi nhà nhé
nhà nằm cặp với 1 con đê,vừa đủ cho 1 xe ô tô chạy,đối diện là con sông lớn lắm,xung quanh nhà là ruộng ko àh,dọc theo bờ đê là mấy rặng dừa nước vươn ra ngoài mé sông.ở đây còn hoang vu nên xa lắm mới có 1 căn nhà.....
-nửa đêm với khung cảnh như thế....4 bề im lặng đáng sợ......chỉ có ánh trăng lúc ẩn lúc hiện khuất sau những áng mây,mỗi lần mây bay đi lộ ánh trăng ra rọi lên những rặng dừa nước càng cộng với gió lạnh thổi nhè nhẹ càng làm cho khung cảnh thêm quái dị....mà lỡ mê rồi,theo luôn chứ sao giờ....
-ở đây nè a,e hay ngồi câu ở đây.có 2 cái cần thôi nên 2 a cái,còn e cái nha
-oh,rồi e đi đâu?
-e xuống xích dưới kia tý,ko thôi rối dây sao
-oh.....đừng đi xa quá nha.....a sợ

-chạy cấp cứu mà sợ ma àh.....coi chừng lát.......biết bị hớ nên nói tới đây nó ngưng rồi te te đi
-lát sao?ê,lát sao vậy nhỏ....
-ko có gì đâu,a ngồi đó câu đi,nhớ quăng cần ngược nước lên trên nha
-..........thằng này nó làm e teo quá a Chương
-ma cỏ gì,xê qua bên,để a
tủm.......tiếng cục mồi bay ra ngoài xa rơi xuống
-1h mấy sáng ngồi câu cá.....giống bệnh quá ko a
-có gì đâu,hồi chưa lên làm cho chú a cũng toàn đi soi ếch giờ này...
-a ko sợ ma hả
-mày nghĩ sao ko......mà vì miếng cơm cũng phải đi thôi,riết rồi quen àh
tọc....tọc....tọc
-wtf,tiếng....gì vậy....a...
-cá nó ục chứ gì,mày xê ra tý coi,ngồi sát như pê-đê vậy mày
-e sợ.....lạnh quá......gió gì mà lạnh nổi cả da gà vậy trời
bủm.......
-dính rồi nè.mày kéo đi,đóng mạnh lên,miệng nó cứng lắm,ko đóng mạnh vuột lưỡi giờ
-đang đóng.......nè.......rè rè rè,tiếng kéo của cần câu
-ê nhỏ,dính cá rồi nè,qua đây đi
1 sự im lặng.......
vật lộn 1 hồi lâu mới lôi đc con cá lên bờ,a Chương phải lội xuống mé sông để kéo nó vô vì sợ nó lủi vào bụi dừa nước là mất toi công sức nãy giờ
-dính cá rồi hả?sao hay vậy,e ngồi nãy giờ ko có con nào rĩa mồi nửa.mà sao ướt mem vậy a
-ổng xuống kéo con cá vô,sựo nó lủi vô bụi dừa nước
-trời...sao....dại vậy......đừng lội xuống đó nửa nha – giọng nó nửa lấp lửng,nửa run run
-sao vậy?
-ko có gì,a câu tý nửa đi
-thằng này nó ma quái vậy a.....nó càng nói e càng teo
-có gì đâu,nó sợ a ko biết bơi hay gì ấy mà,đưa cần đây
tủm.....tiếng cục mồi bay ra ngoài sông
đang ngồi chờ thời thì......
-a Chương ơi.....hình như thằng nhóc đứng nhìn mình kìa
-gì vậy nhỏ?tiếng a Chương hỏi lớn
nó im lặng,ko nói tiếng nào(đoán là nó thôi,vì xa + trời tối ko nhìn thấy mặt)
-thằng này nó làm mấy trò ma quái thiệt,tự dưng đứng giữa đường nhìn mình – a Chương vừa nói vừa quay mặt ra con sông
-ko...phải a ơi.......hình như nó.......ngoắc mình kìa.....
-có gì ko nhỏ?a Chương hỏi lớn thêm lần nửa
nó vẫn lặng lẻ đứng đó nhìn,từ từ đưa tay lên vẫy vẫy......
-qua đó....xem....sao a......tự nhiên e thấy hồi hộp quá......
-đi
cả 2 ae từ từ đi lại hướng nó,vừa đi vừa khum khum xem có chuyện gì ở đó.....đột nhiên,nó quay qua rồi......từ từ đi xuống sông
-ê,nó đi xuống bờ sông rồi kìa – tiếng e nói vừa đủ 2 người nghe
đi tới chổ nó thì lạ lùng......ko có nó ở đó......ko có 1 ai.....
-nó đâu rồi?tiếng a Chương hỏi
-kìa.....nó đứng.....trong đám....dừa nước...kìa a.......
nhưng hoàn toàn đó chỉ là 1 cái bóng mờ mờ ảo ảo,ko xác định đc có phải là nó hay là ko.vì mấy bác biết,ban đêm dưới quê cách nhau 2m chưa chắc gì nhìn thấy mặt nhau
-để a xuống đó.....tiếng a Chương nói
-thôi a,a...bỏ e trên...đây mình ên hả
ảnh ko trả lời mà túm tay vào mấy lá dừa nước rồi từ từ tuột xuống dưới.......bụi dừa nước “nó”đứng vươn ra hơi xa ngoài bờ đê...bỗng...xoạt.....tiếng trượt chân của a Chương làm ảnh buông bụi dừa nước rơi tỏm xuống nước
-ê.......a xuống đó làm gì vậy
-wtf.....nó ở đây.....còn dưới kia.......!????mồ hôi túa ra,miệng lắm bắp ko nói đc gì.cả người cứng đờ ko nhúc nhích nổi
bỏm...bỏm....bỏm.......
-a Chương,a sao vậy......
chưa kịp nói thì thằng nhỏ phi xuống ầm,nó bơi ra kéo ảnh vô
-a sao vậy?ko biết bơi hả?
-chuột rút........sao mày nhanh vậy....vừa thấy mày đứng trong rặng dừa nước mà...mà mày chui vô đó kiếm gì vậy
-e....e.....e đi.....ĩa(khúc này hơi dơ
có gì mod tha e ạh) nãy giờ mà.......e đâu có ở đây,mà cần câu e để đằng kia mà...
-vậy........thôi về....về bây ơi....ở đây hết vui rồi.....a Chương đánh ực 1 cái rồi nói
trên đường đi,cố gặng hỏi mà nó ko nói gì.......ko giải thích gì,về đến nhà nó nói
-2 ảnh mới....gặp đó cha...
bà thím mặt tím ngắc.......ú ớ hỏi
-trời.có làm sao ko.....sao người ướt nhem hết vậy cậu,vô thay đồ,để tui vô lấy đồ của ổng cho cậu mặc đở nha,bệnh chết
sau khi thay đồ xong xuôi,ngồi uống chén trà với ông chú cho ấm người.....a Chương hỏi
-vụ này là sao vậy chú?
Ông chú ko trả lời ngay mà kéo chân lên ghế(kiểu chân trên chân dưới,bác nào dưới quê chắc chắn biết kiểu ngồi này)vừa rít điếu thuốc vừa nheo nheo mắt như đang nhớ lại gì đó rồi chậm rãi nói
-thằng Tủn,lúc trước nó có thằng bạn......cùng tuổi với nhau,nhà nó đằng kia kìa......2 thằng chơi thân với nhau lắm........tối nào cũng rủ nhau đi câu cá đêm vậy đó.....mà chèng ơi,bửa đó nước lớn......thằng Tủn về nhà lấy thêm mồi khi quay lại thì thằng kia mất tiêu......cả 2 gđ đốt đèn măng-xông tìm cả đêm nhưng ko gặp.....sáng lại thì ông ngư kia chèo xuồng đi thả lưới,khi kéo lưới lên thấy nặng tưởng đâu cá lớn,ai ngờ xác nó mắc trong lưới.....
đêm đã lạnh....nghe câu chuyện xong còn lạnh hơn nửa......da gà,da cóc,da nhái,da ển ương gì nổi lên hết.........
-rồi sau....sao chú?mình hỏi
-người dân ở đây lâu lâu gặp nó hoài....chắc chưa siêu thoát đc....thôi,2 a ở lại ngủ 1 đêm nay...sáng mai về sớm nghen
-dạ thôi......tụi con đi,sáng mai còn lên bv phát cơm nửa chú – a Chương nói
cả 2 lên xe đề máy dong thẳng 1 hơi về Sài Gòn.........ko nói củng biết,có cho tiền triệu thì 2 ae cũng ko dám ở lại ngủ khi nghe xong chuyện ông chú kể
Phê bá chấy! Cụ tiếp đê:D
 

