[Funland] Nơi cùng chia sẻ những câu chuyện tâm linh trong cuộc sống hàng ngày 2019 Vol3

Phonglantrang

Xe buýt
Biển số
OF-190032
Ngày cấp bằng
16/4/13
Số km
944
Động cơ
26,502 Mã lực
Nơi ở
Trăng và sao
E vào hóng chuyện ma
 

Vasa

Xe buýt
Biển số
OF-468366
Ngày cấp bằng
6/11/16
Số km
548
Động cơ
206,288 Mã lực
Lên nào các cụ, có cái tối về còn đọc và sợ
 

Hai cang

Xe tăng
Biển số
OF-23539
Ngày cấp bằng
5/11/08
Số km
1,039
Động cơ
490,805 Mã lực
Có việc của E mới trải qua ngày hôm qua như sau: E đang đi lang thang, ra đảo chơi. Lúc đầu định ở 1 nhà trọ google trên mạng, đi đến nơi chẳng thấy biển bảng gì nên E lại ra nhà khác. Có 3 tầng, E bảo họ cho lên tầng 2 vì sợ tầng dưới đi lại ồn ào. Nhận phòng, sạch sẽ, có điều hòa, nhưng ko có TV.
Lấy phòng xong E mượn xe máy đi 1 vòng quanh đảo chơi rồi ăn trưa.
Về phòng nghỉ thì E mới thấy chỉ có 1 chỗ cắm điện để sạc pin là chỗ gần cửa ra vào.
E lấy gối quay ra đấy nằm, lướt web rồi nằm ngủ. Ngủ thì mơ thấy nói chuyện và tương tác gì đó với mấy ng quen (vẫn đang sống). Sau đó có 1 ông chú vỗ mạnh vào vai E, E tỉnh dậy.
Được 1 lúc E lại ngủ tiếp. Lại mơ tiếp lúc E đi đón bọn trẻ nhà E, công trường đông, có cháu bé nô đùa rồi lại lấy đất nặn ấn vào mũi E rõ mạnh. E mới chạy theo kéo được áo cháu lại bảo: sao lại chơi thế, lần sau không vậy nhé. Cháu bé cười rồi E thả tay ra, cháu bé chạy, Em tỉnh.
Tỉnh dậy, tắm rửa xong E đi bộ lang thang trên đảo. Chẳng có đèn đóm gì nhưng E cũng ko ngại.
Ra bờ biển ngồi uống nc, ko ăn vì trưa ăn no quá.
Muộn muộn E mới túc tắc đi bộ về, đánh răng rửa mặt rồi lên giường. Lần này thì phát hiện ra có ổ cắm ở đầu giường nên E quay đầu lại. Tắt bớt điện, chỉ để điện nhà vệ sinh để nằm lướt web rồi ngủ.
Nhưng chắc do ảnh hưởng của 2 giấc mơ buổi chiều nên thú thực là E ngại chưa dám ngủ ngay. Định lướt web cho mắt díp hẳn rồi ngủ.
Bình thường nếu phòng trọ có TV là E bật TV tiếng nhỏ, tắt hết đèn đi, nhưng phòng trọ này ko có TV.
Nằm đến tầm 2h sáng thì bảo thôi bỏ đt ra ngủ. Thế mà vừa ngủ E lại mơ. Lần này mơ thấy E đang ở nhà, T1 vẫn là nhà E, nhưng T2, T3 lại khác, như cái nhà kho, đồ vụn vặt để tung tóe. E thấy mình đi lên T3, đang lúi húi thì thấy bóng người đằng sau. E hô lên kiểu sợ hãi nhưng E vẫn quay lại đuổi theo. Đuổi ra hành lang thì thấy kiểu như lao động chân tay, có râu dài, hom hem, đang đẩy xe rùa. E mới vừa chửi vừa lao đến đấm vì quá ức chế khi cả ngày nó ko cho mình ngủ và nó lại lọ mọ gì trong nhà mình :)
Đoạn đó thì E lại tỉnh dậy. Ko dám ngủ nữa. Đến 4h sáng nay khi dân chài tỉnh dậy thì E mới dám ngủ tiếp, 8h có đt E mới mở mắt.
Chưa một ngày nào mà E mơ nhiều giấc mơ như vậy, toàn các giấc mơ làm mình giật mình tỉnh dậy.
Ảnh phòng trọ đấy đây


