Đó là chiếc xe máy SdKfz 2 được sử dụng chủ yếu bởi Quân đôi Đức phát xít. SdKfz 2 (tên đầy đủ là Kleines Kettenkraftrad HK 101) do hãng NSU Werke AG thiết kế chế tạo dành cho lính Đức quốc xã trong cuộc chiến tranh thế giới thứ 2.
Điểm độc của chiếc xe, làm nó trở thành loại xe không có đối thủ, SdKfz 2 là sự kết hợp truyền động giữa bánh hơi và bánh xích. Kiểu thiết kế này xuất hiện phổ biến trên một số dòng xe thiết giáp chở quân của Đức và sau này là xe kéo pháo của Liên Xô.
Trở lại với chiếc SdKfz 2, chiếc xe ban đầu thiết kế để “nhảy dù” với binh lính từ máy bay Junkers Ju 52 nhưng trên thực tế nó chưa được nhảy lần nào. Chiếc xe thường được dùng để chở quân hoặc kéo pháo, thậm chí là kéo máy bay từ hầm chứa ra đường băng…
SdKfz 2 lần đầu góp mặt trên chiến trường năm 1941 khi quân Đức phát xít mở cuộc tấn công tàn bạo huy động 5,5 triệu quân cùng hàng nghìn máy bay, xe tăng, pháo tấn công đất nước Xô Viết. Tại đây, chiếc SdKfz 2 được đánh giá khá cao khi di chuyển trên địa hình lầy lội ở nước Nga, hoặc mùa đông phủ tuyến dày.
SdKfz 2 dài 3 m, rộng 1m, cao 1,2m. Chiếc xe máy lắp một động cơ 4 xi lanh làm mát bằng nước có công suất 36bhp cho phép đạt tốc độ tối đa 70km/h, hộp số 4 cấp (3 số tiến + 1 số lùi).
Với chiếc Sidecar hay xe máy bình thường thì việc phải vượt lớp tuyết dày là nhiệm vụ bất khả thi nhưng với SdKfz 2 là chuyện nhỏ.
“Đây là bức ảnh màu hiếm hoi SdKfz 2″ – không phải, bức ảnh chụp trong trận đánh giả thường được tổ chức ở một số nước Châu Âu tái hiện lại trận đánh nào đó trong lịch sử. Khoảng 8.000 chiếc SdKfz 2 được sản xuất, không ít trong số được giữ gìn tới ngày nay.
Một chiếc SdKfz 2 được giới yêu xe sửa chữa lại như mới.
Sau ghế ngồi của lái xe là động cơ.
Băng ghế ngồi cho binh lính, tiêu chuẩn chỉ dành cho 2 người nhưng có thể vượt vài người cũng không hề gì, ngay dưới biển số là móc để kéo pháo hoặc rơ moóc.
Xe máy dùng cần số như ô tô