Em vào hóng liên tục đợi còm mới của cụ Tô. Đọc đoạn này nhiều cảm xúc thật. Quan điểm, trải nghiệm của cụ có nhiều nét giống với chuyện đã kể của cụ Phonglantrang
Cảm giác rợn tóc gáy.Balan đất nước tươi đẹp , Thời tiết không lạnh lắm , khô ráo , những cánh rừng trải rộng ngút tầm mắt , khiến con người ta có cảm giác dễ chịu và quên đi mất hiện tại !
Đêm chưa muộn
Em cầm lái , vì em ngủ cả ngày , dậy lái cho đỡ buồn
Anh, chị và đứa nhỏ ra trên ngủ trên chiếc wagon phía sau !
Chiếc xe chạy bon bon trên con đường cao tốc 44 , Hướng về Mikolow ,
khi vừa qua chiếc cầu lớn bắc qua sông Sola một con sông chảy từ phía tây Ba lan thì đến 1 vòng xuyến lớn em bỗng thấy 2 người , 1 cô gái còn rất trẻ ôm 1 bà cụ có vẻ như ốm lắm đứng phía phải phía xe ra khỏi cao tốc , đường dẫn vào đại lộ Legionow , họ vẫy xe em , dáng bộ đang rất khẩn cấp
em dừng xe lại (một cảm giác gai gai người rất lạ lùng bỗng xuất hiện )
Tiếng anh không rõ lắm – lơ lớ , cho chúng tôi đi nhờ về nhà được chứ ?
Em trả lời – Vâng , nhà các bạn ở đâu ?
……………..
Em bỗng hỏi vì có cảm giác , Bạn là Người Nga ?
Vâng , Lậy chúa , cho chúng tôi đi nhờ về nhà , nhà chúng tôi cách đây không xa !
Vâng bạn chỉ đường đi – chúng tôi sẽ đưa chị và Bà cụ về
Cô gái chỉ tay về phía bên trái ,
Quay ngược lại phía xe vừa chạy theo cô gái chỉ , chạy bên bờ sông trên đại lộ Legionow , qua một chút ngắn thời gian một bức tường rất cao và dài hiện ra , bên trong chỉ nhìn thấy mái , những mái nhà màu gạch đã xỉn ,
Em bắt chuyện nhưng cô gái nói rất ít , chỉ ậm ừ không rõ ràng
ở đấy , những bóng điện màu vàng , sáng hắt hiu ,
kỳ lạ là vào thời bình ở khu nhà lại có những hàng rào dây thép gai ??? khá cao , phía bên trên lại là những bóng điện đỏ quạch hắt hiu sáng – trông rờn rợn
đi 1 lát nữa em thấy 1 trạm gác , bên kia trạm gác cũng có điện , em đếm được 10 ngôi nhà như thế trong hàng rào kẽm gai
còn 2 ngôi nhà phía ngoài hàng rào thép gai lại im phắc – 1 sự im lặng giả tạo và kỳ quái
cô gái nói rất nhỏ , tiếng như hơi thở
…rẽ trái – em rẽ , ánh điện đã không còn sáng , nhưng vẫn có ánh điện
cuối cùng Cô ấy bảo đây rồi ! Chúng tôi có cần phải trả gì không
Em bảo không – tôi giúp thôi – tiện đường
- xin cám ơn , Anh bạn trẻ tốt bụng , Bà già bỗng lên tiếng , giọng bà lanh lảnh !!! nhe như tiếng kim loại xiết vào nhau .
Họ mở cửa xe – cô gái đưa bà cụ lặng lẽ cả hai đi vào ngôi nhà im lìm phía trong hàng rào kẽm gai !!!
Từ trong xe em nhìn thấy mấy người cả nam lẫn nữ , có người còn mặc quần da, đeo tạp dề da kiểu thợ đóng giày ngày xưa
Họ nói chuyện ồn ào và vẫy về phía cô gái và bà cụ !
…………. Chợt em giật mình
Vì bộ đồ cô gái mặc là chiếc váy chấm hoa , cổ tròn đã …rất lỗi thời , giờ không ai mặc kiểu áo của phụ nữ thời xưa như thế nữa
Giật mình hơn
Chiếc xe của em đổ bóng xuống đường , vì ánh đèn chiếu vào xe từ phía sau ,
Nhưng cô gáí và bà cụ …..không hề có bóng hắt xuóng đường …!!!
họ đi lả lướt - là là ngang qua mặt đường ..như không bước chân ..!!!!!
Em ra khỏi xe , nhìn sang – Họ đã vào khu nhà , Bóng của họ chìm lấp vào khu nhà tối và im lặng
Em quay lại ,phía bên kia
những người vừa đứng bên đường cũng không còn ở đó !
Họ đã đi đâu ? bằng cách nào ???
Ngẩng đầu nhìn lên cổng vòm ( em đếm thì là tòa nhà thứ tư từ trái qua )
Cạnh cổng là 1 trạm gác , trên đó tối om , nhưng nhờ ánh đèn đường em vẫn nhìn thấy nguyên 1 khẩu MP 43, Maschinenpistole 43 gắn trên bờ tường
Cây gác barie sơn đen trắng , đang mở trên cây gác chắn có tấm bảng Halt – dừng lại
Trên nữa có 1 hình uốn lượn …… có mấy chữ gì đó gắn phía trên
Bất chợt cơn buồn ngủ kéo đến – em cố gắng đánh xe lên 1 chút có 1 ngôi nhà vuông – đen và phía ngoài có bãi đậu xe khá rộng !
