[Funland] Nơi chia sẻ những câu chuyện Tâm linh trong cuộc sống thường ngày 2020 Vol1

Black_Roses

Xe hơi
Biển số
OF-731547
Ngày cấp bằng
4/6/20
Số km
189
Động cơ
50 Mã lực
Hôm rồi, cậu em làm cùng rủ em về quê nhà nó chơi. Đang rảnh nên e hồ hởi nhận lời, xuất phát từ HN cuối giờ chiều, hai tiếng sau đã có mặt ở quê cậu em. Sau chầu nhậu bê xê lết em vào phòng lăn ra ngủ, tầm nửa đêm sực tỉnh vì nóng quá, lại khát nước và buồn đi vệ sinh. Lọ mọ mò dậy, hoá ra mất điện, không quạt, không điều hoà, phòng đóng kín nên nóng như cái lò nung. Lần mò mở toang cửa sổ cho thoáng, trời mùa hè ở quê mà vẫn nóng như hun, tìm mãi trong phòng không thấy có tý nước nào. Thôi đi giải quyết nỗi buồn trước đã. Mò mẫm mở cửa ra sau nhà, ở quê vẫn còn cái kiểu nhà chính và nhà vệ sinh xây cách nhau rõ xa. Phần vì ngại đi xa, phần trời tối ngại mò mẫm nên e đứng luôn ở giữa vườn xử lý. Đang hả hê sung sướng chợt e có cảm giác gai gai lạnh sống lưng, bất giác ngẩng phắt lên nhìn. Qua ánh trăng mờ mờ, trên tầng 2 ngôi nhà hàng xóm có người đang đứng nhìn em chăm chăm. Ngại quá, chắc mất điện nóng hàng xóm không ngủ được ra ngoài hóng mát thì thấy em như vậy, trời mờ tối họ lại đứng thập thò trong vùng tối của căn nhà nên không rõ là đàn ông hay phụ nữ. Em định thần nhìn kỹ thì chợt không thấy gì nữa. Lắc lắc đầu cho tỉnh vì nghĩ mình hoa mắt nhìn nhầm, đúng là có bóng người thật, nhưng quái thật, họ vừa đứng nhìn em ở bên ngoài nhà, chỗ sân tầng 2, sao giờ lại đứng trong nhà nhìn em qua khung cửa sổ nhỉ? Cảm giác nhột nhạt, lạnh hết sống lưng, đầu lẩm nhẩm " kệ cm nhà mày, bố éo sợ" cuối mặt xuống k nhìn nữa, nhưng cảm giác họ vẫn đang nhìn em chăm chú. Xử lý thật nhanh, chân thấp chân cao bước về, cố gắng bình tĩnh, mấy ngón tay bấm chặt vào nhau, em đi như chạy, cảm giác lông tay, tóc mai, tóc gáy dựng đứng hết lên, lưng ướt mồ hôi, từ vườn nhà nó đến sân khoảng 30 m mà e thấy sao nó dài kinh khủng. Cái cảm giác người trên tầng 2 nhìn như xoáy vào lưng, không quay lại nhìn nhưng em cảm giác họ vẫn đang nhìn theo em chăm chằm. Về đến sân, tim đập thình thịch, em xuýt la lên khi trên bờ hè nhà cu em một