[Funland] Nơi chia sẻ những câu chuyện Tâm linh trong cuộc sống thường ngày 2020 Vol1

lead2banh

Xe tải
Biển số
OF-73764
Ngày cấp bằng
24/9/10
Số km
288
Động cơ
426,893 Mã lực
Nơi ở
Hà nội
PEm lu bu quá hôm nay kể nốt chuyện hàu các cụ, mợ. Lại tiếp chuyện tối đó em ngồi nói chuyện với mẹ con bà chủ nhà ở dưới tầng 1 mà không dám ngủ, lạ một điều là bà chủ nhà thì luôn cho rằng ô bạn em chắc là do cảm, sốt gì đó gây nên ảo giác nên chắc đi viện là khỏi. E thắc mắc hay do nó bị ma nhập hoặc thế nào đó thì bà luôn gạt đi bảo làm gì có, bà sống ở đây bao năm có thấy gì đâu. E cũng ngồi đợi trời sáng rồi đi học, có nhờ con trai bà chủ nhà cho ô bạn ăn, uống chiều e sẽ đón bố, mẹ nó từ quê lên. Bố, mẹ ô bạn lên hà nội vội vàng thăm con rồi cũng quyết định mang nó đến bệnh viện, nó không đi thì dứt khoát ép phải đi. Dỗ dành mãi ô bạn vẫn nằm đắp chăn không đi, bà mẹ chắc lúc này cũng nghĩ đến chuyện tâm linh nên có gọi điện về quê cho người chị họ làm nghề cô đồng nói sự việc, được bà chị tư vấn bà bắt em đi chặt một cành dâu, mượn con dao của chủ nhà cho bà. Bà mẹ cầm con dao chém vào thành giường, rồi cầm que dâu quất lên tiếp lên chăn và bảo” tao đánh chết vong nào nhập con tao, để tao mang nó đi bệnh viện không tao cho ăn dao”. Bà làm mấy lần tự nhiên thấy có tiếng khóc trong chăn, lật chăn lên thì thấy ô bạn đang ôm mặt khóc. Bà bảo có đi không thì không nói gì. Thấy vậy mọi người liền đến sốc nách đèo xe kẹp 3 đên bệnh viện, cũng không phản ứng gì. Chiều hôm đó tại bệnh viện đi xét nghiệm, chụp chiếu các kiểu xong bác sỹ cũng nói chả biết bệnh gì vì lúc sốt cao, lúc không. Có ông tiến sỹ còn nói chắc phải chọc đốt tuỷ sống để xét nghiệm...chờ theo dõi qua đêm thì mai mới làm tiếp. Tối đó do có bố, mẹ nó lên e chỉ ngồi chơi một lúc gần 8h tối thì đứng dậy ra về, lạ là nó vẫn nói chuyện nhát gừng, nhát tỏi lúc lại nhìn ra cửa, khi e chuẩn bị ra về thì nó chỉ ra cửa bảo “ nó đang ở ngoài kia đấy” e nhìn ra chả có ai nhưng cũng run run..
 

Trương tam phong

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-390630
Ngày cấp bằng
5/11/15
Số km
1,189
Động cơ
249,862 Mã lực
Tuổi
44
Hì hì thế ạ ^^
Mà ý e tức là trừ một số ít việc, còn đâu cụ làm cái này lại vẫn ngóng cái kia, độ tập trung ko cao nên ko cẩn thận chu đáo ^^
Cụ mất công úp tay lên nên e bói mò phát xem sao :P
Cái này đúng với thời xưa, và e nghĩ nó cũng đúng với hầu hết mọi người vì e quan sát bản thân và khi so với mọi người e đều thấy điểm đó. Nhất là khi có nhiều việc dồn vào hoặc các việc k may xảy ra thì hay mất bình tĩnh. Khi đã mất bình tĩnh mà cố giải quyết việc thì càng gây ra sai trầm trọng hơn. Cho nên e rút kinh nghiệm thu xếp việc nào xong mới chuyển việc khác và dứt hẳn suy nghĩ về công việc khác. Sau này khi đi học khóa học về kỹ năng quản lý thời gian e thấy e khá khoa học và nhận thức khá giống với nội dung khóa học đó. Tuy nhiên giờ hay quên với lại ít động lực nên e chọn ít việc. Các đồng nghiệp cũng hiểu e nên cũng k khó khăn gì. Giờ lười, chỉ thích ngủ.
Cho đến giờ, tìm hiểu về tâm lý con người đang là chủ đề em quan tâm nhất, e cho rằng nó là thứ rất quan trọng, ảnh hưởng đến hạnh phúc của mọi người. Chúng ta làm khổ chính bản thân ta và những người xung quanh mà chúng ta không biết.
 

Leopard1

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-349641
Ngày cấp bằng
6/1/15
Số km
975
Động cơ
113,534 Mã lực
Lão DurexXL lập thớt khác thôi ợ, thớt này nhiều tay quá:D
Cũng giống như một số thớt tâm linh khác, cụ điềm nhiên ngồi phán về tử vi mặc kệ nhiều người góp ý với cụ nên dừng. Cụ không dừng và lập luận rằng tử vi cung là tâm linh thôi!
 

now_what

Xe điện
Biển số
OF-21253
Ngày cấp bằng
18/9/08
Số km
2,084
Động cơ
518,301 Mã lực
Em thấy có mụ ọp phơ bảo em thớt này về tâm linh hay lắm. Khi em biết là thớt trước cao quá rồi, sức yếu em không lội được nên rình cụ chủ thớt mở mới để theo mạch từ đầu. Kiên nhẫn đọc đến trang này thì toàn thấy tay lại có cụ phán tương lai tận 2 năm sau :D
Nhớ lúc trai trẻ em cũng hay thích trò bói toán xem này nọ. Có lần mò mẹt đi từ 3h sáng xếp số ở nhà 1 ông thầy chỗ ga Lạc Đạo. Lúc xem cho em lão ý bảo năm 37t cô có cái nhà ngoài đồng :((. Nghe em cũng hơi hoảng, em vặn lại lão ý nếu k phải thì sao? Lão ý bảo lúc đó cô cứ đến bắt đền tôi . Quả thật thì cũng thấy ghê ghê nhưng về em nói với con bạn " 37t tao vẫn sống nhăn thì kiểu gì tao cũng đến đập vỡ mồm thằng thầy " :D. Đến lúc 38t chợt nhớ ra vụ năm trước ,em có hỏi 1 bà nhà gần đó thì bảo thằng thầy ấy chết đc 3 năm rồi . Hú hồn . :D
Mợ ko hỏi 3 năm trước lão ý có đúng 37 ko? :))
 

