Cảm ơn cụ đã chia sẻ. Thấy cụ nói tập gym nên e đoán, vì gym nam tập nhiều hơn nữ. E thì k rõ triệu chứng về thần kinh như cụ, mà ngày còn nhỏ đó nó là những triệu chứng như ăn uống kém, cảm giác ăn lúc nào cũng như cố, nên người gầy gò, kém sắc. Luôn ngại thể hiện mình trước đám đông, việc xảy ra thì luôn nghĩ theo hướng tiêu cực, hoàn cảnh cũng có chút nhưng đó k phải là lý do để thu mình, hay tủi thân nhưng thường xuyên như vậy. học cũng kém hơn bạn bè cùng trang lứa, nghe tiếng anh rất kém, nghe đi nghe lại mới hiểu là băng catset nói gì, ngày học của bọn em nghe băng là chủ yếu mà. (Năm 83 cụ học lớp 3 thì chắc cụ hơn e cũng 9-10t). Đi thi mà sắp hết giờ làm bài vẫn chưa xong là hồi hộp, không giữ được bình tĩnh, đầu óc loạn hết cả lên không nghĩ ra được gì nữa. Đến giờ khi triệu chứng bệnh đã rõ, xâu chuỗi lại, cộng uống thuốc mới biết não bộ thiếu hụt serotonin, tất cả nó làm cho con người mình như vậy. Bây giờ e cũng chỉ làm được công việc bth, không làm đc cv áp lực, điều đó đồng nghĩa túi tiền ít. Về thể thao ngày bây giờ e tập 1h bộ môn aerobic và 30phut cho squat, đá chân sau, cơ bụng... Thật sự là nếu cs cứ ổn định, cv thì k phải chịu áp lực, thể thao đều , uống thuốc đều (liều rất nhỏ duy trì,) thì nhìn con xinh tươi hơn ng bth ấy chứ, nhưng k nói ra k ai biết những lo lắng hay hồi hộp khó chịu trong ng, hoặc dừng thuốc thì ng sẽ mệt mỏi, gầy gò ntn. E giờ cũng chỉ biết tự bình ổn như vậy. Dù ng ngoài k biết có thể sẽ nói mình lười, thiếu ý chí phấn đấu. Cụ chia sẻ thêm r chút về chế độ ăn của cụ nhé. Cảm ơn cụ rất nhiều, vì qua những gì cụ nói những điều e hiểu về bệnh có thêm phần chuẩn xác. Vẫn là luôn phải tuân thủ chế độ dinh dưỡng, thể thao vận động , thời gian biểu ăn ngủ một cách nghiêm ngặt.