[Funland] Nơi chia sẻ những câu chuyện Tâm linh trong cuộc sống thường ngày 2020 Vol1

Trương tam phong

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-390630
Ngày cấp bằng
5/11/15
Số km
1,189
Động cơ
249,862 Mã lực
Tuổi
44
Chào các cụ OF, em là thành viên còn trẻ mới toanh của diễn đàn, nay bắt gặp thớt về tâm linh, tiện đây em muốn kể những câu chuyện trong quá khứ từng trãi qua chứ không phải mới gặp trong đời sống hàng ngày. Chuyện là thuở nhỏ em nghe chuyện ma cũng nhiều, sinh sống trên đất có người chết cũng từng và thấy được chuyện ma quái xảy ra xung quanh không ít. Điều em còn thắc mắc, là ngoại trừ những vong hồn bị chết một cách bất đắc kì tử, bị giết một cách dã mang, ghê rợn, trong tâm họ còn mang oán hận, thù hằn, không cam chịu sự chết nên khó siêu thoát, hay lang thang, vất vưởng đi chọc phá người khác đã đành. Nhưng có một số vong hồn còn sẵn sàng dẫn dụ, mê hoặc hay đoạt mạng của chính người sống. Nơi em ở từ nhỏ không ít chuyện thật việc thật, ma thần vòng dụ người thắt cổ, ma da kéo chân người bơi, ma xô xe, che mắt làm tai nạn xảy ra liên miên. Không biết đây là luật nhân quả vốn có, hay chỉ là sự bắt gặp, tình cờ một cách xui xẻo, không may của người sống. Tại sao người chết lại tác động mạnh mẽ đến nhịp sống bình thường của người trần nhiều như thế.
Thửa là ngày em còn nhỏ, có một gia đình từ miền Trung xa xôi chuyển vào đây để sinh sống và lập nghiệp. Để cho các cụ rõ, thì quê em là một tỉnh thuộc vùng núi Tây Nguyên, thửa trước còn rất hoang sơ. Dân tứ xứ thập phương di cư vào mua đất, sinh sống trà trộn và làm ăn với dân tộc ở bản địa. Người sống dạo đó còn thưa thớt và cách biệt nhau, hộ nào cũng được bao quanh bạt ngàn là rừng cà phê. Gia đình nọ cũng như bao người khác, họ mua được một lô đất trồng cà phê từ người dân tộc, cất một căn nhà gỗ đơn giản trong đấy để sinh sống cũng như dễ bề trông coi. Gia đình gồm hai vợ chồng trẻ, đứa con nhỏ mới chỉ vài tháng tuổi cùng với bà mẹ già. Họ dọn đến căn nhà mới độ dăm ba tuần, cuộc sống chưa ổn định được bao lâu thì bà mẹ qua đời, bà lẵng lặng chết vào lúc nữa đêm, đến sáng ra người nhà mới hay biết. Gia đình em cũng như bao gia đình khác quanh đấy, cũng đều lay lắt dắt díu nhau đến đây kiếm kế sinh nhai, đồng cảm với hoàn cảnh và thuở đầu khó khăn nơi xa xôi hẻo lánh, ai cũng vào phụ một tay giúp họ phúng điếu và lo may chay. Nghe anh kể thì mẹ mình chưa qua tuổi 60, ban ngày còn rất khỏe mạnh, nói chuyện phụ việc giúp hai vợ chồng bình thường, việc bà ra đi quá đột ngột khiến ai cũng bất ngờ, mọi người an ủi và nghĩ rằng bà mất là do tuổi già, thôi thì số đã đến vậy, trời muốn mang ta đi khi nào rồi cũng phải chắp tay lễ phật mà đi. Điều kì lạ là lúc khâm liệm, người ta thấy trên cổ bà có một số vết hằn tựa như những ngón tay vẫn còn mờ hiện… Sau đó đúng một tháng, nữa đêm, anh chồng đang ngủ thì gặp một giấc mơ kì lạ, anh mơ thấy mẹ mình hiện về với khuôn