Mợ đừng buồn, tuổi đấy đứa nào cũng thế thôi ạ. Em ít tuổi nhưng cho e góp ý thế này, mợ thử nói chuyện với cháu dò hỏi xem tương lai gần con muốn học gì hay làm công việc gì, nếu cháu tư tưởng tốt thì bố mẹ cùng định hướng giúp cháu, 16,17 nhiều đứa mất phương hướng và nghĩ mình còn trẻ nên được phép sai lầm,ng lớn mình phải hạn chế hết mức cái sai lầm đấy giúp cháu.
Em lúc lớp 11 như cháu tí đúp, vì k nghe lời bme đến lúc học Cao đẳng đc 1 năm thì bỏ, đi làm toàn những việc linh tinh không đau vào đâu, 20 tuổi e đi lái xe kiêm bán hàng đâu đc 5 năm, đến lúc thích kinh doanh thì e làm nhỏ nhỏ rồi lập cái cty nhỏ năm 27t. Thời điểm đấy dù biết đi học k giải quyết vde gì nữa nhưng e lại ôn và đỗ đh mợ ạ, học để trả nghĩa cho thầy bu, ơn chúa e cũng học xong đc 2 năm rồi. Bằng hôm mang về khoe xong lót nồi giờ vứt đâu chả biết, hihi.
Em lan man tí mợ cứ thử nói chuyện người lớn với cháu một buổi xem hắn đang nghĩ gì nhé.
Thằng nhà e thì phải làm như nào cụ?
Giờ nó k ương bướng kiểu ngu như hồi cấp 3 nữa nhưng lại ngu kiểu khác.
Vd: nó gặp 1 thằng đang tát, đấm đá túi bụi 1 đứa con gái (chắc ng yêu) ở ngoài đg. Ai ng ta cũng kệ đi qua, nó dừng xe vào can bảo a ơi thôi đừng đánh c ấy nữa. Thằng kia đang hăng máu quay ra chửi thằng này nhà e. Lời qua tiếng lại thành 2 thằng đánh nhau.
Kết quả: thằng nhà e thì bị tím 1 bên má, thằng kia bị gẫy tay và nhà e phải trả 1 đống tiền thuốc men bv cho thằng đấy, quà cáp các kiểu để cho xong chuyện
Về bố nó nói nó thì nó lý sự: thằng đấy làm sao đánh đc con. Con nhìn kĩ rồi mới xông vào can đấy chứ.