Sáng cấy chiều gặt đây các Cụ này...
Ở giữa là cái đèn binBài đó là ông nào sáng tác thôi. Cũng như bài này :
Trên đời em chả yêu ai
Yêu anh bộ đội có 2 quả mì.
Như Quỳnh, như Giao thếT.N.K
(2 câu tựa em để cho các bác thêo vào giùm).
...............
Tôi thương hai cô như hai con vật ngẩn ngơ trong rừng lạnh..khi chiều giăng lưới qua muôn gốc cây.. không, hai cô còn thua hai cái cây. Cây còn ra hoa, ra trái..chứ đời hai cô không có bất cứ thứ gì..không sắc, không duyên, không tiền..chỉ có hiền lành....
Hai cô là hai cánh đồng...
..............".
XD.
- Cccm có nhớ đoạn này không ạ ???
Cụ TH nhiều bài hay mà. Có bài " Bầm ơi" lâu lắm em không thấy nhắc đến ở đâu cả
Còn bài gì mà " mình về mình có nhớ ta"
Bọn em hay sửa câu sau " Ta về ta nhớ bằng ba lần mình "
Á TẾ Á CA
Tác giả: Phan Bội Châu
Non sông thẹn với nước nhà,
Vua là tượng gỗ, dân là thân trâu.
Việc dây thép, việc tàu, việc pháo,
Việc luyện binh, việc giáo học trường,
Việc công nghệ, việc nông thương,
Việc khai mỏ khoáng, việc đường hoả xa.
Giữ các việc chẳng qua người nước,
Kẻ chức bồi, người tước culi.
Thông ngôn kí lục chi chi,
Mãn đời lính tập, trọn vì quan sang.
Các thức thuế các làng thêm mãi,
Hết đinh điền rồi lại trâu bò.
Thuế chó cũi, thuế lợn bò,
Thuế diêm, thuế tửu, thuế đò, thuế xe.
Thuế các chợ, thuế trà, thuế thuốc,
Thuế môn bài, thuế nước, thuế đèn.
Thuế nhà cửa, thuế chùa chiền,
Thuế rừng tre gỗ, thuế thuyền bán buôn.
Thuế gò, thuế bãi, thuế cồn,
Thuế người chức sắc, thuế con hát đàn.
Thuế dầu mật, thuế đàn đĩ thoã,
Thuế gạo rau, thuế lúa, thuế bông.
Thuế tơ, thuế sắt, thuế đồng,
Thuế chim, thuế cá, khắp trong lưỡng kì.
Các thức thuế kể chi cho xiết,
Thuế xia kia mới thật lạ lùng,
Làm cho thập thất cửu không,
Làm cho xơ xác, khốn cùng chưa thôi.
Lại nghe nỗi Lào Cai, Yên Bái[15],
So muôn người như giải lũ tù.
Ăn cho ngày độ vài xu,
Việc làm gian khổ, công phu lạ lùng.
Độc thay phong chướng nghìn trùng,
Nước sâu quẳng xác, hang cùng chất xương.
Nỗi diệt giống bề lo bề sợ,
Người giống ta biết có còn không?
Nói ra sởn gáy động lòng,
Cha con khóc lóc, vợ chồng thở than.
Cũng có lúc bầm gan tím ruột,
Vạch trời kêu mà tuốt gươm ra.
Cũng xương cũng thịt cũng da
Cùng hòn máu đỏ, giống nhà Lạc Long.
Thế mà chịu trong vòng trói buộc,
Bốn mươi năm nhơ nhuốc lầm than.
Thương ôi! Bách Việt giang san,
Văn minh đã sẵn, khôn ngoan có thừa.
Hồn mê mẩn tỉnh chưa, chưa tỉnh?
Anh em ta phải biết tính sao.
Bài này của cụ Phan vốn dĩ rất dài, tuy nhiên trong SGK lớp 6 hoặc lớp 7 chỉ trích dẫn có vậy.
Ah ko cụ ơi, chữ ký ấy chỉ là tên bài hát em yêu thích thôi. Còn các hãng mỹ phẩm trông vào em thì phá sản hàng loạt ạNhìn chữ ký của Mợ chắc tốn son Mợ nhỉ!
