[Funland] Nơi cùng chia sẻ những câu chuyện tâm linh trong cuộc sống hàng ngày 2019 Vol3

MITOM VOLANGDAY

Xe máy
Biển số
OF-91047
Ngày cấp bằng
6/4/11
Số km
73
Động cơ
405,269 Mã lực
Nơi ở
HCM
Thằng nhà e thì phải làm như nào cụ?
Giờ nó k ương bướng kiểu ngu như hồi cấp 3 nữa nhưng lại ngu kiểu khác.
Vd: nó gặp 1 thằng đang tát, đấm đá túi bụi 1 đứa con gái (chắc ng yêu) ở ngoài đg. Ai ng ta cũng kệ đi qua, nó dừng xe vào can bảo a ơi thôi đừng đánh c ấy nữa. Thằng kia đang hăng máu quay ra chửi thằng này nhà e. Lời qua tiếng lại thành 2 thằng đánh nhau.
Kết quả: thằng nhà e thì bị tím 1 bên má, thằng kia bị gẫy tay và nhà e phải trả 1 đống tiền thuốc men bv cho thằng đấy, quà cáp các kiểu để cho xong chuyện :((
Về bố nó nói nó thì nó lý sự: thằng đấy làm sao đánh đc con. Con nhìn kĩ rồi mới xông vào can đấy chứ.
Chúc mừng gia đình cụ mợ, biết phân biệt đúng sai, bảo vệ phái yếu và tỉnh táo, bản lĩnh đấy ạ. Cụ mợ phải tự hào và bảo vệ bạn ấy trong những tình huống như vậy. Em chẳng mong con em sau này phải xuất chúng hay ông nọ bà kia, em chỉ cần nó sống tử tế, có chính kiến và có đam mê là được rồi ạ
 
Biển số
OF-705208
Ngày cấp bằng
23/10/19
Số km
97
Động cơ
93,500 Mã lực
Tuổi
29
E lót dẹp ngồi đợi cụ kể chuyện ạ
 

hatcatden

Xe buýt
Biển số
OF-100039
Ngày cấp bằng
14/6/11
Số km
846
Động cơ
404,700 Mã lực
Các chị con lớn ẩm ương đau đầu đã đành, con gái em mới lớp 4 mà em điên hết cả đầu rồi. Con không chịu học, lên lớp bị nhận xét học chậm rồi thiếu tập trung các kiểu nên con càng chán học. Kéo dài từ lớp 1 đến giờ rồi. Tâm sự to nhỏ các kiểu không ăn thua, ck em nóng tính có lúc quát ầm nhà lên cũng chả giải quyết được gì.
Thuyết phục thì nó cứ tưng tửng ra. Quát nạt lại sinh ra tật nói dối, đối phó.
Năm nay chuyển trường lại còn phát sinh thêm chuyện không hòa hợp với các bạn, bị lớp tẩy chay, giải quyết mất 3 tháng mới xuôi.
Mấy tháng nay em căng thẳng, không muốn làm gì luôn.
Cụ ơi, hôm qua em cũng có chuyện rất buồn làm em chả ngủ được. Nghĩ bực thế, con bé con nhà em nó không thích học. Lớp 11 rồi mà thi Toán, Hóa đều bị 3 điểm. Em không mắng vì tưởng nó biết nghĩ tự nó sẽ thay đổi cơ, ai ngờ hôm qua cô giáo nó gọi điện vì 2h chiều vẫn chưa đến lớp. Hỏi thì y thị kêu là ngủ quên. Sáng nay thì bà ngoại mách là xuống nhà ông bà chơi suốt. :)
Nghĩ mà giận nó đến 3h cũng chưa ngủ được.:(
Nhà mợ là con gái còn đỡ đấy, chứ thằng con nhà e thì khiếp đảm của nghịch ngợm, mà lại còn nghịch ngu cơ ấy.
Mấy thằng cùng lớp cấp 3, đi xe máy chơi ngoài đg (tất cả đều nói dối là đi học ôn thi ), đi qua chỗ chốt 141, chúng nó đồng thanh hô: Ê, mấy con chó đuổi bố mày đi. Thế là bị bọn kia dí cho, mấy thằng này chạy luồn lách các kiểu vẫn bị tóm. Tối muộn 2 vc e bị công an gọi đến làm vc vì chúng nó chưa đủ tuổi thành niên, thằng bé 141 nó giơ tay đầy xước xát ra kể lể bảo: đây, a c xem, đuổi theo con a c đây, bọn e bị xước hết tay :(
Chồng e điên lắm, đưa tiền nhờ công an đánh nó hộ cho nó sợ mà k a công an nào dám nhận. Sau phải về phường nhờ công an hộ khẩu kiếm cớ nhốt nó lại, vả cho mấy cái dép vào mặt. Ngoan đc đâu 1,2 tháng, lại nghịch như cũ.
May mà ông ý cũng lết đc lên ĐH, giờ thì ngoan hơn trc nhiều rồi mợ ạ.
À mà con gái nhà mợ còn k có khoản đánh nhau đấy, chứ thằng con nhà e đúng kiểu rạch giời rơi xuống :(
Trc nó bé, bố nó cáu còn tẩn đc, giờ nó lớn quá rồi, k tẩn đc nữa mợ ạ :(
Đợt trước trường của bọn trẻ nhà em mời giáo viên tâm lý về để trao đổi cách thức giao tiếp, động viên giữa cha mẹ và học sinh, buổi nói chuyện khá hay và bổ ích, nhất là với các gia định chưa có tiếng nói chung giữa bố mệ và con cái.
Thầy giáo này trước đây cũng ở vào tình trạng mâu thuẫn rất nặng với con cái, sau này giải quyết được mâu thuẫn này thì rất tâm đắc và bỏ luôn nghề cũ để chuyển sang ngạch tư vấn cho các bố mẹ trong việc giao tiếp với các con, em có xin số đt, thầy này sẵn sàng tư vấn miễn phí cho các bố mẹ, em cứ post số đt Thầy Hảo lên đây, bác nào cần cứ alo xem sao: ĐT Thầy Hảo 09130 89452
 

114hangbong

Xe cút kít
Biển số
OF-663750
Ngày cấp bằng
30/5/19
Số km
15,927
Động cơ
326,843 Mã lực
Đợt trước trường của bọn trẻ nhà em mời giáo viên tâm lý về để trao đổi cách thức giao tiếp, động viên giữa cha mẹ và học sinh, buổi nói chuyện khá hay và bổ ích, nhất là với các gia định chưa có tiếng nói chung giữa bố mệ và con cái.
Thầy giáo này trước đây cũng ở vào tình trạng mâu thuẫn rất nặng với con cái, sau này giải quyết được mâu thuẫn này thì rất tâm đắc và bỏ luôn nghề cũ để chuyển sang ngạch tư vấn cho các bố mẹ trong việc giao tiếp với các con, em có xin số đt, thầy này sẵn sàng tư vấn miễn phí cho các bố mẹ, em cứ post số đt Thầy Hảo lên đây, bác nào cần cứ alo xem sao: ĐT Thầy Hảo 09130 89452
Cám ơn cụ nhiều quá, em xin phép lưu lại số điện thoại để bao giờ cần sẽ gọi cụ ạ. Đúng là trên này có nhiều người như cụ quan tâm chia sẻ, em cũng thấy đỡ nặng nề hơn ạ.
 

