Đến giờ nghe xem Enter sandman live in Mát năm 91 em vẫn bị kích độngVâng Cụ! Em là fan của Metallica ạ!
Đến giờ nghe xem Enter sandman live in Mát năm 91 em vẫn bị kích độngVâng Cụ! Em là fan của Metallica ạ!
Cảm ơn cụ rất nhiều ạ.Xin chia sẻ với cụ Xù, chúc cụ mau khỏe để tiếp tục húc đầu vô sách nhé!
Vâng Cụ. Em lớn lên và đắm mình trong cái văn hoá phiên âm đó nên quen rồi. Sách chính là khung cửa giúp em thấy các chân trời xa lạ. Em quen với tên tuổi các nhân vật, giờ gặp tên chuẩn lại thấy không sướng mới tệ . VD: Xưa em thích quyển Pie đệ nhất. Giờ bản dịch mới là Pyotr đại đế em lại thấy không chuẩn bằng bản cũ mới kỳCũng đọc luôn Ai che lưng cho bạn
Em có cơ hội tiếp xúc với một số cuốn sách hơi cổ thì lỗi chính tả và do cách dùng từ ngày đó nên thấy sai chính tả nhiều lắm. Thứ nữa là sách dịch thì toàn dùng tên riêng phiên âm dịch sang tiếng Việt đọc khá khó chịu. Sách hiện nay của một số nhà xuất bản em đọc cũng thấy ổn mà.
Nhà cháu nghe cụ nói cũng hơi bùi ngùi.Hic hic...cụ bị tai nạn ah. Hy vọng cụ sớm khỏi để còn chém gió với mợ Trang về sách.
Quán cafe sách đã thành sự thực rồi cụ ah. Nhưng ....người bạn em làm và trông coi (em chuyển nhượng lại mặt bằng).
Cụ cũng đã cho em biết thêm nhiều điều thú vị. Nhờ cụ mà em mới biết đến Mùa xuân trên sông Ô-đe.Cảm ơn cụ rất nhiều ạ.
Lâu lắm rồi mới đc gặp lại cụ. Thấy thớt về sách là nhà cháu biết thể nào cũng gặp đc cụ, tiếc là nhà cháu ko còn riệu để mời cụ.
Cụ có những quyển sách mà trước nay nhà cháu chưa bao giờ đc nghe chứ đừng nói có cơ hội đọc. Ngưỡng mộ cụ lắm lắm!
Trong cuốn này thì em lại thấy ông trùm dùng Cross để bỏ “dòng máu xấu” Dante và lấy lại sòng bạc mới là lõi của vấn đề. Và ông trùm sẵn sàng hi sinh Pippi để đạt được mục đích đó.Cuốn hữu ích nhất trong series này, đối với em, đáng ngạc nhiên, lại là cuốn Ông trùm quyền lực cuối cùng.
Có lẽ, do nó không quá thiên về mô tả triết lý sống như Bố già, hiện thực hơn, nhân vật cũng người hơn (với em Michael cũng vẫn quá siêu thực).
Chi tiết làm em nhớ nhất trong cuốn Ông trùm quyền lực cuối cùng là ánh mắt mọi người quen hoặc thân Athena đều tỏ ra vui sướng khi thấy sự bất hạnh của cô - ngoại trừ Cross.
Một cách bi quan, đấy là bản chất con người.
Chi tiết thứ hai, Pippi nhận xét Cross không hề ghê sợ khi lột da các con thú săn được.
Một kết luận dựa trên hai chi tiết trên (kết luận lý thuyết dựa trên chi tiết không xác thực ) : Đàn ông thực sự tàn nhẫn khi cần, và sẵn lòng hy sinh vì người đàn bà của mình mà không để giả dối.
Nhắc đến tiếc nuối: em tiếc nhà sách Mão trên căn gác nhỏ phố Đinh Lễ. Những giá sách nặng oằn mình, sách xếp lên tận trần nhà. Một số người mua vô ý cộng với sự quá tải mà sách tràn ra cả lối đi. Nhưng em cực thích cảm giác len lỏi lật tìm từng cuốn sách trong cái kho hỗn độn ấy. Mùi sách rất hấp dẫn. Một nơi bình yên giữa tấp nập phố phường... Tiếc là khi bà chủ mất đi, nhà sách đã chuyển sang bán sách mới như bao nhà sách khác .Nhà cháu nghe cụ nói cũng hơi bùi ngùi.
