[Funland] Nơi cùng chia sẻ những câu chuyện tâm linh trong cuộc sống hàng ngày 2019 version

DurexXL

Xe lăn
Biển số
OF-495573
Ngày cấp bằng
7/3/17
Số km
10,897
Động cơ
868,896 Mã lực
Nơi ở
Đỉnh Vu Sơn
Mấy anh biên phòng dẫn hai anh em đi ra phía sau rửa mặt mũi và mời cơm luôn. Vừa đói, mệt, lạnh nên chả ngại và ý tứ nữa. Ông anh bảo " thôi cứ ăn ngủ lại, mai gửi họ ít tiền". Gọi là chốt bv nhưng rất rộng và sạch sẽ ( quân đội có khác). Có đầy đủ phòng khách, bàn làm việc, bếp, nhà ăn, phòng ngủ, mỗi tội điện đóm tù mù do lấy điện từ cái máy phát mini chạy bằng nước suối ở phía dưới kéo lên. Rửa mặt xong, ra nhìn đồng hồ thì mới biết hai anh em đi lạc gần 3tiếng đồng hồ, lúc ra khỏi chốt bv là hơn 4h chiều, mà lúc hai anh em quay lại là 7h tối. Em hỏi một ông anh biên phòng khoảng cách từ ngã ba dến cái miếu chỗ đường cụt bao nhiêu km, ông ý bảo " tầm 5 km, mà hai anh em ra được đến tận chỗ ý ak?" ( giọng miền trung khó nghe em chỉ đoán là ông ý rất ngạc nhiên, em cũng ngạc nhiên vì có 5 km mà em nghĩ mình đi cả 50 km ý). Cơm nước dọn ra, hai anh em em và 3 anh biên phòng nữa, cá suối rán, rau rừng nấu canh, rượu Can Lộc ( có anh biên phòng người Can Lộc về phép mang rượu vào, uống phê lòi luôn). Trong bữa rượu mấy anh em nói chuyện hỏi han công việc, quê quán, em ít tuổi nhất nên ít tham gia nói, chỉ rót và uống với lại nói thật các anh ý nói 10 câu e nghe được 6-7 thôi, giọng khó nghe lắm. Ăn xong ra bàn uống nước, ông anh ( chắc là chỉ huy vì k thấy phải làm gì từ dọn cơm rửa bát pha chè đều do 2 ông kia làm hết) cười bảo " nay may là hai anh em quay lại sớm nên bọn tui đỡ lo lắng và khỏi mất công đi tìm, chứ lúc hai anh em đi bọn tui đều xác định hai anh em sẽ quay lại" ông a đi cùng em nói đại loại là cũng may, hồng phúc hồng phiếc gì đó, rồi cũng k nghĩ là vùng này vẫn có chuyện như vậy. Ở khu vực ý có hai cái miếu, cái miếu lúc sáng hai anh em em gặp là miếu thờ một đôi tình nhân trẻ đi phượt, tắm suối bị trôi vào trong hang ngầm chết mất xác, hai ông thợ lặn được thuê tìm cũng bị nạn chết mất xác luôn ( miếu này thiêng, nhưng chỉ trêu thanh niên chưa vợ thôi) còn cái miếu mà lúc hai anh em đi lạc là miếu lập do một đội sơn tràng bị xe " reo" ( em nghe nói xe reo nhưng k biết viết đúng không) nó đứt cáp tời từ trên núi phi xuống làm chết 5 chú liền) lúc chưa lập miếu thêm 4-5 ông nữa ra đi ( lúc làm dự án mở đường, công nhân nơi khác đến bị dụ dẫn ntn k rõ mà phi xuống vực bỏ mạng), bản thân ba anh biên phòng cũng bị trêu ( lúc chốt còn nằm ở ngã 3, khi có dự án chuyển lùi lên trên tầm 4 km ở vị trí hiện hai anh em ở nhờ thì k còn hiện tượng ý ( nửa đêm có ông ướt lướt thướt kêu đói lạnh xin thuốc làm biên phòng run cầm cập)e sẽ tà tà gõ vì chuyện các anh ý kể nó nhiều chuyện vụn vặt ,
Rượu nhạt kính Kụ một ly nhưng máy nó báo mời nhiều không được

Em đã làm bịch bỉm ngồi chĩn chện hóng Kụ kể chuyện đêm nay
 

v-kong

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-207777
Ngày cấp bằng
27/8/13
Số km
5,525
Động cơ
367,784 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Em đang nghe giảng về 3 chân lý: nhân quả, giác ngộ và liên kết dây trong Bát không chân kinh (BKCK).
Cụ nào sợ ma quỷ nên đọc/nghe giảng, sau khi hiểu sẽ dần hết sợ ma.