Quỳnh và Giao thôi. "....Hai cái tên đẹp, đặt cho hai người con gái...không đẹp chút nào..."Như Quỳnh, như Giao thế
A, “Toả nhị kiều”. Chả hiểu sao cụ Xuân Diệu tả gái mà không xinh, không xấu, không hiền, không dữ, rất nhạt nhẽo (chắc giống các hotgirl bây giờ). Cụ ấy viết thẳng hai cô là hai hột cơm! Ồ, tưởng cơm thì vẫn cần chứ các cụ nhỉ, chả nhẽ thích phởQuỳnh và Giao thôi. "....Hai cái tên đẹp, đặt cho hai người con gái...không đẹp chút nào..."
- Mợ nhớ tốt nhỉ. Chắc đoán ra trích ở tác phẩm nào, của ai rồi ha ???
Mà nãy Mợ có nhờ bác Gúc soi không đấy ??
Bài này giờ đọc mới nhớ ra...và nhớ luôn ông thợ...gò ở giữa xóm. Ngày nào cũng đập chan chát. Mua thùng phuy (không hiểu sao toàn thùng phuy đựng nhựa đường còn thừa)...về đem lên vìa đồi đốt thùng...lấy nhựa đường dồn lại 1 phuy (nhanh đầy nhé). Rồi đen bán nhựa.Ah ko cụ ơi, chữ ký ấy chỉ là tên bài hát em yêu thích thôi. Còn các hãng mỹ phẩm trông vào em thì phá sản hàng loạt ạ
Em mới tìm đuợc tấm hình minh họa chụp lại từ trang sgk xưa:
View attachment 4608907

Giữa trăm nghề chọn nghề thợ rèn
Ngồi xuống nhọ lưng, quệt ngang nhọ mũi.
Suốt tám giờ, chân than mặt bụi
Giữa trăm nghề chọn nghề thợ rèn.
Làm thợ rèn, mùa hè có nực
Quai một trận nuớc tu ừng ực,
Hai vai trần bóng nhẫy mồ hôi,
Cũng có khi thấy thở qua tai.
Làm thợ rèn vui như diễn kịch,
Râu bằng than mọc lên bằng thích
Nghịch ở đây già trẻ như nhau,
Nên nụ cuời nào có tắt đâu.
Những bài tập đọc tiểu học ngày ấy rất phong phú đa dạng chủ đề. Lời thơ trong trẻo không chỉ nhân cách hóa những đồ vật thân quen, thổi hồn vào cỏ cây hoa lá chim muông, miêu tả khung cảnh yên bình như hàng cây, giếng nuớc, lũy tre, con đuờng làng ngày ngày đi học, khơi gợi nên tình yêu quê huơng đất nuớc; mà vần thơ, áng văn còn khắc họa chân thực hình ảnh nguời lao động chân chính trong bất cứ lĩnh vực nào. Từ chú thợ rèn 'lưng trần bóng nhẫy mồ hôi", chú thợ mộc có bàn tay tài hoa "duới luỡi bào lưỡi đục của bố, gọt hết lớp da ngoài xấu xí thì mặt gỗ nào hiện ra cũng đẹp". Hay nguời bác sĩ với "khuôn mặt hiền từ, mái tóc sợi đen sợi trắng, đôi mắt đầy yêu thuơng và lo lắng". Cho đến cô xã viên nuôi cá "đẹp như cô Tấm trong chuyện của bà", cô xã viên nuôi gà "mẹ đẹp như tiên sa"...
Có phải thế nên những cô cậu học trò nhỏ năm nào, đã nên nguời, làm nên sự nghiệp, nay tuy đã bạc đầu, cũng vẫn thổn thức xao xuyến mỗi khi đọc lại lời thơ xưa....
À cái câu "như Quỳnh như Giao" là bọn em hay ví von thôi.Quỳnh và Giao thôi. "....Hai cái tên đẹp, đặt cho hai người con gái...không đẹp chút nào..."
- Mợ nhớ tốt nhỉ. Chắc đoán ra trích ở tác phẩm nào, của ai rồi ha ???
Mà nãy Mợ có nhờ bác Gúc soi không đấy ??
Bài này hay, ngày xưa học thuộc lòng như con vẹtQuê em ở tam quan, giữa Miền nam ruột thịt
Quê anh rù xa tắp, em vẫn nhớ vẫn thương.
........ các cụ hộ em.