Đậu xe ngay ngắn
Em ngủ thiếp đi
……………………
1 đường ánh sáng chạy từ 2 thanh ray của ngôi nhà chính giữa đối diện lao ra , vâng lao ra phía chiếc xe
Em mở cửa xe , châm 1 điếu thuốc và đi về phía đó
1 chùm những trái gì đó đen – và tròn treo trên cửa của những ngôi nhà đen , xỉn màu chết chóc
Em đi về phía đó
Trong những căn phòng – là những người , vâng họ im lìm , bất động nhìn về phía em , không 1 ai lên tiếng !
Vào 1 phòng có những người đàn ông , em hỏi …..tiếng vang lên nhưng không ai trả lời
Họ đang cặm cụi làm những công việc kỳ lạ
Rời khỏi căn phòng – em đi tiếp , cuối dãy hành lang là 1 cánh cửa bằng cao su
Em đẩy cánh cửa
Đằng sau nó là 1 cái bàn tròn - quanh cái bàn tròn đó là những vị nào đó mà em không thấy rõ mặt của họ
Tiếng Nga – Cậu đã đến !
Cuối cùng chúng ta đã chờ được cậu !
………………………………………………………………
……………………………………………………………..
Hãy nhớ điều ấy !
Chúng ta cần được cầu nguyện , chúng ta cần những lời cầu nguyện , không phải là mang hình ảnh của chúng ta để vào bảo tàng , như vậy chúng ta bị mắc kẹt ở 1 tường không gian kép
Bởi chúng ta là những linh hồn
Chúng ta không thể vượt qua được hình ảnh của chính mình !
Đã có những vị linh mục cũng đã đến đây , nhưng họ cầu nguyện chưa đủ để có thể giải thoát tất cả chúng ta
Trước cánh cổng không gian ,
Chúng ta cần có giấy mời
Giấy mời đó là những lời cầu nguyện !
Khi những lời cầu nguyện thành tâm nhất được gửi đi – chúng ta sẽ có những tấm vé thông hành để trở về với ánh sáng của mình
…………………..
Nghe tiếng gọi
Em giật mình tỉnh giấc - trời đã sáng , nhìn đồng hồ - 9 giờ 10
Mấy người Ba lan đang nói gì đó
Em hỏi họ bằng tiếng Anh
Họ hỏi sao lại đậu xe ở đây
Em nhìn lên – Cái bảng – Arbeit macht Frei , trời ơi ( Lao động tao ra tự do )
Vậy là đêm qua em đã dừng xe ngay phía ngoài của lò thiêu người , trại tập trung Auschwitz !!!....... giấc mơ đêm qua là thật ???
Bước chân vào trong , những tội ác kinh tởm của Đức quốc xã vẫn còn đó
Arbeit macht Frei , ( Lao động tao ra tự do ) Tụi đức đã lừa cả hàng nghìn người làm việc đến kiệt sức
Khi họ bị ốm đau , bệnh tật thì đưa họ vào phòng hơi ngạt , phun khí độc giết hàng loạt , sau đó đốt xác họ
Chiếc lò đốt xác vẫn còn , những thanh sắt để đẩy xác vào lò nhìn thật ám ảnh , bờ tường lò thiêu xác bám đầy khói đen , khói từ xác người
đi về phía định hướng giấc mơ đêm qua
Giật mình - 1 cánh cửa bằng cao su , đen xì và to
em đẩy cửa , đúng 1 chiếc bàn tròn , đằng sau cái bàn ấy là 1 đống rất nhiều những áo quần , da có , vải có , trong những chiếc tủ kính , Nơi trưng bày hiện vật của tù nhân bị giết !!!!! ám ảnh hơn cả là chiếc tủ kinh to, cao dọc theo nó là những chiếc chân , tay , sắt có , gỗ có cao su có , và những mẩu dây da đai người ..... có lẽ họ bị tước đi những thứ đó trước khi bị thiêu xác
chỉ có điều không có chiếc ghế nào ở đó !
Từ từ - em quỳ xuống , không có nhang , em thắp cho họ nến nhang bằng những lời càu nguyện chân thành nhất
Cầu cho họ được về ...Thiên đường , về tay phương cực lạc , hay về nơi vĩnh hằng
Bỏ lại những đau đớn , những thù hằn của 1 kiếp người , nhận lấy lời cầu nguyện của em , như một tấm vé thông hành
Cầu cho họ mãi mãi hạnh phúc ở nơi thiên đàng , hay miền cực lạc !
Bài này nhiều cảm xúc quá cụ ạ.Balan đất nước tươi đẹp , Thời tiết không lạnh lắm , khô ráo , những cánh rừng trải rộng ngút tầm mắt , khiến con người ta có cảm giác dễ chịu và quên đi mất hiện tại !
Đêm chưa muộn
Em cầm lái , vì em ngủ cả ngày , dậy lái cho đỡ buồn
Anh, chị và đứa nhỏ ra trên ngủ trên chiếc wagon phía sau !
Chiếc xe chạy bon bon trên con đường cao tốc 44 , Hướng về Mikolow ,
khi vừa qua chiếc cầu lớn bắc qua sông Sola một con sông chảy từ phía tây Ba lan thì đến 1 vòng xuyến lớn em bỗng thấy 2 người , 1 cô gái còn rất trẻ ôm 1 bà cụ có vẻ như ốm lắm đứng phía phải phía xe ra khỏi cao tốc , đường dẫn vào đại lộ Legionow , họ vẫy xe em , dáng bộ đang rất khẩn cấp
em dừng xe lại (một cảm giác gai gai người rất lạ lùng bỗng xuất hiện )
Tiếng anh không rõ lắm – lơ lớ , cho chúng tôi đi nhờ về nhà được chứ ?
