[Funland] Nơi cùng chia sẻ những câu chuyện tâm linh trong cuộc sống hàng ngày 2019 Vol3

radiogaga

Xe điện
Biển số
OF-177394
Ngày cấp bằng
18/1/13
Số km
3,606
Động cơ
366,240 Mã lực
Đó là một câu chuyện buồn... (cười).
Hết năm nhất đại học lớp em có một đợt thực tập môn khoa học trái đất cơ sở, đại khái là qua một số điểm địa chất đặc thù như vịnh HLong, Cát Bà...etc... Đoàn có 4 thầy dẫn đoàn, trong đó 2 GS đầu ngành, đến hôm thứ 5 chả hiểu ai bảo rằng GS T biết xem tay và xem cực chuẩn, khỏi phải nói bọn em hớn hở như thế nào, kéo sang phòng thầy quây kín luôn. Chờ mãi, chờ mãi cũng đến lượt em, trong khi các bạn em thầy nói ngắn gọn, cuộc đời đứa nào cũng sáng láng ngời ngời thì chuyển sang cái tay em... Thầy dành đúng 30p kể một câu chuyện hay như vở kịch, mỗi tội là bi đát, thê lương.
Nào, tình yêu lận đận, nhiều người thích nhưng chọn lấy chồng lại là người mình chẳng yêu, cả đời cô đơn đau buồn vì dù ck rất yêu mình nhưng lại không đúng cách (:P).
Công việc cũng long đong, làm ở đâu cũng trắc trở, còn bị đuổi việc.
Kinh tế khó khăn, lúc nào cũng đau đầu tiền nong, có lúc còn đói nghèo.
Con cái khó nuôi.
Nếu theo đuổi văn chương (wth? Em học trường tự nhiên mà) may ra còn có tí thành tựu chứ còn không em chả làm được nghề gì.
Em nghe xong chết sững còn con bạn thân của em khóc hu hu luôn.
Sau này bọn bạn cứ xúm lại an ủi mãi, còn em thì sợ đến nỗi mấy năm sau chả dám xòe tay ra cho ai xem luôn.
Chém đấy, mấy ông xem tay toàn có ít xuýt ra nhiều
 

cuhaifus

Xe container
Biển số
OF-7216
Ngày cấp bằng
18/7/07
Số km
5,900
Động cơ
493,405 Mã lực
Cách đây mấy năm em có một trải nghiệm giờ nghĩ lại vẫn thấy sợ sợ. Dịp ý cuối năm, có ông anh rủ em đi lễ ( thật ra làm tài xế chở vc ông ý và thầy đi là chính), chả hiểu xem giờ kiểu gì mà hẹn 3h sáng thì xuất phát từ 1 KĐT có tiếng ở HN, biết tính vc ông anh rất cẩn thận kỹ tính, đã tín nhiệm mình nên e cũng hết sức cẩn tắc, 3h đón nhưng tầm gần 2h sáng em đã mò đến. Đỗ xe gần cổng nhà ông anh, em ngả ghế lim dim nằm nghe nhạc, thế quái nào liu diu ngủ quên. Đang ngủ thì nghe vẳng vẳng tiếng gõ cửa xe cộp cộp, nghĩ ngủ quên tới giờ xuất phát em choàng dậy, thoáng thấy bên ngoài có bóng người đang nhìn vào trong xe. Định thần nhìn lại thì k thấy ai, đường vắng tanh. Nhìn đồng hồ mới 2h15, nghĩ ngủ mê, lại còn sớm em tranh thủ chợp mắt tý nữa, vừa ngủ thì có cảm giác có người mở cửa xe, gõ bộp một phát vào đầu gối rồi quát " đi chỗ khác, đã bảo k được đỗ ở đây mà mày cố tình không nghe, tao đánh cho què chân bây giờ" giật bắn mình choàng dậy, nghĩ bv khu đô thị thấy đỗ trước cửa nhà người ta nên đuổi, em nhìn quanh, k có ai, mà cửa xe khoá trong, mở thế quái nào được nhỉ. Nhìn đồng hồ 2h45 p, cũng gần tới giờ hẹn nên em kéo ghế thẳng lại, mở cửa xe tính ra làm điếu thuốc cho tỉnh táo, nhưng chân bân trái k tài nào nhấc lên được, nghĩ nằm kiểu ý bị tê chân, em lấy tay nắn bóp mấy cái, k hề có cảm giác tê hay đau, nhưng chân trái thì k tài nào nhấc lên được, cảm giác liệt luôn. Hoảng hồn, em cố dùng tay xoa bóp, tuy nhiên k tài nào nhấc chân nổi. Đến 3h sáng vc ông anh tay xách nách mang xách đồ ra mở cổng, e tiến xe lên bật cốp để vc ông ý xếp đồ, muốn xuống giúp 1 tay mà k tài nào ra nổi. Hạ kinhd xuống em bảo lý do, ông anh cười bảo k sao, có chạy xe nổi k? Chờ tý thầy đến thì đi. Vc ông ý lên xe, em kể lại chuyện lúc nãy và giờ hậu quả là em k thể nhấc nổi chân trái lên. Hai vc ông anh có vẻ lo lắng, bà vợ vào nhà lấy dầu gió, cao hổ ngâm để em xoa nhưng xoa nóng rực cả chân và người mà cái chân vẫn như không. Không hề có cảm giác bị tê hay đau n chân k nhấc lên nổi. Thầy đến, hai vc ông anh xuống đón, bà chị trao đổi gì đó với thầy, thầy di lại chỗ em, mở cửa xe, nhìn mặt em rồi nói " bị phạt rồi, nhưng yên tâm, thầy " xử" được" rồi ông lấy trong túi đeo bên người ra một cái lọ nhỏ, một cái khăn vàng. Đổ tý nước trong lọ ( mùi thơm thơm hăng hắc pha trộn mùi rượu, tỏi, và cả mùi gì nữa em k xác định được) rồi kéo quần xoa lên đầu gối em, tay bấm bấm lầm bầm rồi vỗ mạnh một nhát vào trán em, em giật nảy cả mình. " thử nhấc chân lên xem nào" em nghe thầy nói, tuy k có cảm giác gì và cũng k tin lắm nhưng vẫn thử nhấc chân lên, kỳ lạ là em nhấc lên bình thường, mở cửa xe bước xuống như k hề có chuyện gì xảy ra. Còn k tự tin lắm em đứng lên ngồi xuống mấy lần thấy ổn, cảm ơn thầy rối rít. Ông bảo " anh nay may đấy",ngó chỗ em vừa đỗ xe rồi quay lại bảo ông anh " chỗ này có vong, cốt bốc đi rồi nhưng làm k đến nơi đến chốn lên họ vẫn chưa đi".
Chắc Ciputra hả cụ, trước nhà ông anh em ở khu giai đoạn 1. Nghĩa địa bên Nguyễn hoàng Tôn họ xây tường cao lên đâm ra ko để ý chứ thực ra ở cách nghĩa địa có độ 30m, nhà đấy xảy ra đủ chuyện sau phải bán chuyển sang gần Võ chí Công giờ ở mới tạm ổn
 