Hiện giờ E vẫn đang ở đây đợi giờ tàu chạy
 

Happy boy

Xe đạp
Biển số
OF-650814
Ngày cấp bằng
13/5/19
Số km
10
Động cơ
108,890 Mã lực
Tuổi
44
em trước giờ rất sợ ma nhưng rất thích xem phim ma và nghe kể truyện ma và em cũng rất tin vào tâm linh. Tuần trước em có mơ thấy được 1 người rất yêu mình cảm giác họ rất yêu mình vì cách người đấy nắm tay rất ấm áp (chắc tại trước giờ em chưa được ai năm tay và yếu nhiều đến thế). Sau đấy thì ko thấy mơ đến người đấy nữa
 

ceo_hd

Xe điện
Biển số
OF-11477
Ngày cấp bằng
8/11/07
Số km
2,631
Động cơ
548,032 Mã lực
Tuổi
45
Nơi ở
125Chùa Láng, Hn -sualaptoplayngay.vn-suaiphone.vn
Website
sualaptoplayngay.vn
Nhà e đây chứ ai :))
Chắc cụ quên, vol 1 hay 2 gì đó e dùng nick khác hỏi về căn nhà chung cư nhà e ở 60 hoàng quốc việt. Rõ ràng nhà bên cạnh và nhà tầng trên k có ai ở mà đều như vắt chanh, từ 1h hơn đến tầm 2h30, là có tiếng dép đi, tiếng kê đồ, tiếng kiểu trẻ con nhẩy từ trên bàn xuống đất, tiếng nói chuyện rì rầm mà cố căng tai ra k thể nghe đc gì.
E ngủ mơ thấy ng ta bảo thẳng nhà e là trạm xá, mà e ở tầng 11 nhá. Chồng e thì đang ngủ có 2,3 ng khiêng cáng đi rồi hô chồng e khiêng cùng. ông ý đạp cho phát rồi chửi bậy: dm, chúng mày muốn gì? trêu tao à? bố lên cơn, bố cho chúng mày hết cả là ma bgio :))
Sau e trấn trạch lại thì hết, sau 2 ngày trấn trạch tự có ng đến xin thuê nhà.
Và điều đặc biệt là ng thuê nhà e họ k thờ cúng gì mà ăn nên làm ra. từ ngày ở nhà e, làm ăn lên như diều, thậm chí trúng cả viettlot. Nhà e thì ở chả đc gì, chỉ thấy ma trêu, và e làm ăn chả ra đâu vào đâu :(
Trúng vlot ạ..mấy nữa bác cho e thuê ít lâu nhé
 