anhtuan132

Xe buýt
Biển số
OF-358127
Ngày cấp bằng
14/3/15
Số km
895
Động cơ
267,420 Mã lực
Nơi ở
lò đúc-hà nội
xã hội phải có trắng và đen thì nó mới là 1 xã hội đc.coi như nhân dịp này e vào học tập thêm kn cả các cụ luôn ạh.cơ bản mà nói thì trình còn kém nên phải học tập theo các cụ nhiều ợ;;)
Kính cụ 1ly vì những việc cụ đã làm.
Klq: văn phong của cụ hay lắm,rờn rợn mà vẫn ứa nước mắt.
Mong cụ vững tay lái.
 

anhtuan132

Xe buýt
Biển số
OF-358127
Ngày cấp bằng
14/3/15
Số km
895
Động cơ
267,420 Mã lực
Nơi ở
lò đúc-hà nội
Gia đình em cũng 1/2 ở nam. Còn việc là từ thiện có lẽ cũng chẳng có kém gì đám xe chở người ốm + chở cơm kia.
Mấy ai dám bỏ 1 lúc cả 2 tỷ bạc cho Hội bảo trợ bệnh nhân nghèo thuê viện 175 đi mổ mắt cho cả 5 trăm người bệnh.
Còn chuyện làm đường, cất trạm xá; nhà trẻ bên này cũng cho cả đống :D
Cụ bỏ quá cho nếu em là kẻ nhiều chuyện.
Em trộm nghĩ,nếu đã làm từ thiện thì xuất phát từ cái tâm,cụ khoe ra bên cụ làm từ thiện 1,2 tỷ so với "đám xe" kia,há chả mất hết cái tâm của mình hay sao cụ.
1 lần nữa,em sory nếu em nhiều chuyện.
 

pain

Xe ngựa
Biển số
OF-26066
Ngày cấp bằng
19/12/08
Số km
26,590
Động cơ
128,535 Mã lực
Nơi ở
Tháng 3
Thế cụ lý giải sao về mức độ bẩn trong xe chở người bệnh ở những hình đầu tiẻn của thớt???
Thôi lão.

Ảnh đó là xe vừa chở người bệnh về xưởng chứ có phải xuất phát đâu.

Lão k ác ý và chỉ muốn tốt cho người bệnh, em hiểu. Tiếc là vài người đọc hiểu sai ý đâm ra còm đi còm lại và sai lệch ý đi thôi.

