[Funland] Phim "Đào, Phở và Piano"

N.Korea Ginseng

Xe điện
{Kinh doanh chuyên nghiệp}
Biển số
OF-613698
Ngày cấp bằng
4/2/19
Số km
2,648
Động cơ
267,833 Mã lực
Nơi ở
Ba Đình, Hà Nội
Trích " Sống mãi với Thủ Đô " của nhà văn Nguyễn Huy Tưởng. Tiếc là tác phẩm dở dang chưa được hoàn thành.

" Vũ Minh hùng hồn:

- Thì thiêu đốt kinh thành ra tro. Thành La Mã đẹp là thế mà thằng bạo chúa Néron còn đốt trong một trận điên cuồng kia mà. Huống chi là cái thành phố cổ lỗ này, xấu xí và bẩn thỉu, vá víu và lai căng, bé bằng cái hổng mũi, trơ trẽn như một con đĩ, cái thành phố đầy những cai Công, cai Mơ, những J. Dod, Kính què, những mụ cai Đen, những mụ Bé Tý, những Đốc Sao, những Trịnh Thục Oanh, những Cả Vê, Hai Cua, còn gì nữa cái thành phố ấy, thì để làm gì mà không đốt nó đi để mà xây dựng một cái mới.

Trần Văn cãi:

- Hà Nội có chín trăm năm lịch sử. Ông nên nhớ cái vinh quang của Thăng Long, Đông Đô. Nó còn lâu đời hơn cái Paris lộng lẫy kia.

- Vì Paris lộng lẫy nên thằng Pháp không đánh đã hàng. Hà Nội xấu xí cho nên ta đốt nó đi và cùng với nó đốt luôn cả thằng Pháp. Để xem dân tộc Pháp anh hùng hay dân tộc Việt Nam anh hùng. Vậy thì nâng cốc vì Tổ quốc, vì Cụ Hồ, vì thắng lợi, vì sự tàn phá của Hà Nội. Không nên để Hà Nội làm gì. Hà Nội xấu, Hà Nội ô nhục…

- Chúng ta không nên nói thế

- Xin lỗi ông, đau lòng đấy, nhưng là sự thật. Hà Nội xấu lắm. Hà Nội không có Acropole, không có Arc de triomphe, không có Saint Pierre. Hà Nội nhục lắm. Đến cả cái đền Bạch Mã Hàng Buồm, thờ ông thành hoàng của chúng ta, mà cái tượng Mã Viện vẫn còn sờ sờ, vẫn có người lễ bái. Phát khóc lên được.

- Ông bất công đấy, ông bạn ạ.

Trần Văn vừa nói vừa đứng lên. Anh đã say lắm, người lảo đảo, tay run run cầm cốc:

- Hà Nội không xấu đâu, ông ạ. Hà Nội thiếu lâu đài nhưng không thiếu cảnh. Các cụ ngày xưa chả nói Hà Nội là đất của năm núi, hai mươi tám đảo, của Thăng Long, đại bát cảnh đấy ư? Ở trên thế giới đâu có Hồ Gươm, Hồ Tây ở giữa thủ đô. Ở đâu có con sông nước đỏ chảy qua? Ta đừng trách Hà Nội mà trách những kẻ làm xấu, làm hại Hà Nội. Tháp Đại thắng tư thiên đời Lý, có trụ đá, có tượng đồng, cao hàng mấy chục trượng. Tượng thì thằng Tàu đem đúc súng để đánh lại Bình Định Vương, trụ đá thì thằng Tây phá đi để xây dựng cái nhà thờ ở phố Nhà Thờ bây giờ.