Happy boy

Xe đạp
Biển số
OF-650814
Ngày cấp bằng
13/5/19
Số km
10
Động cơ
108,890 Mã lực
Tuổi
44
Có việc của E mới trải qua ngày hôm qua như sau: E đang đi lang thang, ra đảo chơi. Lúc đầu định ở 1 nhà trọ google trên mạng, đi đến nơi chẳng thấy biển bảng gì nên E lại ra nhà khác. Có 3 tầng, E bảo họ cho lên tầng 2 vì sợ tầng dưới đi lại ồn ào. Nhận phòng, sạch sẽ, có điều hòa, nhưng ko có TV.
Lấy phòng xong E mượn xe máy đi 1 vòng quanh đảo chơi rồi ăn trưa.
Về phòng nghỉ thì E mới thấy chỉ có 1 chỗ cắm điện để sạc pin là chỗ gần cửa ra vào.
E lấy gối quay ra đấy nằm, lướt web rồi nằm ngủ. Ngủ thì mơ thấy nói chuyện và tương tác gì đó với mấy ng quen (vẫn đang sống). Sau đó có 1 ông chú vỗ mạnh vào vai E, E tỉnh dậy.
Được 1 lúc E lại ngủ tiếp. Lại mơ tiếp lúc E đi đón bọn trẻ nhà E, công trường đông, có cháu bé nô đùa rồi lại lấy đất nặn ấn vào mũi E rõ mạnh. E mới chạy theo kéo được áo cháu lại bảo: sao lại chơi thế, lần sau không vậy nhé. Cháu bé cười rồi E thả tay ra, cháu bé chạy, Em tỉnh.
Tỉnh dậy, tắm rửa xong E đi bộ lang thang trên đảo. Chẳng có đèn đóm gì nhưng E cũng ko ngại.
Ra bờ biển ngồi uống nc, ko ăn vì trưa ăn no quá.
Muộn muộn E mới túc tắc đi bộ về, đánh răng rửa mặt rồi lên giường. Lần này thì phát hiện ra có ổ cắm ở đầu giường nên E quay đầu lại. Tắt bớt điện, chỉ để điện nhà vệ sinh để nằm lướt web rồi ngủ.
Nhưng chắc do ảnh hưởng của 2 giấc mơ buổi chiều nên thú thực là E ngại chưa dám ngủ ngay. Định lướt web cho mắt díp hẳn rồi ngủ.
Bình thường nếu phòng trọ có TV là E bật TV tiếng nhỏ, tắt hết đèn đi, nhưng phòng trọ này ko có TV.
Nằm đến tầm 2h sáng thì bảo thôi bỏ đt ra ngủ. Thế mà vừa ngủ E lại mơ. Lần này mơ thấy E đang ở nhà, T1 vẫn là nhà E, nhưng T2, T3 lại khác, như cái nhà kho, đồ vụn vặt để tung tóe. E thấy mình đi lên T3, đang lúi húi thì thấy bóng người đằng sau. E hô lên kiểu sợ hãi nhưng E vẫn quay lại đuổi theo. Đuổi ra hành lang thì thấy kiểu như lao động chân tay, có râu dài, hom hem, đang đẩy xe rùa. E mới vừa chửi vừa lao đến đấm vì quá ức chế khi cả ngày nó ko cho mình ngủ và nó lại lọ mọ gì trong nhà mình :)
Đoạn đó thì E lại tỉnh dậy. Ko dám ngủ nữa. Đến 4h sáng nay khi dân chài tỉnh dậy thì E mới dám ngủ tiếp, 8h có đt E mới mở mắt.
Chưa một ngày nào mà E mơ nhiều giấc mơ như vậy, toàn các giấc mơ làm mình giật mình tỉnh dậy.
Ảnh phòng trọ đấy đây


Hiện giờ E vẫn đang ở đây đợi giờ tàu chạy
chắc do bác đi chơi mệt nên mới mơ nhiều thế, em đọc thì ko thấy có biểu hiện gì sợ. Nhưng cái phòng bác ở sợ thật đấy, tận 2 giường liền, mà em ở những phòng kiểu này em toàn tưởng tượng có ma ở dưới gầm giường
 

Hai cang

Xe tăng
Biển số
OF-23539
Ngày cấp bằng
5/11/08
Số km
1,039
Động cơ
490,805 Mã lực
E có mệt gì đâu, E đi tàu sóng cấp 6 vài tiếng vẫn ok. Hqua đi có hơn 2h, biển lặng. Đi xe máy gọi là vòng quanh đảo nhưng có 1h là hết. Đi bộ có 2km. Thỉnh thoảng E ngủ cũng mơ nhưng mơ xong ko giật mình tỉnh dậy.
Quả mơ thứ 3 của E đêm qua thấy tay lao động thủ công người hắn cứ bạc bạc ý. Nhưng cay lên nên E vẫn đuổi.
 