Mà dẹp đi lão!
 

nivana_vn

Xe điện
Biển số
OF-189675
Ngày cấp bằng
14/4/13
Số km
2,095
Động cơ
347,908 Mã lực
Nơi ở
Góc Hà Nội
ở đây có ai hay câu cá đêm ko ạh?nếu có thì đưng đọc chap này nhé,còn ráng đọc xong ko câu đêm nửa thì đừng có
e đấy ạh
-bệnh nhân ổn rồi,con qua Sùng Chín (Chấn Thương Chỉnh Hình) đón bệnh về nhé,mà hơi xa,có gì rủ thêm a.Chương đi nửa nha
-dạ vâng,mà ở đâu lận chú?
-hình như là Trà Vinh.để chú nhắn số qua rồi con liên lạc đi cho rõ
tắm rửa,thay đồ rồi đi lấy xe thôi
-alo,chị ơi,e xe bên từ thiện,e đón chị ở đâu đc ạh
-e bên Chấn Thương Chỉnh Hình,a tới cổng đi rồi e ra đón
sau khi đón bệnh nhân xong thì đc biết là đưa về Trà Vinh,bệnh nhân là công nhân cho 1 công trường ở Q7,trong lúc đang thi công ko may trượt chân rơi khỏi giàn giáo gẫy mất 1 chân với 1 tay
sau khi trả bệnh xong thì cũng trễ lắm rồi
-thôi chào gđ e về,cũng trễ lắm rồi,sáng mai e còn đi phát cơm cho bv nửa – a Chương nói
-2 a ở lại dùng bửa cơm đã,tụi nhỏ nấu gần xong rồi – tiếng ba bệnh nhân nói
sau 1 hồi lưỡng lự thì a Chương nói
-dạ,vậy phiền gia đình quá
sau khi ăn uống xong thì e thấy em của bệnh nhân xách cần đi câu cá.máu mê chơi nổi lên vì e cũng thích môn thể thao hên xui này lắm
-bé ơi,câu cá gì vậy?
-cá tra dầu a,ở đây nhiều lắm,tối nào e cũng đi câu về làm bửa ăn cho gđ
-a.....đi theo 1 chút nha.....a cũng mê kéo cá này lắm
-thôi,trể rồi e,tranh thủ về nửa....a Chương nói
-1 chút thôi,làm ơn đi mà.....plzzzzz

-vậy 1 chút thôi nha,a đi nửa

cả 3 đi men theo con kênh lên trên,cách nhà khoảng độ hơn 1km....để tả sơ ngôi nhà nhé
nhà nằm cặp với 1 con đê,vừa đủ cho 1 xe ô tô chạy,đối diện là con sông lớn lắm,xung quanh nhà là ruộng ko àh,dọc theo bờ đê là mấy rặng dừa nước vươn ra ngoài mé sông.ở đây còn hoang vu nên xa lắm mới có 1 căn nhà.....
-nửa đêm với khung cảnh như thế....4 bề im lặng đáng sợ......chỉ có ánh trăng lúc ẩn lúc hiện khuất sau những áng mây,mỗi lần mây bay đi lộ ánh trăng ra rọi lên những rặng dừa nước càng cộng với gió lạnh thổi nhè nhẹ càng làm cho khung cảnh thêm quái dị....mà lỡ mê rồi,theo luôn chứ sao giờ....
-ở đây nè a,e hay ngồi câu ở đây.có 2 cái cần thôi nên 2 a cái,còn e cái nha
-oh,rồi e đi đâu?
-e xuống xích dưới kia tý,ko thôi rối dây sao
-oh.....đừng đi xa quá nha.....a sợ