hp78

Xe điện
Biển số
OF-177897
Ngày cấp bằng
21/1/13
Số km
4,401
Động cơ
386,077 Mã lực
Cũng giống như một số thớt tâm linh khác, cụ điềm nhiên ngồi phán về tử vi mặc kệ nhiều người góp ý với cụ nên dừng. Cụ không dừng và lập luận rằng tử vi cung là tâm linh thôi!
Bẩm cụ những thớt đó em được cụ DurexXL cho phép trải nghiệm ạ:D Cụ muốn góp ý cứ đoàng hoàng mà góp ý, không cần nhắn qua vodka đâu ạ:))
 

tamlinh

Xe tăng
Biển số
OF-707721
Ngày cấp bằng
15/11/19
Số km
1,196
Động cơ
115,671 Mã lực
Tuổi
51
E tàu ngầm thớt này lâu, xin kế câu chuyện mà em đã gặp về tâm linh mà em gặp hầu các cụ: ngày trước cụ nào ở mỹ đình khu vực nhân mỹ, đình thôn lúc chưa xây dựng sân vận động mỹ đình thì biết khu đấy toàn cánh đồng, gần sân vận động là ngôi chùa e cũng không nhớ tên. Những năm 1999, 2000 e trọ ở nhà một người quen khu đấy thường hay đi cùng mấy ông đi kích điện bắt cá đồng gần khu sân vận động bây giờ, tính em cũng bạo nên nhiều hôm 2/3 giờ sáng vẫn đi cùng. E nhớ năm đấy cuối năm nhà chủ có việc hiếu là bốc mộ cho chồng, ở đấy có tục lệ là ban ngày đào hở quan tài lên sau đó đến đêm mới ra bốc. Hôm đấy e và ông bạn ở cùng hai thằng được nhờ mang mang đồ ra khu nghĩa địa cho mấy ông trong họ đào mộ. Khi đào hai thằng cũng đứng xem bốc, bỗng...nghe tiếng tạch, cả một góc mộ sụt xuống lộ cả đám xương người...cả đám bốc mộ vội vàng dừng bốc kiếm đồ che lại góc sụt rồi ra về. E và ông bạn cũng về và không tham dự buổi bốc ban đêm. Chuyện cũng trôi qua không ai để ý đến chuyện đó nữa, nhưng rồi chuyện một số chuyện bắt đầu xảy ra....

Chuyện bắt đầu từ ông bạn ở cùng em, tự dưng đang khoẻ mạnh bỗng cứ đêm là ú ớ, có đêm đang ngủ bỗng ngồi bật dậy lẩm bẩm không biết nói gì, rồi lại nằm ngủ tiếp. Sự việc cứ tiếp tục xảy ra như thế, có hỏi thì nó bảo tao không nhớ gì.. Nằm cùng phòng nó em cũng sợ, mịa tự nhiên nó mộng du, hay sao đó đang đêm nó bóp cổ mình thì cũng chết
. Hôm nào thấy tiếng động là phải để ý, rồi việc đó cũng quen dần đến một hôm e đi về phòng và bắt gặp ông đang nằm đắp chăn, hỏi ông sao thế, nó kêu ốm đang sốt. Hỏi lạnh không để mua thuốc cảm nó bảo không chỉ thấy lạnh bên chân. E cũng chả biết làm gì chỉ đi mua đồ ăn, mấy viên thuốc. Đêm đó ông bạn đang nằm bỗng bật dậy bảo : mày dậy đi bóp tao cái chân tao đau qua, mắt nó long lên sòng sọc, e cũng kinh vội vàng đi lại bóp chân một lúc, mà cái cảm giác sờ chân nó đúng thật rất kỳ lạ như sờ khúc xương luôn. Càng bóp nó càng kêu đau,bóp cả cao ẫn kêu lạnh. Đêm ấy ông năm rên và hành hạ e cứ ngủ lại gọi cuối cùng thức trắng đêm. Kỳ lạ là sáng hôm sau hỏi lại thì vẫn bảo tao chả nhớ gì chỉ cảm giác người hơi sốt và lại đi học như thường. Việc cứ xảy ra cả tuần em đếch chịu nổi bảo mày phải gọi gia đình hoặc tao gọi bố mày lên không sao tao chịu được mà chuyển nhà thì cũng ngại chứ vẫn thế này thì ko thể chịu nổi. Nghe em nói lão bạn bảo mày cứ chuyển nhà cũng được tao chả sao đâu mà phải gọi.

Em thấy thằng này cũng lạ, không hiểu chuyện gì xảy ra, ngày đi làm tối về đắp chăn kêu đau chân, chả quan hệ với ai hay là ma nhập nó, thôi cứ đánh liều gọi bố, mẹ nó không thì mình chuyển nhà mà nó có chuyện gì cũng khó ăn nói. Hom đó, em về phòng thì không thấy nó đâu, ngồi một mình trong phòng bỗng cảm giác có gì đó cứ không tự nhiên, cảm giác ai đó đang nhìn mình...rất khó tả. Nhìn đống chăn ông bạn để chưa gấp em vội bước đến gaáp cho ngay ngắn, khi cầm chăn nó lên mùi rất khó chịu không biết do ẩm mốc hay mùi gì nhưng rất khó chịu, khi em đang gắp chăn thì bỗng nhiên có tiếng nói sau lưng: để đấy, đừng đụng đồ của tao, từ nay tao để chăn chiếu thế nào cứ để đấy không cần đụng vào. Em giật phắt người quay lại thì thằng bạn đã đứng sau lưng bao giờ. E định thần lại nhìn kỹ nó thì thấy quần ống thấp, ống cao mặt trắng bệt. Em vôihir ông đi đâu về, có đi làm không? Nó ậm ừ rồi lên giường tiếp tục đắp chăn kêu đau chân. Cơm nước cũng không đi ăn ( bọn em ăn cơm bụi) chả nấu nướng gì. Hôm đó em thật sự hoảng và có cảm giác rất bất an. Cũng nói qua về căn phòng bọn em thuê nó nằm trên tầng 2 ngôi nhà, trước có sân thượng phơi quần áo nhìn thẳng ra cánh đồng, bên cạnh vẫn có cầu thang ngoài trời để đi lên sân thượng và căn phòng phía sau. Nhiều hôm 2 thằng vẫn dẫn mấy ônng bạn về ngồi nhậu ở sân thượng này. Tiếp chuyện, đêm đó e cũng hãi ông bạn, chả hiểu chuyện gì đang sảy ra với nó. Ngồi đến đêm thì bỗng nhiên mất điện, em lên giường đắp chăn ngủ kệ nó nằm đấy, dự mai chuyển chỗ ở mới. Đang ngủ bổng nhiên em giật nảy mình, choàng tỉnh dậy thấy ông bạn đang mở cửa ra sân thượng, trên người mặc mỗi cái quần đùi, em nhìn theo thì thấy ra sân thượng ông bạnđứng giữa sân, mắt nhìn thẳng cánh đồng, em đứng dậy đứng sau xem nó làm gì nếu nhảy thì mình còn kéo lại. Chừng được mấy giây thì em bỗng hoảng hốt nhìn phía xa xa có ánh đốm sáng như ánh đèn chập của dân đi xoi cã, nhưng lạ điều đấy là nó không đi thẳng, đi lùi, mà cảm giác lúc gần lúc xa, ông bạn thì cứ dứng dõi theo ánh đén đó....

