[Funland] Nơi chia sẻ những câu chuyện Tâm linh trong cuộc sống thường ngày 2023 Vol 7

Trạng thái
Thớt đang đóng

hanoi16

Xe tăng
Biển số
OF-789373
Ngày cấp bằng
5/9/21
Số km
1,229
Động cơ
259,121 Mã lực
Cụ có thể chia sẻ câu niệm chú đó không?
Vì đêm ngủ em cũng bị đội này quấy làm giật mình tỉnh giấc nên khi nghĩ ra thì trước khi ngủ em cũng chỉ đọc nhẩm trong đầu vài câu ko theo nguyên tắc nào cụ ạ. Em nhẩm một loạt nên ko biết câu nào hiệu nghiệm nhất, vì em nhớ lúc đầu em khấn Bồ Tát thì thấy vẫn bị quấy đau bụng nên em nhẩm luôn vài câu nôm na như: lạy quan thế âm Bồ Tát, lạy Đức Lạt Ma, xin ông bà ông vải đang theo con phù hộ, xin thổ công thổ địa... đuổi những vong linh đang quấy quả quanh đây đi, adidaphat và lặp lại khi khỏi thì thôi. Thực tế thì sau khi nhẩm cỡ 3-5 phút là hết đau. Em cũng mong cc đã gặp kiểu bị quấy phá chia sẻ thêm chút về cách hoá giải, hạn chế đội đó ạ.

Có lẽ do chỗ em ở ko có bàn thờ gia tiên chỉ có bàn thờ Thổ công, chắc thấy toà trẻ con, thổ công thổ địa bỏ qua nên đội vong trẻ này mới vào quấy em được.
 
Chỉnh sửa cuối:

Xe nội lước

Xe container
Biển số
OF-528779
Ngày cấp bằng
26/8/17
Số km
7,764
Động cơ
291,345 Mã lực
Chỗ em chó mà ko xích hay bị vợt đi lắm. Thỉnh thoảng ko gặp các bạn trơn trơn, dài ngoằn lại thấy thiếu cụ ạ. Có đợt ngày nào em cũng gặp em hổ trâu dài gần 3m, to bằng cổ tay trẻ con ở cùng 1 chỗ nhưng sau vài hôm mưa mãi ko thấy em ý quay lại, tưởng em ý bỏ đi rồi, may sao 1 tuần sau lại thấy em ý ở cách chỗ cũ 100m và vừa lột xong :))
Cụ ở đâu mà sợ vậy.
Em rất sợ rắn, nhưng thịt rắn thì lại " iêu " he he.
Nhìn con rắn trườn đi trong sự bất lực của mình, em vừa sợ vừa tiếc 🤣🤣
 

hanoi16

Xe tăng
Biển số
OF-789373
Ngày cấp bằng
5/9/21
Số km
1,229
Động cơ
259,121 Mã lực
Cụ ở đâu mà sợ vậy.
Em rất sợ rắn, nhưng thịt rắn thì lại " iêu " he he.
Nhìn con rắn trườn đi trong sự bất lực của mình, em vừa sợ vừa tiếc 🤣🤣
Ơ con hổ trâu hiền mà cụ. Nó ở dưới trang trại nhà em mấy năm nay rồi, kiểu lâu lâu ko gặp thấy nhớ ý cụ 😆😆😆

Nhà em sát đường 1a, cũng gần thành phố nhưng chắc do có nhiều cây cối nên đội dài dài này cũng hay lượn lờ cụ ạ. Chỉ ko thấy rắn nước thôi, đội rắn nước vừa lành vừa ngon, chẹp chẹp 😆😆😆😅😅😅😅. Phía LB, GL có quán rắn nào ngon ko cụ nhỉ :))
 

tazan_90

Xe điện
Biển số
OF-423578
Ngày cấp bằng
19/5/16
Số km
2,084
Động cơ
238,993 Mã lực
Tuổi
42
Thật ra sự việc xảy ra chỉ là điềm báo cho chuỗi thịnh suy cụ nhỉ. Nhưng phải công nhận có những điềm dù biết cũng ko tránh được, dù cố giải hạn, chỉ mong ko ảnh hưởng đến sinh mạng hay sức khoẻ cụ nhờ.





Có kịp chạy đâu cụ, lần nó trườn qua cổ chân quá nhanh quá nguy hiểm ko kịp phản ứng, còn lần sau lại nghĩ là em thạch sùng đùa mình 😆😆😆😆
Nhìn thấy bọn này em cũng kinh, nhưng thịt của bọn nó ngon thật cụ nhờ 😅😅😅
Mọi việc cứ theo tự nhiên thôi mợ,mình muốn tránh cũng không được,số mình đã thế thì cứ theo thôi.
Thịt rắn ngon nhưng 10 năm nay em ko ăn.trước ở quê những con gì chạy được là mình ăn hết
 

tazan_90

Xe điện
Biển số
OF-423578
Ngày cấp bằng
19/5/16
Số km
2,084
Động cơ
238,993 Mã lực
Tuổi
42
Em cũng có đợt phải ngủ ở bệnh viện trông người nhà ốm mà ko hiểu sao ngủ rất ngon và ko bao giờ bị bóng đè hay ác mộng.

Em cũng thấy lạ là đi chùa ở mình về thì em bị vong theo và gặp ác mộng, nhưng sao đi chùa bên Thái hay bên Cam em lại ko thấy hiện tượng lạ nào. Em cũng có thời gian ở eu tương đối dài, thời gian đó em vẫn có nhiều giấc mơ điềm báo may rủi nhưng tuyệt đối ko bị bóng đè hay gặp vong như khi ở trong nước. Tất nhiên em luôn tránh ko đến nơi âm khí nặng như cánh đồng Chum, trại tập trung thời Đức quốc xã, nhà tù Hoả Lò...Có lẽ nào khác văn hoá thì các bạn vong cũng ko gây phiền hà gì cho mình cụ nhỉ??? :D
Công nhận với mợ là ngủ bệnh viện ngủ ngon và mát lắm.
Nam 99 em ngủ trông thằng bạn c3 bị tai nạn ở bv Tỉnh Ninh Bình,nữa đêm em vè mất vid nhiều muỗi quá.
Năm 2013 ngủ ở bv C17 trong đà nẵng mát lắm 2 vc 1 phòng ngủ li bì ko biết gì ,tự dưng mơ thấy có ai nói xong rồi,giật mình tỉnh dậy vk mìn đau bụng và xong thật.
 