mặt thất thần, đau buồn không tả. Chẳng nói chẳng rằng mà cầm tay anh dắt đi, trong khung cảnh lờ mờ tối và ảm đạm, anh và bà mẹ đứng ngay trước cửa nhà mình nhìn vào thì thấy có một người đàn ông lạ, thân hình gầy gò, nhìn không rõ mặt, mang đồ lính chiến theo cửa chính đi vào nhà rồi bồng đứa con anh chạy ra ngoài. Vợ anh cũng hớt hãi đuổi theo, thằng lính vừa chạy vừa cười nham nhở và man dại, hai người giằng co nhau từ trong nhà ra đến cửa sau, cứ thế giật qua, giật lại (đứa con), rồi lao vào đánh nhau. Đến gần miệng giếng cạnh nhà thì vợ anh giành lại được đứa con, thằng lính đó quay sang xô vợ anh xuống nền đất rồi đè lên bóp cổ. Mọi thứ diễn thật như một thước phim. Bỗng dưng đứa con anh khóc thét lên, anh giật mình bật dậy khỏi cơn mộng mị, người ướt đẫm mồ hôi vì mệt và sợ, quay sang dỗ đứa con. Nhưng dỗ mãi mà đứa bé không nín, con khóc to như vậy mà lạ thây vợ anh nằm cạnh cũng chẳng đã động gì. Anh lây mạnh, gọi to vợ dậy mà cũng chẳng có biểu hiện, tát vào mặt cũng chẳng tỉnh. Nghĩ rằng vợ chết, anh sợ hãi ôm con đạp cửa tung người chạy đến nhà gần nhất thấp thỏm cầu cứu. Sau cái chết của chị vợ thì công an vào cuộc, cũng lập án và ra sức điều tra, hai cái chết trong gia đình đều bí ẩn giống nhau, đều chết lúc nữa đêm và đều có vết hằn trên cổ. Bằng nghiệp vụ điều tra, cũng như khai quật cả mộ của người bà mất trước đó, công an kết luận cả hai chết là đều do bị chẹn cổ, tuy nhiên ai thực hiện thì họ không điều tra ra được và anh chồng không hay biết gì cả, không phải là hung thủ. Sau đó, anh chồng mang đứa con thơ bỏ chạy về quê sống. Để lại căn nhà hoang không có người ở và mục nát đến tận bây giờ. Đến nay thì dân cư đã đông, nhà cửa mọc lên thay thế, những rừng cà phê dần bị bỏ đi nhưng lô đất này vẫn phải bỏ hoang vì chẳng có người đứng bán và chẳng ai dám mua vì ám ảnh chuyện xưa.
Hồi sau em sẽ kể những chuyện ma quái về một con quỷ sống ngay sau đất nhà em. Thật sự đau buồn vì đó là nguyên nhân chính khiến gia đình em lụn bại ly tán, anh em rời bỏ nhau mỗi người mỗi nơi như hiện nay. Chỉ còn một mình bố em là trụ lại sống một mình lay lắt ở đó. Nếu các cụ thấy hành văn của em đọc được thì cỗ vũ để em viết tiếp ạ.
Câu hỏi của cụ rất hay.
Đó chính là sự " Chấp" trong tâm con người . Khi sống như thế nào thì khi chết họ vẫn vậy. Còn cụ hỏi vì sao họ đã chết còn cố gây ảnh hưởng và tác động đến người sống . Cụ thử quan sát những người hay uống rượu hoặc hay ép người khác uống rượu, cụ có thấy rằng họ thích uống rượu, nên họ nghĩ người khác cũng thích uống như họ , và họ muốn người khác cũng uống như họ . Đôi khi ép vì ghét , đôi khi ép vì cố để "đập"...động cơ của hành động nó xấu . Chúng ta đều có xu hướng áp đặt ý thích và thế giới quan của mình cho người khác . Và ta mang cả cái thói quen đó sang thế giới bên kia . Cho nên đạo phật cho rằng tùy vào cảnh giới của Tâm mà người ta sinh và chết vào các cõi tương ứng.
 