bóng đen lù lù " mất điện nóng quá không ngủ được hả cậu?" Hì, hoá ra bố cậu em, chắc nóng quá cũng không ngủ được nên ra hè ngồi hóng " chú cũng không ngủ được ạ, mất điện, nóng quá, mà ở khu mình có hay mất điện không chú? " " mấy năm nay đỡ rồi, hè các năm trước mất suốt, khổ lắm không như thành phố các cậu đâu" . Em ngồi bệt xuống bờ hè, với tay rót cốc nước từ trong ấm tích ra làm một hơi, vị hăng hắc của nước vối làm em tỉnh táo. " ở quê đất đai rộng thích chú nhỉ" em gợi chuyện với bố cậu em " uh, chỉ được cái rộng thôi chứ giá trị chả ăn thua, bán cả nhà ở đây không mua nổi căn chung cư nhỏ trên thành phố đâu" .... bolo ba la một hồi em dò hỏi ông chú " bên cạnh nhà mình có cái nhà hai tầng, chắc đất cũng rộng chú nhỉ". Ông chú nhìn em một lát có vẻ rất ngạc nhiên " uh, nhà ý rộng, cả đất cả vườn gần 3 sào ( cỡ hơn 1000 m2)" " ui rộng vậy hả chú, ở thế mới sướng" " sướng gì, nhà ý bỏ hoang mấy năm nay có ai ở đâu" " đẹt" e nổi hết da gà, không ai ở, thế người đứng trên tầng 2 nhìn em chằm chằm là ai?. Miệng khô khốc, em với tay cầm cốc nước dốc ngược vào cổ " cậu vừa đi ra sau vườn ngắm nhà ý hay sao mà biết nó rộng?" " không, cháu đoán thế thôi" " nhà ý hai vợ chồng hai đứa con chuyển lên thị xã ở hơn chục năm nay, rao bán mãi không ai mua, cho thuê bao người, nhưng ai ở lâu được đôi tháng còn không một hai tuần là trả nhà bỏ hết, ba bốn năm nay bỏ hoang có ai ở đâu" " sao vậy chú?" " Tôi cũng không rõ, nhưng mọi người đồn nhà bên ý có vong, quấy quá không ai ở nổi" " vong thì mời thầy về làm lễ được mà chú" " ui dào, mời nhiều thầy rồi đấy, nhưng không ăn thua, có dạo hai vợ chồng làm bên điện lực thuê nhà, tính mua lại vì giá cũng rẻ, cũng mời thấy về làm lễ, được mấy hôm, thằng chồng đi trực, ở nhà chỉ có vợ và hai đứa con nhỏ, đang đêm con vợ nó bế con gào khóc kêu cứu ầm ĩ, làng xóm được phen náo loạn. Khi mọi người đổ sang nhà nó tưởng chuyện gì,chỉ thấy nó mặt tái dại ôm chặt hai đứa con nói nhà có ma. Thằng chồng bỏ cả ca trực chạy về, hơn tuần sau trả lại nhà, bỏ phí cả chục triệu tiền đầu tư sủa chữa"
E đang đọc bài của cụ 1 mình trong phòng tối... E đi bật điện đây
 