Nhớ lại, ngày trước, đọc ~ cmt của cụ, nhà cháu biết cụ có rất nhiều tâm huyết về cái quán này. nó ko phải chỉ là 1 chuyện KD đơn thuần, mà là chứa đựng cả 1 trời đam mê. Cũng như nhà cháu, trước đây cũng chỉ mong kiếm đc 1 chân bảo vệ đêm ko công ở nhà sách để đc đọc cho sướng con mắt.
Nhưng thôi, việc KD cũng còn tùy vào chữ duyên nữa. Dù gì, cụ vẫn còn 1 tài sản vô giá là sự đam mê sách, đó là điều đáng tự hào đ/v cụ & cả các F1 của cụ.
Hihi...cụ ước làm bảo vệ nhà sách, còn em thì mơ làm thủ thư. Mong ước vài năm vùi đầu vào sách vở và không lo lắng chuyện gì.Nhà cháu nghe cụ nói cũng hơi bùi ngùi.
Nhớ lại, ngày trước, đọc ~ cmt của cụ, nhà cháu biết cụ có rất nhiều tâm huyết về cái quán này. nó ko phải chỉ là 1 chuyện KD đơn thuần, mà là chứa đựng cả 1 trời đam mê. Cũng như nhà cháu, trước đây cũng chỉ mong kiếm đc 1 chân bảo vệ đêm ko công ở nhà sách để đc đọc cho sướng con mắt.
Nhưng thôi, việc KD cũng còn tùy vào chữ duyên nữa. Dù gì, cụ vẫn còn 1 tài sản vô giá là sự đam mê sách, đó là điều đáng tự hào đ/v cụ & cả các F1 của cụ.
Ko hiểu sao nhà cháu lại rất mê các tác phẩm đc xuất bản vào thời điểm khó khăn của đất nước.Cụ cũng đã cho em biết thêm nhiều điều thú vị. Nhờ cụ mà em mới biết đến Mùa xuân trên sông Ô-đe.
Em mong lại đc tiếp tục hầu chuyện sách vở với cụ ạ!
Trên đấy vẫn bán sách hơi cũ mà em (sách thời 9x đổ lại - những đầu sách bà Mão liên kết xuất bản). Nhưng hết sách hay rồi, còn lại toàn sách chán. Anh nghe nói còn lại tầm 30 tấn sách - hic hic...Nhắc đến tiếc nuối: em tiếc nhà sách Mão trên căn gác nhỏ phố Đinh Lễ. Những giá sách nặng oằn mình, sách xếp lên tận trần nhà. Một số người mua vô ý cộng với sự quá tải mà sách tràn ra cả lối đi. Nhưng em cực thích cảm giác len lỏi lật tìm từng cuốn sách trong cái kho hỗn độn ấy. Mùi sách rất hấp dẫn. Một nơi bình yên giữa tấp nập phố phường... Tiếc là khi bà chủ mất đi, nhà sách đã chuyển sang bán sách mới như bao nhà sách khác .
Mở cửa hàng sách nho nhỏ, và bán thêm cái gì đó" chỉ có thể bán gần cổng các trường học mới đủ trang trải thôi cụ ạ.Hihi...cụ ước làm bảo vệ nhà sách, còn em thì mơ làm thủ thư. Mong ước vài năm vùi đầu vào sách vở và không lo lắng chuyện gì.
Em vẫn sẽ mở cửa hàng sách nho nhỏ, và bán thêm cái gì đó. Với lý do Bán sách, em thoải mái Mua sách - mà không sợ vợ kêu ca.
Tình cờ cụ nhắc đến Mùa Xuân trên sông Ô Đe, em lại thấy trong kho. Cụ làm bài review đi.Cụ cũng đã cho em biết thêm nhiều điều thú vị. Nhờ cụ mà em mới biết đến Mùa xuân trên sông Ô-đe.