UltraMod

Xe tăng
Biển số
OF-592828
Ngày cấp bằng
1/10/18
Số km
1,433
Động cơ
143,438 Mã lực
Website
trendyeyewear.vn
Đợt trước trường của bọn trẻ nhà em mời giáo viên tâm lý về để trao đổi cách thức giao tiếp, động viên giữa cha mẹ và học sinh, buổi nói chuyện khá hay và bổ ích, nhất là với các gia định chưa có tiếng nói chung giữa bố mệ và con cái.
Thầy giáo này trước đây cũng ở vào tình trạng mâu thuẫn rất nặng với con cái, sau này giải quyết được mâu thuẫn này thì rất tâm đắc và bỏ luôn nghề cũ để chuyển sang ngạch tư vấn cho các bố mẹ trong việc giao tiếp với các con, em có xin số đt, thầy này sẵn sàng tư vấn miễn phí cho các bố mẹ, em cứ post số đt Thầy Hảo lên đây, bác nào cần cứ alo xem sao: ĐT Thầy Hảo 09130 89452
Thầy mà tư vấn miễn phí thì cũng mỏi mồm phết các cụ nhỉ
 

xuanmanhnguyen

Xe điện
Biển số
OF-374954
Ngày cấp bằng
24/7/15
Số km
3,016
Động cơ
-242,380 Mã lực
Thớt Tâm Linh chuyển sang môn Tâm Lý Học rồi!!:)):)):))
 

Harry Brown

Xe máy
Biển số
OF-464589
Ngày cấp bằng
23/10/16
Số km
65
Động cơ
191,113 Mã lực
Tuổi
50
Chia sẻ với cccm về 2 F1 nhà em. Hai đứa cách nhau 2 tuổi, hồi chúng còn bé, nhiều người cứ bảo, phân xử cho 2 đứa cũng hết ngày ấy. Cơ mà không cccm ạ, chúng rất nhường nhịn nhau. Em mua đồ chơi chung cho chúng và giải thích rằng, chơi chung vậy thì thay vì các con chơi 1 món thì các con được tới 2. Và nếu có sự tranh giành là sẽ bị tịch thu, khỏi chơi.
Về việc học thì cả 2 F1 nhà em đều học dân lập, lên cấp 3 thì cu lớn vào chuyên( sau còn thi HSGQG nữa cơ), còn cu bé vẫn dân lập thẳng tiến. Có điều, suốt bậc tiểu học là em học cùng 2 đứa, kèm đủ các môn. Ngày ấy, sau bữa tối là mẹ con lục tục vào bàn học. Em rèn chúng phải có ý thức về việc học và phải thực hiện nghiêm túc. Lên cấp 2 thì chúng tự giác học rồi và em dần buông, thỉnh thoảng lên ngó rồi nhắc nhở tí ti.
Chả biết em thổi vào chúng ước mơ du học từ bao giờ mà lên cấp 2 là chúng đã bày tỏ vv du học đại học. Ngày ấy em cũng cày nát cái box Giáo dục bên WTT nên cũng gạch ra mấy cái gạch đầu dòng cho chúng. Bọn chúng thực hiện rất nghiêm túc. Toán với Tiếng Anh phải tốt nhất có thể, bên cạnh đó vẫn phải học các môn kia không để bết bát. Việc này vối cu lớn nhà em thì không vấn đề gì vì nó có bộ óc khá dị, nói không phải là em khoe cơ mà nó học môn gì cũng giỏi, văn viết cũng tốt nữa cơ đến nỗi hàng cháu trong nhà em thường gạt nó ra không chấp vì " nó trâu quá". Nhưng với cu bé nhà em thì nó lại có vấn đề. Hồi nhỏ, kèm nó học mà em sốc suốt. Có nhiều khi giảng mãi mà con chưa hiểu, bực quá em quát tướng lên thế là con cứ ngước mắt tròn xoe lên nhìn mẹ. Hình ảnh ấy em không thể quên được, em chùng lại, bỏ xuống uống 1 cốc nước lạnh để hạ hỏa. Chồng em lúc ấy cũng não nuột" nó chậm quá à em?". Sau đấy em thấy thương con hơn, chồng em cũng bảo, nó so với đứa khác thì không đến nỗi nào nhưng trong nhà lại vấp phải cái bóng của anh lớn quá. Sau đấy bọn em phải nhẹ nhàng khuyến khích, động viên con bên cạnh đó cũng nhắc cu anh như vậy và rằng phải thương yêu em hơn, giúp đỡ em hết sức trong học tập. Ơn giời, cu càng lớn lại học càng tốt hơn, cuối cấp 2, em nhờ 1 thầy trường ngoài kèm riêng con môn toán và rồi lên cấp 3, nó có đà cũng như anh nó, nghĩa là được 9 điểm là buồn rồi. Được cái, F1 nhà em rất nghe lời bố mẹ, biết phấn đấu nên vừa rồi cu bé cũng cắp học bổng bay sang với anh nó rồi
 

TAXI1984

Xe tải
Biển số
OF-361057
Ngày cấp bằng
1/4/15
Số km
473
Động cơ
263,011 Mã lực
Khiếp,các mợ xôm thế,có khi các vong cũng đang há hốc mồm nghe các mợ dạy con
 

Tueminh2626

Xe điện
Biển số
OF-481687
Ngày cấp bằng
3/1/17
Số km
3,493
Động cơ
231,786 Mã lực
Tuổi
49
Thấy nhiều cụ nhắc em nên em hầu các cụ một câu chuyện có thật

https://news.zing.vn/xe-cho-du-khach-viet-nam-bi-danh-bom-o-ai-cap-4-nguoi-chet-post904432.html

https://vnexpress.net/the-gioi/xe-cho-du-khach-viet-bi-danh-bom-o-ai-cap-4-nguoi-thiet-mang-3861173.html





THOÁT NẠN ĐÁNH BOM Ở AI-CẬP NHỜ CHÚ ĐẠI BI

( Câu chuyện có thật được ghi lại từ lời kể của nhân vật sống sót sau chuyến đi)

Theo zing.vn thông tin, vào lúc 18h15 (giờ Ai Cập) ngày 28/12/2018, trên phố El Maryoutiya thuộc quận Haram, tỉnh Giza, Ai Cập, cách kim tự tháp lừng danh Giza khoảng 4 km, một quả bom được giấu cạnh một bức tường phát nổ, khi chiếc xe chở 15 du khách Việt Nam tới thăm kim tự tháp Giza đi qua. 3 người Việt Nam,1 người Ai Cập thiệt mạng trong khi 12 người khác bị thương. 9 du khách về nước đợt đầu tiên:

1. Lê Thị Ngọc Lan (sinh năm 1977)

2. Trần Tấn Huy Cường (sinh năm 1972)

3. Trần Tuấn Thông (sinh năm 1964)

4. Trần Thị Hồng Loan (sinh năm 1966)

5. Trần Thành Trung (sinh năm 2002)

6. Trần Thanh Trúc (sinh năm 1999)

7. Lê Đức Minh (sinh năm 1961)

8. Nguyễn Thị Anh Thơ (sinh năm 1997)

9. Nguyễn Thị Anh Thư (sinh năm 1961)

__________________

Và tôi là một người trong danh sách đó. Tôi tên Hồng Loan - một bác sĩ, và điều đáng nói, là cả chồng và hai con tôi cũng đều nằm trong danh sách đó. Suốt cả tháng nay, ngày nào cũng 4h sáng là tôi không ngủ được nữa. Bước lên lầu, thắp nén nhang trên bàn thờ Phật, tôi trì Chú Đại Bi. Từ hôm ấy tới giờ, mỗi khi tụng chú, lòng tôi đều dấy lên một cảm xúc đau đớn, quặn thắt.

Những hình ảnh kinh hoàng của chuyến đi định mệnh cứ hiện ra trước mắt tôi rõ mồn một như vừa mới xảy ra. Tiếng la hét thất thanh. Tiếng còi xe cứu thương inh ỏi. Máu người chảy lênh láng, nhuốm đỏ cả tờ Chú Đại Bi tôi cầm trên tay…

Đợt nghỉ hè vừa rồi, các cháu về nước chơi sau những tháng ngày du học vất vả, gia đình tôi đã quyết định cùng nhau đi du lịch tại đất nước huyền bí mà chúng tôi đã mong muốn được đến từ lâu: Ai Cập.

Sau 5 ngày trải nghiệm tuyệt vời trên đất nước kim tự tháp xinh đẹp, cả đoàn cùng lên xe bus đến một nhà hàng dùng bữa trước khi về nước. Lúc này khoảng hơn 6h chiều, trời đã xâm xẩm tối, đường đã lên đèn. Xe chạy rất êm, mọi người đều thiu thiu ngủ lấy sức cho chuyến bay dài sắp tới trở về với gia đình.

Tôi không ngủ được nên tranh thủ tụng thêm một vài biến Chú Đại Bi. Chồng và đứa con trai út vẫn đang đùa giỡn, ôm vai bá cổ nhau ở hàng ghế cuối – là một băng ghế liền.

Xe đang lướt êm ru qua khu vực quận Haram, cách kim tự tháp và tượng nhân sư tầm 4km. Bất chợt, “Bùùmm !!!” - một tiếng nổ đinh tai nhức óc như xé toạc buổi chiều êm ả. Âm thanh khủng khiếp ấy chấn động tâm can và thể xác của tất cả mọi người.

Trong vài giây, tôi vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, đầu óc tôi rất choáng váng. Đèn điện trên xe tắt ngấm, chỉ có ánh sáng đèn đường le lói hắt vào.

Trước mắt tôi là một cảnh tượng kinh hoàng mà có lẽ suốt đời này tôi không sao quên được.

Toàn bộ bên phải xe bị bẹp rúm, kính vỡ vụn. Cửa chính hai cái thì một bị bom nổ nát, một cái kẹt cứng. Con gái tôi hốt hoảng, quay ôm trầm lấy mẹ la thất thanh. Những người khác cũng thi nhau la hét, hoảng loạn tìm lối thoát.

Sau khi định thần lại, tôi vội quay lại xem chồng con ở băng ghế sau. Thật may mắn là họ không làm sao, cũng chỉ hơi chuếnh choáng sau tiếng nổ và xước xát nhẹ.

Vài bóng người lảo đảo từ đầu xe tiến lại gần chỗ tôi, rồi đổ ập xuống sàn ngay dưới chân, máu chảy ra lênh láng, bắn lên thấm đỏ ngầu cả tờ Chú Đại Bi trên tay tôi.

Người thì ôm cái đầu đang nứt toác, người thì ôm cánh tay bị đứt một nửa, thịt lủng lẳng, phất phơ như cây mía bị tước vỏ. Họ la hét không ngừng và giãy giụa trong đau đớn tuyệt vọng.

Sự hỗn loạn và hoảng sợ đè nặng lên không khí chật hẹp của chiếc xe. Sự đau đớn tràn lan với những tiếng rên rỉ, gào thét. Sự chết chóc bao phủ trên những xác người đẫm máu.

Làm bác sĩ nhiều năm, đã từng phẫu thuật hàng nghìn ca bệnh nhưng chưa bao giờ tôi thấy sốc như thế này.

Lúc này, người dân bên đường đã bu kín xe của chúng tôi, rọi những ánh đèn pin vào bên trong. Họ nói với nhau liên hồi bằng tiếng Ai Cập tôi không hiểu. Rồi họ đập cửa kính để giải cứu nạn nhân. Xe cứu thương còi inh ỏi đã chờ sẵn ở bên ngoài.

Như có một sức mạnh thôi thúc, hai đứa con tôi bình thường nhút nhát, thế mà nay, chúng không chút sợ hãi. Hai đứa dùng tiếng Anh hỗ trợ người bên ngoài đang tiến vào cứu nạn:

- Here ! Someone is injured here ( Ở đây! Có người bị thương ở đây !)

Tay chân thoăn thoắt hỗ trợ mọi người nhấc bổng các nạn nhân bị thương, chuyển họ qua lối cửa sổ có nhân viên cấp cứu trực chờ.

Sau 2 giờ đồng hồ căng thẳng, tất cả đoàn chúng tôi đã được cấp cứu tại bệnh viện. Có 3 người tử vong tại chỗ, còn lại hầu như đều bị thương nặng. Chỉ có đúng gia đình tôi và một cặp vợ chồng nữa gần như không bị làm sao.

_______________

Chắc các bạn thắc mắc lắm phải không? Cả một gia đình bốn người lại bình an vô sự ? Đúng! chính tôi cũng không thể nào tin nổi, ngoài trừ mấy vết thương nhẹ, chúng tôi gần như vô sự sau vụ đánh bom khủng bố ấy, trong khi hầu hết đều bị thương rất nặng, hoặc chết. Có rất nhiều điều lạ lùng không thể lý giải.

Bom nổ ở cửa trước xe, phía bên phải, mà thông thường, gia đình tôi rất hay ngồi phía trên đầu xe. Nhưng không hiểu điều gì xui khiến, lần này cả nhà tôi lại chọn ngồi ở đuôi xe. Tôi và con gái ngồi hàng ghế bên trái, con gái thì cúi đầu xuống bấm điện thoại, tôi thì cúi đầu cầm tờ chú Đại Bi trì tụng.

