- Biển số
- OF-423578
- Ngày cấp bằng
- 19/5/16
- Số km
- 1,857
- Động cơ
- 238,993 Mã lực
- Tuổi
- 42
Cụ zũng e hỏi tí ,e có nốt ruồi ngay giữa bàn tay mà đợt này nó mờ đi là sao vậy cụ?
Nhà e khi sang shop thì shop nào cũng có 5 dồng âm dương gói trong giấy báo để chỗ nào đó trong shop ,ko biết chủ cũ làm gì nữa.Kụ có thể nói rõ hơn đc ko ạ?
Lá bùa này hôm gọi hồn bố mất cháu cũng thấy ông thầy cúng dùng. Treo ở cành Phan, để cháu tìm lại up cái cành phan
Cụ nào biết lá bùa này có ý nghĩa gì dịch hộ cháu với, cháu cảm ơn.
Hỏi lão 518. E nhìn góc độ phong thủy thôi. Mấy nhà đấy nhìn ra đình hay cùng hướng với đình lão 518 nhể???cả 5 nghĩa là j hả lão..e k hiểu
Em tin một số chuyện nhưng em không tín quá.Mợ Trang chắc chưa tin vào các chuyện tâm linh rồi.
Bữa nào rảnh e kể cho mợ nghe 1 số chuyện. Chắc rồi mợ sẽ tin.
Nếu kụ nói đến món nàyNhà e khi sang shop thì shop nào cũng có 5 dồng âm dương gói trong giấy báo để chỗ nào đó trong shop ,ko biết chủ cũ làm gì nữa.
đúng loại này cụ oi,vậy thì mình nen bỏ hay vứt cụ nhi?Nếu kụ nói đến món này
Thì là 5 đồng đc đúc bởi 5 Đế thịnh vượng liên tiếp của Trung Quốc
Hàng rẻ tiền, hàng chợ thì đúc mới
Hàng chuẩn thì hiếm và đắt hơn, trong đó đắt nhất là đồng tiền Ung Chính Đế
Về cơ bản, tiền này hay đc dùng làm phép chiêu tài
Còn có các pháp khác cũng dùng, tuỳ theo các Thầy. Tiền cổ thì đc cho là tác dụng tốt hơn, vì về cơ bản, đại đa số tiền cổ đều đào từ dưới đất lên, tụ âm khí, thậm chí còn lấy từ huyệt mộ ra nữa
Đại loại thế Kụ ạ
Kụ từ đâu mà có mấy đồng này? Điều đó liên quan đến việc Kụ xử lý chúngđúng loại này cụ oi,vậy thì mình nen bỏ hay vứt cụ nhi?
e hay sang lại shop quần sao của người khác,sau khi sang xong dọn dẹp thấy có mấy đồng như thế,mà mấy shop rồi toàn có,hiện e để y chỗ cũ và có cái e dem về nhà cụ ạ.Kụ từ đâu mà có mấy đồng này? Điều đó liên quan đến việc Kụ xử lý chúng
Tốt nhất là không nên đem về nhà các vật kỳ dị, không rõ nguồn gốc Kụ nhée hay sang lại shop quần sao của người khác,sau khi sang xong dọn dẹp thấy có mấy đồng như thế,mà mấy shop rồi toàn có,hiện e để y chỗ cũ và có cái e dem về nhà cụ ạ.
trước kia thì e hay mời thày về cúng khấn nhưng 2 năm nay e chỉ chọn ngày tốt ,giờ tốt bán thôi cụ ạ,để e về nhà nhà lấy rồi dem thả sông mấy đồng này.Tốt nhất là không nên đem về nhà các vật kỳ dị, không rõ nguồn gốc Kụ nhé
Các vật kia ở cửa hàng thì khi nhập mới, kụ có mời Thầy về lễ không? Nếu có thì nói thầy khấn khứa rồi đem thả sông
Nếu ko mời Thầy thì kụ tự khấn lúc cúng nhập trạch ấy, xong rồi mang ra sông thả
Cứ Tâm thành thôi, đừng quá câu nệ
Cảm ơn Kụtrước kia thì e hay mời thày về cúng khấn nhưng 2 năm nay e chỉ chọn ngày tốt ,giờ tốt bán thôi cụ ạ,để e về nhà nhà lấy rồi dem thả sông mấy đồng này.
e cám ơn cụ,khi nào cụ có dịp vào đà nẵng thì ới e 1 tiếng ạ.