Em mong lại đc tiếp tục hầu chuyện sách vở với cụ ạ!
Em bán sách cho người lớn thôi, không bán thêm cho trẻ con đâu. Mà cụ yên tâm, em mà mở cửa hàng sách - sẽ phong phú và nhiều sách nhất HN. Giờ sách em để đầy nhà, và mang đi gửi rồi. Bị vợ và người thân giục để sách gọn gàng...Mở cửa hàng sách nho nhỏ, và bán thêm cái gì đó" chỉ có thể bán gần cổng các trường học mới đủ trang trải thôi cụ ạ.
Tậm lý ~ người mua sách thường tìm đến các nhà sách lớn để có nhiều chọn lựa.
Dù gì, nhà cháu cầu chúc tậm nguyện của cụ đc hoàn thành mỹ mãn: Cụ đam mê thỏa thích & phu nhân ko kêu rêu!
Lúc em đến thì toàn sách mới anh ạ. Thực sự tiếc . Với người khác em không biết còn em rất ngưỡng mộ sự hiểu biết của cả 2 ông bà về sách. Lần đầu tiên em biết đến nhà sách Mão là khi em tìm mua 1 cuốn từ điển mà đi dọc đường Láng không ưng ý. Khi em đến, em tả nội dung em cần và ông review cho em cái hay cái dở của từng cuốn từ điển, giới thiệu cho em đúng cuốn em cần. Có một điều đặc biệt là em hỏi bất cứ cuốn gì ông bà cũng đều review được. Lần nào em đến ông bà cũng đang vừa đọc sách vừa bán hàng. Thực sự tiếc .Trên đấy vẫn bán sách hơi cũ mà em (sách thời 9x đổ lại - những đầu sách bà Mão liên kết xuất bản). Nhưng hết sách hay rồi, còn lại toàn sách chán. Anh nghe nói còn lại tầm 30 tấn sách - hic hic...
Đây là quyển sách em thích nhất. Nút thắt chính là chiếc vòng bạc trên cổ tay của Abel. Khi Kane nhìn thấy chiếc vòng bạc trên cổ tay Abel ở lần gặp nhau cuối cùng của 2 người trên đại lộ 5 thì Kane hiểu ra mọi việc trước. Lần đầu gặp nhau khi Abel phục vụ Kane ở khách sạn và Kane tự hỏi tại sao 1 người phục vụ lại có 1 chiếc vòng bạc quý thế( Abel còn chưa rõ giá trị ). Lần 2 là ở ngân hàng khi Abel đến vay nợ nhưng Kane không thể nhớ được đã nhìn thấy chiếc vòng bạc ở đâu. Lần 3 là ở chiến trường khi Abel cứu Kane suýt chết( và Kane cũng không nhớ được ). Và lần cuối là ở đại lộ 5. Abel k biết được mình chính là người cứu Kane ở chiến trường. Abel biết Kane là ân nhân sau khi đọc di chúc thôi. Truyện này thiết kế tuyệt vời, nhiều tình tiết bất ngờ đến phút cuối và rất có hậu. Em đọc quyển này không dưới 10 lần. Hehe.
Cá nhân mình thì thích cuốn này (Sau cuốn Bố Già).
Nội dung cơ bản kể về số phận của 2 nhân vật Kane & Abel.
Hai nhân vật này, từ lúc sinh ra và lớn lên hoàn toàn đối lập nhau, chỉ có điều duy nhất trùng hợp là sinh cùng ngày.
Kate, đuợc sinh ra trong một gia đình giàu có với truyền thống về Ngân Hàng và Tài chính.
Abel, được gia đình nhà nông dân nhặt được trong rừng.
Sau nhiều biến cố, Abel vô tình biết mình mang dòng dõi quý tộc Balan.
Abel dời châu Âu sang Mỹ lập nghiệp với hai bàn tay trắng và dần trở thành ông chủ của hệ thống nhà hàng khách sạn (Hilton).
Sự đối lập, rồi dẫn đến đối đầu của 2 nhân vật, từ khi Kate quyết định thu hồi vốn đầu tư hệ thống kháchi sạn của ông chủ Abel, gây ra cái chết từ tầng lầu thứ 13 - và Abel thề trả thù Kate.