MA QUỶ, VONH LINH CÔ HỒN LÀ CÓ THẬT!
 

Airbus A350

Xe điện
Biển số
OF-615905
Ngày cấp bằng
14/2/19
Số km
2,030
Động cơ
20,863 Mã lực
Mấy anh biên phòng dẫn hai anh em đi ra phía sau rửa mặt mũi và mời cơm luôn. Vừa đói, mệt, lạnh nên chả ngại và ý tứ nữa. Ông anh bảo " thôi cứ ăn ngủ lại, mai gửi họ ít tiền". Gọi là chốt bv nhưng rất rộng và sạch sẽ ( quân đội có khác). Có đầy đủ phòng khách, bàn làm việc, bếp, nhà ăn, phòng ngủ, mỗi tội điện đóm tù mù do lấy điện từ cái máy phát mini chạy bằng nước suối ở phía dưới kéo lên. Rửa mặt xong, ra nhìn đồng hồ thì mới biết hai anh em đi lạc gần 3tiếng đồng hồ, lúc ra khỏi chốt bv là hơn 4h chiều, mà lúc hai anh em quay lại là 7h tối. Em hỏi một ông anh biên phòng khoảng cách từ ngã ba dến cái miếu chỗ đường cụt bao nhiêu km, ông ý bảo " tầm 5 km, mà hai anh em ra được đến tận chỗ ý ak?" ( giọng miền trung khó nghe em chỉ đoán là ông ý rất ngạc nhiên, em cũng ngạc nhiên vì có 5 km mà em nghĩ mình đi cả 50 km ý). Cơm nước dọn ra, hai anh em em và 3 anh biên phòng nữa, cá suối rán, rau rừng nấu canh, rượu Can Lộc ( có anh biên phòng người Can Lộc về phép mang rượu vào, uống phê lòi luôn). Trong bữa rượu mấy anh em nói chuyện hỏi han công việc, quê quán, em ít tuổi nhất nên ít tham gia nói, chỉ rót và uống với lại nói thật các anh ý nói 10 câu e nghe được 6-7 thôi, giọng khó nghe lắm. Ăn xong ra bàn uống nước, ông anh ( chắc là chỉ huy vì k thấy phải làm gì từ dọn cơm rửa bát pha chè đều do 2 ông kia làm hết) cười bảo " nay may là hai anh em quay lại sớm nên bọn tui đỡ lo lắng và khỏi mất công đi tìm, chứ lúc hai anh em đi bọn tui đều xác định hai anh em sẽ quay lại" ông a đi cùng em nói đại loại là cũng may, hồng phúc hồng phiếc gì đó, rồi cũng k nghĩ là vùng này vẫn có chuyện như vậy. Ở khu vực ý có hai cái miếu, cái miếu lúc sáng hai anh em em gặp là miếu thờ một đôi tình nhân trẻ đi phượt, tắm suối bị trôi vào trong hang ngầm chết mất xác, hai ông thợ lặn được thuê tìm cũng bị nạn chết mất xác luôn ( miếu này thiêng, nhưng chỉ trêu thanh niên chưa vợ thôi) còn cái miếu mà lúc hai anh em đi lạc là miếu lập do một đội sơn tràng bị xe " reo" ( em nghe nói xe reo nhưng k biết viết đúng không) nó đứt cáp tời từ trên núi phi xuống làm chết 5 chú liền) lúc chưa lập miếu thêm 4-5 ông nữa ra đi ( lúc làm dự án mở đường, công nhân nơi khác đến bị dụ dẫn ntn k rõ mà phi xuống vực bỏ mạng), bản thân ba anh biên phòng cũng bị trêu ( lúc chốt còn nằm ở ngã 3, khi có dự án chuyển lùi lên trên tầm 4 km ở vị trí hiện hai anh em ở nhờ thì k còn hiện tượng ý ( nửa đêm có ông ướt lướt thướt kêu đói lạnh xin thuốc làm biên phòng run cầm cập)e sẽ tà tà gõ vì chuyện các anh ý kể nó nhiều chuyện vụn vặt ,
Đêm em lại mò vào nghe chuyện ma.
 