Thu Phong nói:
Các cụ còn nói Hà Nội có Rừng bàng Yên Thái, hàng vạn cây bàng trên một ngọn đồi thoai thoải bên Hồ Tây, mùa hè thì xanh mát, mùa thu thì rực đỏ, lại có Bến trúc Nghi Tàm, hàng vạn cây trúc thân vàng soi bóng xuống nước hồ biếc, những cảnh thần tiên ấy, mà ông cha ta thường đến nghỉ mát ngâm thơ, thì thằng Lê Chiêu Thống phá đi để triệt mả chúa Trịnh. Đền Kính Thiên rất đẹp, thằng Gia Long đem vào Huế, sợ để Hà Nội đẹp hơn kinh đô của nó. Nếu những cái đó còn thì Hà Nội sẽ đẹp biết mấy. Tiếc vô cùng. Thế rồi đến Pháp, nó hoàn toàn biến cái Hà Nội thành một đất thực dân. Hà Nội mất mát nhiều rồi. Nhưng ta đừng trách nó. Nó vẫn còn đẹp với những con người lịch sự của nó.

Thu Phong đứng khum khum người, nắm tay Trần Văn:

- Đúng. Rất dúng. Ông uống với tôi một cốc. Hà Nội là đất lịch sự, rất có gu, rất tế nhị, từ cái ăn, cái nói, cái cách cư xử, đến cách ăn mặc của một người phụ nữ thủ đô.

- Và Hà Nội cũng không nhục đâu, ông ạ. Nó có Đống Đa, có Đông Kinh Nghĩa Thục. Muốn hay không muốn, nó vẫn là Thủ đô toàn quốc. Ông bạn trước mặt tôi, nếu ông đồng ý, ta uống cạn cốc rượu này.

Vũ Minh đứng dậy trong khi mọi người chăm chú nhìn Trần Văn, gật gù nghe những chuyện mà họ chưa biết bao giờ. Vũ Minh nâng cốc:

- Ông nói hay lắm. Tôi chắc ông là một nhà khảo cứu mà lại thiết tha. Cái đất khốn khổ này cần chúng ta hiểu thêm để yêu thêm. Nhưng bây giờ thì làm thế nào? Những cái đẹp của Hà Nội mất rồi? Còn tiếc gì nữa? Phá đi làm lại? Đồng ý không? Xin nâng cốc. "
Kính nể cụ Nguyễn Huy Tưởng. Đoạn kịch này ngày xưa em biết lần đầu là trong phim Sống mãi với thủ đô nhưng đã được rút gọn đi rất nhiều. Sau tìm đọc bản tiểu thuyết thấy cụ Tưởng uyên bác quá. Đỉnh cao nhất của cụ Tưởng có lẽ là vở Vũ Như Tô "Vĩnh biệt Cửu Trùng Đài!".
 

1.25 ton

Xe điện
Biển số
OF-390227
Ngày cấp bằng
3/11/15
Số km
4,005
Động cơ
524,162 Mã lực
Đây là cảnh về đám cưới giữa chiến lũy cụ ạ. Em đồng ý với cụ là hơi lòe loẹt, để thể hiện cô dâu, chú rể trong bối cảnh chiến sự này là hơi quá, phi thực tế.
Chưa chắc đã là không đúng lịch sử cụ nhé, trong tác phẩm " Sống mãi với Thủ Đô " của tác giả Nguyễn Huy Tưởng miêu tả nhân vật Tân, điển hình người Hà Nội giàu có , tổ chức bữa tiệc chia tay Hà Nội với những người Hà Nội.

" Gần đến nhà bào chế Sát-xa-nhơ, anh lùi lại. Một đoàn xe Pháp phóng trên phố Hàng Khay, những băng súng liên thanh oằn oại như những con rắn độc.

Trần Văn nép vào một cái cổng để ngỏ, đợi cho đoàn xe đi hết. Một thanh niên ria Mỹ, đầu chải bóng, sơ-mi cổ cứng, thắt nơ đen, mặc xi-mô-kinh, tươi cười và lịch sự chìa tay ra bắt tay anh. Anh ngơ ngác vì không quen biết người ấy bao giờ. Nhưng anh cũng bắt tay và nói:

- Xin lỗi ông. Có lẽ ông nhầm.