radiogaga

Xe điện
Biển số
OF-177394
Ngày cấp bằng
18/1/13
Số km
3,606
Động cơ
366,325 Mã lực
Hì, theo một số tài liệu " ít được phổ biến" mà e đã được đọc thì khoa học ( các nuớc phát triển) đã thí nghiệm và chứng minh cơ thể con người gồm hai phần " thể xác và tâm hồn", theo định luật bảo toàn năng lượng trong thế giới vật chất thì năng lượng được bảo toàn. Họ đã thí nghiệm đo được ( nhưng không thu được) khi người chết có 1 dạng năng lượng " đặc biệt" thoát ra. Nó là dạng năng lượng đặc biệt, tuy nhiên nó vẫn tuân theo định luật bảo toàn, có tần số, có năng lượng, nó thoát ra hoà vào trong vũ trụ bao la, mỗi người đều có 1 tần số khác nhau, khi năng lượng này thoát ra trong quá trình tồn tại nó cũng chịu sự tác động của rất nhiều dạng năng lượng khác, dẫn đến nó có thể mạnh lên, yếu đi ( giống như cùng tần số thì hợp lại, khác thì tách ra, hợp lại thì mạnh dần lên, tách ra thì yếu dần đi,nếu ta trùng tần số thì ta cảm nhận được, nếu k thì k cảm nhận được, một số nhà ngoại cảm họ có năng lực đặc biệt nên họ có thể cảm nhận được ( ít hay nhiều do tuỳ từng thời điểm năng lực, năng lượng mạnh hay yếu). Còn nữa, tại sao ngày xưa các cụ hay có nhiều chuyện ( hiện tượng) ma quỷ mà ngày nay càng ngày càng ít dần đi? Ngoài những hiện tượng mà khoa học đã giải thích được như " sấm sét" không phải do ông trời sai thiên lôi đánh, nhưng còn rất nhiều chuyện vẫn chưa chứng minh được? Đó là vì: khi dạng năng lượng đặc biệt thoát ra khi cơ thể mất đi ( phần vật chất ( xương thịt thì chuyển thành dạng vật chất ban đầu: đất, nước,,khí...) còn phần tâm hồn ( suy nghĩ,tình cảm...) nó hoà vào vũ trụ và tồn tại quanh chúng ta, nhưng do nó bị ảnh hưởng của các dạng năng lượng khác ( âm thanh, tiếng động, nhiệt ... trong môi trường đô thị nên nó bị yếu đi hoặc bị đẩy đi nơi khác ( gió thổi mây phải trôi) nên chúng ta hiếm gặp các hiện tượng " kỳ lạ" trong môi trường đô thị ồn ã ( chưa kể không phải ai cũng có năng lực hay trùng tần số để cảm nhận được). Chỉ ở những nơi hoang vắng hẻo lánh, ít bị ảnh hưởng của năng lượng do con người tạo ra thì năng lượng " đặc biệt" này mới có thể tụ lại ( lý do ở quê hay có chuyện ma). Hì, em biên bằng đt, dài và lủng củng quá. Hy vọng cccm lọt tai.
không có gì ghê gớm như cụ mô tả đâu. ông Thích Ca mâu Ni nghiên cứu ra cái này tứ 2500 năm trước rồi. Phật dạy :

có 4 loại vật chất :Đất + nước + lửa + gió. Và "không đại", "không đại" còn gọi là "linh hồn" / "thần thức", không phải là vật chết, nên nhìn theo quan điểm nó là vật chất thì không "thấy" nó đâu. Nó chu du các cõi thế nào nữa thì hãy nghiên cứu Kinh phật thôi.
 

