[TT Hữu ích] Những mẩu chuyện vui, buồn của một cựu binh.

Trạng thái
Thớt đang đóng

Nov

Xe điện
Biển số
OF-729257
Ngày cấp bằng
15/5/20
Số km
2,183
Động cơ
1,157,876 Mã lực
Anh xợ lão này vón cục là phải dùnh chùy đấy. :D:D
Trật tự đợi tối nay đê, bác ấy đã bảo mấy hôm đi mệt đấy thôi. Đi mấy ngày, về đêm hôm lại mổ cò phục vụ mấy thánh hóng, bà chụy nóng mắt tịch thu phương tiện hành nghề zờ.
 

Kyson1

Xe container
Biển số
OF-169849
Ngày cấp bằng
4/12/12
Số km
5,177
Động cơ
484,622 Mã lực
Trật tự đợi tối nay đê, bác ấy đã bảo mấy hôm đi mệt đấy thôi. Đi mấy ngày, về đêm hôm lại mổ cò phục vụ mấy thánh hóng, bà chụy nóng mắt tịch thu phương tiện hành nghề zờ.
Lão ý than mệt là có mấy lý do:
- bà chụy: yên tâm là mệt là do "Ngày điiiii đêmmmmmm ngủ", "xuống xeeeee là mồm nóiiiii"...
- các Chan: yên tâm là Anhhhhhh đã cống hiến hết mình nhaaaaaa!!!!

Giả chết bắt quạ thui!!!! :D:D:D:D:D
 

angkorwat

Xe container
Tưởng nhớ
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,109
Động cơ
555,239 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
Lão ý than mệt là có mấy lý do:
- bà chụy: yên tâm là mệt là do "Ngày điiiii đêmmmmmm ngủ", "xuống xeeeee là mồm nóiiiii"...
- các Chan: yên tâm là Anhhhhhh đã cống hiến hết mình nhaaaaaa!!!!

Giả chết bắt quạ thui!!!! :D:D:D:D:D
Nói thật với ông em với tâm trạng như hiện nay mà vẫn lên đây " chém gió" được thì anh phục anh lắm rồi. Vưỡn chất lính ngời ngời đó. Chuyện này sẽ kể sau nếu anh vượt qua được cuộc chiến này.😀
 

Kyson1

Xe container
Biển số
OF-169849
Ngày cấp bằng
4/12/12
Số km
5,177
Động cơ
484,622 Mã lực
Nói thật với ông em với tâm trạng như hiện nay mà vẫn lên đây " chém gió" được thì anh phục anh lắm rồi. Vưỡn chất lính ngời ngời đó. Chuyện này sẽ kể sau nếu anh vượt qua được cuộc chiến này.😀
Em đùa a thôi. Đại ca là hàng chuẩn mà!!!

Bà chị nhà mình là may mắn lắm đó nha :D

Qua tuần ngồi với e xíu nhé!!!
 

