Nhân chuyện liệt sỹ, em kể luôn chuyện của em. Em cũng giống nhiều cụ, lớn lên dưới mái trường XHCN nên rất duy vật. Nhưng có 1 chuyện em gặp trực tiếp làm thay đổi hoàn toàn quan điểm của em về tâm linh. Chả là vc em lấy nhau hơn 3 năm nhưng chưa có em bé. Bố vợ em làm ở 1 cục của QK3. Bác sếp, gọi là bác A, đã về hưu của bố vợ em có gian thờ rất thiêng. Em cũng k biết nhờ vả thế nào mà 1 hôm mẹ vợ em gọi đi. 2 mẹ con sắm 1 cái lễ đến nhà bác A để xin. Đến nơi gặp vợ bác A thì em mới được biết câu chuyện thế này. Bác gái có ông cậu, em cũng k nhớ rõ là em bác ý hay là em mẹ bác ý, là liệt sỹ lúc mất còn rất trẻ. 2 bác đưa được chú về nhà, lập 1 cái ban thờ rất to ở trên tầng thượng. Bác gái đại ý là có thể liên hệ, xin xỏ được chú đó nên sẽ giúp nhà em. Bác gái người gầy, da trắng xanh, giọng nói nhẹ rất không có sức sống. Lên ban thờ thì bác A chỉ lọ hoa rất to và bảo: "tí nữa mày xem nhé, khi nào chú về thì lọ hoa sẽ rung" sau đó, bác gái khấn, cứ thủ thỉ trình bày chuyện gia đình em, thông tin 2 vc... đại ý là như nói chuyện với người thân còn sống. Được 1 lúc thì lọ hoa bắt đầu rung mạnh. Mà lọ hoa lay ơn to các bác nhé. Đặt trên ban thờ rất bằng phằng chắc chắn. Bác A cười tí mắt bảo thấy chưa? sau đó, ra đóng kín cửa. Ý là không có gió gì mà vẫn rung đấy nhé. E nhìn kỹ thì thấy là đúng là rung từng đợt, cả hoa cả lọ mà không thể lý giải nổi. Sau đó bác gái tung xu sấp ngửa để xin. Phải 5,6 lần mới được. mỗi lần không được thì lại khấn và trình bày hoàn cảnh: vc nó tốt lắm, vợ nó đi ctac nên hôm nay không đến thắp hương chú được....Kính Lão Huynh
Các ý mà Lão trao đổi, trong phạm vi kiến thức hạn hẹp của em, biết được, ngẫm được gì em xin trao đổi đến đó, kính mong các Kụ Mợ am hiểu vào chia sẻ để em thêm nhận thức ạ
1. Về các nhà ngoại cảm
Thực sự, cá nhân em cho đến giờ chưa chứng kiến và trực tiếp trải nghiệm 1 ca tìm mộ liệt sĩ chính xác nào của nhà ngoại cảm cả
Một cô cùng cơ quan cũ của em có Bố là Liệt sĩ, cũng đi gặp không dưới 3 nơi ngoại cảm, nhưng ngược xuôi vẫn chưa tìm được Cụ về
Em trai ông ngoại em, tiểu đoàn trưởng, hi sinh tại Điện Biên Phủ, theo giấy báo và người cùng đơn vị báo về là ông hi sinh tại trận đánh trong lòng chảo, tức là không phải khi hành quân hay dọc đường chiến dịch. Không nói đến cả chiến trường Miền Nam rộng lớn như vậy, chỉ ở lòng chảo Điện Biên Phủ thôi, mà từ đó đến nay, cũng một vài lần ông bà em khi còn sống có đi hỏi, đi xem, cũng chịu
Do vậy, về trải nghiệm thực tế, em chưa có cơ sở để xác lập niềm tin với sự chính xác, hiệu suất và tỷ lệ thành công khi tìm mộ liệt sĩ của các nhà ngoại cảm. Ở đây em đang nói đến các nhà ngoại cảm chân chính. Bọn giả danh ngoại cảm hoặc các vị ngộ nhận có khả năng ngoại cảm em không nói đến.