Em lúc này cảm giác rất bất an, vội bật điện thì điện mất, với tay tìm bật lửa, tìm nến. Đang lúi húi tìm mà mãi chắng thấy nến đâu, em cầm bật lửa bật lên tìm thì cửa mở bật lửa cú lúc đuọc lúc không, bỗng thấy lạnh hết sau lưng quay lại thì, trời ông bạn đã đứng sau lưng từ bao giờ...mà cha sinh, mẹ đẻ, ở với nó hơn năm em chưa thấy khuôn mặt nó đáng sợ như thế, nó trắng bệch, răng nghiến chặt, mắt hằn lên...em vội kêu T mày sao đấy, mày làm gì đấy..nó không nói gì và bộ dạng vẫn thế đứng nhìn em. Mà các cụ biết trời tối, mất điện, có mỗi cái bật lửa bật tạch tạch trên tay...cảm giác cực kỳ sợ hãi. Em vội kêu lên, cô H ơi, cô H ơi...thằng T nó sao ấy. Em kêu lên nó vẫn đứng đấy không nói gì em thì chạy ngay ra ngoài sân thượng đứng gọi xuống. Mấy phút sau bà chủ nhà và thằng con vội mở cửa tầng 1 chạy lên. Bà chủ nhà khi nghe em kể cũng không dám vào nhà, cả 3 người bọn em đứng ở sân thượng nhìn vào nhà, mấy nhà thuê cũng thức dậy cầm đèn pin đến, có ông đứng soi vào phòng bảo có thấy gì đâu. Rồi mọi người thống nhất cùng vào nhà. Vào đến nhà thì ông bạn em đã nằm đắp chăn và như không có chuyện gì xảy ra, tiếp tục ngủ. Mọi người lôi chăn ra, đánh thức dậy thì ô bảo đang ngủ, người lạnh lắm, đang sốt, mà đúng thật nó sốt rát cao. Đo nhiệt kế đến 40,5 độ, tá hoả mọi người bảo phải đưa ông ấy đi viện. Nhưng ông bạn rất khoát không đi chỉ muốn ở nhà. Đêm ấy em rất hãi không dám ngủ mà xuống nhà ngồi nói chuyện cùng bà chủ và con trai bà đến sáng. Ngay sáng hôm sau em gọi về cho bố mẹ ông bạn đợi chiều bố, mẹ nó lên còn mọi người phân nhau trông ông bạn...

Em lu bu quá hôm nay kể nốt chuyện hàu các cụ, mợ.....
Lại tiếp chuyện tối đó em ngồi nói chuyện với mẹ con bà chủ nhà ở dưới tầng 1 mà không dám ngủ, lạ một điều là bà chủ nhà thì luôn cho rằng ô bạn em chắc là do cảm, sốt gì đó gây nên ảo giác nên chắc đi viện là khỏi. E thắc mắc hay do nó bị ma nhập hoặc thế nào đó thì bà luôn gạt đi bảo làm gì có, bà sống ở đây bao năm có thấy gì đâu. E cũng ngồi đợi trời sáng rồi đi học, có nhờ con trai bà chủ nhà cho ô bạn ăn, uống chiều e sẽ đón bố, mẹ nó từ quê lên. Bố, mẹ ô bạn lên hà nội vội vàng thăm con rồi cũng quyết định mang nó đến bệnh viện, nó không đi thì dứt khoát ép phải đi. Dỗ dành mãi ô bạn vẫn nằm đắp chăn không đi, bà mẹ chắc lúc này cũng nghĩ đến chuyện tâm linh nên có gọi điện về quê cho người chị họ làm nghề cô đồng nói sự việc, được bà chị tư vấn bà bắt em đi chặt một cành dâu, mượn con dao của chủ nhà cho bà. Bà mẹ cầm con dao chém vào thành giường, rồi cầm que dâu quất lên tiếp lên chăn và bảo” tao đánh chết vong nào nhập con tao, để tao mang nó đi bệnh viện không tao cho ăn dao”. Bà làm mấy lần tự nhiên thấy có tiếng khóc trong chăn, lật chăn lên thì thấy ô bạn đang ôm mặt khóc. Bà bảo có đi không thì không nói gì. Thấy vậy mọi người liền đến sốc nách đèo xe kẹp 3 đên bệnh viện, cũng không phản ứng gì. Chiều hôm đó tại bệnh viện đi xét nghiệm, chụp chiếu các kiểu xong bác sỹ cũng nói chả biết bệnh gì vì lúc sốt cao, lúc không. Có ông tiến sỹ còn nói chắc phải chọc đốt tuỷ sống để xét nghiệm...chờ theo dõi qua đêm thì mai mới làm tiếp. Tối đó do có bố, mẹ nó lên e chỉ ngồi chơi một lúc gần 8h tối thì đứng dậy ra về, lạ là nó vẫn nói chuyện nhát gừng, nhát tỏi lúc lại nhìn ra cửa, khi e chuẩn bị ra về thì nó chỉ ra cửa bảo “ nó đang ở ngoài kia đấy” e nhìn ra chả có ai nhưng cũng run run..
Em nối phần đầu cho dễ theo dõi. Tiếp đi cụ!
 