duchathoithoi

Xe tăng
Biển số
OF-697087
Ngày cấp bằng
4/9/19
Số km
1,406
Động cơ
112,400 Mã lực
Chuyện 1: nửa đêm bị xin thuốc. Cái chốt bảo vệ này tiền thân có từ lâu, ban đầu là bộ đội biên phòng lập ra mục đích là bảo vệ biên giới ( từ đó đi 17 km lên cao độ 847 là sang nước bạn Lào), ngăn chặn các đồng chí buôn bánh khảo, săn trộm thú ( hồi xưa thì còn nhiều mà săn chứ lúc em vào lác đác còn ít cầy hương, lợn rừng thôi) và kết hợp với kiểm lâm ngăn chặn phá rừng. Con đường mà lúc chiều tối hai anh em em đi lạc ( k phải có hai anh em mà cứ ông nào mới, đi ít người và đi xe máy là đều đinh lạc hết, nên 3 ông biên phòng mới chắc cú vụ 2 anh em quay lại) là do lâm tặc nó làm để khai thác gỗ, sau vụ xe " reo" đứt cáp chết một số thì chính quyền làm căng, cấm luôn. Chốt ý biên chế 3 người, một đêm cuối năm ( em chả rõ năm nào vì các ô ý kể giọng khó nghe lắm) thì ông chốt trưởng về trụ sở chính họp hành, còn lại hai ông, một ông sốt nằm trong phòng, ông còn lại phải ra ngoài chốt ( sát nhà chính có cái bốt như bốt công an giao thông nhưng trong ý họ làm to gấp 3-4 lần, có cả bàn và giường), ở đó có cái barie ( mẫu chắc giống khu hiện chúng e ngủ nhờ vì sau đó các ô ý nói bê nguyên từ chỗ ngã 3 lên dựng lại trên này nên e nghĩ vậy). Dạo đó cuối năm nghe nói buôn lậu nhiều ( chắc buôn hê rô in) nên thủ trưởng chỉ đạo phải có người thức trực 24/24. Cái ông trực bữa đó chính là ông đội trưởng bây giờ ( tên T người Can Lộc, Hà Tĩnh). Ngồi trực trong bốt, trời lạnh, sương đêm nên hút thuốc liên tục. Nửa đêm ông ý nói có cảm giác có mấy người đang đi lại rình mò ở khu vực gần ý ( cảm giác linh cảm thôi chứ tối và nghe ngóng soi đèn pin cũng k thấy gì). Ông ý ra ngoài bốt nghe ngóng, k phát hiện gì nên quay vào bốt nằm, nằm thì lại cảm giác có người nên lại mò dậy, liên tục vài lần như vậy thì ông ý lôi thuốc ra hút. Ông ý nói ông ý thề với tư cách ảng viên này kia là khi ông ý châm xong điếu thuốc thì qua cái cửa sổ của bốt là 3 người sơn tràng ( em hiểu là lâm tặc) bị tai nạn xe chết vì lúc tai nạn ô này có đến nên nhận ra, họ nói ( em k biết thật k, nhưng ông ý kể vậy) " cán bộ ơi, lạnh và đói quá, cán bộ cho bọn tui xin hơi thuốc". Ông ý hét ầm lên, ông ốm còn tưởng bị bọn buôn bánh khảo nó úp sọt, vác súng ra xuýt phang. Sau vụ ý ông ý ốm một tuần, tính nghỉ n chắc quân đội k nghỉ được. Mới đầu chả ai tin cứ nghĩ ông ý bịa chuyện để xin về chỗ khác ( chỗ ý giữa rừng, buồn, vất vả lắm) xong thêm 4 ông nữa bị trêu, dẫn đi ( em sẽ kể sau) thì mọi người mới tin lập cái miếu nhỏ, sau có ctrinh, lúc mở đường thêm 4-5 chú nữa đi thì xây thành miếu to.
 

duchathoithoi

Xe tăng
Biển số
OF-697087
Ngày cấp bằng
4/9/19
Số km
1,406
Động cơ
112,400 Mã lực
Rượu nhạt kính Kụ một ly nhưng máy nó báo mời nhiều không được

Em đã làm bịch bỉm ngồi chĩn chện hóng Kụ kể chuyện đêm nay
Hì. Cảm ơn cụ động viên. Em gõ bằng điện thoại nên chậm và " dối" mắt, cccm quan tâm thì thông cảm.
 