duchathoithoi

Xe tăng
Biển số
OF-697087
Ngày cấp bằng
4/9/19
Số km
1,406
Động cơ
112,400 Mã lực
em xin biên hầu mợ câu chuyện lan man tiếp nối vụ em đi Hà Giang ( bị hù khi nghỉ ở nn mà e đã biên ở Vol2)
Sau khi ăn sáng xong, mấy anh em chia nhau tản mát hẹn đầu giờ chiều gặp nhau ở ngã 3 thị trấn để đi Đồng Văn, em được một đồng chí nữa dẫn đi xem bói ( huyện Quang Bình còn xã hay gì em chả nhớ). Đường vào rất xấu, ổ voi ổ trâu khắp nơi, nhầy nhụa, lọ mọ mất hơn một tiếng thì em cũng vào đến nơi. Nhà ở trên một quả đồi đường bé chỉ xe máy lên được, em đành cuốc bộ đi lên. Hôm trước trời mưa to, đường đất trơn nhão nhoét, trèo lên đến nơi em bẩn hết, mồ hôi nhễ nhại, cởi bỏ áo vest nhờ cậu em cầm em dón dén đi đến nhòm vào trong nhà. Nhà được làm theo kiểu bà con dân tộc, toàn bằng gỗ, mái cũng lợp gỗ, trong nhà tối mờ mờ, ẩm thấp. Trong nhà cũng đang có 2-3 người đang ngồi chờ xem ( đa phần là dân quanh đó), em rủ cậu em vào nhưng cậu em từ chối bảo đứng ngoài cho thoáng, anh cứ vào hỏi cho nó tự nhiên. Em vào nhà, ngồi xuống cạnh một đôi vợ chồng tuổi trung niên, chỉ nhìn nhau gật đầu chào. Lúc này em mới có điều kiện quan sát cụ thể, " bà cô" xem bói còn rất trẻ ( em đoán tầm 28-30t) đang xem cho 1 ông, họ nói rì rầm rất bé nên em chịu chả nghe rõ. Ban thờ rất đơn giản chỉ có 1 bát hương, hai bên là hai câu đối hay gì đó chữ tàu em chả hiểu, ngoài cùng là hai bức tranh vẽ hai thanh kiếm bắt chéo nhau. Chờ tầm 10p thì bà xem xong cô ông kia, bà ngẩng lên nhìn mọi người một lượt rồi bảo " anh kia, lại đây", vẫn còn 4 người nữa chờ trước em mà bà lại gọi em trước, em cũng ái ngại nhìn mọi người, thấy mọi người bảo " cô gọi, anh vào đi" nên em lò dò đi lại ngồi đối diện với bà cô ( khá xinh, vì lúc ngồi đối diện trực tiếp em mới ngắm rõ) " anh thắp một nén nhang đi" bà cô bảo em, em đứng dậy thắp một nén nhang, đặt ít tiền lễ lên cái đĩa vái ba vái rồi lại ngồi xuống. "anh ở đâu?" bà cô hỏi " dạ con ở quanh đây thôi" em nói " anh không phải người ở đây, cho anh nói lại" "dạ con ở cách đây mấy chục cây ak" em thoáng nghĩ trong đầu vị trí lúc sáng em xuất phát để đi lên đây xem bói lên trả lời với suy nghĩ nói nv cũng chuẩn:D. " anh không phải người ở đây, anh ở HN lên đây hôm qua, lúc anh thập thò ngoài cửa, bà cô tổ đi theo anh đã nói chuyện với tôi, đêm qua nhờ có bà cô mà anh k bị chuyện gì đấy. Để tôi nói cho anh tin, nhà anh ở gần cái hồ, có một ngôi chùa rất thiêng ....anh là con trưởng... ( lúc này em bắt đầu giật mình vì bà ý nói chuẩn hết). Thôi nay anh đã có công lặn lội đến đây, giờ muốn hỏi gì thì hỏi. Sau khi hỏi và nói mấy chuyện về quá khứ, hiện tại, chuyện tương lai bà ý chỉ nói chung chung, em hỏi mấy câu để có thêm thông tin thì được trả lời " lần sau anh lên đây tôi sẽ xem kỹ hết cho anh" " lần sau á cô?" em hỏi ngạc nhiên vì nghĩ chắc chả có dịp nào em lại lọ mọ từ HN mò lên tận đây chỉ để xem bói " uh, anh sẽ còn qua đây lần nữa, mà anh có đồ gì mặc trên người đưa đây cô làm lễ thì xem sẽ chính xác hơn" " đồ mặc trên người là sao ạ?" " là cái áo, cài quần hay cái khăn mùi xoa cũng được, miễn là đồ dùng trên người của anh". Thực sự lúc ý