Chỉnh sửa cuối:

Lead vịt

Xe buýt
Biển số
OF-413238
Ngày cấp bằng
28/3/16
Số km
565
Động cơ
207,958 Mã lực
Em nhìn ngược ngón tay, có một đường gân giống như lông mày trên con mắt Phật. Người có tướng này rất phú quý và hạnh phúc viên mãn.
Thông thường người có ngón tay này, trực giác rất tốt, đặc biệt là họ có giác quan thứ 6. Đa số người này họ tin vào tâm linh (tầm cao nhất của tư duy) và họ rất thành công.
Không đúng đâu cụ. Ít ra là với trường hợp của em.
 

Ngu.Hèn

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-706488
Ngày cấp bằng
3/11/19
Số km
1,288
Động cơ
104,330 Mã lực
Tuổi
33
Cái này đúng với thời xưa, và e nghĩ nó cũng đúng với hầu hết mọi người vì e quan sát bản thân và khi so với mọi người e đều thấy điểm đó. Nhất là khi có nhiều việc dồn vào hoặc các việc k may xảy ra thì hay mất bình tĩnh. Khi đã mất bình tĩnh mà cố giải quyết việc thì càng gây ra sai trầm trọng hơn. Cho nên e rút kinh nghiệm thu xếp việc nào xong mới chuyển việc khác và dứt hẳn suy nghĩ về công việc khác. Sau này khi đi học khóa học về kỹ năng quản lý thời gian e thấy e khá khoa học và nhận thức khá giống với nội dung khóa học đó. Tuy nhiên giờ hay quên với lại ít động lực nên e chọn ít việc. Các đồng nghiệp cũng hiểu e nên cũng k khó khăn gì. Giờ lười, chỉ thích ngủ.
Cho đến giờ, tìm hiểu về tâm lý con người đang là chủ đề em quan tâm nhất, e cho rằng nó là thứ rất quan trọng, ảnh hưởng đến hạnh phúc của mọi người. Chúng ta làm khổ chính bản thân ta và những người xung quanh mà chúng ta không biết.
Vâng cụ chuẩn quá, khó nhất là cân bằng mọi mối qhe.
E có thấy nhiều ng chỉn chu từ bé, rất thích học họ mà ko đc ^^ Cụ đổi đc thói quen thì phải là cực phẩm sáng suốt mới làm nổi ^^

Có điều đúng là mọi thứ đã qua đều in dấu ấn lên chính bản thân từng người.
Chúc cụ luôn vui ạ.
 

Degia79

Xe đạp
Biển số
OF-708366
Ngày cấp bằng
22/11/19
Số km
15
Động cơ
89,650 Mã lực
Tuổi
45
Bớ cụ bao cu su ngoại cỡ ới ời, thớt này giờ loãng như nước luôn. Hay mợ đẹp chưa thuộc về ai réo cụ Thúi Thúi vào biên chuyện để ngắt mạch đi.
 

UltraMod

Xe tăng
Biển số
OF-592828
Ngày cấp bằng
1/10/18
Số km
1,417
Động cơ
143,480 Mã lực
Website
trendyeyewear.vn
Thanh niên thôi thôi đi đâu rồi
 

Hoàng Linh 88

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-559244
Ngày cấp bằng
18/3/18
Số km
898
Động cơ
160,650 Mã lực
Em kê dép hóng ạ. Chuyện tâm linh em cũng có gặp qua nhưng không có khả năng viết văn nên hay bị lửng củng. Thôi thì hóng hớt xem có cụ nào chung cảnh em xin kính 1 ly
PEm lu bu quá hôm nay kể nốt chuyện hàu các cụ, mợ. Lại tiếp chuyện tối đó em ngồi nói chuyện với mẹ con bà chủ nhà ở dưới tầng 1 mà không dám ngủ, lạ một điều là bà chủ nhà thì luôn cho rằng ô bạn em chắc là do cảm, sốt gì đó gây nên ảo giác nên chắc đi viện là khỏi. E thắc mắc hay do nó bị ma nhập hoặc thế nào đó thì bà luôn gạt đi bảo làm gì có, bà sống ở đây bao năm có thấy gì đâu. E cũng ngồi đợi trời sáng rồi đi học, có nhờ con trai bà chủ nhà cho ô bạn ăn, uống chiều e sẽ đón bố, mẹ nó từ quê lên. Bố, mẹ ô bạn lên hà nội vội vàng thăm con rồi cũng quyết định mang nó đến bệnh viện, nó không đi thì dứt khoát ép phải đi. Dỗ dành mãi ô bạn vẫn nằm đắp chăn không đi, bà mẹ chắc lúc này cũng nghĩ đến chuyện tâm linh nên có gọi điện về quê cho người chị họ làm nghề cô đồng nói sự việc, được bà chị tư vấn bà bắt em đi chặt một cành dâu, mượn con dao của chủ nhà cho bà. Bà mẹ cầm con dao chém vào thành giường, rồi cầm que dâu quất lên tiếp lên chăn và bảo” tao đánh chết vong nào nhập con tao, để tao mang nó đi bệnh viện không tao cho ăn dao”. Bà làm mấy lần tự nhiên thấy có tiếng khóc trong chăn, lật chăn lên thì thấy ô bạn đang ôm mặt khóc. Bà bảo có đi không thì không nói gì. Thấy vậy mọi người liền đến sốc nách đèo xe kẹp 3 đên bệnh viện, cũng không phản ứng gì. Chiều hôm đó tại bệnh viện đi xét nghiệm, chụp chiếu các kiểu xong bác sỹ cũng nói chả biết bệnh gì vì lúc sốt cao, lúc không. Có ông tiến sỹ còn nói chắc phải chọc đốt tuỷ sống để xét nghiệm...chờ theo dõi qua đêm thì mai mới làm tiếp. Tối đó do có bố, mẹ nó lên e chỉ ngồi chơi một lúc gần 8h tối thì đứng dậy ra về, lạ là nó vẫn nói chuyện nhát gừng, nhát tỏi lúc lại nhìn ra cửa, khi e chuẩn bị ra về thì nó chỉ ra cửa bảo “ nó đang ở ngoài kia đấy” e nhìn ra chả có ai nhưng cũng run run..
Tiếp đi cụ đang hay
 

tmctuantrung

Xe máy
Biển số
OF-566687
Ngày cấp bằng
30/4/18
Số km
60
Động cơ
147,220 Mã lực
Tuổi
28
Chào các cụ OF, em là thành viên còn trẻ mới toanh của diễn đàn, nay bắt gặp thớt về tâm linh, tiện đây em muốn kể những câu chuyện trong quá khứ từng trãi qua chứ không phải mới gặp trong đời sống hàng ngày.

