[Funland] Nơi chia sẻ những câu chuyện Tâm linh trong cuộc sống thường ngày 2020 Vol1

hp78

Xe container
Biển số
OF-177897
Ngày cấp bằng
21/1/13
Số km
5,399
Động cơ
385,884 Mã lực
Ông nào ăn cắp chuyện của em mang sang Voz thế này

Đây là các phần chuyện em post ở loạt topic tâm linh này (kèm cả tranh vẽ tay minh hoạ) cuối năm 2018

Nếu có copy sang thì làm ơn nêu hộ cái tên nick tác giả ở OF chứ

Vozer vẫn vỗ ngực này kia mà hành xử Quá Kém

Haiz

Em không có nik Voz, có Lão, Mợ nào là Vozer thì vào nói rõ về việc này giúp em, em cảm ơn
Em có nick đây lão:D
 

fun05

Xe đạp
Biển số
OF-568360
Ngày cấp bằng
10/5/18
Số km
40
Động cơ
146,100 Mã lực
Tuổi
34
Nói thật từ trước khi mẹ em mất, em nửa tin nửa ngờ việc tâm linh. Có rất nhiều chuyện xảy ra mà em không lý giải được. Có cụ nào biết thầy nào xem tâm linh giỏi thì giới thiệu em với vì em cũng có vài khúc mắc trong lòng muốn hỏi.
Xin cảm ơn các cụ.
 

DurexXL

Xe lăn
Biển số
OF-495573
Ngày cấp bằng
7/3/17
Số km
12,507
Động cơ
868,792 Mã lực
Nơi ở
Đỉnh Vu Sơn

Thichhaihoa

Xe tải
Biển số
OF-563617
Ngày cấp bằng
10/4/18
Số km
486
Động cơ
153,376 Mã lực
Em lại vào hóng các cụ cá mợ kể chuyện tâm linh, em gần tin có cs sau khi rời dương thế nhưng em không tin là vong hay hồn có thể làm được gì ngoài việc làm thay đổi tâm lý, tư tưởng của người khác khi người đó "hợp". Mà "hợp" thì cực hiếm. Còn chuyện các thầy cứ tung tin là các quan ngài gì đó nhập vào thày thì toàn là bịp bợm
 

quehuong2020

Xe máy
Biển số
OF-732514
Ngày cấp bằng
12/6/20
Số km
94
Động cơ
70,140 Mã lực
Tuổi
23
Nhà em hiện nay có 3 tầng rưỡi
Tầng 1 khách bếp, tầng 2 Bà phòng lớn, em phòng nhỏ
Tầng 3 là 3 mẹ con
1/4 tầng trên cùng là Gian Thờ, 1/4 là khu giặt và cầu thang, 1/2 là sân trồng hoa và rau

Ban ngày là cả nhà em đi sạch
Bà thì ru rú ở buồng lớn tầng 2 (em thiết kế các phòng đều wc khép kín)

Những "có gì đó" mà các bác gviec kể lại thường là: dường như có ai đó trong nhà mặc dù cả nhà em đã đi học đi làm sạch, dường như tik tak có người đi ở cầu thang, dường như có tiếng gọi ....

Những điều này, khi nhà em (bao gồm 2 con nhỏ) nghe kể, thì đều rất bình thản, vì ...ai cũng thấy rồi
Và với gia đình em, đó là điều bình thường