Em tán thành.....mang mấy cái đồ mình chả biết ntn, nhìn thì đẹp có thể tiềm ẩn hiểm họa khó lường, 2 hôm trước em cảm giác có người âm trong nhà, là 1 người nữ (Hỏi bà già xem có ai giỗ hôm ý ko, bà kêu ko nhưng e cũng chả nói chuyện cảm thấy có ng trong nhà) , cứ thấy bất an khó chịu mắt cứ nhìn vào cái ô bà treo ở cửa đi vào.....hôm nay thì bà đi viện mổ chân (Đi chợ xe máy tông bà kêu tao ngã nhẹ đầu gối xuống đất, sâu 3,5cm rộng gần 10cm).......Tốt nhất là không nên đem về nhà các vật kỳ dị, không rõ nguồn gốc Kụ nhé
Các vật kia ở cửa hàng thì khi nhập mới, kụ có mời Thầy về lễ không? Nếu có thì nói thầy khấn khứa rồi đem thả sông
Nếu ko mời Thầy thì kụ tự khấn lúc cúng nhập trạch ấy, xong rồi mang ra sông thả
Cứ Tâm thành thôi, đừng quá câu nệ
Bẩm cụ, em cảm ơn cụ nhiều. Chúc cụ mười rằm tháng này cho đến hết năm buôn may bán đắt. Có cái tết bánh chưng nhiều thịt cho các cháu ăn tết phấn khởi ạ!Lão xem câu này ý nghĩa với lão ko.....
Thanh sơn nguyên bất lão vị tuyết bạch đầu. Lục thủy bổn vô sầu Nhơn phong sô diện.
Em đọc rùi lão. Lão đọc kỹ 2 câu trên. Ý em để trong đấy ( câu này su huynh e nói cho e, e đọc lão nghe chơi)
e cũng có cảm giác người âm trong nhà mình,ko làm hại e vì e có bà cô tổ đi theo hoặc đó là người thân của minh nhưng nhiều khi chọc con e nó khóc nữa đêm.Em tán thành.....mang mấy cái đồ mình chả biết ntn, nhìn thì đẹp có thể tiềm ẩn hiểm họa khó lường, 2 hôm trước em cảm giác có người âm trong nhà, là 1 người nữ (Hỏi bà già xem có ai giỗ hôm ý ko, bà kêu ko nhưng e cũng chả nói chuyện cảm thấy có ng trong nhà) , cứ thấy bất an khó chịu mắt cứ nhìn vào cái ô bà treo ở cửa đi vào.....hôm nay thì bà đi viện mổ chân (Đi chợ xe máy tông bà kêu tao ngã nhẹ đầu gối xuống đất, sâu 3,5cm rộng gần 10cm).......
Em sinh sau đẻ muộn nên không biết, chỉ biết Đình phá đi, các hộ kia chia hết đất, còn cái ao sâu quá chả ai thèm thì được chia cho 2 hộ cuối cùng có nhà em. Các cụ cũng biết những năm đầu 8x thì đất Hà Nội nó rẻ như cho. Đây lại đất ao mất công lấp lại sâu trong ngõ, hồi đấy toàn đường đất thôi.Hỏi lão 518. E nhìn góc độ phong thủy thôi. Mấy nhà đấy nhìn ra đình hay cùng hướng với đình lão 518 nhể???
Cái này em mới dọn về nhà mới đã thấy treo ở cửa, cũng thắc mắc nhưng bận quá nên lúc nhớ lúc quên, hỏi chị chủ nhà cũ bảo là bùa bình an may mắn nhưng cũng ko biết có nên để lại không nữa. Nhờ các cụ chỉ giúp.Lá bùa này hôm gọi hồn bố mất cháu cũng thấy ông thầy cúng dùng. Treo ở cành Phan, để cháu tìm lại up cái cành phan
Đang đợi cụ viết tiếp .Em xin tiếp chuyện ma ở TQ
Hồi mới sang TQ, em mù cả chữ lẫn tiếng mà lại phải tự đi chợ nấu cơm, đi chợ toàn kiểu ra hàng thịt chỉ vào miếng thịt rồi đưa tiền chẵn, người bán tự trả lại tiền thừa, mua bán chả nói câu nào như kiểu câm đi chợ. Lúc đầu mấy người bán ở chợ cũng ngạc nhiên, sau quen rồi, em cứ ra chỉ đồ cần mua là họ tự tính rồi trả tiền thừa ko hỏi nhiều nữa. Sau vài tháng, tiếng biết chút rồi, có lần em ra chợ mua đồ, có bà mua hàng góp ý nên mua cái này cái kia, em chỉ ậm ừ, bà bán hàng bảo luôn: nó câm đấy mà, lại điếc nữa, không nghe thấy gì đâu.
