Nhân các cụ nhắc wc, em lại mới bị một phen thần hồn nát thần tính, tái mẹt.
Vẫn lại cái wc cơ quan hồi đầu năm em có kể đó. Sau cái vụ chập choạng tối hôm đó thì nó liên tục bị hỏng, treo biển sửa chữa suốt, lúc thì thay bóng đèn, khi lại chỉnh đường nước. Hơn nữa sau bữa dựng tóc gáy đó thì em k dùng nó nữa, chịu khó thêm chạy ra cái ở xa.
Mãi tới hôm qua em đi trực, thế quái nào cuối tuần các sếp vẫn dênh nhau lên họp, họp cả ngày. Sáng k sao, đến chiều đợt giải lao hay họp căng quá hay sao mà 1 loạt bỏ ra hành lang đứng hút thuốc, đúng lúc đó em... tức bụng. Hu hu, phòng em sát phòng họp, muốn đi wc xa thì phải qua hành lang toàn các anh đứng. Em đành quay sang phải đi cho gần.
Bật công tắc vẫn bóng sáng bóng tắt, lờ mờ, sàn còn vài vũng nước đọng lép nhép, thêm bó cúc họa mi héo ai đó vứt trong xó chắc từ t6 mà chị lao công chưa dọn đi ... cũng hãi hãi. Em vào gian ngoài cùng, lại vẫn như lần trước các cụ ạ, lại vẫn thấy gian sát cạnh lạch xạch như có người, lần này em còn nhìn xuống chân vách, cảm thấy đúng là có bóng đen chập chờn bên đó cơ. Chả biết lúc đó sao em lại lên cơn dở hơi, ra ngoài đẩy cửa gian bên cạnh. Tất nhiên là trống không. Thế là bằng tất cả sức lực hiện có, em tông cửa xông ra, đẩy bay cả cửa chống cháy chạy về.
Túm lấy một sếp hỏi cuống lên: anh có thấy ai từ wc nhà A đi ra không, có thấy không?
Ông ý nhìn em như nhìn con dở: không, ở đây toàn nam ai đi sang wc nữ?
Xong còn cười, gào toáng lên: có anh naog vaog wc trêu em gái k đấy.
Cũng đúng, trực đơn vị hnay là em, nguyên cái tầng đó là của cục em thì chắc chắn k có ng lạ đi vào rồi. Khách cũng không có. Họp toàn sếp nam thì ai mò vào đấy chứ.
Đoạn này thì sợ run thật rồi, mặt em xanh lè ra. May mắn cái sếp trực tiếp của em thương tình tha cho, bảo đi về đi ông ý trực ban hộ nốt ca ngày, chứ không hôm qua em phải ngồi đó đến 19h chắc khóc thét.