-chạy cấp cứu mà sợ ma àh.....coi chừng lát.......biết bị hớ nên nói tới đây nó ngưng rồi te te đi
-lát sao?ê,lát sao vậy nhỏ....
-ko có gì đâu,a ngồi đó câu đi,nhớ quăng cần ngược nước lên trên nha
-..........thằng này nó làm e teo quá a Chương
-ma cỏ gì,xê qua bên,để a
tủm.......tiếng cục mồi bay ra ngoài xa rơi xuống
-1h mấy sáng ngồi câu cá.....giống bệnh quá ko a
-có gì đâu,hồi chưa lên làm cho chú a cũng toàn đi soi ếch giờ này...
-a ko sợ ma hả
-mày nghĩ sao ko......mà vì miếng cơm cũng phải đi thôi,riết rồi quen àh
tọc....tọc....tọc
-wtf,tiếng....gì vậy....a...
-cá nó ục chứ gì,mày xê ra tý coi,ngồi sát như pê-đê vậy mày
-e sợ.....lạnh quá......gió gì mà lạnh nổi cả da gà vậy trời
bủm.......
-dính rồi nè.mày kéo đi,đóng mạnh lên,miệng nó cứng lắm,ko đóng mạnh vuột lưỡi giờ
-đang đóng.......nè.......rè rè rè,tiếng kéo của cần câu
-ê nhỏ,dính cá rồi nè,qua đây đi
1 sự im lặng.......
vật lộn 1 hồi lâu mới lôi đc con cá lên bờ,a Chương phải lội xuống mé sông để kéo nó vô vì sợ nó lủi vào bụi dừa nước là mất toi công sức nãy giờ
-dính cá rồi hả?sao hay vậy,e ngồi nãy giờ ko có con nào rĩa mồi nửa.mà sao ướt mem vậy a
-ổng xuống kéo con cá vô,sựo nó lủi vô bụi dừa nước
-trời...sao....dại vậy......đừng lội xuống đó nửa nha – giọng nó nửa lấp lửng,nửa run run
-sao vậy?
-ko có gì,a câu tý nửa đi
-thằng này nó ma quái vậy a.....nó càng nói e càng teo
-có gì đâu,nó sợ a ko biết bơi hay gì ấy mà,đưa cần đây
tủm.....tiếng cục mồi bay ra ngoài sông
đang ngồi chờ thời thì......
-a Chương ơi.....hình như thằng nhóc đứng nhìn mình kìa
-gì vậy nhỏ?tiếng a Chương hỏi lớn
nó im lặng,ko nói tiếng nào(đoán là nó thôi,vì xa + trời tối ko nhìn thấy mặt)
-thằng này nó làm mấy trò ma quái thiệt,tự dưng đứng giữa đường nhìn mình – a Chương vừa nói vừa quay mặt ra con sông
-ko...phải a ơi.......hình như nó.......ngoắc mình kìa.....
-có gì ko nhỏ?a Chương hỏi lớn thêm lần nửa
nó vẫn lặng lẻ đứng đó nhìn,từ từ đưa tay lên vẫy vẫy......
-qua đó....xem....sao a......tự nhiên e thấy hồi hộp quá......
-đi
cả 2 ae từ từ đi lại hướng nó,vừa đi vừa khum khum xem có chuyện gì ở đó.....đột nhiên,nó quay qua rồi......từ từ đi xuống sông
-ê,nó đi xuống bờ sông rồi kìa – tiếng e nói vừa đủ 2 người nghe
đi tới chổ nó thì lạ lùng......ko có nó ở đó......ko có 1 ai.....
-nó đâu rồi?tiếng a Chương hỏi
-kìa.....nó đứng.....trong đám....dừa nước...kìa a.......
nhưng hoàn toàn đó chỉ là 1 cái bóng mờ mờ ảo ảo,ko xác định đc có phải là nó hay là ko.vì mấy bác biết,ban đêm dưới quê cách nhau 2m chưa chắc gì nhìn thấy mặt nhau
-để a xuống đó.....tiếng a Chương nói
-thôi a,a...bỏ e trên...đây mình ên hả
ảnh ko trả lời mà túm tay vào mấy lá dừa nước rồi từ từ tuột xuống dưới.......bụi dừa nước “nó”đứng vươn ra hơi xa ngoài bờ đê...bỗng...xoạt.....tiếng trượt chân của a Chương làm ảnh buông bụi dừa nước rơi tỏm xuống nước
-ê.......a xuống đó làm gì vậy
-wtf.....nó ở đây.....còn dưới kia.......!????mồ hôi túa ra,miệng lắm bắp ko nói đc gì.cả người cứng đờ ko nhúc nhích nổi
bỏm...bỏm....bỏm.......
-a Chương,a sao vậy......
chưa kịp nói thì thằng nhỏ phi xuống ầm,nó bơi ra kéo ảnh vô
-a sao vậy?ko biết bơi hả?
-chuột rút........sao mày nhanh vậy....vừa thấy mày đứng trong rặng dừa nước mà...mà mày chui vô đó kiếm gì vậy
-e....e.....e đi.....ĩa(khúc này hơi dơ
có gì mod tha e ạh) nãy giờ mà.......e đâu có ở đây,mà cần câu e để đằng kia mà...
-vậy........thôi về....về bây ơi....ở đây hết vui rồi.....a Chương đánh ực 1 cái rồi nói
trên đường đi,cố gặng hỏi mà nó ko nói gì.......ko giải thích gì,về đến nhà nó nói
-2 ảnh mới....gặp đó cha...
bà thím mặt tím ngắc.......ú ớ hỏi
-trời.có làm sao ko.....sao người ướt nhem hết vậy cậu,vô thay đồ,để tui vô lấy đồ của ổng cho cậu mặc đở nha,bệnh chết
sau khi thay đồ xong xuôi,ngồi uống chén trà với ông chú cho ấm người.....a Chương hỏi
-vụ này là sao vậy chú?
Ông chú ko trả lời ngay mà kéo chân lên ghế(kiểu chân trên chân dưới,bác nào dưới quê chắc chắn biết kiểu ngồi này)vừa rít điếu thuốc vừa nheo nheo mắt như đang nhớ lại gì đó rồi chậm rãi nói
-thằng Tủn,lúc trước nó có thằng bạn......cùng tuổi với nhau,nhà nó đằng kia kìa......2 thằng chơi thân với nhau lắm........tối nào cũng rủ nhau đi câu cá đêm vậy đó.....mà chèng ơi,bửa đó nước lớn......thằng Tủn về nhà lấy thêm mồi khi quay lại thì thằng kia mất tiêu......cả 2 gđ đốt đèn măng-xông tìm cả đêm nhưng ko gặp.....sáng lại thì ông ngư kia chèo xuồng đi thả lưới,khi kéo lưới lên thấy nặng tưởng đâu cá lớn,ai ngờ xác nó mắc trong lưới.....
đêm đã lạnh....nghe câu chuyện xong còn lạnh hơn nửa......da gà,da cóc,da nhái,da ển ương gì nổi lên hết.........
-rồi sau....sao chú?mình hỏi
-người dân ở đây lâu lâu gặp nó hoài....chắc chưa siêu thoát đc....thôi,2 a ở lại ngủ 1 đêm nay...sáng mai về sớm nghen
-dạ thôi......tụi con đi,sáng mai còn lên bv phát cơm nửa chú – a Chương nói
cả 2 lên xe đề máy dong thẳng 1 hơi về Sài Gòn.........ko nói củng biết,có cho tiền triệu thì 2 ae cũng ko dám ở lại ngủ khi nghe xong chuyện ông chú kể
Mời cụ kể tiếp những câu chuyện khác. Đọc thớt này mà e đọc từ đầu đến cuối luôn. Cụ kể tiếp đi, đừng để ý đến những CM làm loãng thớt ạ. Chúc cụ luôn an toàn và thượng lộ bình an.
 

