100 thằng Tàu đi Tour 0 đồng thì chi phí nó phải trả cho 3 ngày là bao nhiêu biết không?
Hay tưởng Tour 0 đồng là sang Việt Nam được free khách sạn, ăn uống, đi lại, miễn phí vé thăm quan cảnh điểm...
Bọn nó phải trả hết nhưng các công ty lữ hành phải bỏ ra thanh toán cho các đơn vị cung cấp dịch vụ ở VN và thu lại bằng cách bán hàng hóa trong các trung tâm mua sắm.
Thử làm phép tính sơ sơ chi phí cứng cho Tour 0 đồng.
100 thằng TQ tương đương với 50 phòng khách sạn (Giá 250k × 2 đêm) = 25.000k tiền phòng.
Tiền ăn 120k/ ngày x 100 x 3 = 36.000k
Tiền Visa 100 tệ × 100 khách = 10.000 tệ = 37.000k
Tiền thăm quan Vịnh Hạ Long (Vé tàu + vé thăm vịnh) = 400k x 100 khách = 40.000k.
Tiền xe (Do công ty VN cấp) 3 xe Space 50 chỗ × 5tr × 3 ngày = 45tr.
Tiền Tip hướng dẫn Việt Nam = 2usd x 100 x 3= 12.000k
Tất cả những thứ này đều được các công ty lữ hành thanh toán, không có xu nào là free cả.
Ngoài ra hầu hết các mặt hàng khách TQ mua sắm tại các Trung tâm mua sắm (Chủ yếu do người TQ làm chủ) đều là hàng nông sản, thủ công mỹ nghệ, đặc sản có nguồn gốc từ VN ví dụ: Cafe G7, hoa quả sấy (đặc biệt là mít sấy) hạt điều, nệm cao su, dép tổ ong, trầm... Và đều trích % cho hướng dẫn người Việt Nam. Nghĩa là cửa hàng TQ là nơi tiêu thụ rất nhiều hàng hóa VN.
Quan trọng 1 năm có khoảng 3 triệu khách TQ đến VN bằng đường bộ vào mùa thấp điểm du lịch ở ngoài Bắc từ tháng 10 đến tháng 2 âm lịch, trước đây ở ngoài Bắc mùa này các Nhà nghỉ khách sạn ngành du lịch nói chung đóng cửa ăn chơi.
Còn du khách Nhật chơi Gofl 30 ngày tôi khẳng định luôn là không có chứ không phải ít. Vì VN cho đến nay chỉ có 02 giải Golf Quốc tế quy mô nhỏ diễn ra trong năm thu hút khoảng 200 VĐV Quốc tế nhưng mỗi giải diễn ra trong vòng vài ngày.
Khách Nhật chơi Gofl 30 ngày may ra có người Nhật Bản đang công tác và làm việc tại VN.
Thằng Tây đi Sơn Đoòng 1 năm được mấy mống, chi phí Tour là hơn 2.000$ so với 100 thằng TQ thì tuổi gì ăn lại. Tây nó đến VN chỉ mua Post card, nón lá, đồ lưu niệm chứ còn lâu mới bán được hàng gì cho nó. Trung Quốc thì nó tha cả chăn, đệm, cafe G7 nó mua cả thùng, hạt điều nó mua cả yến mỗi đứa, mua ở Shop TQ nhưng hàng thì do VN sản xuất.
Thấy nói Tour 0 đồng không hiểu gì cũng hùa theo, 0 đồng cũng là 1 nghệ thuật kinh doanh chứ tưởng đơn giản à? Không có Tour 0 đồng thì Mùa đông miền Bắc có đón được hơn 3 triệu khách TQ không? Hay lại đang ngồi vêu mõm ngáp ruồi với nhau đợi 30/4 đón khách nội địa. Biết 1 mà không biết 2.