duchathoithoi

Xe tăng
Biển số
OF-697087
Ngày cấp bằng
4/9/19
Số km
1,406
Động cơ
112,400 Mã lực
:( :( Cụ gõ máy tính được mà :(
em xin biên hầu mợ câu chuyện lan man tiếp nối vụ em đi Hà Giang ( bị hù khi nghỉ ở nn mà e đã biên ở Vol2)
Sau khi ăn sáng xong, mấy anh em chia nhau tản mát hẹn đầu giờ chiều gặp nhau ở ngã 3 thị trấn để đi Đồng Văn, em được một đồng chí nữa dẫn đi xem bói ( huyện Quang Bình còn xã hay gì em chả nhớ). Đường vào rất xấu, ổ voi ổ trâu khắp nơi, nhầy nhụa, lọ mọ mất hơn một tiếng thì em cũng vào đến nơi. Nhà ở trên một quả đồi đường bé chỉ xe máy lên được, em đành cuốc bộ đi lên. Hôm trước trời mưa to, đường đất trơn nhão nhoét, trèo lên đến nơi em bẩn hết, mồ hôi nhễ nhại, cởi bỏ áo vest nhờ cậu em cầm em dón dén đi đến nhòm vào trong nhà. Nhà được làm theo kiểu bà con dân tộc, toàn bằng gỗ, mái cũng lợp gỗ, trong nhà tối mờ mờ, ẩm thấp. Trong nhà cũng đang có 2-3 người đang ngồi chờ xem ( đa phần là dân quanh đó), em rủ cậu em vào nhưng cậu em từ chối bảo đứng ngoài cho thoáng, anh cứ vào hỏi cho nó tự nhiên. Em vào nhà, ngồi xuống cạnh một đôi vợ chồng tuổi trung niên, chỉ nhìn nhau gật đầu chào. Lúc này em mới có điều kiện quan sát cụ thể, " bà cô" xem bói còn rất trẻ ( em đoán tầm 28-30t) đang xem cho 1 ông, họ nói rì rầm rất bé nên em chịu chả nghe rõ. Ban thờ rất đơn giản chỉ có 1 bát hương, hai bên là hai câu đối hay gì đó chữ tàu em chả hiểu, ngoài cùng là hai bức tranh vẽ hai thanh kiếm bắt chéo nhau. Chờ tầm 10p thì bà xem xong cô ông kia, bà ngẩng lên nhìn mọi người một lượt rồi bảo " anh kia, lại đây", vẫn còn 4 người nữa chờ trước em mà bà lại gọi em trước, em cũng ái ngại nhìn mọi người, thấy mọi người bảo " cô gọi, anh vào đi" nên em lò dò đi lại ngồi đối diện với bà cô ( khá xinh, vì lúc ngồi đối diện trực tiếp em mới ngắm rõ) " anh thắp một nén nhang đi" bà cô bảo em, em đứng dậy thắp một nén nhang, đặt ít tiền lễ lên cái đĩa vái ba vái rồi lại ngồi xuống. "anh ở đâu?" bà cô hỏi " dạ con ở quanh đây thôi" em nói " anh không phải người ở đây, cho anh nói lại" "dạ con ở cách đây mấy chục cây ak" em thoáng nghĩ trong đầu vị trí lúc sáng em xuất phát để đi lên đây xem bói lên trả lời với suy nghĩ nói nv cũng chuẩn:D. " anh không phải người ở đây, anh ở HN lên đây hôm qua, lúc anh thập thò ngoài cửa, bà cô tổ đi theo anh đã nói chuyện với tôi, đêm qua nhờ có bà cô mà anh k bị chuyện gì đấy. Để tôi nói cho anh tin, nhà anh ở gần cái hồ, có một ngôi chùa rất thiêng ....anh là con trưởng... ( lúc này em bắt đầu giật mình vì bà ý nói chuẩn hết). Thôi nay anh đã có công lặn lội đến đây, giờ muốn hỏi gì thì hỏi. Sau khi hỏi và nói mấy chuyện về quá khứ, hiện tại, chuyện tương lai bà ý chỉ nói chung chung, em hỏi mấy câu để có thêm thông tin thì được trả lời " lần sau anh lên đây tôi sẽ xem kỹ hết cho anh" " lần sau á cô?" em hỏi ngạc nhiên vì nghĩ chắc chả có dịp nào em lại lọ mọ từ HN mò lên tận đây chỉ để xem bói " uh, anh sẽ còn qua đây lần nữa, mà anh có đồ gì mặc trên người đưa đây cô làm lễ thì xem sẽ chính xác hơn" " đồ mặc trên người là sao ạ?" " là cái áo, cài quần hay cái khăn mùi xoa cũng được, miễn là đồ dùng trên người của anh". Thực sự lúc ý trên người em chả có thứ đồ nào như vậy có thể lấy để mà đưa nên em lắc đầu nói k có. " uh thôi k có cũng được, lần sau anh lên đây cô sẽ xem cụ thể hơn. Mà nay anh đi xa, lên đó cẩn thận, cô cho anh cái này, lúc nào cũng để trong người cho an toàn". Nói xong bà ý đưa cho em một cái túi nhỏ trong đựng cái gì đó lạo xạo. " thôi anh xong rồi, về lần sau lên đây tôi xem cho kỹ hơn" em chào rồi đi ra ngoài, cậu em đang chờ hỏi xem em hỏi được gì không, có đúng không. em kể vắn tắt trong lúc hai thằng lọ mọ bò xuống để về, nói đến chuyện bà ý hẹn lần sau lên xem em phì cười bảo cu em " mẹ làm éo gì có lần sau, đường xá xa xôi khó khăn kiểu này có cho tiền tao cũng chả lên" rồi nói câu chuyện bà ý đòi đồ dùng để cúng xem, cậu em hỏi anh có cho không, em nói không. cậu em bảo anh k cho là đúng, vì trên này có một số dân tộc họ có thuật " chài", em cũng k rõ nhưng anh cứ cẩn thận vẫn hơn. Nghe cậu em nói vậy em giật mình nghĩ bụng " mịa cái túi bùa này bà ý dặn lúc nào cũng để trong người kéo k ổn" em vội lôi nó từ trong túi áo ngực ra đưa cho cậu em bảo mày để nó vào trong túi áo vést cho anh ( cũng chính vì bỏ nó ra mà khi trên Đồng Văn em lại bị một vố nữa, em sẽ kể sau để liền mạch chuyện). xuống chân đồi hai anh em lên xe chạy mải miết để kịp giờ hẹn anh em đi Đồng Văn, đang đi tự nhiên cậu em nhìn em rồi nói " ơ cái áo của anh dựa vào đâu mà sao nó lại lem nhem đỏ thế?" em ngó nghiêng thì k thấy gì hỏi lại " đỏ ở đâu?" " thì ở vai áo anh ý". em giảm tốc dừng xe ngoái cổ kéo áo xem xét, đúng là có vết đỏ lem nhem thật, k rõ bị từ lúc nào, chắc chỉ có lúc ngồi ở trong nhà bà cô xem bói vì trước đó áo em hoàn toàn trắng tinh. Thôi kệ, bẩn thì giặt, đi đã, em vừa rồ ga tiến lên thì phía sau một ông xe tải 15T phi như bay chạy vụt qua, giật hết cả mình, lầm bầm chửi thầm thằng cha chạy ẩu. Chạy tầm 5 km đến khúc cua tay áo em phanh rúi rụi, ông xe tải lúc trước nằm giữa đường, đầu xe bẹp rúm, một hòn đá to như cái bàn làm việc lăn từ trên núi nằm giữa đường, ông xe tải chạy nhanh khuất tầm nhìn phang luôn vào, em nghĩ hòn đá chắc vừa lăn xuống cách đó ít phút vì lúc xuống xe xem xét hỏi thăm mấy ông đi xe máy thì họ nói vậy. Hú vía, nếu em k dừng lại xem vết bẩn trên áo thì khéo dính luôn vụ đá lăn thì toi... ( em có khách, em biên sau)
 