nivana_vn

Xe điện
Biển số
OF-189675
Ngày cấp bằng
14/4/13
Số km
2,095
Động cơ
347,908 Mã lực
Nơi ở
Góc Hà Nội
Page 10 vừa đọc hết truyện cụ tài xế vào bản khám, kéo xuống đập vào mẹt cái ảnh, đang đêm tí thì tè cmn ra quần.
Cụ giống em. Đang 1 giờ nhìn cái ảnh có đứa đang chỉ thẳng mặt vào ng xem. Vãi cả lái luôn
 

vietran

Xe trâu
Biển số
OF-30794
Ngày cấp bằng
8/3/09
Số km
33,792
Động cơ
723,036 Mã lực
ở đây có ai hay câu cá đêm ko ạh?nếu có thì đưng đọc chap này nhé,còn ráng đọc xong ko câu đêm nửa thì đừng có
e đấy ạh
-bệnh nhân ổn rồi,con qua Sùng Chín (Chấn Thương Chỉnh Hình) đón bệnh về nhé,mà hơi xa,có gì rủ thêm a.Chương đi nửa nha
-dạ vâng,mà ở đâu lận chú?
-hình như là Trà Vinh.để chú nhắn số qua rồi con liên lạc đi cho rõ
tắm rửa,thay đồ rồi đi lấy xe thôi
-alo,chị ơi,e xe bên từ thiện,e đón chị ở đâu đc ạh
-e bên Chấn Thương Chỉnh Hình,a tới cổng đi rồi e ra đón
sau khi đón bệnh nhân xong thì đc biết là đưa về Trà Vinh,bệnh nhân là công nhân cho 1 công trường ở Q7,trong lúc đang thi công ko may trượt chân rơi khỏi giàn giáo gẫy mất 1 chân với 1 tay
sau khi trả bệnh xong thì cũng trễ lắm rồi
-thôi chào gđ e về,cũng trễ lắm rồi,sáng mai e còn đi phát cơm cho bv nửa – a Chương nói
-2 a ở lại dùng bửa cơm đã,tụi nhỏ nấu gần xong rồi – tiếng ba bệnh nhân nói
sau 1 hồi lưỡng lự thì a Chương nói
-dạ,vậy phiền gia đình quá
sau khi ăn uống xong thì e thấy em của bệnh nhân xách cần đi câu cá.máu mê chơi nổi lên vì e cũng thích môn thể thao hên xui này lắm
-bé ơi,câu cá gì vậy?
-cá tra dầu a,ở đây nhiều lắm,tối nào e cũng đi câu về làm bửa ăn cho gđ
-a.....đi theo 1 chút nha.....a cũng mê kéo cá này lắm
-thôi,trể rồi e,tranh thủ về nửa....a Chương nói
-1 chút thôi,làm ơn đi mà.....plzzzzz

-vậy 1 chút thôi nha,a đi nửa

cả 3 đi men theo con kênh lên trên,cách nhà khoảng độ hơn 1km....để tả sơ ngôi nhà nhé
nhà nằm cặp với 1 con đê,vừa đủ cho 1 xe ô tô chạy,đối diện là con sông lớn lắm,xung quanh nhà là ruộng ko àh,dọc theo bờ đê là mấy rặng dừa nước vươn ra ngoài mé sông.ở đây còn hoang vu nên xa lắm mới có 1 căn nhà.....
-nửa đêm với khung cảnh như thế....4 bề im lặng đáng sợ......chỉ có ánh trăng lúc ẩn lúc hiện khuất sau những áng mây,mỗi lần mây bay đi lộ ánh trăng ra rọi lên những rặng dừa nước càng cộng với gió lạnh thổi nhè nhẹ càng làm cho khung cảnh thêm quái dị....mà lỡ mê rồi,theo luôn chứ sao giờ....
-ở đây nè a,e hay ngồi câu ở đây.có 2 cái cần thôi nên 2 a cái,còn e cái nha
-oh,rồi e đi đâu?
-e xuống xích dưới kia tý,ko thôi rối dây sao
-oh.....đừng đi xa quá nha.....a sợ