Người thanh niên nói:

- Tôi xin lối ông mới phải. Tôi không nhầm, vì ông đúng là người Hà Nội thứ năm đi qua nhà tôi trong cái buổi chiều rất buồn này. Hiện trong nhà tôi có ba ông cũng không quen biết tôi như hai chúng ta đây. Chiều nay tôi làm một bữa tiệc để mời bất cứ người Hà Nội nào còn gặp được. Không nhiều đâu, chỉ mấy người thôi. Tôi sợ đông, vì đám đông là cùng nghĩa với vô vị. Nếu ông không ngại số lẻ thì tôi rất sung sướng được ông nhận lời vào ăn tiệc với tôi. Bình thường thì phải là số chẵn đấy, nhưng chúng ta đang sống những giờ phút không bình thường, vì thế tôi cố ý làm một bữa cơm năm người ăn. Ông không từ chối chứ?


......................
Ngồi bên anh là một thanh niên, trạc hăm hai hăm ba tuổi, tóc rẽ bên chải mượt, trắng trẻo, lịch sự, mặc một bộ quần áo màu xám sắt, kiểu cài cúc giữa, gi-lê phờ-la-nen trắng, có dây đồng hồ vàng vắt qua hai túi dưới. Hình như anh đã gặp người ấy ở đâu, chỉ có cảm giác là một tay ăn chơi thì phải. Đấy là nhạc sĩ Thu Phong. Trong lúc buồn rầu nhớ tiệm và dàn nhạc, anh thuê xe lần xuống Bạch Mai để hát cô đầu giải muộn và giối già. Gần đến ngoại ô, suýt bị lính mũ đỏ đi cướp giật bắt lên xe. Anh lẩn được và lộn về. Thu Phong đang đói nên Tân mời là vào ngay. Trước mặt anh là Ben-la, một chủ hiệu ảnh đi mua được mấy chục cuộn phim dự trữ để tính chuyện về quê làm ăn. Anh cũng trạc tuổi Thu Phong. Vẻ mặt nhạt nhẽo, tầm thường, không có cá tính. Anh đeo cái máy Kodak một bên, một bên là cái túi da đựng phim, sẵn sàng có gì là chạy. Tất cả bốn người, người nào cũng như tôn trọng cái đề nghị của ông chủ nhà kì dị, không ai tự giới thiệu với ai. Không ai muốn phá cái không khí bí mật, gần như hoang đường ấy.
 

QDV2012

Xe tăng
Biển số
OF-521799
Ngày cấp bằng
17/7/17
Số km
1,381
Động cơ
211,201 Mã lực
Tuổi
31
Chắc chắn các cụ ở đây ai cũng đã từng xem phim tây du ký, kỹ xảo lởm, nhiều đoạn phi lý, e xem tóp tóp nó tổng hợp những đoạn thoại vô tri trong phim cũng thấy buồn cười. Nhưng có ai giải thích vì sao nó phổ biến đến vậy, cứ lâu lâu lại thấy có đài chiếu lại.
Đã ghét thì cái qué gì chẳng nói được cụ

Phi thực tế abc này nọ các kiểu

Mà nói vậy thôi trẻ con nó xem với con mắt vô tư, nó chẳng để ý cái gì, miễn là nó thích. Chỉ có mấy ông người lớn nghĩ nhiều thích thể hiện mới hay nâng cao quan điểm cho ae nó phải nể mình bằng được thôi cụ à :)
 

Kiên Khùng

Xe điện
Biển số
OF-785718
Ngày cấp bằng
27/7/21
Số km
4,306
Động cơ
267,502 Mã lực
Làm thì làm được, tất nhiên là phải có đủ tiền rồi cụ. Không thì lên hình trông giả ngay.
Nói kịch bản không thiếu chứ em thấy VN mình yếu nhất kịch bản. Sau đó mới đến kỹ xảo này kia.
Trước tiên là kịch bản yếu.
Thứ nhì là kịch bản yếu.
Thứ ba là kịch bản yếu.
 