Chuyện là thuở nhỏ em nghe chuyện ma cũng nhiều, sinh sống trên đất có người chết cũng từng và thấy được chuyện ma quái xảy ra xung quanh không ít. Điều em còn thắc mắc, là ngoại trừ những vong hồn bị chết một cách bất đắc kì tử, bị giết một cách dã mang, ghê rợn, trong tâm họ còn mang oán hận, thù hằn, không cam chịu sự chết nên khó siêu thoát, hay lang thang, vất vưởng đi chọc phá người khác đã đành. Nhưng có một số vong hồn còn sẵn sàng dẫn dụ, mê hoặc hay đoạt mạng của chính người sống. Nơi em ở từ nhỏ không ít chuyện thật việc thật, ma thần vòng dụ người thắt cổ, ma da kéo chân người bơi, ma xô xe, che mắt làm tai nạn xảy ra liên miên. Không biết đây là luật nhân quả vốn có, hay chỉ là sự bắt gặp, tình cờ một cách xui xẻo, không may của người sống. Tại sao người chết lại tác động mạnh mẽ đến nhịp sống bình thường của người trần nhiều như thế.

Thửa là ngày em còn nhỏ, có một gia đình từ miền Trung xa xôi chuyển vào đây để sinh sống và lập nghiệp. Để cho các cụ rõ, thì quê em là một tỉnh thuộc vùng núi Tây Nguyên, thửa trước còn rất hoang sơ. Dân tứ xứ thập phương di cư vào mua đất, sinh sống trà trộn và làm ăn với dân tộc ở bản địa. Người sống dạo đó còn thưa thớt và cách biệt nhau, hộ nào cũng được bao quanh bạt ngàn là rừng cà phê. Gia đình nọ cũng như bao người khác, họ mua được một lô đất trồng cà phê từ người dân tộc, cất một căn nhà gỗ đơn giản trong đấy để sinh sống cũng như dễ bề trông coi.

Gia đình gồm hai vợ chồng trẻ, đứa con nhỏ mới chỉ vài tháng tuổi cùng với bà mẹ già. Họ dọn đến căn nhà mới độ dăm ba tuần, cuộc sống chưa ổn định được bao lâu thì bà mẹ qua đời, bà lẵng lặng chết vào lúc nữa đêm, đến sáng ra người nhà mới hay biết. Gia đình em cũng như bao gia đình khác quanh đấy, cũng đều lay lắt dắt díu nhau đến đây kiếm kế sinh nhai, đồng cảm với hoàn cảnh và thuở đầu khó khăn nơi xa xôi hẻo lánh, ai cũng vào phụ một tay giúp họ phúng điếu và lo may chay. Nghe anh kể thì mẹ mình chưa qua tuổi 60, ban ngày còn rất khỏe mạnh, nói chuyện phụ việc giúp hai vợ chồng bình thường, việc bà ra đi quá đột ngột khiến ai cũng bất ngờ, mọi người an ủi và nghĩ rằng bà mất là do tuổi già, thôi thì số đã đến vậy, trời muốn mang ta đi khi nào rồi cũng phải chắp tay lễ phật mà đi. Điều kì lạ là lúc khâm liệm, người ta thấy trên cổ bà có một số vết hằn tựa như những ngón tay vẫn còn mờ hiện…

Sau đó đúng một tháng, nữa đêm, anh chồng đang ngủ thì gặp một giấc mơ kì lạ, anh mơ thấy mẹ mình hiện về với khuôn mặt thất thần, đau buồn không tả. Chẳng nói chẳng rằng mà cầm tay anh dắt đi, trong khung cảnh lờ mờ tối và ảm đạm, anh và bà mẹ đứng ngay trước cửa nhà mình nhìn vào thì thấy có một người đàn ông lạ, thân hình gầy gò, nhìn không rõ mặt, mang đồ lính chiến theo cửa chính đi vào nhà rồi bồng đứa con anh chạy ra ngoài. Vợ anh cũng hớt hãi đuổi theo, thằng lính vừa chạy vừa cười nham nhở và man dại, hai người giằng co nhau từ trong nhà ra đến cửa sau, cứ thế giật qua, giật lại (đứa con), rồi lao vào đánh nhau. Đến gần miệng giếng cạnh nhà thì vợ anh giành lại được đứa con, thằng lính đó quay sang xô vợ anh xuống nền đất rồi đè lên bóp cổ. Mọi thứ diễn thật như một thước phim. Bỗng dưng đứa con anh khóc thét lên, anh giật mình bật dậy khỏi cơn mộng mị, người ướt đẫm mồ hôi vì mệt và sợ, quay sang dỗ đứa con. Nhưng dỗ mãi mà đứa bé không nín, con khóc to như vậy mà lạ thây vợ anh nằm cạnh cũng chẳng đã động gì. Anh lây mạnh, gọi to vợ dậy mà cũng chẳng có biểu hiện, tát vào mặt cũng chẳng tỉnh. Nghĩ rằng vợ chết, anh sợ hãi ôm con đạp cửa tung người chạy đến nhà gần nhất thấp thỏm cầu cứu...

Sau cái chết của chị vợ thì công an vào cuộc, cũng lập án và ra sức điều tra, hai cái chết trong gia đình đều bí ẩn giống nhau, đều chết lúc nữa đêm và đều có vết hằn trên cổ. Bằng nghiệp vụ điều tra, cũng như khai quật cả mộ của người bà mất trước đó, công an kết luận cả hai chết là đều do bị chẹn cổ, tuy nhiên ai thực hiện thì họ không điều tra ra được và anh chồng không hay biết gì cả, không phải là hung thủ. Sau đó, anh chồng mang đứa con thơ bỏ chạy về quê sống. Để lại căn nhà hoang không có người ở và mục nát đến tận bây giờ. Đến nay thì dân cư đã đông, nhà cửa mọc lên thay thế, những rừng cà phê dần bị bỏ đi nhưng lô đất này vẫn phải bỏ hoang vì chẳng có người đứng bán và chẳng ai dám mua vì ám ảnh chuyện xưa.