trên người em chả có thứ đồ nào như vậy có thể lấy để mà đưa nên em lắc đầu nói k có. " uh thôi k có cũng được, lần sau anh lên đây cô sẽ xem cụ thể hơn. Mà nay anh đi xa, lên đó cẩn thận, cô cho anh cái này, lúc nào cũng để trong người cho an toàn". Nói xong bà ý đưa cho em một cái túi nhỏ trong đựng cái gì đó lạo xạo. " thôi anh xong rồi, về lần sau lên đây tôi xem cho kỹ hơn" em chào rồi đi ra ngoài, cậu em đang chờ hỏi xem em hỏi được gì không, có đúng không. em kể vắn tắt trong lúc hai thằng lọ mọ bò xuống để về, nói đến chuyện bà ý hẹn lần sau lên xem em phì cười bảo cu em " mẹ làm éo gì có lần sau, đường xá xa xôi khó khăn kiểu này có cho tiền tao cũng chả lên" rồi nói câu chuyện bà ý đòi đồ dùng để cúng xem, cậu em hỏi anh có cho không, em nói không. cậu em bảo anh k cho là đúng, vì trên này có một số dân tộc họ có thuật " chài", em cũng k rõ nhưng anh cứ cẩn thận vẫn hơn. Nghe cậu em nói vậy em giật mình nghĩ bụng " mịa cái túi bùa này bà ý dặn lúc nào cũng để trong người kéo k ổn" em vội lôi nó từ trong túi áo ngực ra đưa cho cậu em bảo mày để nó vào trong túi áo vést cho anh ( cũng chính vì bỏ nó ra mà khi trên Đồng Văn em lại bị một vố nữa, em sẽ kể sau để liền mạch chuyện). xuống chân đồi hai anh em lên xe chạy mải miết để kịp giờ hẹn anh em đi Đồng Văn, đang đi tự nhiên cậu em nhìn em rồi nói " ơ cái áo của anh dựa vào đâu mà sao nó lại lem nhem đỏ thế?" em ngó nghiêng thì k thấy gì hỏi lại " đỏ ở đâu?" " thì ở vai áo anh ý". em giảm tốc dừng xe ngoái cổ kéo áo xem xét, đúng là có vết đỏ lem nhem thật, k rõ bị từ lúc nào, chắc chỉ có lúc ngồi ở trong nhà bà cô xem bói vì trước đó áo em hoàn toàn trắng tinh. Thôi kệ, bẩn thì giặt, đi đã, em vừa rồ ga tiến lên thì phía sau một ông xe tải 15T phi như bay chạy vụt qua, giật hết cả mình, lầm bầm chửi thầm thằng cha chạy ẩu. Chạy tầm 5 km đến khúc cua tay áo em phanh rúi rụi, ông xe tải lúc trước nằm giữa đường, đầu xe bẹp rúm, một hòn đá to như cái bàn làm việc lăn từ trên núi nằm giữa đường, ông xe tải chạy nhanh khuất tầm nhìn phang luôn vào, em nghĩ hòn đá chắc vừa lăn xuống cách đó ít phút vì lúc xuống xe xem xét hỏi thăm mấy ông đi xe máy thì họ nói vậy. Hú vía, nếu em k dừng lại xem vết bẩn trên áo thì khéo dính luôn vụ đá lăn thì toi... ( em có khách, em biên sau)
Về đến ngã 3 thị trấn Bắc Quang thì đã thấy anh em tập trung đông đủ, thêm một em Zace đời tống của cậu dân địa phương cùng xe em nữa chở đủ 10 chú lên đường ( chả kịp ăn uống gì vì bọn nó bảo k nhanh thì lên Đồng Văn muộn, đường khó đi và nguy hiểm, cu em nhảy xuống mua bịch bánh mỳ kinh đô và mấy lốc sữa, cả lũ vừa chạy vừa ăn. Từ Bắc Quang lên TP Hà Giang, Quản Bạ đường khá ok, em chạy bám đuổi cu em k vấn đề gì, bắt đầu tới Yên Minh thì trời mờ mịt sương mù, đường thì nhỏ, xấu, cua liên tục, cu em đi trước dân thổ địa nó lao như điên, gọi bảo đi chậm cho anh theo với nó kêu xe anh hịn hơn mà cứ phang đi, em cũng nóng máu bám sát ( sau này lúc về đi qua mấy đoạn đó mới thấy sợ) cũng tăng tốc đạp phanh liên tọi, cũng ép cua như đúng rồi ( em chạy thánh lật thế mà hôm ý nó k lật mới thấy nhiều khi chém nó oan thật). Đường xóc, cua