N.Korea Ginseng

Xe điện
{Kinh doanh chuyên nghiệp}
Biển số
OF-613698
Ngày cấp bằng
4/2/19
Số km
2,648
Động cơ
267,833 Mã lực
Nơi ở
Ba Đình, Hà Nội
Chưa chắc đã là không đúng lịch sử cụ nhé, trong tác phẩm " Sống mãi với Thủ Đô " của tác giả Nguyễn Huy Tưởng miêu tả nhân vật Tân, điển hình người Hà Nội giàu có , tổ chức bữa tiệc chia tay Hà Nội với những người Hà Nội.

" Gần đến nhà bào chế Sát-xa-nhơ, anh lùi lại. Một đoàn xe Pháp phóng trên phố Hàng Khay, những băng súng liên thanh oằn oại như những con rắn độc.

Trần Văn nép vào một cái cổng để ngỏ, đợi cho đoàn xe đi hết. Một thanh niên ria Mỹ, đầu chải bóng, sơ-mi cổ cứng, thắt nơ đen, mặc xi-mô-kinh, tươi cười và lịch sự chìa tay ra bắt tay anh. Anh ngơ ngác vì không quen biết người ấy bao giờ. Nhưng anh cũng bắt tay và nói:

- Xin lỗi ông. Có lẽ ông nhầm.

Người thanh niên nói:

- Tôi xin lối ông mới phải. Tôi không nhầm, vì ông đúng là người Hà Nội thứ năm đi qua nhà tôi trong cái buổi chiều rất buồn này. Hiện trong nhà tôi có ba ông cũng không quen biết tôi như hai chúng ta đây. Chiều nay tôi làm một bữa tiệc để mời bất cứ người Hà Nội nào còn gặp được. Không nhiều đâu, chỉ mấy người thôi. Tôi sợ đông, vì đám đông là cùng nghĩa với vô vị. Nếu ông không ngại số lẻ thì tôi rất sung sướng được ông nhận lời vào ăn tiệc với tôi. Bình thường thì phải là số chẵn đấy, nhưng chúng ta đang sống những giờ phút không bình thường, vì thế tôi cố ý làm một bữa cơm năm người ăn. Ông không từ chối chứ?


......................
Ngồi bên anh là một thanh niên, trạc hăm hai hăm ba tuổi, tóc rẽ bên chải mượt, trắng trẻo, lịch sự, mặc một bộ quần áo màu xám sắt, kiểu cài cúc giữa, gi-lê phờ-la-nen trắng, có dây đồng hồ vàng vắt qua hai túi dưới. Hình như anh đã gặp người ấy ở đâu, chỉ có cảm giác là một tay ăn chơi thì phải. Đấy là nhạc sĩ Thu Phong. Trong lúc buồn rầu nhớ tiệm và dàn nhạc, anh thuê xe lần xuống Bạch Mai để hát cô đầu giải muộn và giối già. Gần đến ngoại ô, suýt bị lính mũ đỏ đi cướp giật bắt lên xe. Anh lẩn được và lộn về. Thu Phong đang đói nên Tân mời là vào ngay. Trước mặt anh là Ben-la, một chủ hiệu ảnh đi mua được mấy chục cuộn phim dự trữ để tính chuyện về quê làm ăn. Anh cũng trạc tuổi Thu Phong. Vẻ mặt nhạt nhẽo, tầm thường, không có cá tính. Anh đeo cái máy Kodak một bên, một bên là cái túi da đựng phim, sẵn sàng có gì là chạy. Tất cả bốn người, người nào cũng như tôn trọng cái đề nghị của ông chủ nhà kì dị, không ai tự giới thiệu với ai. Không ai muốn phá cái không khí bí mật, gần như hoang đường ấy.
Vâng cụ, cũng có thể chưa chắc thật. Bây giờ bình tâm lại em tự nghĩ nếu là em vào hoàn cảnh hôm nay cưới vợ ngày mai có thể hi sinh thì em cũng sẽ kiếm một bộ đồ thật oách. Cảm tử quân ôm bom ba càng xông lên đâm xe tăng địch trong bộ quân phục đẹp nhất của họ cơ mà. Trận Hà Nội 1946-1947 nhiều cái đẹp lắm, trận chiến bi hùng nhất, lãng mạn nhất Việt Nam trong thế kỷ XX với em là đây.
 

