- Biển số
- OF-783713
- Ngày cấp bằng
- 14/7/21
- Số km
- 72
- Động cơ
- 30,016 Mã lực
- Tuổi
- 38
- Nơi ở
- đội cấn, ba đình, hà nội
em xin kê ghế ạ (đang chạy đua lên 100km), các cụ thông cảm ạ
Sau mợ rep: These are apples and guavas ."- Còn có mấy ngày nữa hết tháng rồi, doanh số thì táo bón mãi ko ra nổi mà chúng mày còn mua táo mua ổi về ngồi ăn vặt cả lũ với nhau"
Bonus thêm quả lườm cháy mắt
Gennady Mikhailovich Reshetnikov (1939 - 2016) làm hiệu trưởng Học viện quân sự Phòng thủ Không gian và Vũ trụ mang tên Nguyên soái Liên Xô Georgy Konstantinovich Zhukov giai đoạn 1991 - 1999, trung tướng từ 1992.Cụ chắc sang Nga năm 1982?
Thì em nói là ''chỗ mợ'' thôi ạ. May chỗ em sếp dễ tính món lễ lạt, cứ đủ thủ tục cơ bản là được.Em có diễn giải ở còm trên đấy.
Ở nhà mẹ em thì em thắp hương kiểu mùa nào thức ấy, hoa trái tươi đầu mùa, thơm ngon, chứ ko kiêng gì cả. Dâng lên Ông bà Gia thần Gia tiên nhà mình cốt ở tấm lòng mình mà.
Theo Tiếng Trung thì quả táo lại đồng âm với từ "bình" là bình an, quả ổi đồng âm với từ "lưu" là lưu thông cơSau mợ rep: These are apples and guavas .
Dì cụ linh thiêng và che chở con cháu ghê thật. E tò mò chút. Ngoài cụ thì các thành viên khác trong gia đình có ai được Dì tương tác như vậy không ?Trước ngày ra quân khoảng 1 tháng !
Tiểu đoàn trưởng gọi lên vào giữa buổi trưa , Đôi mắt đăm chiêu ông nhìn em rất lâu !
em lại tưởng , toi rồi - chắc đêm qua đậu xe không ngay ngắn hay quên cục chèn , hoặc thắt nút bạt thùng ....hay thứ gì đó , ông gọi lên sạc cho 1 trận rồi !!!
Ông đẩy chén trà về em , uống đi , em thật sự ngạc nhiên , chưa bao giờ ông mời em trà
Mày về đi - 1 tuần phép , rồi quay lại đơn vị , ở lại quân ngũ vài năm nữa nhá !!! trời ơi , 4 năm lính , giờ thêm vài năm nữa , thời đó chả ai muốn đi lính , đói khổ và không có tương lai !
quân lệnh như sơn - em sắp xếp ba lô về !
Ngôi nhà , mọi thứ vẫn như xưa , thằng em đã đi đại học chưa ra trường , căn bếp xiêu vẹo và bắt đầu dột
em xách dao chặt những lá cọ tươi cặm cụi dặm lại mái bếp , và cả mái nhà cho Mẹ
rồi cứ thế đến ngày thứ 6 - Mẹ hình như đã biết trước !
Bà hỏi - con lần này đi lâu phải không ? - em im lặng và cuối cùng đành trả lời , có lẽ con phải đi thêm mấy năm nữa mẹ ạ !
Bà lặng đi một lúc , đôi mắt xa xôi , ........
Biết làm sao bây giờ - ý nghĩ đào ngũ thoáng qua .....rồi vụt tắt ngay , bởi vì đào ngũ cũng ko thể ở nhà với Bà được !
Đêm
đêm trăng sáng - tiếng dế kêu - không ngủ được em ra ngoài hiên ngồi uống nước
Tiếng Mẹ vọng ra - Hút thuốc ít thôi con , Ngủ đi mai con lên đường rồi , mẹ để mấy cân trà trong Ba lô con mang đến đơn vị mời anh em đồng đội !
Ráo hoảnh - nhưng em biết Bà đang khóc
Chưa dứt tiếng Mẹ - Thì tuy không thấy gì - Nhưng luồng tư tưởng lại chợt đến !