hanoi16

Xe tăng
Biển số
OF-789373
Ngày cấp bằng
5/9/21
Số km
1,229
Động cơ
259,121 Mã lực
Mọi việc cứ theo tự nhiên thôi mợ,mình muốn tránh cũng không được,số mình đã thế thì cứ theo thôi.
Thịt rắn ngon nhưng 10 năm nay em ko ăn.trước ở quê những con gì chạy được là mình ăn hết
Vâng cụ. Tuy nhiên, nếu có điềm báo lành thì mình nương theo dòng để mọi việc thuận hơn cũng tốt. Điềm xấu em thấy khó giải để giảm thiểu hậu quả, chắc năng lượng nó mạnh nên át hết.
Nhiều người cũng kiêng ăn thịt rắn, thịt chó hay thịt vịt vì sợ đen đủi cụ nhỉ. Em cũng thích ăn thịt chó mà kiêng nên thỉnh thoảng ăn thịt dê hay thịt cừu cho đỡ thèm cụ ạ 😆😆😆😆
 

angkorwat

Xe container
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,210
Động cơ
551,836 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
Em vốn là thằng vô thần không tin có ma quỷ. Hồi đi buôn biên giới đã từng nằm bãi tha ma đầu đường 5 hàng đêm để đón xe hàng về. Đi xây mộ cho ông già thì em cũng nằm cả đêm ngoài nghĩa trang chỉ mong gặp ông già lên để nói chuyện nhưng chẳng bao giờ có. Nhưng có hai chuyện khiến em nửa tin nửa ngờ:
1) Hồi 1977 đơn vị em ở Tây Ninh chốt dọc biên giới khu vực Bến Sỏi. Thi thoảng Polpot xua quân sang quấy nhiễu dọc biên đều bị bọn em đánh bật về bên kia biên giới. Bình thường mỗi chốt có một tiểu đội. Khoảng 2 tuần thì bọn em lại được đổi về hậu cứ cho anh em khác lên thay. Lần đó tiểu đội lên thay bọn em phần đa là lính mới quê ở Như Quỳnh ( Hải Hưng) vào tiếp quản hầm của em là 3 cậu trẻ măng. Trong đó có một cậu tên Đ, ku này như con gái. Trắng trẻo, thấp bé và có hai hàng lông mi cong vút. Em bàn giao lại vị trí và dặn dò cẩn thận chuyện gác sách và những giờ nào bọn nó hay sang. Những hướng nào cần tập trung quan sát. Sau đó mới thu dọn quân trang rời chốt khoảng 3km mới có xe đón về. Trên đường về em cứ nghĩ vẩn vơ đên cu Đ này và có linh cảm đêm nay bọn Polpot sẽ mò sang, đa số lính mới chưa đụng trận nào ko biết có ổn không.
Đến trưa thì bọn em về hậu cứ. Tắm giặt và được lĩnh phụ cấp kéo nhau đi ăn nhậu, mua thuốc lá, dạo chợ ngắm gái...nên cũng quên cái việc trên chốt.
Chiều về thể thao, ăn cơm. 9h đi ngủ, lúc đó mới nghĩ đến anh em trên chốt không biết đêm nay mà Polpot nó mò sang thật thì đánh đấm kiểu gì ? Em ngủ thiếp đi lúc nào không hay. Trong giấc mơ em thấy thằng cu Đ người đầy máu chạy về sân đại đội, em chạy ra nó liền nó :" Mất chốt rồi anh ơi" em nhìn kỹ thấy mặt nó thủng lỗ chỗ. Thế quá nào mà nó lại đi đứng nói năng bình thường thế ?
Tiếng còi báo động chiến đấu vang lên, em giật mình tỉnh dậy, nhìn đồng hồ gần 4h sáng. Vội sách súng đạn ra sân tập hợp. Đại đội phó T cũng người Hải hưng nói nhanh: " Cách đây 2h địch cho một đại đội sang lấn chiếm khu vực chúng ta chốt, theo ban tham mưu trung đoàn báo xuống là chốt đã mất, anh em ở chốt chưa biết sống chết thế nào ? Trung đoàn yêu cầu chúng ta gấp rút phản kích giành lại chốt ngay. Các đ/c mới về lúc sáng cũng đi luôn. Tôi sẽ trực chỉ huy"
Bọn em lập tức lên đường và trước 9h sáng bọn em đã giành lại chốt đánh bật Polpot về bên kia. Đi vào căn hầm của mình em thấy 3 ông lính mới nằm úp sấp người còn sũng máu. Mấy khẩu AK còn chưa kịp mở khóa an toàn. Lật thằng Đ lên thì ngực nó vỡ toác, mặt còn bị 3 phát đạn súng ngắn xuyên từ trước ra sau, gần giống giấc mơ của em. Cả tiểu đội mới lên thay bị tiêu diệt.
2) Em có một bà chị ruột đi lao động bên Nga bị tai nạn giao thông và mất bên đó, chỉ đưa lọ tro về. Đó là năm 1988. Cách đây hơn 10 năm gì đó, hai đứa em gái vào Thanh Hóa chỗ cô Phương về nói với em : " Bọn em vào gặp cô Phương, nhờ cô nên gặp được chị B. Anh T thân với chị B nhất thì đi cũng bọn em thì chị ấy mới lên lâu và nói chuyện nhiều được" em cũng bán tín bán nghi. Nghĩ bụng " Ờ thì đi, xem thực hư thế nào ?"
Vậy là em cùng hai cô em gái phi vào Thanh Hóa ( chỗ Cầu Hàm Rồng) cô Phương TH chắc nhiều cụ biết. Đến chỉ thắp hương ở sân rồi ngồi đợi. Khi nào vong nhà ai lên thì sẽ vào gặp. Nên có người vừa đến đã gặp được, có người chờ 1-2 ngày ko gặp được. May cho nhà em là ngồi chờ hơn 1h thì thấy ở trong gọi : " Có ai là người nhà của V.T.B không ? Vào gặp đi" em hơi hoảng :" Thế éo nào lại biết rõ họ tên bà chị mình. Mà từ lúc vào đây 3 anh em câm như thóc. Chỉ khấn thầm ngoài sân là mong gặp được chị thôi"
Vào đến trong phòng gặp cô Phương thì thực ra cô như một người phiên dịch để 3 anh em nói chuyện với bà chị thôi. Nói chung mọi chuyện trong gia đình hầu như chính xác 100%. Sau khi trò chuyện gần một giờ. Em mới hỏi một chuyện mà chỉ em với bà chị biết, trong nhà ko ai biết. Là chuyện khi em ở Campuchia về phép, trước khi trở lại K em có cho bà chị cái quần jean em đang mặc. Bà chị rất thích nhưng không dám lấy, sợ bà già mắng là em nó về mà cái gì cũng đòi. Em phải hứa là sẽ ko kể với ai, và chị bảo là tự mua. Vậy là chuyện đó chỉ hai chị em biết với nhau. Khi hỏi đến chuyện đó thì vong bà chị kể vanh vách. Đến lúc đó thì em phải công nhận: đúng chị mình đây rồi. Không lẽ lại có linh hồn, vong vủng vớ vẩn thật.
Theo em thì chết là hết. Đến bây giờ em vẫn cho là như vậy. Nhưng với hai câu chuyện trên thì em chịu không lý giải nổi.
Góp vui với các cụ chút trải nghiệm trong đời.
 

