Thông tin mới nhất của cháu Mai Pham:
Qua đó, thấy nhiều Cụ nhà mình phân tích chuẩn phết ạh!
_______________________________
<3 Chào các bạn <3
Do có nhiều inbox và comments thông tin nhiều chiều, nên tôi thấy mình có trách nhiệm đăng thông tin này lên để giải đáp cho các bạn:
1. Qua chuyện này thấy Châu Âu & Pháp đáng sợ quá, có nên đi sang đây du lịch/ sinh sống/ học tập nữa ko?
Có, vẫn nên đi! Bất cứ hệ thống nào cũng có sai sót và kẽ hở, bất cứ sự lựa chọn nào cũng có rủi ro, việc bị ăn cắp thông tinh danh tính để phạm pháp là 1 thực trạng đã & đang xảy ra ở các nước Châu Âu, có thể xảy ra với bất kỳ ai.
Sau khi biết câu chuyện của tôi, rất nhiều người Việt Nam ở nước ngoài (cựu du học sinh/ định cư) hoặc chính những người bản xứ ở Pháp hay các nước Châu Âu khác đã chia sẻ với tôi rằng họ cũng từng gặp phải vấn đề tương tự- bị kẻ gian ăn cắp danh tính để hoạt động phi pháp liên quan đến ma túy hay vay tiền... Vì vậy, xác suất không may này có thể xảy ra với bất kỳ ai- cả người Việt Nam và các nước khác!
Tôi quyết định chia sẻ với các bạn sự việc xảy ra với tôi vì tôi thấy mình cần có trách nhiệm với cộng đồng người Việt trong việc giúp các bạn có kiến thức và chủ động trong vấn đề:
- Thứ nhất- Cẩn thận bảo quản thông tin danh tính của mình ( hộ chiếu, ID…)
- Thứ hai - Khi rơi vào trường hợp tương tự, phải hiểu được quyền của mình và chuẩn bị tâm lý để vượt qua hoàn cảnh khó khăn thế nào để giải quyết theo hướng đỡ thiệt hại về mặt tinh thần và vất chất nhất đối với mình
- Thứ ba- Hiên nay, tôi đang cùng với các luật sư cả ở Pháp và Bỉ hiện trong quá trình giải quyết tố tụng. Ngoài ra, tôi may mắn cũng nhận được rất nhiều các tư vấn của những người đã từng rơi vào trường hợp giống mình nhưng chưa có điều kiện chia sẻ (bị bắt vì trùng danh tính hoặc bị ăn cắp danh tính). Sau khi giải quyết xong vấn đề tố tụng gọn ghẽ, tôi hứa sẽ có bài chia sẻ lại với các bạn tổng hợp các trường hợp rủi ro có thể xảy ra, kèm các tư vấn liên quan đến luật sư & giải quyết tố tụng khi rơi vào trường hợp tương tự.
- Thứ tư, xin đừng đi du lịch 1 cách thiếu chuẩn bị vì tin vào những chia sẻ giật tít kiểu “Du lịch Châu Âu chỉ với 1000usd”. Đúng là nếu ở nhờ, đi nhờ, tự nấu ăn thì 1000usd ở Châu Âu hoàn toàn thoải mái. Nhưng luôn luôn phải chuẩn bị một khoản tài chính dự phòng đủ lớn cho các vấn đề liên quan đến rủi ro về luật pháp, sức khỏe, sự cố không may...
- Và chốt lại cuối cùng, xin cảnh báo cho những ai có ý định vượt biên nhập cư trái phép vào Châu Âu vì tin vào ảo tưởng cuộc sống ở Châu Âu do các công ty cò mồi vẽ nên. Nếu không có giấy tờ hợp pháp & không nói được tiếng Anh hoặc tiếng bản địa, cuộc sống ngục tù không mấy thú vị và ở đâu cũng giống nhau!
Còn lại, Pháp và Châu Âu rất đẹp, rất văn minh, rất đáng đi và rất đáng sống với đồ đẹp và đồ ăn ngon! Ai muốn đi, xin cứ đi! Xin đừng vì chuyện của tôi chia sẻ mà thay đổi ý định hoặc chùn bước! Nhưng hãy đi với sự chủ động chuẩn bị về kiến thức & tài chính!