Chồng và con trai ngồi băng ghế cuối, ở phía bên phải, xong hai bố con đùa giỡn, chồng tôi trêu thằng bé, ghì đầu nó xuống, và kéo sang phía bên trái xe. Đúng lúc ấy bom nổ. Cả bốn người đều đang ở cúi đầu thấp, đều ở phía bên trái, và đều an toàn. Còn những ai ngẩng đầu dựa vào ghế bình thường thì đều bị thương vì những mảnh vỡ cả.

Tôi xâu chuỗi mọi việc lại và nhận ra: cả bốn người gia đình tôi, ngày thường đều trì tụng chú Đại Bi. Người đọc nhiều, người đọc ít, nhưng tất cả đều tinh tấn hành trì mỗi ngày. (Còn một đôi vợ chồng cũng được an toàn kia, họ có phước đức như thế nào tôi không biết.)

Khoảnh khắc trước khi nổ bom, tôi vừa đọc xong khoảng 21 biến Chú Đại Bi và hồi hướng cho mọi người, đặc biệt là đứa con trai bé bỏng của tôi vì cháu có căn bệnh mãn tính về xương khớp từ nhỏ. Trong suốt mấy ngày du lịch, cứ lên xe là tôi trì Chú Đại Bi không ngớt. Trong kinh Đại Bi Tâm Đà Ra Ni, Quán Thế Âm Bồ Tát dạy:

“…Nếu các hàng trời, người tụng trì thần chú Đại Bi, thì không bị 15 việc chết xấu, sẽ được 15 chỗ sanh tốt. Thế nào là 15 việc chết xấu?

1. Không bị chết do đói khát khốn khổ.

2. Không bị chết do gông tù đánh đập.

3. Không bị chết vì oan gia thù địch.

4. Không bị chết giữa quân trận chém giết nhau.

5. Không bị chết do cọp sói cùng ác thú tàn hại.

6. Không bị chết bởi rắn rít độc cắn.

7. Không bị chết vì nước trôi lửa cháy.

8. Không bị chết bởi phạm nhằm thuốc độc.

9. Không bị chết do loài sâu trùng độc làm hại.

10. Không bị chết vì điên cuồng mê loạn.

11. Không bị chết do té cây, té xuống núi.

12. Không bị chết bởi người ác trù ếm.

13. Không bị chết bởi tà thần, ác quỷ làm hại.

14. Không bị chết vì bịnh ác lâm thân.

15. Không bị chết vì phi mạng tự hại.

…Nên biết người ấy chính là tạng thường trụ vì tam tai, ác kiếp không thể làm hại. “

Giờ đây, tai nạn đã qua, tôi có thể bình tâm kể lại cho các bạn nghe câu chuyện có thật của gia đình tôi, đó chính là nhờ công đức trì chú Đại Bi. Phải nói, chú Đại Bi đã sinh ra chúng tôi lần thứ hai. Sau biến cố này, tôi càng thấm thía sự linh nghiệm của Chú Đại Bi, thật vi diệu không sao tả nổi.

Những ngày sau đó, chúng tôi tiếp tục trì tụng Chú Đại Bi nhiều hơn để hồi hướng cho những người bị thiệt mạng sau trận đánh bom, linh hồn họ đang rất cần những công đức lành để được siêu thoát lên những cảnh giới an lành. Cũng thông qua việc ấy, mà tâm lí tôi nhanh chóng được bình ổn sau biến cố kinh hoàng.

Nhờ thường trì tụng chú Đại Bi, gia đình tôi đã bình an bước qua đại nạn, mà thực ra, đó cũng chỉ là một phần nhỏ trong vô số công năng vi diệu của chú Đại Bi nói riêng, và các pháp môn trong Phật Pháp nói chung.

Mong rằng các bạn, những người đọc được câu chuyện chân thật mà tôi chia sẻ, cũng sẽ có được niềm tin sâu chắc vào Phật Pháp như chúng tôi, tinh tấn hành trì mà sớm đạt được những thành tựu vi diệu.

___________________

Nam Mô Đại Từ Đại Bi -Tầm Thinh Cứu Khổ- Cứu Nạn Linh Cảm Ứng Quán Thế Âm Bồ Tát !

(Hoa Tịnh, viết lại từ lời kể của Mrs. Hồng Loan)


 

huyvand

Xe tăng
Biển số
OF-411736
Ngày cấp bằng
20/3/16
Số km
1,167
Động cơ
232,035 Mã lực
Thấy nhiều cụ nhắc em nên em hầu các cụ một câu chuyện có thật

https://news.zing.vn/xe-cho-du-khach-viet-nam-bi-danh-bom-o-ai-cap-4-nguoi-chet-post904432.html

https://vnexpress.net/the-gioi/xe-cho-du-khach-viet-bi-danh-bom-o-ai-cap-4-nguoi-thiet-mang-3861173.html





THOÁT NẠN ĐÁNH BOM Ở AI-CẬP NHỜ CHÚ ĐẠI BI

( Câu chuyện có thật được ghi lại từ lời kể của nhân vật sống sót sau chuyến đi)

Theo zing.vn thông tin, vào lúc 18h15 (giờ Ai Cập) ngày 28/12/2018, trên phố El Maryoutiya thuộc quận Haram, tỉnh Giza, Ai Cập, cách kim tự tháp lừng danh Giza khoảng 4 km, một quả bom được giấu cạnh một bức tường phát nổ, khi chiếc xe chở 15 du khách Việt Nam tới thăm kim tự tháp Giza đi qua. 3 người Việt Nam,1 người Ai Cập thiệt mạng trong khi 12 người khác bị thương. 9 du khách về nước đợt đầu tiên:

1. Lê Thị Ngọc Lan (sinh năm 1977)

2. Trần Tấn Huy Cường (sinh năm 1972)

3. Trần Tuấn Thông (sinh năm 1964)

4. Trần Thị Hồng Loan (sinh năm 1966)

5. Trần Thành Trung (sinh năm 2002)

6. Trần Thanh Trúc (sinh năm 1999)

7. Lê Đức Minh (sinh năm 1961)

8. Nguyễn Thị Anh Thơ (sinh năm 1997)

9. Nguyễn Thị Anh Thư (sinh năm 1961)

__________________

Và tôi là một người trong danh sách đó. Tôi tên Hồng Loan - một bác sĩ, và điều đáng nói, là cả chồng và hai con tôi cũng đều nằm trong danh sách đó. Suốt cả tháng nay, ngày nào cũng 4h sáng là tôi không ngủ được nữa. Bước lên lầu, thắp nén nhang trên bàn thờ Phật, tôi trì Chú Đại Bi. Từ hôm ấy tới giờ, mỗi khi tụng chú, lòng tôi đều dấy lên một cảm xúc đau đớn, quặn thắt.