-chạy cấp cứu mà sợ ma àh.....coi chừng lát.......biết bị hớ nên nói tới đây nó ngưng rồi te te đi
-lát sao?ê,lát sao vậy nhỏ....
-ko có gì đâu,a ngồi đó câu đi,nhớ quăng cần ngược nước lên trên nha
-..........thằng này nó làm e teo quá a Chương
-ma cỏ gì,xê qua bên,để a
tủm.......tiếng cục mồi bay ra ngoài xa rơi xuống
-1h mấy sáng ngồi câu cá.....giống bệnh quá ko a
-có gì đâu,hồi chưa lên làm cho chú a cũng toàn đi soi ếch giờ này...
-a ko sợ ma hả
-mày nghĩ sao ko......mà vì miếng cơm cũng phải đi thôi,riết rồi quen àh
tọc....tọc....tọc
-wtf,tiếng....gì vậy....a...
-cá nó ục chứ gì,mày xê ra tý coi,ngồi sát như pê-đê vậy mày
-e sợ.....lạnh quá......gió gì mà lạnh nổi cả da gà vậy trời
bủm.......
-dính rồi nè.mày kéo đi,đóng mạnh lên,miệng nó cứng lắm,ko đóng mạnh vuột lưỡi giờ
-đang đóng.......nè.......rè rè rè,tiếng kéo của cần câu
-ê nhỏ,dính cá rồi nè,qua đây đi
1 sự im lặng.......
vật lộn 1 hồi lâu mới lôi đc con cá lên bờ,a Chương phải lội xuống mé sông để kéo nó vô vì sợ nó lủi vào bụi dừa nước là mất toi công sức nãy giờ
-dính cá rồi hả?sao hay vậy,e ngồi nãy giờ ko có con nào rĩa mồi nửa.mà sao ướt mem vậy a
-ổng xuống kéo con cá vô,sựo nó lủi vô bụi dừa nước
-trời...sao....dại vậy......đừng lội xuống đó nửa nha – giọng nó nửa lấp lửng,nửa run run
-sao vậy?
-ko có gì,a câu tý nửa đi
-thằng này nó ma quái vậy a.....nó càng nói e càng teo
-có gì đâu,nó sợ a ko biết bơi hay gì ấy mà,đưa cần đây
tủm.....tiếng cục mồi bay ra ngoài sông
đang ngồi chờ thời thì......
-a Chương ơi.....hình như thằng nhóc đứng nhìn mình kìa
-gì vậy nhỏ?tiếng a Chương hỏi lớn
nó im lặng,ko nói tiếng nào(đoán là nó thôi,vì xa + trời tối ko nhìn thấy mặt)
-thằng này nó làm mấy trò ma quái thiệt,tự dưng đứng giữa đường nhìn mình – a Chương vừa nói vừa quay mặt ra con sông
-ko...phải a ơi.......hình như nó.......ngoắc mình kìa.....
-có gì ko nhỏ?a Chương hỏi lớn thêm lần nửa
nó vẫn lặng lẻ đứng đó nhìn,từ từ đưa tay lên vẫy vẫy......
-qua đó....xem....sao a......tự nhiên e thấy hồi hộp quá......
-đi
cả 2 ae từ từ đi lại hướng nó,vừa đi vừa khum khum xem có chuyện gì ở đó.....đột nhiên,nó quay qua rồi......từ từ đi xuống sông
-ê,nó đi xuống bờ sông rồi kìa – tiếng e nói vừa đủ 2 người nghe
đi tới chổ nó thì lạ lùng......ko có nó ở đó......ko có 1 ai.....
-nó đâu rồi?tiếng a Chương hỏi
-kìa.....nó đứng.....trong đám....dừa nước...kìa a.......
nhưng hoàn toàn đó chỉ là 1 cái bóng mờ mờ ảo ảo,ko xác định đc có phải là nó hay là ko.vì mấy bác biết,ban đêm dưới quê cách nhau 2m chưa chắc gì nhìn thấy mặt nhau
-để a xuống đó.....tiếng a Chương nói
-thôi a,a...bỏ e trên...đây mình ên hả
ảnh ko trả lời mà túm tay vào mấy lá dừa nước rồi từ từ tuột xuống dưới.......bụi dừa nước “nó”đứng vươn ra hơi xa ngoài bờ đê...bỗng...xoạt.....tiếng trượt chân của a Chương làm ảnh buông bụi dừa nước rơi tỏm xuống nước
-ê.......a xuống đó làm gì vậy
-wtf.....nó ở đây.....còn dưới kia.......!????mồ hôi túa ra,miệng lắm bắp ko nói đc gì.cả người cứng đờ ko nhúc nhích nổi
bỏm...bỏm....bỏm.......
-a Chương,a sao vậy......
chưa kịp nói thì thằng nhỏ phi xuống ầm,nó bơi ra kéo ảnh vô
-a sao vậy?ko biết bơi hả?
-chuột rút........sao mày nhanh vậy....vừa thấy mày đứng trong rặng dừa nước mà...mà mày chui vô đó kiếm gì vậy
-e....e.....e đi.....ĩa(khúc này hơi dơ
có gì mod tha e ạh) nãy giờ mà.......e đâu có ở đây,mà cần câu e để đằng kia mà...
-vậy........thôi về....về bây ơi....ở đây hết vui rồi.....a Chương đánh ực 1 cái rồi nói
trên đường đi,cố gặng hỏi mà nó ko nói gì.......ko giải thích gì,về đến nhà nó nói
-2 ảnh mới....gặp đó cha...
bà thím mặt tím ngắc.......ú ớ hỏi
-trời.có làm sao ko.....sao người ướt nhem hết vậy cậu,vô thay đồ,để tui vô lấy đồ của ổng cho cậu mặc đở nha,bệnh chết
sau khi thay đồ xong xuôi,ngồi uống chén trà với ông chú cho ấm người.....a Chương hỏi
-vụ này là sao vậy chú?
Ông chú ko trả lời ngay mà kéo chân lên ghế(kiểu chân trên chân dưới,bác nào dưới quê chắc chắn biết kiểu ngồi này)vừa rít điếu thuốc vừa nheo nheo mắt như đang nhớ lại gì đó rồi chậm rãi nói
-thằng Tủn,lúc trước nó có thằng bạn......cùng tuổi với nhau,nhà nó đằng kia kìa......2 thằng chơi thân với nhau lắm........tối nào cũng rủ nhau đi câu cá đêm vậy đó.....mà chèng ơi,bửa đó nước lớn......thằng Tủn về nhà lấy thêm mồi khi quay lại thì thằng kia mất tiêu......cả 2 gđ đốt đèn măng-xông tìm cả đêm nhưng ko gặp.....sáng lại thì ông ngư kia chèo xuồng đi thả lưới,khi kéo lưới lên thấy nặng tưởng đâu cá lớn,ai ngờ xác nó mắc trong lưới.....
đêm đã lạnh....nghe câu chuyện xong còn lạnh hơn nửa......da gà,da cóc,da nhái,da ển ương gì nổi lên hết.........
-rồi sau....sao chú?mình hỏi
-người dân ở đây lâu lâu gặp nó hoài....chắc chưa siêu thoát đc....thôi,2 a ở lại ngủ 1 đêm nay...sáng mai về sớm nghen
-dạ thôi......tụi con đi,sáng mai còn lên bv phát cơm nửa chú – a Chương nói
cả 2 lên xe đề máy dong thẳng 1 hơi về Sài Gòn.........ko nói củng biết,có cho tiền triệu thì 2 ae cũng ko dám ở lại ngủ khi nghe xong chuyện ông chú kể
Đêm hôm đọc chuyện cụ tê hết đầu dù em k sợ ma và trc cũng có câu đêm. Nhiều cái chết ở hồ k lý giải nổi