2. Tôi đã liên lạc với Đại Sứ Quán Việt Nam ở Pháp chưa?
Có! Tôi đã liên lạc với Đại Sứ Quán Việt Nam ở Pháp từ ngày 20/12/2018. Anh đại sứ dù lúc đó đang họp hội nghị, không nhấc máy trao đổi được, nhưng khi nhận được tin nhắn của tôi trình bày thì đã nhanh chóng chuyển xuống cho nhân viên cấp dưới để hỗ trợ giải quyết.
Đến nay, Đại sứ quán Việt Nam đã hỗ trợ tôi:
- Giới thiệu các contact luật sư uy tín ở Pháp
- Hỗ trợ các thủ tục chứng thực giấy tờ với các cơ quan ban ngành trong nước
- Ngoài ra, ĐSQ cũng chủ động cung cấp khả năng hỗ trợ chuyển tiền từ gia đinh ở VN sang nước ngoài để trang trải kinh phí ăn ở sinh hoạt, chi phí luật sư trong quá trình giải quyết tố tụng. Hiện tại, với vấn đề tài chính thì tôi, gia đình và bạn bè tôi đang cố gắng tự chủ động giải quyết nên chưa cần nhờ tới sự giúp đỡ của Đại sứ quán.
- Theo đề nghị và lời mời của tôi, ĐSQ VN cũng cử đại diện đến ngồi dự phiên tòa ngày 9/1/2019 vừa rồi của tôi tại Paris để ghi nhận sự việc
Tôi tin rằng ĐSQ VN đã làm hết sức trong vai trò, chức năng và khả năng có thể làm được của họ!
Hiện nay, tôi thấy có 1 số comment bức xúc hay đả kích vai trò ĐSQ VN trong sự vụ của tôi. Tôi đề nghị các bạn KHÔNG nhân cơ hội này để đưa ra các ý kiến TIÊU CỰC CÁ NHÂN về ĐSQ VN tại Pháp hoặc bôi nhọ nhà nước Việt Nam.
Nếu có, tôi sẽ ngay lập tức XÓA comment hoặc BLOCK khỏi Facebook của tôi!
3. Vì sao tôi phải nói ra câu chuyện của mình Public? Và vì sao các bạn nên giúp tôi chia sẻ?
- Thứ nhất- Như phần trả lời cho câu hỏi đầu tiên. Đây là trách nhiệm với cộng đồng, giúp mọi người có kiến thức và kinh nghiệm giải quyết các rủi ro khi du lịch/ sinh sống ở Châu Âu. Tôi nghĩ việc chia sẻ rộng vấn đề này cũng là trách nhiệm chung của cả các bạn và của các cơ quan truyền thông.
- Thứ hai- Các bạn giúp tôi lúc này, thì sau này cộng đồng sẽ lên tiếng bảo vệ các bạn. Bạn không giúp tôi ngày hôm nay thì sau này ai giúp bạn hoặc con em bạn?!
- Thứ ba:
Tôi xuất thân ở 1 gia đình cơ bản, rất ngại ầm ĩ nơi công cộng, vì vậy tôi vốn là người rất ngại public chuyện đời tư của mình. Công việc kinh doanh của tôi trong các công ty/ tập đoàn từ trước đến nay cũng chưa bao giờ phải dựa vào hoạt động PR cá nhân. Và nhất là không ai thích đưa câu chuyện không may của mình lên cho cả xã hội soi mói, đánh giá & bình luận! Ngoài ra, gia đình tôi ban đầu cũng không ủng hộ quyết định của tôi về việc chia sẻ câu chuyện ra public vào thời gian này.
Tuy nhiên, tôi đã bị mắc kẹt bên này 1 tháng nay, cố gắng tự giải quyết với gia đình, luật sư, tòa án, ĐSQ VN tại Pháp và dựa vào các network quen biết của bạn bè & đồng nghiệp, nhưng không ăn thua! Và tôi có nguy cơ bị lưu lại bên này thêm vài tháng đến cả năm mới được trở lại Việt Nam sống và làm việc.
--> Vì vậy tôi mới phải chia sẻ với public, nhờ sức mạnh lan tỏa của cộng đồng để chia sẻ rộng ra, cao hơn và xa hơn. Vì biết đâu, với network của mình, các bạn có thể giúp tôi kết nối thêm với những mối quan hệ và những người có khả năng giúp tôi giải quyết sự vụ của mình nhanh chóng và hiệu quả hơn.