duchathoithoi

Xe tăng
Biển số
OF-697087
Ngày cấp bằng
4/9/19
Số km
1,406
Động cơ
112,400 Mã lực
Chắc Ciputra hả cụ, trước nhà ông anh em ở khu giai đoạn 1. Nghĩa địa bên Nguyễn hoàng Tôn họ xây tường cao lên đâm ra ko để ý chứ thực ra ở cách nghĩa địa có độ 30m, nhà đấy xảy ra đủ chuyện sau phải bán chuyển sang gần Võ chí Công giờ ở mới tạm ổn
hic. Chuẩn luôn cụ ợ. Trước em chả để ý, chỉ thấy nó xây tường rất cao. Sau để ý thì thấy đúng là phía sau là cả nghĩa địa rộng bạt ngàn.
 

cuhaifus

Xe container
Biển số
OF-7216
Ngày cấp bằng
18/7/07
Số km
5,900
Động cơ
493,405 Mã lực
Hic. Đêm qua em nằm mơ gặp cụ, trong giấc mơ của em cụ là một nhân vật rất thần bí và nhiều quyền lực, cụ rất miệt mài giúp em nhiều việc đình đám ( kiểu cụ như người lái tàu đưa em đi), em với cụ có nhiều dự tính lém, trong mơ e thấy rất cảm động, tỉnh dậy em phải vào cảm ơn cụ ngay không sợ tẹo nữa em lại quên.;));))
Hỏi tuổi lão ấy chưa?
 