hanoi16

Xe tăng
Biển số
OF-789373
Ngày cấp bằng
5/9/21
Số km
1,229
Động cơ
259,121 Mã lực
Công nhận với mợ là ngủ bệnh viện ngủ ngon và mát lắm.
Nam 99 em ngủ trông thằng bạn c3 bị tai nạn ở bv Tỉnh Ninh Bình,nữa đêm em vè mất vid nhiều muỗi quá.
Năm 2013 ngủ ở bv C17 trong đà nẵng mát lắm 2 vc 1 phòng ngủ li bì ko biết gì ,tự dưng mơ thấy có ai nói xong rồi,giật mình tỉnh dậy vk mìn đau bụng và xong thật.
Ơ thật, em thấy ngủ ở BV còn mát hơn ở biển hay nằm võng ở nhà 😆😆😆
 

Citronella

Xe buýt
Biển số
OF-528268
Ngày cấp bằng
23/8/17
Số km
969
Động cơ
223,486 Mã lực
Tuổi
47
Tuyệt quá, vậy là Mạch thớt Tâm linh đã phát huy tác dụng kết nối những người đã từng hữu duyên mà chưa biết, như Cụ và em

Nhà số 7, nếu em không nhầm, thì là dãy nhà cạnh cổng, mặt đường, một đầu nhà số 7 áp vào cổng, đầu còn lại áp vào ... nhà xác.
Nhà này hình chữ L. Tầng 1 đã có 1 thời gian là khoa Hồi sức cấp cứu.

Nhà xác của BV này dừng hoạt động khoảng năm 2005-2006. Khi đó, các Cụ ra đi ở đây sẽ đưa về số 5 Trần Thánh Tông hoặc nơi khác

Hiện nay, nhà xác đã không còn. Vị trí đó hiện nằm dưới nền toà nhà mới xây, chính là toà nhà xây lên và toạ lạc lên vị trí của 2 toà nhà: nhà Nội A (nhà số 1), nhà số 7 và nhà xác

Hồi 2001,2002, em mới ra trường, đang làm nhà nước, vẫn vào trông nom Bố em ở Nội A, toà nhà số 1

Biết đâu, lúc đó, em đã hữu duyên gặp Cụ anh, mà đến giờ, nhờ Duyên mạch Thớt Tâm linh, mới được biết
Hôm trước em đi qua BV Hữu nghị thì thấy lại có nhà xác và nhà tang lễ mới xây xong rồi ạ.

Em thì vẫn luôn lặng thầm đọc các thớt này hay như thời xưa thì hay đọc Vô thủy vô chung, chỉ thấy là thời gian trôi nhanh quá, hai thế giới vẫn tồn tại song song chỉ là một cái hiện còn một cái ẩn mà dường như quyền năng của thế giới ẩn thì mạnh mẽ nhưng lặng thầm hơn thế giới hiện hữu. Em thì vẫn quan niệm "nước sông không phạm nước giếng" cố gắng sống tử tế, giảm bớt cái tham đi, sống đừng cố lấn lướt người khác.
 

