Cho Cụ Mợ nào quê Hà Nội (mạn Long Biên, Gia Lâm) và đặc biệt cho người quê Bắc Ninh (Thuận Thành, Gia Bình, Lương Tài...).
E quê Hà Nội bên này sông Đuống. Đi từ dọc Cầu Đuống theo đường đê, từ Giang Biên, Phúc Lợi đến Cổ Bi , Dương Xá rồi sang đất Thuận Thành... bên bờ hữu sông Đuống giờ vẫn xanh mát với chuối, với ổi, nhãn, rau xanh. Sang bên kia sông Đuống đất Bắc Ninh cũng vậy, cảnh vật thật màu mỡ, trù phú, yên bình. Dọc đường đê, nhiều di chứng của bốt gác, điếm canh đê từ thời Pháp vẫn còn. Ngày Ông bà nội em con sống cũng kể nhiều chuyện thời đánh Pháp, đánh Mỹ bên bờ sông Đuống này. Năm trc, sau tết, cho gia đình và trẻ con đi chơi lễ chùa Dâu Keo, Bút Tháp, Phật Tích và thăm làng tranh Đông Hồ. Nhìn cảnh vật hai bờ sông, những vần thơ của thi sĩ Hoàng Cầm sáng tác từ năm 1948 vẫn như văng vẳng trên triền đê dọc đường....
Bên kia sông Đuống (Hoàng Cầm)
Em ơi! buồn làm chi
Anh đưa em về bên kia sông Đuống
Ngày xưa cát trắng phẳng lì
Sông Đuống trôi đi một dòng lấp lánh
Nằm nghiêng nghiêng trong kháng chiến trường kỳ
Xanh xanh bãi mía bờ dâu
Ngô khoai biêng biếc
Đứng bên này sông sao nhớ tiếc
Sao xót xa như rụng bàn tay
Bên kia sông Đuống
Quê hương ta lúa nếp thơm nồng
Tranh Đông Hồ gà lợn nét tuơi trong
Màu dân tộc sáng bừng trên giấy điệp
..........................................................
Bao giở về bên kia sông Đuống
Anh lại tìm em
Em mặc yếm thắm
Em thắt lụa hồng
Em đi trẩy hội non sông
Cười mê ánh sáng muôn lòng xuân xanh.