Nhưng những việc xảy ra tầm 1 tháng trở lại đây thì khác ......
Em để ý rồi , cứ nhà nào mà chủ khoá cổng không ở , thì những nhà kế bên thường bị phá .
Tầm 2011-2012 , em phụ việc ở xưởng mộc , nói là xưởng thôi chứ cũng chỉ là một căn nhà bt ở vùng ven thôi , 2 nhà kế bên thì 1 căn là có người ở bt , 1 căn là cho thuê nhưng chưa có ai thuê nên để trống , để trống từ trước khi em vào làm ở xưởng luôn rồi , có lẽ vì vùng ven nên vắng khách . Em làm việc được tầm 3 tháng thì cháu của chủ xưởng lên học việc và ngủ lại xưởng vì anh chàng ngại đi thuê chỗ ở , chủ xưởng bảo em ngủ lại xưởng cho có anh có em cho vui , em nghĩ thế thì lại chả đỡ tiền thuê nhà sao , nên gật đầu vội . 2 ae ngủ trông xưởng được 1 tháng là bắt đầu đêm nào 2 anh em cũng nghe tiếng khóc của một người đàn bà trên sân thượng cả , thoatj đầu thì 2 ae cứ nghĩ là chắc nhà hàng xóm gây gổ cãi vả thôi , nhưng đêm nào cũng nghe suốt 1 tháng trời thì 2 ae thấy sai lắm rồi . Hôm nọ , ăn trưa xong thì anh cháu chủ xưởng mới kể lại vụ việc cho chủ xưởng nghe , chủ xưởng nghe xong chỉ cười xoà , baor rằng cứ hễ mỗi lần nhà kế bên chưa tìm được người thuê nhà thì công nhân thời trước ngủ lại đều nghe thấy tiếng khóc y như bọn em vậy . Bọn em cũng sợ , nhưng nghĩ thôi thì mình không đụng người thì người cũng không đụng mình . Đến cuối năm thì em về quê rồi lười nên nghỉ việc ở đấy luôn .

Giữa năm 2015 em lại vào Nam làm ở đại lý bia cho người quen ở q.Gò Vấp , em cũng ngủ lại ở chỗ kinh doanh đỡ tiền thuê nhà , chỗ kinh doanh này ngang 3.5m , dài 6.5m , bé tẻo teo nên chỉ mỗi em ngủ lại thôi . Em cũng loay hoay cả ngày nên cũng chả để ý hàng xóm xung quanh lắm , cho tới một đêm em nhớ nhà không ngủ được , đang trằn trọc thì có tiếng gõ cửa . Em nghĩ thầm giờ này 1 giờ sáng thì ai lại gõ cửa có việc gì nhỉ , nghĩ thế thôi nhưng em vẫn ra mở cửa , mở cửa ra thì chẳng có ai cả , đường xá thì vắng hoe , chắc chỉ mỗi mình em là đang ngẫn tò te thôi . Em nghĩ chắc mình stress gì rồi , nên em quay vào cố ngủ . Đang thiu thiu thì lại có tiếng gõ cửa , nhưng lúc đó em mệt rồi nên em kệ , ngủ luôn tới sáng . Từ đêm đấy là em cứ nghe tiếng gõ cửa lúc đêm , không liên tục nhưng những đêm em rãnh rỗi và ngủ muộn thì lại nghe , dường như có ai đó muốn nhắc nhở em rằng ở đây em không cô đơn chăng . Em cũng gợn gợn rồi , nên sáng hôm sau em âm thầm hóng xung quanh , thì té ra là căn nhà kế bên đại lý bia chỗ em không có ai ở do đang tranh chấp .
Hix , em sợ mà suy nghĩ tương lai mà có vô cảnh này nữa thì cũng chịu thôi chứ sao giờ .
 