Mimeo

Xe điện
Biển số
OF-443121
Ngày cấp bằng
6/8/16
Số km
3,329
Động cơ
206,515 Mã lực
Nơi ở
Neverland
Em vốn là thằng vô thần không tin có ma quỷ. Hồi đi buôn biên giới đã từng nằm bãi tha ma đầu đường 5 hàng đêm để đón xe hàng về. Đi xây mộ cho ông già thì em cũng nằm cả đêm ngoài nghĩa trang chỉ mong gặp ông già lên để nói chuyện nhưng chẳng bao giờ có. Nhưng có hai chuyện khiến em nửa tin nửa ngờ:
1) Hồi 1977 đơn vị em ở Tây Ninh chốt dọc biên giới khu vực Bến Sỏi. Thi thoảng Polpot xua quân sang quấy nhiễu dọc biên đều bị bọn em đánh bật về bên kia biên giới. Bình thường mỗi chốt có một tiểu đội. Khoảng 2 tuần thì bọn em lại được đổi về hậu cứ cho anh em khác lên thay. Lần đó tiểu đội lên thay bọn em phần đa là lính mới quê ở Như Quỳnh ( Hải Hưng) vào tiếp quản hầm của em là 3 cậu trẻ măng. Trong đó có một cậu tên Đ, ku này như con gái. Trắng trẻo, thấp bé và có hai hàng lông mi cong vút. Em bàn giao lại vị trí và dặn dò cẩn thận chuyện gác sách và những giờ nào bọn nó hay sang. Những hướng nào cần tập trung quan sát. Sau đó mới thu dọn quân trang rời chốt khoảng 3km mới có xe đón về. Trên đường về em cứ nghĩ vẩn vơ đên cu Đ này và có linh cảm đêm nay bọn Polpot sẽ mò sang, đa số lính mới chưa đụng trận nào ko biết có ổn không.
Đến trưa thì bọn em về hậu cứ. Tắm giặt và được lĩnh phụ cấp kéo nhau đi ăn nhậu, mua thuốc lá, dạo chợ ngắm gái...nên cũng quên cái việc trên chốt.
Chiều về thể thao, ăn cơm. 9h đi ngủ, lúc đó mới nghĩ đến anh em trên chốt không biết đêm nay mà Polpot nó mò sang thật thì đánh đấm kiểu gì ? Em ngủ thiếp đi lúc nào không hay. Trong giấc mơ em thấy thằng cu Đ người đầy máu chạy về sân đại đội, em chạy ra nó liền nó :" Mất chốt rồi anh ơi" em nhìn kỹ thấy mặt nó thủng lỗ chỗ. Thế quá nào mà nó lại đi đứng nói năng bình thường thế ?
Tiếng còi báo động chiến đấu vang lên, em giật mình tỉnh dậy, nhìn đồng hồ gần 4h sáng. Vội sách súng đạn ra sân tập hợp. Đại đội phó T cũng người Hải hưng nói nhanh: " Cách đây 2h địch cho một đại đội sang lấn chiếm khu vực chúng ta chốt, theo ban tham mưu trung đoàn báo xuống là chốt đã mất, anh em ở chốt chưa biết sống chết thế nào ? Trung đoàn yêu cầu chúng ta gấp rút phản kích giành lại chốt ngay. Các đ/c mới về lúc sáng cũng đi luôn. Tôi sẽ trực chỉ huy"
Bọn em lập tức lên đường và trước 9h sáng bọn em đã giành lại chốt đánh bật Polpot về bên kia. Đi vào căn hầm của mình em thấy 3 ông lính mới nằm úp sấp người còn sũng máu. Mấy khẩu AK còn chưa kịp mở khóa an toàn. Lật thằng Đ lên thì ngực nó vỡ toác, mặt còn bị 3 phát đạn súng ngắn xuyên từ trước ra sau, gần giống giấc mơ của em. Cả tiểu đội mới lên thay bị tiêu diệt.
2) Em có một bà chị ruột đi lao động bên Nga bị tai nạn giao thông và mất bên đó, chỉ đưa lọ tro về. Đó là năm 1988. Cách đây hơn 10 năm gì đó, hai đứa em gái vào Thanh Hóa chỗ cô Phương về nói với em : " Bọn em vào gặp cô Phương, nhờ cô nên gặp được chị B. Anh T thân với chị B nhất thì đi cũng bọn em thì chị ấy mới lên lâu và nói chuyện nhiều được" em cũng bán tín bán nghi. Nghĩ bụng " Ờ thì đi, xem thực hư thế nào ?"
Vậy là em cùng hai cô em gái phi vào Thanh Hóa ( chỗ Cầu Hàm Rồng) cô Phương TH chắc nhiều cụ biết. Đến chỉ thắp hương ở sân rồi ngồi đợi. Khi nào vong nhà ai lên thì sẽ vào gặp. Nên có người vừa đến đã gặp được, có người chờ 1-2 ngày ko gặp được. May cho nhà em là ngồi chờ hơn 1h thì thấy ở trong gọi : " Có ai là người nhà của V.T.B không ? Vào gặp đi" em hơi hoảng :" Thế éo nào lại biết rõ họ tên bà chị mình. Mà từ lúc vào đây 3 anh em câm như thóc. Chỉ khấn thầm ngoài sân là mong gặp được chị thôi"
Vào đến trong phòng gặp cô Phương thì thực ra cô như một người phiên dịch để 3 anh em nói chuyện với bà chị thôi. Nói chung mọi chuyện trong gia đình hầu như chính xác 100%. Sau khi trò chuyện gần một giờ. Em mới hỏi một chuyện mà chỉ em với bà chị biết, trong nhà ko ai biết. Là chuyện khi em ở Campuchia về phép, trước khi trở lại K em có cho bà chị cái quần jean em đang mặc. Bà chị rất thích nhưng không dám lấy, sợ bà già mắng là em nó về mà cái gì cũng đòi. Em phải hứa là sẽ ko kể với ai, và chị bảo là tự mua. Vậy là chuyện đó chỉ hai chị em biết với nhau. Khi hỏi đến chuyện đó thì vong bà chị kể vanh vách. Đến lúc đó thì em phải công nhận: đúng chị mình đây rồi. Không lẽ lại có linh hồn, vong vủng vớ vẩn thật.
Theo em thì chết là hết. Đến bây giờ em vẫn cho là như vậy. Nhưng với hai câu chuyện trên thì em chịu không lý giải nổi.
Góp vui với các cụ chút trải nghiệm trong đời.
Em cảm ơn cụ đã chia sẻ ạ. Với câu chuyện thứ nhất, giữ gìn biên cương Tổ quốc toàn vẹn, hoà bình như bây giờ quả là vô giá, đánh đổi bằng biết bao xương máu, anh dũng hy sinh của thế hệ đi trước. Em xin được kính cẩn tri ân cụ và những người đồng đội của cụ ạ.

Câu chuyện thứ hai, em cũng tin chắc đó là người chị B của cụ thì mới rõ ràng được những câu chuyện trong nhà hay chuyện riêng với nhau. Tuy đã ngừng hoạt động về thân xác nhưng tinh thần hồn vía vẫn còn đó, nếu bắt đúng tần số là sẽ cảm được. Những chuyện này, không thể lý giải bằng khoa học được.
 
Chỉnh sửa cuối:

buicongchuc

Xe ngựa
Biển số
OF-146822
Ngày cấp bằng
23/6/12
Số km
26,132
Động cơ
630,239 Mã lực
Nơi ở
Bắc Từ Liêm, Hà Nội
Tuyệt quá, vậy là Mạch thớt Tâm linh đã phát huy tác dụng kết nối những người đã từng hữu duyên mà chưa biết, như Cụ và em

Nhà số 7, nếu em không nhầm, thì là dãy nhà cạnh cổng, mặt đường, một đầu nhà số 7 áp vào cổng, đầu còn lại áp vào ... nhà xác.
Nhà này hình chữ L. Tầng 1 đã có 1 thời gian là khoa Hồi sức cấp cứu.

Nhà xác của BV này dừng hoạt động khoảng năm 2005-2006. Khi đó, các Cụ ra đi ở đây sẽ đưa về số 5 Trần Thánh Tông hoặc nơi khác

Hiện nay, nhà xác đã không còn. Vị trí đó hiện nằm dưới nền toà nhà mới xây, chính là toà nhà xây lên và toạ lạc lên vị trí của 2 toà nhà: nhà Nội A (nhà số 1), nhà số 7 và nhà xác

Hồi 2001,2002, em mới ra trường, đang làm nhà nước, vẫn vào trông nom Bố em ở Nội A, toà nhà số 1

Biết đâu, lúc đó, em đã hữu duyên gặp Cụ anh, mà đến giờ, nhờ Duyên mạch Thớt Tâm linh, mới được biết
Năm 2002 em hay gặp cụ nghệ sy Trịnh Thịnh ở BV, thi thoảng cụ ra chỗ nhà ăn số 7 nhâm nhi ly cafe'. Hồi đấy cứ mỗi lần động thổ ở BV, sếp G.Đ Cty em lại mời sư cụ Tịnh (lúc đó **//) ở chùa QS sang làm lễ, và em cũng hay gặp cả cụ Tứ, cụ Điện (lú đó *//).
 

slaz8

Xe ngựa
Biển số
OF-73831
Ngày cấp bằng
25/9/10
Số km
25,089
Động cơ
622,206 Mã lực
Gần nhà e có 1 cái Điếm xóm (miếu nhỏ - tuỳ nơi gọi)
Bà về nói với nhà e, vợ e nghĩ mãi mới ra nguyên nhân là tối hôm trước nhà e có 3x, sáng ra chưa tắm rửa đã đi sắp lễ. E vẫn luôn tin có thờ có thiêng có kiêng có lành các cụ ạ.