Người Việt quả thực có tinh thần đùm bọc, “tương thân-tương ái” với đồng bào và đồng hương. Đến hôm nay, sau 2 ngày chia sẻ câu chuyện của mình, tôi đã nhận được cả trăm inbox của rất nhiều cá nhân & cộng đồng người Việt ở trong nước lẫn nước ngoài, hỗ trợ tư vấn rất nhiều thông tin hữu ích: từ hỗ trợ chỗ ở nhờ miễn phí trong thời gian sắp tới, đến giới thiệu luật sư, tư vấn về tố tụng, thủ tục hành chính về hỗ trợ chi phí xã hội. Thậm chí có những anh chị còn rất ngọt ngào, quan tâm từ những thứ nhỏ nhất như quần áo mặc cho bớt lạnh, thức ăn, hướng dẫn đi lại…
Tôi thấy quá may mắn và cảm kích! Và quan trọng là, tôi thấy mình đã quyết định đúng khi can đảm đứng lên chia sẻ câu chuyện của mình.
*** Còn lại, gửi lời nhắn nhủ với các “anh hùng bàn phím” thừa thời gian để vào đây dè bỉu, chỉ trích câu chuyện của tôi:
- Anh chị giúp được gì tôi chưa? Có định giúp gì tôi không?
- Anh chị giúp được gì cho cộng đồng và xã hội không hay chỉ đang tốn thời gian vào Facebook của tôi comment để thỏa mãn tự sướng 10 đầu ngón tay và cái tôi ngớ ngẩn của mình?
- Các anh chị không tin tôi thì không giúp tôi và không chia sẻ cho cộng đồng, có sao đâu?! Bản thân tôi cũng có cần sự giúp đỡ của những người không tin tôi đâu? Thế nên, mời các anh chị đứng dẹp qua 1 bên và đút 10 ngón tay vào túi quần mà tự sướng, để những người họ tin tôi thì họ sẽ giúp tôi!
- Các câu nói của các anh chị dù chẳng khiến tôi mảy may phải suy nghĩ, tuy nhiên nó ảnh hưởng không tốt đến tâm lý của gia đình tôi. Vì vậy mà hôm nay mẹ tôi cũng phải chường mặt lên comment bảo vệ tôi. Các anh chị đặt mình vào vị trí của tôi và gia đình tôi thì các anh chị sẽ làm gì cho bản thân và cho con em mình khi gặp hoàn cảnh không may mắn tương tự?
- Các địa điểm công cộng có câu ” we reserve the right to refuse service to anyone “, mà nhất đây là Facebook cá nhân của tôi, tôi cầm trịch topic mình viết nên tôi có quyền XÓA & BLOCK tất cả những comments dè bỉu tự sướng của các anh chị! Chấm và hết!
4. Mọi người khen tôi viết văn hay, và băn khoăn hỏi làm sao trong hoàn cảnh & tâm trạng thế vẫn viết hay thế được?
- Thứ nhất, mọi người khen tôi viết hay & chạm vào lòng người thì tôi xin cảm ơn! Chắc đây là tài năng mới được khai quật trong gian khó. Thực tế là trong 1 tháng vừa qua, tôi đã có thời gian cẩn thận ghi chú tường trình lại rất cặn kẽ các chi tiết theo quan sát, ghi nhớ & nhất là cảm xúc của mình lúc đó một cách rất tự nhiên. Ban đầu, tôi định xong việc về VN rồi mới đăng lên để chia sẻ cho mọi người rút kinh nghiệm thôi, nhưng do mãi không thấy được về nên mới đăng lên luôn.
- Thứ hai, nếu tôi chỉ post bài chung chung ko rõ các chi tiết, mọi người cũng sẽ bảo tôi thiếu cụ thể và không thấy đồng cảm để muốn chia sẻ cho người khác. Khi các bạn đọc từng chi tiết trong câu chuyện để hiểu được cảm giác và cảm xúc của tôi và gia đình tôi nặng nề như thế nào trong 24 giờ bị tạm giam và trong 1 tháng bị lưu giữ ở nơi đất khách, phần nào tôi hi vọng các bạn nảy sinh được sự đồng cảm.