Chúc cụ có nhiều sức khoẻ và tiếp tục công việc thiện nguyện của mình
 

BMW2018

Xe tăng
Biển số
OF-349261
Ngày cấp bằng
3/1/15
Số km
1,182
Động cơ
275,881 Mã lực
xin chào các bác.e là người viết ra những câu chuyện mà các đã xem những ngày qua.trước tiên e xin cám ơn các bác đã đọc truyện của e cũng như các ly vodka các bác đã mời e ạh.sau đây e có 1 vài câu trả lời cho những điều mà chị Bông đây đang thắc mắc cũng như điều tra
1 : e kd về bên ngành vận chuyển hàng hoá,cụ thể là tuyến Sài Gòn - Hà Tiên nói chung và tỉnh Kiên Giang nói riêng.hiện tại Cty quản lý 5 đầu xe(3 Hino TL + 2 Hyundai HD 320) và 2 đầu kéo chạy tuyến Sài Gòn - Hà Nội
2 : để duy trì hoạt động của xe e trích 1 phần thu nhập của Cty để thanh toán cho các vấn đề như bảo trì,nhớt,các dụng cụ y tế trên xe
3 : khi vận chuyển bệnh nhân,nếu có khả năng họ sẽ ủng hộ tiền dầu cho chuyến vận chuyển tiếp theo,còn e thấy gđ bệnh nhân quá khó khăn thì sẽ miễn phí hoàn toàn
4 : chi hội trực thuộc Hội Bảo Trợ Bệnh Nhân Nghèo TPHCM,có giấy phép hoạt động cũng như có sự giám sát của HBTBNN(chị có thể liên lạc với HBTBNN TPHCM để kiểm chứng cho chắc ăn,ngồi đặt câu hỏi đc thì có lẻ 1 cuộc gọi để xác minh chắc ko thành vấn đề chị nhĩ?)
5 : tất cả các ca NẾU người nhà bệnh nhân yêu cầu có y bác sĩ theo xe thì e sẽ báo về HBTBNN để họ sắp xếp cho người theo
mỗi ngày Chi Hội vận chuyển từ 5-7 ca,sẽ có những ca cắn đuôi nhau(chưa trả bệnh xong thì có bệnh gọi tiếp)nên sẽ có đôi lúc ko kịp vệ sinh xe sạch sẽ đc,hình ở #1 là chuyến e vừa chở 1 quan tài ở BHH về An Giang,người nhà mang bát hương lên đốt làm đổ ra sàn)
đây là cmt duy nhất và cuối cfung dành cho chị.NẾU chị có thắc mắc như thế nào thì cứ việc gọi thẳng lên HBTBNN để xác minh là an toàn nhất
Nhân vật chính xuất hiện rồi CCCM !!
 

bembemts

Xe tải
Biển số
OF-81058
Ngày cấp bằng
24/12/10
Số km
468
Động cơ
418,372 Mã lực
Lại ma Vịt xanh vịt đỏ này hiện hình vào nữa., èo mẹ chuyện ngoài lề cứ mang rác vào làm loãng thớt. Cụ nào cao tay vào tiễn vong
 

honda78

Xe tải
Biển số
OF-161797
Ngày cấp bằng
21/10/12
Số km
391
Động cơ
355,783 Mã lực
Ra đời hai tay trắng

Lìa đời trắng hai tay

Sao mãi nhặt cho đầy

Túi đời như mây bay


Từ thiện đúng là xuất phát từ tâm khảm, thấy người có hoàn cảnh khó khăn, tùy thêm tấm lòng mà mình giúp đỡ.

Việc xe cứu thương, chở thi hài, xe chở cơm cho bênh nhân nghèo... từ thiện qua pic này thực sự làm chúng ta thấy ấm lòng hơn, vẫn một lòng tin rằng đâu đó quanh ta vẫn còn có những tấm lòng cao cả, những người hy sinh công sức để làm vơi bớt nỗi nhọc nhằn những hoàn cảnh khốn khó.

Xã hội hiện nay vẫn tồn tại việc núp bóng từ thiện làm một số việc xấu nhưng pic này chủ pic chỉ muốn chia sẻ chút thông tin để mọi người có thêm về một góc nhìn cuộc sống: Tuy xe cứu thương phải lái nhanh để đưa người hấp hối về gặp người thân lần cuối, hay chở thi hài về gia đình chờ sẵn mai táng... nhưng cũng là cảm nhận cho người đọc: hãy sống CHẬM LẠI, hãy cảm nhận thêm một mặt khác của cuộc sống, đó là cái TÂM của người làm công tác thiện nguyện lái xe.

Việc từ thiện giúp đời cũng chính là hành động tạo PHÚC cho người và cho mình. Họ luôn cho đi và không cần ai ghi ơn đền đáp, tâm thoải mái là sống vui. Do đó những nick có hành động/ lời nói bất nhã xin mời tập trung bảng câu hỏi gửi thẳng Hội bảo trợ. Tránh lái lạng lách, làm loãng thớt, gây xung đột, nói bậy bạ... để khóa thớt. Tks.

Thấy người hoạn nạn thì thương
Thấy người tàn tật lại càng trông nom
Thấy người già yếu ốm mòn
Thuốc thang cứu giúp, cháo cơm đỡ đần
Trời nào phụ kẻ có nhân
Người mà có đức, muôn phần vinh hoa.

(Quốc văn giáo khoa thư, lớp sơ đẳng, 1948)
 

Cột Mốc

Xe tải
Biển số
OF-422215
Ngày cấp bằng
13/5/16
Số km
311
Động cơ
220,320 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Nếu có trả 5đ thì cũng OK vì tự bản than những nhà hảo tâm họ không tự tay làm được, họ ủng hộ việc thuê người thay họ làm. Người góp công, người góp của, như thế không là từ thiện được hả Bông? Hay là phải tuyệt đối free 100%.