angkorwat

Xe container
Tưởng nhớ
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,109
Động cơ
555,239 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
(Em chém tiếp🤪câu chuyện dở dang)
Ông em bật được cái nắp hộp ra...mặt đuỗn cò te :
- Chẳng có quái gì ra hồn anh ạ.
Tôi vội giật cái hộp:
- Đưa xem nào ?
Hộp thì nặng, phía trên có một sợi dây chuyền nhỏ xíu bằng vàng tây. Một cái túi nilon nhỏ đựng hai cái đồng hồ. Moi hai cái đồng hồ ra. Một cái còn mới, một cái hơi cũ. Cả hai đều màu vàng và không có dây đeo. Vốn con nhà chữa đồng hồ, sau 1975 tôi cũng bập bẹ biết các loại đồng của Sài Gòn mang ra. Đọc các mác trên mặt : Omega...loại này khá đây, lật phía nắp sau thấy cái tháp và vài ngôi sao chạy vòng quanh. Sau nay mới biết nó là Omega bát quái 18k- Constelation Calendar của thập niên 60. Còn lúc bấy giờ chỉ biết nó là loại đồng hồ Thụy Sĩ ngon hơn Seiko và Orient mà lính vẫn chuộng.
Đổ hết cả hộp ra nền nhà thì còn 3 thỏi bạc, mỗi thỏi to gần bằng hai ngón tay dài khoảng 10cm uốn hơi cong. Ở mặt cong khắc chìm 3 chữ Tàu. Còn lại là những đồng bạc Franc Pháp, chắc vài trăm đồng. Ngoài ra còn một dây chuyền bằng bạc và mặt dây chính bằng đồng Franc đó.
Thôi, cũng được. Tôi lấy hai sợi dây chuyền đưa cái dây vàng cho ông em:
- Cầm lấy cái này sau về cho người yêu. Cho mày một cái đồng hồ về kiếm dây mà đeo. Đồ tốt đấy, còn mấy thứ này vứt lại.
Ông em cầm cái dây chuyền:
- Thôi, đồng hồ này em lấy làm gì. Bằng sao cái Orient em đang đeo. Trông như đồng hồ Pôn giốt của LX.
- Không lấy thì thôi. Ba thỏi bạc này tao mang về. Chắc cũng bán được, còn mấy đồng bạc này lấy vài đồng làm kỷ niệm.
Tôi nhét sợi dây bạc, hai cái đồng hồ và ba thỏi bạc vào túi. Tiện tay lấy một chồng khoảng chục đồng bạc.
Ông em cũng nhặt vài đồng. Xong xuôi hai anh em xuống nhà và tìm đường về.
Ba thỏi bạc đó sau tôi cũng cho một gia đình người Campuchia về ở gần nhà bọn tôi đóng quân. Cái dây bạc sau cũng cho một ông bạn lính. Hai cái đồng thì bán một cái cũ ở SG còn một cái mang về cho ông già đeo.
Cái năm 1979 đó tôi nhớ là Tết âm lịch khoảng cuối tháng 1. Lúc đó hậu cần chẳng có gì. Lính kiếm được gì ăn đó. Hàng ngày xe vẫn phải chở thực phẩm từ SG sang, chủ yếu chỉ đủ phục vụ các thủ trưởng. Lính thì cứ cá khô mà măm.
Một hôm gần sát Tết, thấy tình hình có vẻ không có gì. Lão trung đội trưởng gọi tôi bảo :
- Mày chạy loanh quanh xem có gì ăn uống được không ? Tết nhất đến nơi rồi, không lẽ cứ cá mắm hoài.
- Quanh cái thành phố này thì còn cái gì ? Bao nhiêu đợt lính kéo qua, ông không thấy nó tan hoang thế nào à ? Gà hoang thì thịt hết rồi. Rau cỏ thì dân không trồng. Kiếm ở đâu ra đồ ăn.
Lão TĐT nhăn nhó :
- Thì mày vào các khách sạn lớn mò xem. Mày còn võ vẽ ít tiếng Anh. Có khi mò được vài chai rượu cũng tốt.
- Thôi được. Cử một thằng khỏe mạnh theo tôi có gì còn vác đồ.
Một lúc sau thằng ku Thạnh chạy ra :
- Em đi cui đồ cùng anh hả.
- Ừ, mày được đấy. Cất AK đi mang súng ngắn và dao thôi. Đi theo tao.
Hai anh em lại lầm lũi cắt qua các khu vườn của dân nhằm hướng Chợ Mới. Theo bản đồ thì gần khu vực đó có 3 cái khách sạn lớn của Phnom Penh là : Hoàng gia, Monorom và White.
(....)
 