fanmu1234

Xe container
Biển số
OF-376004
Ngày cấp bằng
1/8/15
Số km
6,722
Động cơ
264,867 Mã lực
Chào các cụ OF, em là thành viên còn trẻ mới toanh của diễn đàn, nay bắt gặp thớt về tâm linh, tiện đây em muốn kể những câu chuyện trong quá khứ từng trãi qua chứ không phải mới gặp trong đời sống hàng ngày. Chuyện là thuở nhỏ em nghe chuyện ma cũng nhiều, sinh sống trên đất có người chết cũng từng và thấy được chuyện ma quái xảy ra xung quanh không ít. Điều em còn thắc mắc, là ngoại trừ những vong hồn bị chết một cách bất đắc kì tử, bị giết một cách dã mang, ghê rợn, trong tâm họ còn mang oán hận, thù hằn, không cam chịu sự chết nên khó siêu thoát, hay lang thang, vất vưởng đi chọc phá người khác đã đành. Nhưng có một số vong hồn còn sẵn sàng dẫn dụ, mê hoặc hay đoạt mạng của chính người sống. Nơi em ở từ nhỏ không ít chuyện thật việc thật, ma thần vòng dụ người thắt cổ, ma da kéo chân người bơi, ma xô xe, che mắt làm tai nạn xảy ra liên miên. Không biết đây là luật nhân quả vốn có, hay chỉ là sự bắt gặp, tình cờ một cách xui xẻo, không may của người sống. Tại sao người chết lại tác động mạnh mẽ đến nhịp sống bình thường của người trần nhiều như thế.
Thửa là ngày em còn nhỏ, có một gia đình từ miền Trung xa xôi chuyển vào đây để sinh sống và lập nghiệp. Để cho các cụ rõ, thì quê em là một tỉnh thuộc vùng núi Tây Nguyên, thửa trước còn rất hoang sơ. Dân tứ xứ thập phương di cư vào mua đất, sinh sống trà trộn và làm ăn với dân tộc ở bản địa. Người sống dạo đó còn thưa thớt và cách biệt nhau, hộ nào cũng được bao quanh bạt ngàn là rừng cà phê. Gia đình nọ cũng như bao người khác, họ mua được một lô đất trồng cà phê từ người dân tộc, cất một căn nhà gỗ đơn giản trong đấy để sinh sống cũng như dễ bề trông coi. Gia đình gồm hai vợ chồng trẻ, đứa con nhỏ mới chỉ vài tháng tuổi cùng với bà mẹ già. Họ dọn đến căn nhà mới độ dăm ba tuần, cuộc sống chưa ổn định được bao lâu thì bà mẹ qua đời, bà lẵng lặng chết vào lúc nữa đêm, đến sáng ra người nhà mới hay biết. Gia đình em cũng như bao gia đình khác quanh đấy, cũng đều lay lắt dắt díu nhau đến đây kiếm kế sinh nhai, đồng cảm với hoàn cảnh và thuở đầu khó khăn nơi xa xôi hẻo lánh, ai cũng vào phụ một tay giúp họ phúng điếu và lo may chay. Nghe anh kể thì mẹ mình chưa qua tuổi 60, ban ngày còn rất khỏe mạnh, nói chuyện phụ việc giúp hai vợ chồng bình thường, việc bà ra đi quá đột ngột khiến ai cũng bất ngờ, mọi người an ủi và nghĩ rằng bà mất là do tuổi già, thôi thì số đã đến vậy, trời muốn mang ta đi khi nào rồi cũng phải chắp tay lễ phật mà đi. Điều kì lạ là lúc khâm liệm, người ta thấy trên cổ bà có một số vết hằn tựa như những ngón tay vẫn còn mờ hiện… Sau đó đúng một tháng, nữa đêm, anh chồng đang ngủ thì gặp một giấc mơ kì lạ, anh mơ thấy mẹ mình hiện về với khuôn mặt thất thần, đau buồn không tả. Chẳng nói chẳng rằng mà cầm tay anh dắt đi, trong khung cảnh lờ mờ tối và ảm đạm, anh và bà mẹ đứng ngay trước cửa nhà mình nhìn vào thì thấy có một người đàn ông lạ, thân hình gầy gò, nhìn không rõ mặt, mang đồ lính chiến theo cửa chính đi vào nhà rồi bồng đứa con anh chạy ra ngoài. Vợ anh cũng hớt hãi đuổi theo, thằng lính vừa chạy vừa cười nham nhở và man dại, hai người giằng co nhau từ trong nhà ra đến cửa sau, cứ thế giật qua, giật lại (đứa con), rồi lao vào đánh nhau. Đến gần miệng giếng cạnh nhà thì vợ anh giành lại được đứa con, thằng lính đó quay sang xô vợ anh xuống nền đất rồi đè lên bóp cổ. Mọi thứ diễn thật như một thước phim. Bỗng dưng đứa con anh khóc thét lên, anh giật mình bật dậy khỏi cơn mộng mị, người ướt đẫm mồ hôi vì mệt và sợ, quay sang dỗ đứa con. Nhưng dỗ mãi mà đứa bé không nín, con khóc to như vậy mà lạ thây vợ anh nằm cạnh cũng chẳng đã động gì. Anh lây mạnh, gọi to vợ dậy mà cũng chẳng có biểu hiện, tát vào mặt cũng chẳng tỉnh. Nghĩ rằng vợ chết, anh sợ hãi ôm con đạp cửa tung người chạy đến nhà gần nhất thấp thỏm cầu cứu. Sau cái chết của chị vợ thì công an vào cuộc, cũng lập án và ra sức điều tra, hai cái chết trong gia đình đều bí ẩn giống nhau, đều chết lúc nữa đêm và đều có vết hằn trên cổ. Bằng nghiệp vụ điều tra, cũng như khai quật cả mộ của người bà mất trước đó, công an kết luận cả hai chết là đều do bị chẹn cổ, tuy nhiên ai thực hiện thì họ không điều tra ra được và anh chồng không hay biết gì cả, không phải là hung thủ. Sau đó, anh chồng mang đứa con thơ bỏ chạy về quê sống. Để lại căn nhà hoang không có người ở và mục nát đến tận bây giờ. Đến nay thì dân cư đã đông, nhà cửa mọc lên thay thế, những rừng cà phê dần bị bỏ đi nhưng lô đất này vẫn phải bỏ hoang vì chẳng có người đứng bán và chẳng ai dám mua vì ám ảnh chuyện xưa.
Hồi sau em sẽ kể những chuyện ma quái về một con quỷ sống ngay sau đất nhà em. Thật sự đau buồn vì đó là nguyên nhân chính khiến gia đình em lụn bại ly tán, anh em rời bỏ nhau mỗi người mỗi nơi như hiện nay. Chỉ còn một mình bố em là trụ lại sống một mình lay lắt ở đó. Nếu các cụ thấy hành văn của em đọc được thì cỗ vũ để em viết tiếp ạ.
Đề nghị cụ nên xuống dòng sau mỗi ý, gồm vài câu.

Cụ viêt liên tục gần 20 câu không xuống dòng, đọc nhức mắt, mất hứng vì không tìm thấy ý chính của đoạn văn.
 