dung.nv

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-363720
Ngày cấp bằng
20/4/15
Số km
6,190
Động cơ
320,739 Mã lực
Hôm rồi, cậu em làm cùng rủ em về quê nhà nó chơi. Đang rảnh nên e hồ hởi nhận lời, xuất phát từ HN cuối giờ chiều, hai tiếng sau đã có mặt ở quê cậu em. Sau chầu nhậu bê xê lết em vào phòng lăn ra ngủ, tầm nửa đêm sực tỉnh vì nóng quá, lại khát nước và buồn đi vệ sinh. Lọ mọ mò dậy, hoá ra mất điện, không quạt, không điều hoà, phòng đóng kín nên nóng như cái lò nung. Lần mò mở toang cửa sổ cho thoáng, trời mùa hè ở quê mà vẫn nóng như hun, tìm mãi trong phòng không thấy có tý nước nào. Thôi đi giải quyết nỗi buồn trước đã. Mò mẫm mở cửa ra sau nhà, ở quê vẫn còn cái kiểu nhà chính và nhà vệ sinh xây cách nhau rõ xa. Phần vì ngại đi xa, phần trời tối ngại mò mẫm nên e đứng luôn ở giữa vườn xử lý. Đang hả hê sung sướng chợt e có cảm giác gai gai lạnh sống lưng, bất giác ngẩng phắt lên nhìn. Qua ánh trăng mờ mờ, trên tầng 2 ngôi nhà hàng xóm có người đang đứng nhìn em chăm chăm. Ngại quá, chắc mất điện nóng hàng xóm không ngủ được ra ngoài hóng mát thì thấy em như vậy, trời mờ tối họ lại đứng thập thò trong vùng tối của căn nhà nên không rõ là đàn ông hay phụ nữ. Em định thần nhìn kỹ thì chợt không thấy gì nữa. Lắc lắc đầu cho tỉnh vì nghĩ mình hoa mắt nhìn nhầm, đúng là có bóng người thật, nhưng quái thật, họ vừa đứng nhìn em ở bên ngoài nhà, chỗ sân tầng 2, sao giờ lại đứng trong nhà nhìn em qua khung cửa sổ nhỉ? Cảm giác nhột nhạt, lạnh hết sống lưng, đầu lẩm nhẩm " kệ cm nhà mày, bố éo sợ" cuối mặt xuống k nhìn nữa, nhưng cảm giác họ vẫn đang nhìn em chăm chú. Xử lý thật nhanh, chân thấp chân cao bước về, cố gắng bình tĩnh, mấy ngón tay bấm chặt vào nhau, em đi như chạy, cảm giác lông tay, tóc mai, tóc gáy dựng đứng hết lên, lưng ướt mồ hôi, từ vườn nhà nó đến sân khoảng 30 m mà e thấy sao nó dài kinh khủng. Cái cảm giác người trên tầng 2 nhìn như xoáy vào lưng, không quay lại nhìn nhưng em cảm giác họ vẫn đang nhìn theo em chăm chằm. Về đến sân, tim đập thình thịch, em xuýt la lên khi trên bờ hè nhà cu em một bóng đen lù lù " mất điện nóng quá không ngủ được hả cậu?" Hì, hoá ra bố cậu em, chắc nóng quá cũng không ngủ được nên ra hè