Uyển Lam

Xe tải
Biển số
OF-860888
Ngày cấp bằng
6/6/24
Số km
366
Động cơ
64,976 Mã lực
Nơi ở
Vanity
(Em chém tiếp🤪câu chuyện dở dang)
Ông em bật được cái nắp hộp ra...mặt đuỗn cò te :
- Chẳng có quái gì ra hồn anh ạ.
Tôi vội giật cái hộp:
- Đưa xem nào ?
Hộp thì nặng, phía trên có một sợi dây chuyền nhỏ xíu bằng vàng tây. Một cái túi nilon nhỏ đựng hai cái đồng hồ. Moi hai cái đồng hồ ra. Một cái còn mới, một cái hơi cũ. Cả hai đều màu vàng và không có dây đeo. Vốn con nhà chữa đồng hồ, sau 1975 tôi cũng bập bẹ biết các loại đồng của Sài Gòn mang ra. Đọc các mác trên mặt : Omega...loại này khá đây, lật phía nắp sau thấy cái tháp và vài ngôi sao chạy vòng quanh. Sau nay mới biết nó là Omega bát quái 18k- Constelation Calendar của thập niên 60. Còn lúc bấy giờ chỉ biết nó là loại đồng hồ Thụy Sĩ ngon hơn Seiko và Orient mà lính vẫn chuộng.
Đổ hết cả hộp ra nền nhà thì còn 3 thỏi bạc, mỗi thỏi to gần bằng hai ngón tay dài khoảng 10cm uốn hơi cong. Ở mặt cong khắc chìm 3 chữ Tàu. Còn lại là những đồng bạc Franc Pháp, chắc vài trăm đồng. Ngoài ra còn một dây chuyền bằng bạc và mặt dây chính bằng đồng Franc đó.
Thôi, cũng được. Tôi lấy hai sợi dây chuyền đưa cái dây vàng cho ông em:
- Cầm lấy cái này sau về cho người yêu. Cho mày một cái đồng hồ về kiếm dây mà đeo. Đồ tốt đấy, còn mấy thứ này vứt lại.
Ông em cầm cái dây chuyền:
- Thôi, đồng hồ này em lấy làm gì. Bằng sao cái Orient em đang đeo. Trông như đồng hồ Pôn giốt của LX.
- Không lấy thì thôi. Ba thỏi bạc này tao mang về. Chắc cũng bán được, còn mấy đồng bạc này lấy vài đồng làm kỷ niệm.
Tôi nhét sợi dây bạc, hai cái đồng hồ và ba thỏi bạc vào túi. Tiện tay lấy một chồng khoảng chục đồng bạc.
Ông em cũng nhặt vài đồng. Xong xuôi hai anh em xuống nhà và tìm đường về.
Ba thỏi bạc đó sau tôi cũng cho một gia đình người Campuchia về ở gần nhà bọn tôi đóng quân. Cái dây bạc sau cũng cho một ông bạn lính. Hai cái đồng thì bán một cái cũ ở SG còn một cái mang về cho ông già đeo.
Cái năm 1979 đó tôi nhớ là Tết âm lịch khoảng cuối tháng 1. Lúc đó hậu cần chẳng có gì. Lính kiếm được gì ăn đó. Hàng ngày xe vẫn phải chở thực phẩm từ SG sang, chủ yếu chỉ đủ phục vụ các thủ trưởng. Lính thì cứ cá khô mà măm.
Một hôm gần sát Tết, thấy tình hình có vẻ không có gì. Lão trung đội trưởng gọi tôi bảo :
- Mày chạy loanh quanh xem có gì ăn uống được không ? Tết nhất đến nơi rồi, không lẽ cứ cá mắm hoài.
- Quanh cái thành phố này thì còn cái gì ? Bao nhiêu đợt lính kéo qua, ông không thấy nó tan hoang thế nào à ? Gà hoang thì thịt hết rồi. Rau cỏ thì dân không trồng. Kiếm ở đâu ra đồ ăn.
Lão TĐT nhăn nhó :
- Thì mày vào các khách sạn lớn mò xem. Mày còn võ vẽ ít tiếng Anh. Có khi mò được vài chai rượu cũng tốt.
- Thôi được. Cử một thằng khỏe mạnh theo tôi có gì còn vác đồ.
Một lúc sau thằng ku Thạnh chạy ra :
- Em đi cui đồ cùng anh hả.
- Ừ, mày được đấy. Cất AK đi mang súng ngắn và dao thôi. Đi theo tao.
Hai anh em lại lầm lũi cắt qua các khu vườn của dân nhằm hướng Chợ Mới. Theo bản đồ thì gần khu vực đó có 3 cái khách sạn lớn của Phnom Penh là : Hoàng gia, Monorom và White.
(....)
Vừa rồi, bố em cùng đồng đôi, sau hơn 40 năm đã có cuộc hội ngộ tại một tỉnh trung du miền núi phía Bắc. Chuyến đi cực kỳ xúc động, bởi một Đại đội hơn 80 người, nay chỉ còn hơn 20 người...