Hoàng Linh 88

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-559244
Ngày cấp bằng
18/3/18
Số km
962
Động cơ
160,650 Mã lực
em xin biên hầu mợ câu chuyện lan man tiếp nối vụ em đi Hà Giang ( bị hù khi nghỉ ở nn mà e đã biên ở Vol2)
Sau khi ăn sáng xong, mấy anh em chia nhau tản mát hẹn đầu giờ chiều gặp nhau ở ngã 3 thị trấn để đi Đồng Văn, em được một đồng chí nữa dẫn đi xem bói ( huyện Quang Bình còn xã hay gì em chả nhớ). Đường vào rất xấu, ổ voi ổ trâu khắp nơi, nhầy nhụa, lọ mọ mất hơn một tiếng thì em cũng vào đến nơi. Nhà ở trên một quả đồi đường bé chỉ xe máy lên được, em đành cuốc bộ đi lên. Hôm trước trời mưa to, đường đất trơn nhão nhoét, trèo lên đến nơi em bẩn hết, mồ hôi nhễ nhại, cởi bỏ áo vest nhờ cậu em cầm em dón dén đi đến nhòm vào trong nhà. Nhà được làm theo kiểu bà con dân tộc, toàn bằng gỗ, mái cũng lợp gỗ, trong nhà tối mờ mờ, ẩm thấp. Trong nhà cũng đang có 2-3 người đang ngồi chờ xem ( đa phần là dân quanh đó), em rủ cậu em vào nhưng cậu em từ chối bảo đứng ngoài cho thoáng, anh cứ vào hỏi cho nó tự nhiên. Em vào nhà, ngồi xuống cạnh một đôi vợ chồng tuổi trung niên, chỉ nhìn nhau gật đầu chào. Lúc này em mới có điều kiện quan sát cụ thể, " bà cô" xem bói còn rất trẻ ( em đoán tầm 28-30t) đang xem cho 1 ông, họ nói rì rầm rất bé nên em chịu chả nghe rõ. Ban thờ rất đơn giản chỉ có 1 bát hương, hai bên là hai câu đối hay gì đó chữ tàu em chả hiểu, ngoài cùng là hai bức tranh vẽ hai thanh kiếm bắt chéo nhau. Chờ tầm 10p thì bà xem xong cô ông kia, bà ngẩng lên nhìn mọi người một lượt rồi bảo " anh kia, lại đây", vẫn còn 4 người nữa chờ trước em mà bà lại gọi em trước, em cũng ái ngại nhìn mọi người, thấy mọi người bảo " cô gọi, anh vào đi" nên em lò dò đi lại ngồi đối diện với bà cô ( khá xinh, vì lúc ngồi đối diện trực tiếp em mới ngắm rõ) " anh thắp một nén nhang đi" bà cô bảo em, em đứng dậy thắp một nén nhang, đặt ít tiền lễ lên cái đĩa vái ba vái rồi lại ngồi xuống. "anh ở đâu?" bà cô hỏi " dạ con ở quanh đây thôi" em nói " anh không phải người ở đây, cho anh nói lại" "dạ con ở cách đây mấy chục cây ak" em thoáng nghĩ trong đầu vị trí lúc sáng em xuất phát để đi lên đây xem bói lên trả lời với suy nghĩ nói nv cũng chuẩn:D. " anh không phải người ở đây, anh ở HN lên đây hôm qua, lúc anh thập thò ngoài cửa, bà cô tổ đi theo anh đã nói chuyện với tôi, đêm qua nhờ có bà cô mà anh k bị chuyện gì đấy. Để tôi nói cho anh tin, nhà anh ở gần cái hồ, có một ngôi chùa rất thiêng ....anh là con trưởng... ( lúc này em bắt đầu giật mình vì bà ý nói chuẩn hết). Thôi nay anh đã có công lặn lội đến đây, giờ muốn hỏi gì thì hỏi. Sau khi hỏi và nói mấy chuyện về quá khứ, hiện tại, chuyện tương lai bà ý chỉ nói chung chung, em hỏi mấy câu để có thêm thông tin thì được trả lời " lần sau anh lên đây tôi sẽ xem kỹ hết cho anh" " lần sau á cô?" em hỏi ngạc nhiên vì nghĩ chắc chả có dịp nào em lại lọ mọ từ HN mò lên tận đây chỉ để xem bói " uh, anh sẽ còn qua đây lần nữa, mà anh có đồ gì mặc trên người đưa đây cô làm lễ thì xem sẽ chính xác hơn" " đồ mặc trên người là sao ạ?" " là cái áo, cài quần hay cái khăn mùi xoa cũng được, miễn là đồ dùng trên người của anh". Thực sự lúc ý trên người em chả có thứ đồ nào như vậy có thể lấy để mà đưa nên em lắc đầu nói k có. " uh thôi k có cũng được, lần sau anh lên đây cô sẽ xem cụ thể hơn. Mà nay anh đi xa, lên đó cẩn thận, cô cho anh cái này, lúc nào cũng để trong người cho an toàn". Nói xong bà ý đưa cho em một cái túi nhỏ trong đựng cái gì đó lạo xạo. " thôi anh xong rồi, về lần sau lên đây tôi xem cho kỹ hơn" em chào rồi đi ra ngoài, cậu em đang chờ hỏi xem em hỏi được gì không, có đúng không. em kể vắn tắt trong lúc hai thằng lọ mọ bò xuống để về, nói đến chuyện bà ý hẹn lần sau lên xem em phì cười bảo cu em " mẹ làm éo gì có lần sau, đường xá xa xôi khó khăn kiểu này có cho tiền tao cũng chả lên" rồi nói câu chuyện bà ý đòi đồ dùng để cúng xem, cậu em hỏi anh có cho không, em nói không. cậu em bảo anh k cho là đúng, vì trên này có một số dân tộc họ có thuật " chài", em cũng k rõ nhưng anh cứ cẩn thận vẫn hơn. Nghe cậu em nói vậy em giật mình nghĩ bụng " mịa cái túi bùa này bà ý dặn lúc nào cũng để trong người kéo k ổn" em vội lôi nó từ trong túi áo ngực ra đưa cho cậu em bảo mày để nó vào trong túi áo vést cho anh ( cũng chính vì bỏ nó ra mà khi trên Đồng Văn em lại bị một vố nữa, em sẽ kể sau để liền mạch chuyện). xuống chân đồi hai anh em lên xe chạy mải miết để kịp giờ hẹn anh em đi Đồng Văn, đang đi tự nhiên cậu em nhìn em rồi nói " ơ cái áo của anh dựa vào đâu mà sao nó lại lem nhem đỏ thế?" em ngó nghiêng thì k thấy gì hỏi lại " đỏ ở đâu?" " thì ở vai áo anh ý". em giảm tốc dừng xe ngoái cổ kéo áo xem xét, đúng là có vết đỏ lem nhem thật, k rõ bị từ lúc nào, chắc chỉ có lúc ngồi ở trong nhà bà cô xem bói vì trước đó áo em hoàn toàn trắng tinh. Thôi kệ, bẩn thì giặt, đi đã, em vừa rồ ga tiến lên thì phía sau một ông xe tải 15T phi như bay chạy vụt qua, giật hết cả mình, lầm bầm chửi thầm thằng cha chạy ẩu. Chạy tầm 5 km đến khúc cua tay áo em phanh rúi rụi, ông xe tải lúc trước nằm giữa đường, đầu xe bẹp rúm, một hòn đá to như cái bàn làm việc lăn từ trên núi nằm giữa đường, ông xe tải chạy nhanh khuất tầm nhìn phang luôn vào, em nghĩ hòn đá chắc vừa lăn xuống cách đó ít phút vì lúc xuống xe xem xét hỏi thăm mấy ông đi xe máy thì họ nói vậy. Hú vía, nếu em k dừng lại xem vết bẩn trên áo thì khéo dính luôn vụ đá lăn thì toi... ( em có khách, em biên sau)
cụ này đúng là duyên âm nhỉ, gặp nhiều chuyện thật đấy
 

