- Biển số
- OF-97174
- Ngày cấp bằng
- 26/5/11
- Số km
- 1,144
- Động cơ
- 410,470 Mã lực
Rất hay! Cám ơn cụ chủ!
cháu nghĩ trong công việc là nên thẳng, thật, là tiết kiệm thời nhất.Đúng là người Mỹ thích nói thẳng và thật. Em có dịp đi công tác qua Mỹ, khi phỏng vấn có cô người Mỹ và cô phiên dịch ngồi cùng, cô người Mỹ hỏi bằng tiếng Anh toàn những câu đơn giản nhưng hỏi liên tục, em trả lời bằng tiếng anh đến câu thứ 7, câu thứ 8 thì cuống quá và nói luôn tiếng Việt cho nhanh, nói thật hết, chả nói dối thế là được cộp dấu. Lúc về đoàn có ông người Mỹ đưa ra sân bay, khi đến sân bay ông ấy hỏi các ông có cần giúp đỡ nữa không, cả đoàn nói không cần, thế là báo hại phải trả tiền cho ông da đen khuân đồ, trả tiền ăn khi chờ máy bay, loạng quạng lúc check out. Khi về hỏi lại thì họ sẽ giúp hết nếu mình yêu cầu, nếu cần thì nói, họ sẽ giúp rất nhiệt tình.
em thì đi Wave , nhưng mấy cu làm cùng toàn SH với 4B nhưng uống trà cafe toàn em trả tiền , mà chúng nó nhà đi thuê chứ có bảo nhà mua được đâu nhưng toàn oai kiểu sida ko ấyỞ Việt Nam, em cũng thấy nhiều cụ nhìn bóng bẩy, lương chả đủ tiêu cho bản thân nhưng lúc nào cũng hãnh diện vì mình làm việc trí thức, trong đó có em (khoảng mới vài tháng trước đây em vẫn nghĩ thế). Em làm phòng kinh doanh lương 4 củ, khối văn phòng bọn em dao động toàn thế! Chả bù khối sản xuất nhìn tưởng vớ vẩn mà tháng nào cũng gần 20 củ ạ!
Giống em toàn bảo bọn phòng em. Anh em mình culi nghe làm công nghệ oách phết, ngồi phòng máy lạnh mà lương đíu bằng ai cả.Ở Việt Nam, em cũng thấy nhiều cụ nhìn bóng bẩy, lương chả đủ tiêu cho bản thân nhưng lúc nào cũng hãnh diện vì mình làm việc trí thức, trong đó có em (khoảng mới vài tháng trước đây em vẫn nghĩ thế). Em làm phòng kinh doanh lương 4 củ, khối văn phòng bọn em dao động toàn thế! Chả bù khối sản xuất nhìn tưởng vớ vẩn mà tháng nào cũng gần 20 củ ạ!
Mặc dù em tuổi đời còn trẻ và kinh nghiệm vô cùng non nớt nhưng em cũng đang tâm niệm và sẽ quan niệm như Cụ. Quyết định rời Việt Nam cũng không phải là quyết định dễ dàng, nhưng khi đã chon hy sinh vì con cái, để con có cơ hội tốt hơn, em tự nhủ sẽ quyết tâm vượt qua tất cả.Cảm ơn cụ, tôi thật sự hòa nhập vào cuộc sống nơi đây cụ à. Nhưng mãi mãi tôi vẫn là người Việt, vẫn nhớ về những ngày thật xa rồi, và nói thật với cụ, tôi cũng nhớ rất nhiều những ồn ào náo nhiệt của Sài gòn tuy nhiều cụ nơi đó chán với điều đó. Chúng ta dù muốn cũng khó quên được quá khứ, về một thời tuổi trẻ dù tuổi trẻ đó gian nan u buồn, phải không cụ.
Con cái tôi thành đạt trên mức mong đợi của tôi nơi đây cả về vật chất lẫn tinh thần, chỉ còn cháu nhỏ nhất sinh bên này đang học trung học.