...... Bảo là biết trước thì không phải , Nhưng giọng Dì rất nhẹ nhàng ....từng thứ từng thứ hiện dần ra trong đầu em , con phải đi , lần này sẽ đi xa và chỉ có thế mới có thể có tương lai , ...cứ thế ...cứ thế , Dì mách nước , ( thực sự là mách nước )
Sáng hôm sau mẹ ngạc nhiên _ sao mày chưa đi con ?
em quay lại rút mấy đồng còn lại trong túi - dúi vào tay Bà , con đi đã nhá ! Mẹ giữ sức khỏe , con sẽ thư cho Mẹ
em không kịp giải thích
chạy vào bản - ôm 1 bình rượu tác kè , và 5 kg gạo nếp nương đánh đổi bằng 1 bộ quân phục mới
ra ga nhảy tàu - Trốn vé , xuống tàu ôm lỉnh kỉnh đi bộ đoạn đường dài trở về đơn vị
lọ mọ xuông đên đon vị , cứ vật vờ ngoài cho đến tối mịt mới dám mò về
Vì ngày ấy - Hối lộ là tội to lắm - nên tránh để anh em nhìn thấy mà thôi !
Thủ trưởng - Mày muộn 1 ngày , sao thế ??
dạ thưa thủ trưởng ....... em có bình rượu tắc kè và kg chè biếu thủ trưởng , nhà em nghèo , chỉ có thế , thủ trưởng thông cảm ạ - Nhà em dột phải dặm lại hết em không kịp nên lỡ chuyến tàu ạ
............ Ông nhìn chăm chăm ,
Mày ! ngay ngày mai , làm đơn đi ! - em giật mình
đơn gì ạ ? Mai sẽ có cán bộ quân khu xuống tuyển sỹ quan đi Nga
mày chưa sỹ quan , nhưng thôi để tao lo !!!
Giờ thì về nghỉ ngơi đi .....dạ , dạ thưa thủ trưởng , em không biết viết đơn thế nào ạ , ông mở ngăn kéo bàn làm việc đưa cho em 1 tờ đơn ,
viết y như thế này !
Em đã xoá theo yêu cầu của cụ. Em luôn mong kẻ ác, kẻ xấu bị trừng trị.vâng , nhưng nhờ mợ xóa dùm em còm trích dẫn nhé
nhậy cảm lắm ạ
cảm ơn mợ !
Để yên thì bình an lưu thôngTheo Tiếng Trung thì quả táo lại đồng âm với từ "bình" là bình an, quả ổi đồng âm với từ "lưu" là lưu thông cơ
Cái hôm ăn táo ăn ổi đấy mà trúng mấy hợp đồng lớn thì có khi từ đó táo và ổi lại vào list ưu tiên ấy ạ.Để yên thì bình an lưu thông
Mong ước chung ngàn đời của người dân lương thiện. Chẳng thế mà truyện cổ tích nhà mình kết thúc luôn có hậu, khuyên răn con cháu sống hiền lành, tình nghĩa có trước có sau.Em đã xoá theo yêu cầu của cụ. Em luôn mong kẻ ác, kẻ xấu bị trừng trị.
Hihi, mình thân nhân viên quèn thì phải lựa lựa sếp thôi. Sếp em được cái ưu điểm tốt tính. Tuy đồng bóng lúc cáu thì quát cho ung thủ thật đấy, nhưng vẫn phảu ghi nhận thi thoảng sếp trúng quả, có lộc gì đó là chúng em tưng bừng ăn ngập mặt, lộc cash đc tán phát cho như dzẩy đồngCái hôm ăn táo ăn ổi đấy mà trúng mấy hợp đồng lớn thì có khi từ đó táo và ổi lại vào list ưu tiên ấy ạ.
Nói đùa vậy thôi chứ kiểu các cụ nói có kiêng có lành ấy Mợ. Như em hôm nào đi làm rẽ vào cổng cơ quan mà gặp xe sếp đi ra là em cũng ngại, vì nhỡ đâu sếp đi không được như ý lại bảo tại ra cổng gặp gái già
Mà có những việc khó giải thích lắm. Hơn chục năm trước em được tặng 1 cái áo sơ mi nhung tăm màu tím cẩm rất đẹp, nhưng mà sau 1 thời gian cứ hễ mặc cái áo đó là gặp xui từ nhỏ đến lớn là em không động đến nó nữa luôn.
Có đứa trong công ty em nói, hôm nào sếp em mặc cái áo đó là nó bị ăn chửi.Cái hôm ăn táo ăn ổi đấy mà trúng mấy hợp đồng lớn thì có khi từ đó táo và ổi lại vào list ưu tiên ấy ạ.