dung.nv

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-363720
Ngày cấp bằng
20/4/15
Số km
6,189
Động cơ
320,739 Mã lực
em xin biên hầu mợ câu chuyện lan man tiếp nối vụ em đi Hà Giang ( bị hù khi nghỉ ở nn mà e đã biên ở Vol2)
Sau khi ăn sáng xong, mấy anh em chia nhau tản mát hẹn đầu giờ chiều gặp nhau ở ngã 3 thị trấn để đi Đồng Văn, em được một đồng chí nữa dẫn đi xem bói ( huyện Quang Bình còn xã hay gì em chả nhớ). Đường vào rất xấu, ổ voi ổ trâu khắp nơi, nhầy nhụa, lọ mọ mất hơn một tiếng thì em cũng vào đến nơi. Nhà ở trên một quả đồi đường bé chỉ xe máy lên được, em đành cuốc bộ đi lên. Hôm trước trời mưa to, đường đất trơn nhão nhoét, trèo lên đến nơi em bẩn hết, mồ hôi nhễ nhại, cởi bỏ áo vest nhờ cậu em cầm em dón dén đi đến nhòm vào trong nhà. Nhà được làm theo kiểu bà con dân tộc, toàn bằng gỗ, mái cũng lợp gỗ, trong nhà tối mờ mờ, ẩm thấp. Trong nhà cũng đang có 2-3 người đang ngồi chờ xem ( đa phần là dân quanh đó), em rủ cậu em vào nhưng cậu em từ chối bảo đứng ngoài cho thoáng, anh cứ vào hỏi cho nó tự nhiên. Em vào nhà, ngồi xuống cạnh một đôi vợ chồng tuổi trung niên, chỉ nhìn nhau gật đầu chào. Lúc này em mới có điều kiện quan sát cụ thể, " bà cô" xem bói còn rất trẻ ( em đoán tầm 28-30t) đang xem cho 1 ông, họ nói rì rầm rất bé nên em chịu chả nghe rõ. Ban thờ rất đơn giản chỉ có 1 bát hương, hai bên là hai câu đối hay gì đó chữ tàu em chả hiểu, ngoài cùng là hai bức tranh vẽ hai thanh kiếm bắt chéo nhau. Chờ tầm 10p thì bà xem xong cô ông kia, bà ngẩng lên nhìn mọi người một lượt rồi bảo " anh kia, lại đây", vẫn còn 4 người nữa chờ trước em mà bà lại gọi em trước, em cũng ái ngại nhìn mọi người, thấy mọi người bảo " cô gọi, anh vào đi" nên em lò dò đi lại ngồi đối diện với bà cô ( khá xinh, vì lúc ngồi đối diện trực tiếp em mới ngắm rõ) " anh thắp một nén nhang đi" bà cô bảo em, em đứng dậy thắp một nén nhang, đặt ít tiền lễ lên cái đĩa vái ba vái rồi lại ngồi xuống. "anh ở đâu?" bà cô hỏi " dạ con ở quanh đây thôi" em nói " anh không phải người ở đây, cho anh nói lại" "dạ con ở cách đây mấy chục cây ak" em thoáng nghĩ trong đầu vị trí lúc sáng em xuất phát để đi lên đây xem bói lên trả lời với suy nghĩ nói nv cũng chuẩn:D. " anh không phải người ở đây, anh ở HN lên đây hôm qua, lúc anh thập thò ngoài cửa, bà cô tổ đi theo anh đã nói chuyện với tôi, đêm qua nhờ có bà cô mà anh k bị chuyện gì đấy. Để tôi nói cho anh tin, nhà anh ở gần cái hồ, có một ngôi chùa rất thiêng ....anh là con trưởng... ( lúc này em bắt đầu giật mình vì bà ý nói chuẩn hết). Thôi nay anh đã có công lặn lội đến đây, giờ muốn hỏi gì thì hỏi. Sau khi hỏi và nói mấy chuyện về quá khứ, hiện tại, chuyện tương lai bà ý chỉ nói chung chung, em hỏi mấy câu để có thêm thông tin thì được trả lời " lần sau anh lên đây tôi sẽ xem kỹ hết cho anh" " lần sau á cô?" em hỏi ngạc nhiên vì nghĩ chắc chả có dịp nào em lại lọ mọ từ HN mò lên tận đây chỉ để xem bói " uh, anh sẽ còn qua đây lần nữa, mà anh có đồ gì mặc trên người đưa đây cô làm lễ thì xem sẽ chính xác hơn" " đồ mặc trên người là sao ạ?" " là cái áo, cài quần hay cái khăn mùi xoa cũng được, miễn là đồ dùng trên người của anh". Thực sự lúc ý trên người em chả có thứ đồ nào như vậy có thể lấy để mà đưa nên em lắc đầu nói k có. " uh thôi k có cũng được, lần sau anh lên đây cô sẽ xem cụ thể hơn. Mà nay anh đi xa, lên đó cẩn thận, cô cho anh cái này, lúc nào cũng để trong người cho an toàn". Nói xong bà ý đưa cho em một cái túi nhỏ trong đựng cái gì đó lạo xạo. " thôi anh xong rồi, về lần sau lên đây tôi xem cho kỹ hơn" em chào rồi đi ra ngoài, cậu em đang chờ hỏi xem em hỏi được gì không, có đúng không. em kể vắn tắt trong lúc hai thằng lọ mọ bò xuống để về, nói đến chuyện bà ý hẹn lần sau lên xem em phì cười bảo cu em " mẹ làm éo gì có lần sau, đường xá xa xôi khó khăn kiểu này có cho tiền tao cũng chả lên" rồi nói câu chuyện bà ý đòi đồ dùng để cúng xem, cậu em hỏi anh có cho không, em nói không. cậu em bảo anh k cho là đúng, vì trên này có một số dân tộc họ có thuật " chài", em cũng k rõ nhưng anh cứ cẩn thận vẫn hơn. Nghe cậu em nói vậy em giật mình nghĩ bụng " mịa cái túi bùa này bà ý dặn lúc nào cũng để trong người kéo k ổn" em vội lôi nó từ trong túi áo ngực ra đưa cho cậu em bảo mày để nó vào trong túi áo vést cho anh ( cũng chính vì bỏ nó ra mà khi trên Đồng Văn em lại bị một vố nữa, em sẽ kể sau để liền mạch chuyện). xuống chân đồi hai anh em lên xe chạy mải miết để kịp giờ hẹn anh em đi Đồng Văn, đang đi tự nhiên cậu em nhìn em rồi nói " ơ cái áo của anh dựa vào đâu mà sao nó lại lem nhem đỏ thế?" em ngó nghiêng thì k thấy gì hỏi lại " đỏ ở đâu?" " thì ở vai áo anh ý". em giảm tốc dừng xe ngoái cổ kéo áo xem xét, đúng là có vết đỏ lem nhem thật, k rõ bị từ lúc nào, chắc chỉ có lúc ngồi ở trong nhà bà cô xem bói vì trước đó áo em hoàn toàn trắng tinh. Thôi kệ, bẩn thì giặt, đi đã, em vừa rồ ga tiến lên thì phía sau một ông xe tải 15T phi như bay chạy vụt qua, giật hết cả mình, lầm bầm chửi thầm thằng cha chạy ẩu. Chạy tầm 5 km đến khúc cua tay áo em phanh rúi rụi, ông xe tải lúc trước nằm giữa đường, đầu xe bẹp rúm, một hòn đá to như cái bàn làm việc lăn từ trên núi nằm giữa đường, ông xe tải chạy nhanh khuất tầm nhìn phang luôn vào, em nghĩ hòn đá chắc vừa lăn xuống cách đó ít phút vì lúc xuống xe xem xét hỏi thăm mấy ông đi xe máy thì họ nói vậy. Hú vía, nếu em k dừng lại xem vết bẩn trên áo thì khéo dính luôn vụ đá lăn thì toi... ( em có khách, em biên sau)
Câu giờ khéo léo quá, hóng hóng hóng
 