DurexXL

Xe lăn
Biển số
OF-495573
Ngày cấp bằng
7/3/17
Số km
10,897
Động cơ
868,896 Mã lực
Nơi ở
Đỉnh Vu Sơn
Em hóng


 

DurexXL

Xe lăn
Biển số
OF-495573
Ngày cấp bằng
7/3/17
Số km
10,897
Động cơ
868,896 Mã lực
Nơi ở
Đỉnh Vu Sơn
Hóng ạ ...
 

vta123

Xe hơi
Biển số
OF-693509
Ngày cấp bằng
3/8/19
Số km
143
Động cơ
102,060 Mã lực
Kính các cụ em cũng kể lại kỉ niệm sinh viên hú hồn của em!
Chuyện là vào 2005 khi đó em đang học năm 2 đại học, học xong năm nhất thì chuyển trọ, có cu em người Hà Nam bảo a chuyển đến ở cùng em cho vui mà đỡ tiền nhà. Nghe nó dỗ ngọt chuyển đến ở cùng nó, mà tính mình sợ ma bỏ con mợ. Đang dưng chuyển đến cái chỗ mà giờ ngồi kể lại vẫn còn nổi da gà.
Phòng trọ là căn phòng duy nhất liền ngay trước nhà chủ, rộng chỉ chừng 10m2, mà chiều rộng chỉ vào khoảng 2m. Bên dưới đủ kê 2 cái phản và bên trên là 1 cái gác xép. Em thì chỗ trọ cũ có 2 cái phản đơn nên chuyển đến đó, còn thằng em thì nằm gác xép bên trên, phòng trọ e ngay ngã tư vọng rẽ vào tí, e vẫn nhớ ngõ nó như in, và cái phòng trọ ấy thì đảm bảo là thiếu ảnh sáng rồi, chuyển xong cũng thấy hơi hối hận. Ngay sau phòng trọ của em liền kề là nhà ô bà chủ nhà và 1 cô con gái (hình như hơi chậm phát triển) và nghe nói qua là nhà mới xây mới. nhà cũ họ ở chính là cái phòng trọ tối tăm ẩm thấp của em. vì mới chuyển đến nên em cũng không hỏi nhiều.
Mọi chuyện bắt đầu ngay từ những ngày đầu chuyển đến, ban đêm ngủ cảm giác chân như ai cù kí, nhột nhột khó chịu. Thi thoảng cảm giác trong phòng lục đục như có ai lần mò gì, lắm lúc cáu bảo thằng kia mày im tao ngủ thức khuya thế, mà ko thấy nỏ trả lờ, trèo lên thấy nó ngủ im thít (thằng này hôi nên dù bị thế mấy lần nên e k lên ngủ cùng nó).
Cứ thế, mắt em thâm như đít nhái dù mới ở được tháng, cái chuyện mà như bị trêu ngnơi, hết cù chân rồi cảm giác như bị cắn vào chân, rồi các âm thanh nó cứ như mèo kêu làm em cảm thấy thực sự bất an. Đỉnh điểm là khi thằng em về quê, xui xẻo cho e ngay buổi tối nó về quê thì hôm ấy cả khu mất điện, trong phòng không có thứ ánh sáng nào ngoài ánh nến mập mờ (trước phản em nằm có để 1 cái bàn