Bông dại và thiển cận lắm Bông ạ, Cả thế giới đã bàn đến khái niệm "phát triển bền vững" từ rất lâu rồi. Cái người ta muốn là một sự bền vững, dài hơi, và làm được càng nhiều càng tốt, còn nếu dốc hết sức, hết của ra ... một cách miễn phí... thì cũng chỉ được hay ho vài phút đầu, rồi sẽ vụt tắt, vì không có sức, có của gì mà làm mãi được. Cũng không phải ai đều có đủ năng lực để làm, mình có tiền, muốn làm từ thiện nhưng chả biết lái xe cứu thương, thì vận động anh em, thuê 1 cụ lái xe có tâm. Thế là làm từ thiện chứ còn gì nữa. Muốn bền vững, thì phải thực tế, và dĩ nhiên yếu tố kinh tế là cái quan trọng nhất rồi. ko có budget vận hành thì làm từ thiện bằng mắt à? Thuê 1 người ko có long, họ ko chap nhận lương 5đ, đòi ăn tất 8đ. Còn người có tấm lòng, họ ăn 5đ thôi. Như thế cũng ko nên đánh giá người ta. Đừng cho mình cai quyền phải đòi hỏi sự tuyết đối. Như thế là viển vông, lý thuyết xuông, vì bản thân mình... đâu có gì tuyệt đối, luôn đầy mâu thuẫn, hoài nghi, thiếu niềm tin đó thôi! làm từ thiện mà ko có niềm tin, thì...nghỉ đi! Sống mà ko có niềm tin, ko có lý tưởng, và tin vào điều tốt, thì chả khác nào 1 cái cây cằn cỗi, lệch lạc.

Bông định nói cả cái Liên Hợp Quốc nó là kinh doanh trá hình, núp bóng viện trợ nhân đạo à? Bông có biết lương nhân viên UN cao thế nào không, và vì sao phải trả những nhân viên đó giá cao thế? Em đây, năm 2003, mới ra trường, được nhận vào làm cho 1 tổ chức của Liên Hợp Quốc, lúc đó lương em 350 đô/tháng, cao hơn tất cả lũ bạn em đi làm thuê cùng thời. bởi cái gì cũng có giá của nó, muốn làm từ thiện chat lượng cao, cũng có cái giá của nó. Miễn phí, free hoàn toàn, làm sao so được với cái có giá? Free hoàn toàn, chắc chắn cũng chả có chất lượng tốt. Nói thế cho nó vuông!

Các khoản UN tài trợ cho mỗi quốc gia đều là cho không ko hoàn lại. tiền lấy từ các donors tai to mặt lớn. Nhưng người ta vẫn chap nhận rót cho UN để họ thay mình thực hiện các nhiệm vụ viện trợ nhân đạo. Dĩ nhiên em biết Bông sẽ lại vin vào các yếu tố chính trị, và sự can thiệp của UN vào mỗi quốc gia, bla bla. Tuy nhiên, người nghèo ở các quốc gia đó họ chả care đến chính trị, chỉ cần có nước sạch, trẻ em được đến trường, y tế tốt, là OK, đúng chửa? Thuyết âm mưu cũng ko ngăn được người ta nhận và muốn được là người được hưởng lợi. Bởi sức của các quốc gia đó chưa đủ để tự lo, phải nhờ, mà nhờ thì phải có giá chứ?

UN cũng có chương trình vận động private sector đóng góp, fund raising đấy, Private Sector đầu óc đầy sạn, mà hẹp hòi như Bông, thì làm sao có quỹ để lo cho trẻ em nghèo? Các doanh nghiệp có PR cũng đúng, làm từ thiện có chat lượng- rõ rang phải có cái giá. Thế nào là núp bóng, đàng hoàng chứ núp gì, logo, tên thương hiệu chình ình ra, núp đâu mà núp?

Bông nghe chừng tinh thần Team WORK không có ổn rồi Bông ạ. Bông lội ngược dòng và cô đơn, vì lý luận chưa đủ Bông ạ, nói gì cũng nên có cái tâm một chút, đừng nghĩ cái gì cũng xấu, cũng phải bóc, và hả hê, ngạo nghễ vì bóc. Vì đó không phải là mục đích của cuộc sống! Đã sống, thì nên làm điều gì đó có ý nghĩa cho mình, cho đời, nếu ko làm được, thì it ra cũng hãy ... có suy nghĩ có ý nghĩa, có tâm. Ngồi im cho người khác làm. Thế là tốt lắm rồi!
Mợ nói chuẩn quá
 

vuanhanghi

Xe điện
Biển số
OF-92082
Ngày cấp bằng
18/4/11
Số km
2,989
Động cơ
444,986 Mã lực
Em mới đọc đc 3/20 pages, thấy mấy cụ trong đó có cụ Vitxanh comment như cái ccc.
Ko nhầm thì ông này là bác sỹ.
Thì cũng là loại bác sỹ léo có tâm thì mới phát ngôn, bình luận chê bai kiểu như vậy.
Cả mấy cụ kêu PR này nọ, hoàn toàn ko hiểu bản chất vấn đề.
 

hayloxa

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-319287
Ngày cấp bằng
12/5/14
Số km
12,064
Động cơ
375,010 Mã lực
àh.xin nói thêm là con chở đồ ăn là con Ford transit,còn con chở người bệnh là con Toy đầu búa ạh:)ko lẽ....cụ nhìn mà ko phân biệt đâu là Ford và đâu là Toy ạh
Bác sỹ mắt nhưng cận là thường. Ko tự chữa dc đâu cụ :))
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top