Bất bình đẳng thì vẫn là bất bình đẳng, nói thật là vì những suy nghĩ như cụ em bắt đầu sởn gai ốc khi nghĩ con gái mình lấy chồng và cũng bị đối xử bất bình đẳng. Những gia đình như thế thường cũng chả tử tế gì với con dâu và cháu gái. Đến con gái mình đẻ ra còn gửi nhờ con ra ngoài xã hội chờ mưa móc công bằng từ người ngoài ( nhà chồng) thì cũng biết là loại gì, tình yêu và trách nhiệm với con mình bằng số không. Sau này cô gái nào vớ phải nhà chồng này mà không đẻ được con trai thì…
Xh nó vô vàn lắm mợ .
Em kể 1 câu chuyện có thật 100% . Không sai 1 chi tiết nào để mợ thấy nó đa dạng . Bất kể đó là nhà trai hay gái .
1 nhà nọ bố miệng nói rất thương con gái và trong lẽ sống luôn phát biểu chửi bất kỳ kẻ nào trọng tiền hơn tình. Tc mới quan trọng chứ tiền nó bạc. ...
Rồi con gái lấy chồng.
Khi quen nhau ít tuần cô vay tương đương 5 chỉ vàng mua quần áo đi xin việc . Quen nhau vài tháng cô Nằng nặc bằng mọi giá đòi ng yêu mua gói bh AIA năm 1 do cô bán trị giá 10 chỉ vàng khi ấy. Chắc chiết khấu lớn nhưng cô ỉm. Rồi cô đòi mua quà giá trị tặng mẹ ng yêu..nhưng khi mua cô nói : anh trả tiền đi. Ng yêu cũng trả. Mọi nợ nần cô lờ đi như chưa từng cầm tiền. Lấy đương nhiên là xù nợ ko cần 1 lời nói lại về chuyện cũ . Màn bán bh diễn ra trước mặt bố cô dâu tương lai .
Cưới. : từ chăn màn quần áo ảnh ọt nhẫn nhủng nhà cửa giường chiếu v v tóm lại là 100% chú rể lo , nhà trai lo . Nhà gái mua cho con gái cái uây gần 10 năm tuổi. Rể sau ngán quá bảo dâu mang về cho em trai, rể sẽ mua cho dâu 1 chiếc xe tử tế ( sau còn nói mua cho oto nhưng ko dám nhận - chí hèn sợ ko lo đc dầu xăng ) . Dâu mang về . Bố dâu mang về quê cho cháu ruột vì khi đó mẹ dâu mất- dư 1 xe.
Ngày cưới. Nhà dâu cô bác bố mẹ tuyên bố trong đám cho 2 vc 8 chỉ vàng . Đc 1 tuần dâu nói để nhà rể ko an toàn . Xin mang về gửi bố mẹ đẻ. Tuần tiếp theo thì bảo cho bố mẹ đẻ vay trả nợ do vừa xây nhà vài tầng..khi đó nhà rể cũng đang hoàn thiện. Mười mấy năm trôi qua và mãi mãi sau này . Nhiều biến cố kinh tế lớn đã xảy ra . Rể có lúc rơi vào khó khăn cực độ tới mức phải chuyển trường tư về công cho con học , khó tới mức suýt bán nốt cái xe máy nhưng bố con nhà dâu lờ đi ko 1 lời nói gì động tới 8 chỉ vàng. Khi dâu đẻ đái thì bố dâu cũng ngồi nhà kệ mịa chúng bay ko cho con gái 1 xu ..lo quá thì ông khóc , tụ tập hx khóc và chửi bậy..ra bề rể chưa tốt.
Mẹ vợ cấp cứu rồi chết . Tiền bv , tiền cc, tiền bs , tiền đám ma rể lo giúp..lo xong còn dư 50 % tiền. Nói trả rể 50% đó nhưng rể cho nốt vì em vợ còn đi học. Đó quy vàng thì thời giá cũng tính bằng đv cây.
13 năm sau Ngày mẹ rể ốm vì bạo bệnh bố dâu dắt vợ bé qua thăm mua 2 kg cam và vài đôi trăm ngàn. Rể ko trọng tiền quá mức nhưng đau xót trong lòng vì sao mình ngu tới mức vớ phải 1 lũ ngu từ bố tới con thế ko sao gỡ đc.
14 năm sau. Ngày mẹ rể mất bố dâu và vợ tới phúng vài trăm k. . Ko bằng đc cả đôi bên xóm giềng. Rể lại thấy thấm thía nỗi ngu của mình..vì dễ dãi ko hiểu biết mà vơ vào 1 gien giống lười biếng ngu hèn tầm thường.
Vợ rể đẻ đái vài bận thì bố con nhà dâu lờ mấy chỉ vàng .
Rể 1 mình mua đất , bố con nhà dâu lờ . Hay vì biết rể đã lại có vài cây .
Rể xây nhà , bố con nhà dâu lờ. Phải thôi. 130 150 cây khi ấy nó có chắc nó ko nhớ 8 chỉ mang diễn trong đám ngày nào .
Thời điểm khi mang 8 chỉ về sau cưới 2 tuần dâu ko biết rằng nơi mà cô nói ko an toàn đó rể đang để đó tương đương hơn 120 cây vàng..rể đâu có coi 8 chỉ ra cái đinh gì. Cs sau này cũng vậy . Dâu đến như kẻ ở nhờ vô trách nhiệm.
Kẻ luôn nói tc mới quan trọng sau khi vợ mất còn không dám lấy 1 ai ko có thu nhập dư ra , bảo con trai cũng phải kiếm đứa có thu nhập mới lấy.
Nhưng rể đã lấy con gái ông ko những khi đó sau vô công dồi nghề là màn bán bh cho chính chồng tương lai.sau tới là vô công dồi nghề.
Nhưng có 1 sự thật . sâu xa trong lòng chắc chắn rể khinh bố con nhà dâu không bao giờ hết . Nỗi khinh bỉ sâu xa trong lòng cao như núi..nó toát cả ra ngoài.
Giờ đây rể giận mình quá non nớt tình trường để vớ phải thứ mà theo anh ta là vô phúc. Giận mình ko đủ dã man để mang đến trả người sau cưới 1 tháng. Giận mình vớ phải giống chí hèn mạt. Nhầm lẫn khái niệm ngoan hư . 14 năm làm dâu. Dâu luôn coi mọi thứ đắp lên cs là rể phải lo. Dâu chỉ cần có cái đút miệng là xong. Nhà ko giường - dâu coi ko sao .
Áo quần đựng rổ - cũng đc.
Bàn ghế ko có - cũng ko chết .. ai là qh của chồng cho gì cũng lấy..chỉ biết lấy ko bao giờ biết cho. Ko bao giờ biết thăm . Biết đáp lễ.
thế đó. Gien giống nó quan trọng vậy đó.
Chuyện tầm phào ko có tâm linh . Em sẽ xóa nó sau để trả lại tài nguyên cho thớt.