Về căn hộ em thuê, như đã nói, nó u ám kì lạ, ngoài việc có nhiều cái gương nhỏ khắp nhà, em còn phát hiện ra chủ nhà nhét rất mảnh gương nhỏ dưới ghế sofa. Khi tối ngủ trong phòng ngủ thì thường có cảm giác có người ngoài phòng khách. Nhưng em vẫn nghĩ đó là vì mình xa quê ở một mình chưa quen nên tưởng tượng ra mà thôi.
Mọi việc vẫn thế , ngày đi học, chiều về đi chợ nấu cơm như vậy được hơn tháng cho đến một ngày khi em vừa đi học về, tầm chiều 5h hơn khi vừa mở cửa bước vào nhà thì có một giọng nói vang lên trong đầu " 住宿人,回来了/người ở trọ, về rồi à" em hơi ngờ ngợ nhưng vẫn nghĩ do mình lần đầu xa nhà, sống một mình suốt ngày lủi thủi một mình ít nói chuyện với người khác nên sinh ra hoang tưởng kiểu như trong phim Mỹ bọn trẻ con hay có bạn tưởng tượng ấy. Giọng nói này lúc đầu thì ít, mỗi lần xuất hiện thì hơi rợn, đặc biệt là chỉ xuất hiện khi em về đến nhà. Nên hàng ngày đi học về, cơm xong là em ra ngoài đi dạo tầm hơn tiếng về cơm chín là vừa, thức ăn thì làm từ sáng ăn cả ngày, thường là 1 món xào và 1 món luộc. Ăn cơm xong là lại ra quán net ngồi 10,11h mới về ngủ.
Giọng nói kia lúc đầu vài ngày xuất hiện một lần, sau càng ngày xuất hiện càng nhiều hơn. Thường là mấy câu kiểu như (em dịch luôn ko viết tiếng hoa nữa): "người ở trọ, có thích TQ ko" hay "người ở trọ, có thích người TQ ko" hoặc " cậu thấy sống ở TQ như thế nào" kiểu vậy. Lúc đầu thì em lờ đi, mặc kệ coi như ko nghe thấy gì hết, sau một thời gian thì em cũng nói chuyện với cái giọng nói trong đầu mình luôn. Đại loại như: Nói thật, tôi cảm thấy thích người TQ nhưng chính phủ TQ thì quá tệ...như vậy đó.
Đến t10, thời tiết chuyển lạnh, giọng nói kia xuất hiện nhiều hơn, ngày 3,4 lần, mỗi lần chỉ hỏi đúng 1 câu và em vẫn tin mình đang bị hoang tưởng do sống một mình. Gió lạnh vừa về thì em bị cảm, nằm liệt giường luôn. Ngày đầu tiên thức dậy sức lực rã rời, em nghỉ học nằm nhà, chán chả buồn nấu cơm, đến tối đói quá dậy nấu ăn thì phát hiện nhà còn lưng bát gạo, thịt rau đều hết, còn vài quả trứng đành nấu cháo ăn. Ăn một bữa hết luôn, định bụng mai sẽ cố dậy đi chợ mua đồ ăn.
Tối hôm đó, tầm hơn 1h đêm em bị đánh thức bởi ai đó hình như đang đập vào chân mình, hé chăn ra thì thấy một người tý hon cao tầm 50-60cm đang nhảy cuối giường chỗ chân, lạ lắm cảm giác không phải mơ vì em thấy đau chân nên lẩm bẩm: "thôi đi, tôi không đùa đâu" tức thì yên ắng luôn, thế là lại đắp chăn ngủ tiếp. Sáng hôm sau ốm nặng liệt giường luôn, lết được ra phòng khách mệt quá ngồi lúc thì thiếp đi đến hơn 2h trưa mới dậy, cố lục tìm thức ăn mà cả nhà trống trơn. Nghĩ bụng: lết từ phòng ngủ ra phòng khách mà đã thế này giờ lết từ tầng 7 xuống tầng 1 rồi đi ra chợ cách hơn 700m rồi lại lết về lên 7 tầng làm sao đi được, đành quay lại phòng ngủ, ngủ tiếp, hi vọng hôm sau sẽ đỡ hơn.