Nút thắt ở câu chuyện là sự oan gia khi con gái Abel yêu con trai Kate và Abel cương quyết phản đối.
Và nó chỉ được mở, khi Kate mất, Abel phát hiện người đầu tư cho mình phát triển/ từ ban đầu lại là Kate... kẻ thù truyền kiếp của mình.
Câu chuyện phản ánh thực tại ở Mỹ, giấc mơ Mỹ, sự tưởng thưởng cho nỗ lực phi thường của Abel khi trở thành một đại gia.
Bên cạnh đó, nó còn thấm đẫm tính nhân văn, triết lý sống, cách sử dụng đồng tiên thông qua giáo dục của gia đình Kate ...!
Rất nhiều thứ để học trong tác phẩm này.
Nhà cháu ở trong SG nên ko biết đến nhà sách Mão trên căn gác nhỏ phố Đinh Lễ" như mợ tả, nhưng ở SG tình hình cũng thế.Nhắc đến tiếc nuối: em tiếc nhà sách Mão trên căn gác nhỏ phố Đinh Lễ. Những giá sách nặng oằn mình, sách xếp lên tận trần nhà. Một số người mua vô ý cộng với sự quá tải mà sách tràn ra cả lối đi. Nhưng em cực thích cảm giác len lỏi lật tìm từng cuốn sách trong cái kho hỗn độn ấy. Mùi sách rất hấp dẫn. Một nơi bình yên giữa tấp nập phố phường... Tiếc là khi bà chủ mất đi, nhà sách đã chuyển sang bán sách mới như bao nhà sách khác .
Em xin .Tình cờ cụ nhắc đến Mùa Xuân trên sông Ô Đe, em lại thấy trong kho. Cụ làm bài review đi.
Trang có thích quyển này không ??? Để anh tặng.
Ông bà ấy siêu mà, làm sách cũng giỏi, kiến thức cũng cao. Là thế hệ tiên phong cho thị trường sách sau Đổi mới, rất nhiều ông chủ cửa hàng sách đã được ông bà cho mua chịu sách về bán.Lúc em đến thì toàn sách mới anh ạ. Thực sự tiếc . Với người khác em không biết còn em rất ngưỡng mộ sự hiểu biết của cả 2 ông bà về sách. Lần đầu tiên em biết đến nhà sách Mão là khi em tìm mua 1 cuốn từ điển mà đi dọc đường Láng không ưng ý. Khi em đến, em tả nội dung em cần và ông review cho em cái hay cái dở của từng cuốn từ điển, giới thiệu cho em đúng cuốn em cần. Có một điều đặc biệt là em hỏi bất cứ cuốn gì ông bà cũng đều review được. Lần nào em đến ông bà cũng đang vừa đọc sách vừa bán hàng. Thực sự tiếc .
Em cũng thế. Vào hiệu sách mới không nghe thấy mùi thời gian. Từ ngày không còn hiệu sách Mão, em chuyển sang mua sách online .Nhà cháu ở trong SG nên ko biết đến nhà sách Mão trên căn gác nhỏ phố Đinh Lễ" như mợ tả, nhưng ở SG tình hình cũng thế.
Trước đây, mỗi khi rảnh, nhà cháu dành cả 1 ngày CN để la cà vào các tiệm sách cũ, lục lọi từng đống sách chủ vừa thu mua về chưa kịp áp giá bán.
Và thật vui sướng khi tìm đc 1 cuốn ưng ý. Ko thể tả đc cái cảm giác ấy ntn, nhưng đem sách về, lật vài tờ rồi đem cất vào tủ như gìn giữ của để dành...
Giờ đa số các tiệm ấy đã chuyển sang bán sách mới đc giảm giá từ 20-50% vì có lời nhiều hơn. Từ đó, nhà cháu ko còn hứng thú lui tới nữa...
Cái vụ này em ko dám lướt qua cụ Xù. Em xin rước cụ Xù qua để thẩm định ạ!Tình cờ cụ nhắc đến Mùa Xuân trên sông Ô Đe, em lại thấy trong kho. Cụ làm bài review đi.
Trang có thích quyển này không ??? Để anh tặng.