để máy tính và bàn học) vào ban đêm. Hôm ấy có đi chơi nhiều nên tính ngủ sớm, tắt nến, đắp chăn và khò cho ngon. Thì ối giời ơi, không phải cái trò cù léc nữa, mà cảm giác lạnh xương sống khi vừa nằm thiu thiu là hình ảnh 1 bà cụ cong queo nằm phản bên cạnh, giật mình tỉnh dậy, mồ hôi vã như tắm, tìm bật lửa bật vội cây nến lên mà mặt cắt k giọt máu. Soi kĩ phản phía bên cạnh, không thấy nhưng cái cảm giác ám ảnh thì ko chịu được, rồi chỉ 1 cây nến nó không đủ cháy hết đêm, cứ nằm xuống là lại cái cảm giác ai đang cù léc vào chân mình. Đến khi nến cháy hết thì bỏ mẹ, lại thiu thiu đi tí, cảm giác vẫn là cái thân hình gù gù ấy đi quanh phản mình, rồi bất chợt lôi chăn mình ra, rồi phát ra những tiếng cười như mèo vậy, rồi 1 lúc lại cảm giác như mình đang lơ lửng vậy. Sợ, thật sự là cảm thấy kinh hoàng luôn, mà giờ là giữa đêm không biết kêu ai bây giờ, mà không lẽ phải chịu trận. Bởi bấy giờ là cái cảm giác lạnh lẽo, sợ hãi đến kinh khủng. Không thể chịu nổi, dù giữa đêm phi vội ra mở cửa, mà cảm giác chạy mãi ra cửa không được như có ai kéo lại. Thực sự sợ, rất sợ hãi, nhưng cố gắng kéo ra cửa rồi chạy mạch lên nhà ô chủ, ấn chuoong, đập cửa, kêu cứu như trong vô vọng (em 1m74 nặng 74kg nhà ở quê, học đi qua nghĩa địa, đã từng xem bốc mộ rất nhiều-cũng thuộc hàng cứng vía). Ông chủ nhà ra soi đèn pin bảo cháu sao thế, sao người mồ hôi ướt hết thế kia, em thều thào: bác cứu cháu--có ma bác ơi bác cho cháu mượn điện thoại, rồi nhanh như ko có chuyện j, e gọi thằng bạn sang đón rồi ù té quyền sang chỗ nó. Sau đó 1 ngày thì em cũng dọn vô kí túc xá ở, sợ quá rồi (em học bkhn).
Sáng sau về dọn đồ, bác chủ có gọi lên nói chuyện: nhà bác mới xây dược năm, ngôi nhà cũ đó trước ngoài gia đình bác bây giờ còn bà mẹ già nữa, chỗ cái phản mà e thấy bà cụ nằm là chỗ ngày xưa bà ấy nằm. Chỗ e nằm là chỗ khi bà ấy mất đặt quan tài. Và bàn thờ khi em thắp cây nến nên thì vị trí đúng cái chỗ ngta đặt bàn thờ khi bà cụ mất. Em cũng kể lại chuyện em gặp và xin phép ù té quyền. Chuyện nhà họ cũng không tiện hỏi nhiều, chỉ biết ngồi hồi tưởng lại vẫn thấy rùng mình...
 