Hồi sau em sẽ kể những chuyện ma quái về một con quỷ sống ngay sau đất nhà em. Thật sự đau buồn vì đó là nguyên nhân chính khiến gia đình em lụn bại ly tán, anh em rời bỏ nhau mỗi người mỗi nơi như hiện nay. Chỉ còn một mình bố em là trụ lại sống một mình lay lắt ở đó. Nếu các cụ thấy hành văn của em đọc được thì cỗ vũ để em viết tiếp ạ.
 
Chỉnh sửa cuối:

lavie500

Xe tăng
Biển số
OF-562108
Ngày cấp bằng
2/4/18
Số km
1,316
Động cơ
67,813 Mã lực
Nơi ở
Lạc Long Quân, Xuân La, Tây Hồ, HN
Cụ chú ý đến sức khỏe, giờ ăn nghỉ đi lại một chút. Khí huyết không ổn lắm.
Có vẻ cụ kiếm được nhưng tiêu cũng nhiều. Nếu có phòng bị tốt cho tương lai thì sẽ ổn hơn :)
Em cảm ơn cụ. Cụ nhìn màu da tay à hay đường chỉ tay thể hiện sức khoẻ vậy ạ?
 

Loi_dang_ky

Xe tải
Biển số
OF-104788
Ngày cấp bằng
3/7/11
Số km
352
Động cơ
398,821 Mã lực
Chào các cụ OF, em là thành viên còn trẻ mới toanh của diễn đàn, nay bắt gặp thớt về tâm linh, tiện đây em muốn kể
những câu chuyện trong quá khứ từng trãi qua chứ không phải mới gặp trong đời sống hàng ngày. Chuyện là thuở nhỏ em nghe chuyện ma cũng nhiều, sinh sống trên đất có người chết cũng từng và thấy được chuyện ma quái xảy ra xung quanh không ít. Điều em còn thắc mắc, là ngoại trừ những vong hồn bị chết một cách bất đắc kì tử, bị giết một cách dã mang, ghê rợn, trong tâm họ còn mang oán hận, thù hằn, không cam chịu sự chết nên khó siêu thoát, hay lang thang, vất vưởng đi chọc phá người khác đã đành. Nhưng có một số vong hồn còn sẵn sàng dẫn dụ, mê hoặc hay đoạt mạng của chính người sống. Nơi em ở từ nhỏ không ít chuyện thật việc thật, ma thần vòng dụ người thắt cổ, ma da kéo chân người bơi, ma xô xe, che mắt làm tai nạn xảy ra liên miên. Không biết đây là luật nhân quả vốn có, hay chỉ là sự bắt gặp, tình cờ một cách xui xẻo, không may của người sống. Tại sao người chết lại tác động mạnh mẽ đến nhịp sống bình thường của người trần nhiều như thế.
Thửa là ngày em còn nhỏ, có một gia đình từ miền Trung xa xôi chuyển vào đây để sinh sống và lập nghiệp. Để cho các cụ rõ, thì quê em là một tỉnh thuộc vùng núi Tây Nguyên, thửa trước còn rất hoang sơ. Dân tứ xứ thập phương di cư vào mua đất, sinh sống trà trộn và làm ăn với dân tộc ở bản địa. Người sống dạo đó còn thưa thớt và cách biệt nhau, hộ nào cũng được bao quanh bạt ngàn là rừng cà phê. Gia đình nọ cũng như bao người khác, họ mua được một lô đất trồng cà phê từ người dân tộc, cất một căn nhà gỗ đơn giản trong đấy để sinh sống cũng như dễ bề trông coi. Gia đình gồm hai vợ chồng trẻ, đứa con nhỏ mới chỉ vài tháng tuổi cùng với bà mẹ già. Họ dọn đến căn nhà mới độ dăm ba tuần, cuộc sống chưa ổn định được bao lâu thì bà mẹ qua đời, bà lẵng lặng chết vào lúc nữa đêm, đến sáng ra người nhà mới hay biết. Gia đình em cũng như bao gia đình khác quanh đấy, cũng đều lay lắt dắt díu nhau đến đây kiếm kế sinh nhai, đồng cảm với hoàn cảnh và thuở đầu khó khăn nơi xa xôi hẻo lánh, ai cũng vào phụ một tay giúp họ phúng điếu và lo may chay. Nghe anh kể thì mẹ mình chưa qua tuổi 60, ban ngày còn rất khỏe mạnh, nói chuyện phụ việc giúp hai vợ chồng bình thường, việc bà ra đi quá đột ngột khiến ai cũng bất ngờ, mọi người an ủi và nghĩ rằng bà mất là do tuổi già, thôi thì số đã đến vậy, trời muốn mang ta đi khi nào rồi cũng phải chắp tay lễ phật mà đi. Điều kì lạ là lúc khâm liệm, người ta thấy trên cổ bà có một số vết hằn tựa như những ngón tay vẫn còn mờ hiện… Sau đó đúng một tháng, nữa đêm, anh chồng đang ngủ thì gặp một giấc mơ kì lạ, anh mơ thấy mẹ mình hiện về với khuôn mặt thất thần, đau buồn không tả. Chẳng nói chẳng rằng mà cầm tay anh dắt đi, trong khung cảnh lờ mờ tối và ảm đạm, anh và bà mẹ đứng ngay trước cửa nhà mình nhìn vào thì thấy có một người đàn ông lạ, thân hình gầy gò, nhìn không rõ mặt, mang đồ lính chiến theo cửa chính đi vào nhà rồi bồng đứa con anh chạy ra ngoài. Vợ anh cũng hớt hãi đuổi theo, thằng lính vừa chạy vừa cười nham nhở và man dại, hai người giằng co nhau từ trong nhà ra đến cửa sau, cứ thế giật qua, giật lại (đứa con), rồi lao vào đánh nhau. Đến gần miệng giếng cạnh nhà thì vợ anh giành lại được đứa con, thằng lính đó quay sang xô vợ anh xuống nền đất rồi đè lên bóp cổ. Mọi thứ diễn thật như một thước phim. Bỗng dưng đứa con anh khóc thét lên, anh giật mình bật dậy khỏi cơn mộng mị, người ướt đẫm mồ hôi vì mệt và sợ, quay sang dỗ đứa con. Nhưng dỗ mãi mà đứa bé không nín, con khóc to như vậy mà lạ thây vợ anh nằm cạnh cũng chẳng đã động gì. Anh lây mạnh, gọi to vợ dậy mà cũng chẳng có biểu hiện, tát vào mặt cũng chẳng tỉnh. Nghĩ rằng vợ chết, anh sợ hãi ôm con đạp cửa tung người chạy đến nhà gần nhất thấp thỏm cầu cứu. Sau cái chết của chị vợ thì công an vào cuộc, cũng lập án và ra sức điều tra, hai cái chết trong gia đình đều bí ẩn giống nhau, đều chết lúc nữa đêm và đều có vết hằn trên cổ. Bằng nghiệp vụ điều tra, cũng như khai quật cả mộ của người bà mất trước đó, công an kết luận cả hai chết là đều do bị chẹn cổ, tuy nhiên ai thực hiện thì họ không điều tra ra được và anh chồng không hay biết gì cả, không phải là hung thủ. Sau đó, anh chồng mang đứa con thơ bỏ chạy về quê sống. Để lại căn nhà hoang không có người ở và mục nát đến tận bây giờ. Đến nay thì dân cư đã đông, nhà cửa mọc lên thay thế, những rừng cà phê dần bị bỏ đi nhưng lô đất này vẫn phải bỏ hoang vì chẳng có người đứng bán và chẳng ai dám mua vì ám ảnh chuyện xưa.
Hồi sau em sẽ kể những chuyện ma quái về một con quỷ sống ngay sau đất nhà em. Thật sự đau buồn vì đó là nguyên nhân chính khiến gia đình em lụn bại ly tán, anh em rời bỏ nhau mỗi người mỗi nơi như hiện nay. Chỉ còn một mình bố em là trụ lại sống một mình lay lắt ở đó. Nếu các cụ thấy hành văn của em đọc được thì cỗ vũ để em viết tiếp ạ.
Cụ tiếp đi, chuyện đang hay.
 