Tối hôm đó tầm 1h hơn em lại bị tỉnh dậy bởi những cái đập làm chân đau điếng, đau lắm luôn, đến mức em phải cắn răng vào để chịu, miệng thì lẩm bẩm văng tục vẫn cảm giác ai đó đang nhảy tưng tưng cuối giường trên chân mình, em tự nhủ: kệ mẹ mày bố *** thèm chơi với mày, đi mà chơi một mình. Rồi trùm kín chăn cố ngủ. Nó vẫn ko chịu đi vẫn nhảy tưng tưng như thế, thường là ở trên giường, lúc nào nhảy chúng chân thì đau lắm. Em kệ, lại văng tục " Bố *** sợ nhé!" Một lúc sau thì hết, không thấy gì nữa, ngủ thiếp đi luôn.
Ngày thứ 3, vẫn ốm liệt giường, em ngủ mê mệt từ sáng đến trưa thì ra phòng khách ngồi tý rồi lại vào nằm tiếp, tự nhủ tối nay thằng tí hon kia còn đến nữa không. Bụng đói lắm nhưng cảm thấy không còn tý sức lực nào, đầu óc thì quay cuồng nên lại quay vào giường. Tối hôm ấy như mấy hôm trước, 1h hơn tự nhiên lại tỉnh dậy. Thằng tí hon lại đến nhưng chỉ nhảy một tý, nhẹ chứ ko mạnh như mọi khi rồi biến mất. Thấy hơi kì lạ, em hé chăn xem nó đi hẳn chưa thì thấy dưới chân đầu giường có một con chó trắng đang ngồi, không xa ở góc nhà cạnh cửa ra vào là cái bóng đen thù lù một đống, nhìn kĩ thì là bóng của một ông già. Ông ấy chỉ đứng đó nhìn thôi chứ không cử động gì cả. Chả hiểu sao lúc đó em chẳng thấy sợ gì cả, cứ nhìn vào góc nhà chỗ cái bóng đó rồi lại nhìn con chó trắng vẫy đuôi với cái bóng, nhìn chán lại đắp chăn ngủ tiếp.
Ngày thứ 4, sáng thức dậy, cơ thể vẫn vật vã mãi mới lê ra được phòng khách, ngồi nghĩ vẩn vơ về cái bóng lúc tối. Em nhớ tới lời thằng bạn trêu em lúc trước "mày có khi chết ở đấy cũng chẳng ai biết". Lỗi sợ cái chết như bóng hoàng hôn lúc chiều tà vậy, nó ùa về len lỏi trong từng ngóc ngách nhỏ nhất của tâm hồn cùng với cả sự ảm đạm đến ghê người, lạnh lẽo thê lương của mùa đông. Nó hành hạ con người ta ghê gớm, ơn lúc nào hết ta ý thức được rõ ràng sự bất lực và nhỏ bé của mình trước bóng tối khổng lồ im lặng của cái chết đang từ từ chầm chậm kéo về, không vội vã nhưng đầy uy lực, không môt thế lực hay sức mạnh nào cản nổi. Cái bóng lúc tối hôm trước cứ như là xứ giả của thần chết vậy, hắn cứ đứng đó và chờ đợi nạn nhân tiếp theo một cách im lặng chậm rãi đầy kiên nhẫn. Còn con chó trắng, nó như một con quỷ có khả năng đánh hơi thấy mùi chết chóc và tối hôm qua, nó đã vẫy đuôi vui mừng báo cho chủ nhân nó biết rằng cái cơ thể yếu ớt đang nằm trên giường kia tỏa ra ngày càng nồng mùi của cái chết.
Phải sống, em tự nhủ vậy: mình phải sống, phải sống để về nhà với Mẹ, với em, với gia đình, phải sống bằng bất cứ giá nào. Nếu cứ tiếp tục ko ăn, ko uống như thế này thì chết chắc. Phải đi ra ngoài, nếu có chết thì cũng để cho người ta biết chứ ko cô độc một mình như thế này được. Em cố dùng hết sức lực còn lại lết ra cầu thang, dùng cả 2 tay bám vào tay vịn lần từng bước một. Trong đầu chỉ có một suy nghĩ: Phải Sống!
Mai em biên tiếp ạ.
Dính vào bùa ngải thì nên thận trọng. Hỏi cặn kẽ nhà chủ đấy là bùa gì, có tác dụng gì, dán lên thời điểm nào, nếu hỏi luôn đc Thầy nào dán là tốt nhất kụ nhéCái này em mới dọn về nhà mới đã thấy treo ở cửa, cũng thắc mắc nhưng bận quá nên lúc nhớ lúc quên, hỏi chị chủ nhà cũ bảo là bùa
bình an may mắn nhưng cũng ko biết có nên để lại không nữa. Nhờ các cụ chỉ giúp.