Em trả lời – Vâng , nhà các bạn ở đâu ?
……………..
Em bỗng hỏi vì có cảm giác , Bạn là Người Nga ?
Vâng , Lậy chúa , cho chúng tôi đi nhờ về nhà , nhà chúng tôi cách đây không xa !
Vâng bạn chỉ đường đi – chúng tôi sẽ đưa chị và Bà cụ về
Cô gái chỉ tay về phía bên trái ,
Quay ngược lại phía xe vừa chạy theo cô gái chỉ , chạy bên bờ sông trên đại lộ Legionow , qua một chút ngắn thời gian một bức tường rất cao và dài hiện ra , bên trong chỉ nhìn thấy mái , những mái nhà màu gạch đã xỉn ,
Em bắt chuyện nhưng cô gái nói rất ít , chỉ ậm ừ không rõ ràng
ở đấy , những bóng điện màu vàng , sáng hắt hiu ,
kỳ lạ là vào thời bình ở khu nhà lại có những hàng rào dây thép gai ??? khá cao , phía bên trên lại là những bóng điện đỏ quạch hắt hiu sáng – trông rờn rợn
đi 1 lát nữa em thấy 1 trạm gác , bên kia trạm gác cũng có điện , em đếm được 10 ngôi nhà như thế trong hàng rào kẽm gai
còn 2 ngôi nhà phía ngoài hàng rào thép gai lại im phắc – 1 sự im lặng giả tạo và kỳ quái
cô gái nói rất nhỏ , tiếng như hơi thở
…rẽ trái – em rẽ , ánh điện đã không còn sáng , nhưng vẫn có ánh điện
cuối cùng Cô ấy bảo đây rồi ! Chúng tôi có cần phải trả gì không
Em bảo không – tôi giúp thôi – tiện đường
- xin cám ơn , Anh bạn trẻ tốt bụng , Bà già bỗng lên tiếng , giọng bà lanh lảnh !!! nhe như tiếng kim loại xiết vào nhau .
Họ mở cửa xe – cô gái đưa bà cụ lặng lẽ cả hai đi vào ngôi nhà im lìm phía trong hàng rào kẽm gai !!!
Từ trong xe em nhìn thấy mấy người cả nam lẫn nữ , có người còn mặc quần da, đeo tạp dề da kiểu thợ đóng giày ngày xưa
Họ nói chuyện ồn ào và vẫy về phía cô gái và bà cụ !
…………. Chợt em giật mình
Vì bộ đồ cô gái mặc là chiếc váy chấm hoa , cổ tròn đã …rất lỗi thời , giờ không ai mặc kiểu áo của phụ nữ thời xưa như thế nữa
Giật mình hơn
Chiếc xe của em đổ bóng xuống đường , vì ánh đèn chiếu vào xe từ phía sau ,
Nhưng cô gáí và bà cụ …..không hề có bóng hắt xuóng đường …!!!
họ đi lả lướt - là là ngang qua mặt đường ..như không bước chân ..!!!!!
Em ra khỏi xe , nhìn sang – Họ đã vào khu nhà , Bóng của họ chìm lấp vào khu nhà tối và im lặng
Em quay lại ,phía bên kia
những người vừa đứng bên đường cũng không còn ở đó !
Họ đã đi đâu ? bằng cách nào ???
Ngẩng đầu nhìn lên cổng vòm ( em đếm thì là tòa nhà thứ tư từ trái qua )
Cạnh cổng là 1 trạm gác , trên đó tối om , nhưng nhờ ánh đèn đường em vẫn nhìn thấy nguyên 1 khẩu MP 43, Maschinenpistole 43 gắn trên bờ tường
Cây gác barie sơn đen trắng , đang mở trên cây gác chắn có tấm bảng Halt – dừng lại
Trên nữa có 1 hình uốn lượn …… có mấy chữ gì đó gắn phía trên
Bất chợt cơn buồn ngủ kéo đến – em cố gắng đánh xe lên 1 chút có 1 ngôi nhà vuông – đen và phía ngoài có bãi đậu xe khá rộng !
Đậu xe ngay ngắn
Em ngủ thiếp đi
……………………
1 đường ánh sáng chạy từ 2 thanh ray của ngôi nhà chính giữa đối diện lao ra , vâng lao ra phía chiếc xe
Em mở cửa xe , châm 1 điếu thuốc và đi về phía đó
1 chùm những trái gì đó đen – và tròn treo trên cửa của những ngôi nhà đen , xỉn màu chết chóc
Em đi về phía đó
Trong những căn phòng – là những người , vâng họ im lìm , bất động nhìn về phía em , không 1 ai lên tiếng !
Vào 1 phòng có những người đàn ông , em hỏi …..tiếng vang lên nhưng không ai trả lời
Họ đang cặm cụi làm những công việc kỳ lạ
Rời khỏi căn phòng – em đi tiếp , cuối dãy hành lang là 1 cánh cửa bằng cao su
Em đẩy cánh cửa
Đằng sau nó là 1 cái bàn tròn - quanh cái bàn tròn đó là những vị nào đó mà em không thấy rõ mặt của họ
Tiếng Nga – Cậu đã đến !