Bởi chuyện xảy ra với tôi hôm nay, và thực tế đã từng xảy ra với rất nhiều người khác (cả người Âu lẫn người Việt, chỉ là chưa nhiều người có cơ hội nói ra cụ thể và chi tiết như tôi), thì chuyện tương tự có thể xảy ra ngày mai với chính bạn, với bạn bè, người thân, con em của các bạn. Tôi tin phần nào đó các bạn cũng cảm thấy có cảm xúc tương tự nếu đã hoặc sẽ rơi vào hoàn cảnh như trường hợp của tôi nên mới nhiều người quan tâm chia sẻ như vậy.
5. Về câu chuyện của tôi, nhiều người bảo tôi “bịa chuyện để câu like”? “Trốn bố mẹ đi chơi Châu Âu”???
- Tôi cũng chuẩn bị trước tinh thần với những ý kiến tiêu cực kiểu này, nên thực ra không quan tâm lắm với những ý kiến kiểu tự kỷ ám thị-“ mình như thế nên nghĩ người khác cũng giống mình”
Nhưng tôi thấy các bạn bè của tôi đang vất vả bảo vệ tôi trên từng comment trong các diễn đàn quá, nên tôi sẽ đưa lên 1 số thông tin cụ thể hơn để cho các “thanh niên đa nghi” bớt nhao nhao lên:
- Thứ nhất, dù trong hoàn cảnh nào thì vẫn phải sống và làm việc chứ nhỉ?! Ra khỏi trại giam thì đi dạo phố chụp ảnh với chia sẻ thông tin công việc kinh doanh cho bạn bè mình là sai trái chăng?! Sự việc cũng xảy ra với tôi cả 1 tháng nay rồi (từ 18/12/2018), phải đứng dậy mà sống tiếp chứ không lẽ ngày nào cũng ôm gối nằm khóc gặm nhấm nỗi đau?! Ngoài ra, lúc đầu tôi cũng nghĩ sẽ được về Việt Nam sớm hơn nhưng việc tố tụng kéo dài hơn dự kiến.
- Thứ hai, đúng là tôi đã bị xét xử vắng mặt và kết án ở Bỉ từ năm 2013-2014 trong khi tôi ở Việt Nam và không biết về việc này. Còn các bạn hỏi tôi vì sao tôi không biết, hay vì sao tôi bị kết án và truy nã như vậy mà vẫn được ĐSQ Pháp ở VN cấp visa, thì tôi cũng xin thưa là tôi đến chịu! Nhưng chắc các bạn cũng đồng ý với tôi rằng chả ai “hâm hấp” đi du lịch sang Châu Âu dù biết mình bị truy nã ở Châu Âu đúng ko? Còn câu hỏi kia tôi sẽ để dành lại để sau này hỏi ĐSQ Pháp ở VN.
- Thứ ba, mặc dù Bỉ phát lệnh truy nã, Pháp bắt giữ hộ theo hiệp ước giữa 2 nước. Nhưng do Châu Âu có 1 số luật liên quan đến dẫn độ trong luật nhân quyền, nên tôi mới được chọn ra tòa ở Pháp chứ ko bị gửi thẳng sang nhà tù ở Bỉ. Và cũng vì thế mà tôi mới thuê được luật sư đại diện cho tôi giải quyết tố tụng kháng án ở Bỉ chứ không phải trực tiếp sang Bỉ trình diện tại tòa. Rất nhiều người khác ra tòa ở Châu Âu cũng vậy, họ được lựa chọn giải quyết tố tụng từ xa.
- Thứ tư, họ làm cách nào để ăn cắp danh tính của tôi để phạm pháp ở Bỉ? Tôi đang trong quá trình làm việc với luật sư ở Bỉ để làm thủ tục và qui trình kháng án nên cũng cần thời gian xem là họ dùng cái gì và làm như thế nào. Chỉ khẳng định với các bạn là tôi vô tội (đã giải thích trong các post trước). Và tôi vẫn giữ và không bị mất hộ chiếu cũ.
Cuối cùng, xin chân thành cảm ơn sự giúp đỡ quan tâm chia sẻ tận tình của mọi người- các anh chị bạn bè, gia đình, đồng nghiệp, những người bạn của bạn của bạn, và cả những người không quen-tình cờ- thành quen!
Thật may mắn & tự hào vì được hỗ trợ bởi một cộng đồng người Việt lẫn người nước ngoài nồng ấm và nhiệt tình như thế! Tôi và gia đình rất mang ơn!
<3 Yêu thương, Paris 22/01/2019 <3