ngồi hóng " chú cũng không ngủ được ạ, mất điện, nóng quá, mà ở khu mình có hay mất điện không chú? " " mấy năm nay đỡ rồi, hè các năm trước mất suốt, khổ lắm không như thành phố các cậu đâu" . Em ngồi bệt xuống bờ hè, với tay rót cốc nước từ trong ấm tích ra làm một hơi, vị hăng hắc của nước vối làm em tỉnh táo. " ở quê đất đai rộng thích chú nhỉ" em gợi chuyện với bố cậu em " uh, chỉ được cái rộng thôi chứ giá trị chả ăn thua, bán cả nhà ở đây không mua nổi căn chung cư nhỏ trên thành phố đâu" .... bolo ba la một hồi em dò hỏi ông chú " bên cạnh nhà mình có cái nhà hai tầng, chắc đất cũng rộng chú nhỉ". Ông chú nhìn em một lát có vẻ rất ngạc nhiên " uh, nhà ý rộng, cả đất cả vườn gần 3 sào ( cỡ hơn 1000 m2)" " ui rộng vậy hả chú, ở thế mới sướng" " sướng gì, nhà ý bỏ hoang mấy năm nay có ai ở đâu" " đẹt" e nổi hết da gà, không ai ở, thế người đứng trên tầng 2 nhìn em chằm chằm là ai?. Miệng khô khốc, em với tay cầm cốc nước dốc ngược vào cổ " cậu vừa đi ra sau vườn ngắm nhà ý hay sao mà biết nó rộng?" " không, cháu đoán thế thôi" " nhà ý hai vợ chồng hai đứa con chuyển lên thị xã ở hơn chục năm nay, rao bán mãi không ai mua, cho thuê bao người, nhưng ai ở lâu được đôi tháng còn không một hai tuần là trả nhà bỏ hết, ba bốn năm nay bỏ hoang có ai ở đâu" " sao vậy chú?" " Tôi cũng không rõ, nhưng mọi người đồn nhà bên ý có vong, quấy quá không ai ở nổi" " vong thì mời thầy về làm lễ được mà chú" " ui dào, mời nhiều thầy rồi đấy, nhưng không ăn thua, có dạo hai vợ chồng làm bên điện lực thuê nhà, tính mua lại vì giá cũng rẻ, cũng mời thấy về làm lễ, được mấy hôm, thằng chồng đi trực, ở nhà chỉ có vợ và hai đứa con nhỏ, đang đêm con vợ nó bế con gào khóc kêu cứu ầm ĩ, làng xóm được phen náo loạn. Khi mọi người đổ sang nhà nó tưởng chuyện gì,chỉ thấy nó mặt tái dại ôm chặt hai đứa con nói nhà có ma. Thằng chồng bỏ cả ca trực chạy về, hơn tuần sau trả lại nhà, bỏ phí cả chục triệu tiền đầu tư sủa chữa"
Hừm, nửa đêm tỉnh rượu không dám đi "xử lý" đây ông Thối :(
 

Steven Tu

Xe hơi
Biển số
OF-541243
Ngày cấp bằng
13/11/17
Số km
100
Động cơ
163,097 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Cụ Thối hiện hình rồi. Cụ tiếp các mạch truyện trước đó đi :-o:-?
 