Hoàng Trang

Xe trâu
Biển số
OF-422667
Ngày cấp bằng
16/5/16
Số km
31,304
Động cơ
1,194,222 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
em xin biên hầu mợ câu chuyện lan man tiếp nối vụ em đi Hà Giang ( bị hù khi nghỉ ở nn mà e đã biên ở Vol2)
Sau khi ăn sáng xong, mấy anh em chia nhau tản mát hẹn đầu giờ chiều gặp nhau ở ngã 3 thị trấn để đi Đồng Văn, em được một đồng chí nữa dẫn đi xem bói ( huyện Quang Bình còn xã hay gì em chả nhớ). Đường vào rất xấu, ổ voi ổ trâu khắp nơi, nhầy nhụa, lọ mọ mất hơn một tiếng thì em cũng vào đến nơi. Nhà ở trên một quả đồi đường bé chỉ xe máy lên được, em đành cuốc bộ đi lên. Hôm trước trời mưa to, đường đất trơn nhão nhoét, trèo lên đến nơi em bẩn hết, mồ hôi nhễ nhại, cởi bỏ áo vest nhờ cậu em cầm em dón dén đi đến nhòm vào trong nhà. Nhà được làm theo kiểu bà con dân tộc, toàn bằng gỗ, mái cũng lợp gỗ, trong nhà tối mờ mờ, ẩm thấp. Trong nhà cũng đang có 2-3 người đang ngồi chờ xem ( đa phần là dân quanh đó), em rủ cậu em vào nhưng cậu em từ chối bảo đứng ngoài cho thoáng, anh cứ vào hỏi cho nó tự nhiên. Em vào nhà, ngồi xuống cạnh một đôi vợ chồng tuổi trung niên, chỉ nhìn nhau gật đầu chào. Lúc này em mới có điều kiện quan sát cụ thể, " bà cô" xem bói còn rất trẻ ( em đoán tầm 28-30t) đang xem cho 1 ông, họ nói rì rầm rất bé nên em chịu chả nghe rõ. Ban thờ rất đơn giản chỉ có 1 bát hương, hai bên là hai câu đối hay gì đó chữ tàu em chả hiểu, ngoài cùng là hai bức tranh vẽ hai thanh kiếm bắt chéo nhau. Chờ tầm 10p thì bà xem xong cô ông kia, bà ngẩng lên nhìn mọi người một lượt rồi bảo " anh kia, lại đây", vẫn còn 4 người nữa chờ trước em mà bà lại gọi em trước, em cũng ái ngại nhìn mọi người, thấy mọi người bảo " cô gọi, anh vào đi" nên em lò dò đi lại ngồi đối diện với bà cô ( khá xinh, vì lúc ngồi đối diện trực tiếp em mới ngắm rõ) " anh thắp một nén nhang đi" bà cô bảo em, em đứng dậy thắp một nén nhang, đặt ít tiền lễ lên cái đĩa vái ba vái rồi lại ngồi xuống. "anh ở đâu?" bà cô hỏi " dạ con ở quanh đây thôi" em nói " anh không phải người ở đây, cho anh nói lại" "dạ con ở cách đây mấy chục cây ak" em thoáng nghĩ trong đầu vị trí lúc sáng em xuất phát để đi lên đây xem bói lên trả lời với suy nghĩ nói nv cũng chuẩn:D. " anh không phải người ở đây, anh ở HN lên đây hôm qua, lúc anh thập thò ngoài cửa, bà cô tổ đi theo anh đã nói chuyện với tôi, đêm qua nhờ có bà cô mà anh k bị chuyện gì đấy. Để tôi nói cho anh tin, nhà anh ở gần cái hồ, có một ngôi chùa rất thiêng ....anh là con trưởng... ( lúc này em bắt đầu giật mình vì bà ý nói chuẩn hết). Thôi nay anh đã có công lặn lội đến đây, giờ muốn hỏi gì thì hỏi. Sau khi hỏi và nói mấy chuyện về quá khứ, hiện tại, chuyện tương lai bà ý chỉ nói chung chung, em hỏi mấy câu để có thêm thông tin thì được trả lời " lần sau anh lên đây tôi sẽ xem kỹ hết cho anh" " lần sau á cô?" em hỏi ngạc nhiên vì nghĩ chắc chả có dịp nào em lại lọ mọ từ HN mò lên tận đây chỉ để xem bói " uh, anh sẽ còn qua đây lần nữa, mà anh có đồ gì mặc trên người đưa đây cô làm lễ thì xem sẽ chính xác hơn" " đồ mặc trên người là sao ạ?" " là cái áo, cài quần hay cái khăn mùi xoa cũng được, miễn là đồ dùng trên người của anh". Thực sự lúc ý trên người em chả có thứ đồ nào như vậy có thể lấy để mà đưa nên em lắc đầu nói k có. " uh thôi k có cũng được, lần sau anh lên đây cô sẽ xem cụ thể hơn. Mà nay anh đi xa, lên đó cẩn thận, cô cho anh cái này, lúc nào cũng để trong người cho an toàn". Nói xong bà ý đưa cho em một cái túi nhỏ trong đựng cái gì đó lạo xạo. " thôi anh xong rồi, về lần sau lên đây tôi xem cho kỹ hơn" em chào rồi đi ra ngoài, cậu em đang chờ hỏi xem em hỏi được gì không, có đúng không. em kể vắn tắt trong lúc hai thằng lọ mọ bò xuống để về, nói đến chuyện bà ý hẹn lần sau lên xem em phì cười bảo cu em " mẹ làm éo gì có lần sau, đường xá xa xôi khó khăn kiểu này có cho tiền tao cũng chả lên" rồi nói câu chuyện bà ý đòi đồ dùng để cúng xem, cậu em hỏi anh có cho không, em nói không. cậu em bảo anh k cho là đúng, vì trên này có một số dân tộc họ có thuật " chài", em cũng k rõ nhưng anh cứ cẩn thận vẫn hơn. Nghe cậu em nói vậy em giật mình nghĩ bụng " mịa cái túi bùa này bà ý dặn lúc nào cũng để trong người kéo k ổn" em vội lôi nó từ trong túi áo ngực ra đưa cho cậu em bảo mày để nó vào trong túi áo vést cho anh ( cũng chính vì bỏ nó ra mà khi trên Đồng Văn em lại bị một vố nữa, em sẽ kể sau để liền mạch chuyện). xuống chân đồi hai anh em lên xe chạy mải miết để kịp giờ hẹn anh em đi Đồng Văn, đang đi tự nhiên cậu em nhìn em rồi nói " ơ cái áo của anh dựa vào đâu mà sao nó lại lem nhem đỏ thế?" em ngó nghiêng thì k thấy gì hỏi lại " đỏ ở đâu?" " thì ở vai áo anh ý". em giảm tốc dừng xe ngoái cổ kéo áo xem xét, đúng là có vết đỏ lem nhem thật, k rõ bị từ lúc nào, chắc chỉ có lúc ngồi ở trong nhà bà cô xem bói vì trước đó áo em hoàn toàn trắng tinh. Thôi kệ, bẩn thì giặt, đi đã, em vừa rồ ga tiến lên thì phía sau một ông xe tải 15T phi như bay chạy vụt qua, giật hết cả mình, lầm bầm chửi thầm thằng cha chạy ẩu. Chạy tầm 5 km đến khúc cua tay áo em phanh rúi rụi, ông xe tải lúc trước nằm giữa đường, đầu xe bẹp rúm, một hòn đá to như cái bàn làm việc lăn từ trên núi nằm giữa đường, ông xe tải chạy nhanh khuất tầm nhìn phang luôn vào, em nghĩ hòn đá chắc vừa lăn xuống cách đó ít phút vì lúc xuống xe xem xét hỏi thăm mấy ông đi xe máy thì họ nói vậy. Hú vía, nếu em k dừng lại xem vết bẩn trên áo thì khéo dính luôn vụ đá lăn thì toi... ( em có khách, em biên sau)
Cụ ơi, khách về chưa? :D
 