Cuối cùng chúng ta đã chờ được cậu !
………………………………………………………………
……………………………………………………………..
Hãy nhớ điều ấy !
Chúng ta cần được cầu nguyện , chúng ta cần những lời cầu nguyện , không phải là mang hình ảnh của chúng ta để vào bảo tàng , như vậy chúng ta bị mắc kẹt ở 1 tường không gian kép
Bởi chúng ta là những linh hồn
Chúng ta không thể vượt qua được hình ảnh của chính mình !
Đã có những vị linh mục cũng đã đến đây , nhưng họ cầu nguyện chưa đủ để có thể giải thoát tất cả chúng ta
Trước cánh cổng không gian ,
Chúng ta cần có giấy mời
Giấy mời đó là những lời cầu nguyện !
Khi những lời cầu nguyện thành tâm nhất được gửi đi – chúng ta sẽ có những tấm vé thông hành để trở về với ánh sáng của mình
…………………..
Nghe tiếng gọi
Em giật mình tỉnh giấc - trời đã sáng , nhìn đồng hồ - 9 giờ 10
Mấy người Ba lan đang nói gì đó
Em hỏi họ bằng tiếng Anh
Họ hỏi sao lại đậu xe ở đây
Em nhìn lên – Cái bảng – Arbeit macht Frei , trời ơi ( Lao động tao ra tự do )
Vậy là đêm qua em đã dừng xe ngay phía ngoài của lò thiêu người , trại tập trung Auschwitz !!!....... giấc mơ đêm qua là thật ???
Bước chân vào trong , những tội ác kinh tởm của Đức quốc xã vẫn còn đó
Arbeit macht Frei , ( Lao động tao ra tự do ) Tụi đức đã lừa cả hàng nghìn người làm việc đến kiệt sức
Khi họ bị ốm đau , bệnh tật thì đưa họ vào phòng hơi ngạt , phun khí độc giết hàng loạt , sau đó đốt xác họ
Chiếc lò đốt xác vẫn còn , những thanh sắt để đẩy xác vào lò nhìn thật ám ảnh , bờ tường lò thiêu xác bám đầy khói đen , khói từ xác người
đi về phía định hướng giấc mơ đêm qua
Giật mình - 1 cánh cửa bằng cao su , đen xì và to
em đẩy cửa , đúng 1 chiếc bàn tròn , đằng sau cái bàn ấy là 1 đống rất nhiều những áo quần , da có , vải có , trong những chiếc tủ kính , Nơi trưng bày hiện vật của tù nhân bị giết !!!!! ám ảnh hơn cả là chiếc tủ kinh to, cao dọc theo nó là những chiếc chân , tay , sắt có , gỗ có cao su có , và những mẩu dây da đai người ..... có lẽ họ bị tước đi những thứ đó trước khi bị thiêu xác
chỉ có điều không có chiếc ghế nào ở đó !
Từ từ - em quỳ xuống , không có nhang , em thắp cho họ nến nhang bằng những lời càu nguyện chân thành nhất
Cầu cho họ được về ...Thiên đường , về tay phương cực lạc , hay về nơi vĩnh hằng
Bỏ lại những đau đớn , những thù hằn của 1 kiếp người , nhận lấy lời cầu nguyện của em , như một tấm vé thông hành
Cầu cho họ mãi mãi hạnh phúc ở nơi thiên đàng , hay miền cực lạc !
Hồi nhỏ em từng đọc 1 bài trong 1 cuốn sách nào đó( hình như của LX ). Trong đó nói ĐQX từng giết hại hàng loạt và tận dụng cả xác chết của người Do Thái đến ghê tởm. Không biết cuốn sách có nói quá lên không nữa. Đại ý ĐQX đầu tiên sẽ tịch thu tài sản và dồn người DT vào các trại lđ cưỡng bức kiêm lò giết người y như cụ kể . Nhưng trước tiên họ sẽ bị khám lấy hết trang sức và quần áo. Sau đó lao động khổ sai. Nếu không đủ sk sẽ bị giết ngay trong phòng hoặc thùng xe khí độc. Tóc pn bị cắt dùng làm đệm cho ghế chuyên dụng trong tàu ngầm. Xác bị nung lên lấy mỡ làm xà phòng và xương cốt hóa tro làm phân bón. Sau khi giết hàng loạt thì sẽ khám tìm răng vàng nhổ trước.Balan đất nước tươi đẹp , Thời tiết không lạnh lắm , khô ráo , những cánh rừng trải rộng ngút tầm mắt , khiến con người ta có cảm giác dễ chịu và quên đi mất hiện tại !
Đêm chưa muộn
Em cầm lái , vì em ngủ cả ngày , dậy lái cho đỡ buồn
Anh, chị và đứa nhỏ ra trên ngủ trên chiếc wagon phía sau !
Chiếc xe chạy bon bon trên con đường cao tốc 44 , Hướng về Mikolow ,
khi vừa qua chiếc cầu lớn bắc qua sông Sola một con sông chảy từ phía tây Ba lan thì đến 1 vòng xuyến lớn em bỗng thấy 2 người , 1 cô gái còn rất trẻ ôm 1 bà cụ có vẻ như ốm lắm đứng phía phải phía xe ra khỏi cao tốc , đường dẫn vào đại lộ Legionow , họ vẫy xe em , dáng bộ đang rất khẩn cấp
em dừng xe lại (một cảm giác gai gai người rất lạ lùng bỗng xuất hiện )
Tiếng anh không rõ lắm – lơ lớ , cho chúng tôi đi nhờ về nhà được chứ ?