Họ kết nối với nhau từ miền Trung trở ra, và hiện tại, mỗi tỉnh đâu đó còn 1-2 người. Chuyến đi là dịp gặp mặt lần đầu tiên sau khi xuất ngũ. Có người, lành lặn khi trở về, thì nay đang chiến đấu với căn bệnh quái ác, hoặc dư âm của cuộc chiến tranh, làm cho sức khoẻ bị giảm sút đi rất nhiều - họ là thương binh, và đã không thể tham gia được.
Ngay từ hôm biết anh giai của nhà có tham gia chuyến đi ấy, em đã rất quan tâm. Trùng với lịch em đi tỉnh nọ, nên đành chỉ nghe kể lại:
..."Anh H - Đại đội trưởng cũ, anh ấy rất tốt. Nên anh em mới tập trung đông như thế. Nhà anh trồng bạt ngàn là quế và nuôi ong lấy mật. Hôm cả Đại đội lên, vợ, con, con gái, con dâu, con rể đều đón tiếp chu đáo. Sắp xếp chỗ ăn chỗ ngủ cho cả đoàn. Nhà rộng, sạch và thoáng. Phòng riêng lắp điều hoà cho 2-3 người có thể ngủ. Nhưng mọi người ngủ hết ở sàn nhà ngoài.
Cả Đại đội hẹn gặp nhau ở nhà ga *** (quê em). Sau cùng đi lên nhà anh ấy. Từ lính 76 đến 84, "ông-tôi" hết. Có người giờ đã vượt cấp anh ấy (bác H). Anh ấy công tác ở Xã sau đó về nghỉ hưu. Lúc lên phát biểu, anh ấy khóc rưng rức vì xúc động. Phải dừng lại một lúc để cho cảm xúc đó qua đi"...

[Bần cư náo thị vô nhân vấn
Phú tại sơn lâm hữu khách tầm]


Họ hẹn nhau, sau cuộc gặp này, mỗi năm sẽ gặp tại một tỉnh. Năm tới, dự kiến là miền Trung nắng gió và chiến trường cũ.

Em nghe xong kế hoạch, tỉ tê:
- Bố ơi! Con nhổ tóc trắng cho bố từ hôm nay nhé?
- Khôn thế quê tôi đầy!
- !!!

P/s: Những người lính sau giờ huấn luyện.

IMG_5548.jpeg


Và những nhành hoa sim...

IMG_4855.jpeg
 

Kyson1

Xe container
Biển số
OF-169849
Ngày cấp bằng
4/12/12
Số km
5,177
Động cơ
484,622 Mã lực
Vừa rồi, bố em cùng đồng đôi, sau hơn 40 năm đã có cuộc hội ngộ tại một tỉnh trung du miền núi phía Bắc. Chuyến đi cực kỳ xúc động, bởi một Đại đội hơn 80 người, nay chỉ còn hơn 20 người...

Họ kết nối với nhau từ miền Trung trở ra, và hiện tại, mỗi tỉnh đâu đó còn 1-2 người. Chuyến đi là dịp gặp mặt lần đầu tiên sau khi xuất ngũ. Có người, lành lặn khi trở về, thì nay đang chiến đấu với căn bệnh quái ác, hoặc dư âm của cuộc chiến tranh, làm cho sức khoẻ bị giảm sút đi rất nhiều - họ là thương binh, và đã không thể tham gia được.
Ngay từ hôm biết anh giai của nhà có tham gia chuyến đi ấy, em đã rất quan tâm. Trùng với lịch em đi tỉnh nọ, nên đành chỉ nghe kể lại:
..."Anh H - Đại đội trưởng cũ, anh ấy rất tốt. Nên anh em mới tập trung đông như thế. Nhà anh trồng bạt ngàn là quế và nuôi ong lấy mật. Hôm cả Đại đội lên, vợ, con, con gái, con dâu, con rể đều đón tiếp chu đáo. Sắp xếp chỗ ăn chỗ ngủ cho cả đoàn. Nhà rộng, sạch và thoáng. Phòng riêng lắp điều hoà cho 2-3 người có thể ngủ. Nhưng mọi người ngủ hết ở sàn nhà ngoài.
Cả Đại đội hẹn gặp nhau ở nhà ga *** (quê em). Sau cùng đi lên nhà anh ấy. Từ lính 76 đến 84, "ông-tôi" hết. Có người giờ đã vượt cấp anh ấy (bác H). Anh ấy công tác ở Xã sau đó về nghỉ hưu. Lúc lên phát biểu, anh ấy khóc rưng rức vì xúc động. Phải dừng lại một lúc để cho cảm xúc đó qua đi"...