tmctuantrung

Xe máy
Biển số
OF-566687
Ngày cấp bằng
30/4/18
Số km
60
Động cơ
147,220 Mã lực
Tuổi
28
Câu hỏi của cụ rất hay.
Đó chính là sự " Chấp" trong tâm con người . Khi sống như thế nào thì khi chết họ vẫn vậy. Còn cụ hỏi vì sao họ đã chết còn cố gây ảnh hưởng và tác động đến người sống . Cụ thử quan sát những người hay uống rượu hoặc hay ép người khác uống rượu, cụ có thấy rằng họ thích uống rượu, nên họ nghĩ người khác cũng thích uống như họ , và họ muốn người khác cũng uống như họ . Đôi khi ép vì ghét , đôi khi ép vì cố để "đập"...động cơ của hành động nó xấu . Chúng ta đều có xu hướng áp đặt ý thích và thế giới quan của mình cho người khác . Và ta mang cả cái thói quen đó sang thế giới bên kia . Cho nên đạo phật cho rằng tùy vào cảnh giới của Tâm mà người ta sinh và chết vào các cõi tương ứng.
Em cảm ơn cụ đã giải thích, cũng ngộ được đôi phần nhưng vẫn có nhiều thắc mắc khó giải bày. Ở trần chúng ta còn có luật pháp để điều chỉnh hoặc răng đe những hành vi không đúng như vậy. Còn khi chết đi có phải chúng ta mặc sức hoành hành những hành động, ý niệm xấu xa để gây hại cho người khác. Chẳng lẽ không có một thể chế nào dưới âm có khả năng để quản lý hay ngăn cản những việc đó hay sao.
Để dễ hiểu em lấy ví dụ là trên em có cây cầu gọi là cầu Sêrêpôk (cầu 14), chắc chắn các cụ trên đây đều nghe về vụ tai nạn ở đây lấy mất 34 mạng người. Mọi người có thể biết được thông tin cây cầu này mới đây nhưng trên em đã khiếp sợ cây cầu này từ rất lâu. Trước đó rất nhiều người đến đây mắc nạn hay nhảy cầu tử tử rất nhiều. Tần suất em biết được có thể hơn cả cầu Bãi Cháy - Quảng Ninh. Và giờ vẫn tiếp diễn mỗi năm lấy đi lắt nhắt vài mạng người. Vậy không ai đứng ra ngăn cản điều này, hay tại thế lực dưới đó quá lớn.
Khi nào rãnh em sẽ viết một bài về những điều quái dị hai bên cây cầu này.
 

Chi moon

Xe buýt
Biển số
OF-690147
Ngày cấp bằng
20/7/19
Số km
809
Động cơ
111,228 Mã lực
Tuổi
46
Em cảm ơn cụ đã giải thích, cũng ngộ được đôi phần nhưng vẫn có nhiều thắc mắc khó giải bày. Ở trần chúng ta còn có luật pháp để điều chỉnh hoặc răng đe những hành vi không đúng như vậy. Còn khi chết đi có phải chúng ta mặc sức hoành hành những hành động, ý niệm xấu xa để gây hại cho người khác. Chẳng lẽ không có một thể chế nào dưới âm có khả năng để quản lý hay ngăn cản những việc đó hay sao.
Để dễ hiểu em lấy ví dụ là trên em có cây cầu gọi là cầu Sêrêpôk (cầu 14), chắc chắn các cụ trên đây đều nghe về vụ tai nạn ở đây lấy mất 34 mạng người. Mọi người có thể biết được thông tin cây cầu này mới đây nhưng trên em đã khiếp sợ cây cầu này từ rất lâu. Trước đó rất nhiều người đến đây mắc nạn hay nhảy cầu tử tử rất nhiều. Tần suất em biết được có thể hơn cả cầu Bãi Cháy - Quảng Ninh. Và giờ vẫn tiếp diễn mỗi năm lấy đi lắt nhắt vài mạng người. Vậy không ai đứng ra ngăn cản điều này, hay tại thế lực dưới đó quá lớn.
Khi nào rãnh em sẽ viết một bài về những điều quái dị hai bên cây cầu này.
Cụ nhớ viết nhé, e hóng ạ
 

Chanhsa

Xe điện
Biển số
OF-597837
Ngày cấp bằng
6/11/18
Số km
2,141
Động cơ
159,359 Mã lực
Nhân lúc cụ thối đi vắng, chuyện cụ lead chưa xong nên em kể một sự việc mới xảy ra hôm thứ 4, nhưng chuyện này không phải e gặp mà mấy đứa nv của em gặp.