B460E86C-6B16-4EFB-B6A5-730002283FD4.jpeg

Ảnh Điếm
Lân xau coá tòm tiem thì phải tém dửa xạch xẽ nhớ. Không mợ ma nổi máu Hoạn thư là gấu nhà cụ mệt đới ;))
 
Chỉnh sửa cuối:

Thichhaihoa

Xe tải
Biển số
OF-563617
Ngày cấp bằng
10/4/18
Số km
486
Động cơ
153,376 Mã lực
Em lại vào hóng cccm kể chuyện tâm linh, chính từ những còm, những bài viết trên đây góp phần dẫn dắt em đến nghiên cứu Phật giáo. Đến giờ em có ý nghĩ muốn được giao tiếp trực với một người nào đó của thế giới bên kia, nhưng có vẻ mong muốn ấy hơi khó vì công phu tu tập của mình = 0
 

DurexXL

Xe lăn
Biển số
OF-495573
Ngày cấp bằng
7/3/17
Số km
12,505
Động cơ
868,745 Mã lực
Nơi ở
Đỉnh Vu Sơn
Em vốn là thằng vô thần không tin có ma quỷ. Hồi đi buôn biên giới đã từng nằm bãi tha ma đầu đường 5 hàng đêm để đón xe hàng về. Đi xây mộ cho ông già thì em cũng nằm cả đêm ngoài nghĩa trang chỉ mong gặp ông già lên để nói chuyện nhưng chẳng bao giờ có. Nhưng có hai chuyện khiến em nửa tin nửa ngờ:
1) Hồi 1977 đơn vị em ở Tây Ninh chốt dọc biên giới khu vực Bến Sỏi. Thi thoảng Polpot xua quân sang quấy nhiễu dọc biên đều bị bọn em đánh bật về bên kia biên giới. Bình thường mỗi chốt có một tiểu đội. Khoảng 2 tuần thì bọn em lại được đổi về hậu cứ cho anh em khác lên thay. Lần đó tiểu đội lên thay bọn em phần đa là lính mới quê ở Như Quỳnh ( Hải Hưng) vào tiếp quản hầm của em là 3 cậu trẻ măng. Trong đó có một cậu tên Đ, ku này như con gái. Trắng trẻo, thấp bé và có hai hàng lông mi cong vút. Em bàn giao lại vị trí và dặn dò cẩn thận chuyện gác sách và những giờ nào bọn nó hay sang. Những hướng nào cần tập trung quan sát. Sau đó mới thu dọn quân trang rời chốt khoảng 3km mới có xe đón về. Trên đường về em cứ nghĩ vẩn vơ đên cu Đ này và có linh cảm đêm nay bọn Polpot sẽ mò sang, đa số lính mới chưa đụng trận nào ko biết có ổn không.
Đến trưa thì bọn em về hậu cứ. Tắm giặt và được lĩnh phụ cấp kéo nhau đi ăn nhậu, mua thuốc lá, dạo chợ ngắm gái...nên cũng quên cái việc trên chốt.
Chiều về thể thao, ăn cơm. 9h đi ngủ, lúc đó mới nghĩ đến anh em trên chốt không biết đêm nay mà Polpot nó mò sang thật thì đánh đấm kiểu gì ? Em ngủ thiếp đi lúc nào không hay. Trong giấc mơ em thấy thằng cu Đ người đầy máu chạy về sân đại đội, em chạy ra nó liền nó :" Mất chốt rồi anh ơi" em nhìn kỹ thấy mặt nó thủng lỗ chỗ. Thế quá nào mà nó lại đi đứng nói năng bình thường thế ?
Tiếng còi báo động chiến đấu vang lên, em giật mình tỉnh dậy, nhìn đồng hồ gần 4h sáng. Vội sách súng đạn ra sân tập hợp. Đại đội phó T cũng người Hải hưng nói nhanh: " Cách đây 2h địch cho một đại đội sang lấn chiếm khu vực chúng ta chốt, theo ban tham mưu trung đoàn báo xuống là chốt đã mất, anh em ở chốt chưa biết sống chết thế nào ? Trung đoàn yêu cầu chúng ta gấp rút phản kích giành lại chốt ngay. Các đ/c mới về lúc sáng cũng đi luôn. Tôi sẽ trực chỉ huy"
Bọn em lập tức lên đường và trước 9h sáng bọn em đã giành lại chốt đánh bật Polpot về bên kia. Đi vào căn hầm của mình em thấy 3 ông lính mới nằm úp sấp người còn sũng máu. Mấy khẩu AK còn chưa kịp mở khóa an toàn. Lật thằng Đ lên thì ngực nó vỡ toác, mặt còn bị 3 phát đạn súng ngắn xuyên từ trước ra sau, gần giống giấc mơ của em. Cả tiểu đội mới lên thay bị tiêu diệt.
2) Em có một bà chị ruột đi lao động bên Nga bị tai nạn giao thông và mất bên đó, chỉ đưa lọ tro về. Đó là năm 1988. Cách đây hơn 10 năm gì đó, hai đứa em gái vào Thanh Hóa chỗ cô Phương về nói với em : " Bọn em vào gặp cô Phương, nhờ cô nên gặp được chị B. Anh T thân với chị B nhất thì đi cũng bọn em thì chị ấy mới lên lâu và nói chuyện nhiều được" em cũng bán tín bán nghi. Nghĩ bụng " Ờ thì đi, xem thực hư thế nào ?"
Vậy là em cùng hai cô em gái phi vào Thanh Hóa ( chỗ Cầu Hàm Rồng) cô Phương TH chắc nhiều cụ biết. Đến chỉ thắp hương ở sân rồi ngồi đợi. Khi nào vong nhà ai lên thì sẽ vào gặp. Nên có người vừa đến đã gặp được, có người chờ 1-2 ngày ko gặp được. May cho nhà em là ngồi chờ hơn 1h thì thấy ở trong gọi : " Có ai là người nhà của V.T.B không ? Vào gặp đi" em hơi hoảng :" Thế éo nào lại biết rõ họ tên bà chị mình. Mà từ lúc vào đây 3 anh em câm như thóc. Chỉ khấn thầm ngoài sân là mong gặp được chị thôi"
Vào đến trong phòng gặp cô Phương thì thực ra cô như một người phiên dịch để 3 anh em nói chuyện với bà chị thôi. Nói chung mọi chuyện trong gia đình hầu như chính xác 100%. Sau khi trò chuyện gần một giờ. Em mới hỏi một chuyện mà chỉ em với bà chị biết, trong nhà ko ai biết. Là chuyện khi em ở Campuchia về phép, trước khi trở lại K em có cho bà chị cái quần jean em đang mặc. Bà chị rất thích nhưng không dám lấy, sợ bà già mắng là em nó về mà cái gì cũng đòi. Em phải hứa là sẽ ko kể với ai, và chị bảo là tự mua. Vậy là chuyện đó chỉ hai chị em biết với nhau. Khi hỏi đến chuyện đó thì vong bà chị kể vanh vách. Đến lúc đó thì em phải công nhận: đúng chị mình đây rồi. Không lẽ lại có linh hồn, vong vủng vớ vẩn thật.
Theo em thì chết là hết. Đến bây giờ em vẫn cho là như vậy. Nhưng với hai câu chuyện trên thì em chịu không lý giải nổi.
Góp vui với các cụ chút trải nghiệm trong đời.
Kính cẩn ghi ơn những Người lính đã hy sinh vì Tổ quốc