Em trả lời – Vâng , nhà các bạn ở đâu ?
……………..
Em bỗng hỏi vì có cảm giác , Bạn là Người Nga ?
Vâng , Lậy chúa , cho chúng tôi đi nhờ về nhà , nhà chúng tôi cách đây không xa !
Vâng bạn chỉ đường đi – chúng tôi sẽ đưa chị và Bà cụ về
Cô gái chỉ tay về phía bên trái ,
Quay ngược lại phía xe vừa chạy theo cô gái chỉ , chạy bên bờ sông trên đại lộ Legionow , qua một chút ngắn thời gian một bức tường rất cao và dài hiện ra , bên trong chỉ nhìn thấy mái , những mái nhà màu gạch đã xỉn ,
Em bắt chuyện nhưng cô gái nói rất ít , chỉ ậm ừ không rõ ràng
ở đấy , những bóng điện màu vàng , sáng hắt hiu ,
kỳ lạ là vào thời bình ở khu nhà lại có những hàng rào dây thép gai ??? khá cao , phía bên trên lại là những bóng điện đỏ quạch hắt hiu sáng – trông rờn rợn
đi 1 lát nữa em thấy 1 trạm gác , bên kia trạm gác cũng có điện , em đếm được 10 ngôi nhà như thế trong hàng rào kẽm gai
còn 2 ngôi nhà phía ngoài hàng rào thép gai lại im phắc – 1 sự im lặng giả tạo và kỳ quái
cô gái nói rất nhỏ , tiếng như hơi thở
…rẽ trái – em rẽ , ánh điện đã không còn sáng , nhưng vẫn có ánh điện
cuối cùng Cô ấy bảo đây rồi ! Chúng tôi có cần phải trả gì không
Em bảo không – tôi giúp thôi – tiện đường
- xin cám ơn , Anh bạn trẻ tốt bụng , Bà già bỗng lên tiếng , giọng bà lanh lảnh !!! nhe như tiếng kim loại xiết vào nhau .
Họ mở cửa xe – cô gái đưa bà cụ lặng lẽ cả hai đi vào ngôi nhà im lìm phía trong hàng rào kẽm gai !!!
Từ trong xe em nhìn thấy mấy người cả nam lẫn nữ , có người còn mặc quần da, đeo tạp dề da kiểu thợ đóng giày ngày xưa
Họ nói chuyện ồn ào và vẫy về phía cô gái và bà cụ !
…………. Chợt em giật mình
Vì bộ đồ cô gái mặc là chiếc váy chấm hoa , cổ tròn đã …rất lỗi thời , giờ không ai mặc kiểu áo của phụ nữ thời xưa như thế nữa
Giật mình hơn
Chiếc xe của em đổ bóng xuống đường , vì ánh đèn chiếu vào xe từ phía sau ,
Nhưng cô gáí và bà cụ …..không hề có bóng hắt xuóng đường …!!!
họ đi lả lướt - là là ngang qua mặt đường ..như không bước chân ..!!!!!
Em ra khỏi xe , nhìn sang – Họ đã vào khu nhà , Bóng của họ chìm lấp vào khu nhà tối và im lặng
Em quay lại ,phía bên kia
những người vừa đứng bên đường cũng không còn ở đó !
Họ đã đi đâu ? bằng cách nào ???
Ngẩng đầu nhìn lên cổng vòm ( em đếm thì là tòa nhà thứ tư từ trái qua )
Cạnh cổng là 1 trạm gác , trên đó tối om , nhưng nhờ ánh đèn đường em vẫn nhìn thấy nguyên 1 khẩu MP 43, Maschinenpistole 43 gắn trên bờ tường
Cây gác barie sơn đen trắng , đang mở trên cây gác chắn có tấm bảng Halt – dừng lại
Trên nữa có 1 hình uốn lượn …… có mấy chữ gì đó gắn phía trên
Bất chợt cơn buồn ngủ kéo đến – em cố gắng đánh xe lên 1 chút có 1 ngôi nhà vuông – đen và phía ngoài có bãi đậu xe khá rộng !
Đậu xe ngay ngắn
Em ngủ thiếp đi
……………………
1 đường ánh sáng chạy từ 2 thanh ray của ngôi nhà chính giữa đối diện lao ra , vâng lao ra phía chiếc xe
Em mở cửa xe , châm 1 điếu thuốc và đi về phía đó
1 chùm những trái gì đó đen – và tròn treo trên cửa của những ngôi nhà đen , xỉn màu chết chóc
Em đi về phía đó
Trong những căn phòng – là những người , vâng họ im lìm , bất động nhìn về phía em , không 1 ai lên tiếng !
Vào 1 phòng có những người đàn ông , em hỏi …..tiếng vang lên nhưng không ai trả lời
Họ đang cặm cụi làm những công việc kỳ lạ
Rời khỏi căn phòng – em đi tiếp , cuối dãy hành lang là 1 cánh cửa bằng cao su
Em đẩy cánh cửa
Đằng sau nó là 1 cái bàn tròn - quanh cái bàn tròn đó là những vị nào đó mà em không thấy rõ mặt của họ
Tiếng Nga – Cậu đã đến !
Cuối cùng chúng ta đã chờ được cậu !
………………………………………………………………
……………………………………………………………..
Hãy nhớ điều ấy !