E có 3 đứa nv nữ từ ĐN vào SG để công tác. Hai đêm đầu tiên cty book cho KS trên đường Võ Văn Tần, đêm thứ 3 kỳ công tác đã xong, tiêu chuẩn hết mà tụi nó muốn ở lại chơi thêm nên bèn rủ nhau đổi sang một cái ks khác.
Sáng hôm sau tụi em có hẹn nhau 8h đi ăn sáng và uống cafe nhưng mới 6h tụi nó đã réo. Em chạy vội đến chỗ hẹn thì thấy 3 đứa mặt mũi bơ phờ, xung quanh lỉnh kỉnh hành lý. Chưa kịp hỏi thì tụi nó đã nói đêm qua tụi nó bị ma nhát ở ks, e tưởng tụi nó đùa nên trêu "ma nhìn thấy tụi bay chạy mất dép chứ nhát gì nổi". Một đứa bảo "chị đừng đùa nữa, thật đấy, con X bị, chị hỏi nó xem"... Lúc này em mới để ý con bé X mặt mũi xanh như tàu lá chuối, nét sợ hãi hiện rõ. Nó gật gật đầu rồi kể, giọng vẫn còn run run.
Khách sạn tụi nó trọ nằm trên đường Trần Huy Liệu Q3 và do bạn của một đứa trong nhóm book giúp. Phòng tụi nó ở lầu 3, loại phòng kín không có cửa sổ, con bé X vốn yếu ớt nhất đám. Nó bảo rằng, vừa bước vào phòng nó liền có cảm giác lạnh gáy và bị ức chế nên đòi tìm ks khác nhưng hai đứa kia bảo thôi ngủ tạm một đêm rồi mai đi tìm ks khác. Tối đó tụi nó đi chơi countdown tới hơn 1h sáng mới về phòng ngủ. X nằm trong cùng, sát tường. Nó vừa lơ mơ ngủ thì có cảm giác nhột nhột ở bàn chân như bị ai cù, nó nghĩ chắc đứa nằm cạnh cọ vào nên co chân lại ngủ tiếp. Trong quá trình ngủ lơ mơ nó thấy một bóng đen không đầu cứ đứng cuối giường kéo chân nó. Lúc nó nằm nghiêng thì người này cố lật ngửa nó ra sau đó nằm đè lên khiến nó không thở được. Nó ú ớ hét to làm đứa nằm cạnh thức giấc. Con bé L này quay sang X nó nhìn rõ một cái bóng đen đang đè lên X, nó muốn gọi X nhưng hai hàm răng cứ cắn chặt lại không tài nào gọi nổi, hoảng quá nó vớ lấy cái gối đập loạn xạ lên bóng đen kia. Đập liên tục chừng chục lần thì bóng đen bật ra, trong khi X vẫn còn ú ớ. L nhảy xuống giường định bật đèn, nó chưa kịp đến chỗ công tắc đèn ở cửa ra vào thì nó có cảm giác bóng đen kia lướt qua nó xuyên qua cánh cửa khiến nó rùng mình, hồn vía lên mây, nó phi nhanh lại và nhảy lên giường lay đứa còn lại đang ngủ say như chết dậy. X lúc này cũng tỉnh, nó ngơ ngác không hiểu chuyện gì xảy ra. L hỏi X có thấy gì không, X lắc đầu rồi bảo "sao lúc nãy em ngủ chị cứ cù chân em rồi lại gác cả hai đùi lên ngực em làm em không thở nổi". X không nhắc gì đến giấc mơ cho đến khi L kể lại sự việc thì mặt X mới tái xanh, nó lẩm bẩm "vậy không phải em mơ..." rồi nó tường thuật sự việc mà nó nghĩ nó nằm mơ. Ba đứa hoảng hốt dậy thu dọn đồ đạc định trả phòng đi luôn nhưng nhìn đồng hồ đã hơn 4h sáng, tụi nó đành ngồi lại tới 5h30 rồi xuống trả phòng và đi khỏi ks.
 

Matxech

Xe container
Biển số
OF-362818
Ngày cấp bằng
13/4/15
Số km
6,086
Động cơ
326,440 Mã lực
Nơi ở
Hà nội
Em tìm thớt cũ, may mà hôm nay thấy có cụ lập thớt mới. Năm hết tết đến, em cũng không muốn chuyện cũ đeo bám nên là em xin phép kể cho các cụ nghe và
mong các cụ phán giùm em chuyện của em là như nào.
Em luôn nghe đám bạn là gái ế kể chuyện duyên âm, đem áp vào bản thân em thấy cũng kha khá dấu hiệu phù hợp. Nhưng đến tận thời điểm này em vẫn đang cố gắng giải thích bằng các lí lẽ khoa học. Ví thử như:
1. Đêm nằm mơ have sex và có cảm giác rất thật - thì em cho là em vã quá nên mơ thế
2. Gặp zai là em khó chịu, khó tính - tính khắm lọ nên thế
3. Nói chuyện với zai hay thốt ra mấy câu vô duyên kiểu “anh lắm gái theo thế, chắc anh bốc hốt ghê lắm nhỉ”, “anh toàn đi ăn ở mấy chỗ bẩn tưởi thế này à?” - vô ý vô tứ nên zai nó chạy

Dù em biết rõ những điều đó và cố gắng thay đổi nhưng mà vẫn chả đâu vào đâu. Các cụ bốc thuốc hộ em với ạ!
Em đội ơn các cụ!
Đi với zai nhớ mang theo cuộn băng dính
 

Chi moon

Xe buýt
Biển số
OF-690147
Ngày cấp bằng
20/7/19
Số km
809
Động cơ
111,228 Mã lực
Tuổi
46
Nhân lúc cụ thối đi vắng, chuyện cụ lead chưa xong nên em kể một sự việc mới xảy ra hôm thứ 4, nhưng chuyện này không phải e gặp mà mấy đứa nv của em gặp.