Những hình ảnh kinh hoàng của chuyến đi định mệnh cứ hiện ra trước mắt tôi rõ mồn một như vừa mới xảy ra. Tiếng la hét thất thanh. Tiếng còi xe cứu thương inh ỏi. Máu người chảy lênh láng, nhuốm đỏ cả tờ Chú Đại Bi tôi cầm trên tay…

Đợt nghỉ hè vừa rồi, các cháu về nước chơi sau những tháng ngày du học vất vả, gia đình tôi đã quyết định cùng nhau đi du lịch tại đất nước huyền bí mà chúng tôi đã mong muốn được đến từ lâu: Ai Cập.

Sau 5 ngày trải nghiệm tuyệt vời trên đất nước kim tự tháp xinh đẹp, cả đoàn cùng lên xe bus đến một nhà hàng dùng bữa trước khi về nước. Lúc này khoảng hơn 6h chiều, trời đã xâm xẩm tối, đường đã lên đèn. Xe chạy rất êm, mọi người đều thiu thiu ngủ lấy sức cho chuyến bay dài sắp tới trở về với gia đình.

Tôi không ngủ được nên tranh thủ tụng thêm một vài biến Chú Đại Bi. Chồng và đứa con trai út vẫn đang đùa giỡn, ôm vai bá cổ nhau ở hàng ghế cuối – là một băng ghế liền.

Xe đang lướt êm ru qua khu vực quận Haram, cách kim tự tháp và tượng nhân sư tầm 4km. Bất chợt, “Bùùmm !!!” - một tiếng nổ đinh tai nhức óc như xé toạc buổi chiều êm ả. Âm thanh khủng khiếp ấy chấn động tâm can và thể xác của tất cả mọi người.

Trong vài giây, tôi vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, đầu óc tôi rất choáng váng. Đèn điện trên xe tắt ngấm, chỉ có ánh sáng đèn đường le lói hắt vào.

Trước mắt tôi là một cảnh tượng kinh hoàng mà có lẽ suốt đời này tôi không sao quên được.

Toàn bộ bên phải xe bị bẹp rúm, kính vỡ vụn. Cửa chính hai cái thì một bị bom nổ nát, một cái kẹt cứng. Con gái tôi hốt hoảng, quay ôm trầm lấy mẹ la thất thanh. Những người khác cũng thi nhau la hét, hoảng loạn tìm lối thoát.

Sau khi định thần lại, tôi vội quay lại xem chồng con ở băng ghế sau. Thật may mắn là họ không làm sao, cũng chỉ hơi chuếnh choáng sau tiếng nổ và xước xát nhẹ.

Vài bóng người lảo đảo từ đầu xe tiến lại gần chỗ tôi, rồi đổ ập xuống sàn ngay dưới chân, máu chảy ra lênh láng, bắn lên thấm đỏ ngầu cả tờ Chú Đại Bi trên tay tôi.

Người thì ôm cái đầu đang nứt toác, người thì ôm cánh tay bị đứt một nửa, thịt lủng lẳng, phất phơ như cây mía bị tước vỏ. Họ la hét không ngừng và giãy giụa trong đau đớn tuyệt vọng.

Sự hỗn loạn và hoảng sợ đè nặng lên không khí chật hẹp của chiếc xe. Sự đau đớn tràn lan với những tiếng rên rỉ, gào thét. Sự chết chóc bao phủ trên những xác người đẫm máu.

Làm bác sĩ nhiều năm, đã từng phẫu thuật hàng nghìn ca bệnh nhưng chưa bao giờ tôi thấy sốc như thế này.

Lúc này, người dân bên đường đã bu kín xe của chúng tôi, rọi những ánh đèn pin vào bên trong. Họ nói với nhau liên hồi bằng tiếng Ai Cập tôi không hiểu. Rồi họ đập cửa kính để giải cứu nạn nhân. Xe cứu thương còi inh ỏi đã chờ sẵn ở bên ngoài.

Như có một sức mạnh thôi thúc, hai đứa con tôi bình thường nhút nhát, thế mà nay, chúng không chút sợ hãi. Hai đứa dùng tiếng Anh hỗ trợ người bên ngoài đang tiến vào cứu nạn:

- Here ! Someone is injured here ( Ở đây! Có người bị thương ở đây !)

Tay chân thoăn thoắt hỗ trợ mọi người nhấc bổng các nạn nhân bị thương, chuyển họ qua lối cửa sổ có nhân viên cấp cứu trực chờ.

Sau 2 giờ đồng hồ căng thẳng, tất cả đoàn chúng tôi đã được cấp cứu tại bệnh viện. Có 3 người tử vong tại chỗ, còn lại hầu như đều bị thương nặng. Chỉ có đúng gia đình tôi và một cặp vợ chồng nữa gần như không bị làm sao.

_______________

Chắc các bạn thắc mắc lắm phải không? Cả một gia đình bốn người lại bình an vô sự ? Đúng! chính tôi cũng không thể nào tin nổi, ngoài trừ mấy vết thương nhẹ, chúng tôi gần như vô sự sau vụ đánh bom khủng bố ấy, trong khi hầu hết đều bị thương rất nặng, hoặc chết. Có rất nhiều điều lạ lùng không thể lý giải.

Bom nổ ở cửa trước xe, phía bên phải, mà thông thường, gia đình tôi rất hay ngồi phía trên đầu xe. Nhưng không hiểu điều gì xui khiến, lần này cả nhà tôi lại chọn ngồi ở đuôi xe. Tôi và con gái ngồi hàng ghế bên trái, con gái thì cúi đầu xuống bấm điện thoại, tôi thì cúi đầu cầm tờ chú Đại Bi trì tụng.

Chồng và con trai ngồi băng ghế cuối, ở phía bên phải, xong hai bố con đùa giỡn, chồng tôi trêu thằng bé, ghì đầu nó xuống, và kéo sang phía bên trái xe. Đúng lúc ấy bom nổ. Cả bốn người đều đang ở cúi đầu thấp, đều ở phía bên trái, và đều an toàn. Còn những ai ngẩng đầu dựa vào ghế bình thường thì đều bị thương vì những mảnh vỡ cả.

Tôi xâu chuỗi mọi việc lại và nhận ra: cả bốn người gia đình tôi, ngày thường đều trì tụng chú Đại Bi. Người đọc nhiều, người đọc ít, nhưng tất cả đều tinh tấn hành trì mỗi ngày. (Còn một đôi vợ chồng cũng được an toàn kia, họ có phước đức như thế nào tôi không biết.)

Khoảnh khắc trước khi nổ bom, tôi vừa đọc xong khoảng 21 biến Chú Đại Bi và hồi hướng cho mọi người, đặc biệt là đứa con trai bé bỏng của tôi vì cháu có căn bệnh mãn tính về xương khớp từ nhỏ. Trong suốt mấy ngày du lịch, cứ lên xe là tôi trì Chú Đại Bi không ngớt. Trong kinh Đại Bi Tâm Đà Ra Ni, Quán Thế Âm Bồ Tát dạy:

“…Nếu các hàng trời, người tụng trì thần chú Đại Bi, thì không bị 15 việc chết xấu, sẽ được 15 chỗ sanh tốt. Thế nào là 15 việc chết xấu?