gấp, nhiều lúc xe nhảy chồm chồm, nói không biết cccm có tin không n hôm ý chúng em thoát chết hụt mấy lần hoàn toàn do linh cảm của cá nhân em, nhiều đoạn cua gấp, em thì k hề biết đường,do đây là lần đầu tiên em chạy cung đường này, nhưng như có một linh tính gì đó mách bảo, cứ mỗi lần gần tới khúc cua gấp em lại có cảm giác phía trước đang có xe đi ngược chiều ( mặc dù cả chục khúc cua cảm giác ý đều k đúng, chả có xe mịa nào đi ngược chiều hết) có lần do mải tập trung quan sát đường, em cũng có dự cảm phía trước có xe, n mà nghĩ mấy lần k đúng lên mặc kệ k dà chân phanh, thì đột nhiên trong đám sương mù trước mặt có một cái xe máy trên chở 2 người chạy vụt ngang qua theo chiều ngược lại làm em giật bắn mình phanh rúi rụi, mấy cu em la oai oái kêu đi kiểu gì thế, em bảo có xe đi ngược chiều xuýt va chạm, cu em ngồi đầu với em nó cứ nhìn em như người hành tinh khác. em hỏi nó "mày k thấy hai người chạy xe máy ngược chiều vừa xong ak?" nó trố mắt bảo làm gì có xe nào, nhưng anh phản xạ tốt vì anh vừa phanh giảm tốc thì đến đoạn cua. Bắt đầu thấy bất ổn nên em kệ mịa cu em chạy trước em giảm tốc đi chậm lại. đoạn này thì hoàn toàn k có sóng điện thoại nên chịu k liên lạc được với thằng chạy trước, thôi cứ tà tà mà đi, kiểu gì cũng đến. Trên xe có cu em ngồi đầu dân HG, nhưng nó cũng chưa lên Đồng Văn bao giờ, thành ra 6 thằng trên xe chả thằng mẹ nào biết đường. Chạy tầm hơn một tiếng thì đến cái ngã 3 ( em quên tên rồi) thì gặp đội chạy trước đang dừng lại nghỉ chờ bọn em ven đường. Xuống xe việc đầu tiên là em chửi thằng cu em chạy con Zace một tăng, nó cứ nhe răng ra cười, bảo thử xem tay lái của em như thế nào ( TS nhà nó, thử trên tính mạng của cả 6 thằng thì chịu nó luôn). Lúc ý tầm 16h chiều, thấy cu em bảo tầm hơn tiếng nữa là tới Đồng Văn nên anh em khoan khoái nghỉ ngơi tranh thủ hút thuốc, ngắm cảnh, chụp ảnh check choác các kiểu. Em thì k khoái cái vụ chụp ảnh lắm nên chỉ đứng hút thuốc và ngắm cảnh, phải thừa nhận khung cảnh đẹp, hùng vĩ và cực ấn tượng với em ( rất khó tả, em đi mấy lần lên đó n lần nào cũng có cảm giác ý). Đang thả hồn theo phong cảnh núi rừng chợt em nhìn thấy hai đứa bé dân tộc đang đứng ở phía xa xa, hai đứa chắc tầm 10-11t, lưng đeo gùi, tay cầm bó hoa gì đó màu trắng, một đứa có vẻ là con gái, nó cứ nhìn về phía em rồi giơ bó hoa vẫy vẫy. Nhìn quanh xem nó vẫy mình hay vẫy ai thì thấy đúng là nó vẫy em do mấy thằng cu em kia còn đang mải tạo dáng chụp ảnh. Em chỉ tay vào ngực mình thì thấy con bé gái nó vẫy vẫy tiếp, chắc nó muốn mời mình mua thứ gì đó nhưng thấy đoàn toàn đàn ông lên ngại k dám qua. Em vất điếu thuốc rồi vừa nhìn hai đứa bé vừa đi bộ băng qua đường đi tới chỗ hai đứa. "Anh ...., anh đi đâu đấy" em giật mình nghe tiếng một thằng em gọi giật giọng, em dừng bước quay đầu lại định trả lời đi qua chỗ 2 đứa bé dân tộc, còn chưa kịp nói gì thì em giật bắn mình, một đoàn 5-6 xe toàn phân khối lớn của mấy bố đi phượt lao đến theo chiều đường xuýt em đi qua với tốc độ giải đua xe tranh cúp bát hương vàng. Sợ đến toát mồ hôi dù lúc ý trời rất lạnh, em lùi lại, nhìn qua bên kia đường chỗ hai đứa bé dân tộc vừa