(Tiếp)
Cùng thời gian này, vào ngày 17/5/2023, một phái đoàn đại diện của 20 nước châu Phi đã gặp đại diện bộ ngoại giao Nga để bàn về cuộc gặp thượng đỉnh giữa Nga và các nước châu Phi ngày 26-29/7/2023 tới. Trong chương trình nghị sự của cuộc gặp này và cuộc gặp thượng đỉnh, không có bất kỳ chỗ nào đề cập tới vai trò của Wagner. Trong một thời gian dài, Wagner, dưới sự lãnh đạo của Prigozhin đã tự coi mình là một tổ chức đại diện không chính thức cho các quyền lợi của Nga – và đặc biệt là ở châu Phi, nơi họ cung cấp dịch vụ an ninh trực tiếp cho các lãnh đạo cao nhất của nước này. Và điều này có thể khiến ông cảm thấy vị thế đó của ông bị đe dọa.
Tiếp đó, Wagner nhận thấy việc Nga cho phép thành lập hàng loạt công ty quân sự tư nhân và cho họ tham chiến tại Ukraine đang dẫn tới việc Wagner mất đi địa vị độc quyền trong lĩnh vực cung cấp dịch vụ quân sự tư nhân.
Thêm vào đó, Bộ quốc phòng yêu cầu tất cả các lực lượng quân sự tư nhân phải ký hợp đồng với Bộ quốc phòng Nga. Theo nội dung hợp đồng thì các công ty quân sự tư nhân sẽ chỉ là người cung cấp các nhân sự có kỹ năng quân sự hoặc các kỹ năng quân đội cần chứ không phải là các đơn vị chiến đấu. Họ có quyền tuyển dụng, đào tạo, tổ chức, huấn luyện các kỹ năng chiến đấu. Sau đó những người đó sẽ tham chiến như các đơn vị của quân đội Nga, chịu sự chỉ đạo của quân đội Nga và phải chịu trách nhiệm về các hành vi của mình với tòa án quân đội Nga.
Wagner không muốn như vậy. Họ muốn hoạt động theo cách họ đang làm. Họ tự tuyển dụng, huấn luyện và chiến đấu như một đội quân độc lập không chịu sự chỉ đạo của Bộ quốc phòng. Trong khi đó, họ vẫn muốn Bộ quốc phòng cung cấp vũ khí, hậu cần với mức độ ưu tiên cho họ. Nói một cách khác, họ muốn sự độc lập còn hơn cả các đội quân Chechnya (các đội quân này vẫn phải chịu sự chỉ đạo của Bộ quốc phòng Nga) – bất chấp một thực tế là Chechnya là một nước cộng hòa có quy chế đặc biệt trong Liên bang Nga, trong khi Wagner thì không là một quốc gia nào cả.
Sau chiến thắng ở Bakhmut, các đội quân của Wagner được bố trí về nghỉ ngơi tại các doanh trại trên đất Nga. Khi nhận thấy các đơn vị được bố trí rải rác ở nhiều nơi, họ lo lắng rằng quân đội Nga sẽ tiến hành giải giáp vũ khí của họ và yêu cầu đối thoại với bộ trưởng quốc phòng và tổng tham mưu trưởng. Khi các yêu cầu này không được đáp ứng các sự kiện đã xảy ra như ở đã nói ở trên.
4. Đây có phải là một cuộc đảo chính?
Câu trả lời là đây không phải là một cuộc đảo chính mà chỉ là một cuộc binh biến. Một cuộc đảo chính sẽ dẫn đến thay đổi chính quyền. Muốn thay đổi chính quyền thì cần phải có một đảng chính trị với một mục tiêu rõ ràng và được nhân dân ủng hộ. Wagner không có tất cả các điều này.
5. Vậy Prigozhin muốn gì?
Khởi đầu của Wagner, Prigozhin nhìn nhận mình như một người quản lý Wagner cho Putin (tất cả các phát ngôn của ông, cho tới tận sáng nay đều thể hiện sự trung thành với Putin chứ không phải chính phủ Nga mà ông cho là toàn những kẻ tham nhũng). Tuy nhiên, cùng với nguồn lợi khổng lồ từ dầu ở Syria và vàng, kim cương, khoáng sản quý ở châu Phi cùng với điều kiện hoạt động độc lập (tương đối về cả hình thức lẫn thực tế hành động) khiến cho ông thấy mình từ một nhà quản lý công ty đã trở thành một lãnh tụ quân sự của một lực lượng quân sự thiện chiến. Từ chỗ coi Wagner là của nước Nga, ông đã noi nó thành của mình và bắt đầu đàm phán theo kiểu tống tiền với lãnh đạo quân đội Nga và rồi với cả nhà nước và tổng thống. Điều này có thể khiến ông có sự ủng hộ của một bộ phận binh sĩ của Wagner (rất nhiều người trong số này vẫn coi việc phục vụ trong Wagner là phục vụ nước Nga chứ không phải phục vụ ông chủ Prighozin) ủng hộ ông ta nhưng không làm cho nhân dân Nga ủng hộ ông.