duchathoithoi

Xe tăng
Biển số
OF-697087
Ngày cấp bằng
4/9/19
Số km
1,406
Động cơ
112,400 Mã lực
Hôm rồi, cậu em làm cùng rủ em về quê nhà nó chơi. Đang rảnh nên e hồ hởi nhận lời, xuất phát từ HN cuối giờ chiều, hai tiếng sau đã có mặt ở quê cậu em. Sau chầu nhậu bê xê lết em vào phòng lăn ra ngủ, tầm nửa đêm sực tỉnh vì nóng quá, lại khát nước và buồn đi vệ sinh. Lọ mọ mò dậy, hoá ra mất điện, không quạt, không điều hoà, phòng đóng kín nên nóng như cái lò nung. Lần mò mở toang cửa sổ cho thoáng, trời mùa hè ở quê mà vẫn nóng như hun, tìm mãi trong phòng không thấy có tý nước nào. Thôi đi giải quyết nỗi buồn trước đã. Mò mẫm mở cửa ra sau nhà, ở quê vẫn còn cái kiểu nhà chính và nhà vệ sinh xây cách nhau rõ xa. Phần vì ngại đi xa, phần trời tối ngại mò mẫm nên e đứng luôn ở giữa vườn xử lý. Đang hả hê sung sướng chợt e có cảm giác gai gai lạnh sống lưng, bất giác ngẩng phắt lên nhìn. Qua ánh trăng mờ mờ, trên tầng 2 ngôi nhà hàng xóm có người đang đứng nhìn em chăm chăm. Ngại quá, chắc mất điện nóng hàng xóm không ngủ được ra ngoài hóng mát thì thấy em như vậy, trời mờ tối họ lại đứng thập thò trong vùng tối của căn nhà nên không rõ là đàn ông hay phụ nữ. Em định thần nhìn kỹ thì chợt không thấy gì nữa. Lắc lắc đầu cho tỉnh vì nghĩ mình hoa mắt nhìn nhầm, đúng là có bóng người thật, nhưng quái thật, họ vừa đứng nhìn em ở bên ngoài nhà, chỗ sân tầng 2, sao giờ lại đứng trong nhà nhìn em qua khung cửa sổ nhỉ? Cảm giác nhột nhạt, lạnh hết sống lưng, đầu lẩm nhẩm " kệ cm nhà mày, bố éo sợ" cuối mặt xuống k nhìn nữa, nhưng cảm giác họ vẫn đang nhìn em chăm chú. Xử lý thật nhanh, chân thấp chân cao bước về, cố gắng bình tĩnh, mấy ngón tay bấm chặt vào nhau, em đi như chạy, cảm giác lông tay, tóc mai, tóc gáy dựng đứng hết lên, lưng ướt mồ hôi, từ vườn nhà nó đến sân khoảng 30 m mà e thấy sao nó dài kinh khủng. Cái cảm giác người trên tầng 2 nhìn như xoáy vào lưng, không quay lại nhìn nhưng em cảm giác họ vẫn đang nhìn theo em chăm chằm. Về đến sân, tim đập thình thịch, em xuýt la lên khi trên bờ hè nhà cu em một bóng đen lù lù " mất điện nóng quá không ngủ được hả cậu?" Hì, hoá ra bố cậu em, chắc nóng quá cũng không ngủ được nên ra hè ngồi hóng " chú cũng không ngủ được ạ, mất điện, nóng quá, mà ở khu mình có hay mất điện không chú? " " mấy năm nay đỡ rồi, hè các năm trước mất suốt, khổ lắm không như thành phố các cậu đâu" . Em ngồi bệt xuống bờ hè, với tay rót cốc nước từ trong ấm tích ra làm một hơi, vị hăng hắc của nước vối làm em tỉnh táo. " ở quê đất đai rộng thích chú nhỉ" em gợi chuyện với bố cậu em " uh, chỉ được cái rộng thôi chứ giá trị chả ăn thua, bán cả nhà ở đây không mua nổi căn chung cư nhỏ trên thành phố đâu" .... bolo ba la một hồi em dò hỏi ông chú " bên cạnh nhà mình có cái nhà hai tầng, chắc đất cũng rộng chú nhỉ". Ông chú nhìn em một lát có vẻ rất ngạc nhiên " uh, nhà ý rộng, cả đất cả vườn gần 3 sào ( cỡ hơn 1000 m2)" " ui rộng vậy hả chú, ở thế mới sướng" " sướng gì, nhà ý bỏ hoang mấy năm nay có ai ở đâu" " đẹt" e nổi hết da gà, không ai ở, thế người đứng trên tầng 2 nhìn em chằm chằm là ai?. Miệng khô khốc, em với tay cầm cốc nước dốc ngược vào cổ " cậu vừa đi ra sau vườn ngắm nhà ý hay sao mà biết nó rộng?" " không, cháu đoán thế thôi" " nhà ý hai vợ chồng hai đứa con chuyển lên thị xã ở hơn chục năm nay, rao bán mãi không ai mua, cho thuê bao người, nhưng ai ở lâu được đôi tháng còn không một hai tuần là trả nhà bỏ hết, ba bốn năm nay bỏ hoang có ai ở đâu" " sao vậy chú?" " Tôi cũng không rõ, nhưng mọi người đồn nhà bên ý có vong, quấy quá không ai ở nổi" " vong thì mời thầy về làm lễ được mà chú" " ui dào, mời nhiều thầy rồi đấy, nhưng không ăn thua, có dạo hai vợ chồng làm bên điện lực thuê nhà, tính mua lại vì giá cũng rẻ, cũng mời thấy về làm lễ, được mấy hôm, thằng chồng đi trực, ở nhà chỉ có vợ và hai đứa con nhỏ, đang đêm con vợ nó bế con gào khóc kêu cứu ầm ĩ, làng xóm được phen náo loạn. Khi mọi người đổ sang nhà nó tưởng chuyện gì,chỉ thấy nó mặt tái dại ôm chặt hai đứa con nói nhà có ma. Thằng chồng bỏ cả ca trực chạy về, hơn tuần sau trả lại nhà, bỏ phí cả chục triệu tiền đầu tư sủa chữa"
 