Hoàng Trang

Xe trâu
Biển số
OF-422667
Ngày cấp bằng
16/5/16
Số km
31,233
Động cơ
692,267 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Hôm rồi, cậu em làm cùng rủ em về quê nhà nó chơi. Đang rảnh nên e hồ hởi nhận lời, xuất phát từ HN cuối giờ chiều, hai tiếng sau đã có mặt ở quê cậu em. Sau chầu nhậu bê xê lết em vào phòng lăn ra ngủ, tầm nửa đêm sực tỉnh vì nóng quá, lại khát nước và buồn đi vệ sinh. Lọ mọ mò dậy, hoá ra mất điện, không quạt, không điều hoà, phòng đóng kín nên nóng như cái lò nung. Lần mò mở toang cửa sổ cho thoáng, trời mùa hè ở quê mà vẫn nóng như hun, tìm mãi trong phòng không thấy có tý nước nào. Thôi đi giải quyết nỗi buồn trước đã. Mò mẫm mở cửa ra sau nhà, ở quê vẫn còn cái kiểu nhà chính và nhà vệ sinh xây cách nhau rõ xa. Phần vì ngại đi xa, phần trời tối ngại mò mẫm nên e đứng luôn ở giữa vườn xử lý. Đang hả hê sung sướng chợt e có cảm giác gai gai lạnh sống lưng, bất giác ngẩng phắt lên nhìn. Qua ánh trăng mờ mờ, trên tầng 2 ngôi nhà hàng xóm có người đang đứng nhìn em chăm chăm. Ngại quá, chắc mất điện nóng hàng xóm không ngủ được ra ngoài hóng mát thì thấy em như vậy, trời mờ tối họ lại đứng thập thò trong vùng tối của căn nhà nên không rõ là đàn ông hay phụ nữ. Em định thần nhìn kỹ thì chợt không thấy gì nữa. Lắc lắc đầu cho tỉnh vì nghĩ mình hoa mắt nhìn nhầm, đúng là có bóng người thật, nhưng quái thật, họ vừa đứng nhìn em ở bên ngoài nhà, chỗ sân tầng 2, sao giờ lại đứng trong nhà nhìn em qua khung cửa sổ nhỉ? Cảm giác nhột nhạt, lạnh hết sống lưng, đầu lẩm nhẩm " kệ cm nhà mày, bố éo sợ" cuối mặt xuống k nhìn nữa, nhưng cảm giác họ vẫn đang nhìn em chăm chú. Xử lý thật nhanh, chân thấp chân cao bước về, cố gắng bình tĩnh, mấy ngón tay bấm chặt vào nhau, em đi như chạy, cảm giác lông tay, tóc mai, tóc gáy dựng đứng hết lên, lưng ướt mồ hôi, từ vườn nhà nó đến sân khoảng 30 m mà e thấy sao nó dài kinh khủng. Cái cảm giác người trên tầng 2 nhìn như xoáy vào lưng, không quay lại nhìn nhưng em cảm giác họ vẫn đang nhìn theo em chăm chằm. Về đến sân, tim đập thình thịch, em xuýt la lên khi trên bờ hè nhà cu em một bóng đen lù lù " mất điện nóng quá không ngủ được hả cậu?" Hì, hoá ra bố cậu em, chắc nóng quá cũng không ngủ được nên ra hè ngồi hóng " chú cũng không ngủ được ạ, mất điện, nóng quá, mà ở khu mình có hay mất điện không chú? " " mấy năm nay đỡ rồi, hè các năm trước mất suốt, khổ lắm không như thành phố các cậu đâu" . Em ngồi bệt xuống bờ hè, với tay rót cốc nước từ trong ấm tích ra làm một hơi, vị hăng hắc của nước vối làm em tỉnh táo. " ở quê đất đai rộng thích chú nhỉ" em gợi chuyện với bố cậu em " uh, chỉ được cái rộng thôi chứ giá trị chả ăn thua, bán cả nhà ở đây không mua nổi căn chung cư nhỏ trên thành phố đâu" .... bolo ba la một hồi em dò hỏi ông chú " bên cạnh nhà mình có cái nhà hai tầng, chắc đất cũng rộng chú nhỉ". Ông chú nhìn em một lát có vẻ rất ngạc nhiên " uh, nhà ý rộng, cả đất cả vườn gần 3 sào ( cỡ hơn 1000 m2)" " ui rộng vậy hả chú, ở thế mới sướng" " sướng gì, nhà ý bỏ hoang mấy năm nay có ai ở đâu" " đẹt" e nổi hết da gà, không ai ở, thế người đứng trên tầng 2 nhìn em chằm chằm là ai?. Miệng khô khốc, em với tay cầm cốc nước dốc ngược vào cổ " cậu vừa đi ra sau vườn ngắm nhà ý hay sao mà biết nó rộng?" " không, cháu đoán thế thôi" " nhà ý hai vợ chồng hai đứa con chuyển lên thị xã ở hơn chục năm nay, rao bán mãi không ai mua, cho thuê bao người, nhưng ai ở lâu được đôi tháng còn không một hai tuần là trả nhà bỏ hết, ba bốn năm nay bỏ hoang có ai ở đâu" " sao vậy chú?" " Tôi cũng không rõ, nhưng mọi người đồn nhà bên ý có vong, quấy quá không ai ở nổi" " vong thì mời thầy về làm lễ được mà chú" " ui dào, mời nhiều thầy rồi đấy, nhưng không ăn thua, có dạo hai vợ chồng làm bên điện lực thuê nhà, tính mua lại vì giá cũng rẻ, cũng mời thấy về làm lễ, được mấy hôm, thằng chồng đi trực, ở nhà chỉ có vợ và hai đứa con nhỏ, đang đêm con vợ nó bế con gào khóc kêu cứu ầm ĩ, làng xóm được phen náo loạn. Khi mọi người đổ sang nhà nó tưởng chuyện gì,chỉ thấy nó mặt tái dại ôm chặt hai đứa con nói nhà có ma. Thằng chồng bỏ cả ca trực chạy về, hơn tuần sau trả lại nhà, bỏ phí cả chục triệu tiền đầu tư sủa chữa"
Đêm mưa gió em thỉnh cụ duchathoithoi :D
 

