Là em, cô gái khủng hoảng tinh thần vì Covid đúng một năm trước. Không hiểu duyên trời thế nào mà một năm sau em lại có tâm sự, lại lên cà phê tám chuyện với các cụ các mợ cho thông não đây ạ.
Chuyện là em vừa trúng học bổng đi học tờ sờ ở xứ sở cờ hoa. Người ta mà trúng học bổng thì ăn mừng cả tháng, em đây thì chỉ toàn nghe ca thán với can ngăn. Chủ yếu là các chị em, ai cũng bảo qua 30 rồi, học xong là xác định ế đến già, chả ông nào muốn lấy vợ học cao. Rồi học xong tờ sờ thì ai cũng hâm hâm dở dở, thành "mây ở tầng khác" nên chả ai thèm chơi
Em thì chả xi nhê gì với những lời bàn lùi ấy đâu, dù ai nói ngả nói nghiêng thì cuộc đời mình mình sống, việc mình mình cứ làm thôi. Em chỉ không hiểu tại sao mọi người lại có suy nghĩ như thế? Tại sao đàn ông học cao thì thành "anh chồng quốc dân" trong khi phụ nữ thì thành "gái ế bền vững"? Học vấn và hôn nhân có liên quan mật thiết đến vậy sao? Học cao sẽ biến phụ nữ thành một người không phù hợp với hôn nhân? Các cụ các mợ có đặt nặng vấn đề phù hợp học vấn trong hôn nhân? Các cụ có sợ lấy vợ học cao hơn mình không?
Em không biết mọi người quan niệm về học vấn thế nào. Riêng em chỉ coi nó là một con đường để phát triển bản thân. Học vấn chỉ là một điểm mạnh chứ không phải thứ để so sánh ai hơn ai. Người giỏi giao thương thì chọn làm kinh doanh, người mạnh chữ nghĩa thì chọn giảng đường làm con đường tiến thân. Người thích lăn lộn xông pha thì tự làm chủ, người không thích dẫn đầu thì làm lính. Người đi con đường nào cũng có tài hoa của riêng họ, so sánh thế nào cũng là khập khiễng. Các cụ các mợ nghĩ sao ạ?