Chúng ta cần được cầu nguyện , chúng ta cần những lời cầu nguyện , không phải là mang hình ảnh của chúng ta để vào bảo tàng , như vậy chúng ta bị mắc kẹt ở 1 tường không gian kép
Bởi chúng ta là những linh hồn
Chúng ta không thể vượt qua được hình ảnh của chính mình !
Đã có những vị linh mục cũng đã đến đây , nhưng họ cầu nguyện chưa đủ để có thể giải thoát tất cả chúng ta
Trước cánh cổng không gian ,
Chúng ta cần có giấy mời
Giấy mời đó là những lời cầu nguyện !
Khi những lời cầu nguyện thành tâm nhất được gửi đi – chúng ta sẽ có những tấm vé thông hành để trở về với ánh sáng của mình
…………………..
Nghe tiếng gọi
Em giật mình tỉnh giấc - trời đã sáng , nhìn đồng hồ - 9 giờ 10
Mấy người Ba lan đang nói gì đó
Em hỏi họ bằng tiếng Anh
Họ hỏi sao lại đậu xe ở đây
Em nhìn lên – Cái bảng – Arbeit macht Frei , trời ơi ( Lao động tao ra tự do )
Vậy là đêm qua em đã dừng xe ngay phía ngoài của lò thiêu người , trại tập trung Auschwitz !!!....... giấc mơ đêm qua là thật ???
Bước chân vào trong , những tội ác kinh tởm của Đức quốc xã vẫn còn đó
Arbeit macht Frei , ( Lao động tao ra tự do ) Tụi đức đã lừa cả hàng nghìn người làm việc đến kiệt sức
Khi họ bị ốm đau , bệnh tật thì đưa họ vào phòng hơi ngạt , phun khí độc giết hàng loạt , sau đó đốt xác họ
Chiếc lò đốt xác vẫn còn , những thanh sắt để đẩy xác vào lò nhìn thật ám ảnh , bờ tường lò thiêu xác bám đầy khói đen , khói từ xác người
đi về phía định hướng giấc mơ đêm qua
Giật mình - 1 cánh cửa bằng cao su , đen xì và to
em đẩy cửa , đúng 1 chiếc bàn tròn , đằng sau cái bàn ấy là 1 đống rất nhiều những áo quần , da có , vải có , trong những chiếc tủ kính , Nơi trưng bày hiện vật của tù nhân bị giết !!!!! ám ảnh hơn cả là chiếc tủ kinh to, cao dọc theo nó là những chiếc chân , tay , sắt có , gỗ có cao su có , và những mẩu dây da đai người ..... có lẽ họ bị tước đi những thứ đó trước khi bị thiêu xác
chỉ có điều không có chiếc ghế nào ở đó !
Từ từ - em quỳ xuống , không có nhang , em thắp cho họ nến nhang bằng những lời càu nguyện chân thành nhất
Cầu cho họ được về ...Thiên đường , về tay phương cực lạc , hay về nơi vĩnh hằng
Bỏ lại những đau đớn , những thù hằn của 1 kiếp người , nhận lấy lời cầu nguyện của em , như một tấm vé thông hành
Cầu cho họ mãi mãi hạnh phúc ở nơi thiên đàng , hay miền cực lạc !
Cái này cụ nói làm em thấy mình dại quá. Em từng làm rồi . Ngay cả 1 2 lần ngồi taxi từ NA Hà Tĩnh ra cũng chủ động bảo lx : em(;hoặc anh ) táp vào hỏi . Nếu thuận đường thì cho cô hay cậu đợi xe khách kia đi luôn ra HN cũng đc . Lấy vé bằng xe khách mà tăng thêm đồng thuốc nước . Mình anh cũng có ngồi hết chỗ đâu.Trên đường đêm - tuyệt đối đừng bao giờ dừng lại cho người đi nhờ , bất kể cách nào ạ
sợ nhất gặp Ma sống thì sẽ không còn ngồi mà kể được chuyện nữa
còn gặp những linh hồn đang cần 1 gì đó từ mình - hay muốn thanh toán ân oán với mình thì không thể tránh được đâu ,
Họ có cách tiếp cận của họ - cứ hiên ngang mà đón nhận thôi
Giống như , 1 số người khi sợ thì hét lên , chui vào phòng - đóng kín cửa
Thì ....kể như xong , bởi vì những bức tường chỉ ngăn cản được người sống
còn các linh hồn - họ không có giới hạn như chúng ta - họ đi qua tường như những cái bóng !
Máy bay ném bom hiện đại nhất mà Đức QX đã có nhưng chưa kịp sản xuất hàng loạt và đem vào chiến đấuHồi nhỏ em từng đọc 1 bài trong 1 cuốn sách nào đó( hình như của LX ). Trong đó nói ĐQX từng giết hại hàng loạt và tận dụng cả xác chết của người Do Thái đến ghê tởm. Không biết cuốn sách có nói quá lên không nữa. Đại ý ĐQX đầu tiên sẽ tịch thu tài sản và dồn người DT vào các trại lđ cưỡng bức kiêm lò giết người y như cụ kể . Nhưng trước tiên họ sẽ bị khám lấy hết trang sức và quần áo. Sau đó lao động khổ sai. Nếu không đủ sk sẽ bị giết ngay trong phòng hoặc thùng xe khí độc. Tóc pn bị cắt dùng làm đệm cho ghế chuyên dụng trong tàu ngầm. Xác bị nung lên lấy mỡ làm xà phòng và xương cốt hóa tro làm phân bón. Sau khi giết hàng loạt thì sẽ khám tìm răng vàng nhổ trước.