Nếu phải trả lời câu hỏi nếu làm lại phần đời vừa qua, tôi sẽ làm thế nào? Có lẽ tôi cũng sẽ làm những gì đã làm, ít ra cũng để các con tôi có một cơ hội. Đất Mỹ là đất của cơ hội, nó cho những ai có thiện chí một hy vọng cuộc sống tốt đẹp và từ đó mới có cơ hội để giúp được ai điều gì thì có khả năng làm.
Cửa sổ nhà em nhìn xuốngNghe nói mùa thu Mỹ đẹp lắm. Các cụ cho cháu ngắm qua ảnh của các cụ đi ạ. Cảm ơn nhiều.
Bên chỗ Cụ cũng lất phất mưa à, hôm nay bên này trời ảm đạm và lạnh, Cuối tuần thì nắng đẹp mà e vẫn lười chả đi đâu để chụp choẹt gì được.Cửa sổ nhà em nhìn xuống
Vớ va vớ vẩn, ăn nói chả đâu vào đâuCụ cho ku con ra Uông Bí (Quảng Ninh) hoặc Bát Xát (Lào Cai), Tương Dương (Nghệ An) hoặc Chơn Thành (Bình Phước), mấy nơi đó rất an toàn! Houston nguy hiểm lắm!
Cụ hỏi thăm làm em bồi hồi quá. Em biết nói thế nào nhỉ, cảm xúc thật khó tả khi nhớ lại lần cafe xuyên trưa với vợ chồng cụ. Ngoài đời cụ là bậc cha chú nhưng em thấy rất gần gũi, chân tình. Lần cafe đó cụ đã cho em biết nhiều điều, những điều mà em tin là sự thực và rất hữu ích với em (cũng ảnh hưởng lớn tới một số quyết định của em).Cảm ơn cụ, già rồi trí nhớ bắt đầu muốn chia tay nên phải nhớ thật kỹ để kể.
Nhân đây xin hỏi thăm cụ azzA có khỏe không. Không biết bao giờ lại được ngồi uống café với cụ.
Cái này năm ngoái, bên em bây giờ lá còn xanh.Bên chỗ Cụ cũng lất phất mưa à, hôm nay bên này trời ảm đạm và lạnh, Cuối tuần thì nắng đẹp mà e vẫn lười chả đi đâu để chụp choẹt gì được.
Bên đó có món IS do Mẽo sản xuất như ở châu Âu chưa cụ?Cụ cho ku con ra Uông Bí (Quảng Ninh) hoặc Bát Xát (Lào Cai), Tương Dương (Nghệ An) hoặc Chơn Thành (Bình Phước), mấy nơi đó rất an toàn! Houston nguy hiểm lắm!
Em nghĩ cụ chỉ cần học bếp ạCụ làm gì cho em bám càng với! Em cũng có ước mơ sang Mỹ, đi du lịch trước xem cuộc sống thế nào! Em đã đi vài nước nhưng với tiếng anh bập bẹ, làm du lịch chắc em học thêm về bếp và làm nhà hàng chắc kiếm cháo cho các con được không cụ?
Bên Ca Na Da lạnh rồi, phải ko lão Líp ?Cửa sổ nhà em nhìn xuống
theo e, cụ nên update hết các phần vào trang 1 cho mọi ng tiện theo dõi cụ ahCảm ơn cụ, già rồi trí nhớ bắt đầu muốn chia tay nên phải nhớ thật kỹ để kể.
Nhân đây xin hỏi thăm cụ azzA có khỏe không. Không biết bao giờ lại được ngồi uống café với cụ.
Theo dòng cho nó ngấm Cụ ạ, nó còn tuỳ thuộc cảm xúc của Cụ chủ nữa nên theo em Cụ cứ để cụ ấy tự nhiên, Cụ nào rảnh thì copy & paste ra tự save là được ạ.theo e, cụ nên update hết các phần vào trang 1 cho mọi ng tiện theo dõi cụ ah