1. Không bị chết do đói khát khốn khổ.

2. Không bị chết do gông tù đánh đập.

3. Không bị chết vì oan gia thù địch.

4. Không bị chết giữa quân trận chém giết nhau.

5. Không bị chết do cọp sói cùng ác thú tàn hại.

6. Không bị chết bởi rắn rít độc cắn.

7. Không bị chết vì nước trôi lửa cháy.

8. Không bị chết bởi phạm nhằm thuốc độc.

9. Không bị chết do loài sâu trùng độc làm hại.

10. Không bị chết vì điên cuồng mê loạn.

11. Không bị chết do té cây, té xuống núi.

12. Không bị chết bởi người ác trù ếm.

13. Không bị chết bởi tà thần, ác quỷ làm hại.

14. Không bị chết vì bịnh ác lâm thân.

15. Không bị chết vì phi mạng tự hại.

…Nên biết người ấy chính là tạng thường trụ vì tam tai, ác kiếp không thể làm hại. “

Giờ đây, tai nạn đã qua, tôi có thể bình tâm kể lại cho các bạn nghe câu chuyện có thật của gia đình tôi, đó chính là nhờ công đức trì chú Đại Bi. Phải nói, chú Đại Bi đã sinh ra chúng tôi lần thứ hai. Sau biến cố này, tôi càng thấm thía sự linh nghiệm của Chú Đại Bi, thật vi diệu không sao tả nổi.

Những ngày sau đó, chúng tôi tiếp tục trì tụng Chú Đại Bi nhiều hơn để hồi hướng cho những người bị thiệt mạng sau trận đánh bom, linh hồn họ đang rất cần những công đức lành để được siêu thoát lên những cảnh giới an lành. Cũng thông qua việc ấy, mà tâm lí tôi nhanh chóng được bình ổn sau biến cố kinh hoàng.

Nhờ thường trì tụng chú Đại Bi, gia đình tôi đã bình an bước qua đại nạn, mà thực ra, đó cũng chỉ là một phần nhỏ trong vô số công năng vi diệu của chú Đại Bi nói riêng, và các pháp môn trong Phật Pháp nói chung.

Mong rằng các bạn, những người đọc được câu chuyện chân thật mà tôi chia sẻ, cũng sẽ có được niềm tin sâu chắc vào Phật Pháp như chúng tôi, tinh tấn hành trì mà sớm đạt được những thành tựu vi diệu.

___________________

Nam Mô Đại Từ Đại Bi -Tầm Thinh Cứu Khổ- Cứu Nạn Linh Cảm Ứng Quán Thế Âm Bồ Tát !

(Hoa Tịnh, viết lại từ lời kể của Mrs. Hồng Loan)


Thôi cụ ạ, oải lắm, được thế thì VN ta hóa khủng long bạo chúa từ thời Lý
 

UltraMod

Xe tăng
Biển số
OF-592828
Ngày cấp bằng
1/10/18
Số km
1,433
Động cơ
143,438 Mã lực
Website
trendyeyewear.vn
Chia sẻ với cccm về 2 F1 nhà em. Hai đứa cách nhau 2 tuổi, hồi chúng còn bé, nhiều người cứ bảo, phân xử cho 2 đứa cũng hết ngày ấy. Cơ mà không cccm ạ, chúng rất nhường nhịn nhau. Em mua đồ chơi chung cho chúng và giải thích rằng, chơi chung vậy thì thay vì các con chơi 1 món thì các con được tới 2. Và nếu có sự tranh giành là sẽ bị tịch thu, khỏi chơi.
Về việc học thì cả 2 F1 nhà em đều học dân lập, lên cấp 3 thì cu lớn vào chuyên( sau còn thi HSGQG nữa cơ), còn cu bé vẫn dân lập thẳng tiến. Có điều, suốt bậc tiểu học là em học cùng 2 đứa, kèm đủ các môn. Ngày ấy, sau bữa tối là mẹ con lục tục vào bàn học. Em rèn chúng phải có ý thức về việc học và phải thực hiện nghiêm túc. Lên cấp 2 thì chúng tự giác học rồi và em dần buông, thỉnh thoảng lên ngó rồi nhắc nhở tí ti.
Chả biết em thổi vào chúng ước mơ du học từ bao giờ mà lên cấp 2 là chúng đã bày tỏ vv du học đại học. Ngày ấy em cũng cày nát cái box Giáo dục bên WTT nên cũng gạch ra mấy cái gạch đầu dòng cho chúng. Bọn chúng thực hiện rất nghiêm túc. Toán với Tiếng Anh phải tốt nhất có thể, bên cạnh đó vẫn phải học các môn kia không để bết bát. Việc này vối cu lớn nhà em thì không vấn đề gì vì nó có bộ óc khá dị, nói không phải là em khoe cơ mà nó học môn gì cũng giỏi, văn viết cũng tốt nữa cơ đến nỗi hàng cháu trong nhà em thường gạt nó ra không chấp vì " nó trâu quá". Nhưng với cu bé nhà em thì nó lại có vấn đề. Hồi nhỏ, kèm nó học mà em sốc suốt. Có nhiều khi giảng mãi mà con chưa hiểu, bực quá em quát tướng lên thế là con cứ ngước mắt tròn xoe lên nhìn mẹ. Hình ảnh ấy em không thể quên được, em chùng lại, bỏ xuống uống 1 cốc nước lạnh để hạ hỏa. Chồng em lúc ấy cũng não nuột" nó chậm quá à em?". Sau đấy em thấy thương con hơn, chồng em cũng bảo, nó so với đứa khác thì không đến nỗi nào nhưng trong nhà lại vấp phải cái bóng của anh lớn quá. Sau đấy bọn em phải nhẹ nhàng khuyến khích, động viên con bên cạnh đó cũng nhắc cu anh như vậy và rằng phải thương yêu em hơn, giúp đỡ em hết sức trong học tập. Ơn giời, cu càng lớn lại học càng tốt hơn, cuối cấp 2, em nhờ 1 thầy trường ngoài kèm riêng con môn toán và rồi lên cấp 3, nó có đà cũng như anh nó, nghĩa là được 9 điểm là buồn rồi. Được cái, F1 nhà em rất nghe lời bố mẹ, biết phấn đấu nên vừa rồi cu bé cũng cắp học bổng bay sang với anh nó rồi
Cụ kiên trì VĐ thật
 

Bigmoto

Xe container
Biển số
OF-389465
Ngày cấp bằng
29/10/15
Số km
6,602
Động cơ
318,819 Mã lực
Thấy nhiều cụ nhắc em nên em hầu các cụ một câu chuyện có thật

https://news.zing.vn/xe-cho-du-khach-viet-nam-bi-danh-bom-o-ai-cap-4-nguoi-chet-post904432.html

https://vnexpress.net/the-gioi/xe-cho-du-khach-viet-bi-danh-bom-o-ai-cap-4-nguoi-thiet-mang-3861173.html