StepUp

Xe tăng
Biển số
OF-22721
Ngày cấp bằng
21/10/08
Số km
1,983
Động cơ
512,371 Mã lực
Kính các cụ, em xin hỏi kinh nghiệm các cụ thông thái DurexXL , Hoàng Trang về chuyện gửi con nhỏ lên chùa ạ. Nhà em đang lăn tăn chuyện này ạ.
 

PT2021

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-718888
Ngày cấp bằng
5/3/20
Số km
1,007
Động cơ
89,674 Mã lực
Tuổi
34
Thớt này chuyên về ma à

thú vị quá

1597764849226.png
 

StepUp

Xe tăng
Biển số
OF-22721
Ngày cấp bằng
21/10/08
Số km
1,983
Động cơ
512,371 Mã lực
Cụ gửi vì lý do gì ạ?
Em thì không quan tâm
mấy vấn đề này, nhưng hồi đẻ F1 năm ngoái ông bà có đi xem và bảo nên thế vì cháu sinh giờ Quan sát gì đó ạ. Mà từ năm ngoái đến giờ cháu nó không hay ốm, nhưng ốm 2 lần cũng khiến vợ chồng em phát hoảng:(
 

DurexXL

Xe lăn
Biển số
OF-495573
Ngày cấp bằng
7/3/17
Số km
12,506
Động cơ
868,801 Mã lực
Nơi ở
Đỉnh Vu Sơn
Em thì không quan tâm
mấy vấn đề này, nhưng hồi đẻ F1 năm ngoái ông bà có đi xem và bảo nên thế vì cháu sinh giờ Quan sát gì đó ạ. Mà từ năm ngoái đến giờ cháu nó không hay ốm, nhưng ốm 2 lần cũng khiến vợ chồng em phát hoảng:(
Gửi hay còn gọi là Bán khoán, là 1 thủ tục tâm linh của người xưa, theo đó, gia đình "bán" con mình làm con dưới chân Đức Ông ở trong Chùa
Ban Đức Ông là ban duy nhất cúng đồ mặn ở Chùa
Sau khi bán khoán, thì từ đó đến khi chuộc về (đủ 12 tuổi) sẽ đổi họ là Mầu (khi khấn lễ)

Ý nghĩa là mong đứa bé là con của cửa Đức Ông, tà ma yêu quái sẽ tránh ko xâm hại

Cái này là tín ngưỡng thôi, nếu đã nghĩ đến thì cứ làm cho yên tâm Kụ ạ
 

TUCSON9389

Xe điện
Biển số
OF-109318
Ngày cấp bằng
17/8/11
Số km
4,523
Động cơ
432,239 Mã lực
Gửi hay còn gọi là Bán khoán, là 1 thủ tục tâm linh của người xưa, theo đó, gia đình "bán" con mình làm con dưới chân Đức Ông ở trong Chùa
Ban Đức Ông là ban duy nhất cúng đồ mặn ở Chùa
Sau khi bán khoán, thì từ đó đến khi chuộc về (đủ 12 tuổi) sẽ đổi họ là Mầu (khi khấn lễ)

Ý nghĩa là mong đứa bé là con của cửa Đức Ông, tà ma yêu quái sẽ tránh ko xâm hại

Cái này là tín ngưỡng thôi, nếu đã nghĩ đến thì cứ làm cho yên tâm Kụ ạ
nhọc ghê cụ ạ. cu nhà em cũng bán khoán giờ đc 12 tuổi rồi. em cũng nghĩ như cụ là đến 12 tuổi thì chuộc về mà chùa ở quê thì lại bảo là không chuộc, cứ để thế. giờ phân vân ko biết tính sao.
 

DurexXL

Xe lăn
Biển số
OF-495573
Ngày cấp bằng
7/3/17
Số km
12,506
Động cơ
868,801 Mã lực
Nơi ở
Đỉnh Vu Sơn
nhọc ghê cụ ạ. cu nhà em cũng bán khoán giờ đc 12 tuổi rồi. em cũng nghĩ như cụ là đến 12 tuổi thì chuộc về mà chùa ở quê thì lại bảo là không chuộc, cứ để thế. giờ phân vân ko biết tính sao.
Đó là tín ngưỡng dân gian thôi Kụ

Ở đâu âu đấy, mình gửi ở quê mà quê bẩu ko chuộc thì thôi, Kụ cứ để tự nhiên cho thoải mái