Nói 0 đồng là số tiền Công ty lữ hành phía VN bỏ ra cho Công ty lữ hành phía TQ bán khách cho. Ví dụ bên nó bán khoảng 350 -400 tệ cho 1 khách đi Việt Nam Tour 3 ngày 2 đêm bao gồm tiền Đi lại, Khách sạn 3*** 2 đêm, ăn 3 bữa 8 món cơm canh. Không bao gồm Visa, vé thăm quan cảnh điểm (Vịnh Hl...). Nhưng nó thu luôn số tiền đó không đưa lại cho công ty lữ hành phía Việt Nam đồng nào. Các công ty VN chấp nhận cung cấp tất cả các dịch vụ cho khách hàng tại VN mặc dù không nhận được đồng tiền Tour nào nên mới gọi là 0 đồng. Nhưng các Công ty đó sẽ kiếm lại bằng cách cho khách thăm quan các trung tâm mua sắm để mua hàng và đương nhiên họ không lỗ nên khách vẫn ùn ùn kéo đến.
Khách đi đường bộ toàn là khách ở nông thôn, thị trấn, tại các tỉnh nghèo như Vân Nam, Quý Châu, Quảng Tây, Hồ Nam... Khách này bán tour đắt tiền cho họ có mà bán vào mắt.
Cảm ơn cụ cung cấp thông tin. Theo tôi du lịch có nhiều phân khúc khách hàng, minh có cung nào thì cố gắng đáp ứng hết cầu khách hàng ở phân khúc đó. Tôi thấy người Trung Quốc đi du lịch ở các khu trung, cao cấp cũng khá văn minh, ví dụ như Vin Phú Quốc, Cam pu chia hay Singapore. Cũng na ná dân mình đi du lịch trong và ngoài nước thôi, nếu nhìn vào mặt xấu thì mình có hơn gì nó? Khách du lịch có khả năng tài chính không cao thì cũng phù hợp với khả năng về cơ sở hạ tầng du lịch của mình, chất lượng làm dịch vụ du lịch của mình đa phần còn ở mức thấp. Cái này có khác gì mình đi du lịch Thái với giá còn rẻ hơn nhiều tour du lịch nội địa.
Quay lại chủ đề của thớt, tôi chưa đi Indonesia nên không dám chém nhiều. Chỉ thấy rằng VN có khả năng đề vượt Indo về GDP/người trong thời gian không dài lắm vì mình có lợi thế về:
- Vị trí địa lý ngay trên tuyến hàng hải từ Ấn độ dương sang Thái Bình Dương, lãnh thổ liền dải, không bị chia cắt thành vạn hòn đảo như Indo.
- Vấn đề tôn giáo, dân tộc là có, nhưng có lẽ không phức tạp như Indo - đất nước có số dân theo đạo Hồi lớn nhất thế giới.
- Có văn hóa gần gũi với các nước Đông Bắc Á, hiện đang là các thế lực kinh tế - chính trị có số má và ngày có ảnh hưởng lớn trên phạm vi toàn cầu. Y tế, giáo dục của mình tuy các cụ chê nhiều nhưng em thấy cũng không đến nỗi nào. Dân mình cũng vào loại năng động, sáng tạo, có ý chí vươn lên sau một thời gian dài chìm trong một nền kinh tế kế hoạch hóa tập trung với tâm lý ỷ lại, trông chờ phép màu từ bên ngoài.
- Gần ngay một thị trường 1,4 tỷ dân, sức mua ngày càng lớn, cơ cấu hàng hóa dịch vụ đang theo hướng bổ sung cho nhau.
Tất nhiên có những điểm mình thua kém, bất lợi hơn họ trong cuộc đua, ví dụ họ có thị trường nội địa lớn hơn nhiều, tài nguyên khoáng sản thì mình thua xa, ở sát cạnh anh hàng xóm khổng lồ cũng làm mình luôn phải đề phòng với duy trì chi phí quốc phòng cao và đặc biệt là tâm lý bài tàu một cách cực đoan. Có một cụ cmt ở trên về chất lượng nguồn nhân lực chất lượng cao của Indo hơn hẳn mình tôi thấy rất đáng suy nghĩ, hy vọng đó là trong phạm vi hẹp trong lĩnh vực công việc của cụ ấy chứ không phải là phổ biến.
Còn câu chuyện về chế độ chính trị, thể chế (hệ thống pháp luật và bộ máy nhà nước) tôi xin không đề cập nhiều vì vi phạm nội quy diễn đàn. Nhưng đại để cũng có tính 2 mặt, khéo làm thì mình cũng có những lợi thế không nhỏ, còn nếu bi bét thì thôi, không dám nói gì nữa.