Hoàng Trang

Xe trâu
Biển số
OF-422667
Ngày cấp bằng
16/5/16
Số km
31,233
Động cơ
692,294 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Hôm rồi, cậu em làm cùng rủ em về quê nhà nó chơi. Đang rảnh nên e hồ hởi nhận lời, xuất phát từ HN cuối giờ chiều, hai tiếng sau đã có mặt ở quê cậu em. Sau chầu nhậu bê xê lết em vào phòng lăn ra ngủ, tầm nửa đêm sực tỉnh vì nóng quá, lại khát nước và buồn đi vệ sinh. Lọ mọ mò dậy, hoá ra mất điện, không quạt, không điều hoà, phòng đóng kín nên nóng như cái lò nung. Lần mò mở toang cửa sổ cho thoáng, trời mùa hè ở quê mà vẫn nóng như hun, tìm mãi trong phòng không thấy có tý nước nào. Thôi đi giải quyết nỗi buồn trước đã. Mò mẫm mở cửa ra sau nhà, ở quê vẫn còn cái kiểu nhà chính và nhà vệ sinh xây cách nhau rõ xa. Phần vì ngại đi xa, phần trời tối ngại mò mẫm nên e đứng luôn ở giữa vườn xử lý. Đang hả hê sung sướng chợt e có cảm giác gai gai lạnh sống lưng, bất giác ngẩng phắt lên nhìn. Qua ánh trăng mờ mờ, trên tầng 2 ngôi nhà hàng xóm có người đang đứng nhìn em chăm chăm. Ngại quá, chắc mất điện nóng hàng xóm không ngủ được ra ngoài hóng mát thì thấy em như vậy, trời mờ tối họ lại đứng thập thò trong vùng tối của căn nhà nên không rõ là đàn ông hay phụ nữ. Em định thần nhìn kỹ thì chợt không thấy gì nữa. Lắc lắc đầu cho tỉnh vì nghĩ mình hoa mắt nhìn nhầm, đúng là có bóng người thật, nhưng quái thật, họ vừa đứng nhìn em ở bên ngoài nhà, chỗ sân tầng 2, sao giờ lại đứng trong nhà nhìn em qua khung cửa sổ nhỉ? Cảm giác nhột nhạt, lạnh hết sống lưng, đầu lẩm nhẩm " kệ cm nhà mày, bố éo sợ" cuối mặt xuống k nhìn nữa, nhưng cảm giác họ vẫn đang nhìn em chăm chú. Xử lý thật nhanh, chân thấp chân cao bước về, cố gắng bình tĩnh, mấy ngón tay bấm chặt vào nhau, em đi như chạy, cảm giác lông tay, tóc mai, tóc gáy dựng đứng hết lên, lưng ướt mồ hôi, từ vườn nhà nó đến sân khoảng 30 m mà e thấy sao nó dài kinh khủng. Cái cảm giác người trên tầng 2 nhìn như xoáy vào lưng, không quay lại nhìn nhưng em cảm giác họ vẫn đang nhìn theo em chăm chằm. Về đến sân, tim đập thình thịch, em xuýt la lên khi trên bờ hè nhà cu em một bóng đen lù lù " mất điện nóng quá không ngủ được hả cậu?" Hì, hoá ra bố cậu em, chắc nóng quá cũng không ngủ được nên ra hè ngồi hóng " chú cũng không ngủ được ạ, mất điện, nóng quá, mà ở khu mình có hay mất điện không chú? " " mấy năm nay đỡ rồi, hè các năm trước mất suốt, khổ lắm không như thành phố các cậu đâu" . Em ngồi bệt xuống bờ hè, với tay rót cốc nước từ trong ấm tích ra làm một hơi, vị hăng hắc của nước vối làm em tỉnh táo. " ở quê đất đai rộng thích chú nhỉ" em gợi chuyện với bố cậu em " uh, chỉ được cái rộng thôi chứ giá trị chả ăn thua, bán cả nhà ở đây không mua nổi căn chung cư nhỏ trên thành phố đâu" .... bolo ba la một hồi em dò hỏi ông chú " bên cạnh nhà mình có cái nhà hai tầng, chắc đất cũng rộng chú nhỉ". Ông chú nhìn em một lát có vẻ rất ngạc nhiên " uh, nhà ý rộng, cả đất cả vườn gần 3 sào ( cỡ hơn 1000 m2)" " ui rộng vậy hả chú, ở thế mới sướng" " sướng gì, nhà ý bỏ hoang mấy năm nay có ai ở đâu" " đẹt" e nổi hết da gà, không ai ở, thế người đứng trên tầng 2 nhìn em chằm chằm là ai?. Miệng khô khốc, em với tay cầm cốc nước dốc ngược vào cổ " cậu vừa đi ra sau vườn ngắm nhà ý hay sao mà biết nó rộng?" " không, cháu đoán thế thôi" " nhà ý hai vợ chồng hai đứa con chuyển lên thị xã ở hơn chục năm nay, rao bán mãi không ai mua, cho thuê bao người, nhưng ai ở lâu được đôi tháng còn không một hai tuần là trả nhà bỏ hết, ba bốn năm nay bỏ hoang có ai ở đâu" " sao vậy chú?" " Tôi cũng không rõ, nhưng mọi người đồn nhà bên ý có vong, quấy quá không ai ở nổi" " vong thì mời thầy về làm lễ được mà chú" " ui dào, mời nhiều thầy rồi đấy, nhưng không ăn thua, có dạo hai vợ chồng làm bên điện lực thuê nhà, tính mua lại vì giá cũng rẻ, cũng mời thấy về làm lễ, được mấy hôm, thằng chồng đi trực, ở nhà chỉ có vợ và hai đứa con nhỏ, đang đêm con vợ nó bế con gào khóc kêu cứu ầm ĩ, làng xóm được phen náo loạn. Khi mọi người đổ sang nhà nó tưởng chuyện gì,chỉ thấy nó mặt tái dại ôm chặt hai đứa con nói nhà có ma. Thằng chồng bỏ cả ca trực chạy về, hơn tuần sau trả lại nhà, bỏ phí cả chục triệu tiền đầu tư sủa chữa"
Khổ thân cụ, đi đâu cũng gặp vong X_X.
 