[Bần cư náo thị vô nhân vấn
Phú tại sơn lâm hữu khách tầm]


Họ hẹn nhau, sau cuộc gặp này, mỗi năm sẽ gặp tại một tỉnh. Năm tới, dự kiến là miền Trung nắng gió và chiến trường cũ.

Em nghe xong kế hoạch, tỉ tê:
- Bố ơi! Con nhổ tóc trắng cho bố từ hôm nay nhé?
- Khôn thế quê tôi đầy!
- !!!

P/s: Những người lính sau giờ huấn luyện.

IMG_5548.jpeg


Và những nhành hoa sim...

IMG_4855.jpeg
Ngắm hoa sim, tôi lại nhớ cố nhân Trang điểm Tử thi Đào Tử Thi Manhpd
 

angkorwat

Xe container
Tưởng nhớ
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,109
Động cơ
555,239 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
Lính gặp nhau thì vui lắm. Nhưng rồi mỗi người một hoàn cảnh. Năm sau rơi rớt 1-2 đ/c. Và cứ thế rơi rụng dần theo mỗi năm. Lớp lính tháng 10/1976 của em năm 1995 họp mặt được hơn 30 người. Giờ chỉ còn 5-7 người, gặp mặt đều hàng năm còn 4 người. Mà 3 thằng kia nó kéo ra Cao Bằng năm 1979 nên mỗi lần bọn nó rủ đi Cao Bằng em chỉ ở nhà vì vùng đất đó không có trong ký ức.
 

phuongan

Xe điện
Biển số
OF-74221
Ngày cấp bằng
30/9/10
Số km
3,785
Động cơ
920,724 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Lính gặp nhau thì vui lắm. Nhưng rồi mỗi người một hoàn cảnh. Năm sau rơi rớt 1-2 đ/c. Và cứ thế rơi rụng dần theo mỗi năm. Lớp lính tháng 10/1976 của em năm 1995 họp mặt được hơn 30 người. Giờ chỉ còn 5-7 người, gặp mặt đều hàng năm còn 4 người. Mà 3 thằng kia nó kéo ra Cao Bằng năm 1979 nên mỗi lần bọn nó rủ đi Cao Bằng em chỉ ở nhà vì vùng đất đó không có trong ký ức.
Em tưởng có phần 3 "cui đồ"...
 