2. Việc gọi hồn áp vong
Việc gọi hồn áp vong theo tín ngưỡng của người Việt ta khá phổ biến
Việc này ở các dân tộc, quốc gia khác cũng có, nhưng dường như không phổ biến bằng (cái này là chủ quan của em qua đọc sách, tài liệu, phim ảnh)
Như vậy, có thể nói, việc giao tiếp 2 cõi là có, nhưng không phải là có thể làm 1 cách dễ dàng,và không phải ai cũng có thể gọi/ gặp được người mình muốn ở bên kia một cách thành công
Việc một người mất đi, theo 1 cách bình thường, thì những gì vong linh của họ để lại dấu ấn cũng sẽ bình thường
Mất đi 1 cách khác thường, thì vong linh cũng sẽ mang theo trạng thái khác thường
Nhưng trong chiến tranh, lại là 1 câu chuyện - mà theo chủ quan em nhận thấy - là hoàn toàn khác. Một loạt bom rơi đúng khu dân cư, một trận phục kích thành công của 1 phe, một trận đánh lớn .....là những khoảnh khắc mà hàng chục, hàng trăm, thậm chí hàng ngàn người thiệt mạng, theo những cách oán hờn nhất, đau đớn nhất, dữ dội nhất, vậy thì các trạng thái tâm linh mà họ để lại cũng hoàn toàn khác với những trường hợp bình thường. Và với điều kiện chiến trận, việc an táng không thể có quy củ,chỉnh chu được..... Vậy nếu cứ chiểu theo quy luật Giờ xung, Giờ hiểm, Trấn yểm,Trấn Trùng .... thì có khi chỉ 1 trận đánh, chết 100 người giờ xấu, dắt dây trùng đi luôn cả xã ở hậu phương thì hỏng.
Hoặc như 1 quả bom nguyên tử ném xuống, cả vạn người chết cùng lúc,lá số của họ thế nào? giờ giấc ra sao?
Rõ ràng, trong chiến tranh, các quy luật về sinh tử âm dương chắc chắn sẽ có sự khác biệt
Vậy, các ông bà ngoại cảm, giữa hàng trăm con người ngã xuống để lại anh linh, nằm chung 1 chỗ, sao có thể phát năng lượng giống như đi tìm hay gọi hồn người mất bình thường được?
Đây là điều mà em vẫn đang chiêm ngẫm, chưa có câu trả lời xác đáng
3. Những người đã đi sang bên kia có còn giữ được tính tình như còn sống không?
Về vấn đề này, em còn có thêm các ý này nữa mà em hỏi một số thầy, một số người tìm hiểu tâm linh, vẫn chưa có câu trả lời thỏa mãn:
- 1 người khi mất mới 5 tuổi. Vậy sau này,cụ ấy vẫn 5 tuổi hay có trưởng thành lên không? Câu này thì có người bảo có, có người bảo không
- 1 người khi mất đi, bao lâu sau thì đi đầu thai? có ai không được đi không? đi rồi thì còn về kết nối với người thân được không? Thường thì theo quan niệm thờ cúng của người Việt - đồng bằng bắc bộ là Ngũ Đại, tức là thờ từ Cụ 5 đời trở xuống.Vậy sau 5 đời các Cụ sẽ đi đầu thai? hay là như thế nào?
Về quan niệm cá nhân của em thì một người khi mất sẽ được dừng thông tin tại thời điểm đó,về lứa tuổi, tính cách...là không thay đổi
Trên đây là mấy ý nông cạn của em, kính các Kụ mợ cùng chia sẻ ạ
Sau lần đó là em tin có những cái mà mình k nhìn thấy được. Vì 2 bác không làm kinh doanh, chủ yếu chỉ xin cho người thân quen thôi mà cũng rất ít. Lễ thì quần áo bộ đội, tiền vàng, hoa quả chứ không có tiền nong gì.
Sau đợt đó 1 thời gian thì vc em có em bé. Tất nhiên là cũng đi xin nhiều nơi, kết hợp thuốc thang, tẩm bổ. Nhưng đấy là chuyện tâm linh nhất mà em từng gặp và tin là có thật.