duchathoithoi

Xe tăng
Biển số
OF-697087
Ngày cấp bằng
4/9/19
Số km
1,406
Động cơ
112,400 Mã lực
Kính các cụ em cũng kể lại kỉ niệm sinh viên hú hồn của em!
Chuyện là vào 2005 khi đó em đang học năm 2 đại học, học xong năm nhất thì chuyển trọ, có cu em người Hà Nam bảo a chuyển đến ở cùng em cho vui mà đỡ tiền nhà. Nghe nó dỗ ngọt chuyển đến ở cùng nó, mà tính mình sợ ma bỏ con mợ. Đang dưng chuyển đến cái chỗ mà giờ ngồi kể lại vẫn còn nổi da gà.
Phòng trọ là căn phòng duy nhất liền ngay trước nhà chủ, rộng chỉ chừng 10m2, mà chiều rộng chỉ vào khoảng 2m. Bên dưới đủ kê 2 cái phản và bên trên là 1 cái gác xép. Em thì chỗ trọ cũ có 2 cái phản đơn nên chuyển đến đó, còn thằng em thì nằm gác xép bên trên, phòng trọ e ngay ngã tư vọng rẽ vào tí, e vẫn nhớ ngõ nó như in, và cái phòng trọ ấy thì đảm bảo là thiếu ảnh sáng rồi, chuyển xong cũng thấy hơi hối hận. Ngay sau phòng trọ của em liền kề là nhà ô bà chủ nhà và 1 cô con gái (hình như hơi chậm phát triển) và nghe nói qua là nhà mới xây mới. nhà cũ họ ở chính là cái phòng trọ tối tăm ẩm thấp của em. vì mới chuyển đến nên em cũng không hỏi nhiều.
Mọi chuyện bắt đầu ngay từ những ngày đầu chuyển đến, ban đêm ngủ cảm giác chân như ai cù kí, nhột nhột khó chịu. Thi thoảng cảm giác trong phòng lục đục như có ai lần mò gì, lắm lúc cáu bảo thằng kia mày im tao ngủ thức khuya thế, mà ko thấy nỏ trả lờ, trèo lên thấy nó ngủ im thít (thằng này hôi nên dù bị thế mấy lần nên e k lên ngủ cùng nó).
Cứ thế, mắt em thâm như đít nhái dù mới ở được tháng, cái chuyện mà như bị trêu ngnơi, hết cù chân rồi cảm giác như bị cắn vào chân, rồi các âm thanh nó cứ như mèo kêu làm em cảm thấy thực sự bất an. Đỉnh điểm là khi thằng em về quê, xui xẻo cho e ngay buổi tối nó về quê thì hôm ấy cả khu mất điện, trong phòng không có thứ ánh sáng nào ngoài ánh nến mập mờ (trước phản em nằm có để 1 cái bàn để máy tính và bàn học) vào ban đêm. Hôm ấy có đi chơi nhiều nên tính ngủ sớm, tắt nến, đắp chăn và khò cho ngon. Thì ối giời ơi, không phải cái trò cù léc nữa, mà cảm giác lạnh xương sống khi vừa nằm thiu thiu là hình ảnh 1 bà cụ cong queo nằm phản bên cạnh, giật mình tỉnh dậy, mồ hôi vã như tắm, tìm bật lửa bật vội cây nến lên mà mặt cắt k giọt máu. Soi kĩ phản phía bên cạnh, không thấy nhưng cái cảm giác ám ảnh thì ko chịu được, rồi chỉ 1 cây nến nó không đủ cháy hết đêm, cứ nằm xuống là lại cái cảm giác ai đang cù léc vào chân mình. Đến khi nến cháy hết thì bỏ mẹ, lại thiu thiu đi tí, cảm giác vẫn là cái thân hình gù gù ấy đi quanh phản mình, rồi bất chợt lôi chăn mình ra, rồi phát ra những tiếng cười như mèo vậy, rồi 1 lúc lại cảm giác như mình đang lơ lửng vậy. Sợ, thật sự là cảm thấy kinh hoàng luôn, mà giờ là giữa đêm không biết kêu ai bây giờ, mà không lẽ phải chịu trận. Bởi bấy giờ là cái cảm giác lạnh lẽo, sợ hãi đến kinh khủng. Không thể chịu nổi, dù giữa đêm phi vội ra mở cửa, mà cảm giác chạy mãi ra cửa không được như có ai kéo lại. Thực sự sợ, rất sợ hãi, nhưng cố gắng kéo ra cửa rồi chạy mạch lên nhà ô chủ, ấn chuoong, đập cửa, kêu cứu như trong vô vọng (em 1m74 nặng 74kg nhà ở quê, học đi qua nghĩa địa, đã từng xem bốc mộ rất nhiều-cũng thuộc hàng cứng vía). Ông chủ nhà ra soi đèn pin bảo cháu sao thế, sao người mồ hôi ướt hết thế kia, em thều thào: bác cứu cháu--có ma bác ơi bác cho cháu mượn điện thoại, rồi nhanh như ko có chuyện j, e gọi thằng bạn sang đón rồi ù té quyền sang chỗ nó. Sau đó 1 ngày thì em cũng dọn vô kí túc xá ở, sợ quá rồi (em học bkhn).
Sáng sau về dọn đồ, bác chủ có gọi lên nói chuyện: nhà bác mới xây dược năm, ngôi nhà cũ đó trước ngoài gia đình bác bây giờ còn bà mẹ già nữa, chỗ cái phản mà e thấy bà cụ nằm là chỗ ngày xưa bà ấy nằm. Chỗ e nằm là chỗ khi bà ấy mất đặt quan tài. Và bàn thờ khi em thắp cây nến nên thì vị trí đúng cái chỗ ngta đặt bàn thờ khi bà cụ mất. Em cũng kể lại chuyện em gặp và xin phép ù té quyền. Chuyện nhà họ cũng không tiện hỏi nhiều, chỉ biết ngồi hồi tưởng lại vẫn thấy rùng mình...
Chuyện cụ đọc xong em sợ thật, trước quê e có vụ bị đòi giường, sau xem kỹ thì cái giường ý bị đóng bằng những tấm ván đóng quan tài ( do ngày xưa khổ nên có người thấy gỗ tốt lấy về bán cho thợ mộc nó đóng giường). Em kính cụ 1 ly, cụ có trải nghiệm chuyện gì kể tiếp đi. Em hóng.
 

