Em cứ bổ sung thêm Phần I của chủ thớt, nhớ được, cảm nhận được đến đâu em cứ viết dần...
Nhiều mục đích, nhưng cùng ý nghĩa: 1.200km trải qua các địa danh
Đồng Văn - Mèo Vạc - TX Hà Giang - Bắc Quang - Hoàng Su Phì - Xín Mần - Bắc Hà - Lào Cai - Yên Bái - Hà Nội với mong muốn đem lại “1.000 niềm vui với các cháu vùng cao” vào dịp nghỉ Lễ 30/4 - 01/5 anh em nhà Ếch đã có chuyến đi trải qua nhiều cung bậc cảm xúc.
Nhiều chuyến đi, mỗi chuyến một mục tiêu, ý nghĩa. Nhưng hễ cứ cùng anh em lên đường thì tậm trạng thật lạ: chờ đợi đến giờ xuất phát, hứng khởi khi trên những chặng đường có 8 anh em, 2 nàng Ếch (một nàng 1 chân, một nàng 2 chân) rời Hà Nội vào lúc trời nhá nhem tối chiều thứ 6 cuối tuần trên QL32 ai nấy đều thể hiện sự hân hoan qua những câu chuyện rôm. Xe tắt hết nhạc, vậy mà vẫn thấy Ếch chạy cung này nó êm thế, chẳng phải vì chống ồn, cũng ko phải do thay lốp, nhiều khi tiếng ồn nó cũng do tâm trạng, cảm xúc nữa.
Khá lâu rồi anh em mới có dịp được cấp visa cùng đợt, cùng thời hạn chính đáng như thế này, đặc biệt là hoàn toàn có thể gia hạn thêm nếu cần. Thôi khỏi phải nói cũng biết anh em đã chờ đợi chuyến đi này từ khá lâu rồi, giờ lên đường, bịn rịn khi đội tiễn ra chia tay đoàn kèm lời nhắn: Khi đoàn về, đội tiễn sẽ lại làm nhiệm vụ của mình như thông lệ nhà Ếch
Cả đoàn, mỗi người một công việc, đến từ nhiều nơi nhưng cùng nhóm máu, chung sở thích và đặc biệt luôn mong muốn được chia sẻ:
[FONT="]- [/FONT]Chánh tổng nhà Ford, Chủ tịch nhà Ếch: Cứ Từ Từ
[FONT="]- [/FONT]Cựu binh nhà Ếch: DucEscape2.3L
[FONT="]- [/FONT]Anh Hai Vinh Nguyễn xuất phát từ Hải Dương lên Hà Nội để tới điểm hẹn
[FONT="]- [/FONT]Chã Thể thao: trieuth
[FONT="]- [/FONT]Người luôn sẵn sàng chung tay, chia sẻ: Rybicka
[FONT="]- [/FONT]Người đàn ông đã đc các Gấu nhà Ếch vinh danh sau chuyến đi Đà Nẵng: xe muon
[FONT="]- [/FONT]Người vượt biên hơn 2.000km về chỉ mong kịp giờ để gia nhập đoàn: Phan3H
[FONT="]- [/FONT]Một SV trẻ tuổi và mong có nhiều chuyến đi xa: Nguyễn Anh Tuấn
Được cùng anh em trải qua những địa danh như Mã Pí Lèng, Đèo Cổng Trời, Hoàng Su Phì... với nhiều cung bậc cảm xúc thật khó bàn phím nào tả xiết. Lúc sương mù tầm nhìn chỉ vài mét, lúc trời mưa, đường trơn trượt, lốp xe chỉ có bùn đất, tất cả đó đều là những kỷ niệm mà không dễ xóa nhòa!
Tiếp theo, bọn em sẽ dần kể lại câu chuyện qua hình ảnh để các cụ/mợ theo dõi và chia sẻ nhé!