teochanh

Xe buýt
Biển số
OF-429647
Ngày cấp bằng
13/6/16
Số km
716
Động cơ
216,954 Mã lực
Mua vé xem phim khác với xem trên tivi miễn phí. Và theo cụ nó phổ biến đến đâu ạ, nước ta, cả ch.Á hay toàn cầu ạ ?
Vé chưa bằng một ly ts nên các cháu nó đi coi ko đong đếm như cụ coi miễn phí đâu. Tóm lại là cụ tìm lý do bạo biện thôi, đừng đem chuyện free với chuyện giá vé 40k, nghe chối lắm!
 

haiyen1012

Xe điện
Biển số
OF-586932
Ngày cấp bằng
26/8/18
Số km
3,463
Động cơ
256,988 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Vâng cụ, cũng có thể chưa chắc thật. Bây giờ bình tâm lại em tự nghĩ nếu là em vào hoàn cảnh hôm nay cưới vợ ngày mai có thể hi sinh thì em cũng sẽ kiếm một bộ đồ thật oách. Cảm tử quân ôm bom ba càng xông lên đâm xe tăng địch trong bộ quân phục đẹp nhất của họ cơ mà. Trận Hà Nội 1946-1947 nhiều cái đẹp lắm, trận chiến bi hùng nhất, lãng mạn nhất Việt Nam trong thế kỷ XX với em là đây.
Hình như cụ chưa xem phim thì phải, bộ Vest Tuxedo đấy có nguyên do của nó đấy, chứ ko phải tự nhiên đến lúc làm lễ thành hôn thì đùng 1 cái xuất hiện đâu. Chàng trai cũng ko hề biết là sẽ mặc nó về để làm bộ trang phục thành hôn của mình
Em ko muốn spoil phim nên sẽ ko kể tại sao lại có nó cụ ạ :))
 

N.Korea Ginseng

Xe điện
{Kinh doanh chuyên nghiệp}
Biển số
OF-613698
Ngày cấp bằng
4/2/19
Số km
2,648
Động cơ
267,833 Mã lực
Nơi ở
Ba Đình, Hà Nội
Hình như cụ chưa xem phim thì phải, bộ Vest Tuxedo đấy có nguyên do của nó đấy, chứ ko phải tự nhiên đến lúc làm lễ thành hôn thì đùng 1 cái xuất hiện đâu. Chàng trai cũng ko hề biết là sẽ mặc nó về để làm bộ trang phục thành hôn của mình
Em ko muốn spoil phim nên sẽ ko kể tại sao lại có nó cụ ạ :))
Em chưa xem phim, mà theo mợ kể trên thì là có căn nguyên của nó vậy sẽ có lý hơn.
 

1.25 ton

Xe điện
Biển số
OF-390227
Ngày cấp bằng
3/11/15
Số km
4,005
Động cơ
524,162 Mã lực
Vâng cụ, cũng có thể chưa chắc thật. Bây giờ bình tâm lại em tự nghĩ nếu là em vào hoàn cảnh hôm nay cưới vợ ngày mai có thể hi sinh thì em cũng sẽ kiếm một bộ đồ thật oách. Cảm tử quân ôm bom ba càng xông lên đâm xe tăng địch trong bộ quân phục đẹp nhất của họ cơ mà. Trận Hà Nội 1946-1947 nhiều cái đẹp lắm, trận chiến bi hùng nhất, lãng mạn nhất Việt Nam trong thế kỷ XX với em là đây.
Vâng, trong móc thời gian trong phim cũng như trong thực tế lịch sử là giai đoạn Trung đoàn Thủ đô ( đơn vị quân đội chính quy duy nhất ) và nhân dân Hà Nội đứng lên dựng chiến lũy đánh Pháp để bảo vệ cho lực lượng quân đội Việt Nam rút lui lên chiến khu. Vậy nên nếu ta sống ở thời điểm đó thấy một cụ thanh niên nào đó comple cà vạt lịch sự như chuẩn bị đi nhảy đầm xách súng trường Mas 36 của Pháp bắn Pháp không có gì lạ ạ.
 