.....
Cùng thời gian này, vào ngày 17/5/2023, một phái đoàn đại diện của 20 nước châu Phi đã gặp đại diện bộ ngoại giao Nga để bàn về cuộc gặp thượng đỉnh giữa Nga và các nước châu Phi ngày 26-29/7/2023 tới. Trong chương trình nghị sự của cuộc gặp này và cuộc gặp thượng đỉnh, không có bất kỳ chỗ nào đề cập tới vai trò của Wagner. Trong một thời gian dài, Wagner, dưới sự lãnh đạo của Prigozhin đã tự coi mình là một tổ chức đại diện không chính thức cho các quyền lợi của Nga – và đặc biệt là ở châu Phi, nơi họ cung cấp dịch vụ an ninh trực tiếp cho các lãnh đạo cao nhất của nước này. Và điều này có thể khiến ông cảm thấy vị thế đó của ông bị đe dọa.
Tiếp đó, Wagner nhận thấy việc Nga cho phép thành lập hàng loạt công ty quân sự tư nhân và cho họ tham chiến tại Ukraine đang dẫn tới việc Wagner mất đi địa vị độc quyền trong lĩnh vực cung cấp dịch vụ quân sự tư nhân.
Thêm vào đó, Bộ quốc phòng yêu cầu tất cả các lực lượng quân sự tư nhân phải ký hợp đồng với Bộ quốc phòng Nga. Theo nội dung hợp đồng thì các công ty quân sự tư nhân sẽ chỉ là người cung cấp các nhân sự có kỹ năng quân sự hoặc các kỹ năng quân đội cần chứ không phải là các đơn vị chiến đấu. Họ có quyền tuyển dụng, đào tạo, tổ chức, huấn luyện các kỹ năng chiến đấu. Sau đó những người đó sẽ tham chiến như các đơn vị của quân đội Nga, chịu sự chỉ đạo của quân đội Nga và phải chịu trách nhiệm về các hành vi của mình với tòa án quân đội Nga.
Wagner không muốn như vậy. Họ muốn hoạt động theo cách họ đang làm. Họ tự tuyển dụng, huấn luyện và chiến đấu như một đội quân độc lập không chịu sự chỉ đạo của Bộ quốc phòng. Trong khi đó, họ vẫn muốn Bộ quốc phòng cung cấp vũ khí, hậu cần với mức độ ưu tiên cho họ. Nói một cách khác, họ muốn sự độc lập còn hơn cả các đội quân Chechnya (các đội quân này vẫn phải chịu sự chỉ đạo của Bộ quốc phòng Nga) – bất chấp một thực tế là Chechnya là một nước cộng hòa có quy chế đặc biệt trong Liên bang Nga, trong khi Wagner thì không là một quốc gia nào cả.
Sau chiến thắng ở Bakhmut, các đội quân của Wagner được bố trí về nghỉ ngơi tại các doanh trại trên đất Nga. Khi nhận thấy các đơn vị được bố trí rải rác ở nhiều nơi, họ lo lắng rằng quân đội Nga sẽ tiến hành giải giáp vũ khí của họ và yêu cầu đối thoại với bộ trưởng quốc phòng và tổng tham mưu trưởng. Khi các yêu cầu này không được đáp ứng các sự kiện đã xảy ra như ở đã nói ở trên.
4. Đây có phải là một cuộc đảo chính?
Câu trả lời là đây không phải là một cuộc đảo chính mà chỉ là một cuộc binh biến. Một cuộc đảo chính sẽ dẫn đến thay đổi chính quyền. Muốn thay đổi chính quyền thì cần phải có một đảng chính trị với một mục tiêu rõ ràng và được nhân dân ủng hộ. Wagner không có tất cả các điều này.
5. Vậy Prigozhin muốn gì?
Khởi đầu của Wagner, Prigozhin nhìn nhận mình như một người quản lý Wagner cho Putin (tất cả các phát ngôn của ông, cho tới tận sáng nay đều thể hiện sự trung thành với Putin chứ không phải chính phủ Nga mà ông cho là toàn những kẻ tham nhũng). Tuy nhiên, cùng với nguồn lợi khổng lồ từ dầu ở Syria và vàng, kim cương, khoáng sản quý ở châu Phi cùng với điều kiện hoạt động độc lập (tương đối về cả hình thức lẫn thực tế hành động) khiến cho ông thấy mình từ một nhà quản lý công ty đã trở thành một lãnh tụ quân sự của một lực lượng quân sự thiện chiến. Từ chỗ coi Wagner là của nước Nga, ông đã noi nó thành của mình và bắt đầu đàm phán theo kiểu tống tiền với lãnh đạo quân đội Nga và rồi với cả nhà nước và tổng thống. Điều này có thể khiến ông có sự ủng hộ của một bộ phận binh sĩ của Wagner (rất nhiều người trong số này vẫn coi việc phục vụ trong Wagner là phục vụ nước Nga chứ không phải phục vụ ông chủ Prighozin) ủng hộ ông ta nhưng không làm cho nhân dân Nga ủng hộ ông.
.....