E có 3 đứa nv nữ từ ĐN vào SG để công tác. Hai đêm đầu tiên cty book cho KS trên đường Võ Văn Tần, đêm thứ 3 kỳ công tác đã xong, tiêu chuẩn hết mà tụi nó muốn ở lại chơi thêm nên bèn rủ nhau đổi sang một cái ks khác.
Sáng hôm sau tụi em có hẹn nhau 8h đi ăn sáng và uống cafe nhưng mới 6h tụi nó đã réo. Em chạy vội đến chỗ hẹn thì thấy 3 đứa mặt mũi bơ phờ, xung quanh lỉnh kỉnh hành lý. Chưa kịp hỏi thì tụi nó đã nói đêm qua tụi nó bị ma nhát ở ks, e tưởng tụi nó đùa nên trêu "ma nhìn thấy tụi bay chạy mất dép chứ nhát gì nổi". Một đứa bảo "chị đừng đùa nữa, thật đấy, con X bị, chị hỏi nó xem"... Lúc này em mới để ý con bé X mặt mũi xanh như tàu lá chuối, nét sợ hãi hiện rõ. Nó gật gật đầu rồi kể, giọng vẫn còn run run.
Khách sạn tụi nó trọ nằm trên đường Trần Huy Liệu Q3 và do bạn của một đứa trong nhóm book giúp. Phòng tụi nó ở lầu 3, loại phòng kín không có cửa sổ, con bé X vốn yếu ớt nhất đám. Nó bảo rằng, vừa bước vào phòng nó liền có cảm giác lạnh gáy và bị ức chế nên đòi tìm ks khác nhưng hai đứa kia bảo thôi ngủ tạm một đêm rồi mai đi tìm ks khác. Tối đó tụi nó đi chơi countdown tới hơn 1h sáng mới về phòng ngủ. X nằm trong cùng, sát tường. Nó vừa lơ mơ ngủ thì có cảm giác nhột nhột ở bàn chân như bị ai cù, nó nghĩ chắc đứa nằm cạnh cọ vào nên co chân lại ngủ tiếp. Trong quá trình ngủ lơ mơ nó thấy một bóng đen không đầu cứ đứng cuối giường kéo chân nó. Lúc nó nằm nghiêng thì người này cố lật ngửa nó ra sau đó nằm đè lên khiến nó không thở được. Nó ú ớ hét to làm đứa nằm cạnh thức giấc. Con bé L này quay sang X nó nhìn rõ một cái bóng đen đang đè lên X, nó muốn gọi X nhưng hai hàm răng cứ cắn chặt lại không tài nào gọi nổi, hoảng quá nó vớ lấy cái gối đập loạn xạ lên bóng đen kia. Đập liên tục chừng chục lần thì bóng đen bật ra, trong khi X vẫn còn ú ớ. L nhảy xuống giường định bật đèn, nó chưa kịp đến chỗ công tắc đèn ở cửa ra vào thì nó có cảm giác bóng đen kia lướt qua nó xuyên qua cánh cửa khiến nó rùng mình, hồn vía lên mây, nó phi nhanh lại và nhảy lên giường lay đứa còn lại đang ngủ say như chết dậy. X lúc này cũng tỉnh, nó ngơ ngác không hiểu chuyện gì xảy ra. L hỏi X có thấy gì không, X lắc đầu rồi bảo "sao lúc nãy em ngủ chị cứ cù chân em rồi lại gác cả hai đùi lên ngực em làm em không thở nổi". X không nhắc gì đến giấc mơ cho đến khi L kể lại sự việc thì mặt X mới tái xanh, nó lẩm bẩm "vậy không phải em mơ..." rồi nó tường thuật sự việc mà nó nghĩ nó nằm mơ. Ba đứa hoảng hốt dậy thu dọn đồ đạc định trả phòng đi luôn nhưng nhìn đồng hồ đã hơn 4h sáng, tụi nó đành ngồi lại tới 5h30 rồi xuống trả phòng và đi khỏi ks.
Tận 3 ng mà vẫn còn bị trêu à mợ?
Trc e đi ctac nhát toàn rủ thêm 1 đứa con gái đi ngủ cùng phòng, e tưởng có 2 ng trở lên thì k bị trêu chứ :(
 

X0000

Xe điện
Biển số
OF-383918
Ngày cấp bằng
23/9/15
Số km
2,066
Động cơ
188,162 Mã lực
Nhân lúc cụ thối đi vắng, chuyện cụ lead chưa xong nên em kể một sự việc mới xảy ra hôm thứ 4, nhưng chuyện này không phải e gặp mà mấy đứa nv của em gặp.