THOÁT NẠN ĐÁNH BOM Ở AI-CẬP NHỜ CHÚ ĐẠI BI

( Câu chuyện có thật được ghi lại từ lời kể của nhân vật sống sót sau chuyến đi)

Theo zing.vn thông tin, vào lúc 18h15 (giờ Ai Cập) ngày 28/12/2018, trên phố El Maryoutiya thuộc quận Haram, tỉnh Giza, Ai Cập, cách kim tự tháp lừng danh Giza khoảng 4 km, một quả bom được giấu cạnh một bức tường phát nổ, khi chiếc xe chở 15 du khách Việt Nam tới thăm kim tự tháp Giza đi qua. 3 người Việt Nam,1 người Ai Cập thiệt mạng trong khi 12 người khác bị thương. 9 du khách về nước đợt đầu tiên:

1. Lê Thị Ngọc Lan (sinh năm 1977)

2. Trần Tấn Huy Cường (sinh năm 1972)

3. Trần Tuấn Thông (sinh năm 1964)

4. Trần Thị Hồng Loan (sinh năm 1966)

5. Trần Thành Trung (sinh năm 2002)

6. Trần Thanh Trúc (sinh năm 1999)

7. Lê Đức Minh (sinh năm 1961)

8. Nguyễn Thị Anh Thơ (sinh năm 1997)

9. Nguyễn Thị Anh Thư (sinh năm 1961)

__________________

Và tôi là một người trong danh sách đó. Tôi tên Hồng Loan - một bác sĩ, và điều đáng nói, là cả chồng và hai con tôi cũng đều nằm trong danh sách đó. Suốt cả tháng nay, ngày nào cũng 4h sáng là tôi không ngủ được nữa. Bước lên lầu, thắp nén nhang trên bàn thờ Phật, tôi trì Chú Đại Bi. Từ hôm ấy tới giờ, mỗi khi tụng chú, lòng tôi đều dấy lên một cảm xúc đau đớn, quặn thắt.

Những hình ảnh kinh hoàng của chuyến đi định mệnh cứ hiện ra trước mắt tôi rõ mồn một như vừa mới xảy ra. Tiếng la hét thất thanh. Tiếng còi xe cứu thương inh ỏi. Máu người chảy lênh láng, nhuốm đỏ cả tờ Chú Đại Bi tôi cầm trên tay…

Đợt nghỉ hè vừa rồi, các cháu về nước chơi sau những tháng ngày du học vất vả, gia đình tôi đã quyết định cùng nhau đi du lịch tại đất nước huyền bí mà chúng tôi đã mong muốn được đến từ lâu: Ai Cập.

Sau 5 ngày trải nghiệm tuyệt vời trên đất nước kim tự tháp xinh đẹp, cả đoàn cùng lên xe bus đến một nhà hàng dùng bữa trước khi về nước. Lúc này khoảng hơn 6h chiều, trời đã xâm xẩm tối, đường đã lên đèn. Xe chạy rất êm, mọi người đều thiu thiu ngủ lấy sức cho chuyến bay dài sắp tới trở về với gia đình.

Tôi không ngủ được nên tranh thủ tụng thêm một vài biến Chú Đại Bi. Chồng và đứa con trai út vẫn đang đùa giỡn, ôm vai bá cổ nhau ở hàng ghế cuối – là một băng ghế liền.

Xe đang lướt êm ru qua khu vực quận Haram, cách kim tự tháp và tượng nhân sư tầm 4km. Bất chợt, “Bùùmm !!!” - một tiếng nổ đinh tai nhức óc như xé toạc buổi chiều êm ả. Âm thanh khủng khiếp ấy chấn động tâm can và thể xác của tất cả mọi người.

Trong vài giây, tôi vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, đầu óc tôi rất choáng váng. Đèn điện trên xe tắt ngấm, chỉ có ánh sáng đèn đường le lói hắt vào.

Trước mắt tôi là một cảnh tượng kinh hoàng mà có lẽ suốt đời này tôi không sao quên được.

Toàn bộ bên phải xe bị bẹp rúm, kính vỡ vụn. Cửa chính hai cái thì một bị bom nổ nát, một cái kẹt cứng. Con gái tôi hốt hoảng, quay ôm trầm lấy mẹ la thất thanh. Những người khác cũng thi nhau la hét, hoảng loạn tìm lối thoát.

Sau khi định thần lại, tôi vội quay lại xem chồng con ở băng ghế sau. Thật may mắn là họ không làm sao, cũng chỉ hơi chuếnh choáng sau tiếng nổ và xước xát nhẹ.

Vài bóng người lảo đảo từ đầu xe tiến lại gần chỗ tôi, rồi đổ ập xuống sàn ngay dưới chân, máu chảy ra lênh láng, bắn lên thấm đỏ ngầu cả tờ Chú Đại Bi trên tay tôi.

Người thì ôm cái đầu đang nứt toác, người thì ôm cánh tay bị đứt một nửa, thịt lủng lẳng, phất phơ như cây mía bị tước vỏ. Họ la hét không ngừng và giãy giụa trong đau đớn tuyệt vọng.

Sự hỗn loạn và hoảng sợ đè nặng lên không khí chật hẹp của chiếc xe. Sự đau đớn tràn lan với những tiếng rên rỉ, gào thét. Sự chết chóc bao phủ trên những xác người đẫm máu.

Làm bác sĩ nhiều năm, đã từng phẫu thuật hàng nghìn ca bệnh nhưng chưa bao giờ tôi thấy sốc như thế này.

Lúc này, người dân bên đường đã bu kín xe của chúng tôi, rọi những ánh đèn pin vào bên trong. Họ nói với nhau liên hồi bằng tiếng Ai Cập tôi không hiểu. Rồi họ đập cửa kính để giải cứu nạn nhân. Xe cứu thương còi inh ỏi đã chờ sẵn ở bên ngoài.

Như có một sức mạnh thôi thúc, hai đứa con tôi bình thường nhút nhát, thế mà nay, chúng không chút sợ hãi. Hai đứa dùng tiếng Anh hỗ trợ người bên ngoài đang tiến vào cứu nạn:

- Here ! Someone is injured here ( Ở đây! Có người bị thương ở đây !)

Tay chân thoăn thoắt hỗ trợ mọi người nhấc bổng các nạn nhân bị thương, chuyển họ qua lối cửa sổ có nhân viên cấp cứu trực chờ.

Sau 2 giờ đồng hồ căng thẳng, tất cả đoàn chúng tôi đã được cấp cứu tại bệnh viện. Có 3 người tử vong tại chỗ, còn lại hầu như đều bị thương nặng. Chỉ có đúng gia đình tôi và một cặp vợ chồng nữa gần như không bị làm sao.