Chỉnh sửa cuối:

N.Korea Ginseng

Xe điện
{Kinh doanh chuyên nghiệp}
Biển số
OF-613698
Ngày cấp bằng
4/2/19
Số km
2,648
Động cơ
267,833 Mã lực
Nơi ở
Ba Đình, Hà Nội
Vâng, trong thời điểm lịch sử trong phim cũng như trong tiểu thuyết này là giai đoạn Trung đoàn Thủ đô ( đơn vị quân đội chính quy duy nhất ) và nhân dân Hà Nội đứng lên dựng chiến lũy đánh Pháp để bảo vệ cho lực lượng quân đội Việt Nam rút lui lên chiến khu. Vậy nên nếu ta sống ở thời điểm đó thấy một cụ thanh niên nào đó comple cà vạt xách súng trường Mas 36 của Pháp bắn Pháp không có gì lạ.
Vâng cụ, hình ảnh đó cũng đã lên những bộ phim trước đây. Comple ngày ấy là trang phục thường ngày của rất nhiều người, chiến tranh nhân dân mà có súng, có đạn đã là tốt rồi.
 

theanh90

Xe tăng
Biển số
OF-69327
Ngày cấp bằng
28/7/10
Số km
1,790
Động cơ
460,643 Mã lực
Không chỉ lòe loẹt mà còn sai cách (cô dâu HN thời Pháp ko mặc áo dài màu đỏ chót như các cô dâu bên Tàu hoặc ở Đàng trong).
Mà cử chỉ dáng điệu của thiếu nữ HN như trong cảnh phim vào thời điểm đó được coi là thiếu sự đoan trang, khiêm cung cần có vs 1 thiếu nữ con nhà gia giáo, dù là trong bối cảnh chiến sự:
- Mặc áo cưới đỏ chót cười mỉm ngạo nghễ (tôi chưa từng thấy 1 ảnh cưới HN nào thời đó mà cô dâu nét mặt có chút tươi vui chứ đừng nói là cười mỉm).
- Trong thời điểm hôn lễ đứng trước người ngoài mà cô dâu quắp cả 2 tay vào tay chú rể + đứng dính vào người chú rể: cử chỉ này thời đó (thậm chí cả thời nay với 1 số ít gia đình HN giữ truyền thống lễ giáo xưa) sẽ dc coi là "hạng gái lẳng lơ, thiếu giáo dục".
Có thể nhiều cụ trẻ sẽ thấy điều đó là "quá đáng" nhưng đó là thực tế, đến cả thời 197x-198x, vs những gia đình gia giáo ở Hà Nội, thanh niên nam nữ khi yêu nhau trước hôn nhân hiếm khi có cử chỉ cầm tay nhau (hoặc các sự gần gũi về cơ thể khác) trước mặt người khác cả trong gia đình lẫn nơi công cộng.
Cụ kể nốt là chiến sĩ cảm tử phải gầy, không đeo kính, da phải đen nhẻm … Chân thực với ước lệ cũng không phải đối lập nhau đâu, cụ nặng tả thật quá thì không hợp mắt. Đó chính là cái tư duy cần thay đổi khi làm phim bối cảnh lịch sử.
 