Mặc dù em vẫn theo từng bài của Cụ bên Thớt về Chiến trường K, nhưng ở đây, đọc chuyện Cụ chia sẻ, đau xót quá, chiến tranh thảm khốc.

Về tâm linh, theo nhận thức của em, thì giữa cậu Đ và Cụ không phải không có mối liên hệ đâu. Nếu không có mối liên hệ nào, thì sau khi bàn giao chốt, Cụ đã không "vương vấn" một cách vô thức về cậu ấy, và nếu như không có mối liên hệ nào, thì khi tử trận, một phần tàn hồn cậu ấy đã không thể bay về và nhập vào giấc mơ của Cụ ở nơi xa khỏi chốt

Sự kết nối ấy là gì?

Theo suy nghĩ hạn hẹp của em, thì đó là 1 dạng của sợi dây duyên vô lượng kiếp

Cụ và cậu Đ đã có mối quan hệ ân, nợ từ nhiều kiếp trước, tới kiếp này, và các kiếp sau vẫn vậy
Kiếp trước và kiếp sau không biết như nào, nhưng kiếp này, cậu Đ và Cụ chỉ gặp nhau trong vài phút giây ngắn ngủi cõi dương gian, vài phút dây giao thoa Âm Dương giữa sợi tàn hồn của Đ với Cụ, trước khi tan vào dòng chảy muôn vạn kiếp ...

Ở kiếp này, nếu Đ không lên thay chốt hôm đó ...
Nhưng đây chính là số phận, là mối dây xuyên nhiều kiếp, có thể là Đ trả món nợ từ trong tiền kiếp với Cụ...

Đây là cách nhìn theo mạch suy nghĩ của em, nếu có gì làm Cụ anh không hài lòng, kính mong Cụ anh đại xá cho em

Em xin kể lại câu chuyện của ông cậu em (1960, Canh Tý, cũng đã mất 2 năm trước)
Cậu em đi lính năm 1980, Lai Châu, 1983 ra quân, sang bên Văn hoá làm và ở đó đến 1989, sau lũ quét lịch sử thì về xuôi
Bạn cậu em ở quê, cùng tuổi, cùng làng, thì đóng quân ở Hà Tuyên, rồi đi sỹ quan, vẫn đóng quân ở đó
Hai ông này chơi rất thân với nhau từ nhỏ. Đến những năm đầu 198x, vẫn có cách liên lạc với nhau. Ông cậu em ra quân được 2 năm thì lấy vợ
Ông kia thì chưa.
Cậu em kể: năm 1984, lúc đó ông cậu vẫn chưa vợ, làm ở nhà văn hoá tỉnh. Chỗ ở là ... gầm sân khấu (giờ thì toàn bộ đã nằm ở lòng hồ thủy điện)
Đêm mùa hè, nóng, ở gầm sân khấu thì bí, ông cậu em hay vác giát giường ra sân nhà văn hoá nằm
Đêm đó, đang ngủ thì thấy ông bạn từ đâu đi đến, mặt tối om, mùi hôi lắm, đến mức ông cậu em bảo là đến giờ khi kể lại vẫn còn như là thấy mùi đó lẩn quất đâu đây
Ông bạn kia đứng cạnh gọi liên tục:
D ơi, dậy, mưa... D ơi, dậy, mưa
Ông cậu em tỉnh, đúng lúc bắt đầu lác đác lộp độp...rồi ào 1 trận mưa.. nhanh chân nên quắp gối, chiếu, giát giường chạy lên hè kịp
Sức thanh niên, mưa mát nên ông cậu em vào trong sân khấu, ngủ tiếp ngon luôn

Hôm sau, buổi sáng, đang làm việc, thì tự nhiên nhớ lại giấc mơ đêm, từ lúc đó thấy bồn chồn, thế là tìm cách liên lạc hỏi thăm ông bạn kia
Mấy hôm sau, tin báo về, ông bạn đã hy sinh được gần 1 tháng

Chuyện em nghe cậu em kể lại, mấy lần, đều những lúc có chút rượu ngà ngà
Lần nào kể lại, cuối chuyện, mắt cậu lại đỏ hoe...
 

Thichhaihoa

Xe tải
Biển số
OF-563617
Ngày cấp bằng
10/4/18
Số km
486
Động cơ
153,376 Mã lực
Do vườn nhà nhiều cây cối rậm rạp và trong nhà có mấy em cóc nhỏ nên bọn hổ mang bé đuổi theo ăn cóc nên chui vào nhà cụ ạ.