Nói đùa vậy thôi chứ kiểu các cụ nói có kiêng có lành ấy Mợ. Như em hôm nào đi làm rẽ vào cổng cơ quan mà gặp xe sếp đi ra là em cũng ngại, vì nhỡ đâu sếp đi không được như ý lại bảo tại ra cổng gặp gái già
Mà có những việc khó giải thích lắm. Hơn chục năm trước em được tặng 1 cái áo sơ mi nhung tăm màu tím cẩm rất đẹp, nhưng mà sau 1 thời gian cứ hễ mặc cái áo đó là gặp xui từ nhỏ đến lớn là em không động đến nó nữa luôn.
Như này thì em cũng ưng ạHihi, mình thân nhân viên quèn thì phải lựa lựa sếp thôi. Sếp em được cái ưu điểm tốt tính. Tuy đồng bóng lúc cáu thì quát cho ung thủ thật đấy, nhưng vẫn phảu ghi nhận thi thoảng sếp trúng quả, có lộc gì đó là chúng em tưng bừng ăn ngập mặt, lộc cash đc tán phát cho như dzẩy đồng
Vậy bạn đấy thử mua 1 cái áo có màu tương sinh với màu áo đó của sếp, để sẵn ở công ty, lúc nào sếp mặc áo đó thì lấy áo dự phòng ra mặc vào xem có thay đổi phong thủy không ạCó đứa trong công ty em nói, hôm nào sếp em mặc cái áo đó là nó bị ăn chửi.
cụ mô tả đoạn này là thời cũng hiện đại rồi, chắc phải tầm 9x -2000......
Ngày đi đã đến !
15 thằng , trong đó em là hạ sỹ quan ....mới tinh , mặc quân phục ra sân bay nội bài
Sân bay toàn con nhà giàu , Những anh chàng chắc cũng chỉ tuổi như em thôi nhưng họ ăn mặc quá đẹp, rõ tươm ......nhìn lại chỉ có mấy thằng em là vẫn giày ba ta lính , bộ quân phục trông rõ ôi ! không phù hợp vơi không gian của cái sân bay dường như chỉ dánh cho người ....đẳng cấp trên !
các cô gái xinh đẹp ăn mặc hợp thời trang - Những thằng lính trẻ như em chỉ dám ....nhìn nhanh qua rồi quay đi , mọi thứ xa lệch nhau quá xa ...Ôi tại sao , cũng là một con người , 1 kiếp người !
trong Ba lô có đúng 2 cuốn sách và 2 bộ quân phục 1 mới , 1 cũ , chai rượu Nếp mới mà đơn vị phát cho mỗi thằng một chai và 1 tút thuốc lá SAPA , không có đầu lọc Tiểu đoàn trưởng dúi vào balô , Ông như một người Cha thứ 2 trong cuộc đời của em , Nhớ mãi dáng ông quân tư trang chỉnh tề , vẫy vẫy cái mũ vải mãi theo chúng em khi bọn em leo lên chiếc xe tải chạy xa dần rời khỏi đơn vị
15 thằng còn không được đi qua hải quan mà lầm lũi qua cửa của kho hàng sân bay
lên chiếc IL 86 , ngồi dọc trên 2 hàng ghế sắt của chiếc maý bay quân sự Nga chở hàng
thế là em đi ! em và đòng đội bay sang Nga
đến một nơi mình chưa biết gì về nó , và xa , xa lắm !
Tương lai mịt mờ - 1 thằng con nhà nghèo , lớ ngớ Hạ sỹ quan ! lấy gì ra để trông vào tuơng lai đây!
Nhưng - em vẫn vững tin vì em có Dì ,
có lẽ lúc khẩn cấp , em có thể cầu nguyện , có thể kêu cầu !
1- năm 89 90 thì Liên Xô sụp đổ. Và ngay tầm 85 86 hay gì đó anh họ em ( nay đã mất ) đi Tiệp Khắc đã đi bằng máy bay dân dụng bt .cụ mô tả đoạn này là thời cũng hiện đại rồi, chắc phải tầm 9x -2000
em đến đứng xem trực tiếp cảnh bắn vào toà nhà Quốc hộiTóm lại là các cụ đoán gần chuẩn đấy , không cần cụ thể quá đâu ạ ,
Em được chứng kiến cảnh xe tăng Nga bao vây và bắn thẳng vào tòa nhà quốc hội Nga hay còn gọi là nhà trắng . thời Александр Руцкой đảo chính !
đấy là nỗi đau lớn nhất của thầy hiệu trưởng trường em , và là nỗi hổ thẹn của những người lính như em , cả Nga lẫn Việt
chỉ sau nỗi đau của riêng trường em về việc Mathias Rust phi chiếc Cessna 172 xuống quảng trường đỏ đứng hút thuốc phì phèo - Nỗi đau của lính phòng thủ không gian như chúng em