meomun346

Xe container
Biển số
OF-206409
Ngày cấp bằng
16/8/13
Số km
7,492
Động cơ
393,112 Mã lực
Nơi ở
Nhiều nơi
Mẹ đẻ em mới mất, em rảnh thời gian nên dù là gái, cũng nhận cơm canh cho cụ trong 49 ngày đầu để các em có thời gian chuyên tâm cho công việc. 4 gian nhà tường xây, hiên tây thời những năm 1982; nhà lợp ngói đỏ, nền lát gạch hoa, có tự hoại đầy đủ (mới làm thêm cách nay độ 17 niên).
Em cũng cứng bóng vía nên ngủ luôn trên cái giường mà hôm trước cụ đã nằm qua đêm, đắp mảnh giấy bản che mặt, đợi sáng hôm sau khâm liệm.
Ngủ được độ 1 tuần, hôm ấy tầm 5h5' sáng (em có coi đồng hồ treo tường nhé), em vừa tỉnh ngủ thì nghe ở cửa sổ gần ban thờ cụ có tiếng phụ nữ gọi nhỏ, mơ hồ: Cô... H ơi. 3 câu gọi nhỏ, cách nhau độ 1 phút 1 câu. Em thoáng nghĩ, phía ấy có nhà bà Đ. nhưng nếu có chuyện gì thì bà ấy gọi con gái ở cạnh chứ sao lại gọi mình? Em liền bật đèn sáng, ngồi dậy và đi về phía ấy, nhìn qua khe cửa và hắng giọng: ai gọi gì đấy; ko thấy hồi âm, em liền trở lại giường nằm.
Vừa được mấy phút, em lại nghe thấy vẫn giọng đó, nhưng ở phía cổng, cách chỗ em nằm độ 5m. Em liền ngồi dậy, mở cửa sổ nhìn ra cổng, đèn bảo vệ vẫn sáng và ko thấy ai. Cũng hơi chợn, em nằm im nhưng lại thấy muốn đi WC, liền vào buồng gọi con gái dậy, rủ nó đi cùng. Lát sau, hai mẹ con ai về chỗ nấy, em tắt đèn và lại nghe thấy 2 tiếng gọi nhỏ vẫn như trước. Hết hồn, em vào gọi con gái ra nằm cùng, xem nó có nghe thấy tiếng gọi ko, lúc này là 5h 25' sáng ??? Hai mẹ con chuyện trò 1 lát và ko ai nghe thấy tiếng gọi nào nữa!
Con bé nói có khi nhà bên cạnh có người nào tên giống mẹ chăng? À, nhà họ có cô con dâu mới, mai hỏi xem cô đó tên gì?
Sáng sau, em qua chơi, ông chủ nói nhà có 2 cô con dâu tên là Nhung và Tuyết:bz:bz:bz.
Ông khách thì nói các cụ nhà ông vẫn kể, các hồn hay nói giọng ngắt quãng như cô kể đấy, chắc là mẹ cô về!!!
Cô bạn thân thì nói, chắc có vong nào đấy mới dạt về (ngày bé ở nhà em có gặp bao giờ đâu), bà mới mất thì vong vẫn ở quanh quẩn trong nhà, nhưng yếu lắm, chưa gọi được thành lời đâu??? Nếu còn gặp chị thắp nén hương, khấn họ và hẹn sắp tới sẽ chu cấp đầy đủ, đừng quấy quả gì!!!
Em đã sống quá nửa đời người, cũng hay đọc thớt ma như này, nhưng em chưa gặp cảnh này bao giờ. Có cụ nào khai sáng cho em 1 tí với, các cụ đừng dọa em nhé.
 