đứng, tuyệt nhiên k thấy một ai. em đi vội lại chỗ mấy cu em đang đứng há hốc mồm ( chắc cũng choáng vì thấy em xuýt chết) " chúng mày có nhìn thấy hai đứa bé con dân tộc lúc nãy không?" cả bọn nhìn nhau rồi nhìn em " anh có bị hoang tưởng không? từ lúc bọn em dừng ở đây làm gì có đứa bé nào, mà đoạn này xa dân cư, bọn trẻ con nào lang thang ở đây làm gì?". Không nói gì em lên xe mở cửa ngồi vào xe, cả bọn cũng lục đục lên xe, lần này có 1 cu em biết đường lên ngồi cùng, xe em chạy trước thằng cu em chạy Zace đi sau. Từ lúc ý lên đến Đồng Văn k thằng nào nói chuyện gì, cảm giác rất ngột ngạt. cu em ngồi trước thỉnh thoảng giới thiệu chỗ này chỗ kia, em cũng chỉ ừ hữ cho xong. Đến Đồng Văn thì tối mịt mù, do đã đặt phòng KS trước nên bọn em nhận phòng rất nhanh. KS mang tên một loại đá, chắc to nhất khu vực Đồng Văn, KS đẹp, hiện đại, phòng ốc sạch sẽ ấm cúng. 10 thằng lấy 2 phòng loại to để tối còn đánh bài. rửa mặt qua loa xong cả bọn kéo nhau đi bộ tầm 200-300m ra phố cổ, vào nhà hàng ăn lẩu gà đen, rượu ngô mát lịm. Đói và mệt nên em ăn rất ngon và uống cũng nhanh say, ăn xong đi nghó nghiêng và uống caphe tầm 11h30 thì kéo nhau về KS. mệt và buồn ngủ lên em chui luôn vào phòng trèo lên giường ngủ luôn, ngủ say như chết. mấy cu em kéo nhau sang phòng còn lại đánh bài. Ngủ không biết bao lâu, em cảm giác bên cạnh mình rất lạnh, mặt thì cứ như có thằng nào cầm cái quạt quạt qua quạt lại rất khó chịu. Vẫn nhắm nghiền mắt em càu nhàu " để im cho tao ngủ" rồi xoay mình rúc mặt vào chăn ngủ tiếp. Mặt em cảm giác lạnh toát, đến mức dù đang rất buồn ngủ mà tỉnh cả ngủ. em mở choàng mắt, phòng tối om, quờ tay ra sau lưng thấy chả có ai. Ngóc đầu nhìn lên, lấy tay vỗ vỗ sang hai bên, chả có ai, thế mà quái lạ sao lúc nãy mình tưởng có thằng nào chui vào chăn, lại còn quạt trêu mình. Thò tay vào túi quần móc đt ra, bật lên cho sáng, nhìn sang hai cái giường bên cạnh vẫn y nguyên như lúc nhận phòng, bọn kia vẫn đang đánh bài chưa về phòng ngủ. Mới 1h30p, em lại nằm xuống ngủ tiếp, cơn buồn ngủ kéo đến rất nhanh, gần như k có cảm giác nhận biết gì thì em đã ngủ tiếp. Trong giấc ngủ em mơ hình như có mấy người cứ rủ em đi chơi, em k đi họ cứ cố gắng kéo tay bê chân lôi em đi, em khó chịu giẫy giụa rồi choàng tỉnh, mở bừng mắt. Cho đến giờ mỗi khi nhìn cái ảnh ma búp bê em vẫn sợ đến nổi hết gai ốc dù là ban ngày và biết đó chỉ là phim, sát mặt em là hình ảnh mờ ảo của hai đứa bé dân tộc, (em đoán thế vì mặt chúng nó khác trẻ con người kinh) chỉ có điều mặt mũi chúng nó đầy máu, mắt tròn xoe đang ngồi nhìn em chằm chằm....
 

duchathoithoi

Xe tăng
Biển số
OF-697087
Ngày cấp bằng
4/9/19
Số km
1,406
Động cơ
112,400 Mã lực
không có gì ghê gớm như cụ mô tả đâu. ông Thích Ca mâu Ni nghiên cứu ra cái này tứ 2500 năm trước rồi. Phật dạy :

có 4 loại vật chất :Đất + nước + lửa + gió. Và "không đại", "không đại" còn gọi là "linh hồn" / "thần thức", không phải là vật chết, nên nhìn theo quan điểm nó là vật chất thì không "thấy" nó đâu. Nó chu du các cõi thế nào nữa thì hãy nghiên cứu Kinh phật thôi.
vâng, cụ nói chí phải ạ.
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top