_______________

Chắc các bạn thắc mắc lắm phải không? Cả một gia đình bốn người lại bình an vô sự ? Đúng! chính tôi cũng không thể nào tin nổi, ngoài trừ mấy vết thương nhẹ, chúng tôi gần như vô sự sau vụ đánh bom khủng bố ấy, trong khi hầu hết đều bị thương rất nặng, hoặc chết. Có rất nhiều điều lạ lùng không thể lý giải.

Bom nổ ở cửa trước xe, phía bên phải, mà thông thường, gia đình tôi rất hay ngồi phía trên đầu xe. Nhưng không hiểu điều gì xui khiến, lần này cả nhà tôi lại chọn ngồi ở đuôi xe. Tôi và con gái ngồi hàng ghế bên trái, con gái thì cúi đầu xuống bấm điện thoại, tôi thì cúi đầu cầm tờ chú Đại Bi trì tụng.

Chồng và con trai ngồi băng ghế cuối, ở phía bên phải, xong hai bố con đùa giỡn, chồng tôi trêu thằng bé, ghì đầu nó xuống, và kéo sang phía bên trái xe. Đúng lúc ấy bom nổ. Cả bốn người đều đang ở cúi đầu thấp, đều ở phía bên trái, và đều an toàn. Còn những ai ngẩng đầu dựa vào ghế bình thường thì đều bị thương vì những mảnh vỡ cả.

Tôi xâu chuỗi mọi việc lại và nhận ra: cả bốn người gia đình tôi, ngày thường đều trì tụng chú Đại Bi. Người đọc nhiều, người đọc ít, nhưng tất cả đều tinh tấn hành trì mỗi ngày. (Còn một đôi vợ chồng cũng được an toàn kia, họ có phước đức như thế nào tôi không biết.)

Khoảnh khắc trước khi nổ bom, tôi vừa đọc xong khoảng 21 biến Chú Đại Bi và hồi hướng cho mọi người, đặc biệt là đứa con trai bé bỏng của tôi vì cháu có căn bệnh mãn tính về xương khớp từ nhỏ. Trong suốt mấy ngày du lịch, cứ lên xe là tôi trì Chú Đại Bi không ngớt. Trong kinh Đại Bi Tâm Đà Ra Ni, Quán Thế Âm Bồ Tát dạy:

“…Nếu các hàng trời, người tụng trì thần chú Đại Bi, thì không bị 15 việc chết xấu, sẽ được 15 chỗ sanh tốt. Thế nào là 15 việc chết xấu?

1. Không bị chết do đói khát khốn khổ.

2. Không bị chết do gông tù đánh đập.

3. Không bị chết vì oan gia thù địch.

4. Không bị chết giữa quân trận chém giết nhau.

5. Không bị chết do cọp sói cùng ác thú tàn hại.

6. Không bị chết bởi rắn rít độc cắn.

7. Không bị chết vì nước trôi lửa cháy.

8. Không bị chết bởi phạm nhằm thuốc độc.

9. Không bị chết do loài sâu trùng độc làm hại.

10. Không bị chết vì điên cuồng mê loạn.

11. Không bị chết do té cây, té xuống núi.

12. Không bị chết bởi người ác trù ếm.

13. Không bị chết bởi tà thần, ác quỷ làm hại.

14. Không bị chết vì bịnh ác lâm thân.

15. Không bị chết vì phi mạng tự hại.

…Nên biết người ấy chính là tạng thường trụ vì tam tai, ác kiếp không thể làm hại. “

Giờ đây, tai nạn đã qua, tôi có thể bình tâm kể lại cho các bạn nghe câu chuyện có thật của gia đình tôi, đó chính là nhờ công đức trì chú Đại Bi. Phải nói, chú Đại Bi đã sinh ra chúng tôi lần thứ hai. Sau biến cố này, tôi càng thấm thía sự linh nghiệm của Chú Đại Bi, thật vi diệu không sao tả nổi.

Những ngày sau đó, chúng tôi tiếp tục trì tụng Chú Đại Bi nhiều hơn để hồi hướng cho những người bị thiệt mạng sau trận đánh bom, linh hồn họ đang rất cần những công đức lành để được siêu thoát lên những cảnh giới an lành. Cũng thông qua việc ấy, mà tâm lí tôi nhanh chóng được bình ổn sau biến cố kinh hoàng.

Nhờ thường trì tụng chú Đại Bi, gia đình tôi đã bình an bước qua đại nạn, mà thực ra, đó cũng chỉ là một phần nhỏ trong vô số công năng vi diệu của chú Đại Bi nói riêng, và các pháp môn trong Phật Pháp nói chung.

Mong rằng các bạn, những người đọc được câu chuyện chân thật mà tôi chia sẻ, cũng sẽ có được niềm tin sâu chắc vào Phật Pháp như chúng tôi, tinh tấn hành trì mà sớm đạt được những thành tựu vi diệu.

___________________

Nam Mô Đại Từ Đại Bi -Tầm Thinh Cứu Khổ- Cứu Nạn Linh Cảm Ứng Quán Thế Âm Bồ Tát !

(Hoa Tịnh, viết lại từ lời kể của Mrs. Hồng Loan)


Có gì đảm bảo những người đã chết không niệm chú đại bi bao giờ không? vơ bèo vạt tép vớ vẩn quá :|
Cụ đang làm ô uế đạo Phật đấy cụ [-X
 

honda acura

Xe điện
Biển số
OF-15048
Ngày cấp bằng
23/4/08
Số km
4,661
Động cơ
576,426 Mã lực
Ơ thớt tâm linh mà em lại cứ tưởng đang đọc oét trẻ thơ ....
 

beamerhonk

Xe tải
Biển số
OF-710838
Ngày cấp bằng
19/12/19
Số km
271
Động cơ
89,690 Mã lực
Kính các Kụ các Mợ, em xin ý kiến các Kụ Mợ về ọp lai gặp mặt cuối năm Thớt Tâm linh

Thời gian : từ nay đến trước Rằm tháng Chạp, Tết năm nay đến nhanh quá

Các Kụ Mợ cho ý kiến nhá, em xin chốt
E cũng muốn đi cơ mà năm nay chịu rồi :(
Thôi hẹn cccm năm sau ợ :((
 

hungcuongutc

Xe máy
Biển số
OF-700261
Ngày cấp bằng
17/9/19
Số km
60
Động cơ
96,800 Mã lực
Tuổi
32
F1 nhà mợ giống hồi kì cấp 3 ,nhưng sau e đi lính 2 năm về tự nhiên e bỏ hẳn ko như thê nữa,mà chắc nói mợ ko tin chứ e di lính 2 năm nhưng ko uống rượu ,beer ko hút thuốc luôn,còn đánh nhau thì e ko đánh nhưng đừng để e đánh. Lính bây giờ hư rồi .
Thời cụ lính ngoan chứ lính giờ uống rượu phá như gì, uống rượu giờ nhất bộ đội, công an, xây dựng =:)
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top