DurexXL

Xe lăn
Biển số
OF-495573
Ngày cấp bằng
7/3/17
Số km
12,507
Động cơ
868,792 Mã lực
Nơi ở
Đỉnh Vu Sơn
Hôm rồi, cậu em làm cùng rủ em về quê nhà nó chơi. Đang rảnh nên e hồ hởi nhận lời, xuất phát từ HN cuối giờ chiều, hai tiếng sau đã có mặt ở quê cậu em. Sau chầu nhậu bê xê lết em vào phòng lăn ra ngủ, tầm nửa đêm sực tỉnh vì nóng quá, lại khát nước và buồn đi vệ sinh. Lọ mọ mò dậy, hoá ra mất điện, không quạt, không điều hoà, phòng đóng kín nên nóng như cái lò nung. Lần mò mở toang cửa sổ cho thoáng, trời mùa hè ở quê mà vẫn nóng như hun, tìm mãi trong phòng không thấy có tý nước nào. Thôi đi giải quyết nỗi buồn trước đã. Mò mẫm mở cửa ra sau nhà, ở quê vẫn còn cái kiểu nhà chính và nhà vệ sinh xây cách nhau rõ xa. Phần vì ngại đi xa, phần trời tối ngại mò mẫm nên e đứng luôn ở giữa vườn xử lý. Đang hả hê sung sướng chợt e có cảm giác gai gai lạnh sống lưng, bất giác ngẩng phắt lên nhìn. Qua ánh trăng mờ mờ, trên tầng 2 ngôi nhà hàng xóm có người đang đứng nhìn em chăm chăm. Ngại quá, chắc mất điện nóng hàng xóm không ngủ được ra ngoài hóng mát thì thấy em như vậy, trời mờ tối họ lại đứng thập thò trong vùng tối của căn nhà nên không rõ là đàn ông hay phụ nữ. Em định thần nhìn kỹ thì chợt không thấy gì nữa. Lắc lắc đầu cho tỉnh vì nghĩ mình hoa mắt nhìn nhầm, đúng là có bóng người thật, nhưng quái thật, họ vừa đứng nhìn em ở bên ngoài nhà, chỗ sân tầng 2, sao giờ lại đứng trong nhà nhìn em qua khung cửa sổ nhỉ? Cảm giác nhột nhạt, lạnh hết sống lưng, đầu lẩm nhẩm " kệ cm nhà mày, bố éo sợ" cuối mặt xuống k nhìn nữa, nhưng cảm giác họ vẫn đang nhìn em chăm chú. Xử lý thật nhanh, chân thấp chân cao bước về, cố gắng bình tĩnh, mấy ngón tay bấm chặt vào nhau, em đi như chạy, cảm giác lông tay, tóc mai, tóc gáy dựng đứng hết lên, lưng ướt mồ hôi, từ vườn nhà nó đến sân khoảng 30 m mà e thấy sao nó dài kinh khủng. Cái cảm giác người trên tầng 2 nhìn như xoáy vào lưng, không quay lại nhìn nhưng em cảm giác họ vẫn đang nhìn theo em chăm chằm. Về đến sân, tim đập thình thịch, em xuýt la lên khi trên bờ hè nhà cu em một bóng đen lù lù " mất điện nóng quá không ngủ được hả