E có 3 đứa nv nữ từ ĐN vào SG để công tác. Hai đêm đầu tiên cty book cho KS trên đường Võ Văn Tần, đêm thứ 3 kỳ công tác đã xong, tiêu chuẩn hết mà tụi nó muốn ở lại chơi thêm nên bèn rủ nhau đổi sang một cái ks khác.
Sáng hôm sau tụi em có hẹn nhau 8h đi ăn sáng và uống cafe nhưng mới 6h tụi nó đã réo. Em chạy vội đến chỗ hẹn thì thấy 3 đứa mặt mũi bơ phờ, xung quanh lỉnh kỉnh hành lý. Chưa kịp hỏi thì tụi nó đã nói đêm qua tụi nó bị ma nhát ở ks, e tưởng tụi nó đùa nên trêu "ma nhìn thấy tụi bay chạy mất dép chứ nhát gì nổi". Một đứa bảo "chị đừng đùa nữa, thật đấy, con X bị, chị hỏi nó xem"... Lúc này em mới để ý con bé X mặt mũi xanh như tàu lá chuối, nét sợ hãi hiện rõ. Nó gật gật đầu rồi kể, giọng vẫn còn run run.
Khách sạn tụi nó trọ nằm trên đường Trần Huy Liệu Q3 và do bạn của một đứa trong nhóm book giúp. Phòng tụi nó ở lầu 3, loại phòng kín không có cửa sổ, con bé X vốn yếu ớt nhất đám. Nó bảo rằng, vừa bước vào phòng nó liền có cảm giác lạnh gáy và bị ức chế nên đòi tìm ks khác nhưng hai đứa kia bảo thôi ngủ tạm một đêm rồi mai đi tìm ks khác. Tối đó tụi nó đi chơi countdown tới hơn 1h sáng mới về phòng ngủ. X nằm trong cùng, sát tường. Nó vừa lơ mơ ngủ thì có cảm giác nhột nhột ở bàn chân như bị ai cù, nó nghĩ chắc đứa nằm cạnh cọ vào nên co chân lại ngủ tiếp. Trong quá trình ngủ lơ mơ nó thấy một bóng đen không đầu cứ đứng cuối giường kéo chân nó. Lúc nó nằm nghiêng thì người này cố lật ngửa nó ra sau đó nằm đè lên khiến nó không thở được. Nó ú ớ hét to làm đứa nằm cạnh thức giấc. Con bé L này quay sang X nó nhìn rõ một cái bóng đen đang đè lên X, nó muốn gọi X nhưng hai hàm răng cứ cắn chặt lại không tài nào gọi nổi, hoảng quá nó vớ lấy cái gối đập loạn xạ lên bóng đen kia. Đập liên tục chừng chục lần thì bóng đen bật ra, trong khi X vẫn còn ú ớ. L nhảy xuống giường định bật đèn, nó chưa kịp đến chỗ công tắc đèn ở cửa ra vào thì nó có cảm giác bóng đen kia lướt qua nó xuyên qua cánh cửa khiến nó rùng mình, hồn vía lên mây, nó phi nhanh lại và nhảy lên giường lay đứa còn lại đang ngủ say như chết dậy. X lúc này cũng tỉnh, nó ngơ ngác không hiểu chuyện gì xảy ra. L hỏi X có thấy gì không, X lắc đầu rồi bảo "sao lúc nãy em ngủ chị cứ cù chân em rồi lại gác cả hai đùi lên ngực em làm em không thở nổi". X không nhắc gì đến giấc mơ cho đến khi L kể lại sự việc thì mặt X mới tái xanh, nó lẩm bẩm "vậy không phải em mơ..." rồi nó tường thuật sự việc mà nó nghĩ nó nằm mơ. Ba đứa hoảng hốt dậy thu dọn đồ đạc định trả phòng đi luôn nhưng nhìn đồng hồ đã hơn 4h sáng, tụi nó đành ngồi lại tới 5h30 rồi xuống trả phòng và đi khỏi ks.
Sao mà thuê xa quận 1 thế mợ, ngay đối diện chợ Bến Thành, mặt tiền đường Lê Thánh Tôn có khách sạn thuê có 600K 1 phòng thôi, nhưng máy lạnh hơi yếu, không hợp với người ko chịu được nóng. Bạn em mới thuê hồi hè rồi, xong phải bỏ chạy
Còn không, thuê dạng tập thể và gần chợ Bến Thành cứ nhà khách Tao Đàn đường Nguyễn Trung Trực hoặc khách sạn Công Đoàn đường Bùi Thị Xuân mà thuê, giá cao hơn tí nhưng rộng rãi
 

Chanhsa

Xe điện
Biển số
OF-597837
Ngày cấp bằng
6/11/18
Số km
2,141
Động cơ
159,359 Mã lực
Tận 3 ng mà vẫn còn bị trêu à mợ?
Trc e đi ctac nhát toàn rủ thêm 1 đứa con gái đi ngủ cùng phòng, e tưởng có 2 ng trở lên thì k bị trêu chứ :(
Đúng ra có hai đứa bị trêu còn một đứa ngủ không biết gì luôn mợ ạ. Em dạo này cũng hạn chế đi công tác qua đêm nên hay xếp lịch sáng bay chuyến sớm nhất và tối bay chuyến muộn nhất. Giờ e cứ ở ks một mình là y như rằng thức trắng đêm. Tivi chỉ mở duy nhất kênh sports vì nó "an toàn" :(
 

Chanhsa

Xe điện
Biển số
OF-597837
Ngày cấp bằng
6/11/18
Số km
2,141
Động cơ
159,359 Mã lực
Sao mà thuê xa quận 1 thế mợ, ngay đối diện chợ Bến Thành, mặt tiền đường Lê Thánh Tôn có khách sạn thuê có 600K 1 phòng thôi, nhưng máy lạnh hơi yếu, không hợp với người ko chịu được nóng. Bạn em mới thuê hồi hè rồi, xong phải bỏ chạy
Còn không, thuê dạng tập thể và gần chợ Bến Thành cứ nhà khách Tao Đàn đường Nguyễn Trung Trực hoặc khách sạn Công Đoàn đường Bùi Thị Xuân mà thuê, giá cao hơn tí nhưng rộng rãi
Em có biết 3 đứa dở hơi kia tự dưng chạy tuốt xuống dưới đấy ở đâu, nếu biết em đã mắng cho rồi. Em lại cứ đinh ninh tụi nó vẫn ở cái Aristo Võ Văn Tần :(
 

hp78

Xe điện
Biển số
OF-177897
Ngày cấp bằng
21/1/13
Số km
4,401
Động cơ
386,077 Mã lực
Nhân lúc cụ thối đi vắng, chuyện cụ lead chưa xong nên em kể một sự việc mới xảy ra hôm thứ 4, nhưng chuyện này không phải e gặp mà mấy đứa nv của em gặp.