Hieumos

Xe container
Biển số
OF-445586
Ngày cấp bằng
16/8/16
Số km
6,760
Động cơ
161,842 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Trước tiên là kịch bản yếu.
Thứ nhì là kịch bản yếu.
Thứ ba là kịch bản yếu.
Chuẩn luôn, vẫn những diễn viên ấy, con người ấy, đạo diễn ấy của VTV thì phim đi mượn kịch bản nước ngoài toàn hót hòn họt.
 

nhatthang

Xe tăng
Biển số
OF-89510
Ngày cấp bằng
23/3/11
Số km
1,845
Động cơ
248,231 Mã lực
Kiểu tây có phim 300, thì ta làm phim 600 cụ nhỉ. Tếu táo thế thôi chứ em thấy cuộc sống (lịch sử) là chất liệu vô tận cho phim. Nhất là lịch sử Việt Nam thì không thiếu các câu chuyện mà bản thân nó khi chuyển sang phim đã chiếm được ít nhất 50% tình cảm và sự quan tâm của khán giả rồi. Còn lại là năng lực của nhà làm phim và tài năng của diễn viên thôi.

Phim Đào có được sự quan tâm và nước mắt của khán giả vì tuy phim ảnh hoá, văn học hoá, nhưng cái hồn cốt những ngày tháng bi thương mà hào hùng đó là có thật. Phim chỉ là công cụ để gợi lại cảm xúc vốn có sẵn trong khán giả thôi. Chính thế nên phim dù nhiều sạn, nhiều cái phi logic vẫn được bỏ qua, vì cũng chỉ là phương tiện để truyền đạt cảm xúc thôi.

Còn ko thích phim này, ko xem, ko quan tâm bình luận, thậm chí ko quan tâm LS VN nói chung, ko thấy cảm động gì với những hy sinh của thế hệ cha ông vì đất nước thì tuỳ quan điểm sống từng người. Nhất là với XH cơm áo gạo tiền như ngày nay.

Chỉ là chưa xem, nhưng sẵn trong lòng sự gen ghét, đố kị, muốn lu loa cho thật nhiều người cũng ghét phim giống mình, bỉ bôi dè bỉu những người đã xem rồi khen phim theo ý kiến cá nhân của họ, thì mới là vấn đề bất bình thường.
Nợ cụ rượu. Rất chính xác đặc biệt là đoạn cuối cùng.
 

AcidS

Xe điện
Biển số
OF-165369
Ngày cấp bằng
6/11/12
Số km
4,418
Động cơ
477,888 Mã lực
Cụ hãy đọc kỹ còm trước khi quote, còm e ko hề đả động gì đến hình ảnh các cụ ông nhé.
Thời Pháp nam nhân Hà Nội mặc complet đeo cà vạt hoặc quần soóc lửng cưỡi Renault, Simca, Peugeot, Citroen ... tham gia/ ko tham gia ctq là chuyện bình thường nhé (trừ chuyện chiến sĩ cảm tử mặt đánh bự phấn tô vẽ lông mày như hát tuồng :)) )
Nếu cho 1 nhân vật thiếu nữ Hà Thành pre54 áo cưới đỏ chót miệng cười thớ lợ, 2 tay quoắp chặt chú rể là "ước lệ" thì đừng gọi đó là phim lịch sử nữa,
Đọc thêm đi, truyện của Vũ Trọng Phụng ấy. Đám cưới cảm tử quân, còn ép gia giáo với giáo điều, sợ thật
 

conngua280390

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-818430
Ngày cấp bằng
31/8/22
Số km
726
Động cơ
105,856 Mã lực
Tuổi
34
Kiểu tây có phim 300, thì ta làm phim 600 cụ nhỉ. Tếu táo thế thôi chứ em thấy cuộc sống (lịch sử) là chất liệu vô tận cho phim. Nhất là lịch sử Việt Nam thì không thiếu các câu chuyện mà bản thân nó khi chuyển sang phim đã chiếm được ít nhất 50% tình cảm và sự quan tâm của khán giả rồi. Còn lại là năng lực của nhà làm phim và tài năng của diễn viên thôi.