TAXI1984

Xe tải
Biển số
OF-361057
Ngày cấp bằng
1/4/15
Số km
388
Động cơ
263,011 Mã lực
PEm lu bu quá hôm nay kể nốt chuyện hàu các cụ, mợ. Lại tiếp chuyện tối đó em ngồi nói chuyện với mẹ con bà chủ nhà ở dưới tầng 1 mà không dám ngủ, lạ một điều là bà chủ nhà thì luôn cho rằng ô bạn em chắc là do cảm, sốt gì đó gây nên ảo giác nên chắc đi viện là khỏi. E thắc mắc hay do nó bị ma nhập hoặc thế nào đó thì bà luôn gạt đi bảo làm gì có, bà sống ở đây bao năm có thấy gì đâu. E cũng ngồi đợi trời sáng rồi đi học, có nhờ con trai bà chủ nhà cho ô bạn ăn, uống chiều e sẽ đón bố, mẹ nó từ quê lên. Bố, mẹ ô bạn lên hà nội vội vàng thăm con rồi cũng quyết định mang nó đến bệnh viện, nó không đi thì dứt khoát ép phải đi. Dỗ dành mãi ô bạn vẫn nằm đắp chăn không đi, bà mẹ chắc lúc này cũng nghĩ đến chuyện tâm linh nên có gọi điện về quê cho người chị họ làm nghề cô đồng nói sự việc, được bà chị tư vấn bà bắt em đi chặt một cành dâu, mượn con dao của chủ nhà cho bà. Bà mẹ cầm con dao chém vào thành giường, rồi cầm que dâu quất lên tiếp lên chăn và bảo” tao đánh chết vong nào nhập con tao, để tao mang nó đi bệnh viện không tao cho ăn dao”. Bà làm mấy lần tự nhiên thấy có tiếng khóc trong chăn, lật chăn lên thì thấy ô bạn đang ôm mặt khóc. Bà bảo có đi không thì không nói gì. Thấy vậy mọi người liền đến sốc nách đèo xe kẹp 3 đên bệnh viện, cũng không phản ứng gì. Chiều hôm đó tại bệnh viện đi xét nghiệm, chụp chiếu các kiểu xong bác sỹ cũng nói chả biết bệnh gì vì lúc sốt cao, lúc không. Có ông tiến sỹ còn nói chắc phải chọc đốt tuỷ sống để xét nghiệm...chờ theo dõi qua đêm thì mai mới làm tiếp. Tối đó do có bố, mẹ nó lên e chỉ ngồi chơi một lúc gần 8h tối thì đứng dậy ra về, lạ là nó vẫn nói chuyện nhát gừng, nhát tỏi lúc lại nhìn ra cửa, khi e chuẩn bị ra về thì nó chỉ ra cửa bảo “ nó đang ở ngoài kia đấy” e nhìn ra chả có ai nhưng cũng run run..
Cụ đây rồi ,bọn e chờ mãi
 

Chi moon

Xe buýt
Biển số
OF-690147
Ngày cấp bằng
20/7/19
Số km
809
Động cơ
111,228 Mã lực
Tuổi
46
Mẹ đẻ em mới mất, em rảnh thời gian nên dù là gái, cũng nhận cơm canh cho cụ trong 49 ngày đầu để các em có thời gian chuyên tâm cho công việc. 4 gian nhà tường xây, hiên tây thời những năm 1982; nhà lợp ngói đỏ, nền lát gạch hoa, có tự hoại đầy đủ (mới làm thêm cách nay độ 17 niên).
Em cũng cứng bóng vía nên ngủ luôn trên cái giường mà hôm trước cụ đã nằm qua đêm, đắp mảnh giấy bản che mặt, đợi sáng hôm sau khâm liệm.
Ngủ được độ 1 tuần, hôm ấy tầm 5h5' sáng (em có coi đồng hồ treo tường nhé), em vừa tỉnh ngủ thì nghe ở cửa sổ gần ban thờ cụ có tiếng phụ nữ gọi nhỏ, mơ hồ: Cô... H ơi. 3 câu gọi nhỏ, cách nhau độ 1 phút 1 câu. Em thoáng nghĩ, phía ấy có nhà bà Đ. nhưng nếu có chuyện gì thì bà ấy gọi con gái ở cạnh chứ sao lại gọi mình? Em liền bật đèn sáng, ngồi dậy và đi về phía ấy, nhìn qua khe cửa và hắng giọng: ai gọi gì đấy; ko thấy hồi âm, em liền trở lại giường nằm.
Vừa được mấy phút, em lại nghe thấy vẫn giọng đó, nhưng ở phía cổng, cách chỗ em nằm độ 5m. Em liền ngồi dậy, mở cửa sổ nhìn ra cổng, đèn bảo vệ vẫn sáng và ko thấy ai. Cũng hơi chợn, em nằm im nhưng lại thấy muốn đi WC, liền vào buồng gọi con gái dậy, rủ nó đi cùng. Lát sau, hai mẹ con ai về chỗ nấy, em tắt đèn và lại nghe thấy 2 tiếng gọi nhỏ vẫn như trước. Hết hồn, em vào gọi con gái ra nằm cùng, xem nó có nghe thấy tiếng gọi ko, lúc này là 5h 25' sáng ??? Hai mẹ con chuyện trò 1 lát và ko ai nghe thấy tiếng gọi nào nữa!
Con bé nói có khi nhà bên cạnh có người nào tên giống mẹ chăng? À, nhà họ có cô con dâu mới, mai hỏi xem cô đó tên gì?
Sáng sau, em qua chơi, ông chủ nói nhà có 2 cô con dâu tên là Nhung và Tuyết:bz:bz:bz.
Ông khách thì nói các cụ nhà ông vẫn kể, các hồn hay nói giọng ngắt quãng như cô kể đấy, chắc là mẹ cô về!!!
Cô bạn thân thì nói, chắc có vong nào đấy mới dạt về (ngày bé ở nhà em có gặp bao giờ đâu), bà mới mất thì vong vẫn ở quanh quẩn trong nhà, nhưng yếu lắm, chưa gọi được thành lời đâu??? Nếu còn gặp chị thắp nén hương, khấn họ và hẹn sắp tới sẽ chu cấp đầy đủ, đừng quấy quả gì!!!
Em đã sống quá nửa đời người, cũng hay đọc thớt ma như này, nhưng em chưa gặp cảnh này bao giờ. Có cụ nào khai sáng cho em 1 tí với, các cụ đừng dọa em nhé.

Chắc là mẹ của mợ về gọi đấy.
Trc e cũng có còm về việc bà nội e mất, trong 49 ngày nhà e với nhà ông chú cũng thường xuyên nghe thấy tiếng gọi cửa. Mọi ng dặn k được thưa khi nghe tiếng gọi mợ ạ
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top