ĐQX có nhiều thành tựu khoa học mà ứng dụng cho tới ngày nay vẫn chưa bị lỗi thời. Hoặc làm gợi ý tiền đề cho thành tựu công nghệ ngày nay . Em thống kê tạm theo hiểu biết hạn hẹp . Có thể sai.
Đường hóa học.
Nhựa giả da.
Máy bay phản lực .
Máy elechma.
Tên lửa hành trình.
Áp dụng trực thăng.
Học thuyết chiến tranh hiện đại.
Ma túy đá ( hại ).
Tàu ngầm điện tử.
Nghe nói cả đạn phóng giàn phản lực kachusa vốn đc thiết kế đầu tiên do ĐQX nhưng chi phí bắn cao nên tạm ngưng sx.
Xem HBO thấy cha đẻ phóng tàu vào vũ trụ của Mỹ là tiến sĩ Braw của ĐQX chạy ra hàng và Mỹ trọng dụng tại Nasa .
Phát minh thiết bị cho phép máy bay ném bom đêm.
Mb ném bom dạng như B2 của Mỹ bây giờ.
Phim màu.
( em cũng xem đâu đó . Trong chiến dịch Điện Biên Phủ . Pháp đã sd 1 lượng lính SS của đức bị bắt đi đánh nhau với ta . Trong thế chiến 2 Sư đoàn 101 Mỹ có 1 câu : SS tuyên bố không bắt tù binh 101. Và 101 cũng đáp lễ như vậy với SS )
Trở lại câu chuyện tàn bạo độc ác của ĐQX em còn nhớ 1 thước phim tài liệu. Quân Mỹ bắt pn và đàn ông Đức đi đào mộ tập thể tù binh và dọn dẹp chôn cất lại với 1 câu : để họ biết . Chồng , cha , anh họ đã làm chuyện gì.
Ám ảnh quá Cụ ạ.Thực tế vào auschwitz cụ mới thấy nó nặng nề thế nào
Cả cái trại giam ấy được xây dựng khép kín , Tù nhân sẽ phải đi làm , tạo ra bánh mỳ , để nuôi chính họ và ĐQX
dưới tầng hầm mơi kinh hòang , là lò mổ - lò mổ thực sự - Nhìn khủng khiếp lắm
Bon Đức cắt , cấy ghép thân thể người từ lâu rồi
chúng sản xuất tên lửa w2 , w 3 nhờ vào sức lao động của tù binh
chúng lôi pn ra hãm hiếp khi muốn ,
chúng cho 1 số người Nga , tiệp làm tay sai - họ xử bắn đồng bào của chính họ
những gì em kể chỉ là 1 phần rất nhỏ
Nhìn cái giá treo cổ nó mới rùng rợn !
còn lò hơi ngạt thì , bước vào 1 phát ...cảm giác.hàng vạn linh hồn bám theo ,
nhìncái lỗ hơi độc mà sợ cho sự tán ác của con người
Máy bay ném bom hiện đại nhất mà Đức QX đã có nhưng chưa kịp sản xuất hàng loạt và đem vào chiến đấu
![]()
Và máy bay ném bom tàng hình hiện đại nhất của Mỹ hiện nay, B2 Spirit, hoạt động từ 1989 (hơn 50 năm sau)
![]()
Chế độ đó đầy tinh hoa . Như 1 khối thép tốt hàng đầu TG tiếc thay nó không được dùng làm máy móc y khoa mà lại làm máy chém với nhiều dân tộc .Thực tế vào auschwitz cụ mới thấy nó nặng nề thế nào
Cả cái trại giam ấy được xây dựng khép kín , Tù nhân sẽ phải đi làm , tạo ra bánh mỳ , để nuôi chính họ và ĐQX
dưới tầng hầm mơi kinh hòang , là lò mổ - lò mổ thực sự - Nhìn khủng khiếp lắm
Bon Đức cắt , cấy ghép thân thể người từ lâu rồi
chúng sản xuất tên lửa w2 , w 3 nhờ vào sức lao động của tù binh
chúng lôi pn ra hãm hiếp khi muốn ,
chúng cho 1 số người Nga , tiệp làm tay sai - họ xử bắn đồng bào của chính họ
những gì em kể chỉ là 1 phần rất nhỏ
Nhìn cái giá treo cổ nó mới rùng rợn !
còn lò hơi ngạt thì , bước vào 1 phát ...cảm giác.hàng vạn linh hồn bám theo ,
nhìncái lỗ hơi độc mà sợ cho sự tán ác của con người
Vâng Cụ, ý em là em đến Phú Quốc đã không chịu được rồi, giả sử đến trại tập trung của ĐQX như Cụ kể chắc em không qua nổi cổng ạ.Phú quốc không thể so vơi Auschwitz được
Cụ đã đến cây Đa Tri tôn chưa ?
hay bảo tàng tai Ba chúc , an giang chưa ạ ?
nếu để so sánh thì ba chúc chỉ là 1 phần rất nhỏ so với Auschwitz
có điều Tâm linh ở Auschwitz lại hiền hơn ở Ba chúc cụ ạ
Có cụ ạEm đã từ lâu vẫn cố tìm hiểu vì sao Hitle lại lấy biểu tượng cho đế chế của ông ta là hình đảo nghịch lại của chữ Vạn trong Phật giáo
Có điều gì đó, có sợi dây nào đó (không gian, thời gian) giữa 2 symbol này không?