Phim Đào có được sự quan tâm và nước mắt của khán giả vì tuy phim ảnh hoá, văn học hoá, nhưng cái hồn cốt những ngày tháng bi thương mà hào hùng đó là có thật. Phim chỉ là công cụ để gợi lại cảm xúc vốn có sẵn trong khán giả thôi. Chính thế nên phim dù nhiều sạn, nhiều cái phi logic vẫn được bỏ qua, vì cũng chỉ là phương tiện để truyền đạt cảm xúc thôi.

Còn ko thích phim này, ko xem, ko quan tâm bình luận, thậm chí ko quan tâm LS VN nói chung, ko thấy cảm động gì với những hy sinh của thế hệ cha ông vì đất nước thì tuỳ quan điểm sống từng người. Nhất là với XH cơm áo gạo tiền như ngày nay.

Chỉ là chưa xem, nhưng sẵn trong lòng sự gen ghét, đố kị, muốn lu loa cho thật nhiều người cũng ghét phim giống mình, bỉ bôi dè bỉu những người đã xem rồi khen phim theo ý kiến cá nhân của họ, thì mới là vấn đề bất bình thường.
Hoàn toàn chính xác, nhưng em xin phép bổ ý tí: Nếu vậy nhưng người chưa xem phim Mai nhưng cứ chế ra tạp full vé nhưng vắng người vé ảo, rồi rửa tiền, rồi chèn ép suất chiếu... thì sao? Đã công bằng thì cũng nên công bằng hết, phim VN càng tốt thì Mình càng vui càng đóng thuế tốt chứ. Ai cũng là người Việt, ai cũng diễn viên Việt hết cả mà?
P/S Em cũng tự nhận công bằng riêng em là ko xem phim nào hết do e ko mê cả hai. Nhưng lại khiếu khích mọi người xem cả hai phim đi để ủng hộ nền điện ảnh VN!
 
Chỉnh sửa cuối:

AcidS

Xe điện
Biển số
OF-165369
Ngày cấp bằng
6/11/12
Số km
4,418
Động cơ
477,888 Mã lực
1. Số liệu chuẩn: ít nhất100% đàn piano ở VN là của Tây, Nhật làm ra OK >:/
2. Người Việt hay ko cần phải báo cáo mợ à?:)) Cứ quê cha đất tổ là mặc nhiên phải tung hoa anh thợ viết bài hát của mợ à:))
3. Đề tài Ukr mời mợ sang thớt Ukr chiến đấu, nhé.
4. Nhà tui gần TTCPQG nè, xem hay ko chắc cần báo cáo mợ, nhỉ :))
NCC được xây dựng ở đâu, chắc quái gì ông đã nắm được. Nhà ở gần nhưng người có ở đấy
đâu, đang ở đâu nghe Piano cơ mà?
 

AcidS

Xe điện
Biển số
OF-165369
Ngày cấp bằng
6/11/12
Số km
4,418
Động cơ
477,888 Mã lực

AcidS

Xe điện
Biển số
OF-165369
Ngày cấp bằng
6/11/12
Số km
4,418
Động cơ
477,888 Mã lực

AcidS

Xe điện
Biển số
OF-165369
Ngày cấp bằng
6/11/12
Số km
4,418
Động cơ
477,888 Mã lực
Cụ hãy đọc kỹ còm trước khi quote, còm e ko hề đả động gì đến hình ảnh các cụ ông nhé.
Thời Pháp nam nhân Hà Nội mặc complet đeo cà vạt hoặc quần soóc lửng cưỡi Renault, Simca, Peugeot, Citroen ... tham gia/ ko tham gia ctq là chuyện bình thường nhé (trừ chuyện chiến sĩ cảm tử mặt đánh bự phấn tô vẽ lông mày như hát tuồng :)) )
Nếu cho 1 nhân vật thiếu nữ Hà Thành pre54 áo cưới đỏ chót miệng cười thớ lợ, 2 tay quoắp chặt chú rể là "ước lệ" thì đừng gọi đó là phim lịch sử nữa,
Được cấp cho cái ảnh hậu trường, chém tung trời như đúng rồi. Đi xem đi rồi về chém
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top