duchathoithoi

Xe tăng
Biển số
OF-697087
Ngày cấp bằng
4/9/19
Số km
1,406
Động cơ
112,400 Mã lực
Em rón rén có ý kiến, mợ Hoàng Trang làm chân thư ký cho cụ để biên tập lại, ngắt câu xuống dòng chấm phẩy giúp cụ, đọc cho nuột ;;) cụ nổ địa chỉ, mợ í qua nhà pha trà châm thuốc cho cụ ngọt giọng kể nhiều chiện mặn hơn 8->
Em hóng ... cụ ạ.
 

Ngu.Hèn

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-706488
Ngày cấp bằng
3/11/19
Số km
1,288
Động cơ
104,330 Mã lực
Tuổi
33
Hì. Cảm ơn cụ động viên. Em gõ bằng điện thoại nên chậm và " dối" mắt, cccm quan tâm thì thông cảm.
Hì e vừa đọc vừa hình dung con ma nên cụ viết thế nào cũng được mà ^^

Cụ cứ kể nốt đi cho đỡ lẫn với các cụ khác ^^ e nghĩ sưu tập đc nhiều chuyện hay đấy ạ ^^
 

Glenfarclas

Xe tải
Biển số
OF-432161
Ngày cấp bằng
24/6/16
Số km
225
Động cơ
216,408 Mã lực
Kính các cụ em cũng kể lại kỉ niệm sinh viên hú hồn của em!
Chuyện là vào 2005 khi đó em đang học năm 2 đại học, học xong năm nhất thì chuyển trọ, có cu em người Hà Nam bảo a chuyển đến ở cùng em cho vui mà đỡ tiền nhà. Nghe nó dỗ ngọt chuyển đến ở cùng nó, mà tính mình sợ ma bỏ con mợ. Đang dưng chuyển đến cái chỗ mà giờ ngồi kể lại vẫn còn nổi da gà.
Phòng trọ là căn phòng duy nhất liền ngay trước nhà chủ, rộng chỉ chừng 10m2, mà chiều rộng chỉ vào khoảng 2m. Bên dưới đủ kê 2 cái phản và bên trên là 1 cái gác xép. Em thì chỗ trọ cũ có 2 cái phản đơn nên chuyển đến đó, còn thằng em thì nằm gác xép bên trên, phòng trọ e ngay ngã tư vọng rẽ vào tí, e vẫn nhớ ngõ nó như in, và cái phòng trọ ấy thì đảm bảo là thiếu ảnh sáng rồi, chuyển xong cũng thấy hơi hối hận. Ngay sau phòng trọ của em liền kề là nhà ô bà chủ nhà và 1 cô con gái (hình như hơi chậm phát triển) và nghe nói qua là nhà mới xây mới. nhà cũ họ ở chính là cái phòng trọ tối tăm ẩm thấp của em. vì mới chuyển đến nên em cũng không hỏi nhiều.
Mọi chuyện bắt đầu ngay từ những ngày đầu chuyển đến, ban đêm ngủ cảm giác chân như ai cù kí, nhột nhột khó chịu. Thi thoảng cảm giác trong phòng lục đục như có ai lần mò gì, lắm lúc cáu bảo thằng kia mày im tao ngủ thức khuya thế, mà ko thấy nỏ trả lờ, trèo lên thấy nó ngủ im thít (thằng này hôi nên dù bị thế mấy lần nên e k lên ngủ cùng nó).
Cứ thế, mắt em thâm như đít nhái dù mới ở được tháng, cái chuyện mà như bị trêu ngnơi, hết cù chân rồi cảm giác như bị cắn vào chân, rồi các âm thanh nó cứ như mèo kêu làm em cảm thấy thực sự bất an. Đỉnh điểm là khi thằng em về quê, xui xẻo cho e ngay buổi tối nó về quê thì hôm ấy cả khu mất điện, trong phòng không có thứ ánh sáng nào ngoài ánh nến mập mờ (trước phản em nằm có để 1 cái bàn để máy tính và bàn học) vào ban