Cách nhà em 1 nhà có nhà kia để cái móng nhà bằng đá xây từ hồi những năm 80s, phá nhà ko phá móng nên có chỗ cho các đôi hổ mang lẩn trốn.
Mỗi năm vào mùa tháng 7, tháng 8 đội hổ mang bé lang thang ra ngoài cũng nhiều, ít nhất em gặp 4-5 con. Cho dù có chó mèo đi lượn quanh vườn suốt mà cũng ko thấy bọn nó tóm đc con nào. Xa thêm tí có nhà còn đập được con cặp nia, đội đen trắng tợp mới sợ chứ mấy em hổ mang ko nhằm nhò gì 😆😆😆😆

Ở dưới trang trại nhà em cây cối bụi rậm nhiều hơn nhưng ko có gạch đá thì em ko gặp hổ mang bao giờ, chỉ cùng lắm là hổ trâu, rắn sọc dưa hoặc màng hoa, đội này hiền lành ko độc cũng ko sợ người.

Tuy nhiên, nếu ko phải gặp hổ mang đuổi theo ăn con cóc mà tự nhiên nó bò vào nhà thì trong nhà vài tháng tới sẽ có chuyện chẳng lành xảy ra, cũng như chim bay vào nhà cụ mợ ạ.
Khoảng 2 năm trước nhà em đang ăn cơm dưới nhà, thấy tiếng động trên phòng khách em vội chạy lên thì thấy con rắn to ống nước phi 27 bò luồn qua hàng bát nhang ngang ban thờ, em lên đuổi nó bò vội ra ngoài. Sau đấy mọi người bảo sắp có chuyện, em cũng lo nhưng lúc đấy em có nghe các sư thầy giảng là mọi chuyện đến với mình là cái duyên, có tránh cũng ko được nhưng may mắn là đến giờ chưa thấy chuyện gì quá xui xẻo diễn ra
 

Xe nội lước

Xe container
Biển số
OF-528779
Ngày cấp bằng
26/8/17
Số km
7,764
Động cơ
291,345 Mã lực
Ơ con hổ trâu hiền mà cụ. Nó ở dưới trang trại nhà em mấy năm nay rồi, kiểu lâu lâu ko gặp thấy nhớ ý cụ 😆😆😆

Nhà em sát đường 1a, cũng gần thành phố nhưng chắc do có nhiều cây cối nên đội dài dài này cũng hay lượn lờ cụ ạ. Chỉ ko thấy rắn nước thôi, đội rắn nước vừa lành vừa ngon, chẹp chẹp 😆😆😆😅😅😅😅. Phía LB, GL có quán rắn nào ngon ko cụ nhỉ :))
Em không rành. Chỉ 1 lần em vào Lệ Mật , còn các lần khác em ăn do 1 ae đầu bếp hay mua và làm hộ cụ ạ.
 

tazan_90

Xe điện
Biển số
OF-423578
Ngày cấp bằng
19/5/16
Số km
2,084
Động cơ
238,993 Mã lực
Tuổi
42
Em vốn là thằng vô thần không tin có ma quỷ. Hồi đi buôn biên giới đã từng nằm bãi tha ma đầu đường 5 hàng đêm để đón xe hàng về. Đi xây mộ cho ông già thì em cũng nằm cả đêm ngoài nghĩa trang chỉ mong gặp ông già lên để nói chuyện nhưng chẳng bao giờ có. Nhưng có hai chuyện khiến em nửa tin nửa ngờ:
1) Hồi 1977 đơn vị em ở Tây Ninh chốt dọc biên giới khu vực Bến Sỏi. Thi thoảng Polpot xua quân sang quấy nhiễu dọc biên đều bị bọn em đánh bật về bên kia biên giới. Bình thường mỗi chốt có một tiểu đội. Khoảng 2 tuần thì bọn em lại được đổi về hậu cứ cho anh em khác lên thay. Lần đó tiểu đội lên thay bọn em phần đa là lính mới quê ở Như Quỳnh ( Hải Hưng) vào tiếp quản hầm của em là 3 cậu trẻ măng. Trong đó có một cậu tên Đ, ku này như con gái. Trắng trẻo, thấp bé và có hai hàng lông mi cong vút. Em bàn giao lại vị trí và dặn dò cẩn thận chuyện gác sách và những giờ nào bọn nó hay sang. Những hướng nào cần tập trung quan sát. Sau đó mới thu dọn quân trang rời chốt khoảng 3km mới có xe đón về. Trên đường về em cứ nghĩ vẩn vơ đên cu Đ này và có linh cảm đêm nay bọn Polpot sẽ mò sang, đa số lính mới chưa đụng trận nào ko biết có ổn không.
Đến trưa thì bọn em về hậu cứ. Tắm giặt và được lĩnh phụ cấp kéo nhau đi ăn nhậu, mua thuốc lá, dạo chợ ngắm gái...nên cũng quên cái việc trên chốt.
Chiều về thể thao, ăn cơm. 9h đi ngủ, lúc đó mới nghĩ đến anh em trên chốt không biết đêm nay mà Polpot nó mò sang thật thì đánh đấm kiểu gì ? Em ngủ thiếp đi lúc nào không hay. Trong giấc mơ em thấy thằng cu Đ người đầy máu chạy về sân đại đội, em chạy ra nó liền nó :" Mất chốt rồi anh ơi" em nhìn kỹ thấy mặt nó thủng lỗ chỗ. Thế quá nào mà nó lại đi đứng nói năng bình thường thế ?
Tiếng còi báo động chiến đấu vang lên, em giật mình tỉnh dậy, nhìn đồng hồ gần 4h sáng. Vội sách súng đạn ra sân tập hợp. Đại đội phó T cũng người Hải hưng nói nhanh: " Cách đây 2h địch cho một đại đội sang lấn chiếm khu vực chúng ta chốt, theo ban tham mưu trung đoàn báo xuống là chốt đã mất, anh em ở chốt chưa biết sống chết thế nào ? Trung đoàn yêu cầu chúng ta gấp rút phản kích giành lại chốt ngay. Các đ/c mới về lúc sáng cũng đi luôn. Tôi sẽ trực chỉ huy"
Bọn em lập tức lên đường và trước 9h sáng bọn em đã giành lại chốt đánh bật Polpot về bên kia. Đi vào căn hầm của mình em thấy 3 ông lính mới nằm úp sấp người còn sũng máu. Mấy khẩu AK còn chưa kịp mở khóa an toàn. Lật thằng Đ lên thì ngực nó vỡ toác, mặt còn bị 3 phát đạn súng ngắn xuyên từ trước ra sau, gần giống giấc mơ của em. Cả tiểu đội mới lên thay bị tiêu diệt.
2) Em có một bà chị ruột đi lao động bên Nga bị tai nạn giao thông và mất bên đó, chỉ đưa lọ tro về. Đó là năm 1988. Cách đây hơn 10 năm gì đó, hai đứa em gái vào Thanh Hóa chỗ cô Phương về nói với em : " Bọn em vào gặp cô Phương, nhờ cô nên gặp được chị B. Anh T thân với chị B nhất thì đi cũng bọn em thì chị ấy mới lên lâu và nói chuyện nhiều được" em cũng bán tín bán nghi. Nghĩ bụng " Ờ thì đi, xem thực hư thế nào ?"
Vậy là em cùng hai cô em gái phi vào Thanh Hóa ( chỗ Cầu Hàm Rồng) cô Phương TH chắc nhiều cụ biết. Đến chỉ thắp hương ở sân rồi ngồi đợi. Khi nào vong nhà ai lên thì sẽ vào gặp. Nên có người vừa đến đã gặp được, có người chờ 1-2 ngày ko gặp được. May cho nhà em là ngồi chờ hơn 1h thì thấy ở trong gọi : " Có ai là người nhà của V.T.B không ? Vào gặp đi" em hơi hoảng :" Thế éo nào lại biết rõ họ tên bà chị mình. Mà từ lúc vào đây 3 anh em câm như thóc. Chỉ khấn thầm ngoài sân là mong gặp được chị thôi"
Vào đến trong phòng gặp cô Phương thì thực ra cô như một người phiên dịch để 3 anh em nói chuyện với bà chị thôi. Nói chung mọi chuyện trong gia đình hầu như chính xác 100%. Sau khi trò chuyện gần một giờ. Em mới hỏi một chuyện mà chỉ em với bà chị biết, trong nhà ko ai biết. Là chuyện khi em ở Campuchia về phép, trước khi trở lại K em có cho bà chị cái quần jean em đang mặc. Bà chị rất thích nhưng không dám lấy, sợ bà già mắng là em nó về mà cái gì cũng đòi. Em phải hứa là sẽ ko kể với ai, và chị bảo là tự mua. Vậy là chuyện đó chỉ hai chị em biết với nhau. Khi hỏi đến chuyện đó thì vong bà chị kể vanh vách. Đến lúc đó thì em phải công nhận: đúng chị mình đây rồi. Không lẽ lại có linh hồn, vong vủng vớ vẩn thật.
Theo em thì chết là hết. Đến bây giờ em vẫn cho là như vậy. Nhưng với hai câu chuyện trên thì em chịu không lý giải nổi.
Góp vui với các cụ chút trải nghiệm trong đời.
Hình như ai đi lính mà qua chiến tranh về cũng vô thần cụ nhỉ?
 