Ngu.Hèn

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-706488
Ngày cấp bằng
3/11/19
Số km
1,288
Động cơ
104,330 Mã lực
Tuổi
34
Hic. Đêm qua em nằm mơ gặp cụ, trong giấc mơ của em cụ là một nhân vật rất thần bí và nhiều quyền lực, cụ rất miệt mài giúp em nhiều việc đình đám ( kiểu cụ như người lái tàu đưa em đi), em với cụ có nhiều dự tính lém, trong mơ e thấy rất cảm động, tỉnh dậy em phải vào cảm ơn cụ ngay không sợ tẹo nữa em lại quên.;));))
Cụ làm em sợ 8-x8-x8-x có nhẽ nào e đã xuống đo với cụ dồi ... véo .. mà đếch thấy đau nữa @-)

Em lại ship thuyền cho hai lão đến được với nhao :))
Ờ mà thôi, em với cụ duchathoithoi nâng tay nhao đi soi các cụ mợ chim nhao nhá ^^


 

giólangthang

Xe điện
Biển số
OF-373168
Ngày cấp bằng
10/7/15
Số km
3,710
Động cơ
592,765 Mã lực
Nơi ở
Đó đây, langthang
A ha hôm ni có cả a gió ... mí,,,. Ngọng líu như con mẹ hoangthuyquynh ngày trc.

dungnv : ý hắn là hắn dưới kia, hôm nọ ai đốt cho cả bâu câu chu.
Chiện tâm linh nói ko ai tin. Tin cũng thế mà ko cũng vậy có hề chi, tâm linh mà. Dưới đấy em còn nhận được cả roket và viên có hình trái tim ... nữa cơ
 

tuantab

Xe điện
Biển số
OF-147549
Ngày cấp bằng
29/6/12
Số km
2,059
Động cơ
380,422 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Chiện tâm linh nói ko ai tin. Tin cũng thế mà ko cũng vậy có hề chi, tâm linh mà. Dưới đấy em còn nhận được cả roket và viên có hình trái tim ... nữa cơ
Iêm ơi 2 quả tiêm nồng, chúng mềnh 2 đứa mỗi thằng 1 viên
 