đêm. Hôm ấy có đi chơi nhiều nên tính ngủ sớm, tắt nến, đắp chăn và khò cho ngon. Thì ối giời ơi, không phải cái trò cù léc nữa, mà cảm giác lạnh xương sống khi vừa nằm thiu thiu là hình ảnh 1 bà cụ cong queo nằm phản bên cạnh, giật mình tỉnh dậy, mồ hôi vã như tắm, tìm bật lửa bật vội cây nến lên mà mặt cắt k giọt máu. Soi kĩ phản phía bên cạnh, không thấy nhưng cái cảm giác ám ảnh thì ko chịu được, rồi chỉ 1 cây nến nó không đủ cháy hết đêm, cứ nằm xuống là lại cái cảm giác ai đang cù léc vào chân mình. Đến khi nến cháy hết thì bỏ mẹ, lại thiu thiu đi tí, cảm giác vẫn là cái thân hình gù gù ấy đi quanh phản mình, rồi bất chợt lôi chăn mình ra, rồi phát ra những tiếng cười như mèo vậy, rồi 1 lúc lại cảm giác như mình đang lơ lửng vậy. Sợ, thật sự là cảm thấy kinh hoàng luôn, mà giờ là giữa đêm không biết kêu ai bây giờ, mà không lẽ phải chịu trận. Bởi bấy giờ là cái cảm giác lạnh lẽo, sợ hãi đến kinh khủng. Không thể chịu nổi, dù giữa đêm phi vội ra mở cửa, mà cảm giác chạy mãi ra cửa không được như có ai kéo lại. Thực sự sợ, rất sợ hãi, nhưng cố gắng kéo ra cửa rồi chạy mạch lên nhà ô chủ, ấn chuoong, đập cửa, kêu cứu như trong vô vọng (em 1m74 nặng 74kg nhà ở quê, học đi qua nghĩa địa, đã từng xem bốc mộ rất nhiều-cũng thuộc hàng cứng vía). Ông chủ nhà ra soi đèn pin bảo cháu sao thế, sao người mồ hôi ướt hết thế kia, em thều thào: bác cứu cháu--có ma bác ơi bác cho cháu mượn điện thoại, rồi nhanh như ko có chuyện j, e gọi thằng bạn sang đón rồi ù té quyền sang chỗ nó. Sau đó 1 ngày thì em cũng dọn vô kí túc xá ở, sợ quá rồi (em học bkhn).
Sáng sau về dọn đồ, bác chủ có gọi lên nói chuyện: nhà bác mới xây dược năm, ngôi nhà cũ đó trước ngoài gia đình bác bây giờ còn bà mẹ già nữa, chỗ cái phản mà e thấy bà cụ nằm là chỗ ngày xưa bà ấy nằm. Chỗ e nằm là chỗ khi bà ấy mất đặt quan tài. Và bàn thờ khi em thắp cây nến nên thì vị trí đúng cái chỗ ngta đặt bàn thờ khi bà cụ mất. Em cũng kể lại chuyện em gặp và xin phép ù té quyền. Chuyện nhà họ cũng không tiện hỏi nhiều, chỉ biết ngồi hồi tưởng lại vẫn thấy rùng mình...
Chuyện của cụ ghê quá đi
 

tazan_90

Xe tăng
Biển số
OF-423578
Ngày cấp bằng
19/5/16
Số km
1,857
Động cơ
238,993 Mã lực
Tuổi
42
@ ở
Chuyện cụ đọc xong em sợ thật, trước quê e có vụ bị đòi giường, sau xem kỹ thì cái giường ý bị đóng bằng những tấm ván đóng quan tài ( do ngày xưa khổ nên có người thấy gỗ tốt lấy về bán cho thợ mộc nó đóng giường). Em kính cụ 1 ly, cụ có trải nghiệm chuyện gì kể tiếp đi. Em hóng.
Câi này ngày trước e hay thấy lấy về làm chuồng bò,đi mua giường với đồ góợ nhất món này đó cụ.
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top