E có 3 đứa nv nữ từ ĐN vào SG để công tác. Hai đêm đầu tiên cty book cho KS trên đường Võ Văn Tần, đêm thứ 3 kỳ công tác đã xong, tiêu chuẩn hết mà tụi nó muốn ở lại chơi thêm nên bèn rủ nhau đổi sang một cái ks khác.
Sáng hôm sau tụi em có hẹn nhau 8h đi ăn sáng và uống cafe nhưng mới 6h tụi nó đã réo. Em chạy vội đến chỗ hẹn thì thấy 3 đứa mặt mũi bơ phờ, xung quanh lỉnh kỉnh hành lý. Chưa kịp hỏi thì tụi nó đã nói đêm qua tụi nó bị ma nhát ở ks, e tưởng tụi nó đùa nên trêu "ma nhìn thấy tụi bay chạy mất dép chứ nhát gì nổi". Một đứa bảo "chị đừng đùa nữa, thật đấy, con X bị, chị hỏi nó xem"... Lúc này em mới để ý con bé X mặt mũi xanh như tàu lá chuối, nét sợ hãi hiện rõ. Nó gật gật đầu rồi kể, giọng vẫn còn run run.
Khách sạn tụi nó trọ nằm trên đường Trần Huy Liệu Q3 và do bạn của một đứa trong nhóm book giúp. Phòng tụi nó ở lầu 3, loại phòng kín không có cửa sổ, con bé X vốn yếu ớt nhất đám. Nó bảo rằng, vừa bước vào phòng nó liền có cảm giác lạnh gáy và bị ức chế nên đòi tìm ks khác nhưng hai đứa kia bảo thôi ngủ tạm một đêm rồi mai đi tìm ks khác. Tối đó tụi nó đi chơi countdown tới hơn 1h sáng mới về phòng ngủ. X nằm trong cùng, sát tường. Nó vừa lơ mơ ngủ thì có cảm giác nhột nhột ở bàn chân như bị ai cù, nó nghĩ chắc đứa nằm cạnh cọ vào nên co chân lại ngủ tiếp. Trong quá trình ngủ lơ mơ nó thấy một bóng đen không đầu cứ đứng cuối giường kéo chân nó. Lúc nó nằm nghiêng thì người này cố lật ngửa nó ra sau đó nằm đè lên khiến nó không thở được. Nó ú ớ hét to làm đứa nằm cạnh thức giấc. Con bé L này quay sang X nó nhìn rõ một cái bóng đen đang đè lên X, nó muốn gọi X nhưng hai hàm răng cứ cắn chặt lại không tài nào gọi nổi, hoảng quá nó vớ lấy cái gối đập loạn xạ lên bóng đen kia. Đập liên tục chừng chục lần thì bóng đen bật ra, trong khi X vẫn còn ú ớ. L nhảy xuống giường định bật đèn, nó chưa kịp đến chỗ công tắc đèn ở cửa ra vào thì nó có cảm giác bóng đen kia lướt qua nó xuyên qua cánh cửa khiến nó rùng mình, hồn vía lên mây, nó phi nhanh lại và nhảy lên giường lay đứa còn lại đang ngủ say như chết dậy. X lúc này cũng tỉnh, nó ngơ ngác không hiểu chuyện gì xảy ra. L hỏi X có thấy gì không, X lắc đầu rồi bảo "sao lúc nãy em ngủ chị cứ cù chân em rồi lại gác cả hai đùi lên ngực em làm em không thở nổi". X không nhắc gì đến giấc mơ cho đến khi L kể lại sự việc thì mặt X mới tái xanh, nó lẩm bẩm "vậy không phải em mơ..." rồi nó tường thuật sự việc mà nó nghĩ nó nằm mơ. Ba đứa hoảng hốt dậy thu dọn đồ đạc định trả phòng đi luôn nhưng nhìn đồng hồ đã hơn 4h sáng, tụi nó đành ngồi lại tới 5h30 rồi xuống trả phòng và đi khỏi ks.
Em ở khách sạn không có cửa sổ thì thường hay mở hé cửa nhà WC, vì trong đó có cửa lật thông với hành lang. Hành lang bật đèn cả đêm nên để dễ ngủ có lẽ các bạn công ty mợ đã đóng cửa nhà WC, khi phòng kín thì hay có hiện tượng bóng đè. Theo kinh nghiệm của em thì vị trí ngủ cũng ảnh hưởng đến giấc ngủ, như vợ em nếu nằm bên trái thì ngủ hay mê ú ớ suốt, nhưng nếu nằm bên phải thì không sao ạ:D
 

Chanhsa

Xe điện
Biển số
OF-597837
Ngày cấp bằng
6/11/18
Số km
2,141
Động cơ
159,359 Mã lực
Em ở khách sạn không có cửa sổ thì thường hay mở hé cửa nhà WC, vì trong đó có cửa lật thông với hành lang. Hành lang bật đèn cả đêm nên để dễ ngủ có lẽ các bạn công ty mợ đã đóng cửa nhà WC, khi phòng kín thì hay có hiện tượng bóng đè. Theo kinh nghiệm của em thì vị trí ngủ cũng ảnh hưởng đến giấc ngủ, như vợ em nếu nằm bên trái thì ngủ hay mê ú ớ suốt, nhưng nếu nằm bên phải thì không sao ạ:D
À, em có hỏi vụ sao phòng tối thui mà vẫn thấy bóng đen kia thì tụi nó bảo có bật đèn trong phòng tắm và đóng cửa nhưng ánh sáng vẫn hắt ra lờ mờ vì cửa phòng tắm dạng khung nhôm kính dán decal tối màu.
 

Hoàng Linh 88

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-559244
Ngày cấp bằng
18/3/18
Số km
898
Động cơ
160,650 Mã lực
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top