Ngu.Hèn

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-706488
Ngày cấp bằng
3/11/19
Số km
1,288
Động cơ
104,330 Mã lực
Tuổi
34
em xin biên hầu mợ câu chuyện lan man tiếp nối vụ em đi Hà Giang ( bị hù khi nghỉ ở nn mà e đã biên ở Vol2)
Sau khi ăn sáng xong, mấy anh em chia nhau tản mát hẹn đầu giờ chiều gặp nhau ở ngã 3 thị trấn để đi Đồng Văn, em được một đồng chí nữa dẫn đi xem bói ( huyện Quang Bình còn xã hay gì em chả nhớ). Đường vào rất xấu, ổ voi ổ trâu khắp nơi, nhầy nhụa, lọ mọ mất hơn một tiếng thì em cũng vào đến nơi. Nhà ở trên một quả đồi đường bé chỉ xe máy lên được, em đành cuốc bộ đi lên. Hôm trước trời mưa to, đường đất trơn nhão nhoét, trèo lên đến nơi em bẩn hết, mồ hôi nhễ nhại, cởi bỏ áo vest nhờ cậu em cầm em dón dén đi đến nhòm vào trong nhà. Nhà được làm theo kiểu bà con dân tộc, toàn bằng gỗ, mái cũng lợp gỗ, trong nhà tối mờ mờ, ẩm thấp. Trong nhà cũng đang có 2-3 người đang ngồi chờ xem ( đa phần là dân quanh đó), em rủ cậu em vào nhưng cậu em từ chối bảo đứng ngoài cho thoáng, anh cứ vào hỏi cho nó tự nhiên. Em vào nhà, ngồi xuống cạnh một đôi vợ chồng tuổi trung niên, chỉ nhìn nhau gật đầu chào. Lúc này em mới có điều kiện quan sát cụ thể, " bà cô" xem bói còn rất trẻ ( em đoán tầm 28-30t) đang xem cho 1 ông, họ nói rì rầm rất bé nên em chịu chả nghe rõ. Ban thờ rất đơn giản chỉ có 1 bát hương, hai bên là hai câu đối hay gì đó chữ tàu em chả hiểu, ngoài cùng là hai bức tranh vẽ hai thanh kiếm bắt chéo nhau. Chờ tầm 10p thì bà xem xong cô ông kia, bà ngẩng lên nhìn mọi người một lượt rồi bảo " anh kia, lại đây", vẫn còn 4 người nữa chờ trước em mà bà lại gọi em trước, em cũng ái ngại nhìn mọi người, thấy mọi người bảo " cô gọi, anh vào đi" nên em lò dò đi lại ngồi đối diện với bà cô ( khá xinh, vì lúc ngồi đối diện trực tiếp em mới ngắm rõ) " anh thắp một nén nhang đi" bà cô bảo em, em đứng dậy thắp một nén nhang, đặt ít tiền lễ lên cái đĩa vái ba vái rồi lại ngồi xuống. "anh ở đâu?" bà cô hỏi " dạ con ở quanh đây thôi" em nói " anh không phải người ở đây, cho anh nói lại" "dạ con ở cách đây mấy chục cây ak" em thoáng nghĩ trong đầu vị trí lúc sáng em xuất phát để đi lên đây xem bói lên trả lời với suy nghĩ nói nv cũng chuẩn:D. " anh không phải người ở đây, anh ở HN lên đây hôm qua, lúc anh thập thò ngoài cửa, bà cô tổ đi theo anh đã nói chuyện với tôi, đêm qua nhờ có bà cô mà anh k bị chuyện gì đấy. Để tôi nói cho anh tin, nhà anh ở gần cái hồ, có một ngôi chùa rất thiêng ....anh là con trưởng... ( lúc này em bắt đầu giật mình vì bà ý nói chuẩn hết). Thôi nay anh đã có công lặn lội đến đây, giờ muốn hỏi gì thì hỏi. Sau khi hỏi và nói mấy chuyện về quá khứ, hiện tại, chuyện tương lai bà ý chỉ nói chung chung, em hỏi mấy câu để có thêm thông tin thì được trả lời " lần sau anh lên đây tôi sẽ xem kỹ hết cho anh" " lần sau á cô?" em hỏi ngạc nhiên vì nghĩ chắc chả có dịp nào em lại lọ mọ từ HN mò lên tận đây chỉ để xem bói " uh, anh sẽ còn qua đây lần nữa, mà anh có đồ gì mặc trên người đưa đây cô làm lễ thì xem sẽ chính xác hơn" " đồ mặc trên người là sao ạ?" " là cái áo, cài quần hay cái khăn mùi xoa cũng được, miễn là đồ dùng trên người của anh". Thực sự lúc ý trên người em chả có thứ đồ nào như vậy có thể lấy để mà đưa nên em lắc đầu nói k có. " uh thôi k có cũng được, lần sau anh lên đây cô sẽ xem cụ thể hơn. Mà nay anh đi xa, lên đó cẩn thận, cô cho anh cái này, lúc nào cũng để trong người cho an toàn". Nói xong bà ý đưa cho em một cái túi nhỏ trong đựng cái gì đó lạo xạo. " thôi anh xong rồi, về lần sau lên đây tôi xem cho kỹ hơn" em chào rồi đi ra ngoài, cậu em đang chờ hỏi xem em hỏi được gì không, có đúng không. em kể vắn tắt trong lúc hai thằng lọ mọ bò xuống để về, nói đến chuyện bà ý hẹn lần sau lên xem em phì cười bảo cu em " mẹ làm éo gì có lần sau, đường xá xa xôi khó khăn kiểu này có cho tiền tao cũng chả lên" rồi nói câu chuyện bà ý đòi đồ dùng để cúng xem, cậu em hỏi anh có cho không, em nói không. cậu em bảo anh k cho là đúng, vì trên này có một số dân tộc họ có thuật " chài", em cũng k rõ nhưng anh cứ cẩn thận vẫn hơn. Nghe cậu em nói vậy em giật mình nghĩ bụng " mịa cái túi bùa này bà ý dặn lúc nào cũng để trong người kéo k ổn" em vội lôi nó từ trong túi áo ngực ra đưa cho cậu em bảo mày để nó vào trong túi áo vést cho anh ( cũng chính vì bỏ nó ra mà khi trên Đồng Văn em lại bị một vố nữa, em sẽ kể sau để liền mạch chuyện). xuống chân đồi hai anh em lên xe chạy mải miết để kịp giờ hẹn anh em đi Đồng Văn, đang đi tự nhiên cậu em nhìn em rồi nói " ơ cái áo của anh dựa vào đâu mà sao nó lại lem nhem đỏ thế?" em ngó nghiêng thì k thấy gì hỏi lại " đỏ ở đâu?" " thì ở vai áo anh ý". em giảm tốc dừng xe ngoái cổ kéo áo xem xét, đúng là có vết đỏ lem nhem thật, k rõ bị từ lúc nào, chắc chỉ có lúc ngồi ở trong nhà bà cô xem bói vì trước đó áo em hoàn toàn trắng tinh. Thôi kệ, bẩn thì giặt, đi đã, em vừa rồ ga tiến lên thì phía sau một ông xe tải 15T phi như bay chạy vụt qua, giật hết cả mình, lầm bầm chửi thầm thằng cha chạy ẩu. Chạy tầm 5 km đến khúc cua tay áo em phanh rúi rụi, ông xe tải lúc trước nằm giữa đường, đầu xe bẹp rúm, một hòn đá to như cái bàn làm việc lăn từ trên núi nằm giữa đường, ông xe tải chạy nhanh khuất tầm nhìn phang luôn vào, em nghĩ hòn đá chắc vừa lăn xuống cách đó ít phút vì lúc xuống xe xem xét hỏi thăm mấy ông đi xe máy thì họ nói vậy. Hú vía, nếu em k dừng lại xem vết bẩn trên áo thì khéo dính luôn vụ đá lăn thì toi... ( em có khách, em biên sau)
Đùa, cụ với mợ Cún và mợ Chanhsa chúa câu view, cứ đoạn hay là thay dây đàn. E lùa mấy con quân đến đuổi khách cho lão dờ ~X(~X(~X(
 

Degia79

Xe đạp
Biển số
OF-708366
Ngày cấp bằng
22/11/19
Số km
15
Động cơ
89,650 Mã lực
Tuổi
45
Cụ Thối chắc đang mỏi tay nên biên chậm hay do bị bón ạ :)). Mợ Hoàng Trang giúp cụ í biên lẹ đi chứ nãy giờ lót dép ngồi hóng mỏi mông quá.
 

giólangthang

Xe điện
Biển số
OF-373168
Ngày cấp bằng
10/7/15
Số km
3,710
Động cơ
592,765 Mã lực
Nơi ở
Đó đây, langthang
Đùa, cụ với mợ Cún và mợ Chanhsa chúa câu view, cứ đoạn hay là thay dây đàn. E lùa mấy con quân đến đuổi khách cho lão dờ ~X(~X(~X(
Ấy, đừng nóng vội, phải đủ ..^^.. chứ chuyện em kể, hành trình kinh kực, mùi lắm í ... ...
Cụ Thối chắc đang mỏi tay nên biên chậm hay do bị bón ạ :)). Mợ Hoàng Trang giúp cụ í biên lẹ đi chứ nãy giờ lót dép ngồi hóng mỏi mông quá.
 

Thang N.

Xe tăng
Biển số
OF-51172
Ngày cấp bằng
19/11/09
Số km
1,864
Động cơ
420,664 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Cụ thối ơi, em là khách cụ vừa tiếp đây. Khách về rồi thì cụ biên tiếp đi.
 

giólangthang

Xe điện
Biển số
OF-373168
Ngày cấp bằng
10/7/15
Số km
3,710
Động cơ
592,765 Mã lực
Nơi ở
Đó đây, langthang
hic. Chuẩn luôn cụ ợ. Trước em chả để ý, chỉ thấy nó xây tường rất cao. Sau để ý thì thấy đúng là phía sau là cả nghĩa địa rộng bạt ngàn.
Khi nào vào ngồi ghế lv Cụ để í kỹ nha, lùi lại một bước, tiến hai bước về bên tay trái, rồi ... ...
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top