nói về chuyện thầy bảo mất sớm:
Ngõ nhà e cách đây gần 20 năm, có đôi vc , cô vợ tuổi 74, chồng e tự dưng quên, nhưng mẹ chồng đi đâu xem, chắc phải vài thầy bảo nếu k lễ thì a chồng mất sớm, cô vợ về khóc lóc khắp ngõ, và chả biết lễ không nhưng giờ ông chồng vẫn sống nhăn răng.
Còn bố e thì cách đây 13 năm, bố e cũng bệnh nan y, thầy mà mẹ e hay theo, cũng là chỗ lâu năm, trên 15 năm rồi, bảo làm lễ nọ kia, lễ e nhớ là nhiều tiền lắm, cũng phải tiền trăm, để bố e sống thêm , cuối cùng vẫn là lễ xong sau độ hơn tháng là mất thôi, nên từ đó e đã giảm tin nhiều vào việc này
Thầy đó có mẹ e và mấy đệ tử thân thiết, tháng 2 lần nào e cũng đưa mẹ e xuống, thầy hay đi lễ, là các đệ tử đóng góp, sau này e mới biết khi mẹ e kể là theo quãng đó tốn kém lắm, cứ mỗi lần đi là đóng theo suất cho cả nhà cứ vài ba triệu/lần, k kể góp ngoài.
Giờ thì mấy đệ tử thân đã bỏ đi hết theo lễ ở chùa thôi, còn mẹ em sau đợt bố e mất thì cũng bỏ k theo nữa, vì hôm bố e mất xong, đến hôm rằm, vc e thay mẹ e lúc đó mang hoa quả như thường lệ xuống điện cô gửi để cô thắp hương, nhưng cô chỉ tiếp vc e ngoài cửa cổng, vì bảo nhà e vận xám, k cho lên điện, hoa quả cô coi như nhận rồi, nhưng k lấy, vc e mang về , thế là sau vụ đó, mẹ e bỏ luôn, chắc mới ngộ ra, cũng sau đó thì mấy chị e hội thân ngày xưa cũng đi hết, sau này họ đến nhà mẹ e chơi, kể chuyện mới biết, thấy có cô bảo là cô vẫn bắn tin là gọi về, vì cùng làng với nhau, nhưng k về nữa, hồi đó e đến nhà cô, thấy có đệ tử chuyên chăm sóc nhà, dọn dẹp quần áo, đúng nghĩa ngv