Năm vài lần lên chùa quê, tùy tâm sửa lễ Ban Đức ông xin cả nhà bình an

Tâm an thì vạn sự thuận
 

Milloo

Xe hơi
Biển số
OF-677778
Ngày cấp bằng
26/6/19
Số km
136
Động cơ
105,897 Mã lực
Tuổi
38
Hôm nay đầu tháng cô hồn, em cũng muốn lên tranh luận với các cụ chút về vấn đề tâm linh và hồn ma
Các cụ chắc cũng biết cô đồng Sinh ạ? Em trước giờ cũng ít tin những chuyện như vậy. Đọc google rồi xem trên youtube các kiểu về vạch mặt cô đồng Sinh, lòng chắc mẩm toàn lừa nhau.
Rồi một lần em chú em rủ vợ chồng em đi gọi hồn. Em cũng muốn đi chứng kiến cho rõ ràng. Nhưng những gì em thấy trong 5 ngày ở đó chờ thực sự làm em sửng sốt.
Không phải kiểu nói chung chung đoán mò, cũng không có phi đội nào đi dò la thông tin. Mỗi người lên là một câu chuyện gia đình khác nhau, chi tiết tỉ mỉ kể cả những cái thầm kín nhất mà ra ngoài không ai dám phủ nhận, ai cũng tái mặt vì nó quá đúng.
Nhiều câu chuyện lắm mà em không tiện kể ở đây. Có thể các cụ sẽ phản bác, Nhưng em thì sau khi chứng kiến thấy hoang mang thực sự.
Ngoài ra cô ấy còn có biệt tài chụp ảnh dưới âm mà không ai lý giải được. Em ngồi gần nên chứng kiến toàn bộ luôn. Điện thoại nào cô đồng Sinh cũng mở khóa trong 1 nốt nhạc, giơ ra những bức ảnh chụp âm bằng cách gõ xuống đất. Những bức ảnh chỉ nhìn thấy ở đó, ko hề có sẵn trong điện thoại, ra ngoài tìm lại cũng không thấy. Mà đúng là ảnh người mất, ảnh bàn thờ, ảnh hài cốt, ngôi mộ...Có chị chồng chết trong vụ xe khách đâm xe bồn 13 người chết ở Lai Châu, đi về gọi hồn được cô chụp bức ảnh chồng dưới âm, mặc bộ quần áo kẻ và đeo kính chị ấy mua đốt cho chồng gần đây. Ra ngoài sân rồi chị còn ngồi khóc mãi. Hồn ma lên còn đọc số điện thoại người thân vanh vách, mượn cả điện thoại chồng em tự bấm gọi cho người thân của họ....Quá nhiều cái không thể giải thích. Cự mợ nào đã từng đi xem cho em lời giải đáp với ạ
 

TUCSON9389

Xe điện
Biển số
OF-109318
Ngày cấp bằng
17/8/11
Số km
4,523
Động cơ
432,239 Mã lực
Hôm nay đầu tháng cô hồn, em cũng muốn lên tranh luận với các cụ chút về vấn đề tâm linh và hồn ma
Các cụ chắc cũng biết cô đồng Sinh ạ? Em trước giờ cũng ít tin những chuyện như vậy. Đọc google rồi xem trên youtube các kiểu về vạch mặt cô đồng Sinh, lòng chắc mẩm toàn lừa nhau.
Rồi một lần em chú em rủ vợ chồng em đi gọi hồn. Em cũng muốn đi chứng kiến cho rõ ràng. Nhưng những gì em thấy trong 5 ngày ở đó chờ thực sự làm em sửng sốt.
Không phải kiểu nói chung chung đoán mò, cũng không có phi đội nào đi dò la thông tin. Mỗi người lên là một câu chuyện gia đình khác nhau, chi tiết tỉ mỉ kể cả những cái thầm kín nhất mà ra ngoài không ai dám phủ nhận, ai cũng tái mặt vì nó quá đúng.
Nhiều câu chuyện lắm mà em không tiện kể ở đây. Có thể các cụ sẽ phản bác, Nhưng em thì sau khi chứng kiến thấy hoang mang thực sự.
Ngoài ra cô ấy còn có biệt tài chụp ảnh dưới âm mà không ai lý giải được. Em ngồi gần nên chứng kiến toàn bộ luôn. Điện thoại nào cô đồng Sinh cũng mở khóa trong 1 nốt nhạc, giơ ra những bức ảnh chụp âm bằng cách gõ xuống đất. Những bức ảnh chỉ nhìn thấy ở đó, ko hề có sẵn trong điện thoại, ra ngoài tìm lại cũng không thấy. Mà đúng là ảnh người mất, ảnh bàn thờ, ảnh hài cốt, ngôi mộ...Có chị chồng chết trong vụ xe khách đâm xe bồn 13 người chết ở Lai Châu, đi về gọi hồn được cô chụp bức ảnh chồng dưới âm, mặc bộ quần áo kẻ và đeo kính chị ấy mua đốt cho chồng gần đây. Ra ngoài sân rồi chị còn ngồi khóc mãi. Hồn ma lên còn đọc số điện thoại người thân vanh vách, mượn cả điện thoại chồng em tự bấm gọi cho người thân của họ....Quá nhiều cái không thể giải thích. Cự mợ nào đã từng đi xem cho em lời giải đáp với ạ
úi thế cơ ạ. quê em gần nhà cô đồng Sinh, cách 1 cánh đồng thôi. em sang đó 1 lần và không có thời gian chờ nên ngồi 1 tiếng rồi chuồn.
những gì cụ kể thật thì hãi nhỉ. em lại tò mò hôm nào rảnh rỗi sang xem dư nào.
 