Qua những gì trên cả sách, báo giấy từ 20 năm trước và internet ngày nay, em vẫn chưa có được câu trả lời thỏa mãn
Rất mong Cụ chia sẻ thêm
Trân trọng
Lót dép ngồi nghe cụ kể đoạn chữ đỏ này.Cái này cụ nói làm em thấy mình dại quá. Em từng làm rồi . Ngay cả 1 2 lần ngồi taxi từ NA Hà Tĩnh ra cũng chủ động bảo lx : em(;hoặc anh ) táp vào hỏi . Nếu thuận đường thì cho cô hay cậu đợi xe khách kia đi luôn ra HN cũng đc . Lấy vé bằng xe khách mà tăng thêm đồng thuốc nước . Mình anh cũng có ngồi hết chỗ đâu.
Ở PQ mợ ngủ bất kỳ homstay hay ks nào mà tra ls nó mới ra đời cách đây 10 15 năm trở lại thì nguy cơ ngủ bên hay trên nơi từng là 1 nghĩa trang nhỏ hay vài ngôi mộ là hết sức bt mợ ạ.Vâng Cụ, ý em là em đến Phú Quốc đã không chịu được rồi, giả sử đến trại tập trung của ĐQX như Cụ kể chắc em không qua nổi cổng ạ.
Em thấy nói đi cũng phải nói lại, nếu sau chiến tranh thế giới thứ nhất Đức không bị dồn đến đường cùng với khoản bồi thường chiến tranh khổng lồ bị áp, khiến cho nền kinh tế sụp đổ, lạm phát phi mã, vác cả bao tiền mới mua được ổ bánh mì, dân đói khổ thì Hitle cũng không có cửa.Có cụ ạ
Hitle là kẻ tin tuyệt đối vào tâm linh
Ông ta có ngọn giáo thần
Ông ta đã được nhìn thấy các nhà sư ấn độ bay lên khi nhập thiền
Ông ta gần như một người được chọn
Ông ta được thừa hưởng rất nhều từ các đạo khác - ông ta bắt đầu hiểu về không gian song song cụ ạ
ông ta cũng được các nhà sư ấn độ giải thích về cách tiếp nhận năng lượng qua não bộ , đưa xuống cột sống và toàn thân
Ông ta được giải thích về cách mở các luân xa !
Nhưng ông ta đi sai con đường , cũng chỉ vì dân tộc mình , mà đi giết hại , tàn sát những dân tộc khác
Kết cục là - Kẻ tà đạo tán ác thì - trời tru đất diệt
Israel cũng lấy được 1 phần NL của các vị thiên sứ để lại
chỉ 1 phần rất nhỏ - Nhưng họ cải thiện đất nước từ 1 sa mạc như thế nào các cụ đã thấy
Nhưng nếu họ vẫn tàn sát các dân tộc , tôn giáo khác thì họ cũng sẽ sớm diệt vong thôi !
Em đã đọc câu chuyện của cụ, màn đêm tĩnh lặng, m.ng xung quanh ngủ hết chỉ còn mình, đúng là rùng rợn.Trên đường đêm - tuyệt đối đừng bao giờ dừng lại cho người đi nhờ , bất kể cách nào ạ
sợ nhất gặp Ma sống thì sẽ không còn ngồi mà kể được chuyện nữa
còn gặp những linh hồn đang cần 1 gì đó từ mình - hay muốn thanh toán ân oán với mình thì không thể tránh được đâu ,
Họ có cách tiếp cận của họ - cứ hiên ngang mà đón nhận thôi
Giống như , 1 số người khi sợ thì hét lên , chui vào phòng - đóng kín cửa
Thì ....kể như xong , bởi vì những bức tường chỉ ngăn cản được người sống
còn các linh hồn - họ không có giới hạn như chúng ta - họ đi qua tường như những cái bóng !
Đấy là lịch sử nói như vậyEm thấy nói đi cũng phải nói lại, nếu sau chiến tranh thế giới thứ nhất Đức không bị dồn đến đường cùng với khoản bồi thường chiến tranh khổng lồ bị áp, khiến cho nền kinh tế sụp đổ, lạm phát phi mã, vác cả bao tiền mới mua được ổ bánh mì, dân đói khổ thì Hitle cũng không có cửa.
Còn những gì Israel đang làm với người dân Palestine hiện nay là diệt chủng.
Chiến tranh thế giới thứ nhất kết thúc năm 1918. Năm 1921, Đức phải chi trả khoản bồi thường chiến tranh đầu tiên theo hiệp ước Versailles (1919). Sau đó là lạm phát phi mã kéo sụp nền kinh tế thì phe phát xít mới có cửa mà cụ.Đấy là lịch sử nói như vậy
còn thực tế Hitle đã chuẩn bị chiến tranh từ những năm 1933
Sản lượng sắt thép , và đồ công nghiệp của Đức tăng gấp 3 , đến 4 lần
ông ta cho xây dụng mạng lưới , tuyến đường cao tốc tốt nhất châu âu từ những năm đó
Điều ấy khẳng định Ông ta chuẩn bị cho chiến tranh - ý đồ bá chủ thế giới đã có trong đầu ông ta lâu lắm rồi
Mãi năm 39 ông ta mới xua quân đánh Balan
Khoản bồi thường chiến tranh thì không riêng Phổ đâu ạ
Hà lan cũng bị tính