cậu?" Hì, hoá ra bố cậu em, chắc nóng quá cũng không ngủ được nên ra hè ngồi hóng " chú cũng không ngủ được ạ, mất điện, nóng quá, mà ở khu mình có hay mất điện không chú? " " mấy năm nay đỡ rồi, hè các năm trước mất suốt, khổ lắm không như thành phố các cậu đâu" . Em ngồi bệt xuống bờ hè, với tay rót cốc nước từ trong ấm tích ra làm một hơi, vị hăng hắc của nước vối làm em tỉnh táo. " ở quê đất đai rộng thích chú nhỉ" em gợi chuyện với bố cậu em " uh, chỉ được cái rộng thôi chứ giá trị chả ăn thua, bán cả nhà ở đây không mua nổi căn chung cư nhỏ trên thành phố đâu" .... bolo ba la một hồi em dò hỏi ông chú " bên cạnh nhà mình có cái nhà hai tầng, chắc đất cũng rộng chú nhỉ". Ông chú nhìn em một lát có vẻ rất ngạc nhiên " uh, nhà ý rộng, cả đất cả vườn gần 3 sào ( cỡ hơn 1000 m2)" " ui rộng vậy hả chú, ở thế mới sướng" " sướng gì, nhà ý bỏ hoang mấy năm nay có ai ở đâu" " đẹt" e nổi hết da gà, không ai ở, thế người đứng trên tầng 2 nhìn em chằm chằm là ai?. Miệng khô khốc, em với tay cầm cốc nước dốc ngược vào cổ " cậu vừa đi ra sau vườn ngắm nhà ý hay sao mà biết nó rộng?" " không, cháu đoán thế thôi" " nhà ý hai vợ chồng hai đứa con chuyển lên thị xã ở hơn chục năm nay, rao bán mãi không ai mua, cho thuê bao người, nhưng ai ở lâu được đôi tháng còn không một hai tuần là trả nhà bỏ hết, ba bốn năm nay bỏ hoang có ai ở đâu" " sao vậy chú?" " Tôi cũng không rõ, nhưng mọi người đồn nhà bên ý có vong, quấy quá không ai ở nổi" " vong thì mời thầy về làm lễ được mà chú" " ui dào, mời nhiều thầy rồi đấy, nhưng không ăn thua, có dạo hai vợ chồng làm bên điện lực thuê nhà, tính mua lại vì giá cũng rẻ, cũng mời thấy về làm lễ, được mấy hôm, thằng chồng đi trực, ở nhà chỉ có vợ và hai đứa con nhỏ, đang đêm con vợ nó bế con gào khóc kêu cứu ầm ĩ, làng xóm được phen náo loạn. Khi mọi người đổ sang nhà nó tưởng chuyện gì,chỉ thấy nó mặt tái dại ôm chặt hai đứa con nói nhà có ma. Thằng chồng bỏ cả ca trực chạy về, hơn tuần sau trả lại nhà, bỏ phí cả chục triệu tiền đầu tư sủa chữa"
Em pha ấm trà đặc, bóc phong kẹo lạc, cắn điếu Camel

Chờ Kụ
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top