hp78

Xe container
Biển số
OF-177897
Ngày cấp bằng
21/1/13
Số km
5,399
Động cơ
385,884 Mã lực
Hôm nay đầu tháng cô hồn, em cũng muốn lên tranh luận với các cụ chút về vấn đề tâm linh và hồn ma
Các cụ chắc cũng biết cô đồng Sinh ạ? Em trước giờ cũng ít tin những chuyện như vậy. Đọc google rồi xem trên youtube các kiểu về vạch mặt cô đồng Sinh, lòng chắc mẩm toàn lừa nhau.
Rồi một lần em chú em rủ vợ chồng em đi gọi hồn. Em cũng muốn đi chứng kiến cho rõ ràng. Nhưng những gì em thấy trong 5 ngày ở đó chờ thực sự làm em sửng sốt.
Không phải kiểu nói chung chung đoán mò, cũng không có phi đội nào đi dò la thông tin. Mỗi người lên là một câu chuyện gia đình khác nhau, chi tiết tỉ mỉ kể cả những cái thầm kín nhất mà ra ngoài không ai dám phủ nhận, ai cũng tái mặt vì nó quá đúng.
Nhiều câu chuyện lắm mà em không tiện kể ở đây. Có thể các cụ sẽ phản bác, Nhưng em thì sau khi chứng kiến thấy hoang mang thực sự.
Ngoài ra cô ấy còn có biệt tài chụp ảnh dưới âm mà không ai lý giải được. Em ngồi gần nên chứng kiến toàn bộ luôn. Điện thoại nào cô đồng Sinh cũng mở khóa trong 1 nốt nhạc, giơ ra những bức ảnh chụp âm bằng cách gõ xuống đất. Những bức ảnh chỉ nhìn thấy ở đó, ko hề có sẵn trong điện thoại, ra ngoài tìm lại cũng không thấy. Mà đúng là ảnh người mất, ảnh bàn thờ, ảnh hài cốt, ngôi mộ...Có chị chồng chết trong vụ xe khách đâm xe bồn 13 người chết ở Lai Châu, đi về gọi hồn được cô chụp bức ảnh chồng dưới âm, mặc bộ quần áo kẻ và đeo kính chị ấy mua đốt cho chồng gần đây. Ra ngoài sân rồi chị còn ngồi khóc mãi. Hồn ma lên còn đọc số điện thoại người thân vanh vách, mượn cả điện thoại chồng em tự bấm gọi cho người thân của họ....Quá nhiều cái không thể giải thích. Cự mợ nào đã từng đi xem cho em lời giải đáp với ạ
Cụ cho địa chỉ, hôm nào em lên trải nghiệm ạ:D
 

Hoàng Trang

Xe trâu
Biển số
OF-422667
Ngày cấp bằng
16/5/16
Số km
31,233
Động cơ
692,267 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Em thì không quan tâm
mấy vấn đề này, nhưng hồi đẻ F1 năm ngoái ông bà có đi xem và bảo nên thế vì cháu sinh giờ Quan sát gì đó ạ. Mà từ năm ngoái đến giờ cháu nó không hay ốm, nhưng ốm 2 lần cũng khiến vợ chồng em phát hoảng:(
Vấn đề này tùy quan điểm tín ngưỡng cá nhân thôi cụ ạ. Cá nhân em quan niệm không xem tuổi trẻ con. Còn chuyện bán khoán như cụ Rếch đã nói, tín thì theo, băn khoăn thì thôi ạ. Mình cứ làm gì mình thấy thoải mái là được. Quê em thường mọi người không bán khoán lên chùa (vì cụ sư có tâm đã mất lâu rồi, chùa quê em bây giờ rất nhiêu khê) mà thường bán khoán lên đền thờ Hưng Đạo Đại Vương nếu trẻ khó nuôi. Nhà nào có điều kiện thì cúng lễ thường xuyên, không có điều kiện thì Tết nhất cúng đĩa hoa quả cũng xong, nhẹ nhàng.
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top