angkorwat

Xe container
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,210
Động cơ
551,836 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
Hình như ai đi lính mà qua chiến tranh về cũng vô thần cụ nhỉ?
Cận kề cái chết nhiều lần quá nên nghĩ ma quỉ cũng chỉ như đồng đội hay người thân của mình thôi. Vừa ngồi hút chung điếu thuốc với nhau mà vài giây sau một người đã ra đi mãi mãi. Nên vấn đề tâm linh với lính chiến nó trở lên không có gì đáng phải lưu tâm.
 

tazan_90

Xe điện
Biển số
OF-423578
Ngày cấp bằng
19/5/16
Số km
2,084
Động cơ
238,993 Mã lực
Tuổi
42
Cận kề cái chết nhiều lần quá nên nghĩ ma quỉ cũng chỉ như đồng đội hay người thân của mình thôi. Vừa ngồi hút chung điếu thuốc với nhau mà vài giây sau một người đã ra đi mãi mãi. Nên vấn đề tâm linh với lính chiến nó trở lên không có gì đáng phải lưu tâm.
Dạ cụ,những người đi K và di phía bắc họ thiệt thòi quá,trong đó có bố cháu.
Nghe bố cháu kể cũng vì thuốc mà thoát chết mấy lần.
Có lần đêm đang ngủ ngủi thấy mùi thuốc rồi đi xin ,vừa ra khỏi hầm dc mấy bước thì cối nó nổ trong hầm đó.
 

MuathuHN252

Xe cút kít
Biển số
OF-821891
Ngày cấp bằng
2/11/22
Số km
17,001
Động cơ
334,325 Mã lực
Tuổi
32
Nơi ở
Hoàng Mai, HN
Cận kề cái chết nhiều lần quá nên nghĩ ma quỉ cũng chỉ như đồng đội hay người thân của mình thôi. Vừa ngồi hút chung điếu thuốc với nhau mà vài giây sau một người đã ra đi mãi mãi. Nên vấn đề tâm linh với lính chiến nó trở lên không có gì đáng phải lưu tâm.
Cơ bản em cũng là ng vô thần, từ bé e đi chăn bò khắp rừng khắp núi, nhà thì ở giữa núi rùng, xung quanh mấy cái nghĩa trang.
Đợt ông nội em mất xong, hàng đêm sau khi học bài em phải đi từ nhà em qua nhà ông bà, nhà sát nhau nhưng vì đất rộng nên cũng ko gần nhau lắm, phải đi qua 1 cái nghĩa trang. Hồi ý e học lớp 6 lớp 7. Cứ thế tầm 9h đêm là xuống ngủ với bà, bà ngủ 1 mình buồn. Bà cũng chẳng lên nhà e ở, vì sau khi ông mất thì còn fai hương khói cho ông. Có hôm e học bài rồi mệt quá nằm gục trên bàn ngủ luôn. Tỉnh dậy thấy 2 3h sáng gì đấy. Cái đồng hồ cơ tròn ý, ko có điện thoại đâu ạ. 3h sáng vẫn lọ mọ đi xuống nhà bà, trời tối đen như mực, không có đèn đóm gì. Nhà có mỗi cái đèn pin ở phòng bố mẹ e hay sao ấy, nhưng để phòng đêm hôm có trộm vào còn soi. Mà e đi có sợ gì đâu, đường ko thấy rõ nhưng vì nó quá quen thuộc nên đi như 1 thói quen. Em còn nghĩ thấy ma càng tổt, xem ma quỷ nó ntn. Nhưng chẳng bh gặp. Công nhận hồi ý lỳ thật.
Giờ thì đã trải qua và chứng kiến khá nhiều chuyện, em fai thừa nhận rằng có thế giới ng âm thật ạ. Nhưng em ko cảm âm dc, vd như con em, cháu có về cũng là do cháu nhập vào chị họ em, và đến khóc ôm em, gọi mẹ thì em mới biết.
 
Trạng thái
Thớt đang đóng
Thông tin thớt
Đang tải
Top