Lái xe chuyên nghiệp, nhưng không quen đi đường đèo thì cũng rất đuội. Bọn em đã từng thuê 1 xe khách đi đường HCM, đi chuối kinh khủng, mặc dù lái xe tự vỗ ngực gần 20 năm lái xe khách, nhưng tìm hiểu thêm thì chủ yếu lái đường HN-Bãi Cháy. Khi gặp đường đèo, cua lập bập, phanh không ngon, bọn em cảm thấy rất nản. Tất nhiên, để tai nạn xẩy ra còn có thể nhiều nguyên nhân nữa, nhưng mỗi lái xe hãy nâng thêm tính cẩn thận và học hỏi kinh nghiệm mỗi khi phải đi những cung đường gọi là khó như đèo dốc, cua gấp...Tại sao lại hay mất thắng đúng lúc vào cua,xuống dốc?
Có khi nào tài xế chủ quan không về số thấp lúc xuống dốc mà cứ rà thắng nên bị hết hơi or nóng tăng bua?
Em kết luận sơ bộ: kỹ năng kém+chủ quan.
Xin chia buồn với gia đinh các nạn nhân.
Vừa viết xong thì em nghe VOV GT nói về tai nạn này. Nguyên nhân ban đầu là do xe bị mất phanh, tài xế biết rõ bị mất phanh nên mới cố tình lao vào vách núi vì chỉ thêm 100m nữa là sẽ đưa cả xe xuống vực.
Dù sao thì dù, các cụ đi đường đèo dốc hãy học câu: "Lên số nào, xuống số đó" nhé, đừng lạm dụng phanh !
Hôm trước, bọn em đi Tam đảo, lúc xuống dốc, nhiều đoạn em để số 2, xe gằn lên 3000rpm hoặc hơn, thằng bạn bảo: mầy làm thế thì hại máy. Em bảo: thôi hại tí còn hơn hại phanh, thân mình phải quý hơn cái xe chứ ! Nó cười và chịu.
Chỉnh sửa cuối: