- Biển số
- OF-328408
- Ngày cấp bằng
- 24/7/14
- Số km
- 8,790
- Động cơ
- 794,473 Mã lực
Trên máy bay có 100 thằng điên chưa chắc đã đốt được máy bay.Thì em bảo gặp thằng điên ấy mà Cụ còn em chưa muốn die như nick Cụ nên chả dại!
Trên máy bay có 100 thằng điên chưa chắc đã đốt được máy bay.Thì em bảo gặp thằng điên ấy mà Cụ còn em chưa muốn die như nick Cụ nên chả dại!
Đúng rồi ở TQ lên tháp tuyền hình, vào chỗ đông người, đi tàu hỏa, tàu bay ... không được mang bật lửa, máy soi được hết.China nó bắt bỏ cả xịt body, lưỡi dao cạo... soi ra hết, chụp ảnh ghi chú
Máy bay vẫn cho mang bật lửa, nhưng ko được dùng. Giống như cho mang ĐT, nhưng khi bay phải chuyển sang chế độ máy bay.Báo có nói là loại bật lửa khách mang đi là loại được phép mà. Nhưng nói hơi khó hiểu
Nếu hút thì sẽ bị phạt đâu 7,5 củ thì phải,kể cả hút trong nhà vệ sinh.Mình tưởng hút thì máy bay sẽ báo cháy và sẽ dừng bay chứ
Không đc mang trong hành lý,mang trực tiếp theo người đề phòng trường hợp tự kích cháy.Có câu trả lời rồi cụ, bật lửa dùng 1 lần được phép mang theo hành lý, nhưng ko dc sử dụng trên máy bay
Trẻ con chắc chắn không được xếp ngồi chỗ gần cửa thoát hiểmMình ngồi gần cửa thoát hiểm cũng không an tâm lắm nhất là cạnh đó lại có trẻ con. Chỉ sợ nhỡ ra, dù biết rằng mở được cửa thoát hiểm cũng không hề đơn giản khi bay
Khi đang bay có cho cụ cũng đếch mở được đâuMình ngồi gần cửa thoát hiểm cũng không an tâm lắm nhất là cạnh đó lại có trẻ con. Chỉ sợ nhỡ ra, dù biết rằng mở được cửa thoát hiểm cũng không hề đơn giản khi bay
Đúng rồiKhi đang bay có cho cụ cũng đếch mở được đâu
Có khi nào cụ đứng ban công hay mái nhà tầng cao mà vẫn cảm giác thôi thúc nhảy ko.Chuyện cái cửa thoát hiểm:
đây là cảm giác của cá nhân em nhưng nó rất khó giải thích: em đi máy bay khá nhiều, thường là thẻ vàng nhưng đôi khi đi quá sớm các em ấy (nhất là phía HN) hay cho em ngồi ghế >=14 nên đôi khi ngồi cửa thoát hiểm (thường ghế 15-17 gì đấy). Ngồi đấy thì thoáng phía trước nhưng em không thích lắm vì cảm giá chông chênh, mà chân em lại ngắn nên chả có nhu cầu duỗi. Đi có hơn tiếng nên ít quan tâm chuyện thoải mái hay không thoải mái. Quy định về mở cửa thoát hiểm thì em thừa hiểu, các em tiếp viên nó buộc phải nhắc hành khách ngồi chỗ đấy là "bla bla...., ngồi gần cửa thoát hiểm nên không được mở khi không có yêu cầu bla bla ...". Thường thì em cũng nói là "OK anh đi nhiều nên anh hiểu" nhưng mà em luôn có một cái cảm giác như bị thôi miên ấy, đó là cảm giác bị thôi thúc làm động tác mở cửa, thường thì thoáng qua lại hết nhưng một lúc sau lại bị. Tuy nhiên là lý trí vẫn thắng nên đến giờ tên em vẫn chưa được lên báo mạng.
Em kể thật, không chém.
Cụ chém rồi.Mình ngồi gần cửa thoát hiểm cũng không an tâm lắm nhất là cạnh đó lại có trẻ con. Chỉ sợ nhỡ ra, dù biết rằng mở được cửa thoát hiểm cũng không hề đơn giản khi bay
KhôngCó khi nào cụ đứng ban công hay mái nhà tầng cao mà vẫn cảm giác thôi thúc nhảy ko.
E thường đi đâu cũng mang theo từ 2-3 bật lửa trở lên vì tính hay quên nên cứ mỗi nơi để 1 cái cho chắc (trong túi áo, túi quần, túi xách tay, v.v...). Thường là qua điểm soi an ninh ở VN và các nước khác họ bắt bỏ lại hết, chỉ dc mang vào 1 cái (loại có chứa gas chất lỏng). Nhưng cũng có lúc có nv soi sót e mang dc 2 cái, có lúc thì lên cơn bắt bỏ lại hết, ko biết đằng nào mà lần.Em bay Han Vca khứ hồi đi hôm 29/10 , về sáng nay lúc 7h40 vô sảnh đến T1. Mang thuốc lá và 2 cái bật lửa như hình đính kèm.
Chuyện cái cửa thoát hiểm:
đây là cảm giác của cá nhân em nhưng nó rất khó giải thích: em đi máy bay khá nhiều, thường là thẻ vàng nhưng đôi khi đi quá sớm các em ấy (nhất là phía HN) hay cho em ngồi ghế >=14 nên đôi khi ngồi cửa thoát hiểm (thường ghế 15-17 gì đấy). Ngồi đấy thì thoáng phía trước nhưng em không thích lắm vì cảm giá chông chênh, mà chân em lại ngắn nên chả có nhu cầu duỗi. Đi có hơn tiếng nên ít quan tâm chuyện thoải mái hay không thoải mái. Quy định về mở cửa thoát hiểm thì em thừa hiểu, các em tiếp viên nó buộc phải nhắc hành khách ngồi chỗ đấy là "bla bla...., ngồi gần cửa thoát hiểm nên không được mở khi không có yêu cầu bla bla ...". Thường thì em cũng nói là "OK anh đi nhiều nên anh hiểu" nhưng mà em luôn có một cái cảm giác như bị thôi miên ấy, đó là cảm giác bị thôi thúc làm động tác mở cửa, thường thì thoáng qua lại hết nhưng một lúc sau lại bị. Tuy nhiên là lý trí vẫn thắng nên đến giờ tên em vẫn chưa được lên báo mạng.
Em kể thật, không chém.
Chính xác. Việc bị em tiếp viên đến dặn dò kỹ lưỡng hình như nó tạo phản xạ tâm lý thế nào đó. Ăn uống xong, máy bay yên tĩnh, thiu thiu ngủ là như có thằng thì thầm trong đầu mình "mở đi" "mở thử đi" "ko sao đâu".... Mình em thì ko nói, nhưng cả người khác cũng thế thì em nghĩ nên có nghiên cứu về vụ này, khéo làm luận án Tiến sỹ được.
Em bị một vấn đề nữa là khi các em tiếp viên đi qua lên phía trên, mắt em cứ bị nhìn theo một khu vực nhất định ngang tầm mắt. Hy vọng đó cũng là do tâm lý đi hàng không chứ ko có gì bất thường cả.
Mềnh bay AN 12 và AN 26 mấy lần mà không biết cái cửa chống không tặc nó ở đâu.Cụ không đọc kỹ còm mình? Mình đang nói về trạng thái tâm lý bất an khi ngồi cạnh ghế thoát hiểm. Mình từng nghe bên máy bay quân sự có quân nhân đã từng rơi khỏi máy bay qua cửa sổ và cửa chống không tặc đó cụ?
Sạc dự phòng em đem theo xách tay suốt.Em nghĩ bật lửa dùng gas cũng như cục sạc điện thoại dự phòng. Phải mang theo hành lý xách tay.
Đúng rồi cụ, những vật dễ cháy nổ không được ký gửi vì lỡ làm sao là toi. Nó cháy cả khoang hành lý ký gửiSạc dự phòng em đem theo xách tay suốt.
Các em tv còn thông báo 'không được sạc đt khi cất cánh hạ cánh '
Mà hình như sạc dự phòng bị cấm ký gửi hay sao ấy
Nội địa em bay đều qua xoi chiếu bỏ ra xoi xong cất, có sao đâuƠ vào phòng chờ em vẫn thấy có phòng dành riêng để hút thuốc mà, hay trong ấy có bật lửa? Em chưa vào đấy bao h, cc thông não giúp cho với.