LaziCat

Xe lăn
Biển số
OF-512
Ngày cấp bằng
27/6/06
Số km
10,186
Động cơ
704,503 Mã lực
(Em chém tiếp🤪câu chuyện dở dang)
Ông em bật được cái nắp hộp ra...mặt đuỗn cò te :
- Chẳng có quái gì ra hồn anh ạ.
Tôi vội giật cái hộp:
- Đưa xem nào ?
Hộp thì nặng, phía trên có một sợi dây chuyền nhỏ xíu bằng vàng tây. Một cái túi nilon nhỏ đựng hai cái đồng hồ. Moi hai cái đồng hồ ra. Một cái còn mới, một cái hơi cũ. Cả hai đều màu vàng và không có dây đeo. Vốn con nhà chữa đồng hồ, sau 1975 tôi cũng bập bẹ biết các loại đồng của Sài Gòn mang ra. Đọc các mác trên mặt : Omega...loại này khá đây, lật phía nắp sau thấy cái tháp và vài ngôi sao chạy vòng quanh. Sau nay mới biết nó là Omega bát quái 18k- Constelation Calendar của thập niên 60. Còn lúc bấy giờ chỉ biết nó là loại đồng hồ Thụy Sĩ ngon hơn Seiko và Orient mà lính vẫn chuộng.
Đổ hết cả hộp ra nền nhà thì còn 3 thỏi bạc, mỗi thỏi to gần bằng hai ngón tay dài khoảng 10cm uốn hơi cong. Ở mặt cong khắc chìm 3 chữ Tàu. Còn lại là những đồng bạc Franc Pháp, chắc vài trăm đồng. Ngoài ra còn một dây chuyền bằng bạc và mặt dây chính bằng đồng Franc đó.
Thôi, cũng được. Tôi lấy hai sợi dây chuyền đưa cái dây vàng cho ông em:
- Cầm lấy cái này sau về cho người yêu. Cho mày một cái đồng hồ về kiếm dây mà đeo. Đồ tốt đấy, còn mấy thứ này vứt lại.
Ông em cầm cái dây chuyền:
- Thôi, đồng hồ này em lấy làm gì. Bằng sao cái Orient em đang đeo. Trông như đồng hồ Pôn giốt của LX.
- Không lấy thì thôi. Ba thỏi bạc này tao mang về. Chắc cũng bán được, còn mấy đồng bạc này lấy vài đồng làm kỷ niệm.
Tôi nhét sợi dây bạc, hai cái đồng hồ và ba thỏi bạc vào túi. Tiện tay lấy một chồng khoảng chục đồng bạc.
Ông em cũng nhặt vài đồng. Xong xuôi hai anh em xuống nhà và tìm đường về.
Ba thỏi bạc đó sau tôi cũng cho một gia đình người Campuchia về ở gần nhà bọn tôi đóng quân. Cái dây bạc sau cũng cho một ông bạn lính. Hai cái đồng thì bán một cái cũ ở SG còn một cái mang về cho ông già đeo.
Cái năm 1979 đó tôi nhớ là Tết âm lịch khoảng cuối tháng 1. Lúc đó hậu cần chẳng có gì. Lính kiếm được gì ăn đó. Hàng ngày xe vẫn phải chở thực phẩm từ SG sang, chủ yếu chỉ đủ phục vụ các thủ trưởng. Lính thì cứ cá khô mà măm.
Một hôm gần sát Tết, thấy tình hình có vẻ không có gì. Lão trung đội trưởng gọi tôi bảo :
- Mày chạy loanh quanh xem có gì ăn uống được không ? Tết nhất đến nơi rồi, không lẽ cứ cá mắm hoài.
- Quanh cái thành phố này thì còn cái gì ? Bao nhiêu đợt lính kéo qua, ông không thấy nó tan hoang thế nào à ? Gà hoang thì thịt hết rồi. Rau cỏ thì dân không trồng. Kiếm ở đâu ra đồ ăn.
Lão TĐT nhăn nhó :
- Thì mày vào các khách sạn lớn mò xem. Mày còn võ vẽ ít tiếng Anh. Có khi mò được vài chai rượu cũng tốt.
- Thôi được. Cử một thằng khỏe mạnh theo tôi có gì còn vác đồ.
Một lúc sau thằng ku Thạnh chạy ra :
- Em đi cui đồ cùng anh hả.
- Ừ, mày được đấy. Cất AK đi mang súng ngắn và dao thôi. Đi theo tao.
Hai anh em lại lầm lũi cắt qua các khu vườn của dân nhằm hướng Chợ Mới. Theo bản đồ thì gần khu vực đó có 3 cái khách sạn lớn của Phnom Penh là : Hoàng gia, Monorom và White.
(....)
Em đọc tiếc cái đồng hồ Omega hùi hụi ạ 😂
 

LaziCat

Xe lăn
Biển số
OF-512
Ngày cấp bằng
27/6/06
Số km
10,186
Động cơ
704,503 Mã lực
  • Vodka
Reactions: Nov

LaziCat

Xe lăn
Biển số
OF-512
Ngày cấp bằng
27/6/06
Số km
10,186
Động cơ
704,503 Mã lực
Ông già đeo cái Omega đó mãi đến 2015. Trước khi mất cụ cho ông chú. Bao nhiêu năm mà nó vẫn chạy ngon và đẹp. Sau này tra Google thì biết đó là loại Omega khá nổi tiếng.😀
Biết đâu giờ nó lại thuộc món hàng sưu tầm quý hiếm bác nhỉ [-O<
 

angkorwat

Xe container
Tưởng nhớ
Người OF
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
5,109
Động cơ
555,239 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
Biết đâu giờ nó lại thuộc món hàng sưu tầm quý hiếm bác nhỉ [-O<
Vâng, ông già cho ông chú nên không dám ngăn. Mà cũng lạ. Ông già em là con út bà cả, ông chú là con út bà hai. Vậy mà hai cụ rất quí nhau. Đặc biệt ông già rất thương ông em, cái gì cũng cho có lẽ do gia cảnh ông chú cũng bần hàn. Ông chú mất cách đây 3 năm. Chiếc Omega không biết lưu lạc nơi nào. Em tiếc đứt ruột.😅
 
Trạng thái
Thớt đang đóng
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top